Chương 7: Nhân danh đại hoàng tử
Sở Hàn Vương
16/04/2023
Ngày hôm sau, rất nhiều binh lính kéo đến trước gia tộc Doruss, dẫn đầu là hiệp sĩ Tiogal cưỡi ngựa mặc giáp. Lính gác cửa thấy huy hiệu trên giáp và trên vỏ kiếm liền biết là hiệp sĩ của hoàng gia liền nể nang chạy đến hỏi chuyện.
- Thưa ngài hiệp sĩ, ngài đến đây đã có sắp xếp trước với ngài nam tước Doruss chưa ạ?
Từ trong xe ngựa màu đỏ sẫm bước ra một gương mặt quen thuộc nhưng thần thái khác hẳn. Công nương Fay Doruss diện một chiếc đầm đẹp đến sang trọng, phần lớn là màu xanh biển đậm, hoa văn được thêu bằng tay và có khoảng mười viên ngọc trai hồng đính chắc chắn ở phần cổ áo. Fay ngẩng cao đầu, ra vẻ uy nghi bước đến tên lính quèn trước kia từng khinh thường cô, cao giọng mà hỏi
- Ta đến gặp cha cũng phải có sắp xếp trước hay sao?
Tên lính ấy khi thấy cô có chút lạ thường nhưng nhiêu đó không đủ làm hắn sợ
- Thưa công nương, đây là quy định mà ngài nam tước đã đặt ra. Người cũng thừa biết như vậy khi ở đây kia mà.
Hắn vừa dứt câu thì Fay liền tát hắn một cái, tuy không đau nhiều nhưng cũng đủ khiến cho hắn thấy Fay không giống ngày xưa. Tiogal xuống ngựa, gương mặt sắc lạnh bước đến gần hắn hỏi
- Ngươi có muốn mở cổng hay không?
- Ư... muốn...muốn, thưa ngài hiệp sĩ. Xi-xin hãy đợi tôi báo cho ngài nam tước biết ạ.
- Ta nói không cần.
Phần tính cách này của Tiogal cô chưa từng thấy qua bao giờ, hai tay nhẹ nắm chặt lại. Bờ vai hơi run khi nhìn vào lâu đài này. Tiogal khoác tay ra phía sau vỗ nhẹ lên vai cô, Fay ngước nhìn thấy Tiogal đang cười với mình. Chợt nghĩ ngài ấy cũng quá ngầu luôn, tuy ngài ấy đã có hôn thê nhưng cô vẫn chưa hết rung động với Tiogal.
- Hãy cố gắng ngẩng cao mặt giống khi nãy, đừng để họ khinh thường cô nữa công nương.
Fay gật đầu nghe theo, đây là kế hoạch của Ansel đặt ra, nếu như lần trở về này cô vẫn cúi mặt thì họ sẽ tiếp tục chà đạp khinh thường. Lát sau cổng lâu đài được mở, cô bước vào. Theo ngay bên cạnh là Tiogal, mấy người hầu đứng nhìn rồi chụm đầu bàn tán, nói những lời xúc phạm đến Fay và không hề sợ bị mắng
- Nhìn kìa, đại công nương Medusa trở về rồi...
- Nhìn kìa nhìn kìa, nghênh ngang quá nhỉ? Được ngài hiệp sĩ bá tước bế đi suốt hơn hai tuần bây giờ trở về tính làm loạn chắc.
- Suỵt, cô nhỏ cái miệng một chút. Medusa mà tức giận thì cô ấy sẽ khóc đấy, haha.
Fay nản lòng khi nghe những lời đó, họ tiếp tục miệt thị cô đến ngẩng đầu không nổi. Tiogal tức giận cầm kiếm kéo nhẹ lên hăm dọa
- Nếu các ngươi không im lặng thì lưỡi của các ngươi sẽ rớt dưới thanh kiếm này đấy.
Bọn họ sợ hãi cúi đầu ai làm việc nấy, cô bước lên bậc thềm chậm rãi rồi vào sảnh. Nam tước và các em nhìn cô với ánh mắt chán ghét. Hôm nay trên tay ông cầm cây gậy được đúc bằng vàng, phần đầu được khắc nhỏ hình con chim ưng. Dù lòng rất giận nhưng thấy ông chống gậy thì Fay không thể kìm lòng mà tiến lại từ từ hỏi cha
- Thưa cha, cha không khỏe chỗ nào sao ạ?
Ông nhanh tay đưa cây gậy lên cao rồi vung xuống, toàn bộ cây gậy dài đập lên lưng cô. Fay ngã xụp xuống sàn, Tiogal chạy đến đỡ cô. Nhìn thấy ông muốn đánh nữa, anh liền đưa tay chụp lấy ngay cây gậy khi vừa vung xuống.
- Ngài có thôi đi không? Công nương còn rất yếu, ngài định giết con của ngài sao?
- Nó không phải con ta. Tiogal Nolanotis, ngươi hãy tránh ra.
Tiogal lấy trong áo giáp ra huy hiệu hoàng gia của đại hoàng tử nhưng không kịp. Ông giật cây gậy ra rồi dùng sức đánh thêm một cái nữa, mọi người thừa biết lần roi này sẽ giáng xuống cơ thể Tiogal nhưng cũng không thể làm gì, binh lính của anh đều ở ngoài. Chỉ chờ khi có lệnh họ mới được xông vào.
" B Ố P "
Âm thanh lớn đến nỗi mọi người có thể nghĩ là sẽ gãy xương. May mà bên ngoài đã có giáp sẵn, nếu không anh cũng sẽ bị thương nghiêm trọng đến xương. Ánh mắt Tiogal sắc nhọn hướng về phía nam tước, anh đưa ra huy hiệu hoàng gia rồi nói lớn
- Nhân danh đại hoàng tử Roy Nillan, ta sẽ cáo buộc nam tước Josslin Doruss về tội giam giữ và đánh đập người khi không có chỉ thị, bất hợp pháp. Ta sẽ cho người giải ông về ngục giam hoàng gia chờ ngày đức vua ban chỉ thị về chuyện này.
Fay Doruss ngước lên dùng hai tay cố với đến cái huy hiệu, cô giữ hai tay anh nước mắt giàn giụa.
- Không... Xin ngài đừng giải cha đi...tôi xin phép ngài bá tước Ansel Nolanotis về đây chỉ xem cha thế nào thôi...
Về chiếc huy hiệu hoàng gia này cô không được mọi người nói đến nên cô cũng không biết họ sẽ giải cha cô đi.
- Công nương, mọi người đã đưa ra quyết định này thì sẽ không bao giờ thay đổi dù tình thế có ra sao, nhất là Ansel.
Cô bất lực van xin, Tiogal cũng đau lòng. Nhưng khi nhìn thấy nam tước vẫn không thay đổi ánh nhìn với Fay thì anh càng muốn áp giải ông về ngục càng sớm càng tốt.
- Nhân danh đại hoàng tử Roy Nillan, ta yêu cầu đại công nương Fay Doruss nhanh chóng di chuyển ra xe ngựa và không được quay đầu lại.
//
- Thưa ngài hiệp sĩ, ngài đến đây đã có sắp xếp trước với ngài nam tước Doruss chưa ạ?
Từ trong xe ngựa màu đỏ sẫm bước ra một gương mặt quen thuộc nhưng thần thái khác hẳn. Công nương Fay Doruss diện một chiếc đầm đẹp đến sang trọng, phần lớn là màu xanh biển đậm, hoa văn được thêu bằng tay và có khoảng mười viên ngọc trai hồng đính chắc chắn ở phần cổ áo. Fay ngẩng cao đầu, ra vẻ uy nghi bước đến tên lính quèn trước kia từng khinh thường cô, cao giọng mà hỏi
- Ta đến gặp cha cũng phải có sắp xếp trước hay sao?
Tên lính ấy khi thấy cô có chút lạ thường nhưng nhiêu đó không đủ làm hắn sợ
- Thưa công nương, đây là quy định mà ngài nam tước đã đặt ra. Người cũng thừa biết như vậy khi ở đây kia mà.
Hắn vừa dứt câu thì Fay liền tát hắn một cái, tuy không đau nhiều nhưng cũng đủ khiến cho hắn thấy Fay không giống ngày xưa. Tiogal xuống ngựa, gương mặt sắc lạnh bước đến gần hắn hỏi
- Ngươi có muốn mở cổng hay không?
- Ư... muốn...muốn, thưa ngài hiệp sĩ. Xi-xin hãy đợi tôi báo cho ngài nam tước biết ạ.
- Ta nói không cần.
Phần tính cách này của Tiogal cô chưa từng thấy qua bao giờ, hai tay nhẹ nắm chặt lại. Bờ vai hơi run khi nhìn vào lâu đài này. Tiogal khoác tay ra phía sau vỗ nhẹ lên vai cô, Fay ngước nhìn thấy Tiogal đang cười với mình. Chợt nghĩ ngài ấy cũng quá ngầu luôn, tuy ngài ấy đã có hôn thê nhưng cô vẫn chưa hết rung động với Tiogal.
- Hãy cố gắng ngẩng cao mặt giống khi nãy, đừng để họ khinh thường cô nữa công nương.
Fay gật đầu nghe theo, đây là kế hoạch của Ansel đặt ra, nếu như lần trở về này cô vẫn cúi mặt thì họ sẽ tiếp tục chà đạp khinh thường. Lát sau cổng lâu đài được mở, cô bước vào. Theo ngay bên cạnh là Tiogal, mấy người hầu đứng nhìn rồi chụm đầu bàn tán, nói những lời xúc phạm đến Fay và không hề sợ bị mắng
- Nhìn kìa, đại công nương Medusa trở về rồi...
- Nhìn kìa nhìn kìa, nghênh ngang quá nhỉ? Được ngài hiệp sĩ bá tước bế đi suốt hơn hai tuần bây giờ trở về tính làm loạn chắc.
- Suỵt, cô nhỏ cái miệng một chút. Medusa mà tức giận thì cô ấy sẽ khóc đấy, haha.
Fay nản lòng khi nghe những lời đó, họ tiếp tục miệt thị cô đến ngẩng đầu không nổi. Tiogal tức giận cầm kiếm kéo nhẹ lên hăm dọa
- Nếu các ngươi không im lặng thì lưỡi của các ngươi sẽ rớt dưới thanh kiếm này đấy.
Bọn họ sợ hãi cúi đầu ai làm việc nấy, cô bước lên bậc thềm chậm rãi rồi vào sảnh. Nam tước và các em nhìn cô với ánh mắt chán ghét. Hôm nay trên tay ông cầm cây gậy được đúc bằng vàng, phần đầu được khắc nhỏ hình con chim ưng. Dù lòng rất giận nhưng thấy ông chống gậy thì Fay không thể kìm lòng mà tiến lại từ từ hỏi cha
- Thưa cha, cha không khỏe chỗ nào sao ạ?
Ông nhanh tay đưa cây gậy lên cao rồi vung xuống, toàn bộ cây gậy dài đập lên lưng cô. Fay ngã xụp xuống sàn, Tiogal chạy đến đỡ cô. Nhìn thấy ông muốn đánh nữa, anh liền đưa tay chụp lấy ngay cây gậy khi vừa vung xuống.
- Ngài có thôi đi không? Công nương còn rất yếu, ngài định giết con của ngài sao?
- Nó không phải con ta. Tiogal Nolanotis, ngươi hãy tránh ra.
Tiogal lấy trong áo giáp ra huy hiệu hoàng gia của đại hoàng tử nhưng không kịp. Ông giật cây gậy ra rồi dùng sức đánh thêm một cái nữa, mọi người thừa biết lần roi này sẽ giáng xuống cơ thể Tiogal nhưng cũng không thể làm gì, binh lính của anh đều ở ngoài. Chỉ chờ khi có lệnh họ mới được xông vào.
" B Ố P "
Âm thanh lớn đến nỗi mọi người có thể nghĩ là sẽ gãy xương. May mà bên ngoài đã có giáp sẵn, nếu không anh cũng sẽ bị thương nghiêm trọng đến xương. Ánh mắt Tiogal sắc nhọn hướng về phía nam tước, anh đưa ra huy hiệu hoàng gia rồi nói lớn
- Nhân danh đại hoàng tử Roy Nillan, ta sẽ cáo buộc nam tước Josslin Doruss về tội giam giữ và đánh đập người khi không có chỉ thị, bất hợp pháp. Ta sẽ cho người giải ông về ngục giam hoàng gia chờ ngày đức vua ban chỉ thị về chuyện này.
Fay Doruss ngước lên dùng hai tay cố với đến cái huy hiệu, cô giữ hai tay anh nước mắt giàn giụa.
- Không... Xin ngài đừng giải cha đi...tôi xin phép ngài bá tước Ansel Nolanotis về đây chỉ xem cha thế nào thôi...
Về chiếc huy hiệu hoàng gia này cô không được mọi người nói đến nên cô cũng không biết họ sẽ giải cha cô đi.
- Công nương, mọi người đã đưa ra quyết định này thì sẽ không bao giờ thay đổi dù tình thế có ra sao, nhất là Ansel.
Cô bất lực van xin, Tiogal cũng đau lòng. Nhưng khi nhìn thấy nam tước vẫn không thay đổi ánh nhìn với Fay thì anh càng muốn áp giải ông về ngục càng sớm càng tốt.
- Nhân danh đại hoàng tử Roy Nillan, ta yêu cầu đại công nương Fay Doruss nhanh chóng di chuyển ra xe ngựa và không được quay đầu lại.
//
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.