Mèo Biến Thái, Tránh Xa Ta Ra!
Chương 2
Vân Anh
02/11/2017
Khói tỏa ra nghi ngút từ nồi nấu mì.Tiểu Hy hí hửng lôi hai bát ra,cho vào mì từng bát nhanh.
- Bé Miêu, mì của em đây, nóng lắm đấy.Cẩn thận nha.
Vừa nói Tiểu Hy vừa đặt chiếc bát mà cô vừa cho mì tôm vào.Khẽ xoa đầu Miêu Miêu,rồi Tiểu Hy cắm đầu vào ăn kiểu "chết đói năm 45".Cũng chả tránh Tiểu Hy ăn uống như vậy.Bởi cô cũng không có thời gian mấy,nên tuần thì có khi bỏ 2-3 bữa,những hôm như thế một là mua thức ăn sẵn, hai là ẻm mì tôm đáng yêu.Tiểu Hy cô ăn nó đơn giản lắm, rất dễ nuôi.Cô nghĩ sau này ai lấy được mình hẳn rất may mắn, mỗi lần nghĩ như thế cái mũi của Tiểu Hy như dài ra kèm theo đó là khuân mặt tự tắc nhất.
Sau khi ăn và dọn dẹp xong,Tiểu Hy chuẩn bị nước để ngâm mình, cô chuẩn bị vào nhà tắm thì...
- Moe meo..meo
Miêu Miêu chớp chớp đôi mắt nhìn Tiểu Hy.
-A!Đúng rồi chị còn phải cho em ngủ nữa chứ.Hì hì. Chị quên mất.
Tiểu Hy liền bế Miêu Miêu lên giường ngủ,cưng nựng, xoa đầu Miêu Miêu.
-Baby cưng ngủ trước đi nha, chị tắm xong chị sẽ đi ngủ cùng cưng.
Miêu Miêu liền nhảy xuống, đứng trước cửa nhà tắm như chờ đợi.
-Meo..meo
Tiểu Hy ngạc nhiên nói.
-Bé cưng, em muốn tắm cùng chị sao, Ủa mà chị tưởng mèo sợ tắm.
Miêu Miêu chớp chớp đôi mắt nhìn Tiểu Hy rồi chạy đến chỗ Tiểu Hy cọ bộ lông mềm mại của mình vào chân Tiểu Hy, đầu không ngừng ngoảnh về phía nhà tắm.Tiểu Hy vui vẻ bế Miêu Miêu nói.
-Miêu Miêu!chúng ta tắm nào.
Sau làn khói mờ xuất hiện một thân hình con gái quyến rũ...ôm một con mèo.Vâng đó chính xác là Tiểu Hy và Miêu Miêu.Thật sự từ bé đến giờ cô chưa đừng thấy con mèo nào đáng yêu như Miêu Miêu của cô,lúc tắm nó cứ bơi qua bơi lại,trông vô cùng đáng yêu, đã thế lúc tắm xong nó còn quộn tròn vào lòng cô, Aiyaa, đáng yêu chết mất.
Tắt đèn,Tiểu Hy khẽ thơm lên Miêu Miêu rồi ôm nhẹ nó.Giọng bắt đầu ngáy ngủ.
- Miêu Miêu đáng yêu ngủ ngon nhé,cảm ơn em đã đến bên chị.
Rồi dần dần chìm vào giấc ngủ.
Ánh nắng buổi sáng hắt vào căn phòng,Tiểu Hy khẽ mở đôi mắt, vươn vai.Quay sang nhìn Miêu Miêu, nó vẫn ngủ ngon,cô khẽ cười.Oa,đêm qua cô mơ một giấc mơ rất là đẹp.Có một chàng đẹp y như một bức tranh vẽ, giống kiểu nam thần í, nhưng lại vô cùng quyến rũ.Trời ơi, những đấy chỉ là một phần nhỏ thôi, điều cốt yếu là..hihi..nam thần ấy đã hôn cô.Mà rất lạ,Tiểu Hy cảm nhận nó rất thật nha.
Xoa xoa cái đầu mình,ngáp ngủ, thôi cô mặc kệ, mơ mà nghĩ làm gì, cầm chiếc điện thoại lên xem giờ.
- OÁI! MUỘN LÀM RỒI!
Thế là Tiểu Hy, vùng dậy, chuẩn bị đồ ăn thật nhanh cho Miêu Miêu,vệ sinh cá nhân và thay quần áo trong vòng 1 phút. Ô ô đừng ngạc nhiên nhá, Tiểu Hy cô đã tôi luyện mấy chục năm kĩ năng này đấy.
- Hỏng rồi kiểu này lỡ chuyến xe bus mất, chạy đến bên Miêu Miêu khẽ thơm nhẹ, giọng đầy cưng chiều,
- Miêu Miêu ở nhà ngoan, tối chị về hứa sẽ mua đồ ăn ngon, thức ăn chị để ở bát nha, thôi chịu khó ở nhà nha, chị đi làm đây.
Nói xong Tiểu Hy chạy thật nhanh để lại đằng sau một làn bụi.Miêu Miêu khẽ mở mắt rồi lại ngủ luôn trông có vẻ cả quan tâm mấy.
- Phù...phù may quá!Xe bus vẫn còn.A! chết rồi nó sắp chạy rồi;
Tiểu Hy vừa thở,vừa chạy tăng tốc đến chỗ xe bus, nhưng muộn rồi xe đã lăn bánh để lại đằng sau Tiểu Hy đáng thương, lạc trôi giữa đời cùng với hai dòng nước mắt đang lưng tròng, thật khổ thân cho cô nàng đen đủi.
- Bé Miêu, mì của em đây, nóng lắm đấy.Cẩn thận nha.
Vừa nói Tiểu Hy vừa đặt chiếc bát mà cô vừa cho mì tôm vào.Khẽ xoa đầu Miêu Miêu,rồi Tiểu Hy cắm đầu vào ăn kiểu "chết đói năm 45".Cũng chả tránh Tiểu Hy ăn uống như vậy.Bởi cô cũng không có thời gian mấy,nên tuần thì có khi bỏ 2-3 bữa,những hôm như thế một là mua thức ăn sẵn, hai là ẻm mì tôm đáng yêu.Tiểu Hy cô ăn nó đơn giản lắm, rất dễ nuôi.Cô nghĩ sau này ai lấy được mình hẳn rất may mắn, mỗi lần nghĩ như thế cái mũi của Tiểu Hy như dài ra kèm theo đó là khuân mặt tự tắc nhất.
Sau khi ăn và dọn dẹp xong,Tiểu Hy chuẩn bị nước để ngâm mình, cô chuẩn bị vào nhà tắm thì...
- Moe meo..meo
Miêu Miêu chớp chớp đôi mắt nhìn Tiểu Hy.
-A!Đúng rồi chị còn phải cho em ngủ nữa chứ.Hì hì. Chị quên mất.
Tiểu Hy liền bế Miêu Miêu lên giường ngủ,cưng nựng, xoa đầu Miêu Miêu.
-Baby cưng ngủ trước đi nha, chị tắm xong chị sẽ đi ngủ cùng cưng.
Miêu Miêu liền nhảy xuống, đứng trước cửa nhà tắm như chờ đợi.
-Meo..meo
Tiểu Hy ngạc nhiên nói.
-Bé cưng, em muốn tắm cùng chị sao, Ủa mà chị tưởng mèo sợ tắm.
Miêu Miêu chớp chớp đôi mắt nhìn Tiểu Hy rồi chạy đến chỗ Tiểu Hy cọ bộ lông mềm mại của mình vào chân Tiểu Hy, đầu không ngừng ngoảnh về phía nhà tắm.Tiểu Hy vui vẻ bế Miêu Miêu nói.
-Miêu Miêu!chúng ta tắm nào.
Sau làn khói mờ xuất hiện một thân hình con gái quyến rũ...ôm một con mèo.Vâng đó chính xác là Tiểu Hy và Miêu Miêu.Thật sự từ bé đến giờ cô chưa đừng thấy con mèo nào đáng yêu như Miêu Miêu của cô,lúc tắm nó cứ bơi qua bơi lại,trông vô cùng đáng yêu, đã thế lúc tắm xong nó còn quộn tròn vào lòng cô, Aiyaa, đáng yêu chết mất.
Tắt đèn,Tiểu Hy khẽ thơm lên Miêu Miêu rồi ôm nhẹ nó.Giọng bắt đầu ngáy ngủ.
- Miêu Miêu đáng yêu ngủ ngon nhé,cảm ơn em đã đến bên chị.
Rồi dần dần chìm vào giấc ngủ.
Ánh nắng buổi sáng hắt vào căn phòng,Tiểu Hy khẽ mở đôi mắt, vươn vai.Quay sang nhìn Miêu Miêu, nó vẫn ngủ ngon,cô khẽ cười.Oa,đêm qua cô mơ một giấc mơ rất là đẹp.Có một chàng đẹp y như một bức tranh vẽ, giống kiểu nam thần í, nhưng lại vô cùng quyến rũ.Trời ơi, những đấy chỉ là một phần nhỏ thôi, điều cốt yếu là..hihi..nam thần ấy đã hôn cô.Mà rất lạ,Tiểu Hy cảm nhận nó rất thật nha.
Xoa xoa cái đầu mình,ngáp ngủ, thôi cô mặc kệ, mơ mà nghĩ làm gì, cầm chiếc điện thoại lên xem giờ.
- OÁI! MUỘN LÀM RỒI!
Thế là Tiểu Hy, vùng dậy, chuẩn bị đồ ăn thật nhanh cho Miêu Miêu,vệ sinh cá nhân và thay quần áo trong vòng 1 phút. Ô ô đừng ngạc nhiên nhá, Tiểu Hy cô đã tôi luyện mấy chục năm kĩ năng này đấy.
- Hỏng rồi kiểu này lỡ chuyến xe bus mất, chạy đến bên Miêu Miêu khẽ thơm nhẹ, giọng đầy cưng chiều,
- Miêu Miêu ở nhà ngoan, tối chị về hứa sẽ mua đồ ăn ngon, thức ăn chị để ở bát nha, thôi chịu khó ở nhà nha, chị đi làm đây.
Nói xong Tiểu Hy chạy thật nhanh để lại đằng sau một làn bụi.Miêu Miêu khẽ mở mắt rồi lại ngủ luôn trông có vẻ cả quan tâm mấy.
- Phù...phù may quá!Xe bus vẫn còn.A! chết rồi nó sắp chạy rồi;
Tiểu Hy vừa thở,vừa chạy tăng tốc đến chỗ xe bus, nhưng muộn rồi xe đã lăn bánh để lại đằng sau Tiểu Hy đáng thương, lạc trôi giữa đời cùng với hai dòng nước mắt đang lưng tròng, thật khổ thân cho cô nàng đen đủi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.