Mèo Ngốc Của Anh! Anh Yêu Em ♥ Đừng Dỗi Nữa Nha!
Chương 43: Thủ Đoạn - Tình Yêu
Saotome Hotaru
21/03/2016
Sau khi cho cuộc tách trà pha ít thuốc mê đó, hắn bế cô vào phòng ngủ
cách khoảng 5 mét từ bàn làm việc đến. Hắn bế cô bào giường, ngồi bên
cạnh cô, vuốt tóc cô, nhìn cô bằng ánh mắt ôn nhu, trìu mến, chứa chan
bao nhớ nhung bên trong.
Vốn dĩ, chỉ định đợi tới lúc cô tỉnh dậy diễn một màn kịch cho cô biết hắn và cô đã cùng nhau ân ái, để cho cô và hắn có 1 sợi dây liên kết, dù cho rằng dùng thủ đoạn hèn hạ, cũng để cho cô phải chú ý tới hắn, quan tâm tới hắn, ít ra chắc cũng cứu vãn được chút tình cảm của hai người.
Nhưng khi càng lại gần cô, hắn mới chợt nhận ra rằng, mình không thể tiết chế được sự kêu gọi của dục vọng đối với cô, trong gần 2 năm qua, hắn đã chỉ nghỉ tới công việc, công việc và công việc, không hề có suy nghĩ tới vẫn đề sinh lý của bản thân. Nói thẳng ra thì là trong gần hai năm qua hắn đã cấm dục không thể lại gần nữa sắc. Muốn để bản thân thật trong sạch, để cô không ghê tởm hắn như năm xưa
Thấy bụng dưới của mình đã tới mức cực hạn, không thể kiềm lại được, hắn bắt đầu bị dục vọng điều khiển, thoát hết y phục, hắn lại gần cô, hôn từ trán rồi lên môi, xuống cổ cô, càng hôn hắn càng cuồng dại, lấy tay kéo váy cô xuống, xé áo sơ mi của cô, sao cho thân thể cô trần truồng trước mặt hắn. Như thoả mãn được một phần, hắn càng đặt nhiều dấu hôn lên người cô hơn như là đánh dấu chủ quyền là của hắn.
Càng hôn càn say đắm hơn, hắn bắt đầu đưa vật nam tính của mình tiếp xúc với nơi ẩm ướt của cô, hắn cử động thân dưới của mình ra vào nhẹ nhàng, không để cô đau, tới khi tới đỉnh điểm hắn hôn cô thật sâu rồi gieo lên một sinh mạng mới cho cô.
Nhưng rồi, chợt khựng lại, nước mắt hắn tuôn trào, tại sao lại khóc ? Hắn đặt ra câu hỏi, tại sao hắn lại khóc chứ ? Vì vui mừng ư ? Không phải. Liệu có phải là hận chính bản thân mình không !? Tự nhiên hắn lơ đãng một hồi, không tìm được câu trả lời, hắn buông thả cô, chỉ ôm cô vào lòng thật chặt như là sợ cô biến mất.
Dùi mặt vào bờ tóc của cô, mùi hương nhè nhẹ thoang thoảng, hắn tiết chế lại dục vọng của mình, kiếm tư thế thật thoải mái để ôm cô . Hắn cũng chìm vào giấc ngủ sâu. Chưa bao giờ hắn ngủ ngon tới thế, bao năm qua, hắn ngủ nhưng toàn mơ thấy ác mộng, ngủ rồi sợ hãi tỉnh dậy. Toàn thân toát mồ hôi lạnh, hắn mới cảm thấy được lạnh lẽo và buồn tủi là mùi vị gì .
Cứ thế ngủ thật thoải mái cho tới tận gần đêm, khi chuông điện thoại cô kêu lên. Bị tiếng chuông làm cho thức giấc, cô khẽ mở hờ mắt, nhăn lông mày với tay lên tủ giường lấy điện thoại.
- Alo - cô nghe máy
- Em đang ở đâu - giọng của Vũ Trung đầy ngọt ngào
- Ở nhà - cô đáp dưng dửng lộ vẻ bất cần
- Vậy sao chưa ngủ ? - Vũ Trung trả lời
- Bị anh làm cho thức giấc - cô nói vẻ hờn dỗi
- Thế hả, thế anh xin lỗi, vậy mai em rảnh không ? - Vũ Trung hỏi tiếp
- Có, chắc là tầm từ 7 đến 10 giờ - cô nói
- Vây mai đi ăn sáng cùng anh nhé ? - anh mở lời mời cô
- Ok - cô cười ngọt ngào nói
- Vậy thôi ngủ đi - anh nói xong rồi cúp máy
Cú máy cô mới đặt điện thoại lên tủ giường. Chợt nhận ra có cái gì đó không đúng, rõ ràng tủ đầu giường cô màu đen chứ có phải trắng đâu, còn cửa sổ thì không có bé như thế kia còn có chỗ để ngồi nữa. Chợt nhận thức đây không phải nhà mình, cô ngồi bật dậy. Toàn thân không mặc 1 mảnh vải, cô vội kéo chăn lên, thấy sinh vật lạ nằm bên cạnh mình vẫn còn đang say giấc cô hoảng hốt.
Hắn tại sao lại ở đây, lại cũng không một mảnh vải, còn ở trên một chiếc giường. Cô vò đầu bứt tai mình, nhớ lại cảnh tượng lúc trước khi cô bất tỉnh, tách trà cô uống có thuốc mê, trời ạ, lại bị hắn lừa lên giường, Linh Linh mày thật là nhục hơn cả con chó mà. Lại bị lừa bởi loại đàn ông vô liêm sỉ này. Giường như muốn đập vào mặt hắn mấy phát nhưng khi giơ tay lên lại không nỡ.
Định bước xuống giường, một giọng nói trầm ổn vang lên
- Ở lại với tôi một chút nữa - hắn nói rồi đưa tay vòng qua eo cô
Hai mắt mở to ra nhìn cô, cái vẻ mắt ngây thơ vô tội kia làm cô như muốn điên tiết.
- Bỏ ra, anh thật hèn hả tôi thấy thật bẩn - cô xua đuổi hắn như đuôi ma
Thấy cô không mấy thiện cảm với mình, anh tim như co thắt lại, quặn đau một hồi, rồi ổn định lại cảm xúc bắt lấy hai tay cô, đưa khoảng cách giữa mặt cô và mắt hắn lại gần nhau hơn.
Hắn đè lên người cô, toàn bộ cơ thể bị hắn nhìn, cô nhất thời đỏ mặt quay đi tránh ánh mắt của hắn. Thấy hành động đáng yêu của cô, long hắn dâng lên 1 đợt muốn trêu trọc cô. Đưa vật nam tính kia sát lại người cô. Cảm giác được vật gì đỏ nóng rực áp sát người mình, cô càng ý thức được nhắm chặt mắt lại rồi vùng vẫy. Nhưng rồi không may đạp phải chỗ ấy của hắn
Đau đớn lườm cô một cái, hắn mạnh mẽ hôn cô, dùng lưỡi tách hàm răng cô ra, rồi liếm láp mùi vị ngọt ngào trong khoang miệng cô, càng hôn lại càng sâu, càng hôn lại càng khao khát, càn hôn lại càng thèm muốn....
Bị cưỡng hôn, khoé mắt cô đã phủ 1 lớp sương mỏng, như sắp không thở được nữa, hắn mới buông cô ra. Cả hai người hồng hộc thở. Hắn như đã thoả mãn được nhu cầu bản thân, từ từ ròi bỏ người cô.
Nhân cô hồi cô thoát khỏi người hắn rồi tát cho hắn 1 cái dùn toàn bộ lực của mình
" Chát "
Âm thanh lanh lảnh vang lên
Vốn dĩ, chỉ định đợi tới lúc cô tỉnh dậy diễn một màn kịch cho cô biết hắn và cô đã cùng nhau ân ái, để cho cô và hắn có 1 sợi dây liên kết, dù cho rằng dùng thủ đoạn hèn hạ, cũng để cho cô phải chú ý tới hắn, quan tâm tới hắn, ít ra chắc cũng cứu vãn được chút tình cảm của hai người.
Nhưng khi càng lại gần cô, hắn mới chợt nhận ra rằng, mình không thể tiết chế được sự kêu gọi của dục vọng đối với cô, trong gần 2 năm qua, hắn đã chỉ nghỉ tới công việc, công việc và công việc, không hề có suy nghĩ tới vẫn đề sinh lý của bản thân. Nói thẳng ra thì là trong gần hai năm qua hắn đã cấm dục không thể lại gần nữa sắc. Muốn để bản thân thật trong sạch, để cô không ghê tởm hắn như năm xưa
Thấy bụng dưới của mình đã tới mức cực hạn, không thể kiềm lại được, hắn bắt đầu bị dục vọng điều khiển, thoát hết y phục, hắn lại gần cô, hôn từ trán rồi lên môi, xuống cổ cô, càng hôn hắn càng cuồng dại, lấy tay kéo váy cô xuống, xé áo sơ mi của cô, sao cho thân thể cô trần truồng trước mặt hắn. Như thoả mãn được một phần, hắn càng đặt nhiều dấu hôn lên người cô hơn như là đánh dấu chủ quyền là của hắn.
Càng hôn càn say đắm hơn, hắn bắt đầu đưa vật nam tính của mình tiếp xúc với nơi ẩm ướt của cô, hắn cử động thân dưới của mình ra vào nhẹ nhàng, không để cô đau, tới khi tới đỉnh điểm hắn hôn cô thật sâu rồi gieo lên một sinh mạng mới cho cô.
Nhưng rồi, chợt khựng lại, nước mắt hắn tuôn trào, tại sao lại khóc ? Hắn đặt ra câu hỏi, tại sao hắn lại khóc chứ ? Vì vui mừng ư ? Không phải. Liệu có phải là hận chính bản thân mình không !? Tự nhiên hắn lơ đãng một hồi, không tìm được câu trả lời, hắn buông thả cô, chỉ ôm cô vào lòng thật chặt như là sợ cô biến mất.
Dùi mặt vào bờ tóc của cô, mùi hương nhè nhẹ thoang thoảng, hắn tiết chế lại dục vọng của mình, kiếm tư thế thật thoải mái để ôm cô . Hắn cũng chìm vào giấc ngủ sâu. Chưa bao giờ hắn ngủ ngon tới thế, bao năm qua, hắn ngủ nhưng toàn mơ thấy ác mộng, ngủ rồi sợ hãi tỉnh dậy. Toàn thân toát mồ hôi lạnh, hắn mới cảm thấy được lạnh lẽo và buồn tủi là mùi vị gì .
Cứ thế ngủ thật thoải mái cho tới tận gần đêm, khi chuông điện thoại cô kêu lên. Bị tiếng chuông làm cho thức giấc, cô khẽ mở hờ mắt, nhăn lông mày với tay lên tủ giường lấy điện thoại.
- Alo - cô nghe máy
- Em đang ở đâu - giọng của Vũ Trung đầy ngọt ngào
- Ở nhà - cô đáp dưng dửng lộ vẻ bất cần
- Vậy sao chưa ngủ ? - Vũ Trung trả lời
- Bị anh làm cho thức giấc - cô nói vẻ hờn dỗi
- Thế hả, thế anh xin lỗi, vậy mai em rảnh không ? - Vũ Trung hỏi tiếp
- Có, chắc là tầm từ 7 đến 10 giờ - cô nói
- Vây mai đi ăn sáng cùng anh nhé ? - anh mở lời mời cô
- Ok - cô cười ngọt ngào nói
- Vậy thôi ngủ đi - anh nói xong rồi cúp máy
Cú máy cô mới đặt điện thoại lên tủ giường. Chợt nhận ra có cái gì đó không đúng, rõ ràng tủ đầu giường cô màu đen chứ có phải trắng đâu, còn cửa sổ thì không có bé như thế kia còn có chỗ để ngồi nữa. Chợt nhận thức đây không phải nhà mình, cô ngồi bật dậy. Toàn thân không mặc 1 mảnh vải, cô vội kéo chăn lên, thấy sinh vật lạ nằm bên cạnh mình vẫn còn đang say giấc cô hoảng hốt.
Hắn tại sao lại ở đây, lại cũng không một mảnh vải, còn ở trên một chiếc giường. Cô vò đầu bứt tai mình, nhớ lại cảnh tượng lúc trước khi cô bất tỉnh, tách trà cô uống có thuốc mê, trời ạ, lại bị hắn lừa lên giường, Linh Linh mày thật là nhục hơn cả con chó mà. Lại bị lừa bởi loại đàn ông vô liêm sỉ này. Giường như muốn đập vào mặt hắn mấy phát nhưng khi giơ tay lên lại không nỡ.
Định bước xuống giường, một giọng nói trầm ổn vang lên
- Ở lại với tôi một chút nữa - hắn nói rồi đưa tay vòng qua eo cô
Hai mắt mở to ra nhìn cô, cái vẻ mắt ngây thơ vô tội kia làm cô như muốn điên tiết.
- Bỏ ra, anh thật hèn hả tôi thấy thật bẩn - cô xua đuổi hắn như đuôi ma
Thấy cô không mấy thiện cảm với mình, anh tim như co thắt lại, quặn đau một hồi, rồi ổn định lại cảm xúc bắt lấy hai tay cô, đưa khoảng cách giữa mặt cô và mắt hắn lại gần nhau hơn.
Hắn đè lên người cô, toàn bộ cơ thể bị hắn nhìn, cô nhất thời đỏ mặt quay đi tránh ánh mắt của hắn. Thấy hành động đáng yêu của cô, long hắn dâng lên 1 đợt muốn trêu trọc cô. Đưa vật nam tính kia sát lại người cô. Cảm giác được vật gì đỏ nóng rực áp sát người mình, cô càng ý thức được nhắm chặt mắt lại rồi vùng vẫy. Nhưng rồi không may đạp phải chỗ ấy của hắn
Đau đớn lườm cô một cái, hắn mạnh mẽ hôn cô, dùng lưỡi tách hàm răng cô ra, rồi liếm láp mùi vị ngọt ngào trong khoang miệng cô, càng hôn lại càng sâu, càng hôn lại càng khao khát, càn hôn lại càng thèm muốn....
Bị cưỡng hôn, khoé mắt cô đã phủ 1 lớp sương mỏng, như sắp không thở được nữa, hắn mới buông cô ra. Cả hai người hồng hộc thở. Hắn như đã thoả mãn được nhu cầu bản thân, từ từ ròi bỏ người cô.
Nhân cô hồi cô thoát khỏi người hắn rồi tát cho hắn 1 cái dùn toàn bộ lực của mình
" Chát "
Âm thanh lanh lảnh vang lên
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.