Chương 439: Ba vị phi tử làm sao?
Anh Giai Ngây Thơ
20/06/2013
Sứ giả nghe Nghệ Phong hỏi, hắn nhất thời cảm giác mồ hôi lạnh tuôn ra ào ào. Hắn nghĩ không ra câu hỏi đầu tiên của Nghệ Phong lại liên quan tới ngôi vị Hoàng đế của hoàng thất, vấn đề này hắn có thể nói sao? Vấn đề này đối với bất luận kẻ nào đều là chuyện mẫn cảm!
- Nghệ Phong hầu tước, ngài xem...
Vẻ mặt Sứ giả khỏ xử nhìn Nghệ Phong.
- Ha ha, ngày hôm nay ta bận một đêm, còn chưa có ăn cơm! Cũng không biết thị nữ của ta đi nơi nào rồi, ta nghĩ mình hẳn là muốn đi ăn cái gì đó!
Nghệ Phong ha ha cười nói.
Sứ giả nghe Nghệ Phong nói, hắn nhất thời nóng nảy, hiển nhiên Nghệ Phong là không muốn đưa đan dược cho hắn. Hắn thấy Nghệ Phong thực muốn đi, nhất thời lo lắng không thôi, vội vàng đưa tay ngăn Nghệ Phong lại!
- Làm sao vậy? Sứ giả đại nhân không về sao. Nếu không cùng đi ăn với ta?
Nghệ Phong mỉm cười nhìn sứ giả, không chút nào đề cập tới chuyện tình đan dược.
Sứ giả không khỏi cười khổ, bình thường mình đi phủ đệ khác truyền ý chỉ của Hoàng đế bệ hạ, ai mà không cung kính. Coi như là đại thế gia cũng không dám có chút bất kính. Thế nhưng ở trước mặt Nghệ Phong hắn căn bản không dùng lực được. Bởi vì Nghệ Phong căn bản là không sợ mình ở làm khó dễ hắn trước mặt Hoàng đế. Bởi vì Nghệ Phong không muốn làm quan viên đế quốc.
Một người không muốn thăng quan tấn tước, ngươi ở trước mặt Hoàng đế mỗi ngày gièm pha hắn thì đã sao? Người ta căn bản không lo, huống chi bệ hạ đã từng nhiều lần ăn nói có chút cung kính với hắn.
Một người như vậy, để cho hắn có cảm giác vô lực, hắn tình nguyện đi truyền ý chỉ cho Công tước, Vương gia, cũng không muốn truyền ý chỉ cho Hầu tước Nghệ Phong!
Sứ giả cảnh giác quan sát bốn phía một phen, thấy không có ai, lúc này hắn mới cười khổ nhìn Nghệ Phong nói:
- Nghệ Phong hầu tước, ngài thật đúng là làm khó ta. Chuyện tình của Hoàng thất là không thể tùy ý nghị luận, đặc biệt là những kẻ làm quan như chúng ta!
Nghệ Phong cười cười nói:
- Những lời sứ giả đại nhân nói, chỉ có ta nghe, tuyệt đối không có người thứ ba biết.
Nói xong, Nghệ Phong từ trong lòng lấy ra một tờ ngân phiếu, đưa cho sứ giả.
Sứ giả không để lại vết tích tiếp nhận vào trong tay áo, hướng Nghệ Phong nói:
- Nếu Nghệ Phong hầu tước bảo chứng không cho người thứ ba biết, ta đây sẽ mạo hiểm một lần! Tuy tam hoàng tử là nhi tử của Hoàng hậu, thế nhưng Hoàng hậu ít khi tranh quyền đoạt lợi, cũng không vì tam Hoàng tử làm suy yếu các thế lực khác. Ngược lại là hai vị Hoàng phi khác mỗi ngày ở hậu cung tranh quyền đoạt lợi. Vì nhi tử bọn họ mượn hơi rất nhiều thế lực! Vì thế trên dưới toàn triều, tất cả đều xem trọng hai vị Hoàng tử này!
- Vậy bệ hạ giải quyết như thế nào? Hắn muốn lập ai làm Thái tử?
Đây mới là vấn đề Nghệ Phong muốn hỏi nhất, thái độ của Hoàng đế bệ hạ đối với hắn cực kỳ trọng yếu. Sứ giả là thân tín bên người Hoàng đế bệ hạ, mỗi ngày tiếp xúc Hoàng đế, nhất định có thể minh bạch thánh ý!
Sứ giả đại nhân nghe thế, hắn nhìn hai bên một chút, lần thứ hai tiếp nhận một xấp ngân phiếu dày cộp của Nghệ Phong đưa tới, đáy lòng cảm thán Nghệ Phong rộng rãi, hắn tiếp tục nói.
- Nguyên bản bệ hạ là xem trọng tam Hoàng tử, tam Hoàng tử có mẫu thân không tranh quyền đoạt lợi, tính cách này được bệ hạ rất yêu thích, chỉ là hai đại Hoàng tử kia có thế lực rất lớn. Cho dù lập tam Hoàng tử làm thái tử cũng vô dụng. Sau đó bệ hạ chỉ phải bất đắc dĩ lui bước, chuẩn bị chọn đại Hoàng tử, miễn cho tam Hoàng tử bị hai vị huynh đệ tàn sát!
- Bệ hạ chọn đại Hoàng tử?
Đáy lòng Nghệ Phong có chút kinh ngạc, nếu như chọn đại Hoàng tử thì mình có chút phiền phức.
Sứ giả lắc đầu nói:
- Đây là trước khi bệ hạ trúng độc, lúc bệ hạ trúng độc, người hoài nghi chính là một trong hai vị hoàng tử làm, nên bệ hạ tuyệt đối sẽ không để một người có khả năng muốn giết mình ngồi lên ngôi vị Hoàng đế. Nên trong thời gian ngắn, bệ hạ tuyệt đối không để bất luận kẻ nào kế thừa ngôi vị! Đây cũng là nguyên nhân vì sao bệ hạ sốt ruột giải độc, người chính là muốn sống lâu mấy năm, nắm quyền điều khiển cả đế quốc trong tay, chọn ra một Hoàng tử chân chính thích hợp tiếp nhận vị trí của người!
Nghệ Phong nghe sứ giả nói như vậy, hắn gật gật đầu, đáy lòng tính toán lợi hại của tin tức này.
Sứ giả cảnh giác liếc nhìn bốn phía, hướng Nghệ Phong nói:
- Hầu tước đại nhân, việc này chỉ mình ngài biết, nghìn vạn lần đừng bảo ta nói, bằng không ta và ngài đều có họa sát thân. Nếu không phải hầu tước đại nhân và hai vị Hoàng tử đối lập, không có khả năng tham dự tranh đoạt ngôi vị Hoàng đế, ta cũng sẽ không nói cho ngài!
Nghệ Phong cười cười nói:
- Việc này là tự nhiên, chỉ là ta rất muốn biết, rốt cuộc hai vị Hoàng phi kia mạnh thế như thế nào? So với Điệp phi thì mạnh hơn bao nhiêu?
Sứ giả nghe Nghệ Phong hỏi, hắn cảm giác mồ hôi lạnh chảy ra càng nhiều, vấn đề Nghệ Phong hỏi càng lúc càng sắc bén, tranh đấu hậu cung, so với mấy vị Hoàng tử tranh đấu càng mạng hơn nhiều.
Chuyện tình hậu cung vẫn là cấm mật, đặc biệt là chuyện tình của Hoàng hậu và ba vị Hoàng phi. Ngay cả bệ hạ cũng không muốn nói nhiều.
Nghệ Phong lấy ra một viên dạ minh châu thật lớn từ trong lòng, đây là ngày hôm qua Nghệ Phong mua được ở trong phòng bán đấu giá. Đưa cho sứ giả nói:
- Sứ giả đại nhân yên tâm, ta chỉ là hiếu kỳ mà thôi!
Sứ giả đương nhiên không tin Nghệ Phong chỉ hiếu kỳ, chỉ là khi nhìn thấy viên dạ minh châu kia, hai mắt hắn liền sáng rực lên, hắn đưa tay, không để lại vết tích tiếp nhận giấu vào trong lòng!
- Nghệ Phong hầu tước, vốn chuyện tình hậu cung ta không nên lắm miệng! Chỉ là ngươi đã muốn biết, ta sẽ nói cho ngươi! Kỳ thực ở đế đô này, tất cả các đại thần đều biết, tuy rằng hai vị phi tử thế lớn, thế nhưng so với Điệp phi lại thua xa. Điệp phi ở hậu cung là một tồn tại đặc thù, phi tử có thể tùy ý xuất nhập hậu cung không? Có Phi tử mà ngay cả Hoàng đế cũng cố kỵ không? Nhưng tất cả những chuyện này Điệp phi đều làm được!
Sứ giả nói.
Nghệ Phong gật đầu, rất không hiểu hỏi:
- Nếu Điệp phi kia mạnh như vậy, vậy nếu như nàng chống đỡ một vị Hoàng tử, xác suất Hoàng tử kia đăng cơ thành công không phải cực cao sao? Cho dù Hoàng đế bệ hạ lập Thái tử, nếu Điệp phi không đồng ý, hắn muốn ngồi lên ngôi vị Hoàng đế cũng rất khó khăn!
- Nghệ Phong hầu tước, ngài xem...
Vẻ mặt Sứ giả khỏ xử nhìn Nghệ Phong.
- Ha ha, ngày hôm nay ta bận một đêm, còn chưa có ăn cơm! Cũng không biết thị nữ của ta đi nơi nào rồi, ta nghĩ mình hẳn là muốn đi ăn cái gì đó!
Nghệ Phong ha ha cười nói.
Sứ giả nghe Nghệ Phong nói, hắn nhất thời nóng nảy, hiển nhiên Nghệ Phong là không muốn đưa đan dược cho hắn. Hắn thấy Nghệ Phong thực muốn đi, nhất thời lo lắng không thôi, vội vàng đưa tay ngăn Nghệ Phong lại!
- Làm sao vậy? Sứ giả đại nhân không về sao. Nếu không cùng đi ăn với ta?
Nghệ Phong mỉm cười nhìn sứ giả, không chút nào đề cập tới chuyện tình đan dược.
Sứ giả không khỏi cười khổ, bình thường mình đi phủ đệ khác truyền ý chỉ của Hoàng đế bệ hạ, ai mà không cung kính. Coi như là đại thế gia cũng không dám có chút bất kính. Thế nhưng ở trước mặt Nghệ Phong hắn căn bản không dùng lực được. Bởi vì Nghệ Phong căn bản là không sợ mình ở làm khó dễ hắn trước mặt Hoàng đế. Bởi vì Nghệ Phong không muốn làm quan viên đế quốc.
Một người không muốn thăng quan tấn tước, ngươi ở trước mặt Hoàng đế mỗi ngày gièm pha hắn thì đã sao? Người ta căn bản không lo, huống chi bệ hạ đã từng nhiều lần ăn nói có chút cung kính với hắn.
Một người như vậy, để cho hắn có cảm giác vô lực, hắn tình nguyện đi truyền ý chỉ cho Công tước, Vương gia, cũng không muốn truyền ý chỉ cho Hầu tước Nghệ Phong!
Sứ giả cảnh giác quan sát bốn phía một phen, thấy không có ai, lúc này hắn mới cười khổ nhìn Nghệ Phong nói:
- Nghệ Phong hầu tước, ngài thật đúng là làm khó ta. Chuyện tình của Hoàng thất là không thể tùy ý nghị luận, đặc biệt là những kẻ làm quan như chúng ta!
Nghệ Phong cười cười nói:
- Những lời sứ giả đại nhân nói, chỉ có ta nghe, tuyệt đối không có người thứ ba biết.
Nói xong, Nghệ Phong từ trong lòng lấy ra một tờ ngân phiếu, đưa cho sứ giả.
Sứ giả không để lại vết tích tiếp nhận vào trong tay áo, hướng Nghệ Phong nói:
- Nếu Nghệ Phong hầu tước bảo chứng không cho người thứ ba biết, ta đây sẽ mạo hiểm một lần! Tuy tam hoàng tử là nhi tử của Hoàng hậu, thế nhưng Hoàng hậu ít khi tranh quyền đoạt lợi, cũng không vì tam Hoàng tử làm suy yếu các thế lực khác. Ngược lại là hai vị Hoàng phi khác mỗi ngày ở hậu cung tranh quyền đoạt lợi. Vì nhi tử bọn họ mượn hơi rất nhiều thế lực! Vì thế trên dưới toàn triều, tất cả đều xem trọng hai vị Hoàng tử này!
- Vậy bệ hạ giải quyết như thế nào? Hắn muốn lập ai làm Thái tử?
Đây mới là vấn đề Nghệ Phong muốn hỏi nhất, thái độ của Hoàng đế bệ hạ đối với hắn cực kỳ trọng yếu. Sứ giả là thân tín bên người Hoàng đế bệ hạ, mỗi ngày tiếp xúc Hoàng đế, nhất định có thể minh bạch thánh ý!
Sứ giả đại nhân nghe thế, hắn nhìn hai bên một chút, lần thứ hai tiếp nhận một xấp ngân phiếu dày cộp của Nghệ Phong đưa tới, đáy lòng cảm thán Nghệ Phong rộng rãi, hắn tiếp tục nói.
- Nguyên bản bệ hạ là xem trọng tam Hoàng tử, tam Hoàng tử có mẫu thân không tranh quyền đoạt lợi, tính cách này được bệ hạ rất yêu thích, chỉ là hai đại Hoàng tử kia có thế lực rất lớn. Cho dù lập tam Hoàng tử làm thái tử cũng vô dụng. Sau đó bệ hạ chỉ phải bất đắc dĩ lui bước, chuẩn bị chọn đại Hoàng tử, miễn cho tam Hoàng tử bị hai vị huynh đệ tàn sát!
- Bệ hạ chọn đại Hoàng tử?
Đáy lòng Nghệ Phong có chút kinh ngạc, nếu như chọn đại Hoàng tử thì mình có chút phiền phức.
Sứ giả lắc đầu nói:
- Đây là trước khi bệ hạ trúng độc, lúc bệ hạ trúng độc, người hoài nghi chính là một trong hai vị hoàng tử làm, nên bệ hạ tuyệt đối sẽ không để một người có khả năng muốn giết mình ngồi lên ngôi vị Hoàng đế. Nên trong thời gian ngắn, bệ hạ tuyệt đối không để bất luận kẻ nào kế thừa ngôi vị! Đây cũng là nguyên nhân vì sao bệ hạ sốt ruột giải độc, người chính là muốn sống lâu mấy năm, nắm quyền điều khiển cả đế quốc trong tay, chọn ra một Hoàng tử chân chính thích hợp tiếp nhận vị trí của người!
Nghệ Phong nghe sứ giả nói như vậy, hắn gật gật đầu, đáy lòng tính toán lợi hại của tin tức này.
Sứ giả cảnh giác liếc nhìn bốn phía, hướng Nghệ Phong nói:
- Hầu tước đại nhân, việc này chỉ mình ngài biết, nghìn vạn lần đừng bảo ta nói, bằng không ta và ngài đều có họa sát thân. Nếu không phải hầu tước đại nhân và hai vị Hoàng tử đối lập, không có khả năng tham dự tranh đoạt ngôi vị Hoàng đế, ta cũng sẽ không nói cho ngài!
Nghệ Phong cười cười nói:
- Việc này là tự nhiên, chỉ là ta rất muốn biết, rốt cuộc hai vị Hoàng phi kia mạnh thế như thế nào? So với Điệp phi thì mạnh hơn bao nhiêu?
Sứ giả nghe Nghệ Phong hỏi, hắn cảm giác mồ hôi lạnh chảy ra càng nhiều, vấn đề Nghệ Phong hỏi càng lúc càng sắc bén, tranh đấu hậu cung, so với mấy vị Hoàng tử tranh đấu càng mạng hơn nhiều.
Chuyện tình hậu cung vẫn là cấm mật, đặc biệt là chuyện tình của Hoàng hậu và ba vị Hoàng phi. Ngay cả bệ hạ cũng không muốn nói nhiều.
Nghệ Phong lấy ra một viên dạ minh châu thật lớn từ trong lòng, đây là ngày hôm qua Nghệ Phong mua được ở trong phòng bán đấu giá. Đưa cho sứ giả nói:
- Sứ giả đại nhân yên tâm, ta chỉ là hiếu kỳ mà thôi!
Sứ giả đương nhiên không tin Nghệ Phong chỉ hiếu kỳ, chỉ là khi nhìn thấy viên dạ minh châu kia, hai mắt hắn liền sáng rực lên, hắn đưa tay, không để lại vết tích tiếp nhận giấu vào trong lòng!
- Nghệ Phong hầu tước, vốn chuyện tình hậu cung ta không nên lắm miệng! Chỉ là ngươi đã muốn biết, ta sẽ nói cho ngươi! Kỳ thực ở đế đô này, tất cả các đại thần đều biết, tuy rằng hai vị phi tử thế lớn, thế nhưng so với Điệp phi lại thua xa. Điệp phi ở hậu cung là một tồn tại đặc thù, phi tử có thể tùy ý xuất nhập hậu cung không? Có Phi tử mà ngay cả Hoàng đế cũng cố kỵ không? Nhưng tất cả những chuyện này Điệp phi đều làm được!
Sứ giả nói.
Nghệ Phong gật đầu, rất không hiểu hỏi:
- Nếu Điệp phi kia mạnh như vậy, vậy nếu như nàng chống đỡ một vị Hoàng tử, xác suất Hoàng tử kia đăng cơ thành công không phải cực cao sao? Cho dù Hoàng đế bệ hạ lập Thái tử, nếu Điệp phi không đồng ý, hắn muốn ngồi lên ngôi vị Hoàng đế cũng rất khó khăn!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.