Mị Ảnh

Chương 265: Bắt đầu giết chóc (2)

Anh Giai Ngây Thơ

18/10/2017

- Đã phóng tín hiệu xong? Ha ha, mười người thôi sao, bản thiếu gia chỉ cần hai phút là đủ rồi!

Nghệ Phong vừa dứt lời, thân ảnh liền biến mất trong nháy mắt, công kích Nhiếp Hồn Thuật đánh thẳng về phía đối phương, tiếng kêu thét không ngừng vang lên. Đồng thời Tiêm Hổ kiếm trên tay huy vũ liên tục, thu gặt từng mạng, từng mạng người.

Nguyên bản hai người đang thảo luận về hắn thấy một màn như vậy đều dại ra tại chỗ:

- Trời ạ! Hắn thật sự là y sư đại nhân? Điều này sao có thể, không phải theo lời đồn y sư đại nhân có ba đầu sáu tay sao? Tại sao lại còn trẻ như vậy? Ách... Vẻ ngoài của hắn còn rất hèn mọn nữa, cư nhiên nghĩ tới quả phụ sát vách nhà người ta.

Một đám người ngay cả Sư Cấp cũng không đạt tới, trong mắt Nghệ Phong chỉ là một đám ô hợp, thấy thực lực bát giai Sư Cấp của chính mình, hơn nữa còn có Nhiếp Hồn Thuật càng lúc càng thông thạo, muốn giết những người này quả thật quá dễ dàng.

Rất nhanh, không tới hai phút, tất cả bọn chúng đều ngã xuống mặt đất, máu tươi nhiễm đỏ cả mặt đất, phảng phất như có một tầng thuốc nhuộm phủ lên trên.

Nghe tiếng bước chân chậm rãi tiến tới, Nghệ Phong liền nhanh chóng lấy thuốc bôi lên mặt không hề chần chừ chút nào. Động tác vô cùng thành thạo, rất nhanh liền có một dáng dấp mới xuất hiện trước mặt hai người khiến bọn kinh ngạc không ngớt.

Lúc này Nghệ Phong liền đi về phía trước quay sang hai người bất mãn nói:

- Nhớ kỹ, sau đó khi nói chuyện về ta thì phải tuyên truyền ta đẹp trai hơn một ít! Hắc hắc, lần sau sẽ thảo luận kỹ thuật miệng của quả phụ kia cùng các ngươi.

Nói xong, Nghệ Phong liền hướng về một cái phương hướng đi luôn.

Hai người ngạc nhiên liếc mắt nhìn nhau, trong ánh mắt truyền lại nói:

- Y sư đại nhân này có chút khác với lời đồn đại a! Hình như... Hình như hắn có vẻ hèn mọn hơn so với đồn đại...



- Chỉ là, y sư đại nhân như vậy mới phù hợp với khẩu vị của ta! Ha ha, lần sau đàm luận về kỹ thuật miệng với y sư đại nhân, chậc chậc, quả thật lời đồn về y sư đại nhân sai lệch rồi! Ai nói y sư đại nhân là ma quỷ, ta cảm giác hắn vô cùng dễ gần nha!

Chẳng qua hai người thấy một đám thi thể đang nằm trên mặt đất, trong lòng nhịn không được cảm thấy lạnh run.

Quay đầu nhìn về bóng lưng của Nghệ Phong, chỉ thấy hắn điên cuồng ngang ngược tìm các thủ hạ của Khẳng Lợi khắp mọi nơi, thấy ai là giết ngay tức thì.

Thấy một màn như vậy, hai người đều giơ ngón tay cái lên, trong lòng cảm thán:

- Ngưu bức...

Cũng không biết Nghệ Phong đã giết hết bao nhiêu cỗ thế lực của Khẳng Lợi. Dù sao đi nữa nghe nói bây giờ Khẳng Lợi đang nổi giận lôi đình, mỗi một khi có người đi vào báo tin cho hắn thì đều bị đánh bay ra ngoài. Trong phòng của hắn không còn thứ gì hoàn chính, ấm trà chén nhỏ các loại đều bị đập vỡ tan tành.

Khi mấy tin tức này truyền ra từ trong phủ đệ của Khẳng Lợi, mọi người kinh ngạc đồng thời cười phá lên có chút hả hê, phảng phất như vô cùng hy vọng thấy bộ dáng hiện giờ của Khẳng Lợi.

Đồng dạng danh tiếng của Nghệ Phong cũng lan truyền khắp thành Khủng Cụ, chỉ có điều khác một chút đó là nguyên bản quái vật ba đầu sáu tay đã đổi thành ngọc thụ lâm phong.

Sát hại đối phương một cách xuất quỷ nhập thần càng tăng thêm tính truyền kỳ của hắn, người dân nơi đây cực lực nâng hắn lên, danh tiếng của Nghệ Phong nhanh chóng bao trùm lên trên Khẳng Lợi và Áo Mỗ, trở thành đệ nhất nhân của thành Khủng Cụ. Coi như là thành chủ thành Khủng Cụ thần bí chỉ sợ so ra cũng kém Nghệ Phong.

Đương nhiên, Nghệ Phong vẫn trà trộn ở trong đám người uống trà, tự nhiên nghe được Khẳng Lợi vẫn không lộ diện là dophụ thân của Trần Ny Đan đứng chặn ngoài cửa, căn bản không cho hắn bước được ra ngoài!

Nghệ Phong đương nhiên hiểu rõ đây là Trần Ny Đan đang muốn giảng hòa với hắn, thế nhưng chuyện này cũng không khiến đáy lòng Nghệ Phong gợn bao nhiêu sóng. Ngươi đã xây dựng bố cục này cho ta, vậy thì phải trả một cái giá tương xứng.

Trải qua mấy ngày dung hợp, rốt cục hồn lực của Nghệ Phong cũng dung hợp hoàn mỹ với Nguyên Hồn, độ phù hợp đạt tới mức đỉnh phong. Tuy rằng Nghệ Phong không dùng được Nhiếp Hồn Thuật cao thâm thế nhưng có cơ sở này thì Nghệ Phong muốn dùng tới cũng không quá khó khăn. Từ điểm này nhìn lên, Nghệ Phong phải cảm tạ Khẳng Lợi, thậm chí Nghệ Phong suy nghĩ, nhìn lại đối phương đã cung cấp cho mình nhiều thủ hạ để tập luyện như vậy, có lẽ chính mình cũng có thể buông tha hắn đi!



Thế nhưng bây giờ Nghệ Phong cũng chỉ có thể suy nghĩ lại, tình hình hiện giờ đã thành không chết không thôi. Cho dù Nghệ Phong muốn buông tha hắn thì hắn cũng sẽ không buông tha Nghệ Phong!

Nghệ Phong biết được điều ấy là do thông qua tính tình tàn ác của Khẳng Lợi đối với thủ hạ, vậy thì đối với địch nhân của chính mình, chắc chắn hắn sẽ không nương tay chút nào!

Chỉ là Nghệ Phong cũng không muốn cứ tiếp tục như thế này, Nhiếp Hồn Thuật đã đạt tới yêu cầu của hắn, bây giờ hắn chuẩn bị tiến vào Khủng Cụ Sâm Lâm một lần nữa, tìm một ít ma thú cao cấp và Mị để luyện tập, đề cao thực lực của chính mình.

Dù sao năng lượng bên trong Khủng Cụ Sâm Lâm cũng nồng hậu hơn ở đây rất nhiều, quan trọng nhất là chính mình là Nhiếp Hồn Sư, hoàn toàn có thể mượn năng lượng của linh Mị để đề thăng thực lực.

Nghĩ vậy, Nghệ Phong có chút cảm thán, Nhiếp Hồn Sư cường đại thái quá. Đối với võ giả mà nói thì đó chính là chức nghiệp chuyên ăn gian, Nhiếp Hồn Sư có thể luyện chế Linh đan và Mị đan, tốc độ đề thăng thực lực hiển nhiên nhanh hơn đối phương rất nhiều.

Chẳng qua có điều đáng tiếc chính là bây giờ Nghệ Phong còn không thể thi triển luyện chế Linh đan và Mị đan từ Nhiếp Hồn Thuật cao cấp. Bất quá ngay cả như vậy, hắn sử dụng năng lượng của Linh và Mị cũng tốt hơn người thường.

Thực ra Nghệ Phong cũng muốn bây giờ quay trở về đế đô, thế nhưng hắn lại muốn nương nhờ cơ hội này nhất cử đốt phá Tướng Cấp, có thực lực như vậy mới có thể bức bách Hoa Hạ bang giải tán, ở đế đô cũng có thể được tính là một nhân vật nhất lưu.

Nghệ Phong hít sâu vào một hơi, liếc mắt nhìn đám thủ hạ của Khẳng Lợi vẫn còn đang đi tìm kiếm hắn, khóe miệng nhếch lên một tia tươi cười.

- Quên đi! Từ trước tới giờ bản thiếu gia giết những con tôm như các ngươi cũng không có ý nghĩa. Hôm nay tha cho các ngươi vậy. Ta còn phải đi Khủng Cụ Sâm Lâm!

Nghệ Phong từ chỗ ngồi của mình từ từ đứng dậy.

Thế nhưng đột nhiên một thân ảnh hiện ra khiến thân thể Nghệ Phong lại ngồi xuống, hắn cười hắc hắc nói:

- Khắc Lạp Khắc, không phải ngươi đang bị Trần Ny Đan xẻo thịt sao!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Mị Ảnh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook