Chương 1589: Bí sự Viễn Cổ
Anh Giai Ngây Thơ
23/06/2013
- Ngộ tính cùng căn cơ đều cực kỳ trọng yếu. Bình thường có thể theo Quân cấp đỉnh phong, vượt qua Á Thánh trực tiếp tiến vào Thánh cấp, như vậy thực lực tương lai dưới tình huống không có gì đặc biệt xảy ra, thường mạnh hơn rất nhiều so với võ giả phải bước qua cấp độ Á Thánh. Chí tôn trên đại lục thời ấy không một ai trải qua cấp độ Á Thánh, ngay cả ta cũng vậy.
Bạch gia tổ tông nói.
- Tiền bối, vậy pháp tắc kia bắt đầu từ đâu?
Nghệ Phong hỏi.
- Không biết!
Bạch gia tổ tông hồi đáp không chút nghĩ ngợi:
- Mỗi người đều có phương pháp thích hợp riêng của mình. Bắt đầu chính là cảm ngộ của hắn, so với người khác có thể hắn đúng, mà cũng có thể hắn sai. Chỉ có hắn mới tự biết…
Lời của lão tổ tông Bạch gia khiến Nghệ Phong cười khổ, nhưng Nghệ Phong biết hắn nói sự thật.
- Tiền bối có được pháp tắc chi lực gì?
Nghệ Phong hỏi Bạch gia tổ tông.
Nói đến đây, Bạch gia tổ tông có chút tự ngạo:
- Pháp tắc ta có trong các loại pháp tắc đã được biết hiện tại được xếp hạng thứ hai, pháp tắc thời gian.
- Bài danh thứ hai? Pháp tắc chi lực cũng có bài danh?
Nghệ Phong trợn trừng hỏi.
Tổ tông Bạch gia nhìn Nghệ Phong với vẻ xem thường, xem hắn như kẻ nhà quê:
- Pháp tắc chi lực tự nhiên có bài danh. Đương nhiên đó cũng không phải ngươi có pháp tắc không gian thì có thể qua mặt các loại pháp tắc khác. Trong các võ giả ngang cấp thì bài danh pháp tắc đứng trước có thể áp chế bài danh đứng sau. Nhưng nếu thực lực của ngươi quá kém thì cho dù có pháp tắc không gian cũng vô dụng.
Lần đầu tiên Nghệ Phong được nghe tới pháp tắc có bài danh, hắn nghi ngờ hỏi tiếp:
- Vậy bài danh pháp tắc phân chia như thế nào?
- Đứng ba hạng đầu là thời gian, không gian và thôn phệ. Đây là ba loại pháp tắc được xưng là mạnh nhất trong tất cả các loại pháp tắc. Trong các võ giả đồng cấp, người nắm giữ một trong ba loại này có sức chiến đấu mạnh hơn những người khác.
Lão tổ tông Bạch gia nói tiếp.
- Pháp tắc thôn phệ?
Nghệ Phong thì thầm một tiếng nói:
- Là pháp tắc của Phệ Châu
Lão tổ tông Bạch gia nói:
- Pháp tắc của Phệ Châu xác thực là pháp tắc thôn phệ, nhưng kém rất xa pháp tắc thôn phệ do các võ giả tự mình lãnh ngộ. Dù sao, đây không phải của mình, mà đi mượn của ngoại vật. Tuy vậy nó cũng cường hãn hơn pháp tắc bình thường.
- Vậy tại sao pháp tắc thời gian và không gian đứng thứ nhất và thứ hai?
Nghệ Phong hỏi.
- So sánh với pháp tắc Ngũ Hành Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ thì hai loại pháp tắc trên đã vượt quá phạm trù người bình thường. Ngươi thử nghĩ một chút xem, trong lúc đánh nhau, đối phương đột nhiên khống chế được thời gian thì sẽ ra sao? Thời gian là tốc độ nhanh nhất, đồng thời cũng tạo ra lực công kích mạnh nhất? Đương nhiên không gian cũng có thể coi như rất nhanh, hơn nữa còn có hiệu quả trấn áp.
Lão tổ tông Bạch gia nói:
- Ít ra, khống chế bên trong không gian của mình, có thể áp chế thực lực của đối phương, hơn nữa còn có thể hấp thụ lực lượng trong đó, gia tăng công kích.
- Bất quá, pháp tắc chi lực không cưỡng cầu được, thích hợp nhất với ngươi cái gì, tự nhiên sẽ cho ngươi cái đó. Đương nhiên, nếu vận khí của ngươi tốt thì có thể khống chế vài loại pháp tắc. Haha, nhưng cũng chưa chắc là có nhiều sẽ tốt.
Lão tổ tông Bạch gia giải thích.
Nghệ Phong gật gật đầu, lập tức nhìn thoáng qua Bạch Hàn Tuyết. Hắn như nửa nhìn nửa không vào cặp chân thon dài của nàng rồi nói:
- Tiền bối, bên ngoài tung tin đồn những phần da cừu này có liên quan tới việc đi vào Thánh cấp. Không biết chuyện có thật như vậy không?
- Tiến vào Thánh cấp?
Lão tổ tông Bạch gia nở nụ cười khinh thường:
- Những lời đồn đó có thể coi như đúng, chỉ có điều nếu coi tác dụng của nó chỉ là tiến vào Thánh cấp thì quá coi thường giá trị của nó rồi.
Đôi mắt của Nghệ Phong đột nhiên sáng ngời:
- Chẳng lẽ nó còn có công dụng khác?
- Để ta kể cho ngươi nghe một câu chuyện, nhưng ta cũng không dám đảm bảo về tính chân thật của nó. Ở trong một đoạn thời kì nào đó của viễn cổ, đại lục rất phồn hoa, khi đó tu luyện giả đếm không hết. Tất cả đều tu luyện tới trạng thái đỉnh phong. Năm đó những Chí Tôn yêu nghiệt nhất là Tiên, Tà và Yêu Thánh. Ba người sở hữu ba loại pháp tắc tu luyện đến mức tận cùng. Khi đó chỉ cần họ dậm chân một cái đều có thể khiến đại lục lâm vào khủng hoảng.
Đương nhiên, những chí tôn tân tấn như bọn họ đều bị những lão Chí Tôn khiêu khích. Những người này cậy già lên mặt muốn áp chế ba người, trong cơn giận dữ, ba người khiêu chiến từng lão Chí Tôn một và đánh bại họ.
Nghệ Phong nghe Lão tổ tông Bạch gia nói mà máu huyết trong người sôi trào, chỉ cần tưởng tượng thôi cũng thấy được những người đó kinh tài tuyệt diễm như thế nào. Đó mới chân chính là truyền thuyết.
- Lúc ấy tuy ba người chưa phải là thực lực mạnh nhất, nhưng thời đại đó không ai có thể vượt qua họ. Thế nhưng, đúng vào lúc này, lại xảy ra một kiện khiến đại lục đều chấn động. Hai lão Chí Tôn, bởi vì đại nạn mà chết. Ngươi không ở Viễn Cổ cho nên không biết Chí Tôn đại biểu cho ý nghĩa gì. Cái chết của một Chí Tôn nhấc lên một hồi phong ba thật lớn.
Chấn động đó đương nhiên cũng lan tới ba vị Chí Tôn, so với người bình thường thì họ càng thêm rung động. Dù cho nhân vật cường hãn như Chí Tôn cũng không thể ngăn cản bánh xe thời gian. Điều này không thể nghi ngờ chính là một cái gai trong lòng bọn họ. Đạt tới cấp độ Chí Tôn chính là một lòng hướng tới vĩnh sinh bất diệt, thế nhưng hai chí tôn đã chết. Tức là sẽ có một ngày ba người phải chết.
- Bị kích thích bởi chuyện này, ba vị Chí Tôn đại biến tâm tính. Nguyên bản hai vị Tiên Tà đấu với nhau nảy lửa cũng bỏ qua ân oán. Dùng đanh nghĩa ba người mời tất cả các Chí Tôn trên đại lục. Ba vị Chí Tôn này là nhân vật bậc nào? Bọn họ đã mời thì không một ai dám không đến.
Đám Chí Tôn sau khi đến đều ở trong một không gian đặc dị suốt ba tháng. Ba tháng sau tất cả các Chí Tôn phát ra Chí Tôn lệnh, yêu cầu tất cả các Thánh cấp trong vòng ba tháng phải tập hợp lại một chỗ. Năm đó ta cũng bị Chí Tôn lệnh bắt buộc phải đến, nhưng do duyên cớ bị thương không nhẹ, trốn ở di chỉ mới kiến tạo. Đồng thời không dám đi gặp những Viễn Cổ Chí Tôn đó, dù sao có một người trong đó luôn muốn chém giết ra. Tuy kháng lệnh nhưng những Chí Tôn kia cũng không thật sự tốn thời gian trở lại đại lục lùng bắt người không đi. Bọn họ chỉ cần hơn phân nửa Thánh cấp tới là được.
Bạch gia tổ tông nói.
- Tiền bối, vậy pháp tắc kia bắt đầu từ đâu?
Nghệ Phong hỏi.
- Không biết!
Bạch gia tổ tông hồi đáp không chút nghĩ ngợi:
- Mỗi người đều có phương pháp thích hợp riêng của mình. Bắt đầu chính là cảm ngộ của hắn, so với người khác có thể hắn đúng, mà cũng có thể hắn sai. Chỉ có hắn mới tự biết…
Lời của lão tổ tông Bạch gia khiến Nghệ Phong cười khổ, nhưng Nghệ Phong biết hắn nói sự thật.
- Tiền bối có được pháp tắc chi lực gì?
Nghệ Phong hỏi Bạch gia tổ tông.
Nói đến đây, Bạch gia tổ tông có chút tự ngạo:
- Pháp tắc ta có trong các loại pháp tắc đã được biết hiện tại được xếp hạng thứ hai, pháp tắc thời gian.
- Bài danh thứ hai? Pháp tắc chi lực cũng có bài danh?
Nghệ Phong trợn trừng hỏi.
Tổ tông Bạch gia nhìn Nghệ Phong với vẻ xem thường, xem hắn như kẻ nhà quê:
- Pháp tắc chi lực tự nhiên có bài danh. Đương nhiên đó cũng không phải ngươi có pháp tắc không gian thì có thể qua mặt các loại pháp tắc khác. Trong các võ giả ngang cấp thì bài danh pháp tắc đứng trước có thể áp chế bài danh đứng sau. Nhưng nếu thực lực của ngươi quá kém thì cho dù có pháp tắc không gian cũng vô dụng.
Lần đầu tiên Nghệ Phong được nghe tới pháp tắc có bài danh, hắn nghi ngờ hỏi tiếp:
- Vậy bài danh pháp tắc phân chia như thế nào?
- Đứng ba hạng đầu là thời gian, không gian và thôn phệ. Đây là ba loại pháp tắc được xưng là mạnh nhất trong tất cả các loại pháp tắc. Trong các võ giả đồng cấp, người nắm giữ một trong ba loại này có sức chiến đấu mạnh hơn những người khác.
Lão tổ tông Bạch gia nói tiếp.
- Pháp tắc thôn phệ?
Nghệ Phong thì thầm một tiếng nói:
- Là pháp tắc của Phệ Châu
Lão tổ tông Bạch gia nói:
- Pháp tắc của Phệ Châu xác thực là pháp tắc thôn phệ, nhưng kém rất xa pháp tắc thôn phệ do các võ giả tự mình lãnh ngộ. Dù sao, đây không phải của mình, mà đi mượn của ngoại vật. Tuy vậy nó cũng cường hãn hơn pháp tắc bình thường.
- Vậy tại sao pháp tắc thời gian và không gian đứng thứ nhất và thứ hai?
Nghệ Phong hỏi.
- So sánh với pháp tắc Ngũ Hành Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ thì hai loại pháp tắc trên đã vượt quá phạm trù người bình thường. Ngươi thử nghĩ một chút xem, trong lúc đánh nhau, đối phương đột nhiên khống chế được thời gian thì sẽ ra sao? Thời gian là tốc độ nhanh nhất, đồng thời cũng tạo ra lực công kích mạnh nhất? Đương nhiên không gian cũng có thể coi như rất nhanh, hơn nữa còn có hiệu quả trấn áp.
Lão tổ tông Bạch gia nói:
- Ít ra, khống chế bên trong không gian của mình, có thể áp chế thực lực của đối phương, hơn nữa còn có thể hấp thụ lực lượng trong đó, gia tăng công kích.
- Bất quá, pháp tắc chi lực không cưỡng cầu được, thích hợp nhất với ngươi cái gì, tự nhiên sẽ cho ngươi cái đó. Đương nhiên, nếu vận khí của ngươi tốt thì có thể khống chế vài loại pháp tắc. Haha, nhưng cũng chưa chắc là có nhiều sẽ tốt.
Lão tổ tông Bạch gia giải thích.
Nghệ Phong gật gật đầu, lập tức nhìn thoáng qua Bạch Hàn Tuyết. Hắn như nửa nhìn nửa không vào cặp chân thon dài của nàng rồi nói:
- Tiền bối, bên ngoài tung tin đồn những phần da cừu này có liên quan tới việc đi vào Thánh cấp. Không biết chuyện có thật như vậy không?
- Tiến vào Thánh cấp?
Lão tổ tông Bạch gia nở nụ cười khinh thường:
- Những lời đồn đó có thể coi như đúng, chỉ có điều nếu coi tác dụng của nó chỉ là tiến vào Thánh cấp thì quá coi thường giá trị của nó rồi.
Đôi mắt của Nghệ Phong đột nhiên sáng ngời:
- Chẳng lẽ nó còn có công dụng khác?
- Để ta kể cho ngươi nghe một câu chuyện, nhưng ta cũng không dám đảm bảo về tính chân thật của nó. Ở trong một đoạn thời kì nào đó của viễn cổ, đại lục rất phồn hoa, khi đó tu luyện giả đếm không hết. Tất cả đều tu luyện tới trạng thái đỉnh phong. Năm đó những Chí Tôn yêu nghiệt nhất là Tiên, Tà và Yêu Thánh. Ba người sở hữu ba loại pháp tắc tu luyện đến mức tận cùng. Khi đó chỉ cần họ dậm chân một cái đều có thể khiến đại lục lâm vào khủng hoảng.
Đương nhiên, những chí tôn tân tấn như bọn họ đều bị những lão Chí Tôn khiêu khích. Những người này cậy già lên mặt muốn áp chế ba người, trong cơn giận dữ, ba người khiêu chiến từng lão Chí Tôn một và đánh bại họ.
Nghệ Phong nghe Lão tổ tông Bạch gia nói mà máu huyết trong người sôi trào, chỉ cần tưởng tượng thôi cũng thấy được những người đó kinh tài tuyệt diễm như thế nào. Đó mới chân chính là truyền thuyết.
- Lúc ấy tuy ba người chưa phải là thực lực mạnh nhất, nhưng thời đại đó không ai có thể vượt qua họ. Thế nhưng, đúng vào lúc này, lại xảy ra một kiện khiến đại lục đều chấn động. Hai lão Chí Tôn, bởi vì đại nạn mà chết. Ngươi không ở Viễn Cổ cho nên không biết Chí Tôn đại biểu cho ý nghĩa gì. Cái chết của một Chí Tôn nhấc lên một hồi phong ba thật lớn.
Chấn động đó đương nhiên cũng lan tới ba vị Chí Tôn, so với người bình thường thì họ càng thêm rung động. Dù cho nhân vật cường hãn như Chí Tôn cũng không thể ngăn cản bánh xe thời gian. Điều này không thể nghi ngờ chính là một cái gai trong lòng bọn họ. Đạt tới cấp độ Chí Tôn chính là một lòng hướng tới vĩnh sinh bất diệt, thế nhưng hai chí tôn đã chết. Tức là sẽ có một ngày ba người phải chết.
- Bị kích thích bởi chuyện này, ba vị Chí Tôn đại biến tâm tính. Nguyên bản hai vị Tiên Tà đấu với nhau nảy lửa cũng bỏ qua ân oán. Dùng đanh nghĩa ba người mời tất cả các Chí Tôn trên đại lục. Ba vị Chí Tôn này là nhân vật bậc nào? Bọn họ đã mời thì không một ai dám không đến.
Đám Chí Tôn sau khi đến đều ở trong một không gian đặc dị suốt ba tháng. Ba tháng sau tất cả các Chí Tôn phát ra Chí Tôn lệnh, yêu cầu tất cả các Thánh cấp trong vòng ba tháng phải tập hợp lại một chỗ. Năm đó ta cũng bị Chí Tôn lệnh bắt buộc phải đến, nhưng do duyên cớ bị thương không nhẹ, trốn ở di chỉ mới kiến tạo. Đồng thời không dám đi gặp những Viễn Cổ Chí Tôn đó, dù sao có một người trong đó luôn muốn chém giết ra. Tuy kháng lệnh nhưng những Chí Tôn kia cũng không thật sự tốn thời gian trở lại đại lục lùng bắt người không đi. Bọn họ chỉ cần hơn phân nửa Thánh cấp tới là được.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.