Chương 414: Chiến hai Tướng
Anh Giai Ngây Thơ
20/06/2013
Học viện Trạm Lam quả thực rất kinh khủng, nhưng cũng không kinh khủng đến mức dùng Tướng Cấp làm thị vệ. Cường giả Tướng Cấp bị dùng làm thị vệ cũng rất ít người mà thôi. Cường giả Tướng Cấp, cho dù ở Học viện Trạm Lam cũng có địa vị không nhỏ.
Hai thị vệ Cao Thiên, Cao Không này khác với các thị vệ thông thường.
Thấy Cao Thiên, Cao Không phóng đấu khí về phía mình, Nghệ Phong cũng biết trận chiến này không thể tránh khỏi. Tuy rằng hắn không muốn đánh với bọn họ, nhưng người ta đã bức tới người mình, mình cũng không thể một mực lui về sau. Chỉ là, đây là địa bàn của Họa Thủy, e là mình cũng không dễ chịu lắm.
Nghĩ vậy, Nghệ Phong thầm cười nhạt không ngớt. Đợi lát nữa khi độc tính biến dị "Lam lăng hoa" của ngươi khó giải, hi vọng ngươi vẫn có thể càn rỡ như vậy!
Họa Thủy thấy Nghệ Phong vẫn giữ vẻ xem thường nhìn mình, nàng thậm chí có suy nghĩ muốn tự tay động thủ thu thập tiểu tử này. Chỉ là, lập tức nàng lại nghĩ, đã có Cao Thiên, Cao Không ra tay, mình cũng không cần phải lãng phí thể lực.
Đối với Cao Thiên, Cao Không, Họa Thủy cực kỳ có lòng tin. Hai cường giả Tướng Cấp, hơn nữa trong đó còn có một người cao hơn Nghệ Phong một bậc, bất kể thế nào, bọn họ cũng không thể thua được.
Về chuyện Nghệ Phong dùng một chiêu đánh trọng thương cường giả Vương Cấp, đương nhiên Họa Thủy đã sớm quên mất. Nàng cũng không cho rằng Nghệ Phong dám thi triển chiêu đó ở chỗ này. Nếu như hắn thi triển ra, tới lúc kiệt lực, nhất định sẽ bị mình đánh chết.
Khinh Nhu nhìn ba người trong sân, lại nhìn Họa Thủy đang có chút hưng phấn, không khỏi thở dài một hơi, không biết nói gì.
Khinh Nhu đã từng chứng kiến Nghệ Phong đánh bại vây công của Ngũ Hổ Hoa Hạ bang nên rất rõ ràng hai cường giả Tướng Cấp này đối với Nghệ Phong căn bản không có tác dụng gì. Ngũ hổ Ha Hạ bang trước đây có một Tướng Cấp tứ giai, một Tướng Cấp nhất giai, một Sư Cấp đỉnh phong, còn có hơn mười thành viên Hoa Hạ bang, không phải toàn bộ đều bị Nghệ Phong dẫm đạp trên mặt đất sao? Họa Thủy chỉ biết “Phệ linh nộ bạo” có tính uy hiếp mà không biết rằng thực lực của hắn cũng kinh khủng tới mức khiến người ta sợ hãi.
Khinh Nhu thấy ngăn cản không được, cũng không muốn ngăn cản nữa. Để vị tỷ tỷ này của mình bị đả kích một phen cũng tốt, miễn cho nàng tự đại cả học viện này không ai đủ năng lực chống lại mình.
- Tiểu huynh đệ, chúng ta ra chiêu rồi!
Cao Thiên nhắc nhở Nghệ Phong. Đối với nam nhân dám đối chọi gay gắt với tiểu thư mình, hai người Cao Thiên, Cao Không cũng tương đối có hảo cảm.
Câu nhắc nhở này khiến Nghệ Phong cười cười, trong lòng cũng âm thầm tính toán, lát nữa mình nương tay một chút.
Thế nhưng, Nghệ Phong còn chưa cảm thán xong, hai nắm tay mang theo khí thế cường đại đã công thẳng về phía hắn. Tiếng rít mạnh mẽ vang lên, cho thấy Nghệ Phong nếu không bị đập chết cũng trọng thương.
Tuy nhiên, Nghệ Phong cũng không hề né tránh. Đấu khí của hắn mạnh mẽ bắn ra, ngưng tụ trên nắm tay. Đấu khí màu trắng trên tay không ngừng lóe lên. Năng lượng xao động khiến không khí dường như cũng run rẩy theo.
Thân hình Nghệ Phong chợt lóe, hướng về nắm tay của Cao Thiên, chủ động nghênh tiếp.
Họa Thủy thấy một màn này, trong lòng cười lạnh không ngớt. Tiểu tử này thật sự không sợ chết? Hai nắm tay trái phải giáp công, cho dù ngăn được năng lượng của Cao Thiên, vẫn sẽ bị năng lượng của Cao Không đập trúng. Đến lúc đó trọng thương là tất yếu. Trừ phi Nghệ Phong có bản lĩnh nháy mắt có thể tiếp được hai quyền.
Họa Thủy đương nhiên không tin Nghệ Phong có bản lĩnh này, ít nhất nàng không làm được!
Binh...
Theo quan sát của Họa Thủy, thân ảnh Nghệ Phong bỗng nhiên biến mất, chỉ còn lại tàn ảnh vẫn đứng thẳng chỗ cũ. Tốc độ này khiến Họa Thủy kinh ngạc mở to hai mắt, không thể nào tin nổi.
Mà ngay khi Họa Thủy còn đang kinh ngạc về tốc độ của Nghệ Phong, nắm tay hai người Cao Thiên, Cao Không cũng va chạm với nhau. Lực lượng cường đại của hai người khiến không khí hơi có chút vặn vẹo, từng cơn lốc cường hãn không ngừng cuộn lên, càn quét bừa bãi trong không khí.
Họa Thủy kinh ngạc nhìn một màn này. Nàng không thể tưởng tượng được hai người Cao Thiên, Cao Không lại tự động va chạm với nhau. Tuy rằng đây là do Nghệ Phong bỗng nhiên biến mất, khiến Cao Thiên, Cao Không không thể dừng lại thế tiến công mà buộc phải va chạm với nhau, nhưng Họa Thủy vẫn nhịn không được mắng:
- Đê tiện!
Khinh Nhu thấy Họa Thủy nói như vậy không khỏi ngạc nhiên nghĩ thầm: “Hai người các ngươi khi dễ một người thì không tính là đê tiện, người ta dùng kế khiến hai ngươi tự đánh nhau lại bị xem là đê tiện sao?
Mà ngay khi nắm tay hai người vừa tách ra, nắm tay của Nghệ Phong lại hung hăng đánh về phía Cao Không.
Cao Không kinh hãi trước tốc độ của Nghệ Phong, đồng thời cũng khẽ đảo người, trong nháy mắt tránh thoát một quyền của Nghệ Phong. Cùng lúc đó, Cao Thiên đã kịp phản ứng lại, nắm tay hung hăng đập về phía Nghệ Phong.
Binh...
Tiếng va chạm vang lên, kích phát ra vô số kình khí. Từng đạo kình khí bắn ra bốn phía, như cơn lốc cuốn đi hết thảy những gì trong không trung, khiến mái tóc dài của Khinh Nhu và Họa Thủy đều dựng đứng lên, tạo thành vẻ đẹp kỳ lạ.
Hai người Nghệ Phong và Cao Thiên đều lùi lại mấy bước, nhìn nhau. Trong mắt mỗi người đều hiện lên vẻ trầm trọng.
Nghệ Phong thật không ngờ đối phương phối hợp nhuần nhuyễn như vậy. Cao Không vừa né tránh thế công của hắn, Cao Thiên đã kịp thời đánh tới. Nếu hắn không kịp thời phản ứng, e rằng một chiêu đó đủ khiến hắn trọng thương.
Đồng thời, trong lòng hai người Cao Thiên đứng đối diện Nghệ Phong cũng kinh hãi không thôi. Bọn họ rất rõ uy lực do hai huynh đệ mình liên thủ, ít nhất cũng đạt tới mức công kích của Tướng Cấp tứ giai. Tuy rằng lực lượng so với rất nhiều cường giả Tướng Cấp tứ giai còn kém một chút, nhưng mức độ sắc bén cũng đủ khiến Tướng Cấp tứ giai không đỡ được. Thế mà không ngờ, đòn liên thủ của hai huynh đệ mình lại bị hắn dễ dàng hóa giải. Hơn nữa, nếu Cao Không tránh không kịp, suýt chút nữa còn bị thương nặng.
- Ngươi rất mạnh, trong số học viện tại Học viện Trạm Lam, rất ít người có được thực lực như vậy.
Cao Thiên nhìn Nghệ Phong có chút cảm thán nói.
Nghệ Phong cười cười nhún vai:
- Các ngươi cũng không tồi. Nếu là Tướng Cấp bình thường, sớm đã bị ta đánh ngã.
Cao Thiên cười lớn nói:
- Tốt! Rất ít khi gặp được học viên ngạo mạn như ngươi. Nếu đã vậy, ngươi nếm thử liên thủ chân chính của huynh đệ chúng ta xem sao!
Nói xong, Cao Thiên và Cao Không song song đứng lên, đấu khí trong cơ thể không ngừng vận chuyển.
Hai thị vệ Cao Thiên, Cao Không này khác với các thị vệ thông thường.
Thấy Cao Thiên, Cao Không phóng đấu khí về phía mình, Nghệ Phong cũng biết trận chiến này không thể tránh khỏi. Tuy rằng hắn không muốn đánh với bọn họ, nhưng người ta đã bức tới người mình, mình cũng không thể một mực lui về sau. Chỉ là, đây là địa bàn của Họa Thủy, e là mình cũng không dễ chịu lắm.
Nghĩ vậy, Nghệ Phong thầm cười nhạt không ngớt. Đợi lát nữa khi độc tính biến dị "Lam lăng hoa" của ngươi khó giải, hi vọng ngươi vẫn có thể càn rỡ như vậy!
Họa Thủy thấy Nghệ Phong vẫn giữ vẻ xem thường nhìn mình, nàng thậm chí có suy nghĩ muốn tự tay động thủ thu thập tiểu tử này. Chỉ là, lập tức nàng lại nghĩ, đã có Cao Thiên, Cao Không ra tay, mình cũng không cần phải lãng phí thể lực.
Đối với Cao Thiên, Cao Không, Họa Thủy cực kỳ có lòng tin. Hai cường giả Tướng Cấp, hơn nữa trong đó còn có một người cao hơn Nghệ Phong một bậc, bất kể thế nào, bọn họ cũng không thể thua được.
Về chuyện Nghệ Phong dùng một chiêu đánh trọng thương cường giả Vương Cấp, đương nhiên Họa Thủy đã sớm quên mất. Nàng cũng không cho rằng Nghệ Phong dám thi triển chiêu đó ở chỗ này. Nếu như hắn thi triển ra, tới lúc kiệt lực, nhất định sẽ bị mình đánh chết.
Khinh Nhu nhìn ba người trong sân, lại nhìn Họa Thủy đang có chút hưng phấn, không khỏi thở dài một hơi, không biết nói gì.
Khinh Nhu đã từng chứng kiến Nghệ Phong đánh bại vây công của Ngũ Hổ Hoa Hạ bang nên rất rõ ràng hai cường giả Tướng Cấp này đối với Nghệ Phong căn bản không có tác dụng gì. Ngũ hổ Ha Hạ bang trước đây có một Tướng Cấp tứ giai, một Tướng Cấp nhất giai, một Sư Cấp đỉnh phong, còn có hơn mười thành viên Hoa Hạ bang, không phải toàn bộ đều bị Nghệ Phong dẫm đạp trên mặt đất sao? Họa Thủy chỉ biết “Phệ linh nộ bạo” có tính uy hiếp mà không biết rằng thực lực của hắn cũng kinh khủng tới mức khiến người ta sợ hãi.
Khinh Nhu thấy ngăn cản không được, cũng không muốn ngăn cản nữa. Để vị tỷ tỷ này của mình bị đả kích một phen cũng tốt, miễn cho nàng tự đại cả học viện này không ai đủ năng lực chống lại mình.
- Tiểu huynh đệ, chúng ta ra chiêu rồi!
Cao Thiên nhắc nhở Nghệ Phong. Đối với nam nhân dám đối chọi gay gắt với tiểu thư mình, hai người Cao Thiên, Cao Không cũng tương đối có hảo cảm.
Câu nhắc nhở này khiến Nghệ Phong cười cười, trong lòng cũng âm thầm tính toán, lát nữa mình nương tay một chút.
Thế nhưng, Nghệ Phong còn chưa cảm thán xong, hai nắm tay mang theo khí thế cường đại đã công thẳng về phía hắn. Tiếng rít mạnh mẽ vang lên, cho thấy Nghệ Phong nếu không bị đập chết cũng trọng thương.
Tuy nhiên, Nghệ Phong cũng không hề né tránh. Đấu khí của hắn mạnh mẽ bắn ra, ngưng tụ trên nắm tay. Đấu khí màu trắng trên tay không ngừng lóe lên. Năng lượng xao động khiến không khí dường như cũng run rẩy theo.
Thân hình Nghệ Phong chợt lóe, hướng về nắm tay của Cao Thiên, chủ động nghênh tiếp.
Họa Thủy thấy một màn này, trong lòng cười lạnh không ngớt. Tiểu tử này thật sự không sợ chết? Hai nắm tay trái phải giáp công, cho dù ngăn được năng lượng của Cao Thiên, vẫn sẽ bị năng lượng của Cao Không đập trúng. Đến lúc đó trọng thương là tất yếu. Trừ phi Nghệ Phong có bản lĩnh nháy mắt có thể tiếp được hai quyền.
Họa Thủy đương nhiên không tin Nghệ Phong có bản lĩnh này, ít nhất nàng không làm được!
Binh...
Theo quan sát của Họa Thủy, thân ảnh Nghệ Phong bỗng nhiên biến mất, chỉ còn lại tàn ảnh vẫn đứng thẳng chỗ cũ. Tốc độ này khiến Họa Thủy kinh ngạc mở to hai mắt, không thể nào tin nổi.
Mà ngay khi Họa Thủy còn đang kinh ngạc về tốc độ của Nghệ Phong, nắm tay hai người Cao Thiên, Cao Không cũng va chạm với nhau. Lực lượng cường đại của hai người khiến không khí hơi có chút vặn vẹo, từng cơn lốc cường hãn không ngừng cuộn lên, càn quét bừa bãi trong không khí.
Họa Thủy kinh ngạc nhìn một màn này. Nàng không thể tưởng tượng được hai người Cao Thiên, Cao Không lại tự động va chạm với nhau. Tuy rằng đây là do Nghệ Phong bỗng nhiên biến mất, khiến Cao Thiên, Cao Không không thể dừng lại thế tiến công mà buộc phải va chạm với nhau, nhưng Họa Thủy vẫn nhịn không được mắng:
- Đê tiện!
Khinh Nhu thấy Họa Thủy nói như vậy không khỏi ngạc nhiên nghĩ thầm: “Hai người các ngươi khi dễ một người thì không tính là đê tiện, người ta dùng kế khiến hai ngươi tự đánh nhau lại bị xem là đê tiện sao?
Mà ngay khi nắm tay hai người vừa tách ra, nắm tay của Nghệ Phong lại hung hăng đánh về phía Cao Không.
Cao Không kinh hãi trước tốc độ của Nghệ Phong, đồng thời cũng khẽ đảo người, trong nháy mắt tránh thoát một quyền của Nghệ Phong. Cùng lúc đó, Cao Thiên đã kịp phản ứng lại, nắm tay hung hăng đập về phía Nghệ Phong.
Binh...
Tiếng va chạm vang lên, kích phát ra vô số kình khí. Từng đạo kình khí bắn ra bốn phía, như cơn lốc cuốn đi hết thảy những gì trong không trung, khiến mái tóc dài của Khinh Nhu và Họa Thủy đều dựng đứng lên, tạo thành vẻ đẹp kỳ lạ.
Hai người Nghệ Phong và Cao Thiên đều lùi lại mấy bước, nhìn nhau. Trong mắt mỗi người đều hiện lên vẻ trầm trọng.
Nghệ Phong thật không ngờ đối phương phối hợp nhuần nhuyễn như vậy. Cao Không vừa né tránh thế công của hắn, Cao Thiên đã kịp thời đánh tới. Nếu hắn không kịp thời phản ứng, e rằng một chiêu đó đủ khiến hắn trọng thương.
Đồng thời, trong lòng hai người Cao Thiên đứng đối diện Nghệ Phong cũng kinh hãi không thôi. Bọn họ rất rõ uy lực do hai huynh đệ mình liên thủ, ít nhất cũng đạt tới mức công kích của Tướng Cấp tứ giai. Tuy rằng lực lượng so với rất nhiều cường giả Tướng Cấp tứ giai còn kém một chút, nhưng mức độ sắc bén cũng đủ khiến Tướng Cấp tứ giai không đỡ được. Thế mà không ngờ, đòn liên thủ của hai huynh đệ mình lại bị hắn dễ dàng hóa giải. Hơn nữa, nếu Cao Không tránh không kịp, suýt chút nữa còn bị thương nặng.
- Ngươi rất mạnh, trong số học viện tại Học viện Trạm Lam, rất ít người có được thực lực như vậy.
Cao Thiên nhìn Nghệ Phong có chút cảm thán nói.
Nghệ Phong cười cười nhún vai:
- Các ngươi cũng không tồi. Nếu là Tướng Cấp bình thường, sớm đã bị ta đánh ngã.
Cao Thiên cười lớn nói:
- Tốt! Rất ít khi gặp được học viên ngạo mạn như ngươi. Nếu đã vậy, ngươi nếm thử liên thủ chân chính của huynh đệ chúng ta xem sao!
Nói xong, Cao Thiên và Cao Không song song đứng lên, đấu khí trong cơ thể không ngừng vận chuyển.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.