Mị Ảnh

Chương 499: Chiến Vương cấp

Anh Giai Ngây Thơ

20/06/2013

Lôi Đình Phá Nhật Kiếm dựa theo khí thế chồng chất, chia làm nhiều lần, khí thế càng tăng lên theo số lần, uy lực của Lôi Đình Phá Nhật Kiếm càng lớn. Lần đầu tiên khi Nghệ Phong sử dụng Nhất Trọng là ở học viện. Lần đó sử dụng là Nhị Trọng. Hôm nay hắn lại thi triển ra Tam Trọng!

Khí thế này khiến mọi người ngừng thở. Một đám người đứng ở ngoài trận đều cảm giác được một áp lực đang quay xung quanh Nghệ Phong. Cơn lốc rất lớn tàn sát bừa bãi càng khiến người ta chấn động.

- Rốt cuộc đây là chiêu thức gì? Sao có thể khiến Nghệ Phong phát ra uy thế lớn như vậy?

- Thảo nào Nghệ Phong dám chấp nhận khiêu chiến, hóa ra còn giấu chiêu thức như vậy! Chiêu thức này hẳn không thấp hơn vũ kỹ Địa giai?

- Mẹ nó, tiểu tử này thật sự biến thái. Hắn không nên có nhiều vũ kỹ biến thái như vậy a!

- Biến thái thì biến thái, nhưng không có khả năng có thể đánh bại Vương cấp, cho dù là vũ kỹ Địa giai!

- Đúng vậy! Lực lượng chênh lệch quá lớn, không phải vũ kỹ có thể bù đắp được, trừ phi là vũ kỹ Thiên giai! Hoặc là cấm pháp!

- Chắc chắn tiểu tử này sẽ bại thôi!

Mỗi người đều bàn tán không ngừng về điều đó. Mặc dù vậy, Điệp Vận Du cũng không phản bác. Quả thật, chiêu này của Nghệ Phong rất chấn động, nhưng muốn đánh bại Vương Cấp cũng thật sự không có khả năng. Nếu Nghệ Phong có thể đạt tới Tướng Cấp bát giai hoặc là cửu giai, lại dùng một chiêu này còn có có thể bại Vương Cấp. Chỉ có điều hiện tại sức mạnh của hắn quá kém, cho dù là vũ kỹ Địa giai cũng vô dụng.

Tuy nhiên Điệp Vận Du rất muốn biết nhiều hơn về Nghệ Phong. Vũ kỹ Địa giai chấn động lòng người cỡ nào. Sợ là sau một trận chiến ngày hôm nay, sẽ có rất nhiều người vừa xem muốn tìm hiểu về nguồn gốc vũ kỹ này của Nghệ Phong, càng tin tưởng có một lực lượng lớn đứng ở phía sau hắn. Bằng không, hắn làm sao tìm được Vũ kỹ Địa giai.



Điệp Vận Du quay đầu nhìn về phía hoàng đế Trạm Lam. Quả nhiên, nàng thấy hắn cau mày. Hẳn là điều này làm hắn cảm thấy rất phiền toái. Nghĩ vậy, khóe miệng Điệp Vận Du cong lên, lộ ra vẻ tươi cười.

Ngay lúc Điệp Vận Du nghĩ như vậy, trong lòng hoàng đế Trạm Lam đang suy nghĩ về thân phận của Nghệ Phong. Càng ngày hắn càng cảm thấy Nghệ Phong không đơn giản. Không ngờ trong phạm vi đế quốc xuất hiện một thế lực mà hắn tra xét mãi vẫn không tìm hiểu được. Điều này khiến hắn rất tức giận. Nhưng bề ngoài, Nghệ Phong lại mang bóng dáng của một người cô độc. Hắn không phải không muống động thủ với Nghệ Phong, chỉ có điều hắn lại lo sợ về thế lực ở phía sau Nghệ Phong. Nếu ra tay, sẽ chỉ làm cho Đế Đô loạn tới mức không chấp nhận nổi. Hoàng đế Trạm Lam vĩnh viễn là người suy nghĩ quá nhiều so với những người khác.

- Chẳng lẽ là lực lượng của Tần Y? Xem ra phải tìm thời gian nói chuyện hỏi kỹ về tiểu tử này mới được! Tiểu tử này rất khiến người ta cảm thấy quá bất an!

Liên Lập nhìn thấy Nghệ Phong ở phía trước, khí thế đang tăng vọt, ánh mắt hắn đầy vẻ nghiêm trọng. Ghen tị trong lòng hắn đối với Nghệ Phong tăng thêm vạn phần. Nếu hắn có vũ kỹ như vậy, thực lực của hắn sẽ đạt tới loại trình độ nào?

- Ngao...

Một tiếng hét to, kiếm trong tay Nghệ Phong hung hăng tấn công về phía Liên Lập.

- Ầm ầm...

Giữa sân, vô số cơn lốc không khí cuốn lên, trong đó có tiếng vang giống như tiếng sấm sét. Thậm chí có thể thấy điện quang thi thoảng xuất hiện. Tiếng động tiếng gầm vang khiến những người ở ngoài trận cũng không thể chịu đựng được phải bịt chặt lỗ tai.

Từng đạo kình khí bay nhanh về phía mặt đất, nền đá vốn dày như vậy cũng lưu lại từng vết cắt, đá vụn bắn nhanh về bốn hướng, mang theo từng tiếng xé gió.

Quý tộc ở ngoài trận nhìn cảnh tượng này cũng cảm thấy chấn động. Một đám người đều không nhịn được chép miệng chậc lưỡi. Đối với phần lớn những người ngay cả Sư Cấp thậm chí Nhân Cấp cũng chưa đạt tới như bọn họ mà nói, uy áp như thế khiến tim bọn họ đập thình thịch.



Trong cơn lốc ẩn hiện bóng người không ngừng biến hóa. Từng đạo tàn ảnh dưới sự tấn công của kình khí tan rã. Tiếng binh khí từ trong đó cũng vọng ra không dứt!

Không gian thoáng vặn vẹo và cơn lốc mạnh mẽ không kiêng nể gì ngăn cản tầm nhìn của rất nhiều người. Nhưng mặc dù như thế, không ai dời mắt đi nơi khác. Thậm chí vài người trong đám quý tộc vốn vụng trộm nhìn ngắm Điệp Vận Du cũng đã không còn để ý tới Điệp Vận Du nữa.

Lúc này, ở phía ngoài trường giác đấu, tiếng kêu to của những người xem to đã bị át đi. Nghệ Phong bị vây ở trung tâm cũng không tốt lắm. Tuy rằng Lôi Đình Phá Nhật Kiếm có thể diệt thiên, nhưng dù sao vẫn có sự chênh lệch về cấp bậc. Cho dù Nghệ Phong phát huy toàn bộ thực lực, thậm chí không ngừng dùng đan dược để khôi phục đấu khí, khiến đấu khí được duy trì ở mức đỉnh phong, nhưng vẫn bị từng kiếm, từng kiếm của Liên Lập khiến huyết khí chấn động nhộn nhạo. Nghệ Phong biết, nếu còn tiếp tục đánh như vậy, khẳng định hắn sẽ thật sự bị trọng thương. Nghĩ tới đây, Tiêm Hổ Kiếm trên tay Nghệ Phong càng khua lên mạnh mẽ. Toàn bộ không gian không ngừng phát ra những tiếng nổ như sấm sét. Tiêm Hổ Kiếm giống như một đạo điện quang tư thế quỷ dị cắt qua không gian đâm về phía Liên Lập.

Liên Lập thấy thế không ngừng cười lạnh. Tướng Cấp chính là Tướng Cấp. Cho dù ngươi giãy dụa như thế nào cũng sẽ không thể là đối thủ của Vương Cấp. Quả thật Lôi Đình Phá Nhật Kiếm khiến hắn phải e dè, nhưng hắn không tin Nghệ Phong còn có thể kiên trì được bao lâu. Chiêu thức như vậy sẽ tiêu hao rất nhiều đấu khí!

Liên Lập nhìn thấy lực công kích của Tiêm Hổ Kiếm đang tăng vọt, hắn hít một hơi thật sâu, cũng không dám coi thường. Đấu khí toàn thân liền bành trướng đón lấy chiêu thức của Nghệ Phong. Một kiếm này đủ để sánh ngang với sức mạnh toàn thịnh của hắn. Bởi vậy Liên Lập càng thêm ghen tị với vũ kỹ của Nghệ Phong.

Thực lực Tướng Cấp lại phát huy đến sức mạnh sánh ngang sức mạnh Vương cấp, khiến người ta chấn động đến mức nào?

Những người ở ngoài trận người thấy cảnh tượng như vậy cũng chăm chú nhìn hai người. Một Tướng Cấp và Vương Cấp đánh đến mức như vậy, khiến bọn họ càng thêm kính sợ đối với Nghệ Phong.

Bạch Liệt Hỏa nhìn hai người trong sân, hắn thì thào nói:

- Có lẽ không có Bạo Cương làm hậu thuẫn, ta cũng sẽ không làm gì được tiểu tử này!

Tia sáng kỳ lạ chợt lóe lên trong mắt Điệp Vận Du. Khóe môi nàng cong lên nở cười đầy mị hoặc: Đây là nam nhân của Điệp Vận Du ta. Ta tin tưởng ngươi nhất định có thể đi xa hơn. Chỉ cần cho ngươi thời gian, ta tin tưởng ngươi nhất định có thể đứng ở đỉnh điểm của thế giới này. Không bởi gì khác, chỉ cần dựa vào một điểm, ngươi là nam nhân của Điệp Vận Du ta

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Mị Ảnh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook