Chương 309: Chiến
Anh Giai Ngây Thơ
24/10/2017
Bạch Liệt Hỏa thấy nhi tử mình nói vậy, hắn ngược lại vẫn chưa bị lửa giận thiêu đốt toàn bộ tâm trí, nhìn Bạo Cương ngăn trở trước mặt, biết nếu như quần chiến nhất định bên mình thiệt hại, hắn đành hừ lạnh một tiếng, cam chịu lời Bạch Án nói.
- Nghệ Phong! Thể nào? Ta và ngươi chiến một hồi, nếu như ngươi thắng, tùng âm thảo thuộc về ngươi, đồng thời cũng không truy vấn thêm ngươi về chuyện tình bảo điển! Ngươi nghĩ thể nào?
Bạch Án nhìn Nghệ Phong, trực tiếp nói.
Nghệ Phong rất khinh thường nhìn Bạch Án, nói:
- Vì sao ta phải đơn độc đánh với ngươi, hiện tại bản thiếu nhiều người, cho dù muốn diệt sạch các ngươi cũng không phải không thể!
Nghệ Phong trực tiếp bỏ qua lời đề nghị ngu ngốc này, hắn thích lấy mạnh hiếp yếu, việc gì phải đơn độc chiến đấu, đầu óc mình đâu có bệnh?
- Trước không nói Bao Cương có thể thắng được phụ thân hay không, dù ngươi muốn giết hết chúng ta cũng phải trả giá nặng. Quan trọng nhất là, ngươi cho ràng khi giết hết chúng ta, ngươi còn có thể tìm đươc tùng âm thảo sao?
Bạch Án rất tự tin Nghệ Phong sẽ đáp ứng đề nghị này của mình-
Quả nhiên, khi Nghệ Phong nghe được tùng âm thảo liền nhíu mày, liếc mắt nói với Bạch Án:
- Ngươi thật ra còn thông minh hơn so với phụ thân mình. Tốt... Bản thiếu đánh với ngươi một hồi!
- Nghệ Phong!
Tử Âm quýnh lên, quát bảo Nghệ Phong dừng lại.
Lấy thực lực vừa tấn cấp Tướng cấp của Nghệ Phong, sao có thể là đối thủ Bạch Án. Tử Âm từng nghe nói, Bạch Án đã có thực lực Tướng cấp nhị giai đỉnh phong. Chờ có cơ hội, bước vào tam giai chỉ là vấn đề thời gian!
Tại Tướng cấp, khác biệt một giai tầng chính là vài lần lực lượng! Y theo lẽ thường, Nghệ Phong căn bản không chống đỡ được vài lần công kích của Bach Án, thế nên Tử Âm không muốn hắn mao hiểm.
- Bạch tước sĩ đã có hứng thú, vậy ta với ngươi chơi đùa một chút xem sao?
Tử Âm tiến lên một bước, đấu khí trên người hơi vận chuyển, đấu khí màu lục càng khiến nàng tăng thêm vài phần mị lực.
Nghệ Phong cười cười, kéo Tử Âm về phía sau mình, quay lại nói với nàng:
- Yên tam đi! Cho dù không thể thắng, thể nhưng cũng không thể bai!
Nghệ Phong không muốn Tử Âm xuất đầu vì mình, tuy ràng một Tướng cấp nhi giai cường hãn, thể nhưng còn không đến mức khiển hắn phải sơ!
- Ngươi...
Tử Âm có chút gấp gáp, nàng không tin Nghệ Phong có thể ngăn trở Bạch Án, dù sao Bạch Án có kinh nghiệm phong phú, lại có lực lượng mạnh hơn so với Nghệ Phong.
- Phong thiếu, đừng cậy mạnh. Hắn là cao thủ nhị giai đỉnh phong, so với nhất giai sơ cấp như ngươi, cao hơn hai tầng thứ! Trong Tướng cấp, chênh lệch giữa các giai tầng cũng xa hơn nhiều so với Sư cấp!
Bao Cương tuy kính nể y thuât của Nghệ Phong, thể nhưng lai không quá hi vọng với thực lực của hắn.
Tuy với tuổi tác của Nghệ Phong đã đạt được Tướng cấp, xác thực là một chuyện chấn động. Thể nhưng, chênh lệch vẫn là chênh lệch!
Nghệ Phong không để ý tới hai người, nhìn Bạch Án nhàn nhạt nói:
- Hi vọng ngươi nói chắc chắn. Nếu ta thắng, ngươi còn dây dưa ta chuyện tình bảo điển. Ta sẽ có biện pháp khiến các ngươi diệt môn! Cho dù các ngươi có Vương cấp tọa ừấn.
Bạch Liệt Hỏa bĩu môi khinh thường, hắn còn không tin ai có thể khiến Bạch gia diệt môn. Cho dù hiện tại quần chiến, cũng nhiều nhất khiển gia tộc hắn thiệt hại, nếu muốn chém giết được hắn, tuyệt đối không có khả năng!
Đây là tự tin của một cường giả Vương cấp.
Bạo Cương thấy tư thái Bạch Liệt Hỏa như vậy, hắn cười khổ lấc đầu, trong lòng âm thầm nhắc nhở: lão gia hỏa ngươi còn cho ràng hắn nói giỡn? Lấy thân phận y sư thất giai của hắn, đủ để tìm mấy tên Vương cấp làm thay, đến lúc đó đừng nói là diệt các ngươi, cho dù đào mồ tổ tông các ngươi cũng đều có thể!
Trong sân, Nghệ Phong xa xa đứng đối diện với Bạch Án, đấu khí trong cơ thể không ngừng ngưng tụ, từng chút hội tụ lên thân quyền. Trên nắm tay, nhất thời tản mát ra từng đợt bạch quang.
Bạch Hàn Tuyết nhìn nắm tay Nghệ Phong tản mát ra đấu khí tại xung quanh trong hư không, nàng hơi có chút sụp đổ, không dám chịu một lần đả kích này. Nàng vẫn là thiên chi kiêu nữ, thực lực vượt xa các bạn cùng lứa. Thể nhưng, Nghệ Phong nhỏ tuổi hơn nàng, có điều thực lực hắn lại vượt nàng quá xa.
Bạch Án thấy trên nắm tay Nghệ Phong lấp lóe quang mang, khóe miệng hiện lên một tia khinh thường. Một người vừa mới bước vào Tướng cấp, làm sao có thể là đối thủ của mình. Trận chiến này, hắn định chắc sẽ thắng!
Nghĩ vậy, Bạch Án lại thêm một phần khinh thường! Đấu khí vàng kim trong cơ thể hơi vận chuyển tới thân quyền, tản mát ra kim quang cực kỳ chói mắt.
- Tiểu tử! Ngươi thử xem tám thành lực lượng của ta thể nào!
Bạch Án nhìn Nghệ Phong, cười lạnh một tiếng, nắm tay kéo theo những tiếng xé gió, không chút hoa mỹ, hung hăng đập về phía Nghệ Phong.
Nhìn nắm tay bay nhanh đến, ánh mắt Nghệ Phong hơi cảnh giác, đạo đạo những tiếng xé gió chứng minh lực lượng ẩn chứa trên nắm tay rất cường hãn! Thể nhưng, Nghệ Phong không hề định né tránh, đấu khí mạnh mẽ bắn ra, nắm tay chậm rãi hướng về phía Bạch Án, đẩy mạnh đi.
Bạo Cương và Tử Âm nhìn thấy phương thức lớn mật của Nghệ Phong, nhịn không được hoảng hốt: tám tầng lực đạo của nhị giai đỉnh phong, liệu Nghệ Phong có thể chống đối? Hắn cư nhiên dám trực diện đón đỡ!
- Nghệ Phong...
Tử Âm không kìm lòng được hét lên nhắc nhở.
Binh...
Không có bất luận chút hoa mỹ, hai nắm tay chứa đầy năng lượng va chạm với nhau một chỗ! Kình khí kinh khủng phát sinh những thanh âm chói tai, không khí bị áp bách nghiêm trọng, nắm tay của Nghệ Phong và Bạch Án vừa chạm liền tách ra.
Nghệ Phong vững vàng đứng tại chỗ, lạnh lùng nhìn Bạch Án, sấc mặt không chút biến hóa, từng vòng đấu khí bao ừìm lên tay, ẩn hàm lực lượng cường đại.
Tử Âm và Bạo Cương liếc mắt nhìn nhau, đều thấy được vẻ hoảng sợ trong mắt đối phương. Bọn họ thật không ngờ Nghệ Phong cư nhiên đón đỡ được tám phần lực đạo của Bạch Án, chuyện này tựa hồ có chút quá không thể tin. Lực lượng nhị giai đỉnh phong, một người mới đi vào Tướng cấp sao có thể tiếp được đây?
Đồng dạng chấn động còn có Bạch Hàn Tuyết, nàng hiện tại biết được cổ Khải Lý của Hoa Hạ bang bị phế không oan, lấy thực lực biểu hiện từ một quyền nay của Nghệ Phong, đủ đánh chết cổ Khải Lý ngay lập tức. Hắn sống được, hẳn là nhờ quy tấc của học viện.
- Tiểu tử, không tồi! Cư nhiên có thể dễ dàng tiếp được tám phần lực đạo của ta!
Bạch Án vừa kinh ngạc, vừa tán thán nhìn Nghệ Phong, nói.
- Vậy sao? Ta không những tiếp được thực lực của ngươi, dù đánh bại ngươi cũng được!
Nghệ Phong thờ ơ nói.
- Nghệ Phong! Thể nào? Ta và ngươi chiến một hồi, nếu như ngươi thắng, tùng âm thảo thuộc về ngươi, đồng thời cũng không truy vấn thêm ngươi về chuyện tình bảo điển! Ngươi nghĩ thể nào?
Bạch Án nhìn Nghệ Phong, trực tiếp nói.
Nghệ Phong rất khinh thường nhìn Bạch Án, nói:
- Vì sao ta phải đơn độc đánh với ngươi, hiện tại bản thiếu nhiều người, cho dù muốn diệt sạch các ngươi cũng không phải không thể!
Nghệ Phong trực tiếp bỏ qua lời đề nghị ngu ngốc này, hắn thích lấy mạnh hiếp yếu, việc gì phải đơn độc chiến đấu, đầu óc mình đâu có bệnh?
- Trước không nói Bao Cương có thể thắng được phụ thân hay không, dù ngươi muốn giết hết chúng ta cũng phải trả giá nặng. Quan trọng nhất là, ngươi cho ràng khi giết hết chúng ta, ngươi còn có thể tìm đươc tùng âm thảo sao?
Bạch Án rất tự tin Nghệ Phong sẽ đáp ứng đề nghị này của mình-
Quả nhiên, khi Nghệ Phong nghe được tùng âm thảo liền nhíu mày, liếc mắt nói với Bạch Án:
- Ngươi thật ra còn thông minh hơn so với phụ thân mình. Tốt... Bản thiếu đánh với ngươi một hồi!
- Nghệ Phong!
Tử Âm quýnh lên, quát bảo Nghệ Phong dừng lại.
Lấy thực lực vừa tấn cấp Tướng cấp của Nghệ Phong, sao có thể là đối thủ Bạch Án. Tử Âm từng nghe nói, Bạch Án đã có thực lực Tướng cấp nhị giai đỉnh phong. Chờ có cơ hội, bước vào tam giai chỉ là vấn đề thời gian!
Tại Tướng cấp, khác biệt một giai tầng chính là vài lần lực lượng! Y theo lẽ thường, Nghệ Phong căn bản không chống đỡ được vài lần công kích của Bach Án, thế nên Tử Âm không muốn hắn mao hiểm.
- Bạch tước sĩ đã có hứng thú, vậy ta với ngươi chơi đùa một chút xem sao?
Tử Âm tiến lên một bước, đấu khí trên người hơi vận chuyển, đấu khí màu lục càng khiến nàng tăng thêm vài phần mị lực.
Nghệ Phong cười cười, kéo Tử Âm về phía sau mình, quay lại nói với nàng:
- Yên tam đi! Cho dù không thể thắng, thể nhưng cũng không thể bai!
Nghệ Phong không muốn Tử Âm xuất đầu vì mình, tuy ràng một Tướng cấp nhi giai cường hãn, thể nhưng còn không đến mức khiển hắn phải sơ!
- Ngươi...
Tử Âm có chút gấp gáp, nàng không tin Nghệ Phong có thể ngăn trở Bạch Án, dù sao Bạch Án có kinh nghiệm phong phú, lại có lực lượng mạnh hơn so với Nghệ Phong.
- Phong thiếu, đừng cậy mạnh. Hắn là cao thủ nhị giai đỉnh phong, so với nhất giai sơ cấp như ngươi, cao hơn hai tầng thứ! Trong Tướng cấp, chênh lệch giữa các giai tầng cũng xa hơn nhiều so với Sư cấp!
Bao Cương tuy kính nể y thuât của Nghệ Phong, thể nhưng lai không quá hi vọng với thực lực của hắn.
Tuy với tuổi tác của Nghệ Phong đã đạt được Tướng cấp, xác thực là một chuyện chấn động. Thể nhưng, chênh lệch vẫn là chênh lệch!
Nghệ Phong không để ý tới hai người, nhìn Bạch Án nhàn nhạt nói:
- Hi vọng ngươi nói chắc chắn. Nếu ta thắng, ngươi còn dây dưa ta chuyện tình bảo điển. Ta sẽ có biện pháp khiến các ngươi diệt môn! Cho dù các ngươi có Vương cấp tọa ừấn.
Bạch Liệt Hỏa bĩu môi khinh thường, hắn còn không tin ai có thể khiến Bạch gia diệt môn. Cho dù hiện tại quần chiến, cũng nhiều nhất khiển gia tộc hắn thiệt hại, nếu muốn chém giết được hắn, tuyệt đối không có khả năng!
Đây là tự tin của một cường giả Vương cấp.
Bạo Cương thấy tư thái Bạch Liệt Hỏa như vậy, hắn cười khổ lấc đầu, trong lòng âm thầm nhắc nhở: lão gia hỏa ngươi còn cho ràng hắn nói giỡn? Lấy thân phận y sư thất giai của hắn, đủ để tìm mấy tên Vương cấp làm thay, đến lúc đó đừng nói là diệt các ngươi, cho dù đào mồ tổ tông các ngươi cũng đều có thể!
Trong sân, Nghệ Phong xa xa đứng đối diện với Bạch Án, đấu khí trong cơ thể không ngừng ngưng tụ, từng chút hội tụ lên thân quyền. Trên nắm tay, nhất thời tản mát ra từng đợt bạch quang.
Bạch Hàn Tuyết nhìn nắm tay Nghệ Phong tản mát ra đấu khí tại xung quanh trong hư không, nàng hơi có chút sụp đổ, không dám chịu một lần đả kích này. Nàng vẫn là thiên chi kiêu nữ, thực lực vượt xa các bạn cùng lứa. Thể nhưng, Nghệ Phong nhỏ tuổi hơn nàng, có điều thực lực hắn lại vượt nàng quá xa.
Bạch Án thấy trên nắm tay Nghệ Phong lấp lóe quang mang, khóe miệng hiện lên một tia khinh thường. Một người vừa mới bước vào Tướng cấp, làm sao có thể là đối thủ của mình. Trận chiến này, hắn định chắc sẽ thắng!
Nghĩ vậy, Bạch Án lại thêm một phần khinh thường! Đấu khí vàng kim trong cơ thể hơi vận chuyển tới thân quyền, tản mát ra kim quang cực kỳ chói mắt.
- Tiểu tử! Ngươi thử xem tám thành lực lượng của ta thể nào!
Bạch Án nhìn Nghệ Phong, cười lạnh một tiếng, nắm tay kéo theo những tiếng xé gió, không chút hoa mỹ, hung hăng đập về phía Nghệ Phong.
Nhìn nắm tay bay nhanh đến, ánh mắt Nghệ Phong hơi cảnh giác, đạo đạo những tiếng xé gió chứng minh lực lượng ẩn chứa trên nắm tay rất cường hãn! Thể nhưng, Nghệ Phong không hề định né tránh, đấu khí mạnh mẽ bắn ra, nắm tay chậm rãi hướng về phía Bạch Án, đẩy mạnh đi.
Bạo Cương và Tử Âm nhìn thấy phương thức lớn mật của Nghệ Phong, nhịn không được hoảng hốt: tám tầng lực đạo của nhị giai đỉnh phong, liệu Nghệ Phong có thể chống đối? Hắn cư nhiên dám trực diện đón đỡ!
- Nghệ Phong...
Tử Âm không kìm lòng được hét lên nhắc nhở.
Binh...
Không có bất luận chút hoa mỹ, hai nắm tay chứa đầy năng lượng va chạm với nhau một chỗ! Kình khí kinh khủng phát sinh những thanh âm chói tai, không khí bị áp bách nghiêm trọng, nắm tay của Nghệ Phong và Bạch Án vừa chạm liền tách ra.
Nghệ Phong vững vàng đứng tại chỗ, lạnh lùng nhìn Bạch Án, sấc mặt không chút biến hóa, từng vòng đấu khí bao ừìm lên tay, ẩn hàm lực lượng cường đại.
Tử Âm và Bạo Cương liếc mắt nhìn nhau, đều thấy được vẻ hoảng sợ trong mắt đối phương. Bọn họ thật không ngờ Nghệ Phong cư nhiên đón đỡ được tám phần lực đạo của Bạch Án, chuyện này tựa hồ có chút quá không thể tin. Lực lượng nhị giai đỉnh phong, một người mới đi vào Tướng cấp sao có thể tiếp được đây?
Đồng dạng chấn động còn có Bạch Hàn Tuyết, nàng hiện tại biết được cổ Khải Lý của Hoa Hạ bang bị phế không oan, lấy thực lực biểu hiện từ một quyền nay của Nghệ Phong, đủ đánh chết cổ Khải Lý ngay lập tức. Hắn sống được, hẳn là nhờ quy tấc của học viện.
- Tiểu tử, không tồi! Cư nhiên có thể dễ dàng tiếp được tám phần lực đạo của ta!
Bạch Án vừa kinh ngạc, vừa tán thán nhìn Nghệ Phong, nói.
- Vậy sao? Ta không những tiếp được thực lực của ngươi, dù đánh bại ngươi cũng được!
Nghệ Phong thờ ơ nói.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.