Chương 1224
Anh Giai Ngây Thơ
22/06/2013
- Cửa thành sắp mở.
Một Nhiếp Hồn Sư không nhịn được kêu lên. Những lời này khiến tim mọi người càng đập nhanh hơn. Đúng lúc đó, một đám Nhiếp Hồn Sư bay như tên bắn vào hư không.
Xuy xuy...
Một vài tiếng động phát ra. Năng lượng vốn phong ấn thành trì lại mở ra một lỗ hổng. Cùng lúc đó, cửa thành vốn tối đen phát ra âm thanh.
Cảnh tượng này khiến mọi người rốt cuộc không nhịn được, thân ảnh bay như tên bắn về phía cửa thành. Vô số Nhiếp Hồn Sư, còn có toàn bộ võ giả do Nhiếp Hồn Sư dẫn đến giúp đỡ tràn ra. Điều này khiến Nghệ Phong hít một hơi thật sâu.
Thật sự không ngờ được lần này lại có nhiều người tranh đoạt như thế. Đặc biệt có vài Nhiếp Hồn Sư lại dẫn theo rất đông võ giả. Điều này khiến Nghệ Phong kinh ngạc không thôi.
Trước mặt Phệ Châu, võ giả có thể có tác dụng gì sao? Chỉ cần sức cắn nuốt kia có thể khiến võ giả cảm thấy đau đầu. Đây chính là lý do vì sao Nghệ Phong không để Trữ Huyên trợ giúp.
Dù sao, nếu thật sự đụng tới Phệ Châu, Trữ Huyên căn bản không giúp được gì. Nếu người khác nhận được Phệ Châu, dùng Phệ Châu để đối phó với nàng, ngược lại sẽ làm Trữ Huyên gặp phải nguy hiểm. Có lẽ Trữ Huyên có thể giúp Nghệ Phong, nhưng so với việc nàng gặp nguy hiểm, Nghệ Phong tình nguyện không cho nàng đi theo.
Tuy nhiên, thấy những Nhiếp Hồn Sư lại dẫn theo võ giả. Rất rõ ràng là để đối phó với Nhiếp Hồn Sư khác, còn có ý để những võ giả này làm vật hi sinh.
Thấy những Nhiếp Hồn Sư điên cuồng bay như tên bắn về phía cửa thành, Nghệ Phong không cam lòng tụt lại phía sau, thân ảnh chớp động bay nhanh về phía cửa thành.
Ca ca...
Cửa thành nặng nề phát ra âm thanh càng lúc càng lớn. Điều này khiến những Nhiếp Hồn Sư trở nên hoàn toàn điên cuồng. Tốc độ của bọn họ lại tăng vọt.
Ca...
Rốt cục sau một tiếng động nặng nề, cửa thành mở ra một khe hở. Nghệ Phong thấy khe hở xuất hiện, sắc mặt đại biến, thân ảnh vội vàng lùi nhanh về phía sau. Thân pháp Mị Ảnh được thi triển đến mức tận cùng. Ngay cả hai cánh đấu khí cũng được thi triển.
- Mau lui lại!
Mấy Nhiếp Hồn Sư hô to. Một bộ phận Nhiếp Hồn Sư bắt đầu không muốn sống sau lui ra ngoài, phát huy tốc độ đến mức cực hạn mà bọn họ có khả năng phát huy được.
- Cơn lốc năng lượng?
Một vài người còn chưa hiểu được tại sao mấy người này lại quay trở về. Họ nhìn về phía cửa thành mở rộng, sắc mặt một đám trở nên trắng bệch. Lúc này mới bắt đầu điên cuồng lui ra ngoài.
Từ cửa thành, một tổ năng lượng cuồng bạo như muốn cuốn theo tất cả xuất hiện. Năng lượng khổng lồ kia, lại vượt qua những gì Nghệ Phong từng chứng kiến trong kiếp này. Nơi nó đi qua, không gian giống như thủy tinh dễ vỡ, bị rạn thành từng mảnh nhỏ, sau đó bắn về các phía.
- A...
Rốt cục có người đầu tiên không kịp chạy trốn bị năng lượng đả kích. Sau khi bị năng lượng đả kích, trong nháy mắt người này hóa thành một mảnh huyết nhục ném vào hư không. Rất rõ ràng, Nhiếp Hồn Sư không kịp phản ứng, hoặc là tốc độ không nhanh, đã bị cơn lốc năng lượng này cuốn đi. Dưới năng lượng mạnh mẽ này, một đám hóa thành huyết nhục.
Năng lượng mạnh mẽ không ngừng từ cửa thành trùng kích ra. Lực lượng trùng kích khủng khiếp khiến mọi người sợ vỡ mật. Một đám cấp tốc chạy trốn.
Mà Nghệ Phong thi triển Hai cánh đấu khí chạy trốn cực xa, nhìn năng lượng từ phía cửa thành không ngừng trùng kích, trong lòng hoảng sợ không thôi. Hắn nhìn thấy những võ giả, Nhiếp Hồn Sư này bị năng lượng trùng kích thành huyết nhục, trong lòng lại cảm thấy may mắn. May mắn lực cảm nhận của hắn rất mạnh, khiến hắn lấy tốc độ nhanh nhất chạy trốn. Llúc này mới không chịu chút tổn thương nào. Bằng không, với thực lực của hắn cho dù có thể sống sót dưới năng lượng như vậy đả kích, nhưng tuyệt đối không quá tốt.
Từng cỗ năng lượng không ngừng trùng kích ra. Tất cả mọi người đứng rất xa cửa thành. Không ai muốn đi vào cửa thành để tự tìm cái chết. Rất rõ ràng, trùng kích như vậy giống như có cái gì đó trong thành trì phóng ra. Thật lâu sau, năng lượng này dần dần yếu xuống.
Điều này khiến Nghệ Phong cảm giác thành trì chính là một khí cầu tràn ngập khí. Cửa thành chính là miệng khí cầu. Khi cái miệng mở ra, khí vốn tràn ngập lập tức trùng kích ào ra.
Ca...
Cửa thành vốn mở rộng, lúc này lại phát ra tiếng động nặng nề. Tiếng động này khiến Nghệ Phong sửng sốt, ngay lập tức sắc mặt đại biến:
- Không xong, sợ là sắp tới thời hạn mở cửa thành.
Tiếng động này khiến mọi người đều phản ứng. Ánh mắt bọn họ đều tập trung ở cửa thành. Tuy rằng trong đó vẫn không ngừng tràn ra năng lượng cuồng bạo, nhưng rõ ràng đã yếu đi rất nhiều. Mọi người thấy cảnh tượng như vậy, một đám bay như tên bắn về phía cửa thành tri.
Bởi vì cơn lốc năng lượng, đã khiến bọn họ lãng phí rất nhiều thời gian. Xem ra cửa thành rõ ràng muốn đóng lại. Nếu đóng lại, bọn họ khó có thể vào được nữa.
Hiển nhiên Nghệ Phong cũng nghĩ tới điểm này. Hai cánh đấu khí vỗ, bay như tên bắn về phía cửa thành. Hai cánh đấu khí cực kỳ bắt mắt, khiến rất nhiều người đều có chút ngây người. Nhưng khi Nghệ Phong vượt qua bọn họ đi tới cửa thành, một đám lập tức kịp phản ứng, từng đạo năng lượng đánh về phía Nghệ Phong.
- Cút!
Nghệ Phong thấy những người này muốn ngăn cản hắn, trong lòng liền nổi giận. Đấu khí trong cơ thể bạo phát, một quyền đánh thẳng ra ngoài. Cùng lúc đó, Nhiếp Hồn Thuật cũng bạo phát, hung hăng đánh về phía đối phương.
Nghệ Phong đánh cả hai quyền, ép hai người chặn đường phía trước phải tránh đường. Nhưng người khác không bị uy hiếp, đều vội vã tiến về về phía cửa thành. Tất nhiên bọn họ sẽ không giành cơ hội cho Nghệ Phong. Thấy Nghệ Phong muốn vượt qua bọn họ, từng đạo năng lượng dâng trào đánh về phía Nghệ Phong.
Cửa thành vốn im lặng, dưới sự tranh đoạt của mọi người, công kích không ngừng, một đám trở nên điên cuồng.
Ngoài cửa thành, chém giết không ngừng. Những cánh tay cụt không ngừng bắn ra. Máu nhuộm không trung. Mọi người đều muốn là người đầu tiên vào thành.
Rất hiển nhiên, nếu Nghệ Phong muốn vượt qua người khác tiến vào cửa thành thì phải đối mặt không ít áp lực, một đám điên cuồng tấn công về phía Nghệ Phong. Đối mặt với công kích không ngừng, Nghệ Phong không dám có điều giữ lại, không ngừng bạo phát Nhiếp Hồn Thuật, lợi kiếm trên tay không ngừng huy vũ. Sau khi từng hoa máu bay ra, lúc này mới có thể tiến về phía trước mấy bước.
Nhìn người không ngừng tiến vào cửa thành, nhưng lại không ngừng có người ngã xuống ở trước cửa thành, sát tâm trong lòng Nghệ Phong càng đậm, ra tay liền vận dụng Lôi Đình Phá Nhật Kiếm.
Trên quần áo Nghệ Phong dính đầy máu. Cho dù là trên mặt, máu trên người hắn đều là của người khác bắn đến. Nghệ Phong luôn quan tâm hình tượng, giờ phút này căn bản không quan tâm được nhiều như vậy. Cửa thành lúc này đã bắt đầu khép lại.
Tình huống như vậy khiến công kích của Nghệ Phong càng thêm sắc bén.
Phía ngoài cửa thành, giết chóc và tiếng kêu la thảm thiết không ngừng vang lên bên tai. Giống như chiến trường, khắp nơi tràn ngập mùi máu tươi gay mũi. Nghệ Phong vốn mặc thanh bào, đã bị nhuộm thành hồng bào.
Dường như ngoài cửa thành chính là địa ngục. Mà trong cửa thành giống như thiên đường. Mọi người vì tiến vào thiên đường đã biến nơi này thành địa ngục huyết chiến.
Một Nhiếp Hồn Sư không nhịn được kêu lên. Những lời này khiến tim mọi người càng đập nhanh hơn. Đúng lúc đó, một đám Nhiếp Hồn Sư bay như tên bắn vào hư không.
Xuy xuy...
Một vài tiếng động phát ra. Năng lượng vốn phong ấn thành trì lại mở ra một lỗ hổng. Cùng lúc đó, cửa thành vốn tối đen phát ra âm thanh.
Cảnh tượng này khiến mọi người rốt cuộc không nhịn được, thân ảnh bay như tên bắn về phía cửa thành. Vô số Nhiếp Hồn Sư, còn có toàn bộ võ giả do Nhiếp Hồn Sư dẫn đến giúp đỡ tràn ra. Điều này khiến Nghệ Phong hít một hơi thật sâu.
Thật sự không ngờ được lần này lại có nhiều người tranh đoạt như thế. Đặc biệt có vài Nhiếp Hồn Sư lại dẫn theo rất đông võ giả. Điều này khiến Nghệ Phong kinh ngạc không thôi.
Trước mặt Phệ Châu, võ giả có thể có tác dụng gì sao? Chỉ cần sức cắn nuốt kia có thể khiến võ giả cảm thấy đau đầu. Đây chính là lý do vì sao Nghệ Phong không để Trữ Huyên trợ giúp.
Dù sao, nếu thật sự đụng tới Phệ Châu, Trữ Huyên căn bản không giúp được gì. Nếu người khác nhận được Phệ Châu, dùng Phệ Châu để đối phó với nàng, ngược lại sẽ làm Trữ Huyên gặp phải nguy hiểm. Có lẽ Trữ Huyên có thể giúp Nghệ Phong, nhưng so với việc nàng gặp nguy hiểm, Nghệ Phong tình nguyện không cho nàng đi theo.
Tuy nhiên, thấy những Nhiếp Hồn Sư lại dẫn theo võ giả. Rất rõ ràng là để đối phó với Nhiếp Hồn Sư khác, còn có ý để những võ giả này làm vật hi sinh.
Thấy những Nhiếp Hồn Sư điên cuồng bay như tên bắn về phía cửa thành, Nghệ Phong không cam lòng tụt lại phía sau, thân ảnh chớp động bay nhanh về phía cửa thành.
Ca ca...
Cửa thành nặng nề phát ra âm thanh càng lúc càng lớn. Điều này khiến những Nhiếp Hồn Sư trở nên hoàn toàn điên cuồng. Tốc độ của bọn họ lại tăng vọt.
Ca...
Rốt cục sau một tiếng động nặng nề, cửa thành mở ra một khe hở. Nghệ Phong thấy khe hở xuất hiện, sắc mặt đại biến, thân ảnh vội vàng lùi nhanh về phía sau. Thân pháp Mị Ảnh được thi triển đến mức tận cùng. Ngay cả hai cánh đấu khí cũng được thi triển.
- Mau lui lại!
Mấy Nhiếp Hồn Sư hô to. Một bộ phận Nhiếp Hồn Sư bắt đầu không muốn sống sau lui ra ngoài, phát huy tốc độ đến mức cực hạn mà bọn họ có khả năng phát huy được.
- Cơn lốc năng lượng?
Một vài người còn chưa hiểu được tại sao mấy người này lại quay trở về. Họ nhìn về phía cửa thành mở rộng, sắc mặt một đám trở nên trắng bệch. Lúc này mới bắt đầu điên cuồng lui ra ngoài.
Từ cửa thành, một tổ năng lượng cuồng bạo như muốn cuốn theo tất cả xuất hiện. Năng lượng khổng lồ kia, lại vượt qua những gì Nghệ Phong từng chứng kiến trong kiếp này. Nơi nó đi qua, không gian giống như thủy tinh dễ vỡ, bị rạn thành từng mảnh nhỏ, sau đó bắn về các phía.
- A...
Rốt cục có người đầu tiên không kịp chạy trốn bị năng lượng đả kích. Sau khi bị năng lượng đả kích, trong nháy mắt người này hóa thành một mảnh huyết nhục ném vào hư không. Rất rõ ràng, Nhiếp Hồn Sư không kịp phản ứng, hoặc là tốc độ không nhanh, đã bị cơn lốc năng lượng này cuốn đi. Dưới năng lượng mạnh mẽ này, một đám hóa thành huyết nhục.
Năng lượng mạnh mẽ không ngừng từ cửa thành trùng kích ra. Lực lượng trùng kích khủng khiếp khiến mọi người sợ vỡ mật. Một đám cấp tốc chạy trốn.
Mà Nghệ Phong thi triển Hai cánh đấu khí chạy trốn cực xa, nhìn năng lượng từ phía cửa thành không ngừng trùng kích, trong lòng hoảng sợ không thôi. Hắn nhìn thấy những võ giả, Nhiếp Hồn Sư này bị năng lượng trùng kích thành huyết nhục, trong lòng lại cảm thấy may mắn. May mắn lực cảm nhận của hắn rất mạnh, khiến hắn lấy tốc độ nhanh nhất chạy trốn. Llúc này mới không chịu chút tổn thương nào. Bằng không, với thực lực của hắn cho dù có thể sống sót dưới năng lượng như vậy đả kích, nhưng tuyệt đối không quá tốt.
Từng cỗ năng lượng không ngừng trùng kích ra. Tất cả mọi người đứng rất xa cửa thành. Không ai muốn đi vào cửa thành để tự tìm cái chết. Rất rõ ràng, trùng kích như vậy giống như có cái gì đó trong thành trì phóng ra. Thật lâu sau, năng lượng này dần dần yếu xuống.
Điều này khiến Nghệ Phong cảm giác thành trì chính là một khí cầu tràn ngập khí. Cửa thành chính là miệng khí cầu. Khi cái miệng mở ra, khí vốn tràn ngập lập tức trùng kích ào ra.
Ca...
Cửa thành vốn mở rộng, lúc này lại phát ra tiếng động nặng nề. Tiếng động này khiến Nghệ Phong sửng sốt, ngay lập tức sắc mặt đại biến:
- Không xong, sợ là sắp tới thời hạn mở cửa thành.
Tiếng động này khiến mọi người đều phản ứng. Ánh mắt bọn họ đều tập trung ở cửa thành. Tuy rằng trong đó vẫn không ngừng tràn ra năng lượng cuồng bạo, nhưng rõ ràng đã yếu đi rất nhiều. Mọi người thấy cảnh tượng như vậy, một đám bay như tên bắn về phía cửa thành tri.
Bởi vì cơn lốc năng lượng, đã khiến bọn họ lãng phí rất nhiều thời gian. Xem ra cửa thành rõ ràng muốn đóng lại. Nếu đóng lại, bọn họ khó có thể vào được nữa.
Hiển nhiên Nghệ Phong cũng nghĩ tới điểm này. Hai cánh đấu khí vỗ, bay như tên bắn về phía cửa thành. Hai cánh đấu khí cực kỳ bắt mắt, khiến rất nhiều người đều có chút ngây người. Nhưng khi Nghệ Phong vượt qua bọn họ đi tới cửa thành, một đám lập tức kịp phản ứng, từng đạo năng lượng đánh về phía Nghệ Phong.
- Cút!
Nghệ Phong thấy những người này muốn ngăn cản hắn, trong lòng liền nổi giận. Đấu khí trong cơ thể bạo phát, một quyền đánh thẳng ra ngoài. Cùng lúc đó, Nhiếp Hồn Thuật cũng bạo phát, hung hăng đánh về phía đối phương.
Nghệ Phong đánh cả hai quyền, ép hai người chặn đường phía trước phải tránh đường. Nhưng người khác không bị uy hiếp, đều vội vã tiến về về phía cửa thành. Tất nhiên bọn họ sẽ không giành cơ hội cho Nghệ Phong. Thấy Nghệ Phong muốn vượt qua bọn họ, từng đạo năng lượng dâng trào đánh về phía Nghệ Phong.
Cửa thành vốn im lặng, dưới sự tranh đoạt của mọi người, công kích không ngừng, một đám trở nên điên cuồng.
Ngoài cửa thành, chém giết không ngừng. Những cánh tay cụt không ngừng bắn ra. Máu nhuộm không trung. Mọi người đều muốn là người đầu tiên vào thành.
Rất hiển nhiên, nếu Nghệ Phong muốn vượt qua người khác tiến vào cửa thành thì phải đối mặt không ít áp lực, một đám điên cuồng tấn công về phía Nghệ Phong. Đối mặt với công kích không ngừng, Nghệ Phong không dám có điều giữ lại, không ngừng bạo phát Nhiếp Hồn Thuật, lợi kiếm trên tay không ngừng huy vũ. Sau khi từng hoa máu bay ra, lúc này mới có thể tiến về phía trước mấy bước.
Nhìn người không ngừng tiến vào cửa thành, nhưng lại không ngừng có người ngã xuống ở trước cửa thành, sát tâm trong lòng Nghệ Phong càng đậm, ra tay liền vận dụng Lôi Đình Phá Nhật Kiếm.
Trên quần áo Nghệ Phong dính đầy máu. Cho dù là trên mặt, máu trên người hắn đều là của người khác bắn đến. Nghệ Phong luôn quan tâm hình tượng, giờ phút này căn bản không quan tâm được nhiều như vậy. Cửa thành lúc này đã bắt đầu khép lại.
Tình huống như vậy khiến công kích của Nghệ Phong càng thêm sắc bén.
Phía ngoài cửa thành, giết chóc và tiếng kêu la thảm thiết không ngừng vang lên bên tai. Giống như chiến trường, khắp nơi tràn ngập mùi máu tươi gay mũi. Nghệ Phong vốn mặc thanh bào, đã bị nhuộm thành hồng bào.
Dường như ngoài cửa thành chính là địa ngục. Mà trong cửa thành giống như thiên đường. Mọi người vì tiến vào thiên đường đã biến nơi này thành địa ngục huyết chiến.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.