Mị Ảnh

Chương 1231

Anh Giai Ngây Thơ

22/06/2013

Điều trị thân thể không tốn quá nhiều thời giờ. Hiện tại, tình trạng vết thương của Nghệ Phong đã hoàn toàn khôi phục. Cảm nhận được đấu khí trong cơ thể dồi dào thậm chí có chút tăng thêm, Nghệ Phong xoay người đứng lên, thân thể bay như tên bắn về phía xa.

Nếu không phải nhờ có Phệ Châu, Nghệ Phong thậm chí còn chuẩn bị tu luyện tiếp. Trong không gian này, năng lượng khiến đấu khí trong cơ thể Nghệ Phong hết sức sinh động. Với mức độ sinh động này, không cần đến thời gian nửa năm, Nghệ Phong tin tưởng có thể đột phá đến trình độ lục giai.

Nhưng, sức mê hoặc của Phệ Châu khiến Nghệ Phong chỉ đành phải buông tha khả năng trùng kích tới lục giai.

Thành trì hoàn toàn yên tĩnh. Ngoại trừ mùi máu tươi tràn ngập không gian ra, bốn phía đều im lặng khiến người có cảm giác hoảng hốt. Nghệ Phong biết, sau khi xuyên qua lốc xoáy hắn đã đến trong thành.

Một ngoại thành đã nguy hiểm đáng sợ như vậy, có thể tưởng tượng được trong thành sẽ nguy hiểm đáng sợ đến mức nào. Tuy nhiên, nguy hiểm đáng sợ và cơ hội là cùng tồn tại. Nếu tòa thành trì này thật sự có Phệ Châu, tất nhiên sẽ được giấu ở bên trong thành.

Mặc kệ là ở viễn cổ hay ở hiện tại, Phệ Châu đều là chí bảo.

Hiển nhiên, địa hình trong thành phức tạp hơn nhiều so với ngoại thành. Tuy rằng có kiến trúc này đã bị sụp đổ không ít, nhưng vẫn có thể thấy được vẻ sang trọng và đồ sộ trước kia.

Nghệ Phong lăng không phi hành, đảo mắt nhìn kiến trúc dưới chân, tìm kiếm kiến trúc có giá trị trong đó.

- A...

Ngay khi Nghệ Phong đang thi triển thân pháp Mị Ảnh lăng không trên hư không, Nghệ Phong bỗng nhiên cảm giác một áp lực khổng ép thẳng về phía hắn. Dưới áp lực này, thân ảnh Nghệ Phong bị áp chế trên hư không.

Cho dù Nghệ Phong liều mạng ngăn cản, nhưng vẫn không ngăn cản được áp lực này. Chỉ có thể hạ xuống mặt đất. Sau khi Nghệ Phong hạ xuống mặt đất, áp lực khổng lồ đột nhiên biến mất.

- Cấm không?

Nghệ Phong có chút kinh ngạc. Rất rõ ràng lực lượng này không cho người khác lăng không. Kỹ năng như vậy không cao thâm, nhưng thi triển loại kỹ năng này cần phải có thực lực rất mạnh.

Nghệ Phong không thể tiếp tục phi hành trên hư không, đành phải buông tha ý định lăng không, bất đắc dĩ dựa vào đôi chân tìm kiếm bên trong thành.

Nghệ Phong ở trong tòa thành yên tĩnh khiến người ta cảm giác sợ hãi, rốt cục tìm được một kiến trúc cực kỳ đồ sộ. Tuy rằng tòa kiến trúc này có chút đổ nát, nhưng lại không che dấu được khí thế của nó.

Không chút do dự, hắn đi nhanh về phía bên trong tòa kiến trúc này.



Nghệ Phong thận trọng bước vào tòa kiến trúc, nhưng không gặp tình trạng khác lạ nào. Vẫn giống như như những nơi hắn đã đi qua, ngoài không gian tản mát mùi máu nồng đậm, còn lại hoàn toàn trống vắng.

Xuy...

Ngay khi Nghệ Phong chuẩn bị rời khỏi, một đạo năng lượng đánh về phía ngực hắn.

Ầm...

Nghệ Phong trở tay đánh tan đạo năng lượng này. Nhưng khi nhìn lại, trên mặt đầy vẻ vui mừng. Phía trước hắn, lại có mấy hung hồn. Từ lực đạo vừa đánh đến, thực lực không thua Vương cấp.

Hung hồn đẳng cấp như thế khiến Nghệ Phong không ngừng thi triển Nhiếp Hồn Thuật, chốc lát đã bắt được mấy hung hồn thu vào trong bình ngọc.

Với mấy hung hồn Vương cấp, tự nhiên ngăn cản không Nghệ Phong được bao lâu. Nhờ có Nhiếp Hồn Thuật, hắn nhanh chóng tấn công bắt được toàn bộ.

- Quả nhiên, hung hồn trong nội thành cường hãn hơn nhiều so với ngoại thành. Nếu nơi này có, khẳng định ở đó cũng có.

Trong lòng Nghệ Phong thoáng có chút hưng phấn. Những hung hồn lại có trợ giúp không kém. Nhớ tới lúc đó, tông môn Kim Ưng Tông sẽ liên tục kêu la thảm thiết dưới hung hồn. Nghệ Phong không nhịn được cảm thấy hưng phấn.

Tuy rằng đặt Phệ Châu lên hàng đầu, nhưng thấy có hung hồn, bước chân Nghệ Phong dần chậm lại. Bắt đầu cố ý sưu tầm những hung hồn.

Trong nội thành, hung hồn không nhiều, nhưng thực lực lại không tệ, không có con nào không kém Vương cấp. trong thời gian một ngày, Nghệ Phong ở trong nội thành tìm kiếm những nơi có thể có Phệ Châu tồn tại, đồng thời thu hoạch được hơn mười hung hồn, thu cả vào trong mấy bình ngọc.

Cả ngày tập trung tinh thần đến mức tận cùng, không nghỉ ngơi tìm kiếm hung hồn và Phệ Châu, khiến Nghệ Phong cảm giác có chút mỏi mệt. Ngay khi Nghệ Phong chuẩn bị nghỉ ngơi một chút, hắn lại thấy lão giả hắc bào hắn từng gặp đang ở phía trước, cách đó không xa.

Ở cửa một phủ đệ, có năm con hung hồn vây kín xung quanh hắn. Nghệ Phong thoáng dò xét một chút, phát hiện thực lực những hung hồn này lại không có một con nào dưới Vương cấp cao giai.

Lão giả không hề liếc mắt nhìn năm hung hồn đang vây quanh hắn, chỉ vung tay lên, năm đạo Nhiếp Hồn Thuật đồng thời tuôn ra, đánh thẳng vào trên người hung hồn. Năm con hung hồn vây quanh hắn nổ mạnh. Lực lượng khổng lồ bắn phá đến cửa phủ.

Nghệ Phong thấy cảnh tượng như vậy, tim chợt nhảy mạnh lên.



Tuy rằng Nghệ Phong có thể giải quyết năm con hung hồn này, nhưng tuyệt đối không có khả năng làm nhẹ nhàng được như đối phương.

- Thực lực thật mạnh!

Nghệ Phong lại cảm thán một tiếng, trong lòng hiểu rất rõ, mình và hắn còn có khoảng cách rất lớn.

Lão giả dường như đã thấy Nghệ Phong nhìn mình chăm chú, quay đầu liếc mắt nhìn Nghệ Phong. Nghệ Phong mỉm cười ra hiệu về phía đối phương.

Thấy bộ dạng Nghệ Phong trẻ tuổi như thế lại có thể đi đến nơi đây, lão giả có vẻ kinh ngạc, khẽ gật đầu với Nghệ Phong, nhưng không nói gì thêm. Thân ảnh chợt lóe lên bay nhanh về phía trong cửa phủ.

Nghệ Phong thấy đối phương như thế, không cảm thấy bất mãn với sự lãnh đạm của đối phương. Dù sao những người có thực lực càng mạnh thường có chút cổ quái. Hơn nữa, nếu đối phương thật sự chạy tới chào hỏi với Nghệ Phong, ngược lại Nghệ Phong sẽ lo lắng.

Dù sao ở địa phương quỷ quái này, không ai dám tin tưởng người khác.

Nghệ Phong nhìn cửa phủ đã vỡ tan kia, suy nghĩ một chút vẫn đi theo vào trong. Ở ngoài cửa phủ đã gặp năm hung hồn với đẳng cấp như thế, chứng minh kiến trúc này khác với những nơi từng đi qua.

Nghệ Phong bước vào tòa kiến trúc, càng thêm tin tưởng về điểm ấy. Bởi vì Nghệ Phong phát hiện nơi này có mùi máu tươi nồng đậm hơn những địa phương khác.

Trong nội thành, tuy rằng khắp bầu trời đều ẩn chứa mùi máu tanh, nhưng những nơi khác đều giống nhau. Duy nhất chỉ có nơi này lại có tình trạng khác lạ.

Biết lão giả đi phía trái, Nghệ Phong lựa chọn đi về phía bên phải. Nghệ Phong không muốn trêu chọc khiến cường giả thần bí này bực mình, Nếu Phệ Châu còn chưa tìm được đã trêu chọc một cường giả như vậy, chính là được một mất mười.

Trong tòa kiến trúc này, hung hồn nhiều lạ thường. Lúc trước, Nghệ Phong tốn thời gian một ngày chỉ nhận được hơn mười con hung hồn. Nhưng trong tòa phủ đệ này, trong thời gian ngắn ngủn đã gặp tới hơn mười con. Hơn nữa phần lớn thực lực đạt tới Vương cấp cao cấp.

Điều này khiến Nghệ Phong cao hứng, đồng thời lại càng thêm cảnh giác.

Hắn thận trọng đi về phía sâu trong kiến trúc. thu từng con hung hồn trong bình ngọc. Hiển nhiên những hung hồn này mạnh mẽ hơn so với bên ngoài. Nghệ Phong đối phó với chúng cũng phải tiêu tốn công sức hơn.

- Rốt cuộc phủ đệ này có cái gì cổ quái, chẳng lẽ Phệ Châu ở trong này?

Tuy nhiên Nghệ Phong lập tức liền phủ nhận. Nếu Phệ Châu ở trong này, bất kể thế nào những hung hồn này đều không dám tiếp cận.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Mị Ảnh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook