Mị Ảnh

Chương 1337: Chương 1337

Anh Giai Ngây Thơ

23/06/2013

Liễu Nhiên thấy Liễu Mộng Nhiên đồng ý, hắn không nói gì thêm. Đan dược và công pháp Nghệ Phong đã chuẩn bị trước kia, toàn bộ có thể để cho hồng nhan tri kỷ Tử Âm. Thực lực Tử Âm khiến hắn chướng mắt nhất.

Nếu Liễu Mộng Nhiên không cần, đúng lúc có thể cho nàng chạy nước rút đến Tôn cấp hẳn là không thành vấn đề.

Lần trước, khi Nghệ Phong trở về, thấy thực lực Tử Âm tăng tiến cực nhanh, đã hỏi qua nguyên nhân, mới biết đó là nhờ lão đầu tử trợ giúp. Hắn không cảm thấy bất ngờ. Tuy nhiên, điều khiến Nghệ Phong tức giận bất bình chính là, lão đầu tử đối với mọi người xung quanh hắn rất tốt, nhưng đối với hắn liền...

- Ta rất hài lòng về tụ hội lần này.

Rốt cục Liễu Nhiên chuyển ánh mắt tới trên người Nghệ Phong, thản nhiên nói ra một câu như vậy

Nghệ Phong nghe thấy những lời này, Nghệ Phong cảm giác máu trong cơ thể sôi trào, lại có một loại kích động không khống chế được. Tuy rằng ngoài miệng Nghệ Phong khinh bỉ lão đầu tử rất nhiều lần, nhưng không thể không thừa nhận, trong lòng hắn cực kỳ kính trọng lão đầu tử. Giờ phút này, tuy rằng lão đầu tử chỉ thản nhiên khen ngợi một câu, nhưng Nghệ Phong vẫn cảm giác trong lòng hưng phấn khó có thể khống chế.

Nhiều năm như vậy, đây là lần đầu tiên lão đầu tử khen ngợi hắn như thế. Đối với lão đầu tử, có thể nói ra một câu như vậy, chẳng khác gì là hài lòng tới cực điểm.

Cho dù là lúc chiến thắng trong tranh đấu luân phiên ở Lâm Lang, cũng không bằng một câu nói thản nhiên công nhận của lão đầu tử.

- Tuy nhiên, ngươi phải chú tâm hơn một chút. Trước kia ngươi chỉ lọt vào mắt của một vài người. Những người đó ta có thể ngăn chặn. Nhưng lần này ngươi lọt vào mắt mọi người. Tuy rằng ta có thể uy hiếp một vài người trong số đó, nhưng khó đảm bảo về động tác của bọn họ.

Liễu Nhiên thản nhiên nói

Nghệ Phong gật đầu:

- Chỉ cần không phải người quá mạnh, lấy thực lực của ta hiện nay, phối hợp khôi lỗi, cho dù đánh không lại, thì trốn vẫn không phải là vấn đề.

Lão đầu tử gật đầu:

- Biện pháp tốt nhất là ngươi tăng cấp lên tới Quân cấp. Khi đó thân pháp Mị Ảnh có thể tăng lên trình độ kinh khủng. Lấy trình độ thâm hậu và căn cơ đấu khí của ngươi, cho dù là Quân cấp ngũ giai, muốn đuổi kịp ngươi cũng rất khó. Khi đó ngươi mới khả năng tự bảo vệ mình.

Nghe lão đầu tử nói như vậy, Nghệ Phong không khỏi cười khổ nói:

- Lão đầu tử, rốt cuộc năm đó ngươi trêu chọc bao nhiêu Quân cấp ngũ giai, Những nhân vật cao nhất trong thế lực nhất lưu đã vượt qua ngũ giai. Trước mặt những người thế lực nhất lưu này, ta gần như là chỉ là một con kiến.

Liễu Nhiên quét mắt nhìn Nghệ Phong một cái nói:

- Chọc bao nhiêu người? Ta quên rồi. Có lẽ hơn phân nửa đại lục đều là kẻ thù của Tà Tông.

Nghe thấy những lời này, Nghệ Phong trừng mắt nhìn lão đầu tử, trong lòng bắt đầu cảm giác toàn thân ớn lạnh. Hơn phân nửa đại lục đều là kẻ địch của Tà Tông. Thế này có phải quá kiêu ngạo hay không?



- Việc này hiện tại ngươi không cần biết. Việc ngươi cần phải làm chính là không ngừng nâng cao thực lực.

Liễu Nhiên suy nghĩ một chút lại tiếp tục nói.

- Còn nữa, về sau đụng phải đệ tử thứ nhất, và đệ tử thứ hai của Tiên Phủ, ngươi tạm thời không nên giao thủ với bọn họ. Ngươi không phải là đối thủ của bọn họ.

Nghe thấy những lời này, Nghệ Phong nhíu mày:

- Rốt cuộc Tiên Phủ là ai?

- Tông chủ Tiên Phủ đời thứ nhất và tông chủ Tà Tông đời thứ nhất là sư huynh đệ. Tổ sư Tiên Phủ là sư huynh. Chẳng qua sau khi sư tôn của hai vị truyền ngôi vị tông chủ cho Tà Đế, Tiên Đế không phục, ra khỏi tông môn. Sau khi sư tôn hai người chết đi, bởi vì Tiên Đế không phục, quay về tranh đoạt thứ thuộc về mình. Sau đó hai phái liền không ngừng tranh đấu. Từ viễn cổ đến bây giờ vẫn không hề dừng lại.

Liễu Nhiên tùy tiện giải thích một phen.

Nghe Liễu Nhiên giải thích sơ qua như vậy, Nghệ Phong biết trong đó khẳng định có rất nhiều bí ẩn vẫn chưa được nói ra. Tuy nhiên, điều khiến Nghệ Phong thật sự không ngờ được chính là, hai tông môn này cư nhiên là một mạch.

Vậy chẳng phải là nói, năm đó Tiên Đế cũng là người của Thánh Tông?

Nghĩ vậy, Nghệ Phong có thể tưởng tượng được, rốt cuộc Thánh Tông thời viễn cổ huy hoàng đến mức nào. Thảo nào nói Thánh Tông gần như sắp thống nhất đại lục.

- Lão đầu tử, rốt cuộc đệ tử thứ nhất của Tiên Phủ mạnh tới mức nào?

Nghệ Phong hỏi.

Lão đầu tử lắc đầu nói:

- Ta chỉ là nhận được tin tức nói hắn đã sớm bước vào Quân cấp. Về phần mạnh tới mức nào, vì sao không rời núi, ta không biết. Tuy nhiên, cho dù hắn chỉ vừa mới bước vào Quân cấp, nếu ngươi không đạt được Quân cấp, chắc chắn sẽ bị đệ tử đầu tiên đánh bại. So với Tiên Đế đương đại này, đệ tử thứ ba không thể sánh bằng. Cho nên, bước vào Quân cấp mới là việc ngươi cần phải làm.

Liễu Nhiên thấy Nghệ Phong trầm mặc, suy nghĩ một chút lại nói:

- Tiên Đế đời trước đã giao thủ với ta, ta chỉ là thắng hiểm một chiêu. Mấy năm nay, sợ là hắn đã tăng tiến rất nhiều. Chẳng qua, ta và hắn đều không thể ra tay. Cho nên rất có thể, ngươi sẽ giao thủ với ba đệ tử của hắn.

Nghe thấy những lời này, sắc mặt Nghệ Phong trở nên ngưng trọng. Trong ấn tượng của hắn, lão đầu tử là vô địch. Nhưng hiện tại lại xuất hiện một Đế Thích Thiên. Nghe giọng điệu lão đầu tử nói về hắn có vẻ cực kỳ coi trọng.

- Ta sẽ chú ý.

Nghệ Phong khẽ hít một hơi nói.

Liễu Nhiên gật đầu:



- Lấy căn cơ của ngươi, chỉ cần lĩnh hội năng lượng không gian sẽ có tám phần xác suất tấn cấp Quân cấp. Ngươi khác với bọn họ. Cho dù bọn họ lĩnh ngộ được cũng muốn chậm rãi tu luyện. Cho nên, khi không có việc gì, nên giao thủ với khôi lỗi của ngươi nhiều một chút, cảm ngộ năng lượng không gian.

Nghệ Phong gật đầu, không khỏi nhớ tới cảm ngộ lúc trước khi lão đầu tử hồn độ cho Trữ Huyên. Nghệ Phong không nhịn được lại nói:

- Lão đầu tử, ngươi hồn độ cảm ngộ của ngươi năm đó cho ta, hẳn là ta có thể lĩnh ngộ nhanh hơn.

Lão đầu tử lắc đầu nói:

- Tất cả dựa vào lĩnh ngộ của chính bản thân người, sẽ tốt hơn nhiều so với tham khảo của người khác. Nếu không thực sự cần thiết, không nên tham khảo kinh nghiệm của ta, hãy cảm ngộ ra thứ thuộc về chính mình. Đó mới là thích hợp nhất. Bản thân ngươi còn trẻ, nếu trong một năm ngươi còn chưa cảm ngộ ra, đến lúc đó nói sau.

Nghe lão đầu tử nói như vậy, Nghệ Phong chỉ có thể bất đắc dĩ buông tha. Lão đầu tử cho thời gian cảm ngộ không gian là một năm, đến lúc đó lão đầu tử hồn độ cho hắn, cũng sẽ cảm thấy rất thất vọng.

Nghĩ vậy, Nghệ Phong âm thầm hạ quyết tâm, điều động nội bộ tron một năm này phải bước vào Quân cấp.

- Tiên Phủ rất mạnh sao?

Nghệ Phong bỗng nhiên nhìn lão đầu tử hỏi

Lão đầu tử thản nhiên nói một câu:

- Mạnh. Rất mạnh. Nếu ta xông tới, có đi không có về.

Những lời này, khiến Nghệ Phong hoàn toàn chấn động, ngơ ngác nhìn lão đầu tử. Thật sự không ngờ được Tiên Phủ cường hãn đến như thế. Với thực lực của lão đầu tử, không ngờ hắn lại có thể khẳng định có đi không có về. Vậy rốt cuộc hắn khủng khiếp tới mức nào?

- Nếu Đế Thích Thiên xông vào Tà Tông chúng ta thì sao?

Nghệ Phong hỏi

- Cũng có đi không có về.

Lão đầu tử nói.

Lúc này, trong lòng Nghệ Phong mới cảm thấy cân bằng. Nói vậy Tà Tông có rất nhiều chuyện hắn không biết. Bằng không với hai người Tà Tông bọn họ, sao có khả năng khiến Tiên Đế có đi không có về.

- Chờ ngươi đạt được Quân cấp, ta sẽ cho ngươi biết một ít chuyện của Tà Tông.

Lão đầu tử thản nhiên nói.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Mị Ảnh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook