Chương 626
Anh Giai Ngây Thơ
20/06/2013
Băng Hồn đưa ánh mắt dõi theo Nghệ Phong nhìn lại, chỉ thấy ở gần đó có mấy quả tỏa ra hàn ý lạnh thấu xương, trên quả trong suốt bóng láng kia có một tầng hàn băng bịt kín. Vừa rồi hàn ý lạnh thấu xương là do mấy trái quả này phát ra.
- Tuyết Linh Quả?
Băng Hồn kinh hãi mở miệng, trong mắt toát ra quang mang cháy bỏng.
Nghệ Phong kinh ngạc nhìn thoáng qua Băng Hồn, rất ngoài ý muốn hỏi:
- Ngươi biết được Tuyết Linh Quả?
Băng Hồn hít sâu một hơi, ánh mắt nhàn nhàn nhìn Nghệ Phong nói:
- Làm sao ta không biết Tuyết Linh Quả thuộc về Thánh quả, đối với người tu luyện đấu khí băng hàn như ta mà nói, Tuyết Linh Quả càng là Thánh phẩm! Nếu như ăn được một quả này...
Băng Hồn vừa nói trong mắt vừa chớp động quang mang, vẻ tham lam hiện lên trong mắt.
Nghệ Phong ngạc nhiên, hắn nhìn Băng Hồn nghi hoặc hỏi:
- Ngươi nói ăn Tuyết Linh Quả? Khụ... Ngươi muốn ăn thiên địa linh vật tươi sống như vậy?
Nghệ Phong muốn dùng một cái tát để đánh chết Băng Hồn, Tuyết Linh Quả là Thánh vật mà hắn cư nhiên không biết xấu hổ nói muốn ăn trực tiếp. Nếu như đem Tuyết Linh Quả luyện chế thành đan được thì giá trị của nó không chỉ tăng lên gấp mấy lần.
Băng Hồn quay đầu nhìn thoáng qua Nghệ Phong nhàn nhạt nói:
- Tuyết Linh Quả là thánh quả, nếu không phải y sư bát giai thì luyện chế nó vô cùng khó khăn. Cho dù y sư bình thường dùng Tuyết Linh Quả để luyện chế thì sợ rằng sẽ bị tổn thất rất lớn, còn không bằng trực tiếp ăn tươi nó.
Nghệ Phong nghe lời nói của Băng Hồn nhưng không hề phủ nhận. Tuyết Linh Quả là Thánh quả, đan dược luyện chế từ nó ra đạt ít nhất là trên thất giai. Đan dược thất giai a, nghĩ tới đây khiến cho người ta cảm thấy hưng phấn, một viên đan dược lục giai đã có thể làm cho thế nhân điên cuồng, nếu như là một viên đan dược thất giai, vậy thì giá trị của nó sẽ kinh khủng tới mức nào a?
Nghệ Phong không có cách nào tưởng tượng, dù sao đi nữa nếu như dùng đan dược thất giai để điều khiển một người Vương Cấp căn bản không có chút vấn đề. Chẳng qua đan dược thất giai không có y sư bát giai luyện chế thì xác suất thành công vô cùng thấp.
Tuy rằng Nghệ Phong là y sư thất giai cao cấp thế nhưng hắn cũng không dám tùy ý dùng Tuyết Linh Quả đề luyện chế đan dược, tỷ lệ thất bại vô cùng cao a.
Nhưng thật ra Nghệ Phong có thể dùng Lăng Thần Quyết để luyện chế đan dược lục giai, cho dù là lục giai đỉnh phong hắn cũng có thể luyện chế ra. Chẳng qua dùng Thánh quả đề luyện chế đan dược lục giai, Nghệ Phong ngẫm lại cảm thấy vô cùng đau lòng, đây là tổn thất lớn tới cỡ nào a, về phần Băng Hồn nói trực tiếp nuốt chửng Tuyết Linh Quả bị hắn loại bỏ ngay lập tức, Nghệ Phong cảm giác nếu Băng Hồn nói thêm câu nữa thì chính mình sẽ dùng roi đánh hắn.
- Nhưng mà không biết vì sao Luyện Ngục là địa phương thuộc tính cực hỏa có thể sinh trưởng ra Thánh quả âm hàn như vậy!
Băng Hồn nhìn Nghệ Phong nói.
- Chuyện này cũng không có gì kỳ lại, vật cực tất phản, dương hỏa trong Luyện Ngục quá nhiều cho nên sẽ có cực âm hàn. Tuyết Linh Quả sinh trưởng tại đây cũng không có gì ngoài ý muốn, nếu như thực lực của ngươi có thể đạt tới trọng thứ sáu, trọng thứ bảy thì sợ rằng ngươi sẽ gặp được nhiều Thánh quả âm hàn hơn. Chẳng qua thứ này vô cùng thưa thớt, mà chúng ta may mắn lắm mới gặp được một lần.
Nghệ Phong giải thích.
Băng Hồn nghe lời nói của Nghệ Phong, cảm thấy cũng có chút đạo lý.
Nghệ Phong nhìn Tuyết Linh Quả tản ra hàn ý, vẻ tham lam trong mắt cũng không ít hơn Băng Hồn chút nào, Nghệ Phong nhớ tới bản bút ký Phệ Châu! Bên trong ghi lại đan dược dùng để chiếm đoạt Phệ Châu có một dược liệu chính là Tuyết Linh Quả.
Nghệ Phong vẫn không quên lần gặp gỡ Phệ Châu ở trong sơn động kia, nếu có cơ hội nhất định Nghệ Phong đánh chủ ý lên Phệ Châu.
Vật quý trọng như vậy bình thường không thể nào gặp được, chuyện tốt có mà không biết tận dụng sẽ bị sét đánh. Chẳng qua chuyện tình thu phục Phệ Châu, dù là cường giả Tôn Cấp cũng không dám làm tùy ý cho nên Nghệ Phong chỉ có thể suy tính kỹ hơn.
- Có dám lấy hay không?
Nghệ Phong dùng thanh âm mê hoặc Băng Hồn.
Băng Hồn quay đầu nhìn về phía Nghệ Phong nói:
- Bên cạnh Thánh quả nhất định sẽ có ma thú vô cùng cường hãn thủ hộ. Ngươi nghĩ rằng chúng ta có thể lấy được nó vào tay sao?
Nghệ Phong nhìn Băng Hồn nói:
- Cho nên ta mới hỏi ngươi có dám hay không?
Ánh mắt Băng Hồn nhìn chằm chặp vào Tuyết Linh Quả, có Thánh quả như vậy giúp đỡ, Băng Hồn nghĩ hắn có thể đột phá bình cảnh. Thậm chí đạt được Vương Cấp cũng không phải không có khả năng, dụ hoặc này quả thật không nhỏ, thế nhưng nguy hiểm đồng dạng cũng không thấp.
Ánh mắt Băng Hồn nhìn Nghệ Phong có chút điên cuồng, hắn hít sâu một hơi nói:
- Ngươi dám, tự nhiên ta dám!
Nghệ Phong nghe được lời nói của Băng Hồn, hắn nở nụ cười hắc hắc, Băng Hồn cũng không chống đỡ được dụ hoặc như vậy, chứng tỏ Băng Hồn cũng không phải người nhát gan.
- Chẳng qua nếu chúng ta cứ như vậy xông vào thì sẽ thập tử nhất sinh!
Băng Hồn rất rõ ràng, xung quanh Tuyết Linh Quả có ma thú Vương Cấp. Bọn họ chỉ là hai cái Tướng Cấp, Vương Cấp muốn đánh chết không có gì khó.
Nghệ Phong hít sâu một hơi, hắn cũng biết ma thú thủ hộ Tuyết Linh Quả này vô cùng mạnh, nếu như chỉ là Vương giai bình thường thì còn đỡ, thế nhưng nếu là Vương Cấp thực lực cường hãn thì cho dù Nghệ Phong thi triển Phệ Linh Nộ Bạo cũng không có tác dụng. Đương nhiên nếu như là Mị thủ hộ vậy càng thêm kinh khủng.
Hiện giờ Nhiếp Hồn Thuật của Nghệ Phong mới chỉ có ngũ tinh, đối mặt với Mị thủ hộ thánh quả không khác gì muốn chết. Còn Băng Hồn đối kháng với Mị thì ngay từ đầu bản thân hắn đã bị bất lợi.
Nghệ Phong hơi suy nghĩ một chút, nhìn Tuyết Linh Quả trước mặt, hắn không chống đỡ được lòng tham làm của mình.
- Nếu như đây là một ma thú lục giai cao cấp thì ngươi nghĩ có thể ngăn lại bao lâu?
Nghệ Phong nhìn Băng Hồn hỏi.
Băng Hồn cũng biết Nghệ Phong đang chuẩn bị cho dự định đánh chiếm Tuyết Linh Quả, lục giai cao giai có thể so với cường giả Vương Cấp đỉnh phong.
- Trong ba chiêu hẳn phải chết!
Băng Hồn nhàn nhạt nói.
Nghệ Phong nghe được không khỏi nở nụ cười khổ. Một cường giả Vương Cấp đỉnh phong đối mặt với một Tướng Cấp cao giai thật không tốn bao nhiêu khí lực là giết được. Băng Hồn có thể ngăn ba chiêu đã vô cùng kinh khủng rồi.
- Ngươi thế nào?
Băng Hồn nhìn Nghệ Phong hỏi, hắn vẫn muốn biết rốt cuộc thực lực của Nghệ Phong mạnh tới đâu.
Nghệ Phong hơi suy nghĩ một chút liền quay sang Băng Hồn nói:
- Ta cũng không khác với ngươi lắm. Chỉ có điều nếu không đánh chính diện thì ta có thể dây dưa với nó một hồi.
Băng Hồn hơi gật đầu, trong lòng vô cùng hoảng sợ, Nghệ Phong nói như vậy ý tứ chính là thực lực của hắn không sai biệt với chính mình. Có điều không biết vì sao Nghệ Phong chỉ có thực lực tứ giai mà có thể sở hữu sức chiến đấu ngang với chính mình.
- Thực lực của hai chúng ta, nếu như đánh cướp Tuyết Linh Quả sợ rằng không đủ sức!
Băng Hồn hạ quyết định.
Nghệ Phong thầm nghĩ, nếu thực sự đối mặt với ma thú lục giai cap cấp thì chắc chắn không có khả năng cướp được Tuyết Linh Quả.
- Chung quy cũng không thể buông tha như vậy. Được rồi, tốc độ ma thú lục giai cao cấp và ngươi ai nhanh hơn?
Nghệ Phong đột nhiên nhìn Băng Hồn hỏi.
Băng Hồn hầu như đoán được chủ ý của Nghệ Phong, hắn nhàn nhạt nói:
- Đừng nói làm sao chúng ta có thể lấy được Tuyết Linh Quả về tay, cho dù lấy được cũng không thể chạy thoát, cấp bậc giữa hai bên chênh lệch quá lớn, không phải thân pháp có thể bù đắp được.
Nghệ Phong nghe lời nói của Băng Hồn không khỏi có chút nhụt chí. Đánh không đánh lại, chạy cũng không chạy lại, vậy thì còn lấy thế nào a?
- Chẳng qua nếu như lấy tốc độ của ta đối mặt với Vương Cấp cấp thấp thật ra có thể miễn cưỡng ngang bằng.
Đột nhiên Băng Hồn nói.
- Ta khuyên ngươi không nên vọng tưởng loại may mắn này, vật như Tuyết Linh Quả rất ít khi chỉ là một ma thú lục giai cấp thấp thủ hộ. Đặc biệt ở trong Luyện Ngục, ngươi nghĩ có thể là ma thú lục giai cấp thấp sao? Tuy rằng đây là trọng thứ tư, thế nhưng đẳng cấp ma thú tuyệt đối không dưới lục giai trung cấp. Khả năng rất lớn là ma thú lục giai cao cấp.
Nghệ Phong chậm rãi nói, nếu như đây là ma thú lục giai sơ cấp thì hắn cũng không phải khổ sở như vậy, tuy rằng đồng dạng kinh khủng thế nhưng ít nhất hắn có lực để đánh một trận. Nhưng mà đối mặt với một lục giai trung cấp, cho dù thi triển Phệ Linh Nộ Bạo cũng chưa chắc đánh trúng được.
- Vây ngươi định làm thế nào?
Băng Hồn nhìn ra Nghệ Phong không có ý định buông tha, hắn không khỏi hỏi.
- Tuyết Linh Quả?
Băng Hồn kinh hãi mở miệng, trong mắt toát ra quang mang cháy bỏng.
Nghệ Phong kinh ngạc nhìn thoáng qua Băng Hồn, rất ngoài ý muốn hỏi:
- Ngươi biết được Tuyết Linh Quả?
Băng Hồn hít sâu một hơi, ánh mắt nhàn nhàn nhìn Nghệ Phong nói:
- Làm sao ta không biết Tuyết Linh Quả thuộc về Thánh quả, đối với người tu luyện đấu khí băng hàn như ta mà nói, Tuyết Linh Quả càng là Thánh phẩm! Nếu như ăn được một quả này...
Băng Hồn vừa nói trong mắt vừa chớp động quang mang, vẻ tham lam hiện lên trong mắt.
Nghệ Phong ngạc nhiên, hắn nhìn Băng Hồn nghi hoặc hỏi:
- Ngươi nói ăn Tuyết Linh Quả? Khụ... Ngươi muốn ăn thiên địa linh vật tươi sống như vậy?
Nghệ Phong muốn dùng một cái tát để đánh chết Băng Hồn, Tuyết Linh Quả là Thánh vật mà hắn cư nhiên không biết xấu hổ nói muốn ăn trực tiếp. Nếu như đem Tuyết Linh Quả luyện chế thành đan được thì giá trị của nó không chỉ tăng lên gấp mấy lần.
Băng Hồn quay đầu nhìn thoáng qua Nghệ Phong nhàn nhạt nói:
- Tuyết Linh Quả là thánh quả, nếu không phải y sư bát giai thì luyện chế nó vô cùng khó khăn. Cho dù y sư bình thường dùng Tuyết Linh Quả để luyện chế thì sợ rằng sẽ bị tổn thất rất lớn, còn không bằng trực tiếp ăn tươi nó.
Nghệ Phong nghe lời nói của Băng Hồn nhưng không hề phủ nhận. Tuyết Linh Quả là Thánh quả, đan dược luyện chế từ nó ra đạt ít nhất là trên thất giai. Đan dược thất giai a, nghĩ tới đây khiến cho người ta cảm thấy hưng phấn, một viên đan dược lục giai đã có thể làm cho thế nhân điên cuồng, nếu như là một viên đan dược thất giai, vậy thì giá trị của nó sẽ kinh khủng tới mức nào a?
Nghệ Phong không có cách nào tưởng tượng, dù sao đi nữa nếu như dùng đan dược thất giai để điều khiển một người Vương Cấp căn bản không có chút vấn đề. Chẳng qua đan dược thất giai không có y sư bát giai luyện chế thì xác suất thành công vô cùng thấp.
Tuy rằng Nghệ Phong là y sư thất giai cao cấp thế nhưng hắn cũng không dám tùy ý dùng Tuyết Linh Quả đề luyện chế đan dược, tỷ lệ thất bại vô cùng cao a.
Nhưng thật ra Nghệ Phong có thể dùng Lăng Thần Quyết để luyện chế đan dược lục giai, cho dù là lục giai đỉnh phong hắn cũng có thể luyện chế ra. Chẳng qua dùng Thánh quả đề luyện chế đan dược lục giai, Nghệ Phong ngẫm lại cảm thấy vô cùng đau lòng, đây là tổn thất lớn tới cỡ nào a, về phần Băng Hồn nói trực tiếp nuốt chửng Tuyết Linh Quả bị hắn loại bỏ ngay lập tức, Nghệ Phong cảm giác nếu Băng Hồn nói thêm câu nữa thì chính mình sẽ dùng roi đánh hắn.
- Nhưng mà không biết vì sao Luyện Ngục là địa phương thuộc tính cực hỏa có thể sinh trưởng ra Thánh quả âm hàn như vậy!
Băng Hồn nhìn Nghệ Phong nói.
- Chuyện này cũng không có gì kỳ lại, vật cực tất phản, dương hỏa trong Luyện Ngục quá nhiều cho nên sẽ có cực âm hàn. Tuyết Linh Quả sinh trưởng tại đây cũng không có gì ngoài ý muốn, nếu như thực lực của ngươi có thể đạt tới trọng thứ sáu, trọng thứ bảy thì sợ rằng ngươi sẽ gặp được nhiều Thánh quả âm hàn hơn. Chẳng qua thứ này vô cùng thưa thớt, mà chúng ta may mắn lắm mới gặp được một lần.
Nghệ Phong giải thích.
Băng Hồn nghe lời nói của Nghệ Phong, cảm thấy cũng có chút đạo lý.
Nghệ Phong nhìn Tuyết Linh Quả tản ra hàn ý, vẻ tham lam trong mắt cũng không ít hơn Băng Hồn chút nào, Nghệ Phong nhớ tới bản bút ký Phệ Châu! Bên trong ghi lại đan dược dùng để chiếm đoạt Phệ Châu có một dược liệu chính là Tuyết Linh Quả.
Nghệ Phong vẫn không quên lần gặp gỡ Phệ Châu ở trong sơn động kia, nếu có cơ hội nhất định Nghệ Phong đánh chủ ý lên Phệ Châu.
Vật quý trọng như vậy bình thường không thể nào gặp được, chuyện tốt có mà không biết tận dụng sẽ bị sét đánh. Chẳng qua chuyện tình thu phục Phệ Châu, dù là cường giả Tôn Cấp cũng không dám làm tùy ý cho nên Nghệ Phong chỉ có thể suy tính kỹ hơn.
- Có dám lấy hay không?
Nghệ Phong dùng thanh âm mê hoặc Băng Hồn.
Băng Hồn quay đầu nhìn về phía Nghệ Phong nói:
- Bên cạnh Thánh quả nhất định sẽ có ma thú vô cùng cường hãn thủ hộ. Ngươi nghĩ rằng chúng ta có thể lấy được nó vào tay sao?
Nghệ Phong nhìn Băng Hồn nói:
- Cho nên ta mới hỏi ngươi có dám hay không?
Ánh mắt Băng Hồn nhìn chằm chặp vào Tuyết Linh Quả, có Thánh quả như vậy giúp đỡ, Băng Hồn nghĩ hắn có thể đột phá bình cảnh. Thậm chí đạt được Vương Cấp cũng không phải không có khả năng, dụ hoặc này quả thật không nhỏ, thế nhưng nguy hiểm đồng dạng cũng không thấp.
Ánh mắt Băng Hồn nhìn Nghệ Phong có chút điên cuồng, hắn hít sâu một hơi nói:
- Ngươi dám, tự nhiên ta dám!
Nghệ Phong nghe được lời nói của Băng Hồn, hắn nở nụ cười hắc hắc, Băng Hồn cũng không chống đỡ được dụ hoặc như vậy, chứng tỏ Băng Hồn cũng không phải người nhát gan.
- Chẳng qua nếu chúng ta cứ như vậy xông vào thì sẽ thập tử nhất sinh!
Băng Hồn rất rõ ràng, xung quanh Tuyết Linh Quả có ma thú Vương Cấp. Bọn họ chỉ là hai cái Tướng Cấp, Vương Cấp muốn đánh chết không có gì khó.
Nghệ Phong hít sâu một hơi, hắn cũng biết ma thú thủ hộ Tuyết Linh Quả này vô cùng mạnh, nếu như chỉ là Vương giai bình thường thì còn đỡ, thế nhưng nếu là Vương Cấp thực lực cường hãn thì cho dù Nghệ Phong thi triển Phệ Linh Nộ Bạo cũng không có tác dụng. Đương nhiên nếu như là Mị thủ hộ vậy càng thêm kinh khủng.
Hiện giờ Nhiếp Hồn Thuật của Nghệ Phong mới chỉ có ngũ tinh, đối mặt với Mị thủ hộ thánh quả không khác gì muốn chết. Còn Băng Hồn đối kháng với Mị thì ngay từ đầu bản thân hắn đã bị bất lợi.
Nghệ Phong hơi suy nghĩ một chút, nhìn Tuyết Linh Quả trước mặt, hắn không chống đỡ được lòng tham làm của mình.
- Nếu như đây là một ma thú lục giai cao cấp thì ngươi nghĩ có thể ngăn lại bao lâu?
Nghệ Phong nhìn Băng Hồn hỏi.
Băng Hồn cũng biết Nghệ Phong đang chuẩn bị cho dự định đánh chiếm Tuyết Linh Quả, lục giai cao giai có thể so với cường giả Vương Cấp đỉnh phong.
- Trong ba chiêu hẳn phải chết!
Băng Hồn nhàn nhạt nói.
Nghệ Phong nghe được không khỏi nở nụ cười khổ. Một cường giả Vương Cấp đỉnh phong đối mặt với một Tướng Cấp cao giai thật không tốn bao nhiêu khí lực là giết được. Băng Hồn có thể ngăn ba chiêu đã vô cùng kinh khủng rồi.
- Ngươi thế nào?
Băng Hồn nhìn Nghệ Phong hỏi, hắn vẫn muốn biết rốt cuộc thực lực của Nghệ Phong mạnh tới đâu.
Nghệ Phong hơi suy nghĩ một chút liền quay sang Băng Hồn nói:
- Ta cũng không khác với ngươi lắm. Chỉ có điều nếu không đánh chính diện thì ta có thể dây dưa với nó một hồi.
Băng Hồn hơi gật đầu, trong lòng vô cùng hoảng sợ, Nghệ Phong nói như vậy ý tứ chính là thực lực của hắn không sai biệt với chính mình. Có điều không biết vì sao Nghệ Phong chỉ có thực lực tứ giai mà có thể sở hữu sức chiến đấu ngang với chính mình.
- Thực lực của hai chúng ta, nếu như đánh cướp Tuyết Linh Quả sợ rằng không đủ sức!
Băng Hồn hạ quyết định.
Nghệ Phong thầm nghĩ, nếu thực sự đối mặt với ma thú lục giai cap cấp thì chắc chắn không có khả năng cướp được Tuyết Linh Quả.
- Chung quy cũng không thể buông tha như vậy. Được rồi, tốc độ ma thú lục giai cao cấp và ngươi ai nhanh hơn?
Nghệ Phong đột nhiên nhìn Băng Hồn hỏi.
Băng Hồn hầu như đoán được chủ ý của Nghệ Phong, hắn nhàn nhạt nói:
- Đừng nói làm sao chúng ta có thể lấy được Tuyết Linh Quả về tay, cho dù lấy được cũng không thể chạy thoát, cấp bậc giữa hai bên chênh lệch quá lớn, không phải thân pháp có thể bù đắp được.
Nghệ Phong nghe lời nói của Băng Hồn không khỏi có chút nhụt chí. Đánh không đánh lại, chạy cũng không chạy lại, vậy thì còn lấy thế nào a?
- Chẳng qua nếu như lấy tốc độ của ta đối mặt với Vương Cấp cấp thấp thật ra có thể miễn cưỡng ngang bằng.
Đột nhiên Băng Hồn nói.
- Ta khuyên ngươi không nên vọng tưởng loại may mắn này, vật như Tuyết Linh Quả rất ít khi chỉ là một ma thú lục giai cấp thấp thủ hộ. Đặc biệt ở trong Luyện Ngục, ngươi nghĩ có thể là ma thú lục giai cấp thấp sao? Tuy rằng đây là trọng thứ tư, thế nhưng đẳng cấp ma thú tuyệt đối không dưới lục giai trung cấp. Khả năng rất lớn là ma thú lục giai cao cấp.
Nghệ Phong chậm rãi nói, nếu như đây là ma thú lục giai sơ cấp thì hắn cũng không phải khổ sở như vậy, tuy rằng đồng dạng kinh khủng thế nhưng ít nhất hắn có lực để đánh một trận. Nhưng mà đối mặt với một lục giai trung cấp, cho dù thi triển Phệ Linh Nộ Bạo cũng chưa chắc đánh trúng được.
- Vây ngươi định làm thế nào?
Băng Hồn nhìn ra Nghệ Phong không có ý định buông tha, hắn không khỏi hỏi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.