Chương 712
Anh Giai Ngây Thơ
20/06/2013
Nghệ Phong thuấn di né tránh công kích Băng Hồn, đứng thẳng ở tại chỗ, tùy ý để gió mạnh quất vào trên mặt, quay đầu nhìn về phía Băng Hồn, phát hiện trường thương của hắn đấu khí tăng vọt. Hắn nhịn không được mắng to dưới đáy lòng.
- Phong thiếu, tăng một người!
Băng Hồn dùng trường thương chỉ thẳng Nghệ Phong nói.
Cô Tinh thấy Băng Hồn đột nhiên nói như vậy, hắn hơi sửng sốt, nhíu mày nhìn Băng Hồn nói:
- Hai người vây công Nghệ Phong?
Băng Hồn liếc mắt nhìn Cô Tinh nói:
- Phong thiếu còn ẩn dấu rất nhiều thực lực, nếu như ngươi muốn để hắn bức ra con bài chưa lật mà nói. Thì hãy cùng ta liên thủ!
Một câu nói làm cho Cô Tinh dại ra, hồ nghi liếc mắt nhìn Nghệ Phong, rất khó tưởng tượng, Nghệ Phong ở dưới công kích như thế, cư nhiên còn cất dấu thực lực.
- Ngươi nói đùa sao?
Cô Tinh không quá tin tưởng, một Tướng Cấp đối kháng một Vương Cấp đã đủ để hắn không dám tiếp nhận rồi, nếu như Nghệ Phong còn cất dấu thực lực, kia còn không để người bị đả kích điên mất sao?
- Không tin ngươi tới thử xem!
Băng Hồn không có giải thích, quay đầu nhìn Nghệ Phong, Băng Hồn nhớ rất rõ ràng, đẳng cấp Nhiếp Hồn Sư của Nghệ Phong cũng không kém so với đẳng cấp võ giả của hắn!
- Vậy thử xem sao!
Cô tinh thấy Băng Hồn nói vững tin như vậy, chiến ý liền càng mạnh, hắn muốn nhìn Tướng Cấp Nghệ Phong này một chút, có phải là thực kinh khủng đến loại trình độ này không.
- Kháo...
Nghệ Phong thấy Cô Tinh thực sự dùng trường thương chỉ vào hắn chuẩn bị vây công, nhịn không được tức giận mắng một tiếng, hai Vương Cấp vây công hắn, này không phải là khi dễ người sao?
- Phong thiếu! Ra tay đi!
Băng Hồn cũng không để ý tới Nghệ Phong tức giận mắng, đấu khí trên trường thương bạo động, nhìn Nghệ Phong lãnh khốc nói.
Mọi người chăm chú nhìn một Tướng hai Vương trên đài, bọn họ cảm giác Băng Hồn và Cô Tinh có phải là đầu vô nước rồi không. Hai Vương Cấp đối kháng một Tướng Cấp? Này nếu như nói ra, sợ là không ai có thể tín được? Thế nhưng tất cả hết lần này tới lần khác lại phát sinh ở trước mắt.
Hạ Chỉ Mộng hít sâu một hơi, thật ra nàng có thể cảm giác được một chút tâm tư của Băng Hồn. Nàng thấy qua chuyện Nghệ Phong đối kháng Tuyết Ma Hổ, tự nhiên biết Nghệ Phong còn có rất nhiều thực lực chưa phát huy ra. Ít nhất ở thời điểm đối kháng Cô Tinh, Nghệ Phong cũng không hiển lộ ra nhiều lắm.
- Thật hy vọng Nghệ Phong có thể sáng tạo một kỳ tích. Ha ha, Tướng Cấp đối kháng hai Vương Cấp, này coi như là trong lịch sử của học viện Trạm Lam, cho tới bây giờ cũng chưa phát sinh qua chuyện như vậy!
Hạ Chỉ Mộng cười cười, đối với học sinh mà không phải học sinh trước mặt này rất mong đợi.
Họa Thủy cũng lăng lăng nhìn Nghệ Phong, nàng nguyên tưởng rằng thực lực của Nghệ Phong và nàng kém không lớn, thế nhưng lúc này Nghệ Phong lại làm cho nàng có chút ngưỡng vọng rồi.
- Hắn thực sự cường đại như vậy sao? Hừ, ta cũng không tin một sắc lang có thể cường đại như vậy, ta nhìn hắn xấu mặt ra sao!
Trong lòng Họa Thủy vẫn còn oán hận, nhớ tới lần trước lúc giải độc, trên thân thể còn lưu lại vài vết ngấn hồng rực, trên mặt nổi lên đỏ ửng.
- Nếu muốn chiến, vậy chiến đi!
Nghệ Phong hít sâu một hơi, nếu Băng Hồn muốn vây công, vậy thỏa mãn ham muốn của hắn. Nếu muốn chiến, vậy chiến thật sảng khoái!
Mọi người nghe thế, cả đám càng thêm hưng phấn nhìn lên đài. Bọn họ cũng muốn nhìn một chút, Nghệ Phong rốt cuộc có năng lực thế nào, mà để hai Vương Cấp cùng nhau vây công!
- Phong thiếu! Vậy ngươi cẩn thận rồi!
Băng Hồn nói còn chưa nói hết, trường thương của hắn cũng đã cắt hư không, hung hăng đâm qua Nghệ Phong. Cùng lúc đó, trường thương của Cô Tinh cũng từ bên kia qua đây, trường thương hai người một trước một sau, mang theo lực lượng phá không, làm đường lui của Nghệ Phong hoàn toàn bị phong kín!
Trường thương chớp mắt là tới, làm cho thân ảnh Nghệ Phong mạnh mẽ biến đổi, lưu lại một đạo tàn ảnh, người trong nháy mắt biến mất tại chỗ. Hai thanh trường thương sắc bén đâm vào trên tàn ảnh, tàn ảnh hóa thành một chút tinh quang, bay lả tả ở trong hư không.
- Cô Tinh! Tốc độ Phong thiếu cực nhanh. Chắn đường lui của hắn lại, buộc hắn chiến cùng chúng ta!
Băng Hồn đối với tốc độ của Nghệ Phong sớm có hiểu biết, nếu như Nghệ Phong cùng bọn họ du đấu mà nói, cho dù bọn họ là hai Vương Cấp, trong khoảng thời gian ngắn cũng không làm gì được Nghệ Phong.
Cô Tinh gật đầu, tuy rằng hắn không có lý giải nhiều về tốc độ của Nghệ Phong như Băng Hồn, thế nhưng trải qua một chiêu vừa rồi, hắn đã minh bạch tốc độ quỷ mị của Nghệ Phong. Ở phương diện tốc độ, cho dù là hắn hay Băng Hồn cũng theo không kịp!
- Kháo... Mẹ nó, không nên khi dễ người như vậy chứ!
Đáy lòng Nghệ Phong hận a, tốc độ là ưu thế lớn nhất của hắn, hai cái hỗn đản này cư nhiên muốn phong kín đường lui của hắn.
- Bản thiếu gia muốn nhìn, ngươi phong bế đường lui của ta như thế nào?
Nghệ Phong nói xong, bộ pháp dưới chân khởi động càng thêm nhanh. Thân pháp Mị Ảnh cư nhiên bị hắn phát huy đến cực hạn.
Toàn bộ sân đấu hầu như tràn đầy tàn ảnh, thân ảnh Nghệ Phong ở trong chớp mắt biến ảo đủ vị trí. Tốc độ nhanh như vậy làm cho cuồng phong nổi lên, bụi đất bay đầy trời!
Mọi người chăm chú nhìn lên đài, hầu như phân không rõ thực thể và hư ảnh của Nghệ Phong, cả đám dại ra nhìn Nghệ Phong. Cái miệng mở lớn hết cỡ! Hai người Băng Hồn và Cô Tinh không ngờ Nghệ Phong có tốc độ như vậy, ngay cả góc áo của Nghệ Phong cũng không chạm đến, chỉ là từng đạo hư ảnh bị hai thanh trường thương đâm thành một chút tinh quang.
Đám người Hạ Chỉ Mộng cũng chưa thấy qua tốc độ Nghệ Phong nhanh như vậy, ở dưới vòng vây công của hai Vương Cấp, không ngờ một chút sức mẻ cũng không có. Thân pháp như vậy, nhất định đạt được trên Địa Giai!
Hạ Chỉ Mộng nhịn không được dùng tay đếm các vũ kỹ cao giai mà Nghệ Phong có: Toái Phá, Tà Phệ Toái Phá, Thân Pháp, Thuấn Di, Lôi Đình Phá Nhật Kiếm...
Trời ạ!
Hạ Chỉ Mộng kinh hãi phát hiện, các đốt tay của một bàn tay nàng không ngờ đếm không hết các vũ kỹ cao giai mà Nghệ Phong sở hữu. Nghĩ vậy, Hạ Chỉ Mộng không khỏi hưng phấn lên, đáy lòng âm thầm cầu khẩn đám người Băng Hồn lần thứ hai gia tăng thực lực, nhìn xem có thể bức Nghệ Phong ra vũ kỹ cao giai mới hay không.
Hạ Chỉ Mộng tin tưởng, nếu như Nghệ Phong có nhiều vũ kỹ cao giai kinh thế hãi tục. Hạ Chỉ Mộng nhận định, Nghệ Phong sẽ muốn bán sỉ vũ kỹ cao giai!
- Cô Tinh, dùng toàn lực!
Băng Hồn thấy dưới tình huống như vậy, như trước không làm gì được Nghệ Phong, hắn hét lớn một tiếng, đấu khí trong cơ thể tăng vọt, trường thương huy vũ lên, phảng phất giống như trăng tròn, công kích bao trùm một khu vực lớn.
Cô Tinh cũng không có nhàn rỗi, thi triển ra rất nhiều chiêu thức, làm cho những nơi mà Nghệ Phong có thể ẩn núp nhỏ đi rất nhiều.
- Kháo...
Nghệ Phong nhìn trong hư không đều là thương ảnh của hai người, hắn cũng cảm giác rất đau đầu. Tuy Thân pháp Mị Ảnh là Công pháp Thiên Giai, thế nhưng ở dưới hai Vương Cấp công kích, hắn thi triển tránh né toàn lực cũng có chút cật lực. Đặc biệt hai người dùng toàn lực để phong kín đường lui của hắn, Nghệ Phong càng cảm giác cật lực vạn phần.
Khi góc áo của Nghệ Phong bị đấu khí cắt một mảnh, Nghệ Phong nhịn không được hít sâu một ngụm lương khí. Vương Cấp dù sao cũng là Vương Cấp, có thể sử dụng chênh lệch đẳng cấp kéo gần cự ly hai người, một thương này nếu như không phải trốn nhanh, vậy không phải là y phục bị cắt đơn giản như vậy.
- Phong thiếu! Như thế nào rồi?
Băng Hồn nắm góc áo bị hắn cắt, hướng Nghệ Phong nói.
Nghệ Phong hừ một tiếng nói:
- Thi triển thân pháp chỉ là ta muốn kiểm tra tốc độ mình rốt cuộc có thể đạt tới trình tự gì, lẽ nào các ngươi cho rằng ta thật không dám chính diện đối kháng với các ngươi?
Nghệ Phong nghĩ không cần phải né tránh nữa. Hai Vương Cấp cũng không phải là không thể đánh một trận được.
- Vậy đợi Phong thiếu ra chiêu!
Chiến ý trong mắt Băng Hồn mười phần, hắn nhìn Nghệ Phong rốt cuộc còn có thủ đoạn gì có thể thi triển, đến bây giờ, không ngờ Nghệ Phong như trước không thi triển Nhiếp Hồn Thuật! Điều này làm cho Băng Hồn cảm giác nghẹn khuất vô cùng, lại cực kỳ hưng phấn, như vậy mới có ý tứ!
- Ta muốn nói cho các ngươi biết, cũng không phải chỉ có Vương Cấp mới có thể phát huy ra lực lượng của Vương Cấp!
Nghệ Phong nhàn nhạt nói, bỗng nhiên hô to một câu.
- Tông môn cấm pháp… Trảm Tiên!
- Phong thiếu, tăng một người!
Băng Hồn dùng trường thương chỉ thẳng Nghệ Phong nói.
Cô Tinh thấy Băng Hồn đột nhiên nói như vậy, hắn hơi sửng sốt, nhíu mày nhìn Băng Hồn nói:
- Hai người vây công Nghệ Phong?
Băng Hồn liếc mắt nhìn Cô Tinh nói:
- Phong thiếu còn ẩn dấu rất nhiều thực lực, nếu như ngươi muốn để hắn bức ra con bài chưa lật mà nói. Thì hãy cùng ta liên thủ!
Một câu nói làm cho Cô Tinh dại ra, hồ nghi liếc mắt nhìn Nghệ Phong, rất khó tưởng tượng, Nghệ Phong ở dưới công kích như thế, cư nhiên còn cất dấu thực lực.
- Ngươi nói đùa sao?
Cô Tinh không quá tin tưởng, một Tướng Cấp đối kháng một Vương Cấp đã đủ để hắn không dám tiếp nhận rồi, nếu như Nghệ Phong còn cất dấu thực lực, kia còn không để người bị đả kích điên mất sao?
- Không tin ngươi tới thử xem!
Băng Hồn không có giải thích, quay đầu nhìn Nghệ Phong, Băng Hồn nhớ rất rõ ràng, đẳng cấp Nhiếp Hồn Sư của Nghệ Phong cũng không kém so với đẳng cấp võ giả của hắn!
- Vậy thử xem sao!
Cô tinh thấy Băng Hồn nói vững tin như vậy, chiến ý liền càng mạnh, hắn muốn nhìn Tướng Cấp Nghệ Phong này một chút, có phải là thực kinh khủng đến loại trình độ này không.
- Kháo...
Nghệ Phong thấy Cô Tinh thực sự dùng trường thương chỉ vào hắn chuẩn bị vây công, nhịn không được tức giận mắng một tiếng, hai Vương Cấp vây công hắn, này không phải là khi dễ người sao?
- Phong thiếu! Ra tay đi!
Băng Hồn cũng không để ý tới Nghệ Phong tức giận mắng, đấu khí trên trường thương bạo động, nhìn Nghệ Phong lãnh khốc nói.
Mọi người chăm chú nhìn một Tướng hai Vương trên đài, bọn họ cảm giác Băng Hồn và Cô Tinh có phải là đầu vô nước rồi không. Hai Vương Cấp đối kháng một Tướng Cấp? Này nếu như nói ra, sợ là không ai có thể tín được? Thế nhưng tất cả hết lần này tới lần khác lại phát sinh ở trước mắt.
Hạ Chỉ Mộng hít sâu một hơi, thật ra nàng có thể cảm giác được một chút tâm tư của Băng Hồn. Nàng thấy qua chuyện Nghệ Phong đối kháng Tuyết Ma Hổ, tự nhiên biết Nghệ Phong còn có rất nhiều thực lực chưa phát huy ra. Ít nhất ở thời điểm đối kháng Cô Tinh, Nghệ Phong cũng không hiển lộ ra nhiều lắm.
- Thật hy vọng Nghệ Phong có thể sáng tạo một kỳ tích. Ha ha, Tướng Cấp đối kháng hai Vương Cấp, này coi như là trong lịch sử của học viện Trạm Lam, cho tới bây giờ cũng chưa phát sinh qua chuyện như vậy!
Hạ Chỉ Mộng cười cười, đối với học sinh mà không phải học sinh trước mặt này rất mong đợi.
Họa Thủy cũng lăng lăng nhìn Nghệ Phong, nàng nguyên tưởng rằng thực lực của Nghệ Phong và nàng kém không lớn, thế nhưng lúc này Nghệ Phong lại làm cho nàng có chút ngưỡng vọng rồi.
- Hắn thực sự cường đại như vậy sao? Hừ, ta cũng không tin một sắc lang có thể cường đại như vậy, ta nhìn hắn xấu mặt ra sao!
Trong lòng Họa Thủy vẫn còn oán hận, nhớ tới lần trước lúc giải độc, trên thân thể còn lưu lại vài vết ngấn hồng rực, trên mặt nổi lên đỏ ửng.
- Nếu muốn chiến, vậy chiến đi!
Nghệ Phong hít sâu một hơi, nếu Băng Hồn muốn vây công, vậy thỏa mãn ham muốn của hắn. Nếu muốn chiến, vậy chiến thật sảng khoái!
Mọi người nghe thế, cả đám càng thêm hưng phấn nhìn lên đài. Bọn họ cũng muốn nhìn một chút, Nghệ Phong rốt cuộc có năng lực thế nào, mà để hai Vương Cấp cùng nhau vây công!
- Phong thiếu! Vậy ngươi cẩn thận rồi!
Băng Hồn nói còn chưa nói hết, trường thương của hắn cũng đã cắt hư không, hung hăng đâm qua Nghệ Phong. Cùng lúc đó, trường thương của Cô Tinh cũng từ bên kia qua đây, trường thương hai người một trước một sau, mang theo lực lượng phá không, làm đường lui của Nghệ Phong hoàn toàn bị phong kín!
Trường thương chớp mắt là tới, làm cho thân ảnh Nghệ Phong mạnh mẽ biến đổi, lưu lại một đạo tàn ảnh, người trong nháy mắt biến mất tại chỗ. Hai thanh trường thương sắc bén đâm vào trên tàn ảnh, tàn ảnh hóa thành một chút tinh quang, bay lả tả ở trong hư không.
- Cô Tinh! Tốc độ Phong thiếu cực nhanh. Chắn đường lui của hắn lại, buộc hắn chiến cùng chúng ta!
Băng Hồn đối với tốc độ của Nghệ Phong sớm có hiểu biết, nếu như Nghệ Phong cùng bọn họ du đấu mà nói, cho dù bọn họ là hai Vương Cấp, trong khoảng thời gian ngắn cũng không làm gì được Nghệ Phong.
Cô Tinh gật đầu, tuy rằng hắn không có lý giải nhiều về tốc độ của Nghệ Phong như Băng Hồn, thế nhưng trải qua một chiêu vừa rồi, hắn đã minh bạch tốc độ quỷ mị của Nghệ Phong. Ở phương diện tốc độ, cho dù là hắn hay Băng Hồn cũng theo không kịp!
- Kháo... Mẹ nó, không nên khi dễ người như vậy chứ!
Đáy lòng Nghệ Phong hận a, tốc độ là ưu thế lớn nhất của hắn, hai cái hỗn đản này cư nhiên muốn phong kín đường lui của hắn.
- Bản thiếu gia muốn nhìn, ngươi phong bế đường lui của ta như thế nào?
Nghệ Phong nói xong, bộ pháp dưới chân khởi động càng thêm nhanh. Thân pháp Mị Ảnh cư nhiên bị hắn phát huy đến cực hạn.
Toàn bộ sân đấu hầu như tràn đầy tàn ảnh, thân ảnh Nghệ Phong ở trong chớp mắt biến ảo đủ vị trí. Tốc độ nhanh như vậy làm cho cuồng phong nổi lên, bụi đất bay đầy trời!
Mọi người chăm chú nhìn lên đài, hầu như phân không rõ thực thể và hư ảnh của Nghệ Phong, cả đám dại ra nhìn Nghệ Phong. Cái miệng mở lớn hết cỡ! Hai người Băng Hồn và Cô Tinh không ngờ Nghệ Phong có tốc độ như vậy, ngay cả góc áo của Nghệ Phong cũng không chạm đến, chỉ là từng đạo hư ảnh bị hai thanh trường thương đâm thành một chút tinh quang.
Đám người Hạ Chỉ Mộng cũng chưa thấy qua tốc độ Nghệ Phong nhanh như vậy, ở dưới vòng vây công của hai Vương Cấp, không ngờ một chút sức mẻ cũng không có. Thân pháp như vậy, nhất định đạt được trên Địa Giai!
Hạ Chỉ Mộng nhịn không được dùng tay đếm các vũ kỹ cao giai mà Nghệ Phong có: Toái Phá, Tà Phệ Toái Phá, Thân Pháp, Thuấn Di, Lôi Đình Phá Nhật Kiếm...
Trời ạ!
Hạ Chỉ Mộng kinh hãi phát hiện, các đốt tay của một bàn tay nàng không ngờ đếm không hết các vũ kỹ cao giai mà Nghệ Phong sở hữu. Nghĩ vậy, Hạ Chỉ Mộng không khỏi hưng phấn lên, đáy lòng âm thầm cầu khẩn đám người Băng Hồn lần thứ hai gia tăng thực lực, nhìn xem có thể bức Nghệ Phong ra vũ kỹ cao giai mới hay không.
Hạ Chỉ Mộng tin tưởng, nếu như Nghệ Phong có nhiều vũ kỹ cao giai kinh thế hãi tục. Hạ Chỉ Mộng nhận định, Nghệ Phong sẽ muốn bán sỉ vũ kỹ cao giai!
- Cô Tinh, dùng toàn lực!
Băng Hồn thấy dưới tình huống như vậy, như trước không làm gì được Nghệ Phong, hắn hét lớn một tiếng, đấu khí trong cơ thể tăng vọt, trường thương huy vũ lên, phảng phất giống như trăng tròn, công kích bao trùm một khu vực lớn.
Cô Tinh cũng không có nhàn rỗi, thi triển ra rất nhiều chiêu thức, làm cho những nơi mà Nghệ Phong có thể ẩn núp nhỏ đi rất nhiều.
- Kháo...
Nghệ Phong nhìn trong hư không đều là thương ảnh của hai người, hắn cũng cảm giác rất đau đầu. Tuy Thân pháp Mị Ảnh là Công pháp Thiên Giai, thế nhưng ở dưới hai Vương Cấp công kích, hắn thi triển tránh né toàn lực cũng có chút cật lực. Đặc biệt hai người dùng toàn lực để phong kín đường lui của hắn, Nghệ Phong càng cảm giác cật lực vạn phần.
Khi góc áo của Nghệ Phong bị đấu khí cắt một mảnh, Nghệ Phong nhịn không được hít sâu một ngụm lương khí. Vương Cấp dù sao cũng là Vương Cấp, có thể sử dụng chênh lệch đẳng cấp kéo gần cự ly hai người, một thương này nếu như không phải trốn nhanh, vậy không phải là y phục bị cắt đơn giản như vậy.
- Phong thiếu! Như thế nào rồi?
Băng Hồn nắm góc áo bị hắn cắt, hướng Nghệ Phong nói.
Nghệ Phong hừ một tiếng nói:
- Thi triển thân pháp chỉ là ta muốn kiểm tra tốc độ mình rốt cuộc có thể đạt tới trình tự gì, lẽ nào các ngươi cho rằng ta thật không dám chính diện đối kháng với các ngươi?
Nghệ Phong nghĩ không cần phải né tránh nữa. Hai Vương Cấp cũng không phải là không thể đánh một trận được.
- Vậy đợi Phong thiếu ra chiêu!
Chiến ý trong mắt Băng Hồn mười phần, hắn nhìn Nghệ Phong rốt cuộc còn có thủ đoạn gì có thể thi triển, đến bây giờ, không ngờ Nghệ Phong như trước không thi triển Nhiếp Hồn Thuật! Điều này làm cho Băng Hồn cảm giác nghẹn khuất vô cùng, lại cực kỳ hưng phấn, như vậy mới có ý tứ!
- Ta muốn nói cho các ngươi biết, cũng không phải chỉ có Vương Cấp mới có thể phát huy ra lực lượng của Vương Cấp!
Nghệ Phong nhàn nhạt nói, bỗng nhiên hô to một câu.
- Tông môn cấm pháp… Trảm Tiên!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.