Chương 767
Anh Giai Ngây Thơ
21/06/2013
Nghệ Phong cũng lười cùng bọn họ nói lời vô ích, hướng Băng Hồn nói:
- Băng Hồn, chúng ta đi, thế nào?
- Đi!
Băng Hồn rất thẳng thắn lưu loát, dẫn đầu đi về phía trước.
Nghị Minh và Cô Tinh ngơ ngác nhìn nhau, không rõ Băng Hồn ăn phải cái kích thích gì, cư nhiên lại không chút nghĩ ngợi nghe theo lời của nghệ Phong đi đối kháng Tật Phong Ngân Lang. Kia là Tật Phong Ngân Lang a!
Cô Tinh tự nhiên không biết, ngay cả Tuyết Ma Hổ Băng Hồn và Nghệ Phong cũng dám cùng nhau đi tìm. Hiện tại cơ bản Nghệ Phong dám làm việc gì, hắn cũng dám làm.
Nghệ Phong quay đầu hướng Bạch Hàn Tuyết nói:
- Lấy thực lực của nàng, hiện tại đi ra ngoài đã không có gì nguy hiểm.
Nghệ Phong không chờ Bạch Hàn Tuyết trả lời, thân ảnh chợt lóe lên, nhanh chóng đuổi theo Băng Hồn.
Còn lại đám người Nghị Minh ngơ ngác nhìn nhau, sau đó gật đầu một cái, thân ảnh cũng chớp động biến mất tại chỗ.
Bạch Hàn Tuyết chỉ còn lại một mình, sờ sờ áo khoác của Nghệ Phong trong tay, nhìn thoáng qua phương hướng Nghệ Phong ly khai, biểu tình có chút trầm ngưng, thế nhưng loại vẻ mặt này chỉ chợt lóe qua mà thôi. Thân ảnh nàng cũng mạnh mẽ chớp động lên, bay nhanh đi về bên ngoài.
...
Nghệ Phong và đám người Băng Hồn cấp tốc chạy đi, chạy liên tục trong ba ngày, lúc này Băng Hồn mới chỉ vào một nơi không xa phía trước nói:
- Chính là nơi đó, có năm con Tật Phong Ngân Lang. Phong thiếu chuẩn bị làm như thế nào?
Nghệ Phong nhìn đám người Cô Tinh phía sau một chút, hít sâu một hơi nói:
- Các ngươi một người đối kháng một con Tật Phong Ngân Lang, có thể làm được không?
Tuy rằng trong lòng Nghệ Phong hưng phấn, muốn lập tức đi vào sào huyệt của Tật Phong Ngân Lang nhìn một chút, xem xem có Ngân Lang Quả hay không, thế nhưng Nghệ Phong rất rõ ràng thực lực của Tật Phong Ngân Lang, hắn không thể xem thường được.
Đám người Băng Hồn suy nghĩ một chút nói:
- Có chút khó, lực lượng của Tật Phong Ngân Lang có thể tương đương với chúng ta, thế nhưng tốc độ lại quá biến thái. Đặc biệt Tật Phong Ngân Lang giỏi về vây công, chúng ta đối phó cũng rất phiền phức.
Nghệ Phong cũng trầm ngưng, hắn tự nhận hắn đối kháng với Tật Phong Ngân Lang là không có một chút vấn đề. Ở phương diện tốc độ này, Tật Phong Ngân Lang đừng hòng có ưu thế, thế nhưng nếu như bọn người Cô Tinh không thể đối kháng mà nói, một mình hắn cũng không có khả năng đánh với hai con Tật Phong Ngân Lang.
- Băng Hồn, thân pháp của ngươi cũng không sai, lẽ nào tốc độ của ngươi lại kém Tật Phong Ngân Lang?
Nghệ Phong đột nhiên hướng Băng Hồn nói.
- Còn kém một bậc, thế nhưng nó cũng không chiếm ưu thế quá lớn!
Băng Hồn suy nghĩ một chút, trả lời.
Nghệ Phong hít sâu một ngụm lương khí, thật không ngờ tốc độ của Tật Phong Ngân Lang lại nhanh như vậy, Băng Hồn cũng thua một bậc, như vậy cũng khó trách đám người Cô Tinh không có tự tin.
- Phong thiếu, còn độc thì sao?
Băng Hồn không quên lần trước Nghệ Phong đối phó Tuyết Ma Hổ đã dùng độc dược kinh khủng, hắn dò hỏi Nghệ Phong, từ lần trước Nghệ Phong dụng độc giúp hắn, Băng Hồn đối với dụng độc cũng hiểu được chút ít, cũng không có một điểm kỳ thị.
Nghệ Phong lắc đầu nói:
- Trong trung tâm Khủng Cụ Sâm Lâm, đụng tới một ít Ma thú tương đối cường đại, đặc biệt là đối với những Ma thú lục giai trở lên, độc dược với nó là vô dụng!
Băng Hồn nghe Nghệ Phong nói như vậy, trong mắt cũng hiện lên một tia thất vọng.
- Phong thiếu, ở trước mặt Tật Phong Ngân Lang có mấy phần thắng?
Cô Tinh đột nhiên hướng về Nghệ Phong hỏi.
- Mười thành!
Nghệ Phong không chút nghĩ ngợi nói, để có ma tinh phong thuộc tính và Ngân Lang Quả, cho dù Nghệ Phong thi triển kỹ năng cấm kỵ của Tà Đế hắn cũng nguyện ý. Tốc độ của Tật Phong Ngân Lang ở trước mặt hắn không có bao nhiêu ưu thế đáng nói.
Cô Tinh nghe Nghệ Phong nói, hắn hơi ngẩn người, trong lòng cũng âm thầm tính toán độ chênh lệch cùng Nghệ Phong, đáy lòng rốt cục triệt để thừa nhận, Nghệ Phong là đệ nhất nhân của Phong Vân Bảng.
- Nếu Phong thiếu có mười thành nắm chặt là tốt nói, Phong thiếu trước dùng toàn lực chém giết một con Tật Phong Ngân Lang, sau đó sẽ giúp trợ chúng ta. Năm Vương Cấp đối phó bốn con Tật Phong Ngân Lang hẳn là không có vấn đề lớn.
Cô Tinh nhàn nhạt nói.
- Các ngươi có thể kiên trì bao lâu?
Nghệ Phong đột nhiên hỏi.
Cô Tinh suy nghĩ một chút nói:
- Tuy rằng không địch lại, thế nhưng kiên trì không phải vấn đề quá lớn.
Thế nhưng Họa Thủy lại nhíu mày, hướng Nghệ Phong nhàn nhạt nói:
- Ta muốn đạt được thực lực đối kháng Tật Phong Ngân Lang, nhất định phải thi triển Trạm Lam cấm pháp. Chỉ có thể kiên trì trong thời gian cấm pháp có hiệu lực!
Nghệ Phong nghe bọn người Họa Thủy nói, trong lòng cũng có một chút lý giải. Nghệ Phong hướng mấy người Họa Thủy nói:
- Vậy các ngươi một người ngăn trở một con Tật Phong Ngân Lang, ta sẽ mau chóng chém giết một con, sau đó giúp các ngươi!
- Được!
Đám người Cô Tinh cũng rất sảng khoái đáp ứng. Bọn họ vốn không dám tìm Tật Phong Ngân Lang gây phiền phức, nhưng mà có thêm Nghệ Phong, bọn họ nguyện ý thử một chút, có thể đối kháng cùng Tật Phong Ngân Lang, đối với bọn họ mà nói cũng là một loại tôi luyện vô cùng tốt. Cũng không phải mỗi người đều như Nghệ Phong, kinh nghiệm chiến đấu có thể truyền thừa xuống.
- Chỉ là ma tinh của Tật Phong Ngân Lang và những vật trong sào huyệt của nó ta sẽ lấy hết. Đương nhiên, các ngươi có điều kiện gì cũng có thể đưa ra!
Nghệ Phong hướng đám người Cô Tinh nói.
Đám người Cô Tinh ngơ ngác liếc mắt nhìn nhau, thật ra bọn họ đối với ma tinh của Tật Phong Ngân Lang cũng không để trong lòng. Cái này trong tay người bình thường là một số kim tệ rất lớn, thế nhưng ở trong mắt bọn họ, kim tệ bất quá chỉ là một đống hệ kim mà thôi.
Băng Hồn cũng sẽ không khách khí với Nghệ Phong, hắn là người thứ nhất đưa ra yêu cầu:
- Ta chuẩn bị cho Phong thiếu dược liệu của đan dược lục giai, Phong thiếu luyện chế cho ta một viên đan dược lục giai. Thế nào?
Cô Tinh nghe Băng Hồn nói, hắn hít sâu một ngụm lương khí, thầm nghĩ Băng Hồn này đúng là ngoan độc, vừa ra khỏi miệng là một viên đan dược lục giai. Đan dược lục giai so với ma tinh lục giai con trân quý hơn mấy lần!
- Được!
Làm cho đám người Cô Tinh ngoài ý muốn chính là, Nghệ Phong cư nhiên không chút nghĩ ngợi đồng ý, này làm cho cho bọn ngơ ngác nhìn nhau. Nghệ Phong lúc nào lại làm ăn lỗ vốn như vậy?
Ngược lại là Băng Hồn một chút cũng không ngoài ý muốn, đan dược thất giai Nghệ Phong cũng có thể tìm người giúp hắn luyện chế ra, một viên đan dược lục giai cũng không phải quá khó khăn?
- Các ngươi thì sao?
Nghệ Phong hỏi đám người Cô Tinh.
Đám người Cô Tinh cũng phản ứng qua đây, có Băng Hồn khai dòng, bọn họ cũng sẽ không nghĩ đỏ mặt, hướng Nghệ Phong nói:
- Cùng Băng Hồn như nhau!
Nghệ Phong quay đầu nhìn về phía Họa Thủy còn chưa có mở miệng, đã thấy Họa Thủy bĩu môi. Thời điểm Họa Thủy giải độc đã biết Nghệ Phong là Y Sư cao giai, biết cung cấp dược liệu cho Nghệ Phong luyện chế đan dược lục giai quả thực quá giản đơn. Huống chi học viện Trạm Lam cũng có Cao lão, nếu như nàng có dược liệu, cũng sẽ không thiếu đan dược lục giai.
- Ta còn chưa nghĩ tới, chờ ta nghĩ tới sẽ nói cho ngươi!
Họa Thủy nói.
Nghệ Phong nghe Họa Thủy nói, liền trắng mắt nhìn nàng, trực tiếp không nhìn nữ nhân ghê tởm này. Thầm nghĩ tới thời điểm ngươi nghĩ ra, bản thiếu gia sẽ không đưa, bản thiếu gia cũng không phải chưa làm như vậy!
Đương nhiên, lời này Nghệ Phong sẽ không nói ra.
Đám người Cô Tinh thấy Họa Thủy được hỗ trợ luyện chế đan dược lục giai còn chưa đủ, không khỏi chép lưỡi, thế nhưng lại không ai nói cái gì. Nữ nhân sợ thiên hạ không loạn này, bọn họ không thể trêu vào.
- Nếu không ai có ý kiến gì nữa, vậy quyết định như vậy đi! Các ngươi tự mình chống lại một con Tật Phong Ngân Lang, ta toàn lực chém giết một con!
- Được!
Đám người Băng Hồn cũng gật đầu, bắt đầu vận chuyển đấu khí ở trên người, tinh thần mạnh mẽ căng thẳng lên, ánh mắt nhìn sào huyệt cách đó không xa.
- Đi...
Nghệ Phong quát to một tiếng, thân ảnh chợt lóe, mang theo đám người Băng Hồn bay nhanh đến sào huyệt của Tật Phong Ngân Lang.
- Băng Hồn, chúng ta đi, thế nào?
- Đi!
Băng Hồn rất thẳng thắn lưu loát, dẫn đầu đi về phía trước.
Nghị Minh và Cô Tinh ngơ ngác nhìn nhau, không rõ Băng Hồn ăn phải cái kích thích gì, cư nhiên lại không chút nghĩ ngợi nghe theo lời của nghệ Phong đi đối kháng Tật Phong Ngân Lang. Kia là Tật Phong Ngân Lang a!
Cô Tinh tự nhiên không biết, ngay cả Tuyết Ma Hổ Băng Hồn và Nghệ Phong cũng dám cùng nhau đi tìm. Hiện tại cơ bản Nghệ Phong dám làm việc gì, hắn cũng dám làm.
Nghệ Phong quay đầu hướng Bạch Hàn Tuyết nói:
- Lấy thực lực của nàng, hiện tại đi ra ngoài đã không có gì nguy hiểm.
Nghệ Phong không chờ Bạch Hàn Tuyết trả lời, thân ảnh chợt lóe lên, nhanh chóng đuổi theo Băng Hồn.
Còn lại đám người Nghị Minh ngơ ngác nhìn nhau, sau đó gật đầu một cái, thân ảnh cũng chớp động biến mất tại chỗ.
Bạch Hàn Tuyết chỉ còn lại một mình, sờ sờ áo khoác của Nghệ Phong trong tay, nhìn thoáng qua phương hướng Nghệ Phong ly khai, biểu tình có chút trầm ngưng, thế nhưng loại vẻ mặt này chỉ chợt lóe qua mà thôi. Thân ảnh nàng cũng mạnh mẽ chớp động lên, bay nhanh đi về bên ngoài.
...
Nghệ Phong và đám người Băng Hồn cấp tốc chạy đi, chạy liên tục trong ba ngày, lúc này Băng Hồn mới chỉ vào một nơi không xa phía trước nói:
- Chính là nơi đó, có năm con Tật Phong Ngân Lang. Phong thiếu chuẩn bị làm như thế nào?
Nghệ Phong nhìn đám người Cô Tinh phía sau một chút, hít sâu một hơi nói:
- Các ngươi một người đối kháng một con Tật Phong Ngân Lang, có thể làm được không?
Tuy rằng trong lòng Nghệ Phong hưng phấn, muốn lập tức đi vào sào huyệt của Tật Phong Ngân Lang nhìn một chút, xem xem có Ngân Lang Quả hay không, thế nhưng Nghệ Phong rất rõ ràng thực lực của Tật Phong Ngân Lang, hắn không thể xem thường được.
Đám người Băng Hồn suy nghĩ một chút nói:
- Có chút khó, lực lượng của Tật Phong Ngân Lang có thể tương đương với chúng ta, thế nhưng tốc độ lại quá biến thái. Đặc biệt Tật Phong Ngân Lang giỏi về vây công, chúng ta đối phó cũng rất phiền phức.
Nghệ Phong cũng trầm ngưng, hắn tự nhận hắn đối kháng với Tật Phong Ngân Lang là không có một chút vấn đề. Ở phương diện tốc độ này, Tật Phong Ngân Lang đừng hòng có ưu thế, thế nhưng nếu như bọn người Cô Tinh không thể đối kháng mà nói, một mình hắn cũng không có khả năng đánh với hai con Tật Phong Ngân Lang.
- Băng Hồn, thân pháp của ngươi cũng không sai, lẽ nào tốc độ của ngươi lại kém Tật Phong Ngân Lang?
Nghệ Phong đột nhiên hướng Băng Hồn nói.
- Còn kém một bậc, thế nhưng nó cũng không chiếm ưu thế quá lớn!
Băng Hồn suy nghĩ một chút, trả lời.
Nghệ Phong hít sâu một ngụm lương khí, thật không ngờ tốc độ của Tật Phong Ngân Lang lại nhanh như vậy, Băng Hồn cũng thua một bậc, như vậy cũng khó trách đám người Cô Tinh không có tự tin.
- Phong thiếu, còn độc thì sao?
Băng Hồn không quên lần trước Nghệ Phong đối phó Tuyết Ma Hổ đã dùng độc dược kinh khủng, hắn dò hỏi Nghệ Phong, từ lần trước Nghệ Phong dụng độc giúp hắn, Băng Hồn đối với dụng độc cũng hiểu được chút ít, cũng không có một điểm kỳ thị.
Nghệ Phong lắc đầu nói:
- Trong trung tâm Khủng Cụ Sâm Lâm, đụng tới một ít Ma thú tương đối cường đại, đặc biệt là đối với những Ma thú lục giai trở lên, độc dược với nó là vô dụng!
Băng Hồn nghe Nghệ Phong nói như vậy, trong mắt cũng hiện lên một tia thất vọng.
- Phong thiếu, ở trước mặt Tật Phong Ngân Lang có mấy phần thắng?
Cô Tinh đột nhiên hướng về Nghệ Phong hỏi.
- Mười thành!
Nghệ Phong không chút nghĩ ngợi nói, để có ma tinh phong thuộc tính và Ngân Lang Quả, cho dù Nghệ Phong thi triển kỹ năng cấm kỵ của Tà Đế hắn cũng nguyện ý. Tốc độ của Tật Phong Ngân Lang ở trước mặt hắn không có bao nhiêu ưu thế đáng nói.
Cô Tinh nghe Nghệ Phong nói, hắn hơi ngẩn người, trong lòng cũng âm thầm tính toán độ chênh lệch cùng Nghệ Phong, đáy lòng rốt cục triệt để thừa nhận, Nghệ Phong là đệ nhất nhân của Phong Vân Bảng.
- Nếu Phong thiếu có mười thành nắm chặt là tốt nói, Phong thiếu trước dùng toàn lực chém giết một con Tật Phong Ngân Lang, sau đó sẽ giúp trợ chúng ta. Năm Vương Cấp đối phó bốn con Tật Phong Ngân Lang hẳn là không có vấn đề lớn.
Cô Tinh nhàn nhạt nói.
- Các ngươi có thể kiên trì bao lâu?
Nghệ Phong đột nhiên hỏi.
Cô Tinh suy nghĩ một chút nói:
- Tuy rằng không địch lại, thế nhưng kiên trì không phải vấn đề quá lớn.
Thế nhưng Họa Thủy lại nhíu mày, hướng Nghệ Phong nhàn nhạt nói:
- Ta muốn đạt được thực lực đối kháng Tật Phong Ngân Lang, nhất định phải thi triển Trạm Lam cấm pháp. Chỉ có thể kiên trì trong thời gian cấm pháp có hiệu lực!
Nghệ Phong nghe bọn người Họa Thủy nói, trong lòng cũng có một chút lý giải. Nghệ Phong hướng mấy người Họa Thủy nói:
- Vậy các ngươi một người ngăn trở một con Tật Phong Ngân Lang, ta sẽ mau chóng chém giết một con, sau đó giúp các ngươi!
- Được!
Đám người Cô Tinh cũng rất sảng khoái đáp ứng. Bọn họ vốn không dám tìm Tật Phong Ngân Lang gây phiền phức, nhưng mà có thêm Nghệ Phong, bọn họ nguyện ý thử một chút, có thể đối kháng cùng Tật Phong Ngân Lang, đối với bọn họ mà nói cũng là một loại tôi luyện vô cùng tốt. Cũng không phải mỗi người đều như Nghệ Phong, kinh nghiệm chiến đấu có thể truyền thừa xuống.
- Chỉ là ma tinh của Tật Phong Ngân Lang và những vật trong sào huyệt của nó ta sẽ lấy hết. Đương nhiên, các ngươi có điều kiện gì cũng có thể đưa ra!
Nghệ Phong hướng đám người Cô Tinh nói.
Đám người Cô Tinh ngơ ngác liếc mắt nhìn nhau, thật ra bọn họ đối với ma tinh của Tật Phong Ngân Lang cũng không để trong lòng. Cái này trong tay người bình thường là một số kim tệ rất lớn, thế nhưng ở trong mắt bọn họ, kim tệ bất quá chỉ là một đống hệ kim mà thôi.
Băng Hồn cũng sẽ không khách khí với Nghệ Phong, hắn là người thứ nhất đưa ra yêu cầu:
- Ta chuẩn bị cho Phong thiếu dược liệu của đan dược lục giai, Phong thiếu luyện chế cho ta một viên đan dược lục giai. Thế nào?
Cô Tinh nghe Băng Hồn nói, hắn hít sâu một ngụm lương khí, thầm nghĩ Băng Hồn này đúng là ngoan độc, vừa ra khỏi miệng là một viên đan dược lục giai. Đan dược lục giai so với ma tinh lục giai con trân quý hơn mấy lần!
- Được!
Làm cho đám người Cô Tinh ngoài ý muốn chính là, Nghệ Phong cư nhiên không chút nghĩ ngợi đồng ý, này làm cho cho bọn ngơ ngác nhìn nhau. Nghệ Phong lúc nào lại làm ăn lỗ vốn như vậy?
Ngược lại là Băng Hồn một chút cũng không ngoài ý muốn, đan dược thất giai Nghệ Phong cũng có thể tìm người giúp hắn luyện chế ra, một viên đan dược lục giai cũng không phải quá khó khăn?
- Các ngươi thì sao?
Nghệ Phong hỏi đám người Cô Tinh.
Đám người Cô Tinh cũng phản ứng qua đây, có Băng Hồn khai dòng, bọn họ cũng sẽ không nghĩ đỏ mặt, hướng Nghệ Phong nói:
- Cùng Băng Hồn như nhau!
Nghệ Phong quay đầu nhìn về phía Họa Thủy còn chưa có mở miệng, đã thấy Họa Thủy bĩu môi. Thời điểm Họa Thủy giải độc đã biết Nghệ Phong là Y Sư cao giai, biết cung cấp dược liệu cho Nghệ Phong luyện chế đan dược lục giai quả thực quá giản đơn. Huống chi học viện Trạm Lam cũng có Cao lão, nếu như nàng có dược liệu, cũng sẽ không thiếu đan dược lục giai.
- Ta còn chưa nghĩ tới, chờ ta nghĩ tới sẽ nói cho ngươi!
Họa Thủy nói.
Nghệ Phong nghe Họa Thủy nói, liền trắng mắt nhìn nàng, trực tiếp không nhìn nữ nhân ghê tởm này. Thầm nghĩ tới thời điểm ngươi nghĩ ra, bản thiếu gia sẽ không đưa, bản thiếu gia cũng không phải chưa làm như vậy!
Đương nhiên, lời này Nghệ Phong sẽ không nói ra.
Đám người Cô Tinh thấy Họa Thủy được hỗ trợ luyện chế đan dược lục giai còn chưa đủ, không khỏi chép lưỡi, thế nhưng lại không ai nói cái gì. Nữ nhân sợ thiên hạ không loạn này, bọn họ không thể trêu vào.
- Nếu không ai có ý kiến gì nữa, vậy quyết định như vậy đi! Các ngươi tự mình chống lại một con Tật Phong Ngân Lang, ta toàn lực chém giết một con!
- Được!
Đám người Băng Hồn cũng gật đầu, bắt đầu vận chuyển đấu khí ở trên người, tinh thần mạnh mẽ căng thẳng lên, ánh mắt nhìn sào huyệt cách đó không xa.
- Đi...
Nghệ Phong quát to một tiếng, thân ảnh chợt lóe, mang theo đám người Băng Hồn bay nhanh đến sào huyệt của Tật Phong Ngân Lang.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.