Chương 906
Anh Giai Ngây Thơ
21/06/2013
Chỉ khoảng nửa khắc, bốn phía rơi vào trong sự yên tĩnh. Dong binh đoàn người thừ người ra nhìn Nghệ Phong. Con mắt lão đại trừng mắt nhìn Nghệ Phong. Thật lâu sau bọn họ dùng sức lắc lắc đầu, nuốt nuốt nước miếng rốt cục thừa nhận chuyện trước mặt là sự thật.
Chỉ thấy đám người trước mặt bọn họ vốn vênh váo tự đắc, một đám ngã trên mặt đất không còn hơi thở. Hơn mười võ giả, trong đó còn có bốn Tướng cấp, nhưng gần như chỉ trong nháy mắt, những người này đã chết. Thực lực như vậy, bọn họ không thể tưởng tượng được.
Cho dù là Cát đại thúc, nhìn thấy cảnh tượng này cũng không nhịn được khóe miệng thoáng run rẩy. Mặc dù biết Nghệ Phong rất mạnh, nhưng hắn không thể tiếp nhận được đối phương đã mạnh đến mức này.
Cát đại thúc hít một hơi thật sâu, nhìn Nghệ Phong đi đến bên cạnh hắn, không nhịn được cười mắng:
- Ta còn xem thường tiểu tử nhà ngươi! Thực lực của ngươi đạt được tới trình độ nào?
- Vương cấp sơ giai!
Nghệ Phong mỉm cười hai tiếng nói.
Mặc dù tất cả mọi người suy đoán đến thực lực của Nghệ Phong bước vào Vương cấp, nhưng nghe chính miệng Nghệ Phong thừa nhận, bọn họ vẫn không khỏi quay đầu nhìn hắn với ánh mắt hâm mộ và sùng bái.
Hai huynh đệ Áo Hỏa Áo Thủy không nhịn được cười khổ nói:
- Không biết kiếp này ta còn có cơ hội đạt được Vương cấp hay không?
Nghệ Phong cười ha ha nói:
- Yên tâm, với thiên phú của các ngươi, Vương cấp không phải là vấn đề!
Tuy rằng thiên phú của huynh đệ Áo Hỏa Áo Thủy không phải là loại kỳ tài ngút trời, nhưng cũng coi là người xuất sắc. Huống chi với sự cố gắng tu luyện của bọn họ tu luyện, đạt được Vương cấp cũng không phải quá gian nan. Chẳng qua, lúc này phải mất bao lâu, Nghệ Phong lại không thể biết được.
- Ha ha! Hi vọng lời vàng của ngươi có thể trở thành sự thật!
Áo Hỏa Áo Thủy nghe Nghệ Phong nói, tâm tình cũng trở lên khoan khoái phá lên cười.
- Ca ca! Ca ca! Ta thì sao?
Dung nhi ở bên cạnh cũng ghé miệng nói. Vừa rồi, nàng kiến thức quá Nghệ Phong ra tay mau lẹ, trong con mắt đã đầy sao.
Nghệ Phong nhìn lướt qua thiếu nữ trước mặt, một Sư cấp sơ giai, Nghệ Phong không nhịn được nở nụ cười:
- Lười nhác như nàng, cả đời cũng không có cơ hội!
Dung nhi nghe Nghệ Phong nói, trong nháy mắt đầu nàng cúi xuống, có chút u oán liếc mắt nhìn Nghệ Phong một cái, ngay lập tức nắm chặt bàn tay nhỏ, lẩm bẩm:
- Về sau ta cũng sẽ cố gắng tu luyện!
Mọi người nghe Dung nhi nói thầm, không khỏi mỉm cười. Áo Hỏa Áo Thủy cùng với Nghệ Phong và Cát đại thúc lại liếc mắt nhìn nhau, trong óc không khỏi chợt hiện lên một bóng người, khóe miệng không khỏi hiện ra ý cười.
- Cát đại thúc, sau khi Tình Nhi đi vẫn không quay về dong binh đoàn sao?
Nghệ Phong mỉm cười hỏi.
Cát đại thúc lắc đầu nói:
- Tiểu nha đầu và ngươi thần bí giống nhau, từ sau khi rời khỏi liền không thấy bóng dáng.
Nghệ Phong nghe câu trách cứ thoáng có phần sủng ái, hắn cười ha ha cười nói:
- Mấy năm nay vẫn có chút bận rộn!
Cát đại thúc cười ha ha nói:
- Tiểu tử ngươi cũng đừng giả vờ, là bận đi quyến rũ tiểu nữ nhân khác thôi. Đi, tới bản doanh của chúng ta.
Nghệ Phong gật đầu, nhìn đám người Độc Hạt không còn chút sinh khí đang trên mặt đất, Nghệ Phong cũng muốn biết vì sao Cát đại thúc lại trêu chọc những người này. Nhìn qua ý tứ của Độc Hạt, dường như bọn họ rất mạnh.
...
Đoàn người nhanh chóng tới trấn nhỏ trong hạp cốc. Cát đại thúc dẫn theo Nghệ Phong đến một chỗ. Nghệ Phong nhìn có vài chục thành viên trong doanh trại dong binh đoàn, trong mắt cũng có ý cười. Trong hạp cốc này, dong binh đoàn như vậy cũng coi như rất mạnh.
Chẳng qua, lấy đi ra bên ngoài không đủ người khác nhìn.
- Cát đại thúc, nói một chút đi, có chuyện gì khiến dong binh đoàn Mãnh Hổ muốn giết các ngươi vậy?
Nghệ Phong vừa vào doanh trại, liền nhìn Cát đại thúc nói. Mà bên kia Dung nhi, đã bắt đầu thổi phồng năng lực của Nghệ Phong với đám dong binh đoàn không biết tình hình.
Cát đại thúc cười khổ một tiếng, thở dài một hơi nói:
- Mấy hôm trước, ta ngẫu nhiên nhận được một bảo vật. Đúng lúc bị Độc Hạt của dong binh đoàn Mãnh Hổ thấy được. Thực lực của ta kém hơn hắn rất nhiều. Bảo vật kia cũng bị hắn đoạt đi. Bị cướp đi, ta vốn cũng chuẩn bị cắn răng nuốt vào trong bụng. Dù sao dong binh đoàn Mãnh Hổ cũng không phải người chúng ta có thể trêu chọc tới. Nhưng, cũng không biết vì nguyên nhân gì, hôm nay đối phương lại dẫn người tới gây phiền toái cho ta, tuyên bố muốn giết người diệt khẩu.
Nghệ Phong nghe Cát đại thúc nói, nhíu mày nói:
- Dong binh đoàn Mãnh Hổ rất mạnh sao?
Cát đại thúc gật đầu nói:
- Đoàn bọn họ có ba đội trưởng, mỗi đội trưởng đều đạt được Vương cấp. Trong đó nghe nói đại đội trưởng còn đạt tới ngũ giai. Trong toàn bộ giới dong binh đoàn cũng coi như là nhân vật số 1. Dong binh đoàn nhỏ bé trong hạp cốc như chúng ta sau có thể sánh cùng.
Nghệ Phong nghe Cát đại thúc nói vậy, hắn cũng không nhịn được nhíu mày. Hắn không để Vương cấp bình thường vào mắt, nhưng đạt được Vương cấp ngũ giai lại khiến Nghệ Phong có cảm giác áp lực rất lớn. Đây là cường giả đã có thể lĩnh hội năng lượng thuộc tính.
- Ha hả, ngươi cũng không cần lo lắng về cái này. Ta đã ra khiến giải tán dong binh đoàn này của chúng ta, cũng không muốn bọn họ gặp phiền toái!
Cát đại thúc thấy Nghệ Phong không nói lời nào, hắn chua sót mỉm cười vài tiếng nói. Ba Vương cấp, mặc kệ đặt ở đâu cũng có lực uy hiếp rất lớn.
- Ngược lại, vậy thì không cần!
Nghệ Phong lắc đầu nói.
- Tuy rằng có chút phiền phức, nhưng cũng không phải không đối phó được!
Nghệ Phong cũng có chút bất đắc dĩ. Lúc này Tội Ác Chi Thành cách hắn quá xa. Bằng không điều động một vài người từ Tội Ác Chi Thành quá, đủ để tiêu diệt bọn họ ngàn vạn lần. Mặc dù Thánh địa cách hạp cốc này không xa, nhưng nếu muốn người thánh địa xuống núi, điều này so với tiến đến điều động người trong Tội Ác Chi Thành còn khó thực hiện hơn.
Hiện nay chỉ có một biện pháp, cũng chỉ có dựa vào bản lĩnh của bản thân hắn. Nhưng Nghệ Phong có tự đại hơn nữa, cũng không tin tưởng đối kháng ba Vương cấp, trong đó một người đã đạt được ngũ giai.
Cát đại thúc nghe Nghệ Phong nói dường như muốn ra mặt cho bọn họ, hắn cũng không nhịn được hoảng sợ, nhìn Nghệ Phong giọng gấp gáp nói:
- Ngươi cũng đừng làm chuyện điên rồ! Tuy rằng ngươi mạnh, nhưng cũng không phải là đối thủ của ba Vương cấp!
Nghệ Phong mỉm cười nói:
- Cát đại thúc nhận được bảo vật gì, có thể khiến bọn họ đến diệt khẩu!
Cát đại thúc lắc đầu nói:
- Ta cũng không biết, một viên trong suốt lung linh giống như bảo thạch, giống như châu thể. Khi hồn lực tiếp xúc đến gần nó, tâm trí như thể bị lạc mất. Ta thật vất vả mới giãy dụa ra được.
Nghệ Phong nghe Cát đại thúc nói, cảm thấy thần kỳ! Có thể khiến một Tướng cấp bị lạc tâm trí, châu thể này có hiệu quả mê thất cũng quá mạnh đi! Chẳng lẽ là thiên tài địa bảo đặc biệt sao?
- Thôi đi, quan tâm tới nó làm gì. Từ trước đến nay chỉ có ta cướp người khác, còn cho tới bây giờ không ai cướp được của ta. Dong binh đoàn Mãnh Hổ đúng không. Bản thiếu gia chơi cùng các ngươi!
Nghệ Phong tùy ý cười nói.
- Nghệ Phong! Ngươi đừng hành động theo cảm tính!
Cát đại thúc khẩn trương nói.
Nghệ Phong lắc đầu nói:
- Ha hả, Cát đại thúc đừng lo lắng. Ta còn không ngốc đến mức giết đối phương ở doanh trại của họ đâu. Huống chi, lấy thực lực của ta, cho dù đối phương có cường giả Vương Cấp ngũ giai, ta muốn trốn, bọn họ cũng tuyệt đối không ngăn được ta!
Cát đại thúc thấy Nghệ Phong tự tin như thế, trong mắt cũng có chút hồ nghi, nhưng rất nhanh hắn liền gật đầu thật mạnh. Đối với thiếu niên trước mặt này, hắn vẫn lựa chọn tin tưởng.
Nghệ Phong thấy Cát đại thúc như vậy, hắn vỗ vỗ bờ vai Cát đại thúc nói:
- Thúc chỉ cho ta địa điểm của dong binh đoàn Mãnh Hổ. Ta sẽ đi gặp bọn họ trước!
Nếu Nghệ Phong đã hạ quyết tâm, hắn cũng không có giữ lại. Hắn nói tất cả về nơi dong binh đoàn Mãnh Hổ trấn giữ cho Nghệ Phong biết, chỉ hy vọng những điều này có thể có điều gì trợ giúp cho Nghệ Phong.
Chỉ thấy đám người trước mặt bọn họ vốn vênh váo tự đắc, một đám ngã trên mặt đất không còn hơi thở. Hơn mười võ giả, trong đó còn có bốn Tướng cấp, nhưng gần như chỉ trong nháy mắt, những người này đã chết. Thực lực như vậy, bọn họ không thể tưởng tượng được.
Cho dù là Cát đại thúc, nhìn thấy cảnh tượng này cũng không nhịn được khóe miệng thoáng run rẩy. Mặc dù biết Nghệ Phong rất mạnh, nhưng hắn không thể tiếp nhận được đối phương đã mạnh đến mức này.
Cát đại thúc hít một hơi thật sâu, nhìn Nghệ Phong đi đến bên cạnh hắn, không nhịn được cười mắng:
- Ta còn xem thường tiểu tử nhà ngươi! Thực lực của ngươi đạt được tới trình độ nào?
- Vương cấp sơ giai!
Nghệ Phong mỉm cười hai tiếng nói.
Mặc dù tất cả mọi người suy đoán đến thực lực của Nghệ Phong bước vào Vương cấp, nhưng nghe chính miệng Nghệ Phong thừa nhận, bọn họ vẫn không khỏi quay đầu nhìn hắn với ánh mắt hâm mộ và sùng bái.
Hai huynh đệ Áo Hỏa Áo Thủy không nhịn được cười khổ nói:
- Không biết kiếp này ta còn có cơ hội đạt được Vương cấp hay không?
Nghệ Phong cười ha ha nói:
- Yên tâm, với thiên phú của các ngươi, Vương cấp không phải là vấn đề!
Tuy rằng thiên phú của huynh đệ Áo Hỏa Áo Thủy không phải là loại kỳ tài ngút trời, nhưng cũng coi là người xuất sắc. Huống chi với sự cố gắng tu luyện của bọn họ tu luyện, đạt được Vương cấp cũng không phải quá gian nan. Chẳng qua, lúc này phải mất bao lâu, Nghệ Phong lại không thể biết được.
- Ha ha! Hi vọng lời vàng của ngươi có thể trở thành sự thật!
Áo Hỏa Áo Thủy nghe Nghệ Phong nói, tâm tình cũng trở lên khoan khoái phá lên cười.
- Ca ca! Ca ca! Ta thì sao?
Dung nhi ở bên cạnh cũng ghé miệng nói. Vừa rồi, nàng kiến thức quá Nghệ Phong ra tay mau lẹ, trong con mắt đã đầy sao.
Nghệ Phong nhìn lướt qua thiếu nữ trước mặt, một Sư cấp sơ giai, Nghệ Phong không nhịn được nở nụ cười:
- Lười nhác như nàng, cả đời cũng không có cơ hội!
Dung nhi nghe Nghệ Phong nói, trong nháy mắt đầu nàng cúi xuống, có chút u oán liếc mắt nhìn Nghệ Phong một cái, ngay lập tức nắm chặt bàn tay nhỏ, lẩm bẩm:
- Về sau ta cũng sẽ cố gắng tu luyện!
Mọi người nghe Dung nhi nói thầm, không khỏi mỉm cười. Áo Hỏa Áo Thủy cùng với Nghệ Phong và Cát đại thúc lại liếc mắt nhìn nhau, trong óc không khỏi chợt hiện lên một bóng người, khóe miệng không khỏi hiện ra ý cười.
- Cát đại thúc, sau khi Tình Nhi đi vẫn không quay về dong binh đoàn sao?
Nghệ Phong mỉm cười hỏi.
Cát đại thúc lắc đầu nói:
- Tiểu nha đầu và ngươi thần bí giống nhau, từ sau khi rời khỏi liền không thấy bóng dáng.
Nghệ Phong nghe câu trách cứ thoáng có phần sủng ái, hắn cười ha ha cười nói:
- Mấy năm nay vẫn có chút bận rộn!
Cát đại thúc cười ha ha nói:
- Tiểu tử ngươi cũng đừng giả vờ, là bận đi quyến rũ tiểu nữ nhân khác thôi. Đi, tới bản doanh của chúng ta.
Nghệ Phong gật đầu, nhìn đám người Độc Hạt không còn chút sinh khí đang trên mặt đất, Nghệ Phong cũng muốn biết vì sao Cát đại thúc lại trêu chọc những người này. Nhìn qua ý tứ của Độc Hạt, dường như bọn họ rất mạnh.
...
Đoàn người nhanh chóng tới trấn nhỏ trong hạp cốc. Cát đại thúc dẫn theo Nghệ Phong đến một chỗ. Nghệ Phong nhìn có vài chục thành viên trong doanh trại dong binh đoàn, trong mắt cũng có ý cười. Trong hạp cốc này, dong binh đoàn như vậy cũng coi như rất mạnh.
Chẳng qua, lấy đi ra bên ngoài không đủ người khác nhìn.
- Cát đại thúc, nói một chút đi, có chuyện gì khiến dong binh đoàn Mãnh Hổ muốn giết các ngươi vậy?
Nghệ Phong vừa vào doanh trại, liền nhìn Cát đại thúc nói. Mà bên kia Dung nhi, đã bắt đầu thổi phồng năng lực của Nghệ Phong với đám dong binh đoàn không biết tình hình.
Cát đại thúc cười khổ một tiếng, thở dài một hơi nói:
- Mấy hôm trước, ta ngẫu nhiên nhận được một bảo vật. Đúng lúc bị Độc Hạt của dong binh đoàn Mãnh Hổ thấy được. Thực lực của ta kém hơn hắn rất nhiều. Bảo vật kia cũng bị hắn đoạt đi. Bị cướp đi, ta vốn cũng chuẩn bị cắn răng nuốt vào trong bụng. Dù sao dong binh đoàn Mãnh Hổ cũng không phải người chúng ta có thể trêu chọc tới. Nhưng, cũng không biết vì nguyên nhân gì, hôm nay đối phương lại dẫn người tới gây phiền toái cho ta, tuyên bố muốn giết người diệt khẩu.
Nghệ Phong nghe Cát đại thúc nói, nhíu mày nói:
- Dong binh đoàn Mãnh Hổ rất mạnh sao?
Cát đại thúc gật đầu nói:
- Đoàn bọn họ có ba đội trưởng, mỗi đội trưởng đều đạt được Vương cấp. Trong đó nghe nói đại đội trưởng còn đạt tới ngũ giai. Trong toàn bộ giới dong binh đoàn cũng coi như là nhân vật số 1. Dong binh đoàn nhỏ bé trong hạp cốc như chúng ta sau có thể sánh cùng.
Nghệ Phong nghe Cát đại thúc nói vậy, hắn cũng không nhịn được nhíu mày. Hắn không để Vương cấp bình thường vào mắt, nhưng đạt được Vương cấp ngũ giai lại khiến Nghệ Phong có cảm giác áp lực rất lớn. Đây là cường giả đã có thể lĩnh hội năng lượng thuộc tính.
- Ha hả, ngươi cũng không cần lo lắng về cái này. Ta đã ra khiến giải tán dong binh đoàn này của chúng ta, cũng không muốn bọn họ gặp phiền toái!
Cát đại thúc thấy Nghệ Phong không nói lời nào, hắn chua sót mỉm cười vài tiếng nói. Ba Vương cấp, mặc kệ đặt ở đâu cũng có lực uy hiếp rất lớn.
- Ngược lại, vậy thì không cần!
Nghệ Phong lắc đầu nói.
- Tuy rằng có chút phiền phức, nhưng cũng không phải không đối phó được!
Nghệ Phong cũng có chút bất đắc dĩ. Lúc này Tội Ác Chi Thành cách hắn quá xa. Bằng không điều động một vài người từ Tội Ác Chi Thành quá, đủ để tiêu diệt bọn họ ngàn vạn lần. Mặc dù Thánh địa cách hạp cốc này không xa, nhưng nếu muốn người thánh địa xuống núi, điều này so với tiến đến điều động người trong Tội Ác Chi Thành còn khó thực hiện hơn.
Hiện nay chỉ có một biện pháp, cũng chỉ có dựa vào bản lĩnh của bản thân hắn. Nhưng Nghệ Phong có tự đại hơn nữa, cũng không tin tưởng đối kháng ba Vương cấp, trong đó một người đã đạt được ngũ giai.
Cát đại thúc nghe Nghệ Phong nói dường như muốn ra mặt cho bọn họ, hắn cũng không nhịn được hoảng sợ, nhìn Nghệ Phong giọng gấp gáp nói:
- Ngươi cũng đừng làm chuyện điên rồ! Tuy rằng ngươi mạnh, nhưng cũng không phải là đối thủ của ba Vương cấp!
Nghệ Phong mỉm cười nói:
- Cát đại thúc nhận được bảo vật gì, có thể khiến bọn họ đến diệt khẩu!
Cát đại thúc lắc đầu nói:
- Ta cũng không biết, một viên trong suốt lung linh giống như bảo thạch, giống như châu thể. Khi hồn lực tiếp xúc đến gần nó, tâm trí như thể bị lạc mất. Ta thật vất vả mới giãy dụa ra được.
Nghệ Phong nghe Cát đại thúc nói, cảm thấy thần kỳ! Có thể khiến một Tướng cấp bị lạc tâm trí, châu thể này có hiệu quả mê thất cũng quá mạnh đi! Chẳng lẽ là thiên tài địa bảo đặc biệt sao?
- Thôi đi, quan tâm tới nó làm gì. Từ trước đến nay chỉ có ta cướp người khác, còn cho tới bây giờ không ai cướp được của ta. Dong binh đoàn Mãnh Hổ đúng không. Bản thiếu gia chơi cùng các ngươi!
Nghệ Phong tùy ý cười nói.
- Nghệ Phong! Ngươi đừng hành động theo cảm tính!
Cát đại thúc khẩn trương nói.
Nghệ Phong lắc đầu nói:
- Ha hả, Cát đại thúc đừng lo lắng. Ta còn không ngốc đến mức giết đối phương ở doanh trại của họ đâu. Huống chi, lấy thực lực của ta, cho dù đối phương có cường giả Vương Cấp ngũ giai, ta muốn trốn, bọn họ cũng tuyệt đối không ngăn được ta!
Cát đại thúc thấy Nghệ Phong tự tin như thế, trong mắt cũng có chút hồ nghi, nhưng rất nhanh hắn liền gật đầu thật mạnh. Đối với thiếu niên trước mặt này, hắn vẫn lựa chọn tin tưởng.
Nghệ Phong thấy Cát đại thúc như vậy, hắn vỗ vỗ bờ vai Cát đại thúc nói:
- Thúc chỉ cho ta địa điểm của dong binh đoàn Mãnh Hổ. Ta sẽ đi gặp bọn họ trước!
Nếu Nghệ Phong đã hạ quyết tâm, hắn cũng không có giữ lại. Hắn nói tất cả về nơi dong binh đoàn Mãnh Hổ trấn giữ cho Nghệ Phong biết, chỉ hy vọng những điều này có thể có điều gì trợ giúp cho Nghệ Phong.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.