Mị Ảnh

Chương 547: Đối chiến Mị chồn vàng

Anh Giai Ngây Thơ

20/06/2013

- Toái Hồn Vô Biên...

Nghệ Phong hét lớn một tiếng, lại thi triển ra Nhiếp Hồn Thuật, dọn sạch một đường, ôm Ngu Phi chạy như điên về phía đó.

Dường như đám Linh này không thể ra khỏi khe sâu. Tuy rằng vô số năng lực vẫn phục về phía Nghệ Phong, nhưng chúng lại không hề đuổi theo. Điều này khiến Nghệ Phong thở phào một hơi, đồng thời trong lòng âm thầm cảm thấy may mắn. May mắn là trong những Linh này không có Mị cao giai, bằng không sợ là thật sự phải ở lại trong đó.

Nghệ Phong chạy vài bước về phía trước, nhưng lập tức trong lòng hắn liền mắng to:

- Chết tiệt... Lão thiên, ngươi muốn đùa chết ta sao?

Nghệ Phong hắn vừa cảm thấy may mắn không đụng phải Mị, nhưng lúc này ngay trước mắt hắn lại có một con đang đứng thắng, toàn thân tản ra hào quang trong suốt âm u. Tuy rằng Nghệ Phong không biết này Mị trông giống như con trâu nhỏ này là gì, nhưng nhìn quầng sáng lưu chuyển trên toàn thân nó, đã biết thực lực của nó không kém được.

Ngu Phi có mấy viên đan dược cuối cùng trợ giúp, nàng cũng thoáng khôi phục một chút khí lực, thấy Nghệ Phong ôm nàng đứng yên tại chỗ, không khỏi nghi hoặc hỏi:

- Làm sao vậy?

Nói xong, ánh mắt của nàng nhìn theo phía Nghệ Phong đang nhìn chăm chú. Sau khi thấy Mị đứng ở trước mặt, nàng cũng cảm thấy có chút choáng váng.

- Mị chồn vàng Ngũ giai trung cấp!

Ngu Phi thở nhẹ nói ra, trong mắt thoáng có chút hoảng sợ. Nếu bình thường, thật ra nàng không sợ Mị này, nhưng lúc nãy nàng và Nghệ Phong đã tiêu hao gần hết. Hiện tại, đụng phải một Mị cường hãn như vậy, không cần nghĩ cũng biết nguy hiểm tới mức nào.

- Nàng biết?

Nghệ Phong thật cẩn thận nhìn Mị đang đứng trước mặt như hổ rình mồi, tò mò hỏi Ngu Phi.

Ngu Phi gật đầu nói:

- Con chồn vàng là Mị thuộc tính mộc, thực lực ở ngũ giai trung cấp. Ngươi biết ở cấp ngang nhau, bình thường thực lực của Mị vượt lên trên võ giả. Đặc biệt là Mị, cho dù võ giả ngũ giai đỉnh phong cũng không chắc có thể đối phó được với nó.

Nghệ Phong hít một hơi thật sâu, vỗ vỗ phía sau lưng Ngu Phi nói:



- Đừng lo lắng, đó là đối với võ giả bình thường. Nhưng ta còn là một Nhiếp Hồn Sư. Phải biết rằng Nhiếp Hồn Sư ta là khắc tinh của Linh Mị. Bình thường Nhiếp Hồn Sư đê giai có thể đối kháng được với Mị trung giai, thậm chí cao giai. Huống chi ta còn là một võ giả Tướng Cấp.

Ngu Phi nghe Nghệ Phong an ủi như vậy, nàng cũng không mấy cao hứng. Nàng biết vừa rồi để trốn tới đây, Nghệ Phong tiêu hao bao nhiêu thể lực. Lúc này nếu Nghệ Phong còn chút thực lực đã phải cám ơn trời đất, nói chuyện gì đến việc đối kháng một Mị lợi hại như thế.

Ngu Phi muốn bỏ bộ kình giáp mềm mại ở trên người nàng chuyển sang cho Nghệ Phong. Có thứ này ngăn cản, Nghệ Phong có thể tăng thêm vài phần thực lực.

Tuy rằng Ngu Phi không biết kình giáp mềm mại này rốt cuộc có lực phòng ngự mạnh tới cỡ nào, nhưng nhớ tới năng lượng vừa rồi đánh vào phía trên kình giáp mềm mại này, nàng lại không hề có chút cảm giác, chắc hẳn nó cũng không kém. Trong lòng nàng có vài phần ngạc nhiên khi Nghệ Phong còn có bảo vật như vậy.

Tuy nhiên kiến thức Nghệ Phong còn thần kỳ hơn. Thật ra nàng cũng không quá kinh ngạc.

- Không cần! Nàng giữ lại đi!

Nghệ Phong đè nặng tay Ngu Phi, vừa vặn đúng vào nút thắt ở trên phần mềm mại của nàng, khiến tâm hồn Nghệ Phong cảm thấy có chút dao động.

Ngu Phi cảm giác được bàn tay đè nặng trên phần mềm mại nàng nhéo nhéo vài các, sắc mặt lập tức đỏ ửng lên.

- Vẫn còn...

- Nàng mặc đi! Ta sợ súc sinh này sẽ đánh lén nàng. Với thực lực hiện tại của ta, không thể phân tâm chăm sóc cho nàng!

Ngu Phi nghe Nghệ Phong nói vậy, trong lòng thoáng ngọt ngào, đồng thời nàng cũng chỉ có thể gật đầu. Nàng nhìn Nghệ Phong nói:

- Ngươi cẩn thận một chút!

- Không có việc gì!

Nghệ Phong có chút không nỡ buông phần mềm mại kia ra, mỉm cười quay đầu đối mặt với Mị chồn vàng, nhẹ nhàng thở hắt ra một cái.

Trong cặp mắt xanh biếc của Mị chồn vàng lóe hào quang tham lam. Ở trong mắt nó, Nghệ Phong đứng ở trước mặt là thuốc bổ vô cùng tốt, Nếu có thể hấp thu nguyên hồn của Nghệ Phong, nhất định có thể thăng cấp thêm một giai.

Nghệ Phong cũng không có ý muốn động thủ trước. Hắn cảnh giác nhìn Mị chồn vàng, ước gì nó cũng không động thủ, để hắn khôi phục thêm một ít thể lực và hồn lực.



Mị chồn vàng Ngũ giai đã có chỉ số thông minh nhất định. Nó cũng không để cho Nghệ Phong có nhiều thời gian. Miệng nó mở ra, một đạo năng lượng màu xanh thuộc tính mộc mạnh mẽ lao về phía Nghệ Phong.

Nhất thời ánh mắt Nghệ Phong cứng lại, Nhiếp Hồn Thuật được thi triển đầy mạnh mẽ. Hồn lực mang theo năng lượng trong không gian, tạo thành một quyền năng lượng, đón lấy năng lượng màu xanh.

Ầm…

Hai cổ năng lực đụng vào nhau, giống như pháo hoa nở rộ, năng lượng còn sót lại mạnh mẽ bắn về bốn phía, tạo ra từng trận gió gào thét.

Ngao...

Mị chồn vàng thấy công kích của nó không có tác dụng, móng vuốt của nó đập một cái xuống mặt đất, lao vào đánh về phía Nghệ Phong. Năng lượng được tạo thành từ móng vuốt tỏa ra hào quang cũng sắc bén giống như móng vuốt của mãnh thú. So với móng vuốt dã thú, năng lượng tinh khiết được tạo thành này càng khiến Nghệ Phong hoảng sợ hơn. Nghệ Phong vận chuyển thân pháp Mị Ảnh, nghiêng người tránh thoát.

Dù sao bởi vì trong cơ thể không còn bao nhiêu sức lực, thân pháp Mị Ảnh không thể phát huy được năm phần tốc độ so với trước kia.

Xoạt...

Tiếng quần áo bị xé rách vang lên. Ống tay áo Nghệ Phong bị móng vuốt của nó xé rách. Mị chồn vàng vẫn không ngừng công kích. Móng vuốt của nó mang theo mảnh vải vụn của Nghệ Phong, dư thế không giảm, chộp vào phía trên mặt đất. Một tảng đá phía trên mặt đất bị trung một trảo này của nó, lập tức biến thành đá vụn, tạo thành một dấu vết thật sâu.

Nghệ Phong cảm giác cánh tay lạnh lẽo, thoáng nhìn về phía dấu vết vừa xuất hiện, hắn hít một hơi thật sâu, nếu như bị trúng một trảo này này của nó, sợ cánh tay này cũng phải hỏng.

- Nhiếp Hồn Thuật - Hồn Toái!

Nghệ Phong cố gắng vận chuyển hồn lực thi triển Nhiếp Hồn Thuật. Từng đạo năng lượng nhập vào cơ thể, hồn lực dũng mãnh tuôn ra. Hồn lực tổ hợp cùng một chỗ, mạnh mẽ lao về phía Mị chồn vàng.

Nhìn công kích bay nhanh đến, Mị chồn vàng không chút sợ hãi. Nó lại hé cái miệng nhỏ ra. Một cỗ năng lượng lớn gấp mấy lần so với vừa rồi phá không rời đi, đón Nhiếp Hồn Thuật của Nghệ Phong.

Nghệ Phong thấy thế, không nhịn được cười lạnh. Công kích Nhiếp Hồn Thuật có thể giống với năng lượng công kích bình thường sao?

Ầm…

Hai cổ năng lực đụng vào nhau, phát ra vô số đạo kình khí. Đồng thời, hồn lực vốn bị năng lượng cuốn sạch đột nhiên từ trong đó thoát ra, bay nhanh đến trước mặt Mị chồn vàng, mạnh mẽ nổ tung. Cả một khu vực nhỏ bị chấn động mãnh liệt.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Mị Ảnh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook