Chương 489: Gặp mặt hoàng đế
Anh Giai Ngây Thơ
20/06/2013
Cuồng Hổ thấy Nghệ Phong chuẩn bị rời đi, hắn không khỏi nhắc nhở nói:
- Thiếu gia, có muốn ta đi theo hay không?
Nghệ Phong lắc đầu nói:
- Ngươi đi theo cũng vô dụng, Hoàng đế Trạm Lam triệu kiến chính là một mình ta, ngươi vào hoàng cung không được!
Tuy rằng Cuồng Hổ cũng biết, thế nhưng vẫn rất lo lắng:
- Thế nhưng sợ là...
Nghệ Phong cười lắc đầu, hướng Cuồng Hổ nói:
- Yên tâm đi! Bọn họ không làm gì được ta đâu!
Đáy lòng Nghệ Phong cười nhạt, chính mình có Thánh Long Lệnh của Hoàng đế Trạm Lam cấp, tại sao phải sợ đám kia chứ? Huống chi, hiện tại Nghệ Phong và Hoàng đế Trạm Lam có quan hệ tương đối vi diệu, nghĩ đến hắn cũng không muốn thấy người hắn muốn mượn hơi, lại bị những thế gia kia chỉnh chết!
Đương nhiên đập một phủ đệ Bá tước, cho dù Hoàng đế Trạm Lam muốn che chở cho hắn, sợ là cũng rất phiền phức, dù sao hai vị Hoàng tử của hắn ước gì chỉnh chết Nghệ Phong!
Nghệ Phong hít sâu một hơi, hắn nhàn nhạt nói:
- Cùng lắm thì, bản thiếu gia lần thứ hai thi triển Phệ Linh Nộ Bạo! Ta xem đến lúc đó ai còn dám nói nhiều!
Cuồng Hổ nghe Nghệ Phong nói, suýt nữa bị dọa chết, ở trong hoàng cung thi triển Phệ Linh Nộ Bạo? Vậy ngươi thật đúng là không muốn sống nữa rồi?
Nghệ Phong không dẫn theo một người hầu, một mình tiến về phía hoàng cung, chạy tới cửa hoàng cung, Nghệ Phong liền thấy Sứ giả đang ở cửa chờ hắn. Sứ giả thấy Nghệ Phong đến, nhất thời tươi cười chạy lên đón, trông rất nhiệt tình.
- Nghệ Phong Hầu tước, chúng ta mau vào cung đi! Hoàng đế bệ hạ đang chờ ngài!
Sứ giả cười nói.
Nghệ Phong cười gật đầu, đi qua một nơi khuất người, hắn đưa cho Sứ giả một xấp kim tệ dầy, sau đó hướng sứ giả cười nói:
- Sứ giả đại nhân, không biết Hoàng đế bệ hạ hiện tại tâm tình như thế nào?
Sứ giả không để lại vết tích thu ngân phiếu vào trong người, sau đó nhìn Nghệ Phong thấp giọng nói:
- Có lẽ bệ hạ vì quốc sự mà vất vả. Ngày hôm qua lúc đám người Nghệ công ra mắt bệ hạ, sắc mặt bệ hạ có chút không khỏe!
Nghệ Phong nghe Sứ giả nói, khóe miệng hiện ra một nụ cười. Hắn đã có được tin tước hắn muốn, đáy lòng cũng yên tâm vài phần.
Nghệ Phong lần thứ hai từ trong lòng lấy ra một xấp kim tệ, len lén đưa cho Sứ giả, sứ giả này rất thông minh, biết hắn muốn tin tức gì. Thảo nào có thể làm thân tín của Hoàng đế Trạm Lam. Nghệ Phong quyết định gầy dựng quan hệ tốt với hắn, người xem qua phim cổ trang đều biết! Thái giám là người có thể gây hỏng việc nhất, cũng có thể thành sự nhất! Bọn hắn nắm giữ tin tức đủ để thay đổi lịch sử!
Sứ giả đối với cách làm của Nghệ Phong rất là vui vẻ, mặc dù bình thường cũng có người rộng rãi, hơn nữa đối với hắn rất cung kính, thế nhưng trong xương cốt bọn họ đối với hắn rất khinh thường. Ở trước mặt Nghệ Phong, sứ giả chưa từng có cảm giác ấy. Điều này làm cho hảo cảm đối với Nghệ Phong tăng nhiều!
- Nghệ Phong hầu tước! Ngày hôm nay, người trận doanh của hai đại Hoàng tử đều đến đông đủ!
Sứ giả nhắc nhở, làm cho Nghệ Phong hơi nhăn mặt nhíu mày, xem ra ngày hôm nay xác thực có chút phiền phức. Hai đại Hoàng tử đều đến đông đủ? Chẳng lẽ còn muốn bức vua thoái vị sao?
Thời điểm Nghệ Phong sắp vào đại điện, sứ giả đột nhiên chặn ngang Nghệ Phong lại, ở bên tai Nghệ Phong nói:
- Nghệ Phong hầu tước, ngày hôm nay thời điểm bệ hạ lên triều, người không vui đập một cái ngọc bội, còn nói “ta còn chưa có chết đâu”.
Lời này vừa nói ra, nhất thời làm cho nhãn tình Nghệ Phong sáng lên, trong lòng Nghệ Phong liền hiểu ra, hắn biết hắn nên làm như thế nào rồi!
Nghệ Phong cười cười, hướng sứ giả nói:
- Sứ giả đại nhân, khi nào có thời gian tới phủ đệ ta chơi một chút!
Sứ giả tâm thần lĩnh hội, cười cười nói Nghệ Phong:
- Nghệ Phong hầu tước có lời mời, ta tất nhiên không thể từ chối, bệ hạ đang chờ, chúng ta mau vào thôi!
Nghệ Phong gật đầu, theo sứ giả đi vào chính điện.
Nghệ Phong vừa vào chính điện, tất cả mọi người đều quay đầu nhìn về phía hắn, ở giữa những người này, có rất nhiều người Nghệ Phong đã gặp qua, trong đó có ít người tới phủ mình đưa lễ vật, Nghệ Phong nhớ tới những người này nói năng khách khí, nhớ tới đống lễ vật trong phòng mình, trong lòng hắn vui vẻ không ngớt.
Sứ giả mang theo Nghệ Phong một đường đi về phía trước, khi tới giữa điện, lúc này sứ giả mới hướng Hoàng đế Trạm Lam bẩm báo nói:
- Bệ hạ, Nghệ Phong hầu tước đã tới!
Nghệ Phong nhìn về phía Hoàng đế Trạm Lam, chỉ thấy hắn ngồi trên ngai vàng, long ngai tản ra tinh quang chói mắt, đại khí uy nghiêm, tay vịn đầu rồng cao cao tại thượng, làm cho người ta có một loại kính nể vô hình. Nghệ Phong nhìn vẻ mặt trắng bệch của Hoàng đế Trạm Lam, miệng hắn nổi lên một nụ cười quỷ dị, Hoàng đế Trạm Lam này rất giỏi diễn trò! Nghệ Phong tự nhiên biết hiệu quả viên đan dược kia của hắn, lấy thân thể của Trạm Lam, tuy rằng giải độc xong không đến mức sinh long hoạt hổ, thế nhưng cũng không đến mức suy nhược như vậy! Đây là hắn cố ỳ làm như vậy để đánh lừa người khác!
- Nghệ Phong tham kiến bệ hạ!
Nghệ Phong có tước vị Hầu tước, ở trước mặt Trạm Lam là không cần quỳ xuống, hắn chắp tay không kiêu ngạo không siểm nịnh hướng Hoàng đế Trạm Lam hành lễ nói.
Nguyên bản cả đại điện còn đang xì xào bàn tán, bởi vì Nghệ Phong đến, cả đám liền trầm tĩnh lên, tất cả mọi người nhìn về phía Nghệ Phong. Một ít quý tộc còn chưa ra mắt Nghệ Phong, trong lòng cả đám hoài nghi, một thiếu niên vóc người đơn bạc như vậy, mà có thực lực khủng bố như vậy sao? Hơn nữa nắm trong tay thế lực có thể làm Nghệ gia e sợ?
Chỉ là khi ánh mắt bọn hắn chuyển hướng sang sắc mặt khó coi của Nghệ Công, trong lòng bọn hắn rốt cục cũng tin tưởng, cũng cố gắng ghi nhớ khuôn mặt của Nghệ Phong, miễn cho đến lúc đó không cẩn thận chọc tới Nghệ Phong.
Hoàng đế Trạm Lam nhìn Nghệ Phong, trong lòng hắn cũng có chút đánh giá lại người này, tuy rằng hắn được Tôn lão giải thích một chút về Nghệ Phong, thế nhưng hắn phát hiện những lý giải này chỉ là chút da lông. Vương Cấp, Tướng Cấp, Sư Cấp cao giai. Nhiều cao thủ như vậy. Điều này làm cho hắn phải hoài nghi thế lực phía sau Nghệ Phong là ai. Hoàng đế Trạm Lam đã từng hoài nghi đây là thế lực phía sau của Tần Y, thế nhưng nghĩ lại lại thấy không có khả năng. Kia chỉ có thể chứng minh phía sau Nghệ Phong còn có một cổ thế lực cường hãn. Đặc biệt cao thủ Vương Cấp Cuồng Hổ kia, làm cho Hoàng đế Trạm Lam cũng có chút đỏ mắt. Một Hầu tước cũng có thể có một Cao thủ Vương Cấp làm thủ hạ, mà hắn là một Hoàng đế đế quốc cũng không có nhiều Vương Cấp gia nhập vào hoàng thất!
- Thiếu gia, có muốn ta đi theo hay không?
Nghệ Phong lắc đầu nói:
- Ngươi đi theo cũng vô dụng, Hoàng đế Trạm Lam triệu kiến chính là một mình ta, ngươi vào hoàng cung không được!
Tuy rằng Cuồng Hổ cũng biết, thế nhưng vẫn rất lo lắng:
- Thế nhưng sợ là...
Nghệ Phong cười lắc đầu, hướng Cuồng Hổ nói:
- Yên tâm đi! Bọn họ không làm gì được ta đâu!
Đáy lòng Nghệ Phong cười nhạt, chính mình có Thánh Long Lệnh của Hoàng đế Trạm Lam cấp, tại sao phải sợ đám kia chứ? Huống chi, hiện tại Nghệ Phong và Hoàng đế Trạm Lam có quan hệ tương đối vi diệu, nghĩ đến hắn cũng không muốn thấy người hắn muốn mượn hơi, lại bị những thế gia kia chỉnh chết!
Đương nhiên đập một phủ đệ Bá tước, cho dù Hoàng đế Trạm Lam muốn che chở cho hắn, sợ là cũng rất phiền phức, dù sao hai vị Hoàng tử của hắn ước gì chỉnh chết Nghệ Phong!
Nghệ Phong hít sâu một hơi, hắn nhàn nhạt nói:
- Cùng lắm thì, bản thiếu gia lần thứ hai thi triển Phệ Linh Nộ Bạo! Ta xem đến lúc đó ai còn dám nói nhiều!
Cuồng Hổ nghe Nghệ Phong nói, suýt nữa bị dọa chết, ở trong hoàng cung thi triển Phệ Linh Nộ Bạo? Vậy ngươi thật đúng là không muốn sống nữa rồi?
Nghệ Phong không dẫn theo một người hầu, một mình tiến về phía hoàng cung, chạy tới cửa hoàng cung, Nghệ Phong liền thấy Sứ giả đang ở cửa chờ hắn. Sứ giả thấy Nghệ Phong đến, nhất thời tươi cười chạy lên đón, trông rất nhiệt tình.
- Nghệ Phong Hầu tước, chúng ta mau vào cung đi! Hoàng đế bệ hạ đang chờ ngài!
Sứ giả cười nói.
Nghệ Phong cười gật đầu, đi qua một nơi khuất người, hắn đưa cho Sứ giả một xấp kim tệ dầy, sau đó hướng sứ giả cười nói:
- Sứ giả đại nhân, không biết Hoàng đế bệ hạ hiện tại tâm tình như thế nào?
Sứ giả không để lại vết tích thu ngân phiếu vào trong người, sau đó nhìn Nghệ Phong thấp giọng nói:
- Có lẽ bệ hạ vì quốc sự mà vất vả. Ngày hôm qua lúc đám người Nghệ công ra mắt bệ hạ, sắc mặt bệ hạ có chút không khỏe!
Nghệ Phong nghe Sứ giả nói, khóe miệng hiện ra một nụ cười. Hắn đã có được tin tước hắn muốn, đáy lòng cũng yên tâm vài phần.
Nghệ Phong lần thứ hai từ trong lòng lấy ra một xấp kim tệ, len lén đưa cho Sứ giả, sứ giả này rất thông minh, biết hắn muốn tin tức gì. Thảo nào có thể làm thân tín của Hoàng đế Trạm Lam. Nghệ Phong quyết định gầy dựng quan hệ tốt với hắn, người xem qua phim cổ trang đều biết! Thái giám là người có thể gây hỏng việc nhất, cũng có thể thành sự nhất! Bọn hắn nắm giữ tin tức đủ để thay đổi lịch sử!
Sứ giả đối với cách làm của Nghệ Phong rất là vui vẻ, mặc dù bình thường cũng có người rộng rãi, hơn nữa đối với hắn rất cung kính, thế nhưng trong xương cốt bọn họ đối với hắn rất khinh thường. Ở trước mặt Nghệ Phong, sứ giả chưa từng có cảm giác ấy. Điều này làm cho hảo cảm đối với Nghệ Phong tăng nhiều!
- Nghệ Phong hầu tước! Ngày hôm nay, người trận doanh của hai đại Hoàng tử đều đến đông đủ!
Sứ giả nhắc nhở, làm cho Nghệ Phong hơi nhăn mặt nhíu mày, xem ra ngày hôm nay xác thực có chút phiền phức. Hai đại Hoàng tử đều đến đông đủ? Chẳng lẽ còn muốn bức vua thoái vị sao?
Thời điểm Nghệ Phong sắp vào đại điện, sứ giả đột nhiên chặn ngang Nghệ Phong lại, ở bên tai Nghệ Phong nói:
- Nghệ Phong hầu tước, ngày hôm nay thời điểm bệ hạ lên triều, người không vui đập một cái ngọc bội, còn nói “ta còn chưa có chết đâu”.
Lời này vừa nói ra, nhất thời làm cho nhãn tình Nghệ Phong sáng lên, trong lòng Nghệ Phong liền hiểu ra, hắn biết hắn nên làm như thế nào rồi!
Nghệ Phong cười cười, hướng sứ giả nói:
- Sứ giả đại nhân, khi nào có thời gian tới phủ đệ ta chơi một chút!
Sứ giả tâm thần lĩnh hội, cười cười nói Nghệ Phong:
- Nghệ Phong hầu tước có lời mời, ta tất nhiên không thể từ chối, bệ hạ đang chờ, chúng ta mau vào thôi!
Nghệ Phong gật đầu, theo sứ giả đi vào chính điện.
Nghệ Phong vừa vào chính điện, tất cả mọi người đều quay đầu nhìn về phía hắn, ở giữa những người này, có rất nhiều người Nghệ Phong đã gặp qua, trong đó có ít người tới phủ mình đưa lễ vật, Nghệ Phong nhớ tới những người này nói năng khách khí, nhớ tới đống lễ vật trong phòng mình, trong lòng hắn vui vẻ không ngớt.
Sứ giả mang theo Nghệ Phong một đường đi về phía trước, khi tới giữa điện, lúc này sứ giả mới hướng Hoàng đế Trạm Lam bẩm báo nói:
- Bệ hạ, Nghệ Phong hầu tước đã tới!
Nghệ Phong nhìn về phía Hoàng đế Trạm Lam, chỉ thấy hắn ngồi trên ngai vàng, long ngai tản ra tinh quang chói mắt, đại khí uy nghiêm, tay vịn đầu rồng cao cao tại thượng, làm cho người ta có một loại kính nể vô hình. Nghệ Phong nhìn vẻ mặt trắng bệch của Hoàng đế Trạm Lam, miệng hắn nổi lên một nụ cười quỷ dị, Hoàng đế Trạm Lam này rất giỏi diễn trò! Nghệ Phong tự nhiên biết hiệu quả viên đan dược kia của hắn, lấy thân thể của Trạm Lam, tuy rằng giải độc xong không đến mức sinh long hoạt hổ, thế nhưng cũng không đến mức suy nhược như vậy! Đây là hắn cố ỳ làm như vậy để đánh lừa người khác!
- Nghệ Phong tham kiến bệ hạ!
Nghệ Phong có tước vị Hầu tước, ở trước mặt Trạm Lam là không cần quỳ xuống, hắn chắp tay không kiêu ngạo không siểm nịnh hướng Hoàng đế Trạm Lam hành lễ nói.
Nguyên bản cả đại điện còn đang xì xào bàn tán, bởi vì Nghệ Phong đến, cả đám liền trầm tĩnh lên, tất cả mọi người nhìn về phía Nghệ Phong. Một ít quý tộc còn chưa ra mắt Nghệ Phong, trong lòng cả đám hoài nghi, một thiếu niên vóc người đơn bạc như vậy, mà có thực lực khủng bố như vậy sao? Hơn nữa nắm trong tay thế lực có thể làm Nghệ gia e sợ?
Chỉ là khi ánh mắt bọn hắn chuyển hướng sang sắc mặt khó coi của Nghệ Công, trong lòng bọn hắn rốt cục cũng tin tưởng, cũng cố gắng ghi nhớ khuôn mặt của Nghệ Phong, miễn cho đến lúc đó không cẩn thận chọc tới Nghệ Phong.
Hoàng đế Trạm Lam nhìn Nghệ Phong, trong lòng hắn cũng có chút đánh giá lại người này, tuy rằng hắn được Tôn lão giải thích một chút về Nghệ Phong, thế nhưng hắn phát hiện những lý giải này chỉ là chút da lông. Vương Cấp, Tướng Cấp, Sư Cấp cao giai. Nhiều cao thủ như vậy. Điều này làm cho hắn phải hoài nghi thế lực phía sau Nghệ Phong là ai. Hoàng đế Trạm Lam đã từng hoài nghi đây là thế lực phía sau của Tần Y, thế nhưng nghĩ lại lại thấy không có khả năng. Kia chỉ có thể chứng minh phía sau Nghệ Phong còn có một cổ thế lực cường hãn. Đặc biệt cao thủ Vương Cấp Cuồng Hổ kia, làm cho Hoàng đế Trạm Lam cũng có chút đỏ mắt. Một Hầu tước cũng có thể có một Cao thủ Vương Cấp làm thủ hạ, mà hắn là một Hoàng đế đế quốc cũng không có nhiều Vương Cấp gia nhập vào hoàng thất!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.