Chương 1415: Hải Lam Thánh quả
Anh Giai Ngây Thơ
23/06/2013
Trên đường đi, Nghệ Phong và Băng Ngưng chém giết không ít năng lượng thể. Sau khi Băng Ngưng thôn phệ những năng lượng thể này, thực lực đột phá tới thất giai, rất nhanh đạt tới Tôn Cấp thất giai đỉnh phong.
Càng đi vào sâu, càng đụng tới năng lượng thể mạnh. Mật độ năng lượng thể càng nhiều, điều này khiến Nghệ Phong và Băng Ngưng không thể thôn phệ toàn bộ năng lượng thể này. Gom lại sẽ khả quan hơn rất nhiều.
Sâu bên trong, năng lượng thể nối tiếp nhau, Nghệ Phong cố gắng tránh né năng lượng thể cường đại. Dù sao mang theo Băng Ngưng, nếu như bị những năng lượng thể chặn lại, Băng Ngưng sẽ rất nguy hiểm.
- Đây chính là chỗ sâu nhất trong cấm địa sao?
Nghệ Phong tránh né hai năng lượng thể đạt tới ngũ giai, hướng về phía Băng Ngưng hỏi.
Băng Ngưng gật đầu:
- Đã tới chỗ sâu nhất. Rất nhiều khả năng Hải Lam Thánh quả mọc tại khu vực này.
Nghệ Phong quay về phía Băng Ngưng khẽ gật đầu, lực cảm nhận cường đại quét tới xung quanh. Tuy rằng biết tồn tại lực cường đại như vậy sẽ gây kinh động, thế nhưng hắn không thể chỉ dựa vào đôi mắt chính mình tìm kiếm, không gian lớn như vậy, dựa vào đôi mắt chính mình không biết phải tới năm nào tháng nào mới có thể tìm ra.
Khi Nghệ Phong vận dụng lực cảm nhận cường đại, rất nhiều năng lượng thể bị kinh động, rất nhanh tấn công Nghệ Phong. Nghệ Phong ôm chặt Băng Ngưng, phía sau xuất hiện hai cánh đấu khí, trong lúc đó đập mạnh tránh né năng lượng thể vây công.
Lực cảm nhận của Nghệ Phong, rất nhanh lại di chuyển, điên cuồng càn quét bốn phía. Tìm kiếm xung quanh tồn tại Hải Lam Thánh quả hay không?
Lực nhận biết của Nghệ Phong càng lúc càng kích động nhiều năng lượng thể. Phía sau Nghệ Phong, nhất thời hình thành tràng cảnh kinh khủng. Đám năng lượng thể khổng lồ truy đuổi Nghệ Phong, giống như tướng quân dẫn theo vô số binh sĩ, tầng tầng lớp lớp vô cùng rực rỡ.
Đương nhiên, Nghệ Phong sở hữu thân pháp Mị Ảnh, cũng không sợ chúng nó truy đuổi. Bất quá, Băng Ngưng trong lòng Nghệ Phong nhìn năng lượng thể càng lúc càng nhiều. Trong đó tồn tại đủ loại cường đại, khiến Băng Ngưng hít sâu ngụm lương khí.
- Nghệ Phong, không thể tiếp tục như vậy. Nếu như bị đối phương vây quanh, vậy rất phiền phức.
Băng Ngưng lo lắng nói.
- Không sao! Không có năng lượng thể trên Quân Cấp ngũ giai, bọn chúng nhiều nữa cũng vô dụng.
Nghệ Phong vô cùng tự tin nói.
Băng Ngưng nghe Nghệ Phong nói vậy, nàng khẽ nhíu nhíu mày, thực sự vẫn muốn nói thêm gì nữa. Bất quá, trong lòng Nghệ Phong, nàng có thể nghe thấy hai cánh đấu khí trên cơ thể hắn bám theo tiếng sấm sét.
Trên đường Nghệ Phong sử dụng lực cảm nhận tìm kiếm xung quanh, tuy rằng tìm được không ít dược vật kinh ngạc. Thế nhưng vẫn chưa phát hiện Hải Lam Thánh quả hắn muốn tìm. Điều này khiến Nghệ Phong chau mày lại.
Nghệ Phong thoáng liếc nhìn năng lượng thể phía sau càng lúc càng nhiều. Trong đó đã xuất hiện năng lượng thể tam giai và ngũ giai. Dưới tình huống như vậy, Nghệ Phong cũng không dám kinh động, nếu như bị thực lực như vậy vây khốn, muốn chạy thực sự cũng không thể.
Nghệ Phong bất đắc dĩ thu hồi lực cảm nhận, thở dài quay về phía Băng Ngưng nói:
- Trước hết cần phải dẫn theo nàng tách khỏi những năng lượng thể này truy sát.
Nói xong, thân ảnh Nghệ Phong chợt lóe hóa thành hồng quang, mạnh mẽ tạo khoảng cách với đám năng lượng thể vừa mới truy sát. Sau khi tạo khoảng cách, Nghệ Phong không ngừng thi triển Thuấn Di. Trong khoảng thời gian ngắn, thân ảnh chợt biến khỏi tầm nhìn của đám năng lượng thể.
Không thấy hình bóng Nghệ Phong, đám năng lượng thể này lộ ra vẻ nghi hoặc. Sau cùng, đều tự giải tán.
- Xem ra, Hải Lam Thánh quả nằm tại trung tâm.
Nghệ Phong thở dài, hắn vừa mới tìm kiếm trong khoảng rộng, thế nhưng không thể phát hiện tung tích Hải Lam Thánh quá, rất có thể không tồn tại tại nơi này.
Khi Nghệ Phong quay đầu nhìn về phía Băng Ngưng, lại phát hiện Băng Ngưng sững sờ nhìn về phương hướng nào đó. Nàng quay về phía Nghệ Phong giơ tay chỉ, nói:
- Nghệ Phong, ngươi xem kia là cái gì?
Nghệ Phong quay đầu xem qua, chỉ thấy cuối ánh mắt Băng Ngưng. Có một tòa Băng Sơn nguy nga tráng lệ, Băng Sơn trong suốt, lộng lẫy chói mắt.
- Đi! Đi xem.
Nghệ Phong quay về phía Băng Ngưng nói. Hắn dẫn theo Băng Ngưng bay nhanh về phía Băng Sơn.
Băng Sơn cách Nghệ Phong khá xa, khi Nghệ Phong chạy tới Băng Sơn, mới phát hiện nó vô cùng to lớn. Băng Sơn cao mấy nghìn trường, giống như quái vật khổng lồ.
Nghệ Phong không tiếp cận Băng Sơn, tựa như cảm giác được Băng Sơn tỏa ra khí tức hàn băng. Bất quá, Nghệ Phong và Băng Ngưng không phải người thường, tự nhiên không bị những khí tức hàn băng này quấy rầy.
Nghệ Phong kéo Băng Ngưng nhẹ nhàng bay lên trên Băng Sơn. Nghệ Phong bay lên cao, nhiệt độ xung quanh cũng không ngừng giảm xuống. Sau cùng Nghệ Phong phải vận dụng năng lượng thuộc tính hỏa vững vàng bao quanh chính mình và Băng Ngưng.
Nghệ Phong hạ xuống đỉnh Băng Sơn, liền bị tràng cảnh trước mắt hù dọa. Tại đỉnh Băng Sơn, xuất hiện hồ rộng lớn, hồ quang nhàn nhạt, trên mặt hồ tỏa ra lương khí nhè nhẹ. Rất khó lý giải, nhiệt độ lạnh như vậy, tại sao hồ này không kết băng?
Bất quá, Nghệ Phong không lý giải nhiều điểm ấy, điều khiến hắn vô cùng mừng rỡ chính là. Tại giữa hồ có một thân cây tỏa lam quang lóng lánh, cành lá xung quanh đều phát lam quang dày đặc nồng đậm chói mắt.
- Hải Lam Thánh quả.
Băng nhưng nhìn quả giữa hồ phát ra làm quang, thấy Nghệ Phong vui mừng khôn xiết.
Nghệ Phong thở dài, quay về phía Băng Ngưng nói:
- Thực sự chính là Hải Lam Thánh quả. Không ngờ, cư nhiên thứ này sinh trưởng trên Băng Sơn.
Băng Ngưng nhìn hồ lớn, không ít cây xanh sinh trưởng trong đó. Mà ít ỏi mấy cây đã xuất hiện Hải Lam Thánh quả, chính tại mấy cây vị trí trung tâm. Băng Ngưng nhìn một chút, có khoảng bốn năm Hải Lam Thánh quả.
Nhiều năm nay không ai tiến sâu vào cấm địa, Hải Lam Thánh quả phát triển lại chỉ có bốn năm quả. Có thể thấy Hải Lam Thánh quả vô cùng trân quý.
- Nghệ Phong, mau lấy nó. E là người hai cung đã tiến nhập, không lâu sau, ắt sẽ tìm tới nơi này.
Băng Ngưng nhắc nhở nói.
Nghệ Phong gật đầu, buông Băng Ngưng, bay nhanh tới trung tâm hồ.
Khi Nghệ Phong vừa mới bay được hơn nữa quãng đường, nước trong hồ bỗng nhiên hóa thành đạo thủy kiếm, hung hăng hướng tới hư không đâm Nghệ Phong. Thủy kiếm vô cùng sắc bén, ngăn cản Nghệ Phong. Thân ảnh Nghệ Phong mạnh mẽ dừng lại, ánh mắt đầy cảnh giác, chằm chằm nhìn xuống mặt hồ.
Băng Ngưng thấy tràng cảnh như vậy, trong lòng rất lo lắng. Hiển nhiên, Hải Lam Thánh Quả tồn tại linh vật thủ hộ. Dựa theo thủy kiếm vừa nãy, xem ra thực lực của linh vật này nhất định không kém.
Nghệ Phong nhìn mặt hồ lại trở nên tĩnh lặng, thân thể căng thẳng, không dám thả lỏng. Hắn mơ hồ cảm giác, tồn tại cổ khí tức tập trung tại thân thể hắn. Hắn khẽ di chuyển, sẽ bị công kích trí mạng.
Nghệ Phong đợi hồi lâu, mặt hồ vẫn yên tĩnh như trước. Thế nhưng, khí tức tập trung tại cơ thể như có như không, khiến Nghệ Phong không kiềm chết nổi tức giận mắng:
- Chết tiệt, rốt cuộc là vật gì?
Càng đi vào sâu, càng đụng tới năng lượng thể mạnh. Mật độ năng lượng thể càng nhiều, điều này khiến Nghệ Phong và Băng Ngưng không thể thôn phệ toàn bộ năng lượng thể này. Gom lại sẽ khả quan hơn rất nhiều.
Sâu bên trong, năng lượng thể nối tiếp nhau, Nghệ Phong cố gắng tránh né năng lượng thể cường đại. Dù sao mang theo Băng Ngưng, nếu như bị những năng lượng thể chặn lại, Băng Ngưng sẽ rất nguy hiểm.
- Đây chính là chỗ sâu nhất trong cấm địa sao?
Nghệ Phong tránh né hai năng lượng thể đạt tới ngũ giai, hướng về phía Băng Ngưng hỏi.
Băng Ngưng gật đầu:
- Đã tới chỗ sâu nhất. Rất nhiều khả năng Hải Lam Thánh quả mọc tại khu vực này.
Nghệ Phong quay về phía Băng Ngưng khẽ gật đầu, lực cảm nhận cường đại quét tới xung quanh. Tuy rằng biết tồn tại lực cường đại như vậy sẽ gây kinh động, thế nhưng hắn không thể chỉ dựa vào đôi mắt chính mình tìm kiếm, không gian lớn như vậy, dựa vào đôi mắt chính mình không biết phải tới năm nào tháng nào mới có thể tìm ra.
Khi Nghệ Phong vận dụng lực cảm nhận cường đại, rất nhiều năng lượng thể bị kinh động, rất nhanh tấn công Nghệ Phong. Nghệ Phong ôm chặt Băng Ngưng, phía sau xuất hiện hai cánh đấu khí, trong lúc đó đập mạnh tránh né năng lượng thể vây công.
Lực cảm nhận của Nghệ Phong, rất nhanh lại di chuyển, điên cuồng càn quét bốn phía. Tìm kiếm xung quanh tồn tại Hải Lam Thánh quả hay không?
Lực nhận biết của Nghệ Phong càng lúc càng kích động nhiều năng lượng thể. Phía sau Nghệ Phong, nhất thời hình thành tràng cảnh kinh khủng. Đám năng lượng thể khổng lồ truy đuổi Nghệ Phong, giống như tướng quân dẫn theo vô số binh sĩ, tầng tầng lớp lớp vô cùng rực rỡ.
Đương nhiên, Nghệ Phong sở hữu thân pháp Mị Ảnh, cũng không sợ chúng nó truy đuổi. Bất quá, Băng Ngưng trong lòng Nghệ Phong nhìn năng lượng thể càng lúc càng nhiều. Trong đó tồn tại đủ loại cường đại, khiến Băng Ngưng hít sâu ngụm lương khí.
- Nghệ Phong, không thể tiếp tục như vậy. Nếu như bị đối phương vây quanh, vậy rất phiền phức.
Băng Ngưng lo lắng nói.
- Không sao! Không có năng lượng thể trên Quân Cấp ngũ giai, bọn chúng nhiều nữa cũng vô dụng.
Nghệ Phong vô cùng tự tin nói.
Băng Ngưng nghe Nghệ Phong nói vậy, nàng khẽ nhíu nhíu mày, thực sự vẫn muốn nói thêm gì nữa. Bất quá, trong lòng Nghệ Phong, nàng có thể nghe thấy hai cánh đấu khí trên cơ thể hắn bám theo tiếng sấm sét.
Trên đường Nghệ Phong sử dụng lực cảm nhận tìm kiếm xung quanh, tuy rằng tìm được không ít dược vật kinh ngạc. Thế nhưng vẫn chưa phát hiện Hải Lam Thánh quả hắn muốn tìm. Điều này khiến Nghệ Phong chau mày lại.
Nghệ Phong thoáng liếc nhìn năng lượng thể phía sau càng lúc càng nhiều. Trong đó đã xuất hiện năng lượng thể tam giai và ngũ giai. Dưới tình huống như vậy, Nghệ Phong cũng không dám kinh động, nếu như bị thực lực như vậy vây khốn, muốn chạy thực sự cũng không thể.
Nghệ Phong bất đắc dĩ thu hồi lực cảm nhận, thở dài quay về phía Băng Ngưng nói:
- Trước hết cần phải dẫn theo nàng tách khỏi những năng lượng thể này truy sát.
Nói xong, thân ảnh Nghệ Phong chợt lóe hóa thành hồng quang, mạnh mẽ tạo khoảng cách với đám năng lượng thể vừa mới truy sát. Sau khi tạo khoảng cách, Nghệ Phong không ngừng thi triển Thuấn Di. Trong khoảng thời gian ngắn, thân ảnh chợt biến khỏi tầm nhìn của đám năng lượng thể.
Không thấy hình bóng Nghệ Phong, đám năng lượng thể này lộ ra vẻ nghi hoặc. Sau cùng, đều tự giải tán.
- Xem ra, Hải Lam Thánh quả nằm tại trung tâm.
Nghệ Phong thở dài, hắn vừa mới tìm kiếm trong khoảng rộng, thế nhưng không thể phát hiện tung tích Hải Lam Thánh quá, rất có thể không tồn tại tại nơi này.
Khi Nghệ Phong quay đầu nhìn về phía Băng Ngưng, lại phát hiện Băng Ngưng sững sờ nhìn về phương hướng nào đó. Nàng quay về phía Nghệ Phong giơ tay chỉ, nói:
- Nghệ Phong, ngươi xem kia là cái gì?
Nghệ Phong quay đầu xem qua, chỉ thấy cuối ánh mắt Băng Ngưng. Có một tòa Băng Sơn nguy nga tráng lệ, Băng Sơn trong suốt, lộng lẫy chói mắt.
- Đi! Đi xem.
Nghệ Phong quay về phía Băng Ngưng nói. Hắn dẫn theo Băng Ngưng bay nhanh về phía Băng Sơn.
Băng Sơn cách Nghệ Phong khá xa, khi Nghệ Phong chạy tới Băng Sơn, mới phát hiện nó vô cùng to lớn. Băng Sơn cao mấy nghìn trường, giống như quái vật khổng lồ.
Nghệ Phong không tiếp cận Băng Sơn, tựa như cảm giác được Băng Sơn tỏa ra khí tức hàn băng. Bất quá, Nghệ Phong và Băng Ngưng không phải người thường, tự nhiên không bị những khí tức hàn băng này quấy rầy.
Nghệ Phong kéo Băng Ngưng nhẹ nhàng bay lên trên Băng Sơn. Nghệ Phong bay lên cao, nhiệt độ xung quanh cũng không ngừng giảm xuống. Sau cùng Nghệ Phong phải vận dụng năng lượng thuộc tính hỏa vững vàng bao quanh chính mình và Băng Ngưng.
Nghệ Phong hạ xuống đỉnh Băng Sơn, liền bị tràng cảnh trước mắt hù dọa. Tại đỉnh Băng Sơn, xuất hiện hồ rộng lớn, hồ quang nhàn nhạt, trên mặt hồ tỏa ra lương khí nhè nhẹ. Rất khó lý giải, nhiệt độ lạnh như vậy, tại sao hồ này không kết băng?
Bất quá, Nghệ Phong không lý giải nhiều điểm ấy, điều khiến hắn vô cùng mừng rỡ chính là. Tại giữa hồ có một thân cây tỏa lam quang lóng lánh, cành lá xung quanh đều phát lam quang dày đặc nồng đậm chói mắt.
- Hải Lam Thánh quả.
Băng nhưng nhìn quả giữa hồ phát ra làm quang, thấy Nghệ Phong vui mừng khôn xiết.
Nghệ Phong thở dài, quay về phía Băng Ngưng nói:
- Thực sự chính là Hải Lam Thánh quả. Không ngờ, cư nhiên thứ này sinh trưởng trên Băng Sơn.
Băng Ngưng nhìn hồ lớn, không ít cây xanh sinh trưởng trong đó. Mà ít ỏi mấy cây đã xuất hiện Hải Lam Thánh quả, chính tại mấy cây vị trí trung tâm. Băng Ngưng nhìn một chút, có khoảng bốn năm Hải Lam Thánh quả.
Nhiều năm nay không ai tiến sâu vào cấm địa, Hải Lam Thánh quả phát triển lại chỉ có bốn năm quả. Có thể thấy Hải Lam Thánh quả vô cùng trân quý.
- Nghệ Phong, mau lấy nó. E là người hai cung đã tiến nhập, không lâu sau, ắt sẽ tìm tới nơi này.
Băng Ngưng nhắc nhở nói.
Nghệ Phong gật đầu, buông Băng Ngưng, bay nhanh tới trung tâm hồ.
Khi Nghệ Phong vừa mới bay được hơn nữa quãng đường, nước trong hồ bỗng nhiên hóa thành đạo thủy kiếm, hung hăng hướng tới hư không đâm Nghệ Phong. Thủy kiếm vô cùng sắc bén, ngăn cản Nghệ Phong. Thân ảnh Nghệ Phong mạnh mẽ dừng lại, ánh mắt đầy cảnh giác, chằm chằm nhìn xuống mặt hồ.
Băng Ngưng thấy tràng cảnh như vậy, trong lòng rất lo lắng. Hiển nhiên, Hải Lam Thánh Quả tồn tại linh vật thủ hộ. Dựa theo thủy kiếm vừa nãy, xem ra thực lực của linh vật này nhất định không kém.
Nghệ Phong nhìn mặt hồ lại trở nên tĩnh lặng, thân thể căng thẳng, không dám thả lỏng. Hắn mơ hồ cảm giác, tồn tại cổ khí tức tập trung tại thân thể hắn. Hắn khẽ di chuyển, sẽ bị công kích trí mạng.
Nghệ Phong đợi hồi lâu, mặt hồ vẫn yên tĩnh như trước. Thế nhưng, khí tức tập trung tại cơ thể như có như không, khiến Nghệ Phong không kiềm chết nổi tức giận mắng:
- Chết tiệt, rốt cuộc là vật gì?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.