Chương 1553: Kỹ năng truyền thừa va chạm
Anh Giai Ngây Thơ
23/06/2013
Giữa thiên địa dường như chỉ còn lại hai cỗ lực lượng hủy diệt, khi cả hai giao phong từng tiếng nổ vang như tiếng sấm rền không ngừng vang lên. Từng khe nứt tựa như một con sông không ngừng thoáng hiện làm nhân tâm rung động. Toàn bộ giác đấu trường dưới hai cỗ lực lượng này, vô số đá xanh bị nhấc lên trời. Chỉ là trong nháy mắt, giác đấu trường triệt để bị hủy diệt.
Tuy uy thế rất khủng bố, nhưng khiến cho người ta cảm thấy ngoài ý muốn chính là không có một cơn lốc nào xuất hiện. Toàn bộ không gian chỉ còn lại sự giao phong của năng lượng. Lực lượng khủng bố xông thẳng lên tận mây xanh. Không gian giống như là thiên địa chi uy bộc phát như ngày sắp tận thế.
Vết nứt không gian chằng chịt, khiến cho mọi người líu lưỡi. Tất cả đều cảm giác được tim mình đập nhanh tới nỗi không thể kiểm soát, rất khó lý giải đây là lực lượng mà Quân cấp có thể thi triển. Cho dù là Trình Khải cũng có chút rung động. Lực lượng này đã vượt qua phạm trù Quân cấp, hắn liếc mắt nhìn nam tử Vương Tọa, thấy vẻ ngưng trọng trong mắt đối phương.
Hai cỗ lực lượng sớm đã bao trùm thân ảnh hai người, tầm mắt của mọi người chỉ có thể nhìn thấy một cỗ lực lượng khủng bố đang bùng nổ dữ dội.
Nam tử Vương Tọa nhìn hai đạo lực lượng hủy thiên diệt địa trong sân liền nói với Trình Khải:
- Lực lượng của Đế Ngạo Thiên vẫn mạnh một bậc. Tuy Nghệ Phong có Phệ Châu khiến lực lượng tăng lên. Thế nhưng chênh lệch lực lượng quá lớn, cộng thêm đối phương có hiệu quả của Địa Hỏa cùng Âm Hỏa, làm Nghệ Phong lâm vào thế yếu.
Trình Khải gật gật đầu nói:
- Cũng là không có biện pháp nào. Dù sao Tông chủ mới đạt tới Thất giai, huống chi thực lực càng mạnh thì kỹ năng truyền thừa có hiệu quả tăng phúc càng lớn.
Khi tiếng nói hai người vừa dứt thì đấu khí của Nghệ Phong bắt đầu bại lui điều này khiến cho mọi người triệt để hưng phấn. Cơ hồ đã thấy được kết cục của trận chiến đấu này.
Mấy người Tần Y đều siết chặt nắm đấm, ánh mắt mang theo vẻ chờ mong nhìn chăm chú trong tràng đấu.
Khuôn mặt Hạ Chỉ Mộng mang theo vẻ lo lắng, nhìn đấu khí của Nghệ Phong bại lui tiêu tán thì hít sâu một hơi.
Mà người của trận doanh Thánh tông nhịn không được thở dài một hơi. Cuộc tỷ thí này, cuối cùng vẫn do Nghệ Phong chênh lệch lực lượng. Nếu cho hắn thời gian vài năm nữa có lẽ tình thế sẽ đảo ngược lại. Thế nhưng lúc này...
Khi nhìn thấy đấu khí của Nghệ Phong biến mất, mọi người liền lắc đầu bất đắc dĩ thì đột nhiên bên trong giác đấu trường bộc phát ra một cỗ lực lượng khủng bố. Cỗ lực lượng này tuy kém hơn lực lượng Nghệ Phong cùng Đế Ngạo Thiên sử dụng Thiên giai vũ kỹ. Tuy nhiên đủ để cho các võ giả ở đây tim đập thình thịch.
- Luân Hồi Tịch Diệt!
Khi Thiên giai Nhiếp Hồn Thuật dung hợp vào đấu khí của Nghệ Phong, đấu khí bại lui lập tức trùng kích tới. Hai cỗ đấu khí giao phong với nhau bộc phát những tiếng nổ mãnh liệt như sấm sét. Một đạo khe hở đen kịt mấy chục thước đột nhiên xuất hiện, thôn phệ dư kình của hai cỗ lực lượng đang giao phong với nhau.
Dưới sự phối hợp của Nhiếp Hồn Thuật Thiên giai, Nghệ Phong đã ổn định lại cục diện. Hai cỗ lực lượng triệt để vặn vẹo chui vào trong vết nứt không gian, sau đó biến mất trong hư không.
Mọi người đột nhiên thấy hư không khôi phục lại như thường, nguyên một đám sững sờ nhìn hai người ở phía trên giác đấu trường.
- Ngang tay?
Tất cả mọi người sững sờ, ánh mắt trở nên nghi hoặc bất định.
Thế nhưng rất nhanh, bọn họ liền phát hiện nguyên bản Nghệ Phong đang quỳ trên mặt đất, đột nhiên xoay người đứng dậy tiến về phía Đế Ngạo Thiên.
Thấy như vậy một màn, nguyên một đám nghi hoặc không thôi. Bọn họ tự nhiên đã nhìn ra, lực lượng khủng bố mà hai người thi triển đã sớm tiêu hao hết đấu khí trong cơ thể. Hai người còn có thể tái chiến tiếp sao? Chẳng lẽ muốn đánh lộn?
Rất nhanh, Nghệ Phong đã nói suy đoán của bọn họ là chính xác! Nghệ Phong thật sự đánh lộn với Đế Ngạo Thiên.
Một quyền của Nghệ Phong đánh tới Đế Ngạo Thiên, Đế Ngạo Thiên nhìn đấu khí từ nắm đấm, khóe miệng mang theo một tia cười lạnh đưa tay ngăn cản.
Thế nhưng vừa đỡ đòn sắc mặt Đế Ngạo Thiên đột nhiên đại biến. Trong mắt mang theo vẻ không cam lòng. Lực lượng trên nắm tay của đối phương không chênh lệch với trình độ Quân cấp chút nào, thậm chí còn mạnh hơn Quân cấp bình thường một bậc.
Nếu là dĩ vãng Đế Ngạo Thiên tự nhiên sẽ không sợ. Thế nhưng lúc này không có đấu khí chống đỡ, lực lượng như vậy đơn giản có thể khiến cho hắn bị thua.
Từng quyền của Nghệ Phong không ngừng đánh lên người Đế Ngạo Thiên. Tuy lực lượng thân thể Đế Ngạo Thiên mạnh người bình thường, nhưng nếu so với Nghệ Phong thì còn kém rất nhiều.
Đế Ngạo Thiên phun ra từng ngụm huyết dịch. Dưới nắm đấm của Nghệ Phong, Đế Ngạo Thiên tựa như một bao cát bị Nghệ Phong tha hồ đánh phun máu.
Mà Nghệ Phong hiển nhiên không có ý tứ lưu tình, từng quyền hung hăng đánh lên người Đế Ngạo Thiên.
Mọi người thấy một màn này, nguyên một đám sững sờ, đầu óc họ dường như vận chuyển chậm lại. Cho dù đánh lộn, chẳng lẽ Đế Ngạo Thiên lại không thể đánh trả sao?
Nhìn Đế Ngạo Thiên không ngừng bị Nghệ Phong đánh phun máu tất, cả mọi người hai mặt nhìn nhau.
Thấy Nghệ Phong rất có thể sẽ đánh chết Đế Ngạo Thiên. Rốt cục cũng có người kịp phản ứng, thân ảnh lóe lên xuất hiện bên cạnh Đế Ngạo Thiên công kích Nghệ Phong.
Lực lượng khủng bố chấn Nghệ Phong bay ngược ra ngoài, khóe miệng tuôn ra một đạo huyết dịch.
Một màn này khiến cho người của trận doanh Thánh tông không kịp phản ứng. Nguyên một đám đứng lên nổi giận gầm lên:
- Mẹ nó, khi dễ Thánh tông ta không có người hay sao?
Những võ giả thuộc phe Thánh tông tới tham gia giao lưu hội bay nhanh đến bên cạnh Nghệ Phong đối chọi gay gắt cùng đối phương. Ngay tại lúc đó, võ giả trận doanh Tiên Cảnh cũng nhanh chóng lách mình đến chung quanh Đế Ngạo Thiên, hai phe vận sức chờ phát động.
- Tiên Cảnh ngươi có còn biết xấu hổ là gì hay không. Tài nghệ không bằng người thì thôi, lại còn có bản lĩnh xa luân chiến. Muốn đánh phải không, lão tử đánh với các ngươi.
Các võ giả Thánh tông mắng.
- Đánh thì đánh, chẳng lẽ Tiên Cảnh ta sợ các ngươi hay sao?
Tiên Cảnh tự nhiên sẽ không khoanh tay đứng nhìn Đế Ngạo Thiên bị Nghệ Phong đánh chết. Bất kể là Nghệ Phong hay là Đế Ngạo Thiên đều là người cầm đầu trong đám người đồng lứa bọn. Hai phe đều khó có khả năng đứng nhìn.
Thấy thế trận hai phe hết sức căng thẳng, Nghệ Phong khoát khoát tay ngăn cản võ giả trận doanh Thánh tông. Nơi này là Tiên Cảnh, nếu quần chiến thì Thánh tông không lấy được chỗ tốt. Cho dù muốn chiến, cũng phải tìm một nơi có lợi cho chính mình.
Đế Ngạo Thiên bị Nghệ Phong đánh cho nhiều quyền như vậy, sớm đã trọng thương. Một cổ huyết dịch từ khóe miệng chảy ra, may mà là hắn chứ nếu là võ giả bình thường thì cho dù không chết, cũng phải mất đi nửa cái mạng.
Đế Ngạo Thiên khoát khoát tay để cho võ giả Tiên Cảnh lui ra, hắn tự nhiên sẽ không đứng nhìn người của trận doanh hai phe quần chiến. Tuy đây là địa bàn của bọn họ, bọn họ có ưu thế, thế nhưng nếu thật sự muốn đánh thì hậu quả sẽ vô cùng nghiêm trọng. Dù sao, những võ giả đến giao lưu hội đều là bảo bối của các tông môn. Không phải là người chính thức tiếp nhận tông môn thì cũng xác nhận là môn chủ đời kế tiếp.
Tuy uy thế rất khủng bố, nhưng khiến cho người ta cảm thấy ngoài ý muốn chính là không có một cơn lốc nào xuất hiện. Toàn bộ không gian chỉ còn lại sự giao phong của năng lượng. Lực lượng khủng bố xông thẳng lên tận mây xanh. Không gian giống như là thiên địa chi uy bộc phát như ngày sắp tận thế.
Vết nứt không gian chằng chịt, khiến cho mọi người líu lưỡi. Tất cả đều cảm giác được tim mình đập nhanh tới nỗi không thể kiểm soát, rất khó lý giải đây là lực lượng mà Quân cấp có thể thi triển. Cho dù là Trình Khải cũng có chút rung động. Lực lượng này đã vượt qua phạm trù Quân cấp, hắn liếc mắt nhìn nam tử Vương Tọa, thấy vẻ ngưng trọng trong mắt đối phương.
Hai cỗ lực lượng sớm đã bao trùm thân ảnh hai người, tầm mắt của mọi người chỉ có thể nhìn thấy một cỗ lực lượng khủng bố đang bùng nổ dữ dội.
Nam tử Vương Tọa nhìn hai đạo lực lượng hủy thiên diệt địa trong sân liền nói với Trình Khải:
- Lực lượng của Đế Ngạo Thiên vẫn mạnh một bậc. Tuy Nghệ Phong có Phệ Châu khiến lực lượng tăng lên. Thế nhưng chênh lệch lực lượng quá lớn, cộng thêm đối phương có hiệu quả của Địa Hỏa cùng Âm Hỏa, làm Nghệ Phong lâm vào thế yếu.
Trình Khải gật gật đầu nói:
- Cũng là không có biện pháp nào. Dù sao Tông chủ mới đạt tới Thất giai, huống chi thực lực càng mạnh thì kỹ năng truyền thừa có hiệu quả tăng phúc càng lớn.
Khi tiếng nói hai người vừa dứt thì đấu khí của Nghệ Phong bắt đầu bại lui điều này khiến cho mọi người triệt để hưng phấn. Cơ hồ đã thấy được kết cục của trận chiến đấu này.
Mấy người Tần Y đều siết chặt nắm đấm, ánh mắt mang theo vẻ chờ mong nhìn chăm chú trong tràng đấu.
Khuôn mặt Hạ Chỉ Mộng mang theo vẻ lo lắng, nhìn đấu khí của Nghệ Phong bại lui tiêu tán thì hít sâu một hơi.
Mà người của trận doanh Thánh tông nhịn không được thở dài một hơi. Cuộc tỷ thí này, cuối cùng vẫn do Nghệ Phong chênh lệch lực lượng. Nếu cho hắn thời gian vài năm nữa có lẽ tình thế sẽ đảo ngược lại. Thế nhưng lúc này...
Khi nhìn thấy đấu khí của Nghệ Phong biến mất, mọi người liền lắc đầu bất đắc dĩ thì đột nhiên bên trong giác đấu trường bộc phát ra một cỗ lực lượng khủng bố. Cỗ lực lượng này tuy kém hơn lực lượng Nghệ Phong cùng Đế Ngạo Thiên sử dụng Thiên giai vũ kỹ. Tuy nhiên đủ để cho các võ giả ở đây tim đập thình thịch.
- Luân Hồi Tịch Diệt!
Khi Thiên giai Nhiếp Hồn Thuật dung hợp vào đấu khí của Nghệ Phong, đấu khí bại lui lập tức trùng kích tới. Hai cỗ đấu khí giao phong với nhau bộc phát những tiếng nổ mãnh liệt như sấm sét. Một đạo khe hở đen kịt mấy chục thước đột nhiên xuất hiện, thôn phệ dư kình của hai cỗ lực lượng đang giao phong với nhau.
Dưới sự phối hợp của Nhiếp Hồn Thuật Thiên giai, Nghệ Phong đã ổn định lại cục diện. Hai cỗ lực lượng triệt để vặn vẹo chui vào trong vết nứt không gian, sau đó biến mất trong hư không.
Mọi người đột nhiên thấy hư không khôi phục lại như thường, nguyên một đám sững sờ nhìn hai người ở phía trên giác đấu trường.
- Ngang tay?
Tất cả mọi người sững sờ, ánh mắt trở nên nghi hoặc bất định.
Thế nhưng rất nhanh, bọn họ liền phát hiện nguyên bản Nghệ Phong đang quỳ trên mặt đất, đột nhiên xoay người đứng dậy tiến về phía Đế Ngạo Thiên.
Thấy như vậy một màn, nguyên một đám nghi hoặc không thôi. Bọn họ tự nhiên đã nhìn ra, lực lượng khủng bố mà hai người thi triển đã sớm tiêu hao hết đấu khí trong cơ thể. Hai người còn có thể tái chiến tiếp sao? Chẳng lẽ muốn đánh lộn?
Rất nhanh, Nghệ Phong đã nói suy đoán của bọn họ là chính xác! Nghệ Phong thật sự đánh lộn với Đế Ngạo Thiên.
Một quyền của Nghệ Phong đánh tới Đế Ngạo Thiên, Đế Ngạo Thiên nhìn đấu khí từ nắm đấm, khóe miệng mang theo một tia cười lạnh đưa tay ngăn cản.
Thế nhưng vừa đỡ đòn sắc mặt Đế Ngạo Thiên đột nhiên đại biến. Trong mắt mang theo vẻ không cam lòng. Lực lượng trên nắm tay của đối phương không chênh lệch với trình độ Quân cấp chút nào, thậm chí còn mạnh hơn Quân cấp bình thường một bậc.
Nếu là dĩ vãng Đế Ngạo Thiên tự nhiên sẽ không sợ. Thế nhưng lúc này không có đấu khí chống đỡ, lực lượng như vậy đơn giản có thể khiến cho hắn bị thua.
Từng quyền của Nghệ Phong không ngừng đánh lên người Đế Ngạo Thiên. Tuy lực lượng thân thể Đế Ngạo Thiên mạnh người bình thường, nhưng nếu so với Nghệ Phong thì còn kém rất nhiều.
Đế Ngạo Thiên phun ra từng ngụm huyết dịch. Dưới nắm đấm của Nghệ Phong, Đế Ngạo Thiên tựa như một bao cát bị Nghệ Phong tha hồ đánh phun máu.
Mà Nghệ Phong hiển nhiên không có ý tứ lưu tình, từng quyền hung hăng đánh lên người Đế Ngạo Thiên.
Mọi người thấy một màn này, nguyên một đám sững sờ, đầu óc họ dường như vận chuyển chậm lại. Cho dù đánh lộn, chẳng lẽ Đế Ngạo Thiên lại không thể đánh trả sao?
Nhìn Đế Ngạo Thiên không ngừng bị Nghệ Phong đánh phun máu tất, cả mọi người hai mặt nhìn nhau.
Thấy Nghệ Phong rất có thể sẽ đánh chết Đế Ngạo Thiên. Rốt cục cũng có người kịp phản ứng, thân ảnh lóe lên xuất hiện bên cạnh Đế Ngạo Thiên công kích Nghệ Phong.
Lực lượng khủng bố chấn Nghệ Phong bay ngược ra ngoài, khóe miệng tuôn ra một đạo huyết dịch.
Một màn này khiến cho người của trận doanh Thánh tông không kịp phản ứng. Nguyên một đám đứng lên nổi giận gầm lên:
- Mẹ nó, khi dễ Thánh tông ta không có người hay sao?
Những võ giả thuộc phe Thánh tông tới tham gia giao lưu hội bay nhanh đến bên cạnh Nghệ Phong đối chọi gay gắt cùng đối phương. Ngay tại lúc đó, võ giả trận doanh Tiên Cảnh cũng nhanh chóng lách mình đến chung quanh Đế Ngạo Thiên, hai phe vận sức chờ phát động.
- Tiên Cảnh ngươi có còn biết xấu hổ là gì hay không. Tài nghệ không bằng người thì thôi, lại còn có bản lĩnh xa luân chiến. Muốn đánh phải không, lão tử đánh với các ngươi.
Các võ giả Thánh tông mắng.
- Đánh thì đánh, chẳng lẽ Tiên Cảnh ta sợ các ngươi hay sao?
Tiên Cảnh tự nhiên sẽ không khoanh tay đứng nhìn Đế Ngạo Thiên bị Nghệ Phong đánh chết. Bất kể là Nghệ Phong hay là Đế Ngạo Thiên đều là người cầm đầu trong đám người đồng lứa bọn. Hai phe đều khó có khả năng đứng nhìn.
Thấy thế trận hai phe hết sức căng thẳng, Nghệ Phong khoát khoát tay ngăn cản võ giả trận doanh Thánh tông. Nơi này là Tiên Cảnh, nếu quần chiến thì Thánh tông không lấy được chỗ tốt. Cho dù muốn chiến, cũng phải tìm một nơi có lợi cho chính mình.
Đế Ngạo Thiên bị Nghệ Phong đánh cho nhiều quyền như vậy, sớm đã trọng thương. Một cổ huyết dịch từ khóe miệng chảy ra, may mà là hắn chứ nếu là võ giả bình thường thì cho dù không chết, cũng phải mất đi nửa cái mạng.
Đế Ngạo Thiên khoát khoát tay để cho võ giả Tiên Cảnh lui ra, hắn tự nhiên sẽ không đứng nhìn người của trận doanh hai phe quần chiến. Tuy đây là địa bàn của bọn họ, bọn họ có ưu thế, thế nhưng nếu thật sự muốn đánh thì hậu quả sẽ vô cùng nghiêm trọng. Dù sao, những võ giả đến giao lưu hội đều là bảo bối của các tông môn. Không phải là người chính thức tiếp nhận tông môn thì cũng xác nhận là môn chủ đời kế tiếp.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.