Mị Ảnh

Chương 420: Lấy thân thử độc

Anh Giai Ngây Thơ

20/06/2013

Thực sự là một tên điên!

Họa Thủy thì thầm một tiếng. Tuy rằng miệng nói như vậy, nhưng đáy lòng nàng cũng bội phục vạn phần, nội tâm không khỏi nảy sinh tình cảm kỳ lạ!

Lão nhân râu bạc nghe Họa Thủy nói thầm, cũng có chút đồng tình, đồng thời nhịn không được một lần nữa cảm thán:

- Hậu sinh khả úy a!

Đương nhiên, Nghệ Phong vừa nuốt giọt máu của Khinh Nhu, cũng không dám dừng lại quá lâu. Hắn nhanh chóng ngồi xuống, tranh thủ thời gian độc tố còn chưa làn tràn ra, cố gắng điều tra độc biến dị "Lam lăng hoa" Khinh Nhu trúng phải rốt cục là loại nào!

Với trình độ y sư của Nghệ Phong, khi dung nhập hồn lực vào trong cơ thể, liền cảm giác được độc tố đang kéo dài ra.

Nghệ Phong thấy thế, nhanh chóng dẫn dắt độc tố vào trong khí hải, dùng đấu khí bao bọc lấy nó.

Thế nhưng, Nghệ Phong xoay quanh giọt máu đó một lúc lâu vẫn không điều tra ra bất kỳ dị trạng nào. Điều này khiến hắn đối với tính nguy hiểm của loại độc này càng đánh giá cao thêm một bậc.

Nghệ Phong thấy không thể điều tra ra cái gì, hơi suy nghĩ một chút. Rốt cuộc hắn quyết định liều mạng một phen, đưa giọt máu này dung nhập vào trong đấu khí. Hắn muốn xem một chút, độc tố này có tác động thế nào lên đấu khí.

Nghệ Phong rất tin tưởng rằng, chỉ cần có thể điều tra ra năm loại dược liệu pha chế độc này, lại phối hợp với cuốn “Bách khoa toàn thư” mà ngũ trưởng lão cho mình, hắn hoàn toàn có thể giải được nó.

Giọt máu có trộn độc tố vừa vào trong đấu khí tại khí hải Nghệ Phong, trong nháy mắt khiến đấu khí trong cơ thể hắn vận chuyển chậm dần lại.

Nghệ Phong thấy thế không khỏi kinh hãi. Hắn nhanh chóng khống chế đấu khí, đẩy nó vận chuyển nhanh hơn, nỗ lực phá tan sự đình trệ do độc tố mang lại.

Đấu khí của Nghệ Phong liều mạng chống lại đấu khí đang đình trệ, đánh tan từng chút một. Hai loại đấu khí mạnh mẽ va chạm với nhau!

Nghệ Phong không hề phát hiện, hành động này của hắn khiến đấu khí trong cơ thể mạnh mẽ sôi sục lên. Bởi vì có sự kích thích của độc tố, đấu khí đang mạnh mẽ thì càng thêm mạnh mẽ, mà đấu khí đình trệ cũng càng định trệ hơn.

...



Đám người Lão nhân râu bạc cũng chăm chú nhìn biểu hiện của Nghệ Phong. Lão nhanh chóng phát hiện ra, mùi dược liệu nồng đậm trong không khí đang mạnh mẽ vọt thẳng tới chỗ Nghệ Phong. Nếu như ở gần, thậm chí còn có thể ngửi được hương bị dược liệu nồng nặc trên người hắn.

Lão nhân râu bạc thấy thế, không khỏi kinh ngạc nhìn Nghệ Phong. Dù thế nào lão cũng thật không ngờ, Nghệ Phong lại bởi vì bị độc tố kích thích mà đột phá bình cảnh.

- Tiểu tử này, vận khí cũng thật không tồi a...

Lão nhân râu bạc ngửi mùi dược liệu tản mát trên người Nghệ Phong, trong lòng rất rõ ràng, lần này Nghệ Phong đột phá chính là mượn khí tức đặc thù trong dược thất của Học viện Trạm Lam. Bằng không, cho dù hắn có độc dược kích thích, cũng không có khả năng đột phá như vậy.

Họa Thủy nhìn Nghệ Phong cứ vậy bắt đầu tấn cấp, không khỏi có chút sững sờ. Nàng thậm chí có suy nghĩ, có phải mình nên ăn nhiều độc dược một chút, được độc tính kích thích, không chừng cũng có thể tấn giai.

Ngay khi Họa Thủy đang âm thầm tính toán, Khinh Nhu đột nhiên quay sang Lão nhân râu bạc hỏi:

- Cao gia gia, tỷ lệ thành công của lấy thân thử độc rốt cuộc là bao nhiêu?

Lão nhân râu bạc liếc mắt nhìn Khinh Nhu, suy nghĩ một chút nói:

- Với trình độ y sư của ta, nếu lấy thân thử loại độc biến dị "Lam lăng hoa" này, xác xuất thành công điều tra ra dược hiệu của nó không đến hai thành.

Khinh Nhu nhất thời sững sờ tại chỗ, thì thào lẩm bẩm:

- Không đến hai thành? Nghệ Phong sao lại ngu như vậy?

Họa Thủy cũng không ngờ tỷ lệ lại thấp đến mức đó. Ánh mắt nàng nhìn về Nghệ Phong cũng có chút biến hóa. Không phải có lời đồn tiểu tử này một chút thiệt cũng không chịu sao? Hôm nay lỗ vốn như vậy, sao hắn còn làm?

Họa Thủy quay đầu nhìn về phía Khinh Nhu, trong mắt mang theo vẻ không thể hiểu được: “Lẽ nào tiểu tử này thực sự là vì Khinh Nhu?”

...

Từng đạo năng lượng dũng mãnh tràn vào cơ thể Nghệ Phong. Đấu khí vốn bởi vì độc tố mà đình trệ lúc này cũng bắt đầu nhanh hơn, lưu chuyển từng vòng từng vòng trong kinh mạch.

Thủy cầu trong khí hải bởi vì được đấu khí chuyển vào cũng dần dần lớn lên.



Tốc độ xoay tròn của thủy cầu chậm rãi tăng lên. Năng lượng vốn tràn đầy trong khí hải dần dần bị thủy cầu hấp thu, sau đó lại được năng lượng bên ngoài cơ thể bổ sung... Cứ như vậy tuần hoàn không ngớt.

Nghệ Phong cũng không đặt quá nhiều tâm tư vào việc tấn giai. Hắn lấy từ cơ thể mình ra vài giọt máu, dung nhập vào trong khí hải. Đấu khí vốn sôi sục không ngừng lại một lần nữa đình trệ. Nhưng năng lượng bên ngoài cơ thể dũng mãnh tràn vào cơ thể, vốn đang đình trệ, lại một lần nữa sôi sục lên.

Tình huống như vậy khiến Nghệ Phong không khỏi nhíu mày, lấy thêm một giọt máu, tiếp tục dung nhập vào trong khí hải.

Lão nhân râu bạc nhìn năng lượng trong cơ thể Nghệ Phong lúc nhanh lúc chậm, cũng biết Nghệ Phong đang làm cái gì. Đối với hành động dám đưa độc tố vào trong khí hải, lão cực kỳ bội phục! Bởi vì làm như thế, chỉ cần hơi không cẩn thận, có thể khiến thực lực suy giảm rất lớn.

Lão nhân râu bạc lần đầu tiên có cảm giác mình đã già rồi, không có được phong thái quyết đoán của tuổi trẻ như Nghệ Phong. Lão thầm nghĩ mình hẳn là tên tìm viện trưởng cùng mấy lão gia hỏa kia nói chuyện, cần một lần nữa xem xét lại con người Nghệ Phong.

...

Cũng không biết qua bao lâu, khi một tia linh khí cuối cùng bên ngoài cơ thể dũng mãnh tràn vào khí hải Nghệ Phong, hắn cũng chậm rãi mở mắt. Cảm nhận được lực lượng sung mãn trong cở thể, trong lòng Nghệ Phong cũng có chút vui mừng. Thật không ngờ mượn độc dược kích thích, lại có thể đột phá một tầng bình cảnh, giúp mình tiến vào nhị giai.

Khi mình tiến vào nhị giai, thực lực sẽ tăng lên vô số lần. Khác biệt một giai tầng, chính là khác biệt mấy lần thực lực!

Nghệ Phong hơi vận chuyển năng lượng trong cơ thể một chút, kiểm tra thấy nhiếp hồn thuật trong khí hải vẫn không hề tiến bộ, hắn có chút bất đắc dĩ cười cười. Xem ra nhiếp hồn thuật nhất định phải dựa vào đan dược rồi! Bằng không biết tới ngày tháng năm nào mới có thể đột phá!

- Thế nào?

Lão nhân râu bạc thấy Nghệ Phong một lần nữa trở lại chỗ ngồi, gấp gáp hỏi.

Nghệ Phong nhìn thoáng qua Khinh Nhu cùng đang tràn đầy hi vọng nhìn hắn, lúc này mới quay sang lão đầu, bất đắc dĩ cười cười nói:

- Không đến bốn thành!

Mặc dù Lão nhân râu bạc có chút thất vọng, nhưng cũng tán thưởng nói:

- Không đến bốn thành là rất không tồi rồi! Nếu là ta, có thể không đến hai thành.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Mị Ảnh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook