Chương 338: Lỗ thủng của sòng bạc
Anh Giai Ngây Thơ
24/10/2017
Tuy rằng nàng nhìn quen rất nhiều nam nhân đều như vậy, so với hắn còn quá đáng hơn vạn lần. Trong sòng bạc này, vô số các hành vi ghê tởm đều có. Nàng tập mãi cũng đã thành một thói quen rồi. Thậm chí biết đây mới thực sự là bản tính của nam nhân.
Thế nhưng nàng lại không muốn nhìn thấy đệ đệ của chính mình cũng như vậy, tuy rằng biết Nghệ Phong cũng chỉ là khẽ động tay chân, thế nhưng loại hành động thành thạo như thế kia khiến cho nàng rất không vui! Tiểu tử này, thật đúng là một tay già đời, là một hoa hoa công tử!
- Đuổi theo? Tốt, vậy Tử Âm tỷ tỷ chờ ta một chút!
Nghệ Phong nghe được liền mừng rỡ, thỉnh thoảng thăm dò nhân sinh cũng không sai, ít nhất nữ nhân kia thoạt nhìn còn thoải mái.
Tử Âm nghe thấy Nghệ Phong thật dám làm như vậy, vội vàng la lên:
- Ngươi dám?
- Ách... Rõ ràng nàng bảo ta đuổi theo mà?
Nghệ Phong rất ấm ức nói thầm.
- Ngươi...
Tử Âm suýt nữa bị tức chết, nàng trừng mắt nhìn Nghệ Phong.
Nghệ Phong thấy bộ dạng Tử Âm như vậy, hắn có chút buồn cười nói:
- Tử Âm tỷ hẳn là thấy rất nhiều hoa hoa công tử rồi. Lẽ nào vẫn đều tức giận như vậy sao?
Tử Âm trắng mắt lườm Nghệ Phong nói:
- Bọn họ cũng không phải ngươi!
Nghệ Phong bất đắc dĩ nhún nhún vai, cũng không nói gì nữa! Đưa tay đi tới một phòng bên cạnh, mạnh mẽ đẩy cửa ra.
Tử Âm thuận mắt nhìn lại, chỉ thấy một người nam tử mập mạp, nằm ở trên người một nữ tử xinh đẹp, không ngừng nhấp nhấp, những tiếng thở dốc ồ ồ của nam tử và tiếng rên rỉ ư ư của nữ tử không ngừng vang lên. Những khối thịt thừa run run kia thực sự làm cho người ta buồn nôn.
Nam tử mập mạp thấy cửa phòng chính mình đột nhiên bị đẩy ra, gặp phải kích thích, cư nhiên run run một trận, liền không còn chút sức lực nào nằm phịch xuống trên người nữ nhân!
Tử Âm nhìn hai mắt, có chút đỏ mặt tớ mang tai liền quay đầu sang một bên.
Nghệ Phong xem thường liếc mắt nhìn nam tử mập mạp vẫn không nhúc nhích một cái, sau đó đóng lại cửa phòng. Quay ra nói với Tử Âm:
- Sản nghiệp ngầm quả thực xa mỹ thối nát. Thế nhưng Tử Âm tỷ hình như quên đi một điều, đây là sòng bạc, mà không phải thanh lâu!
Một câu nói của Nghệ Phong, nhất thời khiến cho Tử Âm có chút xem thường nhìn Nghệ Phong nói:
- Nam nhân các ngươi không phải thích nhất kiểu phục vụ như vậy sao? Sòng bạc kiết hợp cùng thanh lâu, điều này không phải thỏa mãn nhu cầu của các ngươi hay sao?
Nghệ Phong lắc đầu nói rằng:
- Đúng vậy, từng nam nhân đều thích sống vui vẻ như trong mộng, hồn bay lên tận chính tầng trời. Thế nhưng mà, Tử Âm tỷ có chút không phân biệt được rồi. Nàng thủy chung phải nhớ cho đây là sòng bạc của nàng. Nàng đưa tới nhiều cô nương như vậy sẽ chỉ làm cho người ta cho rằng chỗ này của nàng là thanh lâu! Ha ha, có mỹ nữ chơi đùa hoạt động kích thích cùng mình, ai còn nghĩ đánh bạc nữa? Vừa rồi nàng cũng thấy được, bên trong một ghế lô, cư nhiên chỉ có một mập mạp. Lẽ nào một mình hắn tự đánh bạc với hắn sao?
Tử Âm nghe được lời nói của Nghệ Phong, có chút không hiểu hỏi Nghệ Phong:
- Vậy theo ý ngươi là thế nào?
- Để nhà nghỉ và sòng bạc cách xa nhau ra, hai bên không muốn để cùng một chỗ. Như vậy mới nói, nàng không phân được cái nào quan trọng hơn! Nàng hoàn toàn của thể phân chia một khu vực làm nhà nghỉ mát xa. Bên này đánh bạc mệt mỏi, có thể sang bên nhà nghỉ nghỉ ngơi! Về phần ở tại sòng bạc, có thể gọi thị nữ tiếp khách. Thế nhưng tuyệt đối không thể phát sinh quan hệ tại chỗ này! Bằng không, không có quy củ, sòng bạc này của nàng nhất định càng lúc càng loạn, càng lúc càng buồn nôn mà thôi!
- Một mảnh khu vực phân chia ra, mỗi bên đầu giữ chức trách rõ ràng đâu vào đấy! Như vậy sòng bạc mới có khả năng vững vàng tồn tại xuống dưới, mà không tiếp tục thối nát và buồn nôn như thế này! Nam nhân thích vàng, cờ bạc, rượu, mỹ nhân, thế nhưng không thích những thứ buồn nôn này.
Nghệ Phong không để cho Tử Âm mặt mũi, nói hết tất cả khuyết điểm của sòng bạc, từ khi hắn bắt đầu bước chân đến lầu hai, chợt nghe thấy bên trong ghế lô từng tiếng rên rỉ yêu kiều, còn có khắp nơi đều là nữ nhân. Khiến cho hắn còn ngỡ rằng mình bước nhầm vào thanh lâu, mà không phải sòng bạc!
- Còn có một vệc Tử Âm tỷ cần phải chú ý đó chính là, lần sau tiêu phí chung phải đặt ở mức tiêu phí cao. Về phần những loại có tiền không có tố chất, nhất định không để cho bọn họ đi vào khu khách quý và khu kim cương! Không thể bởi vì một con chuột mình đầy phân nhảy vào làm hỏng cả nồi canh.
Tử Âm thật không ngờ, tác phẩm đắc ý của chính mình lại bị Nghệ Phong lấy ra nhiều khuyết điểm như vậy! Hiện tại Tử Âm có chút rõ ràng rồi, vì sao mới vừa rồi Nghệ Phong động chân động tay đối với Bách Hợp, hắn là đang nói cho chính mình, thị nữ của nàng ở đây đã rất giống kỹ nữ, cả hai chẳng có gì khác nhau!
- Thủ đoạn của ngươi mới vừa rồi nhìn rất thành thục, không nói rõ cho ta, rốt cuộc làm sao ngươi luyện thành được như vậy?
Tử Âm thế nhưng thấy nét mặt già nua của Nghệ Phong lục lọi trên người Hoa Bách Hợp, coi như là hoa hoa công tử già đời duyệt gái cũng còn thua kém hắn! Tử Âm cũng không nghĩ đơn giản buông tha cho Nghệ Phong!
- À, nàng nói cái kia á? Trời sinh ra đã thế!
Nghệ Phong xoay ra nói vui đùa, tự nhiên hắn sẽ không nói, kiếp trước chính mình được rèn luyện vô số, lúc này đã tính toán đến cảnh giới tối cao rồi.
- Lăn...
Tử Âm trừng mắt liếc Nghệ Phong nói:
- Sau này không cho phép ngươi động tay động chân, không cho phép được gần gũi quá với những nữ nhân này!
- Ờ ờ, sau này ta chỉ động vào Tử Âm tỷ!
Nghệ Phong cười cười, nói xong còn cố ý xích gần lại phía Tử Âm một bước.
Hai gò má của Tử Âm cảm giác có chút nóng lên, tròn mắt nhìn Nghệ Phong nói:
- Đừng nói bậy!
Nghệ Phong cười cười, sóng vai đi cùng Tử Âm lên trên lầu, Nghệ Phong dựa theo dáng dấp sòng bác kiếp trước, nói lên hàng loạt những khuyết điểm trong sòng bạc của Tử Âm! Khiến cho Tử Âm càng nghe tiếp, lại càng cảm giác được chính mình không đúng chút nào.
- Ta nghĩ hay là ngươi tới kinh doanh sòng bạc này luôn là xong!
Đến cuối cùng Tử Âm đành phải cảm thán một câu như vậy!
- Ha ha, ta cũng không có thời gian làm việc này. Nhưng thực ra Tử Âm tỷ có vấn đề gì không hiểu cứ việc hỏi ta!
Nghệ Phong cười cười, chính mình cũng không muốn làm chuyện như vậy.
Thế nhưng nàng lại không muốn nhìn thấy đệ đệ của chính mình cũng như vậy, tuy rằng biết Nghệ Phong cũng chỉ là khẽ động tay chân, thế nhưng loại hành động thành thạo như thế kia khiến cho nàng rất không vui! Tiểu tử này, thật đúng là một tay già đời, là một hoa hoa công tử!
- Đuổi theo? Tốt, vậy Tử Âm tỷ tỷ chờ ta một chút!
Nghệ Phong nghe được liền mừng rỡ, thỉnh thoảng thăm dò nhân sinh cũng không sai, ít nhất nữ nhân kia thoạt nhìn còn thoải mái.
Tử Âm nghe thấy Nghệ Phong thật dám làm như vậy, vội vàng la lên:
- Ngươi dám?
- Ách... Rõ ràng nàng bảo ta đuổi theo mà?
Nghệ Phong rất ấm ức nói thầm.
- Ngươi...
Tử Âm suýt nữa bị tức chết, nàng trừng mắt nhìn Nghệ Phong.
Nghệ Phong thấy bộ dạng Tử Âm như vậy, hắn có chút buồn cười nói:
- Tử Âm tỷ hẳn là thấy rất nhiều hoa hoa công tử rồi. Lẽ nào vẫn đều tức giận như vậy sao?
Tử Âm trắng mắt lườm Nghệ Phong nói:
- Bọn họ cũng không phải ngươi!
Nghệ Phong bất đắc dĩ nhún nhún vai, cũng không nói gì nữa! Đưa tay đi tới một phòng bên cạnh, mạnh mẽ đẩy cửa ra.
Tử Âm thuận mắt nhìn lại, chỉ thấy một người nam tử mập mạp, nằm ở trên người một nữ tử xinh đẹp, không ngừng nhấp nhấp, những tiếng thở dốc ồ ồ của nam tử và tiếng rên rỉ ư ư của nữ tử không ngừng vang lên. Những khối thịt thừa run run kia thực sự làm cho người ta buồn nôn.
Nam tử mập mạp thấy cửa phòng chính mình đột nhiên bị đẩy ra, gặp phải kích thích, cư nhiên run run một trận, liền không còn chút sức lực nào nằm phịch xuống trên người nữ nhân!
Tử Âm nhìn hai mắt, có chút đỏ mặt tớ mang tai liền quay đầu sang một bên.
Nghệ Phong xem thường liếc mắt nhìn nam tử mập mạp vẫn không nhúc nhích một cái, sau đó đóng lại cửa phòng. Quay ra nói với Tử Âm:
- Sản nghiệp ngầm quả thực xa mỹ thối nát. Thế nhưng Tử Âm tỷ hình như quên đi một điều, đây là sòng bạc, mà không phải thanh lâu!
Một câu nói của Nghệ Phong, nhất thời khiến cho Tử Âm có chút xem thường nhìn Nghệ Phong nói:
- Nam nhân các ngươi không phải thích nhất kiểu phục vụ như vậy sao? Sòng bạc kiết hợp cùng thanh lâu, điều này không phải thỏa mãn nhu cầu của các ngươi hay sao?
Nghệ Phong lắc đầu nói rằng:
- Đúng vậy, từng nam nhân đều thích sống vui vẻ như trong mộng, hồn bay lên tận chính tầng trời. Thế nhưng mà, Tử Âm tỷ có chút không phân biệt được rồi. Nàng thủy chung phải nhớ cho đây là sòng bạc của nàng. Nàng đưa tới nhiều cô nương như vậy sẽ chỉ làm cho người ta cho rằng chỗ này của nàng là thanh lâu! Ha ha, có mỹ nữ chơi đùa hoạt động kích thích cùng mình, ai còn nghĩ đánh bạc nữa? Vừa rồi nàng cũng thấy được, bên trong một ghế lô, cư nhiên chỉ có một mập mạp. Lẽ nào một mình hắn tự đánh bạc với hắn sao?
Tử Âm nghe được lời nói của Nghệ Phong, có chút không hiểu hỏi Nghệ Phong:
- Vậy theo ý ngươi là thế nào?
- Để nhà nghỉ và sòng bạc cách xa nhau ra, hai bên không muốn để cùng một chỗ. Như vậy mới nói, nàng không phân được cái nào quan trọng hơn! Nàng hoàn toàn của thể phân chia một khu vực làm nhà nghỉ mát xa. Bên này đánh bạc mệt mỏi, có thể sang bên nhà nghỉ nghỉ ngơi! Về phần ở tại sòng bạc, có thể gọi thị nữ tiếp khách. Thế nhưng tuyệt đối không thể phát sinh quan hệ tại chỗ này! Bằng không, không có quy củ, sòng bạc này của nàng nhất định càng lúc càng loạn, càng lúc càng buồn nôn mà thôi!
- Một mảnh khu vực phân chia ra, mỗi bên đầu giữ chức trách rõ ràng đâu vào đấy! Như vậy sòng bạc mới có khả năng vững vàng tồn tại xuống dưới, mà không tiếp tục thối nát và buồn nôn như thế này! Nam nhân thích vàng, cờ bạc, rượu, mỹ nhân, thế nhưng không thích những thứ buồn nôn này.
Nghệ Phong không để cho Tử Âm mặt mũi, nói hết tất cả khuyết điểm của sòng bạc, từ khi hắn bắt đầu bước chân đến lầu hai, chợt nghe thấy bên trong ghế lô từng tiếng rên rỉ yêu kiều, còn có khắp nơi đều là nữ nhân. Khiến cho hắn còn ngỡ rằng mình bước nhầm vào thanh lâu, mà không phải sòng bạc!
- Còn có một vệc Tử Âm tỷ cần phải chú ý đó chính là, lần sau tiêu phí chung phải đặt ở mức tiêu phí cao. Về phần những loại có tiền không có tố chất, nhất định không để cho bọn họ đi vào khu khách quý và khu kim cương! Không thể bởi vì một con chuột mình đầy phân nhảy vào làm hỏng cả nồi canh.
Tử Âm thật không ngờ, tác phẩm đắc ý của chính mình lại bị Nghệ Phong lấy ra nhiều khuyết điểm như vậy! Hiện tại Tử Âm có chút rõ ràng rồi, vì sao mới vừa rồi Nghệ Phong động chân động tay đối với Bách Hợp, hắn là đang nói cho chính mình, thị nữ của nàng ở đây đã rất giống kỹ nữ, cả hai chẳng có gì khác nhau!
- Thủ đoạn của ngươi mới vừa rồi nhìn rất thành thục, không nói rõ cho ta, rốt cuộc làm sao ngươi luyện thành được như vậy?
Tử Âm thế nhưng thấy nét mặt già nua của Nghệ Phong lục lọi trên người Hoa Bách Hợp, coi như là hoa hoa công tử già đời duyệt gái cũng còn thua kém hắn! Tử Âm cũng không nghĩ đơn giản buông tha cho Nghệ Phong!
- À, nàng nói cái kia á? Trời sinh ra đã thế!
Nghệ Phong xoay ra nói vui đùa, tự nhiên hắn sẽ không nói, kiếp trước chính mình được rèn luyện vô số, lúc này đã tính toán đến cảnh giới tối cao rồi.
- Lăn...
Tử Âm trừng mắt liếc Nghệ Phong nói:
- Sau này không cho phép ngươi động tay động chân, không cho phép được gần gũi quá với những nữ nhân này!
- Ờ ờ, sau này ta chỉ động vào Tử Âm tỷ!
Nghệ Phong cười cười, nói xong còn cố ý xích gần lại phía Tử Âm một bước.
Hai gò má của Tử Âm cảm giác có chút nóng lên, tròn mắt nhìn Nghệ Phong nói:
- Đừng nói bậy!
Nghệ Phong cười cười, sóng vai đi cùng Tử Âm lên trên lầu, Nghệ Phong dựa theo dáng dấp sòng bác kiếp trước, nói lên hàng loạt những khuyết điểm trong sòng bạc của Tử Âm! Khiến cho Tử Âm càng nghe tiếp, lại càng cảm giác được chính mình không đúng chút nào.
- Ta nghĩ hay là ngươi tới kinh doanh sòng bạc này luôn là xong!
Đến cuối cùng Tử Âm đành phải cảm thán một câu như vậy!
- Ha ha, ta cũng không có thời gian làm việc này. Nhưng thực ra Tử Âm tỷ có vấn đề gì không hiểu cứ việc hỏi ta!
Nghệ Phong cười cười, chính mình cũng không muốn làm chuyện như vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.