Chương 496: Mời các nàng tiến đến
Anh Giai Ngây Thơ
20/06/2013
Hoàng đế Trạm Lam đi phía trước dẫn đường, đáy lòng hắn kỳ thực cũng rất nghi ngờ, lấy ánh mắt của hắn, tự nhiên nhìn ra được Liên Lập và nhị Hoàng tử đi lại rất gần. Nghĩ không ra dưới tình huống hắn muốn gõ toàn bộ triều thần, Bố Lan gia chủ còn ra chiêu Nghệ Phong. Kia nói rõ bọn họ đối với Nghệ Phong cố kỵ cực kỳ!
Hoàng đế Trạm Lam nghĩ đến những chuyện mà Nghệ Phong làm, đáy lòng hắn phải bội phục Nghệ Phong thông minh, đồng dạng bội phục Nghệ Phong cường thế, hai vị Hoàng tử so với Nghệ Phong xác thực còn yếu trên một bậc, khó trách bọn hắn cố kỵ Nghệ Phong như vậy, nhất tâm muốn đẩy Nghệ Phong vào tử địa!
Hoàng đế Trạm Lam lần thứ hai tính toán giá trị của Nghệ Phong, nhân tài như vậy với hắn mà nói chính là thanh kiếm hai lưỡi, vận dụng tốt đối với hắn có chỗ tốt rất lớn, vận dụng không tốt sợ là sẽ tự hại bản thân. Hoàng đế Trạm Lam cũng muốn mượn tay Liên Lập diệt đi Nghệ Phong từ trong trứng nước, tiểu tử này càn rỡ quá mức, làm cho hắn có chút không thích.
- Đáng tiếc mạng ta không dài, bằng không có thể gả Khinh Nhu cho Nghệ Phong, mượn hơi Nghệ Phong trấn hưng đế quốc!
Đáy lòng Hoàng đế Trạm Lam cảm thán một tiếng, hắn tự tin có thể ngăn chặn Nghệ Phong, thế nhưng sau khi hắn chết, hắn không tin các Hoàng tử có thể áp chế Nghệ Phong, tuy rằng hai vị Hoàng tử cũng là người thông minh, cũng có thủ đoạn, thế nhưng so với Nghệ Phong còn kém một bậc! Chỉ sợ đến lúc đó đảo khách thành chủ!
Thời điểm Hoàng đế Trạm Lam đi tới phía trước, hai vị Hoàng tử nhìn bóng lưng Nghệ Phong và Hoàng đế Trạm Lam cũng biến ảo bất định. Ngày hôm nay tất cả bọn họ đều đã nhìn ra, tất cả đều là thủ đoạn của phụ hoàng bọn hắn bày ra, mục đích là muốn gõ bọn họ!
Nghĩ vậy, đáy lòng bọn họ cũng không khỏi cười khổ, cảm thấy sau này hành sự nên điệu thấp một chút, bằng không phụ hoàng bọn họ tức giận, đối với bọn họ cũng không có lợi. Dù sao Hoàng đế Trạm Lam mới là người quyết sách ngôi vị hoàng đế thuộc về ai!
Bất quá Nghệ Phong đã là cái đinh trong mắt bọn hắn, nếu như ngày hôm nay có thể mượn luận võ giải quyết Nghệ Phong là hay nhất, nếu như không thể, sau này tìm hắn gây phiền phức sẽ rất khó khăn. Dù sao, bọn họ chung quy vẫn cảm giác Nghệ Phong là tâm phúc của Hoàng đế Trạm Lam.
Trong lòng mọi người đều có tâm tư riêng, cả đám hướng về giác đấu trường của hoàng gia đi đến.
Rất nhanh, đám người Nghệ Phong đi tới một giác đấu trường to lớn, giữa sân giác đấu trường trống không, nền sân là do những tảng đá lớn cấu thành, trọng lượng mỗi tảng đá sợ là đến đơn vị hàng tấn. Những tảng đá cấu thành một quyết đấu trường hình tròn, to lớn đồ sộ cực kỳ. Không hổ là giác đấu trường của hoàng gia, chỉ là những tảng đá kia cũng là một đại thủ bút!
Chỉ là những vết tích trên tảng đá kia nói rõ, nơi này trải qua không ít cuộc chiến, đồng thời cũng chứng minh sự cường đại của hoàng tộc.
- Bệ hạ! Liên Lập Thân vương tới!
Lời vừa nói ra làm cho tất cả ánh mắt chuyển hướng đến một nam tử, nam tử này mặc hắc bào, tuy rằng không tính anh tuấn, thế nhưng thuộc loại lạnh lùng nghiêm nghị có mỹ cảm, có thể bởi vì khí thế Vương Cấp của hắn, cư nhiên làm cho đám quý tộc cao cao tại thượng kia lui về phía sau hai bước, ánh mắt nhìn hắn cũng cực kỳ kính nể!
Nghệ Phong nhìn người này, cũng không khỏi có chút sửng sốt, nghĩ không ra là người quen! Đây là một trong hai người ngày đó dây dưa Tần Y, đã từng bị Lão ma đầu tha cho một lần, nghĩ không ra ngày hôm nay còn tới tìm hắn gây phiền phức. Nghệ Phong nhìn hắn có chút không thích! Đáy lòng tính toán có nên tìm Lão ma đầu làm một cái giao dịch, giết chết hỗn đản này!
Đương nhiên, nói như vậy cũng chỉ có thể ngẫm lại, ban đầu Lão ma đầu không tiết nói hai cái vừa mới vào Vương Cấp cũng tìm hắn hỗ trợ, nếu không nhìn mặt mũi Thiên Nghịch, sợ là sẽ không đến. Hiện tại mời hắn đối phó người cũ, hắn đến mới là lạ!
Chỉ là người không đáng gì này, ở trước mặt Nghệ Phong lại rất cường hãn a, tuy rằng hắn chỉ vừa mới vào Vương Cấp, thế nhưng Vương Cấp và Tướng Cấp có cách biệt một trời một vực, huống chi Nghệ Phong chỉ mới Tướng Cấp nhị giai!
Hoàng đế Trạm Lam nói:
- Nghệ Phong, Liên Lập! Điểm đến thì thôi, chỉ cần một phương chịu thua, phương khác lập tức ngừng tay, biết chưa?
Hoàng đế Trạm Lam cũng không muốn có tai nạn chết người, hai người kia đối với mình đều có chỗ dùng, hắn không muốn tổn thất một người.
Nghệ Phong cùng Liên Lập đồng thanh nói:
- Vâng.
- Đi thôi!
Hoàng đế Trạm Lam thấy Nghệ Phong đồng ý, lúc này mới gật đầu phất tay nói.
Thời điểm Liên Lập đi qua bên người Bố Lan gia chủ, hắn hướng Liên Lập ra một ánh mắt, vừa lúc Nghệ Phong nhìn thấy. Nghệ Phong không nhịn được cười nhạt, quả nhiên, Liên Lập đứng ở bên nhị Hoàng tử, hắn thật ra cũng có thủ đoạn, Vương Cấp cũng bị hắn mượn hơi! Bất quá, ngươi cho rằng như vậy là có thể loại trừ ta sao?
Thời điểm Nghệ Phong đi qua bên người Bố Lan gia chủ, thấp giọng nói:
- Cẩn thận đừng để lật thuyền trong mương!
Ánh mắt Bố Lan gia chủ ngưng trọng, thế nhưng lại phát hiện Nghệ Phong và Liên Lập đã đi vào giữa sân, làm cho hắn có nộ cũng phát không ra!
Thời điểm Nghệ Phong đã đứng trong giác đấu trường, đột nhiên có thị vệ tới trước mặt Hoàng đế Trạm Lam bẩm báo nói:
- Bệ hạ! Hoàng hậu và Điệp phi ở ngoài giác đấu trường, hỏi bệ hạ có thể cho các nàng vào không!
Hoàng đế Trạm Lam sửng sốt, lập tức gật đầu nói:
- Mời các nàng vào!
…
Dung nhan Điệp Vận Du kiều diễm, mười phần chín chắn phong vận, thân thể đường cong nhiều vẻ, lại càng dụ hoặc. Đôi môi đầy đặn, mang theo hương thơm. Khí tức tươi đẹp cùng hồng nhuận. Mặc váy trắng tinh khiết. Đôi chân dài thấp thoáng, trong suốt sáng bóng. Làn da dụ hoặc! Dáng người mảnh mai thon thả giống như không chịu nổi một cái ôm chặt, bụng mềm mại bằng phẳng, không có chút dư thừa, đường cong lả lướt. Dưới bộ váy ôm chặt lấy cơ thể, trông cực kỳ mị hoặc. Toàn thân nữ nhân này từ trên xuống dưới đều tản ra sự quyến rũ.
Nữ nhân đứng ở bên cạnh nàng tuy rằng tuổi đã lớn, nhưng lại là người đẹp một thời, có dung nhan xinh đẹp nhẹ nhàng, bộ dạng lại cực kỳ dịu dàng hiền thục, và có phần khá giống Liễu Mộng Nhiên! Nếu Nghệ Phong nhìn thấy, nhất định sẽ cảm thán vì sao khi đó nàng có thể trở thành hoàng hậu quốc gia, bỏ qua dung nhan mỹ mạo, còn có khí rất rất đặc biệt.
Điệp Vận Du bước đi, thân thể nàng giống như rắn nước. Mỗi một bước đi đều có thể phát ra phong tình vạn chủng. Một đám nam nhân nhìn chăm chú vào Điệp Vận Du. Bọn họ cảm giác trong đầu, trong tim đều có có một ngọn lửa thiêu đốt, yết hầu không tự chủ được nuốt nước miếng, hơi cúi người che dấu xấu hổ ở phía dưới bọn họ.
Hoàng đế Trạm Lam nghĩ đến những chuyện mà Nghệ Phong làm, đáy lòng hắn phải bội phục Nghệ Phong thông minh, đồng dạng bội phục Nghệ Phong cường thế, hai vị Hoàng tử so với Nghệ Phong xác thực còn yếu trên một bậc, khó trách bọn hắn cố kỵ Nghệ Phong như vậy, nhất tâm muốn đẩy Nghệ Phong vào tử địa!
Hoàng đế Trạm Lam lần thứ hai tính toán giá trị của Nghệ Phong, nhân tài như vậy với hắn mà nói chính là thanh kiếm hai lưỡi, vận dụng tốt đối với hắn có chỗ tốt rất lớn, vận dụng không tốt sợ là sẽ tự hại bản thân. Hoàng đế Trạm Lam cũng muốn mượn tay Liên Lập diệt đi Nghệ Phong từ trong trứng nước, tiểu tử này càn rỡ quá mức, làm cho hắn có chút không thích.
- Đáng tiếc mạng ta không dài, bằng không có thể gả Khinh Nhu cho Nghệ Phong, mượn hơi Nghệ Phong trấn hưng đế quốc!
Đáy lòng Hoàng đế Trạm Lam cảm thán một tiếng, hắn tự tin có thể ngăn chặn Nghệ Phong, thế nhưng sau khi hắn chết, hắn không tin các Hoàng tử có thể áp chế Nghệ Phong, tuy rằng hai vị Hoàng tử cũng là người thông minh, cũng có thủ đoạn, thế nhưng so với Nghệ Phong còn kém một bậc! Chỉ sợ đến lúc đó đảo khách thành chủ!
Thời điểm Hoàng đế Trạm Lam đi tới phía trước, hai vị Hoàng tử nhìn bóng lưng Nghệ Phong và Hoàng đế Trạm Lam cũng biến ảo bất định. Ngày hôm nay tất cả bọn họ đều đã nhìn ra, tất cả đều là thủ đoạn của phụ hoàng bọn hắn bày ra, mục đích là muốn gõ bọn họ!
Nghĩ vậy, đáy lòng bọn họ cũng không khỏi cười khổ, cảm thấy sau này hành sự nên điệu thấp một chút, bằng không phụ hoàng bọn họ tức giận, đối với bọn họ cũng không có lợi. Dù sao Hoàng đế Trạm Lam mới là người quyết sách ngôi vị hoàng đế thuộc về ai!
Bất quá Nghệ Phong đã là cái đinh trong mắt bọn hắn, nếu như ngày hôm nay có thể mượn luận võ giải quyết Nghệ Phong là hay nhất, nếu như không thể, sau này tìm hắn gây phiền phức sẽ rất khó khăn. Dù sao, bọn họ chung quy vẫn cảm giác Nghệ Phong là tâm phúc của Hoàng đế Trạm Lam.
Trong lòng mọi người đều có tâm tư riêng, cả đám hướng về giác đấu trường của hoàng gia đi đến.
Rất nhanh, đám người Nghệ Phong đi tới một giác đấu trường to lớn, giữa sân giác đấu trường trống không, nền sân là do những tảng đá lớn cấu thành, trọng lượng mỗi tảng đá sợ là đến đơn vị hàng tấn. Những tảng đá cấu thành một quyết đấu trường hình tròn, to lớn đồ sộ cực kỳ. Không hổ là giác đấu trường của hoàng gia, chỉ là những tảng đá kia cũng là một đại thủ bút!
Chỉ là những vết tích trên tảng đá kia nói rõ, nơi này trải qua không ít cuộc chiến, đồng thời cũng chứng minh sự cường đại của hoàng tộc.
- Bệ hạ! Liên Lập Thân vương tới!
Lời vừa nói ra làm cho tất cả ánh mắt chuyển hướng đến một nam tử, nam tử này mặc hắc bào, tuy rằng không tính anh tuấn, thế nhưng thuộc loại lạnh lùng nghiêm nghị có mỹ cảm, có thể bởi vì khí thế Vương Cấp của hắn, cư nhiên làm cho đám quý tộc cao cao tại thượng kia lui về phía sau hai bước, ánh mắt nhìn hắn cũng cực kỳ kính nể!
Nghệ Phong nhìn người này, cũng không khỏi có chút sửng sốt, nghĩ không ra là người quen! Đây là một trong hai người ngày đó dây dưa Tần Y, đã từng bị Lão ma đầu tha cho một lần, nghĩ không ra ngày hôm nay còn tới tìm hắn gây phiền phức. Nghệ Phong nhìn hắn có chút không thích! Đáy lòng tính toán có nên tìm Lão ma đầu làm một cái giao dịch, giết chết hỗn đản này!
Đương nhiên, nói như vậy cũng chỉ có thể ngẫm lại, ban đầu Lão ma đầu không tiết nói hai cái vừa mới vào Vương Cấp cũng tìm hắn hỗ trợ, nếu không nhìn mặt mũi Thiên Nghịch, sợ là sẽ không đến. Hiện tại mời hắn đối phó người cũ, hắn đến mới là lạ!
Chỉ là người không đáng gì này, ở trước mặt Nghệ Phong lại rất cường hãn a, tuy rằng hắn chỉ vừa mới vào Vương Cấp, thế nhưng Vương Cấp và Tướng Cấp có cách biệt một trời một vực, huống chi Nghệ Phong chỉ mới Tướng Cấp nhị giai!
Hoàng đế Trạm Lam nói:
- Nghệ Phong, Liên Lập! Điểm đến thì thôi, chỉ cần một phương chịu thua, phương khác lập tức ngừng tay, biết chưa?
Hoàng đế Trạm Lam cũng không muốn có tai nạn chết người, hai người kia đối với mình đều có chỗ dùng, hắn không muốn tổn thất một người.
Nghệ Phong cùng Liên Lập đồng thanh nói:
- Vâng.
- Đi thôi!
Hoàng đế Trạm Lam thấy Nghệ Phong đồng ý, lúc này mới gật đầu phất tay nói.
Thời điểm Liên Lập đi qua bên người Bố Lan gia chủ, hắn hướng Liên Lập ra một ánh mắt, vừa lúc Nghệ Phong nhìn thấy. Nghệ Phong không nhịn được cười nhạt, quả nhiên, Liên Lập đứng ở bên nhị Hoàng tử, hắn thật ra cũng có thủ đoạn, Vương Cấp cũng bị hắn mượn hơi! Bất quá, ngươi cho rằng như vậy là có thể loại trừ ta sao?
Thời điểm Nghệ Phong đi qua bên người Bố Lan gia chủ, thấp giọng nói:
- Cẩn thận đừng để lật thuyền trong mương!
Ánh mắt Bố Lan gia chủ ngưng trọng, thế nhưng lại phát hiện Nghệ Phong và Liên Lập đã đi vào giữa sân, làm cho hắn có nộ cũng phát không ra!
Thời điểm Nghệ Phong đã đứng trong giác đấu trường, đột nhiên có thị vệ tới trước mặt Hoàng đế Trạm Lam bẩm báo nói:
- Bệ hạ! Hoàng hậu và Điệp phi ở ngoài giác đấu trường, hỏi bệ hạ có thể cho các nàng vào không!
Hoàng đế Trạm Lam sửng sốt, lập tức gật đầu nói:
- Mời các nàng vào!
…
Dung nhan Điệp Vận Du kiều diễm, mười phần chín chắn phong vận, thân thể đường cong nhiều vẻ, lại càng dụ hoặc. Đôi môi đầy đặn, mang theo hương thơm. Khí tức tươi đẹp cùng hồng nhuận. Mặc váy trắng tinh khiết. Đôi chân dài thấp thoáng, trong suốt sáng bóng. Làn da dụ hoặc! Dáng người mảnh mai thon thả giống như không chịu nổi một cái ôm chặt, bụng mềm mại bằng phẳng, không có chút dư thừa, đường cong lả lướt. Dưới bộ váy ôm chặt lấy cơ thể, trông cực kỳ mị hoặc. Toàn thân nữ nhân này từ trên xuống dưới đều tản ra sự quyến rũ.
Nữ nhân đứng ở bên cạnh nàng tuy rằng tuổi đã lớn, nhưng lại là người đẹp một thời, có dung nhan xinh đẹp nhẹ nhàng, bộ dạng lại cực kỳ dịu dàng hiền thục, và có phần khá giống Liễu Mộng Nhiên! Nếu Nghệ Phong nhìn thấy, nhất định sẽ cảm thán vì sao khi đó nàng có thể trở thành hoàng hậu quốc gia, bỏ qua dung nhan mỹ mạo, còn có khí rất rất đặc biệt.
Điệp Vận Du bước đi, thân thể nàng giống như rắn nước. Mỗi một bước đi đều có thể phát ra phong tình vạn chủng. Một đám nam nhân nhìn chăm chú vào Điệp Vận Du. Bọn họ cảm giác trong đầu, trong tim đều có có một ngọn lửa thiêu đốt, yết hầu không tự chủ được nuốt nước miếng, hơi cúi người che dấu xấu hổ ở phía dưới bọn họ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.