Chương 346: Một tuần
Anh Giai Ngây Thơ
24/10/2017
- Sau này đừng xúc động như vậy. Ngươi làm sao có thể là đối thủ của Vương Cấp đây?
Tần Y có chút trách cứ nói với Nghệ Phong, trong lòng nói tràn đầy sự lo lắng và quan tâm.
Bất quá, đồng dạng Tần Y cũng rất kinh hãi, lấy thực lực Tướng Cấp thương nặng Vương Cấp, điều này tuyệt đối là một việc cực kỳ kinh khủng, khiến người ta sợ hãi.
Nghĩ vậy, trên mặt Tần Y cũng xuất hiện dáng tươi cười, thực lực nam nhân âu yếm của chính mình càng cường đại, không phải càng dễ dàng nhận được sự tán thành của phụ thân mình hay sao? Đến lúc đó chính mình sẽ không phải bận tâm phụ thân rồi, có thể quang minh chính đại ở chung một chỗ cùng Nghệ Phong.
Chỉ là, lập tức Tần Y lại nhớ tới một việc khác, nàng cau mày quay đầu nói với Nghệ Phong:
- Trước đó vài ngày, thánh địa truyền lại tin tức, nói có người sẽ đi khiêu chiến đại truyền nhân hiện tại của Tĩnh Vân Tông, người đó có phải là ngươi không?
Tần Y lo lắng hỏi Nghệ Phong, nàng nghĩ tới nghĩ lui, vẫn nghĩ Nghệ Phong chính là người có xác xuất lớn nhất.
Nghệ Phong cười khổ gật đầu, có chút bất đắc dĩ nói:
- Nhiệm vụ do lão đầu tử định ra, phải đi làm!
Tần Y nghe được câu trả lời xác thực của Nghệ Phong, nhất thời nàng dại ra tại chỗ. Tĩnh Vân Tông được xưng là môn phái cường đại nhất trong Trạm Lam đế quốc, tuyệt đối không phải chỉ có hư danh. Nghệ Phong muốn đi khiêu chiến truyền nhân hiện tại của bọn họ, nhất định nguy hiểm vạn phầm.
- Nhất định phải đi sao?
Tần Y nhìn Nghệ Phong dò hỏi.
- Tuy rằng lão đầu tử kia có thể tùy ý để ta quyết định việc nhỏ, nhưng chuyện này tuyệt đối không cho phép ta từ chối. Hơn nữa đây là mệnh lệnh của toàn bộ cộng đồng trong thánh địa. Ta cũng không thể từ chối!
Nghệ Phong giải thích nói.
Tần Y thấy hắn nói như vậy, nàng chỉ biết thở dài một hơi, lo lắng trong đáy mắt càng mạnh mẽ hơn.
- Tần Y tỷ yên tâm đi! Không có nguy hiểm, nếu như hắn thực sự ép ta đến đường cùng, ta dùng một cái Phệ Linh Nộ Bạo trực tiếp vất cho hắn. Ta cũng không tin truyền nhân hiện tại của Tĩnh Vân Tông có thể đỡ.
Nghệ Phong ha ha cười nói.
Tần Y trắng mắt liếc Nghệ Phong, đối với lời nói của Nghệ Phong trực tiếp không nhìn. Chiêu thức nghịch thiên như Phệ Linh Nộ Bạo có thể dễ dàng phóng thích sao? Lần trước may mắn chỉ là bị thương nặng, ai biết lần sau ngươi sẽ xảy ra chuyện gì đây?
- Ngươi nha! Đừng tưởng rằng là truyền nhân của Tà Tông liền kiêu ngạo như vậy. Tà Tông đúng là rất lợi hại, thế nhưng đó là Tà Tông, mà không phải truyền nhân của Tà Tông lợi hại!
Tần Y nhẹ nghàng cắn một chút vào trên vai Nghệ Phong, coi như hình phạt nghiêm khắc đối với bàn tay đang lộn xộn của hắn.
Hàm răng của Tần Y cắn vào khiến Nghệ Phong có cảm giác ngưa ngứa, hắn liền cúi đầu véo chiếc mũi trắng noãn mỹ lệ của Tần Y, lập tức hỏi:
- Tần Y tỷ, hiện tại Kim Ưng Tông không tìm tỷ gây sự nữa sao?
Kỳ thực Nghệ Phong cũng có chút nghi hoặc, ngoại trừ hơn sáu năm trước có một lần Kim Ưng Tông muốn giết Tần Y, liền không tiếp tục ra tay với nàng. Thế nhưng Nghệ Phong vẫn không dám thả lỏng cảnh giác, như trước có chút lo lắng hỏi Tần Y.
Lần đầu tiên bởi vì chính mình đỡ hộ Tần Y một chưởng, chính mình cũng nhân họa đắc phúc mà tiến vào thánh địa.
Thế nhưng nếu như gặp phải lần thứ hai, Nghệ Phong không biết còn có thể bảo vệ Tần Y hay không. Nghĩ vậy, ý muốn tiêu diệt Kim Ưng Tông của Nghệ Phong càng trở nên kiên định hơn.
Thậm chí, Nghệ Phong từng nghĩ đến cách vận dụng lệnh bài của Thánh Địa.
Bất quá, lệnh bài Thánh Địa kia chỉ có thể sử dụng một lần, giá trị quá mức quý trọng, khiến Nghệ Phong không dám dễ dàng sử dụng, hắn không nghĩ trên thế giới này có vật gì có thể so sánh quý hơn Tần Y. Thế nhưng điều để Nghệ Phong lo sợ chính là, nếu như chính mình vận dụng lệnh bài Thánh Địa đi tiêu diệt Kim Ưng Tông, nhất định khiến Thánh Tông đứng đầu ngọn gió, thậm chí rất nhiều tông môn chỉ sợ cũng không nghe theo mệnh lệnh của lệnh bài Thánh địa. Bởi vì thế lực của Kim Ưng Tông quá mức kinh khủng, được coi là môn phái đệ nhất trong đế quốc bọn hắn.
- Không có!
Tần Y cũng không hiểu vì sao sáu năm trước Kim Ưng Tông lại muốn ám sát chính mình, mà lúc này tự nhiên chậm chạp không hành động.
Tần Y mơ mơ hồ hồ suy đoán khả năng chuyện đó có liên quan trực tiếp đến chính mình và phụ thân thân sinh, thế nhưng khi đó mình cũng không biết thân sinh phụ thân mình là ai!
- Quên đi, không cần phải suy nghĩ nhiều như vậy! Hắn không tới tìm chúng ta phiền phức là tốt nhất. Nếu như hắn dám đến, đến bao nhiêu liền diệt từng đó!
Trong mắt Nghệ Phong hiện lên một tia hung tàn.
Tần Y cười đáp:
- Ngươi yên tâm đi, ta hiện tại rất an toàn. Trừ phi là có Tôn Cấp tới giết ta, bằng không tuyệt đối không có khả năng thành công!
Nói đến đoạn này, Tần Y không khỏi nghĩ đến Tần thúc vẫn đi theo bảo vệ chính mình, thực lực Tần thúc xác thực mạnh mẽ quá mức.
- Ha ha, Tần Y thật tự tin. Có điều cũng không sao, chung quy có một ngày ta sẽ tiêu diệt môn phái của bọn hắn!
Nghệ Phong nhàn nhạt nói, đối với kẻ đã có rắp tâm với người của chính mình, diệt cỏ tận gốc là phương pháp tốt nhất.
Tần Y cảm giác được bàn tay Nghệ Phong đang thâm nhập vào giữa hai chân mình, thân thể nàng không nhịn được trở nên run rẩy. Nàng có thể cảm giác được chỗ kín của chính mình có dòng nước rỉ ra nhỏ xuống trên tay Nghệ Phong.
Tần Y không tiếp tục nói chuyện cùng Nghệ Phong, nàng giận dữ liếc mắt nhìn Nghệ Phong, cảm thụ được cự vật của Nghệ Phong lần thứ hai lại ngẩng cao đầu, nàng có chút nóng lên, dẫn dắt nó tiến vào trong thân thể của chính mình. Tần Y cũng không nghĩ nam nhân âu yếm của chính mình bởi vì mình mà phải chịu đựng khó chịu.
Trong khoảng thời gian vài ngày, Nghệ Phong không đi đâu, chỉ cùng một chỗ với Tần Y. Nhìn Tần Y điên đảo chúng sinh, xinh đẹp muôn vàn, Nghệ Phong cảm thấy từng đợt ấm áp an bình. Loại cảm giác này Nghệ Phong chỉ mới cảm nhận được trên người của Điệp Vận Du và Tần Y, hai người cùng nghiêng nước nghiêng thành, hại nước hại dân.
Nghĩ đến Điệp Vận Du, Nghệ Phong cũng có chút nhớ nhung nàng, đã có một khoảng thời gian rất dài Điệp Vận Du chưa từng đến Thúy Lâm Các.
- Đệ đang suy nghĩ cái gì?
Tần Y đột nhiên quay đầu nhìn Nghệ Phong hỏi, khiến cho Nghệ Phong giật mình kinh hãi.
- À! Ta đang suy nghĩ mặt trời vì sao lại mọc lên từ phía tây!
Nghệ Phong nghiêm trang nói, hắn sẽ không ngốc đưa Điệp Vận Du ra. Người từ kiếp trước trở lại, rất rõ ràng mâu thuẫn nội bộ đáng sợ đến cỡ nào.
Tần Y có chút trách cứ nói với Nghệ Phong, trong lòng nói tràn đầy sự lo lắng và quan tâm.
Bất quá, đồng dạng Tần Y cũng rất kinh hãi, lấy thực lực Tướng Cấp thương nặng Vương Cấp, điều này tuyệt đối là một việc cực kỳ kinh khủng, khiến người ta sợ hãi.
Nghĩ vậy, trên mặt Tần Y cũng xuất hiện dáng tươi cười, thực lực nam nhân âu yếm của chính mình càng cường đại, không phải càng dễ dàng nhận được sự tán thành của phụ thân mình hay sao? Đến lúc đó chính mình sẽ không phải bận tâm phụ thân rồi, có thể quang minh chính đại ở chung một chỗ cùng Nghệ Phong.
Chỉ là, lập tức Tần Y lại nhớ tới một việc khác, nàng cau mày quay đầu nói với Nghệ Phong:
- Trước đó vài ngày, thánh địa truyền lại tin tức, nói có người sẽ đi khiêu chiến đại truyền nhân hiện tại của Tĩnh Vân Tông, người đó có phải là ngươi không?
Tần Y lo lắng hỏi Nghệ Phong, nàng nghĩ tới nghĩ lui, vẫn nghĩ Nghệ Phong chính là người có xác xuất lớn nhất.
Nghệ Phong cười khổ gật đầu, có chút bất đắc dĩ nói:
- Nhiệm vụ do lão đầu tử định ra, phải đi làm!
Tần Y nghe được câu trả lời xác thực của Nghệ Phong, nhất thời nàng dại ra tại chỗ. Tĩnh Vân Tông được xưng là môn phái cường đại nhất trong Trạm Lam đế quốc, tuyệt đối không phải chỉ có hư danh. Nghệ Phong muốn đi khiêu chiến truyền nhân hiện tại của bọn họ, nhất định nguy hiểm vạn phầm.
- Nhất định phải đi sao?
Tần Y nhìn Nghệ Phong dò hỏi.
- Tuy rằng lão đầu tử kia có thể tùy ý để ta quyết định việc nhỏ, nhưng chuyện này tuyệt đối không cho phép ta từ chối. Hơn nữa đây là mệnh lệnh của toàn bộ cộng đồng trong thánh địa. Ta cũng không thể từ chối!
Nghệ Phong giải thích nói.
Tần Y thấy hắn nói như vậy, nàng chỉ biết thở dài một hơi, lo lắng trong đáy mắt càng mạnh mẽ hơn.
- Tần Y tỷ yên tâm đi! Không có nguy hiểm, nếu như hắn thực sự ép ta đến đường cùng, ta dùng một cái Phệ Linh Nộ Bạo trực tiếp vất cho hắn. Ta cũng không tin truyền nhân hiện tại của Tĩnh Vân Tông có thể đỡ.
Nghệ Phong ha ha cười nói.
Tần Y trắng mắt liếc Nghệ Phong, đối với lời nói của Nghệ Phong trực tiếp không nhìn. Chiêu thức nghịch thiên như Phệ Linh Nộ Bạo có thể dễ dàng phóng thích sao? Lần trước may mắn chỉ là bị thương nặng, ai biết lần sau ngươi sẽ xảy ra chuyện gì đây?
- Ngươi nha! Đừng tưởng rằng là truyền nhân của Tà Tông liền kiêu ngạo như vậy. Tà Tông đúng là rất lợi hại, thế nhưng đó là Tà Tông, mà không phải truyền nhân của Tà Tông lợi hại!
Tần Y nhẹ nghàng cắn một chút vào trên vai Nghệ Phong, coi như hình phạt nghiêm khắc đối với bàn tay đang lộn xộn của hắn.
Hàm răng của Tần Y cắn vào khiến Nghệ Phong có cảm giác ngưa ngứa, hắn liền cúi đầu véo chiếc mũi trắng noãn mỹ lệ của Tần Y, lập tức hỏi:
- Tần Y tỷ, hiện tại Kim Ưng Tông không tìm tỷ gây sự nữa sao?
Kỳ thực Nghệ Phong cũng có chút nghi hoặc, ngoại trừ hơn sáu năm trước có một lần Kim Ưng Tông muốn giết Tần Y, liền không tiếp tục ra tay với nàng. Thế nhưng Nghệ Phong vẫn không dám thả lỏng cảnh giác, như trước có chút lo lắng hỏi Tần Y.
Lần đầu tiên bởi vì chính mình đỡ hộ Tần Y một chưởng, chính mình cũng nhân họa đắc phúc mà tiến vào thánh địa.
Thế nhưng nếu như gặp phải lần thứ hai, Nghệ Phong không biết còn có thể bảo vệ Tần Y hay không. Nghĩ vậy, ý muốn tiêu diệt Kim Ưng Tông của Nghệ Phong càng trở nên kiên định hơn.
Thậm chí, Nghệ Phong từng nghĩ đến cách vận dụng lệnh bài của Thánh Địa.
Bất quá, lệnh bài Thánh Địa kia chỉ có thể sử dụng một lần, giá trị quá mức quý trọng, khiến Nghệ Phong không dám dễ dàng sử dụng, hắn không nghĩ trên thế giới này có vật gì có thể so sánh quý hơn Tần Y. Thế nhưng điều để Nghệ Phong lo sợ chính là, nếu như chính mình vận dụng lệnh bài Thánh Địa đi tiêu diệt Kim Ưng Tông, nhất định khiến Thánh Tông đứng đầu ngọn gió, thậm chí rất nhiều tông môn chỉ sợ cũng không nghe theo mệnh lệnh của lệnh bài Thánh địa. Bởi vì thế lực của Kim Ưng Tông quá mức kinh khủng, được coi là môn phái đệ nhất trong đế quốc bọn hắn.
- Không có!
Tần Y cũng không hiểu vì sao sáu năm trước Kim Ưng Tông lại muốn ám sát chính mình, mà lúc này tự nhiên chậm chạp không hành động.
Tần Y mơ mơ hồ hồ suy đoán khả năng chuyện đó có liên quan trực tiếp đến chính mình và phụ thân thân sinh, thế nhưng khi đó mình cũng không biết thân sinh phụ thân mình là ai!
- Quên đi, không cần phải suy nghĩ nhiều như vậy! Hắn không tới tìm chúng ta phiền phức là tốt nhất. Nếu như hắn dám đến, đến bao nhiêu liền diệt từng đó!
Trong mắt Nghệ Phong hiện lên một tia hung tàn.
Tần Y cười đáp:
- Ngươi yên tâm đi, ta hiện tại rất an toàn. Trừ phi là có Tôn Cấp tới giết ta, bằng không tuyệt đối không có khả năng thành công!
Nói đến đoạn này, Tần Y không khỏi nghĩ đến Tần thúc vẫn đi theo bảo vệ chính mình, thực lực Tần thúc xác thực mạnh mẽ quá mức.
- Ha ha, Tần Y thật tự tin. Có điều cũng không sao, chung quy có một ngày ta sẽ tiêu diệt môn phái của bọn hắn!
Nghệ Phong nhàn nhạt nói, đối với kẻ đã có rắp tâm với người của chính mình, diệt cỏ tận gốc là phương pháp tốt nhất.
Tần Y cảm giác được bàn tay Nghệ Phong đang thâm nhập vào giữa hai chân mình, thân thể nàng không nhịn được trở nên run rẩy. Nàng có thể cảm giác được chỗ kín của chính mình có dòng nước rỉ ra nhỏ xuống trên tay Nghệ Phong.
Tần Y không tiếp tục nói chuyện cùng Nghệ Phong, nàng giận dữ liếc mắt nhìn Nghệ Phong, cảm thụ được cự vật của Nghệ Phong lần thứ hai lại ngẩng cao đầu, nàng có chút nóng lên, dẫn dắt nó tiến vào trong thân thể của chính mình. Tần Y cũng không nghĩ nam nhân âu yếm của chính mình bởi vì mình mà phải chịu đựng khó chịu.
Trong khoảng thời gian vài ngày, Nghệ Phong không đi đâu, chỉ cùng một chỗ với Tần Y. Nhìn Tần Y điên đảo chúng sinh, xinh đẹp muôn vàn, Nghệ Phong cảm thấy từng đợt ấm áp an bình. Loại cảm giác này Nghệ Phong chỉ mới cảm nhận được trên người của Điệp Vận Du và Tần Y, hai người cùng nghiêng nước nghiêng thành, hại nước hại dân.
Nghĩ đến Điệp Vận Du, Nghệ Phong cũng có chút nhớ nhung nàng, đã có một khoảng thời gian rất dài Điệp Vận Du chưa từng đến Thúy Lâm Các.
- Đệ đang suy nghĩ cái gì?
Tần Y đột nhiên quay đầu nhìn Nghệ Phong hỏi, khiến cho Nghệ Phong giật mình kinh hãi.
- À! Ta đang suy nghĩ mặt trời vì sao lại mọc lên từ phía tây!
Nghệ Phong nghiêm trang nói, hắn sẽ không ngốc đưa Điệp Vận Du ra. Người từ kiếp trước trở lại, rất rõ ràng mâu thuẫn nội bộ đáng sợ đến cỡ nào.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.