Mị Ảnh

Chương 442: Phái hắn đi.

Anh Giai Ngây Thơ

20/06/2013

Nghệ Công hít một hơi thật sâu, hắn cảm giác mình đến không sai. Lần trước mình để quản gia đến tìm Nghệ Phong, bị Nghệ Phong một ngụm cự tuyệt, hắn luôn suy nghĩ mãi, nghĩ Nghệ Phong có đáng giá để hắn tự mình đến không. Một thanh niên mười tám tuổi có thể làm cường giả Vương Cấp bị thương nặng, rất đáng giá để hắn hạ thân phận, nói không chừng, Nghệ gia nhờ hắn mà đi tới đỉnh phong!

Hơn nữa hắn còn có chút kinh ngạc chính là, một tôn tử của mình ở đại hội Thi Văn bị Nghệ Phong đánh bại, hơn nữa nghe nói học vấn của hắn có một không hai! Một người văn võ song toàn như vậy, càng làm cho hắn kiên định suy nghĩ để Nghệ Phong trở lại Nghệ gia.

Nghĩ vậy, Nghệ Công đối với Nghệ Khải Mạc không khỏi có chút tức giận, nếu không phải hắn trục xuất Nghệ Phong khỏi gia môn thì đâu có nhiều phong ba như vậy!

Nghệ Công nhìn Liễu Mộng Nhiên kinh diễm trước mặt, đã sớm nghe nói Liễu Mộng Nhiên yêu thi từ còn hơn tính mạng, Nghệ Phong ở trên thi từ chinh phục nàng, thảo nào nàng cam tâm tình nguyện làm thị nữ! Chỉ bất quá, Liễu Mộng Nhiên làm thị nữ cho Nghệ Phong, gia chủ Lý gia có thể đồng ý sao?

Tâm tình Nghệ Công biến ảo không ngừng, cố kỵ đối với Nghệ Phong càng thêm cường liệt. Ngay cả gia chủ Lý gia cũng không ngăn cản Liễu Mộng Nhiên làm thị nữ cho hắn, vậy phải tính toán lại giá trị của Nghệ Phong rồi!

Nghệ Công đương nhiên không biết, chuyện tình Liễu Mộng Nhiên làm thị nữ cho Nghệ Phong, gia chủ Lý gia căn bản không biết.

- Ha ha, Lý nha đầu, Nghệ Phong ở nơi nào, ngươi có biết hay không?

Nghệ Công cố gắng bình ổn nội tâm kích động, hỏi Liễu Mộng Nhiên.

- Nghệ gia gia, công tử ở đâu ta cũng không biết, người cho tới bây giờ còn chưa trở lại phủ đệ!

Liễu Mộng Nhiên nói.

- Ha ha! Lý nha đầu, ngươi cũng đừng pha trò với ta, ta biết Nghệ Phong nhất định ở trong phủ đệ, ngươi mời hắn ra đi!

Nghệ Công cười nói, đồng thời đối với việc Nghệ Phong trở thành Hầu tước rất kinh ngạc. Cho dù Nghệ Phong đánh bại Vương Cấp, được bệ hạ coi trọng, thế nhưng ban thưởng này có chút quá cao rồi.

Thời điểm Hoàng đế tuyên bố chuyện này, toàn bộ điện phủ đều rất kinh ngạc!

- Nghệ gia gia, ta thực không biết công tử nhà ta ở nơi nào, người vẫn chưa quay lại phủ đệ! Phủ đệ này vẫn do ta giúp công tử xử lý!

Liễu Mộng Nhiên không quên phân phó của Nghệ Phong, hướng Nghệ Công nói.

Nghệ Công chăm chú nhìn Liễu Mộng Nhiên, đáy lòng rất bội phục Nghệ Phong, không ngờ có thể để Nha đầu Lý gia chưa bao giờ nói dối phá lệ vì hắn.

Liễu Mộng Nhiên bị Nghệ Công nhìn chăm chú có chút hoảng hốt, đối với người chưa bao giờ nói dối như nàng mà nói, đâu có thể chống đỡ được nhãn thần của lão gia hỏa này. Nàng tránh né ánh mắt của Nghệ Công, không dám nhìn thẳng.



Nghệ Công cười cười, nói với Liễu Mộng Nhiên:

- Nha đầu Lý gia, đi mời Nghệ Phong ra đây đi!

- Nghệ gia gia, công tử thực không ở trong phủ đệ, ta...

Liễu Mộng Nhiên càng nói thanh âm càng nhỏ, nàng không dám nhìn ánh mắt kia của Nghệ Công.

- Ha ha, Nha đầu Lý gia, ngươi không thích hợp nói dối! Ngươi đi mời Nghệ Phong ra đi, ta ở chỗ này chờ hắn!

Nghệ Công nhìn Liễu Mộng Nhiên cười nói, Liễu Mộng Nhiên nói dối, căn bản không chỗ che giấu!

Liễu Mộng Nhiên thấy giấu diếm không được, nàng đơn giản nói thật:

- Công tử không muốn gặp người!

Tuy Liễu Mộng Nhiên không phải rõ ràng ân oán giữa Nghệ Phong và Nghệ Công, thế nhưng đại khái nàng cũng nghe qua, biết Nghệ Phong bị Nghệ gia đuổi khỏi gia môn, hắn tất nhiên sẽ có một tia oán hận đối với Nghệ gia.

Nghệ Công sửng sốt, nghĩ không ra tiểu thư khuê các như Liễu Mộng Nhiên sẽ nói trực tiếp như vậy! Chỉ là tâm tình Nghệ Công cũng có chút căm tức, mình đã đích thân qua đây, tiểu tử này còn muốn thế nào? Lẽ nào hắn thật sự muốn trở mặt với Nghệ gia?

Nghệ Công đương nhiên chú ý bảng hiệu “Nghệ phủ” ở ngoài cửa, cái này đã phạm vào kiêng kỵ của hắn. Bất quá Nghệ Phong xác thực là một nhân tài hiếm có, lúc này mới nhịn xuống. Thế nhưng Nghệ Phong không nể tình, đã để hắn căm tức cực độ!

Nghệ Công hít sâu một hơi, hắn tự nhiên không muốn vô công trở về. Hắn nhìn Liễu Mộng Nhiên, nhàn nhạt nói:

- Ngươi đi nói cho Nghệ Phong, nếu như hắn không tới gặp ta. Ta sẽ không đi!

- Này...

Liễu Mộng Nhiên hơi khó xử nhìn Nghệ Công.

Nghệ Công quay mặt đi nơi khác, hắn nỗ lực bình ổn phiền muộn trong nội tâm. Để trong đệ tử hậu bối có một cường giả có thể chống đỡ thế cục, hắn nhịn. Nghệ Công rất tự tin, mình đã đích thân đến tìm Nghệ Phong, Nghệ Phong nhất định sẽ quay về Nghệ gia. Dù sao Nghệ gia là một trong các thế gia lớn nhất đế đô.

Đồng dạng, Nghệ Công cũng tức giận tới cực điểm đối với Nghệ Khải Mạc, hắn thậm chí rất muốn kéo tên kia qua xin lỗi Nghệ Phong. Nghệ Công rất muốn nhìn một chút, nhi tử thành sự không đủ bại sự có thừa kia của mình, thấy bộ dáng hiện tại của Nghệ Phong, rốt cuộc sẽ hối hận như thế nào!

Liễu Mộng Nhiên thấy dáng dấp Nghệ Công không thấy Nghệ Phong tuyệt đối không ly khai, nàng hơi cau lông mày đẹp, nàng chỉ phải khẽ mở miệng nói:



- Vậy Nghệ Công chờ một chút, ta đi thông báo công tử!

Liễu Mộng Nhiên không có gọi Nghệ gia gia nữa, hiển nhiên đối với Nghệ Công có chút bất mãn.

Nghệ Công thấy thế, cũng không khỏi cười khổ, Liễu Mộng Nhiên luôn luôn cao ngạo, vì sao lại vì Nghệ Phong mà thay đổi tính tình mấy lần!

...

Thời điểm Liễu Mộng Nhiên xuất hiện ở trước mặt Nghệ Phong lần thứ hai, bị một mảnh bừa bãi trước mắt làm cho sợ ngây người, mình làm một bàn thức ăn lớn đã bị Nghệ Phong càn quét bảy tám phần, bát đĩa trên bàn cũng lung tung hỗn độn vô cùng.

Liễu Mộng Nhiên vừa vui vừa giận liếc mắt nhìn Nghệ Phong, vui vì Nghệ Phong ăn hết những thức ăn mình làm cho hắn, lại không khỏi có chút trách cứ hắn ăn rất khó coi.

Liễu Mộng Nhiên đi tới trước, nhìn bát đũa Nghệ Phong bày loạn, sẵng giọng nói Nghệ Phong:

- Công tử, lúc công tử ăn có thể nhã nhặn một chút hay không?

Nghệ Phong ngẩng đầu nhìn khuôn mặt tuyệt mỹ của Liễu Mộng Nhiên, hắn cười cười nói:

- Kỳ thực bản thiếu gia vẫn rất nhã nhặn, chỉ là ngày hôm nay mệt mỏi, thực sự rất đói bụng, hơn nữa Mộng Nhiên nấu ăn rất ngon, nên có chút thất thố!

Trên mặt Liễu Mộng Nhiên tươi cười hài lòng, đối với câu khích lệ này của Nghệ Phong rất vui vẻ, nàng nhìn Nghệ Phong, nhu tình nói:

- Vậy sau này ta sẽ thường xuyên nấu cơm cho công tử!

Nghệ Phong cười cười nói:

- Nàng là thị nữ của ta, đương nhiên mỗi ngày phải nấu cơm cho ta rồi!

- Uhm!

Liễu Mộng Nhiên vui vẻ ân một câu.

(Tác giả: Có lẽ mọi người sẽ nghi hoặc, vì sao Liễu Mộng Nhiên là người của Lý gia lại họ Liễu. Chuyện này tất nhiên là cố cố sự, vấn đề họ Liễu này không có sai lầm, sau này mọi người sẽ rõ ràng).

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Mị Ảnh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook