Chương 1577: Pháp tắc không gian.
Anh Giai Ngây Thơ
23/06/2013
Phanh...
Sau khi bộc phá, Liễu Nhiên cùng Đế Thích Thiên đều lui về phía sau. Mọi người nhìn một màn này, không khỏi hai mặt nhìn nhau. Thầm nghĩ hai chiêu đi qua, hai người vẫn còn muốn chơi đùa sao. Đế Thích Thiên không quan tâm thì thôi, thế nhưng Liễu Nhiên sao cũng như vậy. Phải biết là hắn chỉ có cơ hội mười chiêu.
Ánh mắt mấy người Tần Y không khỏi nhìn về phía Ngạo Tuyết, nhưng phát hiện giờ này nàng đang cau mày, rất hiển nhiên cũng không hiểu Liễu Nhiên đến cùng muốn làm điều gì.
Đế Thích Thiên thấy quyền thứ ba của Liễu Nhiên vẫn như vậy, lực lượng chỉ mạnh hơn một chút. Điều này khiến Đế Thích Thiên hừ một tiếng, hắn tự nhiên sẽ không để ý, liền đưa tay nghênh tiếp. Nếu Liễu Nhiên lãng phí chiêu thức như vậy, hắn cầu còn không được. Mười chiêu qua đi, chắc chắn Liễu Nhiên sẽ thất bại.
Phanh...
Phanh...
Cứ như vậy, tám chiêu vô kinh vô hiểm qua đi. Trình Khải cùng Nam tử Vương Tọa cảm giác được vô cùng đáng tiếc. Thánh cấp chiến đấu rất hiếm thấy, nguyên bản còn muốn mượn cơ hội này quan sát một phen. Sau này nếu đột phá Thánh cấp sẽ có những tác dụng thật lớn, nhưng thật không ngờ họ lại giống như tiểu hài tử đánh nhau, không hề hoa mĩ, hoàn toàn là quyền đối quyền.
Tám chiêu đã qua, ngay cả một cọng tóc của hai người cũng không rơi xuống. Những người quan chiến đối mặt nhìn nhau.
Tình huống này cũng khiến hai vị Thánh cấp nhíu mày, tên Liễu Nhiên có ý gì? Chẳng lẽ không có lòng tin tuyệt đối, hay hắn cam lòng nhận thua?
Trong lòng bọn họ tự nhiên là lựa chọn điều thứ nhất, nhưng thực lực của Liễu Nhiên thực khủng bố như vậy sao? Hắn đã lãng phí tám chiêu, chỉ trong hai chiêu còn lại là có thể đánh bại Đế Thích Thiên? Điều này có thể sao?
Nghĩ vậy, mấy người nhìn chằm chằm vào Liễu Nhiên, muốn nhìn ra manh mối gì. Nhưng người đã sớm đạt tới tình trạng Thiên Nhân Hợp Nhất như Liễu Nhiên, sao có thể dễ dàng nhìn thấu.
- Liễu Nhiên, ngươi còn muốn tới sao?
Đế Thích Thiên nhìn thần sắc Liễu Nhiên thản nhiên không để ý điều gì, trong lòng liền dâng lên lửa giận. Tám chiêu này có ý gì? Miệt thị? Hay là gì khác?
- Có lẽ ngươi rất may mắn tiếp được tám chiêu của ta. Bất quá, chiêu thứ chín ta không muốn chơi đùa với ngươi nữa, hi vọng ngươi có thể tiếp được.
Liễu Nhiên nhìn Đế Thích Thiên lạnh nhạt nói.
Một khắc khi câu nói của Liễu Nhiên vừa dứt, trong cơ thể hắn liền bạo tuôn ra một cỗ lực lượng khủng bố. Vừa xuất hiện đã xông thẳng lên trời, bị cỗ lực lượng này trùng kích, một khe hở đen kịt cực lớn nứt ra trong không trung. Đấu khí tạo thành quang trụ xuyên thủng mây xanh. Đám người Tần Trấn nhìn lên phía trên nhưng không thể thấy tận cùng. Khi bọn họ còn đang rung động thì đấu khí hóa thành quang trụ khiến thiên địa biến sắc đột nhiên thu hồi một cách mãnh liệt, xoay quanh cánh tay Liễu Nhiên. Đấu khí khủng bố như vậy giờ chỉ lớn bằng một cánh tay.
Tất cả mọi người còn chưa kịp phản ứng thì một cỗ đấu khí càng thêm mạnh mẽ tuôn ra, mang theo lực lượng khủng bố, toàn bộ không gian tựa như mạng nhện bị chấn nứt, từng đạo khe hở khổng lồ lan tràn trong hư không.
Dưới cỗ lực lượng này, sắc mặt của ba người của Tiên Cảnh đại biến. Trong đó Đế Thích Thiên trừng mắt hô to:
- Không có khả năng. Ngươi không có khả năng mạnh như vậy.
Liễu Nhiên không để ý đến thanh âm sợ hãi của hắn, lực lượng trong cơ thể không ngừng tràn ra. Thời khắc này, lấy Liễu Nhiên làm trung tâm, trên đỉnh đầu hắn có một hắc động to lớn, tựa như diệt thế ma thần tản ra lực lượng hủy diệt.
- Không có khả năng, đây tuyệt đối không thể chỉ là lực lượng của Thánh cấp nhất giai. Liễu Nhiên, ngươi đến cùng có thực lực gì?
Tiền bối Tiên Cảnh cũng nhìn Liễu Nhiên tạo ra uy thế rung động, nguyên một đám mang theo sắc mặt cả kinh.
Liễu Nhiên nghe thấy tiếng quát của đối phương, hừ một tiếng nói:
- Lúc nào bản đế nói với các ngươi rằng ta chỉ là Thánh cấp nhất giai? Là các ngươi tự cho rằng mình thông minh mà thôi.
Nghe Liễu Nhiên nói, đáy lòng mọi người nguội lạnh một nửa. Liễu Nhiên rõ ràng không chỉ có thực lực Thánh cấp nhất giai. Đó là Nhị giai? Tam giai? Hay là còn cao hơn nữa?
Một giai trong Thánh cấp, chênh lệch cũng đã khủng bố đến cực điểm rồi. Nếu Liễu Nhiên mạnh tới tam giai, thậm chí tứ giai. Vậy thì…
Mấy người ở Tiên Cảnh không cách nào tưởng tượng được, tại sao lực lượng của Liễu Nhiên lại khủng bố như thế. Khó trách hắn lại tự tin như vậy, khó trách tám chiêu trước hắn chỉ nhàn nhã đùa chơi. Thì ra hắn có lòng tin tuyệt đối với mình.
- Chết tiệt, điều này sao có thể. Cho dù hắn có nghịch thiên cũng không thể nhanh như vậy a!
Mấy người tức giận mắng một tiếng, thế nhưng nhìn Liễu Nhiên dẫn động thiên địa biến sắc, từng đạo khe hở đen kịt trải rộng khắp không gian, không khỏi kỳ vọng nhìn Đế Thích Thiên, hy vọng hắn có thể ngăn cản hai chiêu cuối cùng của Liễu Nhiên.
Đế Thích Thiên nhìn thấy cỗ lực lượng của Liễu Nhiên, trong lòng cũng hoảng sợ không thôi. Thế nhưng khi nhìn thấy Ngạo Tuyết ở phía xa đang gia trì phòng ngự, trong mắt hắn hiện lên một tia tàn nhẫn. Lực lượng trong cơ thể hắn không hề có ý giữ lại, mạnh mẽ tuôn ra.
Liễu Nhiên thấy cử động của đối phương thì hừ một tiếng, cánh tay huy động, vượt qua khoảng cách không gian, oanh kích Đế Thích Thiên.
Những nơi một quyền này đi qua, thiên địa không có một chút biến hóa. Thấy vậy Đế Thích Thiên lại càng hoảng hốt, hắn nổi giận gầm lên một tiếng. Lực lượng bốn phía mãnh liệt hội tụ về phía hắn.
- Tiên Thuật đệ tam thức.
Khi thanh âm của đối phương vừa dứt, khóe miệng của Liễu Nhiên mang theo một tia miệt thị.
- Tinh Bạo Thương Khung!
Tiếng nói của Liễu Nhiên vừa rơi xuống, không gian lập tức xuất hiện một khe hở cực lớn, một cỗ lực lượng bành trướng từ trong đó bay ra, hội tụ trên cánh tay của Liễu Nhiên. Dưới sự quán thâu lực lượng, khí thế của hắn cuồng bạo tăng vọt tới tình trạng không thuộc về chính mình.
Điều khiến cho tiên hai vị Thánh cấp cảnh kinh hãi không phải lực lượng của Liễu Nhiên tăng vọt, mà nhìn vết nứt không gian đang khép lại. Hai người kìm lòng không được, hoảng hốt kêu lên:
- Pháp tắc không gian?
Hai người liếc mắt nhìn nhau, đều thấy được vẻ không dám tin trong mắt đối phương. Điều này sao có thể? Pháp tắc bực này, một khi phối hợp cùng Liễu Nhiên, đã không còn ai là đối thủ, Đế Thích Thiên còn đánh cái gì?
Dưới ánh mắt chăm chú của mọi người, trong không gian điện quang đá lửa. Nắm đấm của Liễu Nhiên đã oanh tới Đế Thích Thiên. Đế Thích Thiên sớm bị lực lượng cường hãn đến cực điểm của Liễu Nhiên dọa kinh hãi, nhưng hắn cũng không chậm, lực lượng trong cơ thể không hề giữ lại, toàn bộ đều quá thâu lên một quyền của hắn.
Thế nhưng, cho dù như vậy, trong nháy mắt khi nắm đấm của Liễu Nhiên oanh vào người, hắn đã nghe được thanh âm gẫy xương của chính mình. Một cỗ lực lượng mạnh tới nỗi hắn không thể ngăn cản, trùng kích đến.
Dưới cỗ lực lượng này, hắn không có khả năng phòng thủ, bị đánh bay ra ngoài, lưu lại một vệt máu đỏ tươi trên không trung, khiến cho người ta cảm giác nhìn thấy mà giật mình.
Sau khi bộc phá, Liễu Nhiên cùng Đế Thích Thiên đều lui về phía sau. Mọi người nhìn một màn này, không khỏi hai mặt nhìn nhau. Thầm nghĩ hai chiêu đi qua, hai người vẫn còn muốn chơi đùa sao. Đế Thích Thiên không quan tâm thì thôi, thế nhưng Liễu Nhiên sao cũng như vậy. Phải biết là hắn chỉ có cơ hội mười chiêu.
Ánh mắt mấy người Tần Y không khỏi nhìn về phía Ngạo Tuyết, nhưng phát hiện giờ này nàng đang cau mày, rất hiển nhiên cũng không hiểu Liễu Nhiên đến cùng muốn làm điều gì.
Đế Thích Thiên thấy quyền thứ ba của Liễu Nhiên vẫn như vậy, lực lượng chỉ mạnh hơn một chút. Điều này khiến Đế Thích Thiên hừ một tiếng, hắn tự nhiên sẽ không để ý, liền đưa tay nghênh tiếp. Nếu Liễu Nhiên lãng phí chiêu thức như vậy, hắn cầu còn không được. Mười chiêu qua đi, chắc chắn Liễu Nhiên sẽ thất bại.
Phanh...
Phanh...
Cứ như vậy, tám chiêu vô kinh vô hiểm qua đi. Trình Khải cùng Nam tử Vương Tọa cảm giác được vô cùng đáng tiếc. Thánh cấp chiến đấu rất hiếm thấy, nguyên bản còn muốn mượn cơ hội này quan sát một phen. Sau này nếu đột phá Thánh cấp sẽ có những tác dụng thật lớn, nhưng thật không ngờ họ lại giống như tiểu hài tử đánh nhau, không hề hoa mĩ, hoàn toàn là quyền đối quyền.
Tám chiêu đã qua, ngay cả một cọng tóc của hai người cũng không rơi xuống. Những người quan chiến đối mặt nhìn nhau.
Tình huống này cũng khiến hai vị Thánh cấp nhíu mày, tên Liễu Nhiên có ý gì? Chẳng lẽ không có lòng tin tuyệt đối, hay hắn cam lòng nhận thua?
Trong lòng bọn họ tự nhiên là lựa chọn điều thứ nhất, nhưng thực lực của Liễu Nhiên thực khủng bố như vậy sao? Hắn đã lãng phí tám chiêu, chỉ trong hai chiêu còn lại là có thể đánh bại Đế Thích Thiên? Điều này có thể sao?
Nghĩ vậy, mấy người nhìn chằm chằm vào Liễu Nhiên, muốn nhìn ra manh mối gì. Nhưng người đã sớm đạt tới tình trạng Thiên Nhân Hợp Nhất như Liễu Nhiên, sao có thể dễ dàng nhìn thấu.
- Liễu Nhiên, ngươi còn muốn tới sao?
Đế Thích Thiên nhìn thần sắc Liễu Nhiên thản nhiên không để ý điều gì, trong lòng liền dâng lên lửa giận. Tám chiêu này có ý gì? Miệt thị? Hay là gì khác?
- Có lẽ ngươi rất may mắn tiếp được tám chiêu của ta. Bất quá, chiêu thứ chín ta không muốn chơi đùa với ngươi nữa, hi vọng ngươi có thể tiếp được.
Liễu Nhiên nhìn Đế Thích Thiên lạnh nhạt nói.
Một khắc khi câu nói của Liễu Nhiên vừa dứt, trong cơ thể hắn liền bạo tuôn ra một cỗ lực lượng khủng bố. Vừa xuất hiện đã xông thẳng lên trời, bị cỗ lực lượng này trùng kích, một khe hở đen kịt cực lớn nứt ra trong không trung. Đấu khí tạo thành quang trụ xuyên thủng mây xanh. Đám người Tần Trấn nhìn lên phía trên nhưng không thể thấy tận cùng. Khi bọn họ còn đang rung động thì đấu khí hóa thành quang trụ khiến thiên địa biến sắc đột nhiên thu hồi một cách mãnh liệt, xoay quanh cánh tay Liễu Nhiên. Đấu khí khủng bố như vậy giờ chỉ lớn bằng một cánh tay.
Tất cả mọi người còn chưa kịp phản ứng thì một cỗ đấu khí càng thêm mạnh mẽ tuôn ra, mang theo lực lượng khủng bố, toàn bộ không gian tựa như mạng nhện bị chấn nứt, từng đạo khe hở khổng lồ lan tràn trong hư không.
Dưới cỗ lực lượng này, sắc mặt của ba người của Tiên Cảnh đại biến. Trong đó Đế Thích Thiên trừng mắt hô to:
- Không có khả năng. Ngươi không có khả năng mạnh như vậy.
Liễu Nhiên không để ý đến thanh âm sợ hãi của hắn, lực lượng trong cơ thể không ngừng tràn ra. Thời khắc này, lấy Liễu Nhiên làm trung tâm, trên đỉnh đầu hắn có một hắc động to lớn, tựa như diệt thế ma thần tản ra lực lượng hủy diệt.
- Không có khả năng, đây tuyệt đối không thể chỉ là lực lượng của Thánh cấp nhất giai. Liễu Nhiên, ngươi đến cùng có thực lực gì?
Tiền bối Tiên Cảnh cũng nhìn Liễu Nhiên tạo ra uy thế rung động, nguyên một đám mang theo sắc mặt cả kinh.
Liễu Nhiên nghe thấy tiếng quát của đối phương, hừ một tiếng nói:
- Lúc nào bản đế nói với các ngươi rằng ta chỉ là Thánh cấp nhất giai? Là các ngươi tự cho rằng mình thông minh mà thôi.
Nghe Liễu Nhiên nói, đáy lòng mọi người nguội lạnh một nửa. Liễu Nhiên rõ ràng không chỉ có thực lực Thánh cấp nhất giai. Đó là Nhị giai? Tam giai? Hay là còn cao hơn nữa?
Một giai trong Thánh cấp, chênh lệch cũng đã khủng bố đến cực điểm rồi. Nếu Liễu Nhiên mạnh tới tam giai, thậm chí tứ giai. Vậy thì…
Mấy người ở Tiên Cảnh không cách nào tưởng tượng được, tại sao lực lượng của Liễu Nhiên lại khủng bố như thế. Khó trách hắn lại tự tin như vậy, khó trách tám chiêu trước hắn chỉ nhàn nhã đùa chơi. Thì ra hắn có lòng tin tuyệt đối với mình.
- Chết tiệt, điều này sao có thể. Cho dù hắn có nghịch thiên cũng không thể nhanh như vậy a!
Mấy người tức giận mắng một tiếng, thế nhưng nhìn Liễu Nhiên dẫn động thiên địa biến sắc, từng đạo khe hở đen kịt trải rộng khắp không gian, không khỏi kỳ vọng nhìn Đế Thích Thiên, hy vọng hắn có thể ngăn cản hai chiêu cuối cùng của Liễu Nhiên.
Đế Thích Thiên nhìn thấy cỗ lực lượng của Liễu Nhiên, trong lòng cũng hoảng sợ không thôi. Thế nhưng khi nhìn thấy Ngạo Tuyết ở phía xa đang gia trì phòng ngự, trong mắt hắn hiện lên một tia tàn nhẫn. Lực lượng trong cơ thể hắn không hề có ý giữ lại, mạnh mẽ tuôn ra.
Liễu Nhiên thấy cử động của đối phương thì hừ một tiếng, cánh tay huy động, vượt qua khoảng cách không gian, oanh kích Đế Thích Thiên.
Những nơi một quyền này đi qua, thiên địa không có một chút biến hóa. Thấy vậy Đế Thích Thiên lại càng hoảng hốt, hắn nổi giận gầm lên một tiếng. Lực lượng bốn phía mãnh liệt hội tụ về phía hắn.
- Tiên Thuật đệ tam thức.
Khi thanh âm của đối phương vừa dứt, khóe miệng của Liễu Nhiên mang theo một tia miệt thị.
- Tinh Bạo Thương Khung!
Tiếng nói của Liễu Nhiên vừa rơi xuống, không gian lập tức xuất hiện một khe hở cực lớn, một cỗ lực lượng bành trướng từ trong đó bay ra, hội tụ trên cánh tay của Liễu Nhiên. Dưới sự quán thâu lực lượng, khí thế của hắn cuồng bạo tăng vọt tới tình trạng không thuộc về chính mình.
Điều khiến cho tiên hai vị Thánh cấp cảnh kinh hãi không phải lực lượng của Liễu Nhiên tăng vọt, mà nhìn vết nứt không gian đang khép lại. Hai người kìm lòng không được, hoảng hốt kêu lên:
- Pháp tắc không gian?
Hai người liếc mắt nhìn nhau, đều thấy được vẻ không dám tin trong mắt đối phương. Điều này sao có thể? Pháp tắc bực này, một khi phối hợp cùng Liễu Nhiên, đã không còn ai là đối thủ, Đế Thích Thiên còn đánh cái gì?
Dưới ánh mắt chăm chú của mọi người, trong không gian điện quang đá lửa. Nắm đấm của Liễu Nhiên đã oanh tới Đế Thích Thiên. Đế Thích Thiên sớm bị lực lượng cường hãn đến cực điểm của Liễu Nhiên dọa kinh hãi, nhưng hắn cũng không chậm, lực lượng trong cơ thể không hề giữ lại, toàn bộ đều quá thâu lên một quyền của hắn.
Thế nhưng, cho dù như vậy, trong nháy mắt khi nắm đấm của Liễu Nhiên oanh vào người, hắn đã nghe được thanh âm gẫy xương của chính mình. Một cỗ lực lượng mạnh tới nỗi hắn không thể ngăn cản, trùng kích đến.
Dưới cỗ lực lượng này, hắn không có khả năng phòng thủ, bị đánh bay ra ngoài, lưu lại một vệt máu đỏ tươi trên không trung, khiến cho người ta cảm giác nhìn thấy mà giật mình.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.