Chương 1579: Quát lui
Anh Giai Ngây Thơ
23/06/2013
Sau khi Nghệ Phong từ u cốc đi ra, thân ảnh hắn lập tức chớp động, biến mất khỏi cấm địa. Dù sao, còn đang ở trên địa bàn của người khác, không có Ngạo Tuyết che chở, Nghệ Phong cũng không dám lớn mật đi lại nơi đây.
Trở lại chỗ cũ tìm không thấy Ngạo Tuyết, Nghệ Phong không khỏi nhíu mày. Sau khi tìm khắp nới không thấy, Nghệ Phong dứt khoát không đi tìm nàng nữa.
Nơi này không phải chỗ tốt để dừng chân, thân ảnh Nghệ Phong chớp động, giống như quỷ mị biến mất trong không khí. Sau khi đạt tới Quân cấp đỉnh phong, thân pháp Mị Ảnh của Nghệ Phong sắp luyện đến cực hạn, hiện tại trên hư không như chỉ thoáng qua một cái bóng mờ.
Với tốc độ của Nghệ Phong, chỉ cần không phải quá xui xẻo thì không ai có thể phát hiện ra hắn.
Một đường bay nhanh, Nghệ Phong đã chạy tới nơi tổ chức giao lưu hội, chỉ có điều nơi này đã tan cuộc hơn phân nửa, những người ở lại không còn mấy.
Mà khiến cho Nghệ Phong kinh ngạc chính là, đám người Tần Y không có ở đây, dò xét kĩ càng mới biết họ đã rời khỏi giao lưu hội rồi.
Điều này làm cho Nghệ Phong nhíu mày, bình thường Tần Y sẽ luôn đợi hắn cho tới khi hắn trở lại mới đúng.
Bất quá khi nghĩ tới ngay cả Ngạo Tuyết cũng không thể khai mở phong ấn, có lẽ nàng đã thông tri cho Tần Y, vì thế Tần Y mới rời đi.
Hẳn là như thế, cho nên Nghệ Phong cũng không còn hứng thú ở lại nơi đây nữa, hắn nhanh chóng chạy về phía lối ra tien cảnh.
Thế nhưng khi Nghệ Phong còn cách lối ra Tiên Cảnh một đoạn ngắn, bỗng nhiên hắn bị một tràng cảnh làm cho ngây người.
Chỉ thấy trước mặt là một mảnh tàn phá, hết thảy đều bị phá hủy, cây cối gò đồi đề bị san thành bình địa.
Nghệ Phong sững sờ, trong lòng hắn hiểu rõ, với lực lượng của mình cũng không thể làm được điều này. Chắc chắn là do Thánh cấp gây nên.
- Nơi này có Thánh cấp đánh nhau?
Nghệ Phong hít sâu một hơi, trong mắt mang theo vẻ không dám tin. Không biết là ai ngưu bức như vậy, dám chạy tới Tiên Cảnh đập phá. Nơi đây giống như Thánh thành, cường giả như mây, đếm không hết, còn có ai dám tới đây gây phiền toái sao?
Hay là do người trong Tiên Cảnh nội đấu phá hủy sao?
Bất quá Nghệ Phong cảm thấy điều này không có khả năng lắm, họ đâu ngốc đến nỗi tự phá nhà của mình. Dù muốn luận bàn cũng không thể biến nơi đây thành chiến trường được.
- Đáng tiếc, bỏ lỡ một trò hay.
Nghệ Phong có chút tiếc hận chặc lưỡi.
Thế nhưng ngay khi Nghệ Phong chuẩn bị thi triển thân pháp đi ra ngoài thì hai võ giả đã nhìn thấy hắn dừng lại.
Hai người bay đến bên cạnh Nghệ Phong, nhìn thân ảnh trước mặt, trong lòng mừng rỡ đồng thanh hô to mang theo sự kinh ngạc:
- Nghệ Phong!
Từ sau khi Liễu Nhiên cùng Đế Thích Thiên đánh nhau, Thánh cấp Tiên Cảnh đã phái hai người trấn thủ tại đây chờ Nghệ Phong. Bọn họ ngầm nghe nói, Nghệ Phong đã tiến nhập vào phong ấn, chỉ là không ngờ hắn thật sự có thể đi ra đúng như lời Liễu Nhiên đã nói.
Nhìn lên biểu tình của Nghệ Phong lạnh nhạt, hai võ giả chắp tay nói:
- Tà Đế, Thánh lão mời ngươi qua gặp mặt.
- Thánh lão?
Nghệ Phong nhíu mày, thầm nghĩ đây là Thánh cấp chắc. Nghệ Phong từng gặp Thánh cấp, tự nhiên biết cấp độ này khủng bố tới cỡ nào, huống chi nơi nguy hiểm như Tiên Cảnh, Nghệ Phong đương nhiên không muốn đi.
- Nực cười! Với thân phận của bản đế, nếu muốn gặp ta thì tự kêu hắn tới đây.
Nghệ Phong cười lạnh nói. Vừa rồi thoát ra từ cấm địa của người ta, dùng cái mông cũng biết đối phương muốn làm cái gì.
- Thỉnh Tà Đế không nên làm chúng ta khó xử. Thánh lão chỉ mời Tà Đế qua gặp mặt, sẽ không đả thương ngươi.
Hai vị võ giả tiến lên phía trước một bước, vừa vặn vây Nghệ Phong lại.
- Làm khó dễ các ngươi? Các ngươi làm đúng quy cách sao?
Nghệ Phong xem thường nói:
- Tránh ra. Bản đế muốn rời khỏi Tiên Cảnh.
Hai võ giả liếc mắt nhìn nhau, bước chân không có ý tứ muốn di động. Hai người được lệnh Thánh lão tới ngăn cản Nghệ Phong rời đi là muốn tìm hiểu sự tình bên trong cấm địa.
- Nếu như Tiên Đế nhất định không đi, vậy thì đành phải đắc tội.
Hai cái võ giả liếc mắt nhìn nhau, khí thế trên người ép về phía Nghệ Phong.
- Ha ha, đắc tội? Các ngươi đắc tội nổi sao?
Nghệ Phong cười to một tiếng, trong mắt tràn ngập ý khinh thường. Chỉ là hai tên Quân cấp đỉnh phong mà thôi, trước khi Nghệ Phong còn chưa tấn cấp thì còn có chút khó khăn, nhưng bây giờ thì hắn không để bọn họ vào mắt.
Nghệ Phong nhìn hai người này, cũng không muốn tiếp tục dây dưa. Chẳng may Thánh cấp chạy tới thì đừng mơ ra khỏi Tiên Cảnh nữa.
Nghĩ vậy, đấu khí trong cơ thể Nghệ Phong mạnh mẽ tuôn ra, ngưng tụ thành Tinh Bạo Thương Khung, lực lượng Phệ Châu và Tà Đế chi lực trong người, toàn bộ vận chuyển mãnh liệt. Tất cả lực lượng hội tụ mang theo xu thế toái thiên, nhanh như chớp oanh kích về phía đối phương.
Nghệ Phong muốn tốc chiến tốc thắng, vì thế không có ý tứ muốn lưu thủ, vừa ra tay là chiêu thức mạnh nhất. Hắn muốn một chiêu đánh bại đối phương.
Chiêu thức khủng bố tới nỗi đối phương không thể né tránh, đành phải vội vàng vận khởi lực lượng ngăn cản. Ánh mắt bọn họ tràn ngập sự kinh ngạc, không ngờ lực lượng của Nghệ Phong lại mạnh đến thế.
Mặc dù hắn biết Nghệ Phong đánh bại Đế Thích Thiên, nhưng cho dù như thế, hai Quân cấp đỉnh phong ra tay, dù không thể bắt hắn thì cũng phải ngăn cản hắn một thời gian. Chỉ cần kéo dài thời gian chờ Thánh cấp của Tiên Cảnh tới, coi như bọn họ đã hoàn thành nhiệm vụ.
Thế nhưng, thật không ngờ lực lượng của Nghệ Phong còn vượt xa những đồn đãi kia.
Rắc...
Một quyền của Nghệ Phong oanh lên nắm tay của đối phương, tiếng xương gẫy nát vang lên, cả thân thể hắn bị bắn thẳng ra ngoài, lưu lại trên hư không là một đóa huyết hoa.
Chỉ một chiêu, một Quân cấp đỉnh phong đã bị oanh tới phun máu bay ra ngoài. Mặc dù nói đối phương có chút trở tay không kịp, nhưng cũng đủ để chứng minh sự cường hãn của Nghệ Phong.
Nghệ Phong oanh lui một võ giả cũng không dừng lại, thực lực của hắn hiện giờ không phải Quân cấp đỉnh phong có thể chống lại.
Đừng nói các loại lực lượng trong cơ thể kỳ dị, chỉ cần mức độ đấu khí tinh thuần của hắn, bọn họ cũng không thể so sánh.
Sau khi Nghệ Phong đánh bay đối phương, thân ảnh rất nhanh chớp động, muốn rời khỏi nơi này. Nói không chừng lúc này các Thánh cấp đã chú ý tới, chỉ có ra khỏi Tiên Cảnh mình mới được an toàn.
Nghĩ đến điều này, thân ảnh của Nghệ Phong nhanh chóng chạy về phía cửa ra Tiên Cảnh.
Mà võ giả còn lại cũng bay nhanh tới ngăn cản trước mặt Nghệ Phong.
Nghệ Phong nhìn ngăn cản trước mặt hắn, đấu khí trong cơ thể mạnh mẽ tuôn ra, áp bách lên trên người võ giả. Hắn phẫn nộ quát:
- Cút ngay!
Trong tiếng gầm, tốc độ của Nghệ Phong không giảm bớt, mạnh mẽ va chạm thẳng tới đối phương
Dưới uy áp và tiếng gầm của Nghệ Phong, trong mắt võ giả xuất hiện sự sợ hãi. Hắn kìm lòng không được, tránh ra một bên nhường lối cho Nghệ Phong.
Trở lại chỗ cũ tìm không thấy Ngạo Tuyết, Nghệ Phong không khỏi nhíu mày. Sau khi tìm khắp nới không thấy, Nghệ Phong dứt khoát không đi tìm nàng nữa.
Nơi này không phải chỗ tốt để dừng chân, thân ảnh Nghệ Phong chớp động, giống như quỷ mị biến mất trong không khí. Sau khi đạt tới Quân cấp đỉnh phong, thân pháp Mị Ảnh của Nghệ Phong sắp luyện đến cực hạn, hiện tại trên hư không như chỉ thoáng qua một cái bóng mờ.
Với tốc độ của Nghệ Phong, chỉ cần không phải quá xui xẻo thì không ai có thể phát hiện ra hắn.
Một đường bay nhanh, Nghệ Phong đã chạy tới nơi tổ chức giao lưu hội, chỉ có điều nơi này đã tan cuộc hơn phân nửa, những người ở lại không còn mấy.
Mà khiến cho Nghệ Phong kinh ngạc chính là, đám người Tần Y không có ở đây, dò xét kĩ càng mới biết họ đã rời khỏi giao lưu hội rồi.
Điều này làm cho Nghệ Phong nhíu mày, bình thường Tần Y sẽ luôn đợi hắn cho tới khi hắn trở lại mới đúng.
Bất quá khi nghĩ tới ngay cả Ngạo Tuyết cũng không thể khai mở phong ấn, có lẽ nàng đã thông tri cho Tần Y, vì thế Tần Y mới rời đi.
Hẳn là như thế, cho nên Nghệ Phong cũng không còn hứng thú ở lại nơi đây nữa, hắn nhanh chóng chạy về phía lối ra tien cảnh.
Thế nhưng khi Nghệ Phong còn cách lối ra Tiên Cảnh một đoạn ngắn, bỗng nhiên hắn bị một tràng cảnh làm cho ngây người.
Chỉ thấy trước mặt là một mảnh tàn phá, hết thảy đều bị phá hủy, cây cối gò đồi đề bị san thành bình địa.
Nghệ Phong sững sờ, trong lòng hắn hiểu rõ, với lực lượng của mình cũng không thể làm được điều này. Chắc chắn là do Thánh cấp gây nên.
- Nơi này có Thánh cấp đánh nhau?
Nghệ Phong hít sâu một hơi, trong mắt mang theo vẻ không dám tin. Không biết là ai ngưu bức như vậy, dám chạy tới Tiên Cảnh đập phá. Nơi đây giống như Thánh thành, cường giả như mây, đếm không hết, còn có ai dám tới đây gây phiền toái sao?
Hay là do người trong Tiên Cảnh nội đấu phá hủy sao?
Bất quá Nghệ Phong cảm thấy điều này không có khả năng lắm, họ đâu ngốc đến nỗi tự phá nhà của mình. Dù muốn luận bàn cũng không thể biến nơi đây thành chiến trường được.
- Đáng tiếc, bỏ lỡ một trò hay.
Nghệ Phong có chút tiếc hận chặc lưỡi.
Thế nhưng ngay khi Nghệ Phong chuẩn bị thi triển thân pháp đi ra ngoài thì hai võ giả đã nhìn thấy hắn dừng lại.
Hai người bay đến bên cạnh Nghệ Phong, nhìn thân ảnh trước mặt, trong lòng mừng rỡ đồng thanh hô to mang theo sự kinh ngạc:
- Nghệ Phong!
Từ sau khi Liễu Nhiên cùng Đế Thích Thiên đánh nhau, Thánh cấp Tiên Cảnh đã phái hai người trấn thủ tại đây chờ Nghệ Phong. Bọn họ ngầm nghe nói, Nghệ Phong đã tiến nhập vào phong ấn, chỉ là không ngờ hắn thật sự có thể đi ra đúng như lời Liễu Nhiên đã nói.
Nhìn lên biểu tình của Nghệ Phong lạnh nhạt, hai võ giả chắp tay nói:
- Tà Đế, Thánh lão mời ngươi qua gặp mặt.
- Thánh lão?
Nghệ Phong nhíu mày, thầm nghĩ đây là Thánh cấp chắc. Nghệ Phong từng gặp Thánh cấp, tự nhiên biết cấp độ này khủng bố tới cỡ nào, huống chi nơi nguy hiểm như Tiên Cảnh, Nghệ Phong đương nhiên không muốn đi.
- Nực cười! Với thân phận của bản đế, nếu muốn gặp ta thì tự kêu hắn tới đây.
Nghệ Phong cười lạnh nói. Vừa rồi thoát ra từ cấm địa của người ta, dùng cái mông cũng biết đối phương muốn làm cái gì.
- Thỉnh Tà Đế không nên làm chúng ta khó xử. Thánh lão chỉ mời Tà Đế qua gặp mặt, sẽ không đả thương ngươi.
Hai vị võ giả tiến lên phía trước một bước, vừa vặn vây Nghệ Phong lại.
- Làm khó dễ các ngươi? Các ngươi làm đúng quy cách sao?
Nghệ Phong xem thường nói:
- Tránh ra. Bản đế muốn rời khỏi Tiên Cảnh.
Hai võ giả liếc mắt nhìn nhau, bước chân không có ý tứ muốn di động. Hai người được lệnh Thánh lão tới ngăn cản Nghệ Phong rời đi là muốn tìm hiểu sự tình bên trong cấm địa.
- Nếu như Tiên Đế nhất định không đi, vậy thì đành phải đắc tội.
Hai cái võ giả liếc mắt nhìn nhau, khí thế trên người ép về phía Nghệ Phong.
- Ha ha, đắc tội? Các ngươi đắc tội nổi sao?
Nghệ Phong cười to một tiếng, trong mắt tràn ngập ý khinh thường. Chỉ là hai tên Quân cấp đỉnh phong mà thôi, trước khi Nghệ Phong còn chưa tấn cấp thì còn có chút khó khăn, nhưng bây giờ thì hắn không để bọn họ vào mắt.
Nghệ Phong nhìn hai người này, cũng không muốn tiếp tục dây dưa. Chẳng may Thánh cấp chạy tới thì đừng mơ ra khỏi Tiên Cảnh nữa.
Nghĩ vậy, đấu khí trong cơ thể Nghệ Phong mạnh mẽ tuôn ra, ngưng tụ thành Tinh Bạo Thương Khung, lực lượng Phệ Châu và Tà Đế chi lực trong người, toàn bộ vận chuyển mãnh liệt. Tất cả lực lượng hội tụ mang theo xu thế toái thiên, nhanh như chớp oanh kích về phía đối phương.
Nghệ Phong muốn tốc chiến tốc thắng, vì thế không có ý tứ muốn lưu thủ, vừa ra tay là chiêu thức mạnh nhất. Hắn muốn một chiêu đánh bại đối phương.
Chiêu thức khủng bố tới nỗi đối phương không thể né tránh, đành phải vội vàng vận khởi lực lượng ngăn cản. Ánh mắt bọn họ tràn ngập sự kinh ngạc, không ngờ lực lượng của Nghệ Phong lại mạnh đến thế.
Mặc dù hắn biết Nghệ Phong đánh bại Đế Thích Thiên, nhưng cho dù như thế, hai Quân cấp đỉnh phong ra tay, dù không thể bắt hắn thì cũng phải ngăn cản hắn một thời gian. Chỉ cần kéo dài thời gian chờ Thánh cấp của Tiên Cảnh tới, coi như bọn họ đã hoàn thành nhiệm vụ.
Thế nhưng, thật không ngờ lực lượng của Nghệ Phong còn vượt xa những đồn đãi kia.
Rắc...
Một quyền của Nghệ Phong oanh lên nắm tay của đối phương, tiếng xương gẫy nát vang lên, cả thân thể hắn bị bắn thẳng ra ngoài, lưu lại trên hư không là một đóa huyết hoa.
Chỉ một chiêu, một Quân cấp đỉnh phong đã bị oanh tới phun máu bay ra ngoài. Mặc dù nói đối phương có chút trở tay không kịp, nhưng cũng đủ để chứng minh sự cường hãn của Nghệ Phong.
Nghệ Phong oanh lui một võ giả cũng không dừng lại, thực lực của hắn hiện giờ không phải Quân cấp đỉnh phong có thể chống lại.
Đừng nói các loại lực lượng trong cơ thể kỳ dị, chỉ cần mức độ đấu khí tinh thuần của hắn, bọn họ cũng không thể so sánh.
Sau khi Nghệ Phong đánh bay đối phương, thân ảnh rất nhanh chớp động, muốn rời khỏi nơi này. Nói không chừng lúc này các Thánh cấp đã chú ý tới, chỉ có ra khỏi Tiên Cảnh mình mới được an toàn.
Nghĩ đến điều này, thân ảnh của Nghệ Phong nhanh chóng chạy về phía cửa ra Tiên Cảnh.
Mà võ giả còn lại cũng bay nhanh tới ngăn cản trước mặt Nghệ Phong.
Nghệ Phong nhìn ngăn cản trước mặt hắn, đấu khí trong cơ thể mạnh mẽ tuôn ra, áp bách lên trên người võ giả. Hắn phẫn nộ quát:
- Cút ngay!
Trong tiếng gầm, tốc độ của Nghệ Phong không giảm bớt, mạnh mẽ va chạm thẳng tới đối phương
Dưới uy áp và tiếng gầm của Nghệ Phong, trong mắt võ giả xuất hiện sự sợ hãi. Hắn kìm lòng không được, tránh ra một bên nhường lối cho Nghệ Phong.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.