Mị Ảnh

Chương 16: Quyết liệt

Anh Giai Ngây Thơ

21/03/2013

- Ha ha… Trữ nữ oa nhi, ngươi không cảm thấy buồn cười sao? Thực lực bản thân ta không thấp hơn sư phụ ngươi bao nhiêu. Cộng thêm ta có được hai thứ kia, ngươi cho rằng tới lúc đó ta còn phải sợ lão gia hỏa sư phụ ngươi?

Thanh âm của Cơ Lạp càn rỡ nói không nên lời, hắn rất tự tin, chỉ chờ khi hắn lấy được hai thứ kia, thực lực có thể tăng tiến trên diện rộng, đến lúc đó còn phải sợ lão gia hỏa kia sao?

- Ngươi…

Trữ Huyên tức giận.

- Trữ nữ oa nhi… Thức thời thì lấy thứ đó ra đây. Ta có thể tha cho ngươi một mạng.

Cơ Lạp tựa hồ đã định trước, trong ngữ khí có tiếu ý nhàn nhạt.

- Hừ… Ngươi mơ tưởng.

Trữ Huyên lạnh lùng một câu, đấu khí màu lam trên người bạo phát, Trữ Huyên đứng giữa hư không, bao phủ trong tầng đấu khí màu lam, càng khiến Trữ Huyên nhiều hơn màu sắc thần bí. Tuy rằng không thể nhìn thấy rõ mặt mũi của nàng, thế nhưng không thể lấn áp được đường cong hoàn mỹ. Để Nghệ Phong trốn ở một bên phải mở mắt trừng trừng nhìn thân thể mê người này, hiện rõ nụ cười tà ác quan sát trên dưới.

Cơ Lạp nhìn Trữ Huyên không ngừng bạo phát đấu khí, đáy lòng không nhịn được tán thán. Bản thân và lão gia hỏa kia đấu với nhau hơn nửa đời người, thế nhưng hắn phải bội phục đối phương, đối phương đã tìm được một đồ đệ tốt. Tuổi còn nhỏ, nhưng thực lực đã sắp đuổi kịp bọn họ.

Khuôn mặt xinh đẹp của Trữ Huyên đông lạnh vài phần, đấu khí trên người lập lòe nhảy lên, quang mang màu lam chói mắt ngưng tụ vào lòng bàn tay, đè ép khiến khí lưu khắp bầu trời trở nên nặng nề, tiếng gió thổi gào thét hoàn toàn biến mất. Toàn bộ thiên địa giống như hoàn toàn bị khí thế của Trữ Huyên bao phủ.

- Vũ kỹ Nhật giai đỉnh cấp --- Huyễn Linh Tỏa!

Thanh âm đông lạnh giống như gió thổi mặc dù lãnh liệt, nhưng êm tai tới cực điểm.

Hai tròng mắt của Cơ Lạp ngưng trọng, làm một trong những công pháp đứng đầu của môn phái Trữ Huyên, hắn phải cẩn thận đáp lại.

Ngược lại Nghệ Phong trốn một bên, đáy lòng thầm hô đã nghiền tới cực điểm. Linh kỹ Nhật giai đỉnh cấp a, công pháp cao cấp như vậy, phối hợp với thực lực Tôn cấp sử dụng, sẽ đạt tới mức kinh người như thế nào?



- Linh kỹ Nhật giai trung cấp --- Bạo Liệt Quyền!

Cơ Lạp quát lạnh, để con mắt Nghệ Phong trừng lớn, hư không cực nóng kia, trận quyết đấu này khó gặp cỡ nào.

Thậm chí đáy lòng Nghệ Phong YY nghĩ, nếu như hai người đấu lưỡng bại câu thương, đều nửa sống nửa chết, hắn lại chạy tới bổ một kiếm, hẳn là danh chấn đại lục nha. Hắc hắc…

Nếu như tranh đấu vừa rồi chỉ là nóng người mà nói, vậy thì hiện tại chính thức vào màn chính. Cự tỏa giống như vũ khí trong tay Trữu Huyên hung hăng đập mạnh về phía Cơ Lạp, khí thế lạnh thấu xương để toàn bộ hư không bị áp bức rung động ầm ầm.

Đấu khí chớp mắt xuất hiện, thần sắc Cơ Lạp ngưng trọng, đấu khí thật lớn chạy riêng lộ tuyến kinh mạch, trong nháy mắt tích súc tới cánh tay, cánh tay hắn lập tức giống như bị lửa đỏ thiêu đốt, khí tức nóng cháy khiến Nghệ Phong cách đó không xa đều cảm thấy sợ hãi.

- Ầm…

Hai đạo đấu khí ngưng tụ thành thực chất dụng vào nhau, bắn ra vô số tia sáng lam hồng giao nhau, để toàn bộ bầu trời chiếu lóa mắt, ngay cả ánh sáng mặt trời cũng bị che phủ.

- Chậc, chậc… Nếu như bọn họ đi phóng pháo hoa, như vậy thích hợp cỡ nào a. Nhưng lại là pháo hoa không ô nhiễm, quả thực có thể nói là hoàn mỹ.

Nghệ Phong trốn một bên tà tà cười, nghĩ tới hình ảnh thú vị, trên mặt không tự chủ được nở nụ cười quỷ mị.

Dường như hai người có thực lực ngang nhau, Cơ Lạp cùng với Trữ Huyên va chạm một chiêu, ai cũng không làm gì được đối phương. Trong hư không tràn đầy dư kình, thỉnh thoảng đập xuống mặt đất, thổi tung cát đá.

- Trữ Huyên, giao thứ đó cho ta, ta để cho ngươi rời đi!

Cơ Lạp nhìn Trữ Huyên, ánh mắt như kim chúc nói.

- Cơ Lạp, ngươi mơ tưởng.

Trữ Huyên khẽ kêu nói. Cơ Lạp trộm lấy một kiện bảo vật khác trong môn phái của nàng, nàng còn chưa tìm hắn tính sổ, hiện tại còn muốn cướp thêm bảo vật khác, mặc kệ như thế nào, nàng phải đoạt lại bảo vật, bằng không khó ăn nói với sư phụ.

Nghệ Phong nghe được cảm thấy rất hiếu kỳ: Là loại bảo vật gì, cư nhiên để hai đại cao thủ Tôn cấp coi trọng như vậy?



- Hừ… Không biết sống chết!

Cơ Lạp cả giận hừ một tiếng, tuy rằng hắn và lão gia hỏa kia đấu với nhau nhiều năm, thế nhưng đối với đồ đệ của lão gia hỏa kia có vài phần yêu thích, ngược lại không muốn nặng tay, nhưng không nghĩ tới nữ oa nhi này không hiểu thời vụ như vậy.

Đừng nói nàng và chính mình kém tới hai đẳng cấp, chỉ cần chênh lệch về kinh nghiệm chiến đấu đã khiến nàng phải rơi vào thế tất bại.

- Công pháp Nhật Giai đỉnh cấp --- Tồi Tâm Chưởng!

Không hề có một chút xinh đẹp, đấu khí mạnh mẽ cường đại tụ tập vào lòng bàn tay Cơ Lạp, khí thế so với vừa rồi mạnh hơn tới vài phần.

Hiển nhiên Trữ Huyên cũng biết chênh lệch giữa hai người, đấu khí trong nháy máy bao trùm toàn thân, hình thành một tầng cương khí phòng hộ thật lớn. Trên cương tráo, đấu khí ngưng tụ, hai tròng mắt trong trảo ngưng trọng vô cùng. Khí thế và quang mang tăng vọt trên người Cơ Lạp để nàng phải vận chuyển toàn bộ đấu khí vào đôi bàn tay.

Hai đạo quang mang bạo phát mãnh liệt để Nghệ Phong cẩn thận bảo vệ toàn thân, tuy rằng lão gia hỏa kia nói khoác thứ đưa cho mình trâu bò như thế nào, thế nhưng từ đáy lòng của hắn vẫn có chút hoài nghi, trên đỉnh đầu chính là cao thủ Tôn cấp a, lực lượng tàn dư chính mình có thể chống đối được hay không?

Nghệ Phong còn chưa nghĩ hết, Cơ Lạp đã mang theo đấu khí Tồi Tâm Chưởng giống như vẫn thạch rơi xuống hung hăng kích về phía Trữ Huyên.

Một màn chấn động con mắt này khiến Nghệ Phong giờ khắc này có ý nghĩ cấp thiết đề cao thực lực của chính mình, hắn thầm hô lớn trong lòng:

“Ta cũng muốn trở thành Tôn cấp. Trời ạ, nếu như một chưởng như vậy khoe khoang thiên hạ, vô số mỹ mĩ còn không yêu thương nhung nhớ sao?”

Nếu như có người biết được Nghệ Phong có động lực và lý do biến mạnh như vậy mà nói, sợ là cả đám đều không thể nhịn được, coi như cao thủ Tôn cấp cũng sẽ chạy tới vây công hắn.

Trong đôi con mắt xinh đẹp của Trữ Huyên hiện lên một tia tuyệt liệt, đấu khí trong nắm tay bắn ra, mơ hồ có xu thế ngăn cản Cơ Lạp.

Cơ Lạp thấy thế, nhất thời hoảng hốt, nghĩ không ra nữ oa trước mặt cư nhiên tuyệt liệt tới mức như vậy, cư nhiên muốn liều mạng lưỡng bại câu thương đối với chính mình.

Cơ Lạp nhận ra một chiêu này, tuy rằng chỉ là vũ ký Nhật giai đỉnh cấp, thế nhưng lại dựa vào phương thức tự hại chính mình đề cao lực công kích, khiến uy lực của nó hầu như có thể sánh ngang với vũ kỹ Địa Cấp.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Mị Ảnh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook