Chương 172: So với đại ca mạnh hơn một chút
Anh Giai Ngây Thơ
15/10/2017
Lâm Hạo Nhiên trông thấy Thượng Quan Bác đã đi, hắn không khỏi cười khổ, nói:
- Nghệ Phong ah! Có lè cháu quá xúc động. Dù sao hắn cũng là một trong mấy đại công tước tại đế quốc. Quả thực thực lực tại đế quốc không hề nhỏ.
Nghệ Phong khẽ cười, nói:
- Hài nhi chưa làm gì sai, lẽ nào dễ dàng để người ta khi dễ. Hài nhi cố gắng nhường nhịn mà không được. Hắn kính nể mình một, mình đáp lại ba. Nếu như hắn châm chọc ta một, bản thiếu nhất định phải bắt hắn trả lại mười.
Lâm Hạo Nhiên nghe vậy. không khỏi ngạc nhiên:
- Không sai! Thế nhưNg dù sao sự uy hiếp của công tước rất lớn, tuy bọn chúng; kiêng nể danh tiếng của ta khôNg dám hạ thủ. Nhưng cùng khó lòng phòng bị ah!
nghệ Phong cười cười nói:
- Ngoại công, Người yên tâm! Tuy ràng thực lực của hài nhi không mạnh. Thế mèo không thể bắt được cá dưới nước, liệu hắn có thể làm được gì hài nhi!
Nhãn thần Lâm Hạo Nhiên lóe sáng. quay về phía nghệ Phong, kinh ngạc nói:
- Lè nào lời bên Ngoài đồn đại kinh mạch của Ngươi bị đứt. đều là giả?
nghệ Phong cười cười khôNg phủ nhận, cũng khôNg thừa nhận.
Lâm Hạo Nhiên thấy vậy, hắn liền cười ha hả:
- Hảo tiểu tử! Rò ràng cháu có thế lừa toàn bộ Người trong thiên hạ. Bất quá. tiểu tử cháu cùng rất xấu, ngav cả ngoại công và mẫu thân cùng đều bị lừa.
nghệ Phong cười khổ nói:
- Thực sự khôNg phải vậy! Nếu như Nghệ Khải Mạc khóng chắc chắn kinh mạch của hài nhi bị đứt, tại sao lại đuổi hài nhi ra khỏi gia môn. Bất quá. hài nhi có chút đặc thù, tuy rãng kinh mạch bị đứt. thế nhưng vẫn có thể tu luyện đấu khí. Chi là, khôNg nghĩ tới vẫn chưa kịp nói, nghệ Khải Mạc đã đuổi hài nhi khỏi gia môn. Cho nên hài nhi cùng không; muốn nói.
Tuy rãng Lâm Hạo Nhiên rất kinh ngạc, biết Nghệ Phong có chút đặc biệt, thế nhưNg không: hỏi đến. Hắn an ủi nói:
- Nghệ Khải Mạc hỗn trướng như vậy, quả thực khôNg phải người. Trước kia, con mắt mù lòa mới gây mẫu thân cháu cho hắn. Bất quá. cháu có thể nói Ngoại côNg biết, hiện tại thực lực của cháu rất mạnh phải không?
- Hẳn là mạnh hơn một chút so với đại ca!
GiọNg nói nhàn nhạt, khiến Lâm Hạo Nhiên sửng sốt, lập tức cười ha hả:
- Tôt, tốt! nghệ Khải Mạc, tên hỗn trướng ngươi. Nếu như ngươi biết được điều này. không biết ngươi hối hận thế nào?
Nghệ Phong cười khổ nói:
- Hài nhi không hi vọng hắn hối hặn, ngược lại hi vọng hắn luôn tin chính mình không làm sai. Như vậy trong lòng hài nhi mới cảm thấy cân đối một chút.
Lâm Hạo Nhiên sửng sốt, lúc này mới hiểu được, rốt cục tiểu tử này vẫn còn tình cảm với Nghệ Khải Mạc. Bất quá hắn bị đã kích quá lớn. Bấy giờ, Lâm Hạo Nhiên liền cười khà khà
- ChẳNg phải gia tộc Thượng Quan coi thường cháu là phế nhân hay sao? Không biết bọn họ biết cháu có thiên phú như vậy, sau này thực lúc của cháu lớn mạnh. KhôNg biết bọn chúng có biểu tình thế nào đây? Ta thực rất mong đợi.
Nghệ Phong cười cười, nói:
- Quả thực hài nhi cung rất mong đợi!
Lâm Hạo Nhiên Nghe vậy, hai người nhìn nhau cười. Trong tiếng cười tràn đầy sự thoải mái.
Không ngờ. hai nữ nhân khôNg có tiền đồ chính mình sinh ra kia, hậu nhân một người lại có tiền đồ hơn một người. Tần Y thì không cần phải nói tới, Nghệ Lưu và tôn nữ này đà khiến hắn hành diện. Không ngờ, Nghệ Phong mà hắn luôn phải thời dài cùNg khiến hắn vô cùNg kinh Ngạc.
Lưu lại phủ Ngoại công vài ngày, nhưng vẫn không thấy Thiên Nghịch tới gặp chính mình. Hắn cùng có phần nôn nóng. Trên lý thuyết, với thực lực hiện tại của hắn tiến vào học viện Trạm Lam cùNg không phải việc gì khó khăn. Thế nhưng dù sao chính mình đà bỏ lỡ thời gian đăng ký. Cho dù được Điệp Vận Du giới thiệu, nhưng thực lực của chính mình khôNg khiến bọn họ khiếp sợ, Nghệ Phong cùng không dám chắc chắn. Dù sao, học viện Trạm Lam đà quá nổi tiếng, có thể không cần nể mặt hoàng thất. Nếu như học viện thực sự không chấp nhận chính mình, cho dù hoàng thất đứng ra cùng vô dụng.
Cho nên nghệ Phong muốn luvện chế một chút đan dược để đề thăng thực lực của chính mình. Trước đây tại Thánh Địa, các trường lào nói nền tảng rất quan trọngụ không cho phép bất cứ đệ tử nào với bất cứ lý do gì dùng tề thuốc. Điều này dẫn đến đám đệ tử Thánh Địa tuy rằng có thiên phú cực kỳ xuất sắc. Thế nhưng cùng không đề thăng quá nhanh.
Dựa theo lời dạy của các trường lão, chưa đạt tới Sư cấp dùNg một chút tẽ thuốc sẽ khiến đấu khí có nhiều tạp chất. Mà sau khí đạt tới Sư cấp sẽ khôNg còn phải cố kỵ. đấu khí của Sư cấp có thể khai trừ hoàn toàn tạp chất trong tễ thuốc. Đương: nhiên, tễ thuốc này không thể quá kém. Bằng không, cho dù đấu khí của vò giả cường hãn tới đâu cùng không thể loại bỏ toàn bộ tạp chất.
Điều này cùng dẫn đến rất nhiều người trên đại lục tu luvện. Có lẽ sự tiến triển ban đầu sẽ khiến các Sư cấp không hài long. Thế nhưNg sau đó thực lực tại Sư Cấp lại được đề thăNg rất nhanh. Dù sao, kẻ có tiền tại thế ai ới này cùNg khóNg ít, suy cho cùNg đan dược quý giá để đề thăng thực lực đều có thể mua được.
Đây cũng là Nguvên nhân khiến nghệ Phong dốc sức học tập y thuật. Bất quá dược liệu đề thãng thực lực thực sự quá quy giá và khó tìm. Cho nên nghệ Phong mới vội vàng, hi vong Nghịch Thiên sớm qua đây. Dù sao tất cả dược liệu chính mình hỏi lão ma đầu đều nằm troNg tay hắn.
May mà nghệ Phong đà có biện pháp chuẩn bị. Tuv Thiên Nghịch không mang nhừng dược liệu này tới, nhưng thật ra dựa vào con đường buôn bán của Ngoại côNg, muốn mua mấy vị dược liệu cùng khóng khó. Mặc dù khóng đủ đối với yêu cầu của chính mình, thế nhưng ít nhất có chút ít còn hơn không.
Đồng thời, Nghệ Phong cùng đánh giá rất cao Lâm Hạo Nhiên. Loại dược liệu quv hiếm như vậy, chi có thế mua tại các thế lực lớn. KhôNg phải người bình thường có thể đụng tới.
Nghệ Phong tiếp nhận dược liệu trong tay Lâm Hạo Nhiên. Tuv rãng khôNg quá nhiều, thế nhưng cũng đủ để nghệ Phong luyện chế Đề Khí Tán.
Nghệ Phong lấy dược đinh từ trong nạp linh giới ra, không khỏi thờ dài một hơi, hẳn là chính mình cần phải tìm dược đinh thích họp. Băng khôNg. dù có dược liệu tốt cùng không thế phát huv toàn bộ cỏng hiệu của dược liệu. HuốNg hồ, rất nhiều dược liệu cao cấp, dược đinh bình thườNg khóng thể luvện chế.
May mà Đề Khí Tán chi là dược phẩm ngũ giai. Dược đinh bình thườNg như vậy tạm thời có thể dùng được, bất quá công hiệu của dược phẩm bị giảm đi một chút mà thôi.
Nghệ Phong vứt Vạn Linh Thảo trong tay vào dược đinh, hắn khẽ vận chuvển đấu khí bao quanh dược đinh. Tuv Vạn Linh Thảo khóng được coi là dược liệu đặc biệt trân quý, thế nhưNg cùNg rất ít. Thực ra Vạn Linh Thảo không có công dụng khác, Ngoại trừ ẩn chứa linh khí cường đại trong đó. Tuv Vạn Linh Thảo trong dược đinh chi đạt tới hai mươi năm, thế nhưNg độ dàv linh khí troNg đó tươNg đương với Sư cấp tam giai.
- Nghệ Phong ah! Có lè cháu quá xúc động. Dù sao hắn cũng là một trong mấy đại công tước tại đế quốc. Quả thực thực lực tại đế quốc không hề nhỏ.
Nghệ Phong khẽ cười, nói:
- Hài nhi chưa làm gì sai, lẽ nào dễ dàng để người ta khi dễ. Hài nhi cố gắng nhường nhịn mà không được. Hắn kính nể mình một, mình đáp lại ba. Nếu như hắn châm chọc ta một, bản thiếu nhất định phải bắt hắn trả lại mười.
Lâm Hạo Nhiên nghe vậy. không khỏi ngạc nhiên:
- Không sai! Thế nhưNg dù sao sự uy hiếp của công tước rất lớn, tuy bọn chúng; kiêng nể danh tiếng của ta khôNg dám hạ thủ. Nhưng cùng khó lòng phòng bị ah!
nghệ Phong cười cười nói:
- Ngoại công, Người yên tâm! Tuy ràng thực lực của hài nhi không mạnh. Thế mèo không thể bắt được cá dưới nước, liệu hắn có thể làm được gì hài nhi!
Nhãn thần Lâm Hạo Nhiên lóe sáng. quay về phía nghệ Phong, kinh ngạc nói:
- Lè nào lời bên Ngoài đồn đại kinh mạch của Ngươi bị đứt. đều là giả?
nghệ Phong cười cười khôNg phủ nhận, cũng khôNg thừa nhận.
Lâm Hạo Nhiên thấy vậy, hắn liền cười ha hả:
- Hảo tiểu tử! Rò ràng cháu có thế lừa toàn bộ Người trong thiên hạ. Bất quá. tiểu tử cháu cùng rất xấu, ngav cả ngoại công và mẫu thân cùng đều bị lừa.
nghệ Phong cười khổ nói:
- Thực sự khôNg phải vậy! Nếu như Nghệ Khải Mạc khóng chắc chắn kinh mạch của hài nhi bị đứt, tại sao lại đuổi hài nhi ra khỏi gia môn. Bất quá. hài nhi có chút đặc thù, tuy rãng kinh mạch bị đứt. thế nhưng vẫn có thể tu luyện đấu khí. Chi là, khôNg nghĩ tới vẫn chưa kịp nói, nghệ Khải Mạc đã đuổi hài nhi khỏi gia môn. Cho nên hài nhi cùng không; muốn nói.
Tuy rãng Lâm Hạo Nhiên rất kinh ngạc, biết Nghệ Phong có chút đặc biệt, thế nhưNg không: hỏi đến. Hắn an ủi nói:
- Nghệ Khải Mạc hỗn trướng như vậy, quả thực khôNg phải người. Trước kia, con mắt mù lòa mới gây mẫu thân cháu cho hắn. Bất quá. cháu có thể nói Ngoại côNg biết, hiện tại thực lực của cháu rất mạnh phải không?
- Hẳn là mạnh hơn một chút so với đại ca!
GiọNg nói nhàn nhạt, khiến Lâm Hạo Nhiên sửng sốt, lập tức cười ha hả:
- Tôt, tốt! nghệ Khải Mạc, tên hỗn trướng ngươi. Nếu như ngươi biết được điều này. không biết ngươi hối hận thế nào?
Nghệ Phong cười khổ nói:
- Hài nhi không hi vọng hắn hối hặn, ngược lại hi vọng hắn luôn tin chính mình không làm sai. Như vậy trong lòng hài nhi mới cảm thấy cân đối một chút.
Lâm Hạo Nhiên sửng sốt, lúc này mới hiểu được, rốt cục tiểu tử này vẫn còn tình cảm với Nghệ Khải Mạc. Bất quá hắn bị đã kích quá lớn. Bấy giờ, Lâm Hạo Nhiên liền cười khà khà
- ChẳNg phải gia tộc Thượng Quan coi thường cháu là phế nhân hay sao? Không biết bọn họ biết cháu có thiên phú như vậy, sau này thực lúc của cháu lớn mạnh. KhôNg biết bọn chúng có biểu tình thế nào đây? Ta thực rất mong đợi.
Nghệ Phong cười cười, nói:
- Quả thực hài nhi cung rất mong đợi!
Lâm Hạo Nhiên Nghe vậy, hai người nhìn nhau cười. Trong tiếng cười tràn đầy sự thoải mái.
Không ngờ. hai nữ nhân khôNg có tiền đồ chính mình sinh ra kia, hậu nhân một người lại có tiền đồ hơn một người. Tần Y thì không cần phải nói tới, Nghệ Lưu và tôn nữ này đà khiến hắn hành diện. Không ngờ, Nghệ Phong mà hắn luôn phải thời dài cùNg khiến hắn vô cùNg kinh Ngạc.
Lưu lại phủ Ngoại công vài ngày, nhưng vẫn không thấy Thiên Nghịch tới gặp chính mình. Hắn cùng có phần nôn nóng. Trên lý thuyết, với thực lực hiện tại của hắn tiến vào học viện Trạm Lam cùNg không phải việc gì khó khăn. Thế nhưng dù sao chính mình đà bỏ lỡ thời gian đăng ký. Cho dù được Điệp Vận Du giới thiệu, nhưng thực lực của chính mình khôNg khiến bọn họ khiếp sợ, Nghệ Phong cùng không dám chắc chắn. Dù sao, học viện Trạm Lam đà quá nổi tiếng, có thể không cần nể mặt hoàng thất. Nếu như học viện thực sự không chấp nhận chính mình, cho dù hoàng thất đứng ra cùng vô dụng.
Cho nên nghệ Phong muốn luvện chế một chút đan dược để đề thăng thực lực của chính mình. Trước đây tại Thánh Địa, các trường lào nói nền tảng rất quan trọngụ không cho phép bất cứ đệ tử nào với bất cứ lý do gì dùng tề thuốc. Điều này dẫn đến đám đệ tử Thánh Địa tuy rằng có thiên phú cực kỳ xuất sắc. Thế nhưng cùng không đề thăng quá nhanh.
Dựa theo lời dạy của các trường lão, chưa đạt tới Sư cấp dùNg một chút tẽ thuốc sẽ khiến đấu khí có nhiều tạp chất. Mà sau khí đạt tới Sư cấp sẽ khôNg còn phải cố kỵ. đấu khí của Sư cấp có thể khai trừ hoàn toàn tạp chất trong tễ thuốc. Đương: nhiên, tễ thuốc này không thể quá kém. Bằng không, cho dù đấu khí của vò giả cường hãn tới đâu cùng không thể loại bỏ toàn bộ tạp chất.
Điều này cùng dẫn đến rất nhiều người trên đại lục tu luvện. Có lẽ sự tiến triển ban đầu sẽ khiến các Sư cấp không hài long. Thế nhưNg sau đó thực lực tại Sư Cấp lại được đề thăNg rất nhanh. Dù sao, kẻ có tiền tại thế ai ới này cùNg khóNg ít, suy cho cùNg đan dược quý giá để đề thăng thực lực đều có thể mua được.
Đây cũng là Nguvên nhân khiến nghệ Phong dốc sức học tập y thuật. Bất quá dược liệu đề thãng thực lực thực sự quá quy giá và khó tìm. Cho nên nghệ Phong mới vội vàng, hi vong Nghịch Thiên sớm qua đây. Dù sao tất cả dược liệu chính mình hỏi lão ma đầu đều nằm troNg tay hắn.
May mà nghệ Phong đà có biện pháp chuẩn bị. Tuv Thiên Nghịch không mang nhừng dược liệu này tới, nhưng thật ra dựa vào con đường buôn bán của Ngoại côNg, muốn mua mấy vị dược liệu cùng khóng khó. Mặc dù khóng đủ đối với yêu cầu của chính mình, thế nhưng ít nhất có chút ít còn hơn không.
Đồng thời, Nghệ Phong cùng đánh giá rất cao Lâm Hạo Nhiên. Loại dược liệu quv hiếm như vậy, chi có thế mua tại các thế lực lớn. KhôNg phải người bình thường có thể đụng tới.
Nghệ Phong tiếp nhận dược liệu trong tay Lâm Hạo Nhiên. Tuv rãng khôNg quá nhiều, thế nhưng cũng đủ để nghệ Phong luyện chế Đề Khí Tán.
Nghệ Phong lấy dược đinh từ trong nạp linh giới ra, không khỏi thờ dài một hơi, hẳn là chính mình cần phải tìm dược đinh thích họp. Băng khôNg. dù có dược liệu tốt cùng không thế phát huv toàn bộ cỏng hiệu của dược liệu. HuốNg hồ, rất nhiều dược liệu cao cấp, dược đinh bình thườNg khóng thể luvện chế.
May mà Đề Khí Tán chi là dược phẩm ngũ giai. Dược đinh bình thườNg như vậy tạm thời có thể dùng được, bất quá công hiệu của dược phẩm bị giảm đi một chút mà thôi.
Nghệ Phong vứt Vạn Linh Thảo trong tay vào dược đinh, hắn khẽ vận chuvển đấu khí bao quanh dược đinh. Tuv Vạn Linh Thảo khóng được coi là dược liệu đặc biệt trân quý, thế nhưNg cùNg rất ít. Thực ra Vạn Linh Thảo không có công dụng khác, Ngoại trừ ẩn chứa linh khí cường đại trong đó. Tuv Vạn Linh Thảo trong dược đinh chi đạt tới hai mươi năm, thế nhưNg độ dàv linh khí troNg đó tươNg đương với Sư cấp tam giai.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.