Chương 1704: Tam trưởng lão đến
Anh Giai Ngây Thơ
23/06/2013
Sau khi đám người Nghệ Phong trở lại Tội Ác Chi Thành, khiến Nghệ Phong kinh ngạc chính là đám người Tử Âm, Điệp Vận Du đối với chuyện tình Nghệ Phong tán công không đề cập tới nửa chữ. Đối với Thiến Thiến càng là vô cùng yêu thích.
Cuối cùng có huyết mạch liên lạc, tuy Thiến nhi và Kỳ nhi mới quen, nhưng mà vui đùa vô cùng thân mật, điều này khiến khóe miệng Nghệ Phong lộ ra một tia tươi cười vui vẻ. Từ điểm này mà xét, quyết định của Nghệ Phong không hề sai.
Ngược lại là Tần Y và Nguyệt Nghiên, mặc dù không có ma xát, nhưng cũng không trao đổi nhiều lắm. Hai nàng tựa hồ cũng giữ vững trầm mặc.
Đối với chuyện này, Nghệ Phong cũng không đi quản làm gì cho mệt, chỉ cần hai nàng không hô đánh hô giết, tùy ý các nàng như thế nào cũng được. Dù sao, hai người đấu lâu như vậy, không có khả năng nhanh chóng hòa hợp được.
Ngược lại là hai nàng đối với nữ nhi của cả hai đều coi như con của mình, bất kể là Tần Y hay là Nguyệt Nghiên, đều đối xử như nhau đối với Kỳ nhi cùng Thiến nhi, đều yêu mến đến cực điểmđối với hai tiểu hài tử.
Mặc dù hai người bọn họ có mâu thuẫn, nhưng mà nữ nhi hai người lại ở chung rất hòa hợp.
Nghệ Phong trở lại Tội Ác Chi Thành, sau khi đơn giản xử lý thương thế một chút, cái gì cũng không làm. Mà khiến đám người Tần Y rất kinh ngạc chính là, Nghệ Phong trong thời gian ngắn ngủn vài ngày, thương thế của hắn rõ ràng biến mất toàn bộ không thấy gì nữa.
Chỉ có điều, tuy thương thế đã tốt toàn bộ, Nghệ Phong thoạt nhìn thật sự như một người bình thường, mặc trường bào, đi dạo phố trong Tội Ác Chi Thành, tuy thoạt nhìn phong khinh vân đạm, phóng đãng trường không. Bất quá người trong Tội Ác Chi Thành thấy như vậy vẫn không nhịn được thở dài một hơi.
- Lúc trước là tuyệt đại cường giả, giờ phút này lại thành phế nhân.
Thời gian ngày từng ngày trôi qua, Nghệ Phong không làm gì cả, hầu như mỗi ngày sống bình thường, phong khinh vân đạm, hắn càng ngày càng có loại khí chất ẩn sĩ. Tuy lúc trước Nghệ Phong cũng có khí chất Thiên Nhân Hợp Nhất, tựa như một người bình thường không màng thế tục. Nhưng mà, người chính thức đạt tới cấp độ nhất định, có thể nhìn ra phong mang của hắn.
Chỉ là Nghệ Phong lúc này, mặc kệ ai nhìn cũng như vậy, đã cảm thấy hắn là một ẩn sĩ, lạnh nhạt khiến người ta cảm giác giống như hắn không tồn tại. Đối với điểm này, Liễu Nhiên chậc chậc hô kỳ lạ.
Loại khí chất lạnh nhạt này, Liễu Nhiên tự nhận không đạt được. Cho dù dưới tình huống Thiên Nhân Hợp Nhất, cũng không gì hơn cái này.
Ngược lại là Ngạo Tuyết, nghe được kinh mạch Nghệ Phong đều bị đoạn, thực lực tiêu hết, đôi mắt không khỏi đỏ hồng.
Tại thời điểm Nghệ Phong trở về nửa tháng, đại lục còn đang phủ trong bóng ma của sự kiện Nghệ Phong, hai đại trận doanh đều không khai chiến, Tà Tiên hai thánh đồng dạng không có nói câu nào, hai phe lâm vào trong yên tĩnh.
Mà nửa tháng sau, truyện tống trận Thánh Địa nối thông Tội Ác Chi Thành đột nhiên lập loè một chút. Lập tức một thân ảnh bay nhanh về lầu các của Liễu Nhiên.
Thời điểm Liễu Nhiên phát hiện muốn ra tay lại nghe đến một tiếng cười mắng:
- Lão gia hỏa nầy, ngươi sẽ không ra tay đối với ta chứ?
Liễu Nhiên nhìn lại, sau khi thấy là Tam trưởng lão, ngạc nhiên hỏi:
- Sao ngươi lại tới đây?
Tam trưởng lão cười hắc hắc nói:
- Tiểu tử Nghệ Phong kia đều đoạn kinh mạch, tuy y thuật của hắn không kém, nhưng mà ta đến xem có cần ta trợ giúp hắn một tay hay không, tối thiểu phải bảo trụ tánh mạng của hắn.
Liễu Nhiên nghe được Tam trưởng lão nói, kinh ngạc nói:
- Tiểu tử kia? Hiện tại sinh long hoạt hổ, so với người thường còn nhiều tinh thần hơn mấy phần. Chút thương thế kia sớm đã khỏi hẳn rồi.
- Khỏi hẳn rồi?
Tam trưởng lão kinh hãi, tự bạo pháp tắc, tự bạo năng lượng châu, tự hủy kinh mạch. Quan trọng nhất là năng lượng châu còn có bốn viên Phệ Châu, dưới uy thế tự hủy này, Nghệ Phong bị thương nặng như thế nào có thể nghĩ, ngắn ngủn thời gian nửa tháng, hắn có thể khỏi hẳn?
Liễu Nhiên nhún nhún vai nói:
- Điểm ấy ta cũng không rõ ràng lắm, tiểu tử này xác thực khỏi hẳn. Vài ngày trước ta còn nhìn thấy hắn đi ra từ trong gian phòng Trữ Huyên, không biết có phải là tiểu tử kia hiện tại có khí lực làm loại chuyện này hay không? Dùng tính cách chết dưới hoa mẫu đơn thành quỷ cũng phong lưu của tiểu tử kia, thật đúng là khó nói.
Nghe được Liễu Nhiên nói, Tam trưởng lão kinh hãi không thôi, đồng thời cũng có vẻ mừng rỡ. Nguyên bản còn hoài nghi Nghệ Phong không vượt qua được cửa ải khó khăn này, không thể tưởng được Nghệ Phong thoải mái đã vượt qua như thế.
- Sao ngươi tới Tội Ác Chi Thành? Thánh Thành không có ý kiến đối với ngươi sao?
Liễu Nhiên biết rõ, sư tôn hai người bọn họ nói là đại nghịch bất đạo cũng không quá đáng, chắc hẳn oán niệm của Thánh Tông đối với bọn hắn rất sâu đậm. Tam trưởng lão tới đây, chắc chắn sẽ không được Thánh Thành đồng ý.
Tam trưởng lão cười nói:
- Tiểu tử Nghệ Phong kia cũng coi như ta dạy dỗ, ta đến xem thì làm sao? Dù là người Thánh Tông, chẳng lẽ ta không thể tới thăm sao?
Nghe được Tam trưởng lão nói, Liễu Nhiên cười cười, sắc mặt lại ngưng tụ, lập tức nhìn Tam trưởng lão hỏi:
- Thánh Tông đối với chuyện này có thái độ gì?
Tam trưởng lão nói:
- Tuy nói Nghệ Phong cho Thánh Tông một công đạo, công đạo này cũng rất trầm trọng, nhưng cao tầng của Thánh Tông cũng không hi vọng phương thức giải quyết là như vậy. Cho nên rất mất hứng đối với chuyện này. Bất quá, Nghệ Phong có thể làm ra chuyện như vậy, tuy mất hứng nhưng mà cũng chấp nhận. Chỉ có điều, Nghệ Phong làm Triệu lão nổi giận. Ha ha, ngươi không biết, Triệu lão trở lại Thánh Thành liền đập bể cung điện của Nghệ Phong, sau đó ngay cả cung điện của hắn cũng đập bể luôn, nếu không có Thánh chủ ngăn cản, còn không biết đập bể bao nhiêu. Tính nết Triệu lão ngươi cũng biết, có thể khiến Triệu lão tức giận tới loại tình trạng này, có thể tưởng tượng lửa giận lớn tới mức nào.
Nghe Tam trưởng lão nói, Liễu Nhiên cười khổ một tiếng. Dùng địa vị của Nghệ Phong, cứ như vậy hủy diệt rồi, Triệu lão không bão nổi mới là lạ.
- Thánh chủ có nói gì không?
Liễu Nhiên há to miệng, vẫn là hỏi ra những lời này.
Tam trưởng lão lắc đầu, nhìn Liễu Nhiên nói:
- Ta không biết, thái độ của hắn ai cũng thấy. Sau khi ba vị phu nhân bị hắn triệu hồi, hắn vẫn ở trong Thánh Thành cùng một chỗ với ba vị phu nhân, cái gì cũng không trông nom, không hỏi. Giống như hết thảy đều không phát sinh.
Nghe được Tam trưởng lão nói, Liễu Nhiên lắc đầu, cũng không biết vị này đang suy nghĩ cái gì. Bất quá, dùng tình huống hiện tại mà xem. Ngược lại như là cả Thánh Tông chấp nhận công đạo của Nghệ Phong vậy.
- Tiểu tử kia cũng thật là quyết tuyệt, chuyện tình tự hủy công lực cũng có thể làm ra.
Tam trưởng lão thở dài một hơi nói.
Liễu Nhiên cười khổ nói:
- Lúc ấy, dưới loại tình huống như vậy, Nghệ Phong có biện pháp khác sao? Triệu lão và Đế lão đối phương, chắc chắn sẽ không cho mấy người Nghệ Phong rời đi, dùng thực lực hai người này, Nghệ Phong căn bản cũng không có sức phản kháng. Hơn nữa, chẳng lẽ Nghệ Phong thật có thể nhìn từ nay về sau nữ nhi của hắn và các con của hắn huynh muội tương tàn sao? Đây cũng là bị buộc đến loại tình trạng này. Chỉ có như thế mới có thể mang Nghệ Thiến Thiến và Nguyệt Nghiên về.
Tam trưởng lão cũng biết Liễu Nhiên nói rất đúng sự thật, thân phận Liễu Nhiên xa xa không bằng Nghệ Phong, vây mà Tiên Cảnh còn phái người đuổi giết, Thánh Tông đối ngoại biểu hiện vô cùng bao che. Thân phận Nghệ Phong là thiếu Thánh chủ, càng không thể nào làm ra chuyện như vậy, Nghệ Phong là bị ép lên Lương Sơn.
- Được rồi! Ta trước đi xem tiểu tử Nghệ Phong kia một chút.
Tam trưởng lão nhìn Liễu Nhiên nói.
Hắn cũng muốn nhìn một chút, Nghệ Phong rốt cuộc là bằng vào cái gì có thể khôi phục lại nhanh như vậy.
Cuối cùng có huyết mạch liên lạc, tuy Thiến nhi và Kỳ nhi mới quen, nhưng mà vui đùa vô cùng thân mật, điều này khiến khóe miệng Nghệ Phong lộ ra một tia tươi cười vui vẻ. Từ điểm này mà xét, quyết định của Nghệ Phong không hề sai.
Ngược lại là Tần Y và Nguyệt Nghiên, mặc dù không có ma xát, nhưng cũng không trao đổi nhiều lắm. Hai nàng tựa hồ cũng giữ vững trầm mặc.
Đối với chuyện này, Nghệ Phong cũng không đi quản làm gì cho mệt, chỉ cần hai nàng không hô đánh hô giết, tùy ý các nàng như thế nào cũng được. Dù sao, hai người đấu lâu như vậy, không có khả năng nhanh chóng hòa hợp được.
Ngược lại là hai nàng đối với nữ nhi của cả hai đều coi như con của mình, bất kể là Tần Y hay là Nguyệt Nghiên, đều đối xử như nhau đối với Kỳ nhi cùng Thiến nhi, đều yêu mến đến cực điểmđối với hai tiểu hài tử.
Mặc dù hai người bọn họ có mâu thuẫn, nhưng mà nữ nhi hai người lại ở chung rất hòa hợp.
Nghệ Phong trở lại Tội Ác Chi Thành, sau khi đơn giản xử lý thương thế một chút, cái gì cũng không làm. Mà khiến đám người Tần Y rất kinh ngạc chính là, Nghệ Phong trong thời gian ngắn ngủn vài ngày, thương thế của hắn rõ ràng biến mất toàn bộ không thấy gì nữa.
Chỉ có điều, tuy thương thế đã tốt toàn bộ, Nghệ Phong thoạt nhìn thật sự như một người bình thường, mặc trường bào, đi dạo phố trong Tội Ác Chi Thành, tuy thoạt nhìn phong khinh vân đạm, phóng đãng trường không. Bất quá người trong Tội Ác Chi Thành thấy như vậy vẫn không nhịn được thở dài một hơi.
- Lúc trước là tuyệt đại cường giả, giờ phút này lại thành phế nhân.
Thời gian ngày từng ngày trôi qua, Nghệ Phong không làm gì cả, hầu như mỗi ngày sống bình thường, phong khinh vân đạm, hắn càng ngày càng có loại khí chất ẩn sĩ. Tuy lúc trước Nghệ Phong cũng có khí chất Thiên Nhân Hợp Nhất, tựa như một người bình thường không màng thế tục. Nhưng mà, người chính thức đạt tới cấp độ nhất định, có thể nhìn ra phong mang của hắn.
Chỉ là Nghệ Phong lúc này, mặc kệ ai nhìn cũng như vậy, đã cảm thấy hắn là một ẩn sĩ, lạnh nhạt khiến người ta cảm giác giống như hắn không tồn tại. Đối với điểm này, Liễu Nhiên chậc chậc hô kỳ lạ.
Loại khí chất lạnh nhạt này, Liễu Nhiên tự nhận không đạt được. Cho dù dưới tình huống Thiên Nhân Hợp Nhất, cũng không gì hơn cái này.
Ngược lại là Ngạo Tuyết, nghe được kinh mạch Nghệ Phong đều bị đoạn, thực lực tiêu hết, đôi mắt không khỏi đỏ hồng.
Tại thời điểm Nghệ Phong trở về nửa tháng, đại lục còn đang phủ trong bóng ma của sự kiện Nghệ Phong, hai đại trận doanh đều không khai chiến, Tà Tiên hai thánh đồng dạng không có nói câu nào, hai phe lâm vào trong yên tĩnh.
Mà nửa tháng sau, truyện tống trận Thánh Địa nối thông Tội Ác Chi Thành đột nhiên lập loè một chút. Lập tức một thân ảnh bay nhanh về lầu các của Liễu Nhiên.
Thời điểm Liễu Nhiên phát hiện muốn ra tay lại nghe đến một tiếng cười mắng:
- Lão gia hỏa nầy, ngươi sẽ không ra tay đối với ta chứ?
Liễu Nhiên nhìn lại, sau khi thấy là Tam trưởng lão, ngạc nhiên hỏi:
- Sao ngươi lại tới đây?
Tam trưởng lão cười hắc hắc nói:
- Tiểu tử Nghệ Phong kia đều đoạn kinh mạch, tuy y thuật của hắn không kém, nhưng mà ta đến xem có cần ta trợ giúp hắn một tay hay không, tối thiểu phải bảo trụ tánh mạng của hắn.
Liễu Nhiên nghe được Tam trưởng lão nói, kinh ngạc nói:
- Tiểu tử kia? Hiện tại sinh long hoạt hổ, so với người thường còn nhiều tinh thần hơn mấy phần. Chút thương thế kia sớm đã khỏi hẳn rồi.
- Khỏi hẳn rồi?
Tam trưởng lão kinh hãi, tự bạo pháp tắc, tự bạo năng lượng châu, tự hủy kinh mạch. Quan trọng nhất là năng lượng châu còn có bốn viên Phệ Châu, dưới uy thế tự hủy này, Nghệ Phong bị thương nặng như thế nào có thể nghĩ, ngắn ngủn thời gian nửa tháng, hắn có thể khỏi hẳn?
Liễu Nhiên nhún nhún vai nói:
- Điểm ấy ta cũng không rõ ràng lắm, tiểu tử này xác thực khỏi hẳn. Vài ngày trước ta còn nhìn thấy hắn đi ra từ trong gian phòng Trữ Huyên, không biết có phải là tiểu tử kia hiện tại có khí lực làm loại chuyện này hay không? Dùng tính cách chết dưới hoa mẫu đơn thành quỷ cũng phong lưu của tiểu tử kia, thật đúng là khó nói.
Nghe được Liễu Nhiên nói, Tam trưởng lão kinh hãi không thôi, đồng thời cũng có vẻ mừng rỡ. Nguyên bản còn hoài nghi Nghệ Phong không vượt qua được cửa ải khó khăn này, không thể tưởng được Nghệ Phong thoải mái đã vượt qua như thế.
- Sao ngươi tới Tội Ác Chi Thành? Thánh Thành không có ý kiến đối với ngươi sao?
Liễu Nhiên biết rõ, sư tôn hai người bọn họ nói là đại nghịch bất đạo cũng không quá đáng, chắc hẳn oán niệm của Thánh Tông đối với bọn hắn rất sâu đậm. Tam trưởng lão tới đây, chắc chắn sẽ không được Thánh Thành đồng ý.
Tam trưởng lão cười nói:
- Tiểu tử Nghệ Phong kia cũng coi như ta dạy dỗ, ta đến xem thì làm sao? Dù là người Thánh Tông, chẳng lẽ ta không thể tới thăm sao?
Nghe được Tam trưởng lão nói, Liễu Nhiên cười cười, sắc mặt lại ngưng tụ, lập tức nhìn Tam trưởng lão hỏi:
- Thánh Tông đối với chuyện này có thái độ gì?
Tam trưởng lão nói:
- Tuy nói Nghệ Phong cho Thánh Tông một công đạo, công đạo này cũng rất trầm trọng, nhưng cao tầng của Thánh Tông cũng không hi vọng phương thức giải quyết là như vậy. Cho nên rất mất hứng đối với chuyện này. Bất quá, Nghệ Phong có thể làm ra chuyện như vậy, tuy mất hứng nhưng mà cũng chấp nhận. Chỉ có điều, Nghệ Phong làm Triệu lão nổi giận. Ha ha, ngươi không biết, Triệu lão trở lại Thánh Thành liền đập bể cung điện của Nghệ Phong, sau đó ngay cả cung điện của hắn cũng đập bể luôn, nếu không có Thánh chủ ngăn cản, còn không biết đập bể bao nhiêu. Tính nết Triệu lão ngươi cũng biết, có thể khiến Triệu lão tức giận tới loại tình trạng này, có thể tưởng tượng lửa giận lớn tới mức nào.
Nghe Tam trưởng lão nói, Liễu Nhiên cười khổ một tiếng. Dùng địa vị của Nghệ Phong, cứ như vậy hủy diệt rồi, Triệu lão không bão nổi mới là lạ.
- Thánh chủ có nói gì không?
Liễu Nhiên há to miệng, vẫn là hỏi ra những lời này.
Tam trưởng lão lắc đầu, nhìn Liễu Nhiên nói:
- Ta không biết, thái độ của hắn ai cũng thấy. Sau khi ba vị phu nhân bị hắn triệu hồi, hắn vẫn ở trong Thánh Thành cùng một chỗ với ba vị phu nhân, cái gì cũng không trông nom, không hỏi. Giống như hết thảy đều không phát sinh.
Nghe được Tam trưởng lão nói, Liễu Nhiên lắc đầu, cũng không biết vị này đang suy nghĩ cái gì. Bất quá, dùng tình huống hiện tại mà xem. Ngược lại như là cả Thánh Tông chấp nhận công đạo của Nghệ Phong vậy.
- Tiểu tử kia cũng thật là quyết tuyệt, chuyện tình tự hủy công lực cũng có thể làm ra.
Tam trưởng lão thở dài một hơi nói.
Liễu Nhiên cười khổ nói:
- Lúc ấy, dưới loại tình huống như vậy, Nghệ Phong có biện pháp khác sao? Triệu lão và Đế lão đối phương, chắc chắn sẽ không cho mấy người Nghệ Phong rời đi, dùng thực lực hai người này, Nghệ Phong căn bản cũng không có sức phản kháng. Hơn nữa, chẳng lẽ Nghệ Phong thật có thể nhìn từ nay về sau nữ nhi của hắn và các con của hắn huynh muội tương tàn sao? Đây cũng là bị buộc đến loại tình trạng này. Chỉ có như thế mới có thể mang Nghệ Thiến Thiến và Nguyệt Nghiên về.
Tam trưởng lão cũng biết Liễu Nhiên nói rất đúng sự thật, thân phận Liễu Nhiên xa xa không bằng Nghệ Phong, vây mà Tiên Cảnh còn phái người đuổi giết, Thánh Tông đối ngoại biểu hiện vô cùng bao che. Thân phận Nghệ Phong là thiếu Thánh chủ, càng không thể nào làm ra chuyện như vậy, Nghệ Phong là bị ép lên Lương Sơn.
- Được rồi! Ta trước đi xem tiểu tử Nghệ Phong kia một chút.
Tam trưởng lão nhìn Liễu Nhiên nói.
Hắn cũng muốn nhìn một chút, Nghệ Phong rốt cuộc là bằng vào cái gì có thể khôi phục lại nhanh như vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.