Mị Ảnh

Chương 344: Tần Y trở về

Anh Giai Ngây Thơ

24/10/2017

Nghệ Phong quay đầu nhìn thoáng qua Tử Âm, cười cười. Cũng không nói gì thêm.

Chỉ là, trong đáy lòng lại yên lặng nói một câu:

- Nữ vương? Thực sự làm không được sao? Vậy thử đi!

Nghệ Phong quay đầu, tiếp tục hứng gió lạnh. Dáng dấp trậm lặng của Nghệ Phong, khiến cho Tử Âm cảm thấy một trận xúc động, nàng phảng phất dường như cảm nhận được mỗi luồng suy nghĩ của Nghệ Phong.

Ngay khi Nghệ Phong đang tận hưởng luồng gió lạnh, một thân ảnh đột nhiên hiện lên trong tầm mắt hắn.

Nghệ Phong sửng sốt, lập tức nhìn vào thân ảnh xinh đẹp kia mà quá vui mừng, Nghệ Phong không chút nghĩ ngợi nhảy từ cửa sổ xuống, một điểm cũng không chú ý đây là lầu ba.

- Nghệ Phong, ngươi định làm gì?

Tử Âm thấy Nghệ Phong bỗng nhiên kích động như vậy, nhảy xuống từ lầu ba, mặc dù biết hắn có thực lực Tướng Cấp sẽ không vấn đề, thế nhưng không nhịn được lo lắng hô một câu! Người cũng rất nhanh hướng về cửa sổ chạy tới! Đưa mắt nhìn xem Nghệ Phong rơi xuống đất có bị việc gì không? Đồng thời cũng rất hiếu kỳ, chuyện gì có thể khiến cho Nghệ Phong kích động như vậy?

Bóng người xa xa hình như cũng không chú ý tới Nghệ Phong đang chạy về phía nàng, nàng vẫn như cũ mân mê miệng, chuyên chú đi về phía trước, thỉnh thoảng lại có vài cọng tóc dính vào gương mặt nàng, nàng cực kỳ tự nhiên đưa tay phủi xuống, tư thái thật xinh đẹp dễ động lòng người!

- Tần Y Tỷ!

Nghệ Phong đuổi tới sau lưng Tần Y, nhìn nàng hô lớn!

Tần Y ngẩn ra, xoay người lại, thân hình lồi lõm với những đường cong sắc nét in vào trong mắt Nghệ Phong, nhất là bộ ngực đầy đặn như lúc nào cũng muốn phá tan y phục để chui ra ngoài, cả người lung linh thành thục như mật đào, toàn thân trên dưới đều tản ra vũ mị vô cùng. Mái tóc đen nhánh thơm mát xõa xuống trên áo choàng, để nam nhân cảm giác nàng vô cùng mị hoặc.

Tần Y nhìn vào người trước mắt, cặp mắt tràn đầy ánh sáng lung linh kia dường như dâng lên mưa phùn, lưu chuyển tại trong hai con ngươi xinh đẹp. Phảng phất kế tiếp trong nháy mắt sẽ chảy ra.

Ánh mắt Nghệ Phong nóng rực nhìn vào Tần Y, hắn phảng phất dường như muốn mang cả thân thể Tần Y hút vào trong đó, thân ảnh rất nhanh chớp động vài bước, hung hăng ôm chặt Tần Y, không có bất kỳ ngôn ngữ lời nói nào, thế nhưng lực lượng trên cánh tay vẫn không ngừng gia tăng. Để hai người trực tiếp dình vào nhau không còn một khe hở.

- Ta muốn đệ, ta mỗi giây mỗi phút đều nhịn không được suy nghĩ về đệ!



Tần Y đưa tay ôm lại Nghệ Phong, trong miệng thì thào tự nói, Nghệ Phong nghe được liền cảm giác dường như toàn thân mình được ngâm trong suối nước nóng.

Nghệ Phong không nói gì, dúi đầu vào sơi tóc Tần Y, nghe mùi thơm ngát trên mái tóc nàng thoang thoảng trong không khí, lực lượng trên cánh tay lần thứ hai tăng thêm vài phần, dường như muốn dung nhập cả người Tần Y vào trong thân thể chính mình.

Tử Âm đứng trên lầu ba cách đó không xa, ánh mắt thẳng tắp nhìn vào hai người cùng nhau ôm cùng một chỗ. Ánh nắng hoàng hôn chiếu rọi xuống bao trùm hai người, giống như thiên thần và thần nữ, nhu hòa lung linh làm người ta chìm đắm vào trong đó!

Ánh mắt Tử Âm chuyển tới trên thân thể xinh đẹp của Tần Y, cho dù chính nàng cũng là một nữ nhân, thế nhưng vẫn như cũ bị vẻ đẹp mỹ lệ của Tần Y hấp dẫn theo.

Lần đầu tiên, Tử Âm có chút không tự tin về tướng mạo của mình, vẻ đẹp mỹ lệ của Tần Y, khiến trong lòng nàng dâng lên mê hoặc, làm nàng nghĩ đến cụm từ mỗi người một vẻ! Sự xinh đẹp của Tần Y, đủ để điên đảo chúng sinh! Để mọi nam nhân trên thế gian đều vì nàng mà điên cuồng.

Tuy lẳng lặng nhìn hai người ôm nhau mà đứng, dường như nàng cũng bị thâm tình nồng đậm trong đó lây nhiễm, ánh mắt biến hóa trở nên cực kỳ nhu hòa. Không có một tia đố kỵ và ước ao im lặng nhìn hai người.

Mặc dù Tử Âm cách rất xa, nhưng nàng vẫn rõ ràng cảm nhận được Nghệ Phong có an bình và ôn nhu không giống lúc bình thường, lúc này Nghệ Phong thật giống như một đứa trẻ nép vào trong lòng mẫu thân.

Điều này làm cho Tử Âm càng hiếu kỳ, nàng rất khó tưởng tượng một nữ nhân lại có thể khiến cho Nghệ Phong trở nên như vậy. Bình thường coi như chính mình, nàng vẫn có thể cảm giác được Nghệ Phong và thế giới này dường như có điểm không hợp nhau, thế nhưng lúc này lại hoàn toàn biến mất không còn một mảnh.

Nghệ Phong lúc này, càng giống như một đứa trẻ đang chờ đợi được yêu thương.

- Thật khó tưởng tượng, Nghệ Phong có thể vì một nữ tử biến thành dáng vẻ như vậy!

Tử Âm khẻ mở ra đôi môi đỏ mọng thì thào lẩm bẩm.

- Tần Y tỷ! Tỷ trở về lúc nào?

Nghệ Phong tham lam hít vào khí tức trên người Tần Y, lúc sau mới buông ra cánh tay chăm chú ôm chặt Tần Y.

Tần Y luyến tiếc rời đi ôm ấp của Nghệ Phong, như trước chăm chú ôm chặt Nghệ Phong, vài sợi tóc rối vương trên mặt Nghệ Phong, khiến cho Nghệ Phong có cảm giác ngưa ngứa.



- Vừa mới trở về. Vừa mới trở về liền thấy đệ!

Tần Y không che đấu được kích động trong đáy lòng mình, vừa trở về đế đô liền có thể nhìn thấy Nghệ Phong khiến nàng rất mừng rỡ!

Nghệ Phong cười cười, đưa tay vuốt lại những sợi tóc mất trật tự trên trán nàng, cánh tay chạm vào trán nàng, mang đến chút cảm nhận lạnh lẽo.

- Lần trước đệ đi đâu vậy? Lúc ta trở về không nhìn thấy đệ!

Tần Y buông ra cánh tay ôm Nghệ Phong, chỉ là bàn tay vẫn gắt gao đan vào bàn tay Nghệ Phong, hình như sợ hãi Nghệ Phong sau một khắc sẽ biến mất.

- Ách! Đi một chuyến ra vùng khác. Bất quá lúc ta trở về, ngoại công nói tỷ đã rời khỏi.

Nghệ Phong tiếc nuối thở dài một hơi.

Tần Y ừm một câu, lôi kéo Nghệ Phong nói:

- Chúng ta đến nhà ngoại công!

Nghệ Phong gật đầu, kéo tay Tần Y cùng nàng sóng vai bước đi, chút ánh sáng còn sót lại của trời chiều chiếu xuống tạo nên một bước tranh mỹ lệ, Tử Âm đứng ở phía xa nhìn một màn này, ánh mắt có chút hoảng hốt và nhu hòa.

...

Vừa vào gian phòng, Tần Y cũng không đỡ được những mong nhớ ngày đêm với Nghệ Phong, ánh mắt thẳng tắp nhìn vào Nghệ Phong, phảng mắt dường như muốn hít toàn thân Nghệ Phong vào trong lòng nàng.

Đối với người điên đảo chúng sinh như Tần Y, Nghệ Phong cũng có chút không thể khống chế được tình dục của chính mình, áp lực lúc sau bạo phát ra ngoài cực kỳ mãnh liệt, Nghệ Phong cúi đầu tìm kiếm đôi môi mềm mại của Tần Y.

Tần Y hiển nhiên cũng động tình rồi, nàng trở tay ôm Nghệ Phong, miệng cũng phối hợp với Nghệ Phong, ánh mắt mê ly ẩn hiện đầy hơi nước.

Nghệ Phong ôm chặt thân thể Tần Y, mặc dù khí trời đã hơi lạnh, thế nhưng Tần Y mặc cũng không nhiều, bàn tay đặt trên người Tần Y, có thể cảm giác được hơi nóng lộ ra từ y phục mỏng manh của nàng.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Mị Ảnh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook