Chương 518: Thần khí?
Anh Giai Ngây Thơ
20/06/2013
Nghệ Phong lấy từ trong người ra hai viên đan dược, sau đó quẳng vào mồm Tư Cương và nam tử mặt lệch mỗi người một viên, lúc này hắn mới mỉm cười nhìn bọn họ.
Viên đan dược này vừa vào miệng, bọn họ liền hoảng hốt nhìn Nghệ Phong nói:
- Ngươi cho chúng ta ăn cái gì?
- Ha ha, không có gì, một ít thuốc bổ thôi. Đối với thân thể các ngươi sẽ có lợi rất lớn!
Nghệ Phong cười nhìn hai người.
- Thế nào? Hiện tại ta có thể nói chuyện điều kiện cùng các ngươi được chứ?
- Hừ...
Hai người hừ một tiếng, tự nhiên không tin Nghệ Phong sẽ có thiện tâm cho bọn họ ăn thuốc bổ. Họ nghĩ nhất định là độc dược gì đó!
- Ha ha, xem ra các ngươi là chưa đến phút cuối thì chưa cam lòng! Nếu đã như vậy, trước hết bản thiếu gia chơi điêu khắc!
Nghệ Phong dùng Tiêm Hổ Kiếm, chuẩn bị rạch lên mặt bọn họ.
- Chờ một chút...
Ngay lúc Nghệ Phong đưa kiếm tiếp xúc tới mặt hai người, tên mập đột nhiên kêu lên.
Nghệ Phong ngừng tay, quay đầu nhìn tên mập nói:
- Ngươi lớn mật như vậy sao, còn dám ngăn cản ta!
- Đại gia! Ta van cầu ngươi buông tha cho hai vị đương gia!
Tên mập dập đầu nói.
Tên mập không ngốc, ngược lại rất thông minh. Hắn biết sau khi Nghệ Phong thu thập hai vị đại đương gia, nhất định sẽ thu thập tới hắn, cho nên bất kể thế nào cũng phải bảo vệ hai vị đương gia. Đương nhiên hắn cũng hi vọng làm như vậy có thể khiến hai vị đương gia sẽ buông tha cho hắn. Dù sao tất cả những chuyện này đều bắt đầu từ hắn mà ra.
- Đại gia, ta có một bí mật nói cho ngươi biết, dùng để trao đổi hai vị đương gia!
Tên mập cung kính quỳ gối xuống trước mặt hắn nói.
- Hả? bí mật gì, lại đáng giá như vậy? Ngươi nói thử xem. Nói không chừng ta sẽ bỏ qua cho họ!
Nghệ Phong tùy ý nói. Thật ra, hắn cũng không mấy chú ý tới bí mật này. Chẳng lẽ có bí mật gì còn đáng giá so với tính mạng của hai cường giả?
- Bàn Tử, câm miệng!
Tên mập nói vậy, ngược lại, khiến Tư Cương hoảng hốt, quát Bàn Tử.
Thấy thái độ Tư Cương như thế, thật ra lại khiến Nghệ Phong có chút hứng thú. Thật không ngờ vì bí mật này ngay cả tính mạng hắn cũng không muốn. Nói không chừng thật sự là một bí mật không tệ.
Tên mập thấy Tư Cương nổi giận, hắn cũng không dám nói thêm gì nữa.
Nghệ Phong thấy thế, không khỏi cười lạnh một tiếng. Hắn vạch một kiếm trên đùi Tư Cương. Trong nháy mắt một dòng máu xuất hiện. Máu tươi nhuộm hồng cả mặt đất.
- Nếu như ngay cả tính mạng cũng không còn? Vậy bí mật kia còn dùng được sao?
Tư Cương đau tới mức hít một hơi thật sâu. Sắc mặt hắn tái nhợt. Nếu có thể, hắn nhất định đập nát Nghệ Phong?
- Bàn Tử, nếu ngươi không muốn để ta vẽ 89 nhát đao trên người ngươi, có bí mật gì, ngươi hãy nhanh nói ra đi!
Nghệ Phong quay đầu nhìn về phía Bàn Tử nói.
Tên mập nhìn Tư Cương đang không ngừng trào máu tươi, hắn rùng mình một cái, bổ nhào tới dưới chân Nghệ Phong nói:
- Đại gia, ta nói ta nói!
Nghệ Phong hài lòng gật đầu:
- Nói đi!
Tên mập ngẩng đầu yếu ớt thoáng nhìn về phía Nghệ Phong nói:
- Đại gia, nếu ta nói, ngươi có thể buông tha cho hai vị đương gia hay không?
Nghệ Phong thản nhiên nhìn lướt qua tên mập nói:
- Cái này còn phải xem tâm tình của bản thiếu gia! Nếu bản thiếu gia cao hứng, nói không chừng sẽ tha cho họ!
Tên mập thở phào nhẹ nhõm:
- Đại gia, ta nói cho ngươi biết bí mật này!
Nói đến này, hắn quay đầu lại thoáng nhìn về phía Tư Cương, thấy Tư Cương hừ một tiếng quay đầu đi nơi khác, cũng biết hắn ngầm đồng ý.
Tên mập hít một hơi thật sâu, nhìn Nghệ Phong còn nói rất nghiêm túc:
- Đại gia, chúng ta phát hiện ra thần khí!
- Cái gì?
Một câu này, khiến Nghệ Phong cũng không đứng vững suýt nữa bổ nhào xuống đất.
Dường như tên mập rất hài lòng trước phản ứng của Nghệ Phong, hắn tiếp tục nói:
- Đúng vậy! Chúng ta phát hiện thần khí trong truyền thuyết!
Nghệ Phong nhìn tên mập tỏ ra rất kinh ngạc: “Thần khí sao? Lại còn trong truyền thuyết gì đó? Bọn họ có thể phát hiện sao? Nhưng lúc này chắc hẳn tên mập này không dám nói dối? Vậy thứ đó cũng có thể xuất hiện trên thế gian sao? Đó là thần khí gì?
Bỗng nhiên Nghệ Phong cảm thấy rất có hứng thú, muốn biết đó là thứ gì? Lại có thể bị gọi là thần khí!
- Thần khí? Ngươi nói rõ ràng một chút, là thần khí gì? Nghệ Phong tùy ý hỏi.
Tên mập có chút lấy lòng nghiêm mặt nói:
- Cái này ta cũng không biết, chỉ là vài ngày trước đó có thiên địa xuất hiện tình trạng khác lạ, toàn bộ không trung phát ra hào quang lớn, một khoảng trời xanh mây trắng tỏa hào quang, rồi sau đó lại biến thành ánh vàng, khiến toàn bộ không trung rực rỡ loá mắt!
Nghệ Phong nhăn mặt nhíu mày nói:
- Đây là thần khí ngươi đã nói sao?
Tên mập rất nghiêm túc gật đầu nói:
- Đại gia ngươi không biết, ngay lúc hào quang lớn thêm, trong nháy mắt năng lượng của cả một khu vực chợt suy giảm gấp trăm lần. Ngay sau đó hào quang trời xanh mây trắng cũng đột nhiên biến mất. Tất cả chỉ trong trong chớp mắt, nếu không phải chúng ta ở gần đó, rất khó có thể phát hiện được. Thứ có thể trong nháy mắt hút năng lượng giảm xuống trăm lần, nhất định là thần khí.
Nghệ Phong nghe tên mập nói, trong lòng cũng thoáng có chút kinh ngạc. Làm cho năng lượng trong cả không gian giảm mạnh xuống tới trăm lần. Quả thật điều này có chút khủng khiếp. Chẳng lẽ thật sự là thần khí? Nhưng điều này có thể sao?
- Cho dù không phải thần khí, cũng tuyệt đối là linh khí đứng đầu!
Tên mập lại đưa ra kết luận.
Nếu thật sự là ngoại vật khiến thiên địa biến sắc, quả thật thấp nhất cũng là linh khí đứng đầu. Tuy rằng Dược Vương Đỉnh cũng linh khí, nhưng nó thuộc loại linh khí nhất tinh nhỏ nhất!
Trên đại lục này, ngoài cấm pháp và vũ kỹ cao giai khiến người ta điên cuồng ra, còn có một loại thứ khác khiến người điên cuồng, đó là linh khí. Linh khí giống như cấm pháp và vũ kỹ cao giai, hiếm có một cách đáng thương. Nhưng linh khí lại cũng khiến người mê luyến.
Các loại tác dụng của Linh khí rất khác, giống Dược Vương Đỉnh trong tay Nghệ Phong thuộc loại linh khí chuyên tinh, tác dụng chủ yếu của nó là ngưng tụ dược lực, nâng cao xác xuất thành công lên rất nhiều. Đương nhiên cũng hấp thu linh khí dung nhập trong đan dược. Nhưng đây là thứ yếu. Nó quan trọng nhất là chế thuốc. Nếu như Nghệ Phong không có Dược Đỉnh, nhiều nhất hắn chỉ chế luyện ra đan dược lục giai cao cấp. Nhưng, mượn dược Vương Đỉnh, hắn thậm chí có niềm tin có thể chế luyện ra đan dược thất giai trung cấp. Tuy rằng chỉ là chênh lệch hai cấp bậc, nhưng cũng khác biệt một trời một vực. Có thể thấy được hiệu quả của linh khí rất mạnh. Hơn nữa Dược Vương Đỉnh vẫn linh khí nhất tinh thấp nhất.
Viên đan dược này vừa vào miệng, bọn họ liền hoảng hốt nhìn Nghệ Phong nói:
- Ngươi cho chúng ta ăn cái gì?
- Ha ha, không có gì, một ít thuốc bổ thôi. Đối với thân thể các ngươi sẽ có lợi rất lớn!
Nghệ Phong cười nhìn hai người.
- Thế nào? Hiện tại ta có thể nói chuyện điều kiện cùng các ngươi được chứ?
- Hừ...
Hai người hừ một tiếng, tự nhiên không tin Nghệ Phong sẽ có thiện tâm cho bọn họ ăn thuốc bổ. Họ nghĩ nhất định là độc dược gì đó!
- Ha ha, xem ra các ngươi là chưa đến phút cuối thì chưa cam lòng! Nếu đã như vậy, trước hết bản thiếu gia chơi điêu khắc!
Nghệ Phong dùng Tiêm Hổ Kiếm, chuẩn bị rạch lên mặt bọn họ.
- Chờ một chút...
Ngay lúc Nghệ Phong đưa kiếm tiếp xúc tới mặt hai người, tên mập đột nhiên kêu lên.
Nghệ Phong ngừng tay, quay đầu nhìn tên mập nói:
- Ngươi lớn mật như vậy sao, còn dám ngăn cản ta!
- Đại gia! Ta van cầu ngươi buông tha cho hai vị đương gia!
Tên mập dập đầu nói.
Tên mập không ngốc, ngược lại rất thông minh. Hắn biết sau khi Nghệ Phong thu thập hai vị đại đương gia, nhất định sẽ thu thập tới hắn, cho nên bất kể thế nào cũng phải bảo vệ hai vị đương gia. Đương nhiên hắn cũng hi vọng làm như vậy có thể khiến hai vị đương gia sẽ buông tha cho hắn. Dù sao tất cả những chuyện này đều bắt đầu từ hắn mà ra.
- Đại gia, ta có một bí mật nói cho ngươi biết, dùng để trao đổi hai vị đương gia!
Tên mập cung kính quỳ gối xuống trước mặt hắn nói.
- Hả? bí mật gì, lại đáng giá như vậy? Ngươi nói thử xem. Nói không chừng ta sẽ bỏ qua cho họ!
Nghệ Phong tùy ý nói. Thật ra, hắn cũng không mấy chú ý tới bí mật này. Chẳng lẽ có bí mật gì còn đáng giá so với tính mạng của hai cường giả?
- Bàn Tử, câm miệng!
Tên mập nói vậy, ngược lại, khiến Tư Cương hoảng hốt, quát Bàn Tử.
Thấy thái độ Tư Cương như thế, thật ra lại khiến Nghệ Phong có chút hứng thú. Thật không ngờ vì bí mật này ngay cả tính mạng hắn cũng không muốn. Nói không chừng thật sự là một bí mật không tệ.
Tên mập thấy Tư Cương nổi giận, hắn cũng không dám nói thêm gì nữa.
Nghệ Phong thấy thế, không khỏi cười lạnh một tiếng. Hắn vạch một kiếm trên đùi Tư Cương. Trong nháy mắt một dòng máu xuất hiện. Máu tươi nhuộm hồng cả mặt đất.
- Nếu như ngay cả tính mạng cũng không còn? Vậy bí mật kia còn dùng được sao?
Tư Cương đau tới mức hít một hơi thật sâu. Sắc mặt hắn tái nhợt. Nếu có thể, hắn nhất định đập nát Nghệ Phong?
- Bàn Tử, nếu ngươi không muốn để ta vẽ 89 nhát đao trên người ngươi, có bí mật gì, ngươi hãy nhanh nói ra đi!
Nghệ Phong quay đầu nhìn về phía Bàn Tử nói.
Tên mập nhìn Tư Cương đang không ngừng trào máu tươi, hắn rùng mình một cái, bổ nhào tới dưới chân Nghệ Phong nói:
- Đại gia, ta nói ta nói!
Nghệ Phong hài lòng gật đầu:
- Nói đi!
Tên mập ngẩng đầu yếu ớt thoáng nhìn về phía Nghệ Phong nói:
- Đại gia, nếu ta nói, ngươi có thể buông tha cho hai vị đương gia hay không?
Nghệ Phong thản nhiên nhìn lướt qua tên mập nói:
- Cái này còn phải xem tâm tình của bản thiếu gia! Nếu bản thiếu gia cao hứng, nói không chừng sẽ tha cho họ!
Tên mập thở phào nhẹ nhõm:
- Đại gia, ta nói cho ngươi biết bí mật này!
Nói đến này, hắn quay đầu lại thoáng nhìn về phía Tư Cương, thấy Tư Cương hừ một tiếng quay đầu đi nơi khác, cũng biết hắn ngầm đồng ý.
Tên mập hít một hơi thật sâu, nhìn Nghệ Phong còn nói rất nghiêm túc:
- Đại gia, chúng ta phát hiện ra thần khí!
- Cái gì?
Một câu này, khiến Nghệ Phong cũng không đứng vững suýt nữa bổ nhào xuống đất.
Dường như tên mập rất hài lòng trước phản ứng của Nghệ Phong, hắn tiếp tục nói:
- Đúng vậy! Chúng ta phát hiện thần khí trong truyền thuyết!
Nghệ Phong nhìn tên mập tỏ ra rất kinh ngạc: “Thần khí sao? Lại còn trong truyền thuyết gì đó? Bọn họ có thể phát hiện sao? Nhưng lúc này chắc hẳn tên mập này không dám nói dối? Vậy thứ đó cũng có thể xuất hiện trên thế gian sao? Đó là thần khí gì?
Bỗng nhiên Nghệ Phong cảm thấy rất có hứng thú, muốn biết đó là thứ gì? Lại có thể bị gọi là thần khí!
- Thần khí? Ngươi nói rõ ràng một chút, là thần khí gì? Nghệ Phong tùy ý hỏi.
Tên mập có chút lấy lòng nghiêm mặt nói:
- Cái này ta cũng không biết, chỉ là vài ngày trước đó có thiên địa xuất hiện tình trạng khác lạ, toàn bộ không trung phát ra hào quang lớn, một khoảng trời xanh mây trắng tỏa hào quang, rồi sau đó lại biến thành ánh vàng, khiến toàn bộ không trung rực rỡ loá mắt!
Nghệ Phong nhăn mặt nhíu mày nói:
- Đây là thần khí ngươi đã nói sao?
Tên mập rất nghiêm túc gật đầu nói:
- Đại gia ngươi không biết, ngay lúc hào quang lớn thêm, trong nháy mắt năng lượng của cả một khu vực chợt suy giảm gấp trăm lần. Ngay sau đó hào quang trời xanh mây trắng cũng đột nhiên biến mất. Tất cả chỉ trong trong chớp mắt, nếu không phải chúng ta ở gần đó, rất khó có thể phát hiện được. Thứ có thể trong nháy mắt hút năng lượng giảm xuống trăm lần, nhất định là thần khí.
Nghệ Phong nghe tên mập nói, trong lòng cũng thoáng có chút kinh ngạc. Làm cho năng lượng trong cả không gian giảm mạnh xuống tới trăm lần. Quả thật điều này có chút khủng khiếp. Chẳng lẽ thật sự là thần khí? Nhưng điều này có thể sao?
- Cho dù không phải thần khí, cũng tuyệt đối là linh khí đứng đầu!
Tên mập lại đưa ra kết luận.
Nếu thật sự là ngoại vật khiến thiên địa biến sắc, quả thật thấp nhất cũng là linh khí đứng đầu. Tuy rằng Dược Vương Đỉnh cũng linh khí, nhưng nó thuộc loại linh khí nhất tinh nhỏ nhất!
Trên đại lục này, ngoài cấm pháp và vũ kỹ cao giai khiến người ta điên cuồng ra, còn có một loại thứ khác khiến người điên cuồng, đó là linh khí. Linh khí giống như cấm pháp và vũ kỹ cao giai, hiếm có một cách đáng thương. Nhưng linh khí lại cũng khiến người mê luyến.
Các loại tác dụng của Linh khí rất khác, giống Dược Vương Đỉnh trong tay Nghệ Phong thuộc loại linh khí chuyên tinh, tác dụng chủ yếu của nó là ngưng tụ dược lực, nâng cao xác xuất thành công lên rất nhiều. Đương nhiên cũng hấp thu linh khí dung nhập trong đan dược. Nhưng đây là thứ yếu. Nó quan trọng nhất là chế thuốc. Nếu như Nghệ Phong không có Dược Đỉnh, nhiều nhất hắn chỉ chế luyện ra đan dược lục giai cao cấp. Nhưng, mượn dược Vương Đỉnh, hắn thậm chí có niềm tin có thể chế luyện ra đan dược thất giai trung cấp. Tuy rằng chỉ là chênh lệch hai cấp bậc, nhưng cũng khác biệt một trời một vực. Có thể thấy được hiệu quả của linh khí rất mạnh. Hơn nữa Dược Vương Đỉnh vẫn linh khí nhất tinh thấp nhất.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.