Chương 1642: Thánh chủ
Anh Giai Ngây Thơ
23/06/2013
Không có ai ngăn cản, Nghệ Phong nhanh chóng trở lại ma vực. Vừa bay đi hắn vừa suy nghĩ về xưng hô Thiếu Tôn Chủ. Chỉ ba từ này, Nghệ Phong đã đoán ra đại khái tám chín phần mười. Nghĩ tới khả năng đó, mặc dù trong lòng đã sớm chuẩn bị, nhưng Nghệ Phong vẫn bị rung động thật lớn. Nếu “hắn” thật sự còn sống, và khi mình truyền tin tức này về đại lục sẽ nhấc lên phong ba như thế nào?
Nghệ Phong không phải là không có ý nghĩ đi gặp vị lão tổ tông Tà Tông này, nhưng ý nghĩ này vừa xuất hiện liền bị hắn vứt đi. Trước đừng nói nhân vật như vậy hắn khó có thể gặp, chỉ cần nhiều năm trôi qua, ai biết tâm tư của vị lão tổ tông kia như thế nào? Dù sao hắn chính là người đã phá hủy tâm huyết ngưng tụ bí cảnh của bọn họ.
Chỉ cần trên người Nghệ Phong có khí tức của hắn là có thể khiến vị kia suy đoán được Nghệ Phong không phải là người bí cảnh, cũng dễ dàng nghĩ tới Tà Đế xá lợi, tự nhiên theo đó suy đoán được hắn là người hủy diệt bí cảnh.
Mặc dù đối phương mà lão tổ tông Tà Tông, nhưng lòng người khó đoán. Nghệ Phong làm sao biết đối phương có thể trút giận sang mình hay không? Đối với nhân vật như thế, thực sự không cần để Nghệ Phong ở trong mắt.
…
Trong khi Nghệ Phong tiến vào ma vực thì đồng thời khắp nơi trong bí cảnh rộ lên danh tính của Nghệ Phong Thiếu Tôn Chủ, tin tức này khiến bí cảnh sôi lên sùng sục. Đồng thời hai trận doanh đang đại chiến cũng lập tức ngừng lại nghe ngóng.
Trước mặt tin tức kia, cuộc đại chiến đã không còn trọng yếu nữa. Đệ tử của “hắn” xuất hiện đại biểu hàm ý gì? Bất cứ ai cũng không thể nắm bắt tâm tư của “hắn”. Bởi chỉ cần một ý niệm trong đầu, “hắn” đã có thể quyết định sinh tử của vô số người.
Bên trong bí cảnh, khi các vị đại lão nghe được tin tức này cũng bắt đầu trầm mặc, không dám làm kẻ đi đầu. Đây chính là uy thế của “hắn”, mọi người đều cho rằng Nghệ Phong chính là đệ tử của “hắn”. Lúc này tất cả mọi người đều muốn tính toán tâm tư của “hắn”.
…
Ở một nơi trong bí cảnh, nơi có bách điểu tranh hót, vạn hoa khoe sắc. Bốn phía ẩn hiện quang mang bảy màu tựa như Tiên Cảnh nhân gian. Nếu có người lạc vào, chắc chắn sẽ bị cảnh đẹp trong đó hấp dẫn.
Đây là một nơi có linh khí nồng hậu, đông ấm hè mát, có cách bố trí tương tự như Thánh địa.
Một bóng người đột nhiên xuất hiện, mũi chân hắn giẫm nhẹ lên một cành cây, thân hình khẽ cong lên bay về phía không gian tràn ngập bảy màu mông lung phía xa, hắn khom người hô to:
- Thánh chủ.
Sau chốc lát, từ bên trong thất thải truyền ra một thanh âm phiêu đãng.
- Không phải ta đã nói không có việc gì quan trọng thì đừng nên quấy rầy ta sao?
Giọng nói không biểu lộ sự bất mãn, nhưng sự uy nghiêm trong đó khiến người khác có cảm giác chịu áp lực lớn lao.
Võ giả vừa tới là một nhân vật cấp bậc đại lão, nhưng giờ phút này lại có vẻ sợ hãi, vội hàng đáp lại:
- Chủ nhân, có một đại sự muốn bấm báo.
- Đại sự?
Người được gọi là Thánh chủ hỏi lại, sau đó hỏi tiếp:
- Đại sự gì? Lão nhân kia lại muốn huyên náo sao? Đã trải qua nhiều năm như vậy, dã tâm vẫn không chết?
Võ giả tự nhiên biết, vị Thánh chủ này coi chuyện đại sự chính là các Chí Tôn, nhưng các Chí Tôn khác không dám trêu chọc hắn. Người dám chỉ có một vị, có lẽ hắn nghĩ tới người này đang nổi loạn.
- Chuyện này không có quan hệ với lão nhân đó.
Võ giả cung kính nói.
- Hử?
Thánh chủ kinh dị một câu:
- Chẳng lẽ có một Chí Tôn khác dám trêu chọc chúng ta?
- Cũng không phải!
Võ giả không dám kéo dài, hắn hồi đáp:
- Ở trong bí cảnh vừa xuất hiện một võ giả, không chỉ thi triển Tinh Bạo Thương Khung của Thánh chủ, mà hắn còn có một tia khí tức của ngài. Người trên đại lục gọi hắn là Thiếu tôn chủ, nhưng…
Lời nói của võ giả rất rõ ràng, bởi Thánh chủ không thu đồ đệ.
- Hả?
Thánh chủ cảm thấy hơi kinh ngạc. Tinh Bạo Thương Khung của hắn chỉ truyền cho mấy người được sủng ái, nhưng khí tức thì không truyền cho người nào.
- Biết hắn tên gì không?
Thánh chủ hỏi.
- Hắn tên là Nghệ Phong. Tu vi đại khái Thánh cấp tam giai, tuổi tác chừng ba mươi. Pháp tắc của hắn là tương sinh tương khắc rất quỷ dị, có mấy võ giả đã giao thủ với người này. Quan trọng nhất là hắn còn đạt tới nhiếp hồn sư cửu tinh. Trước đó không lâu, hắn đã thi triển công pháp là Luân Hồi Tịch Diệt. Năm đó vị kia ở Lạc Hà Cốc cũng được truyền công pháp này, nhưng hình như hắn không đưa công pháp này vào bí cảnh.
Nếu Nghệ Phong ở đây, nghe thấy đối phương phân tích các tin tức một cách chính xác như vậy, chắc chắn sẽ cảm thấy hết sức kinh ngạc. Đối phương đã nắm hết lai lịch công pháp của mình.
- Thánh cấp ba mươi tuổi?
Thánh chủ khẽ ngây ngốc, ngay cả hắn năm đó cũng không đạt tới Thánh cấp khi ba mươi tuổi.
- Ngươi xác định trên người hắn có Luân Hồi Tịch Diệt của vị kia ở Lạc Hà cốc?
Võ giả gật đầu nói:
- Chắc chắn là thật, bởi không ít võ giả đã thấy hắn thi triển công pháp này.
- Lấy thực lực của lão nhân kia, nếu muốn cướp đoạt công pháp là điều không thực tế, chỉ có thể là tự đưa cho đối phương. Ha ha, rốt cục ta đã hiểu tại sao linh khí bên ngoài không thể tiến vào bí cảnh.
Thánh chủ cười cười nói.
Võ giả khẽ nhíu mày nói:
- Ý tứ của thánh chủ là…
- Ngươi vẫn chưa hiểu sao? Vị kia ở Lạc Hà cốc đúng là không mang Luân Hồi Tịch Diệt vào bí cảnh.
Thánh chủ nói.
- Ý của ngài là?
Võ giả có chút giật mình, sợ hãi nói:
- Người này từ đại lục tiến vào sao? Điều này sao có thể?
- Không có gì không thể! Có thể thi triển Tinh Bạo Thương Khung, hơn nữa còn có khí tức của ta. Trừ Tà Đế Xá Lợi cùng truyền thừa Tà Tông thì không còn trường hợp khác. Ở bên ngoài có lẽ hắn là Tà Đế đời này. Không ngờ hắn có thể tu luyện bộ công pháp đó. Có ý tứ, thật quá có ý tứ.
Thánh chủ rất rõ ràng, mặc dù ban đầu hắn lưu hồn lực của mình ở trong Tà Đế Xá Lợi, nhưng không thể tu luyện Lăng Thần Quyết thì tuyệt đối không thể được hồn lực của hắn chấp nhận. Nghĩ tới Nghệ Phong có thể tu luyện Lăng Thần Quyết, trong lòng hắn cảm thấy sôi sục, rốt cục cũng đã có người tu luyện được công pháp này sao?
Ban đầu hắn cũng tham dự biên soạn Lăng Thần Quyết, sau đó hạ lệnh cho Tà Đế đời thứ hai tiếp tục. Không biết đã qua bao nhiêu năm, Lăng Thần Quyết hoàn thiện tới trình độ nào. Lúc đó hắn biên soạn, có thể nói là gần đạt tới hoàn mĩ, những Tà Đế đời sau có thể tiến nó thêm một bước hay không?
- Nguyên tưởng rằng công pháp như vậy, không thể nào thể tìm được người tu luyện, hiện tại đã có người làm được.
Thánh chủ cười nói.
- Thánh chủ! Chẳng lẽ bí cảnh dị biến lần này có liên quan tới hắn?
Thánh chủ cũng không có che dấu:
- Bí cảnh dị biến là bởi vì Huyền Môn bị phá hỏng, phương pháp khôi phục rất đơn giản, chính là vặn vẹo trung tâm huyền môn, luyện chế lại một lần nữa. Chỉ là muốn luyện chế lại phải tìm được ma tinh cửu giai. Hơn nữa, các Chí Tôn không biết liên thủ. Bí cảnh biến dị, ngươi thấy động thái của bọn họ ra sao? Những người này sống ở bí cảnh tới buồn chán, mặc dù sống lâu, nhưng vẫn muốn trở về đại lục. Ha ha. Ngay cả ta cũng muốn vậy.
Nghệ Phong không phải là không có ý nghĩ đi gặp vị lão tổ tông Tà Tông này, nhưng ý nghĩ này vừa xuất hiện liền bị hắn vứt đi. Trước đừng nói nhân vật như vậy hắn khó có thể gặp, chỉ cần nhiều năm trôi qua, ai biết tâm tư của vị lão tổ tông kia như thế nào? Dù sao hắn chính là người đã phá hủy tâm huyết ngưng tụ bí cảnh của bọn họ.
Chỉ cần trên người Nghệ Phong có khí tức của hắn là có thể khiến vị kia suy đoán được Nghệ Phong không phải là người bí cảnh, cũng dễ dàng nghĩ tới Tà Đế xá lợi, tự nhiên theo đó suy đoán được hắn là người hủy diệt bí cảnh.
Mặc dù đối phương mà lão tổ tông Tà Tông, nhưng lòng người khó đoán. Nghệ Phong làm sao biết đối phương có thể trút giận sang mình hay không? Đối với nhân vật như thế, thực sự không cần để Nghệ Phong ở trong mắt.
…
Trong khi Nghệ Phong tiến vào ma vực thì đồng thời khắp nơi trong bí cảnh rộ lên danh tính của Nghệ Phong Thiếu Tôn Chủ, tin tức này khiến bí cảnh sôi lên sùng sục. Đồng thời hai trận doanh đang đại chiến cũng lập tức ngừng lại nghe ngóng.
Trước mặt tin tức kia, cuộc đại chiến đã không còn trọng yếu nữa. Đệ tử của “hắn” xuất hiện đại biểu hàm ý gì? Bất cứ ai cũng không thể nắm bắt tâm tư của “hắn”. Bởi chỉ cần một ý niệm trong đầu, “hắn” đã có thể quyết định sinh tử của vô số người.
Bên trong bí cảnh, khi các vị đại lão nghe được tin tức này cũng bắt đầu trầm mặc, không dám làm kẻ đi đầu. Đây chính là uy thế của “hắn”, mọi người đều cho rằng Nghệ Phong chính là đệ tử của “hắn”. Lúc này tất cả mọi người đều muốn tính toán tâm tư của “hắn”.
…
Ở một nơi trong bí cảnh, nơi có bách điểu tranh hót, vạn hoa khoe sắc. Bốn phía ẩn hiện quang mang bảy màu tựa như Tiên Cảnh nhân gian. Nếu có người lạc vào, chắc chắn sẽ bị cảnh đẹp trong đó hấp dẫn.
Đây là một nơi có linh khí nồng hậu, đông ấm hè mát, có cách bố trí tương tự như Thánh địa.
Một bóng người đột nhiên xuất hiện, mũi chân hắn giẫm nhẹ lên một cành cây, thân hình khẽ cong lên bay về phía không gian tràn ngập bảy màu mông lung phía xa, hắn khom người hô to:
- Thánh chủ.
Sau chốc lát, từ bên trong thất thải truyền ra một thanh âm phiêu đãng.
- Không phải ta đã nói không có việc gì quan trọng thì đừng nên quấy rầy ta sao?
Giọng nói không biểu lộ sự bất mãn, nhưng sự uy nghiêm trong đó khiến người khác có cảm giác chịu áp lực lớn lao.
Võ giả vừa tới là một nhân vật cấp bậc đại lão, nhưng giờ phút này lại có vẻ sợ hãi, vội hàng đáp lại:
- Chủ nhân, có một đại sự muốn bấm báo.
- Đại sự?
Người được gọi là Thánh chủ hỏi lại, sau đó hỏi tiếp:
- Đại sự gì? Lão nhân kia lại muốn huyên náo sao? Đã trải qua nhiều năm như vậy, dã tâm vẫn không chết?
Võ giả tự nhiên biết, vị Thánh chủ này coi chuyện đại sự chính là các Chí Tôn, nhưng các Chí Tôn khác không dám trêu chọc hắn. Người dám chỉ có một vị, có lẽ hắn nghĩ tới người này đang nổi loạn.
- Chuyện này không có quan hệ với lão nhân đó.
Võ giả cung kính nói.
- Hử?
Thánh chủ kinh dị một câu:
- Chẳng lẽ có một Chí Tôn khác dám trêu chọc chúng ta?
- Cũng không phải!
Võ giả không dám kéo dài, hắn hồi đáp:
- Ở trong bí cảnh vừa xuất hiện một võ giả, không chỉ thi triển Tinh Bạo Thương Khung của Thánh chủ, mà hắn còn có một tia khí tức của ngài. Người trên đại lục gọi hắn là Thiếu tôn chủ, nhưng…
Lời nói của võ giả rất rõ ràng, bởi Thánh chủ không thu đồ đệ.
- Hả?
Thánh chủ cảm thấy hơi kinh ngạc. Tinh Bạo Thương Khung của hắn chỉ truyền cho mấy người được sủng ái, nhưng khí tức thì không truyền cho người nào.
- Biết hắn tên gì không?
Thánh chủ hỏi.
- Hắn tên là Nghệ Phong. Tu vi đại khái Thánh cấp tam giai, tuổi tác chừng ba mươi. Pháp tắc của hắn là tương sinh tương khắc rất quỷ dị, có mấy võ giả đã giao thủ với người này. Quan trọng nhất là hắn còn đạt tới nhiếp hồn sư cửu tinh. Trước đó không lâu, hắn đã thi triển công pháp là Luân Hồi Tịch Diệt. Năm đó vị kia ở Lạc Hà Cốc cũng được truyền công pháp này, nhưng hình như hắn không đưa công pháp này vào bí cảnh.
Nếu Nghệ Phong ở đây, nghe thấy đối phương phân tích các tin tức một cách chính xác như vậy, chắc chắn sẽ cảm thấy hết sức kinh ngạc. Đối phương đã nắm hết lai lịch công pháp của mình.
- Thánh cấp ba mươi tuổi?
Thánh chủ khẽ ngây ngốc, ngay cả hắn năm đó cũng không đạt tới Thánh cấp khi ba mươi tuổi.
- Ngươi xác định trên người hắn có Luân Hồi Tịch Diệt của vị kia ở Lạc Hà cốc?
Võ giả gật đầu nói:
- Chắc chắn là thật, bởi không ít võ giả đã thấy hắn thi triển công pháp này.
- Lấy thực lực của lão nhân kia, nếu muốn cướp đoạt công pháp là điều không thực tế, chỉ có thể là tự đưa cho đối phương. Ha ha, rốt cục ta đã hiểu tại sao linh khí bên ngoài không thể tiến vào bí cảnh.
Thánh chủ cười cười nói.
Võ giả khẽ nhíu mày nói:
- Ý tứ của thánh chủ là…
- Ngươi vẫn chưa hiểu sao? Vị kia ở Lạc Hà cốc đúng là không mang Luân Hồi Tịch Diệt vào bí cảnh.
Thánh chủ nói.
- Ý của ngài là?
Võ giả có chút giật mình, sợ hãi nói:
- Người này từ đại lục tiến vào sao? Điều này sao có thể?
- Không có gì không thể! Có thể thi triển Tinh Bạo Thương Khung, hơn nữa còn có khí tức của ta. Trừ Tà Đế Xá Lợi cùng truyền thừa Tà Tông thì không còn trường hợp khác. Ở bên ngoài có lẽ hắn là Tà Đế đời này. Không ngờ hắn có thể tu luyện bộ công pháp đó. Có ý tứ, thật quá có ý tứ.
Thánh chủ rất rõ ràng, mặc dù ban đầu hắn lưu hồn lực của mình ở trong Tà Đế Xá Lợi, nhưng không thể tu luyện Lăng Thần Quyết thì tuyệt đối không thể được hồn lực của hắn chấp nhận. Nghĩ tới Nghệ Phong có thể tu luyện Lăng Thần Quyết, trong lòng hắn cảm thấy sôi sục, rốt cục cũng đã có người tu luyện được công pháp này sao?
Ban đầu hắn cũng tham dự biên soạn Lăng Thần Quyết, sau đó hạ lệnh cho Tà Đế đời thứ hai tiếp tục. Không biết đã qua bao nhiêu năm, Lăng Thần Quyết hoàn thiện tới trình độ nào. Lúc đó hắn biên soạn, có thể nói là gần đạt tới hoàn mĩ, những Tà Đế đời sau có thể tiến nó thêm một bước hay không?
- Nguyên tưởng rằng công pháp như vậy, không thể nào thể tìm được người tu luyện, hiện tại đã có người làm được.
Thánh chủ cười nói.
- Thánh chủ! Chẳng lẽ bí cảnh dị biến lần này có liên quan tới hắn?
Thánh chủ cũng không có che dấu:
- Bí cảnh dị biến là bởi vì Huyền Môn bị phá hỏng, phương pháp khôi phục rất đơn giản, chính là vặn vẹo trung tâm huyền môn, luyện chế lại một lần nữa. Chỉ là muốn luyện chế lại phải tìm được ma tinh cửu giai. Hơn nữa, các Chí Tôn không biết liên thủ. Bí cảnh biến dị, ngươi thấy động thái của bọn họ ra sao? Những người này sống ở bí cảnh tới buồn chán, mặc dù sống lâu, nhưng vẫn muốn trở về đại lục. Ha ha. Ngay cả ta cũng muốn vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.