Chương 111: Thúy Thanh Ma Xà.
Anh Giai Ngây Thơ
21/03/2013
Áo Hỏa ôm vai Nghệ Phong, rất thân thiết nói. Đối với vị thiếu niên nhỏ hơn mình vài tuổi, lại có thể tu luyện đến y sư tam giai, Áo Hỏa ít nhiều có chút kính nể. Tuy rằng y sư là chức nghiệp tầm thường ở đại lục.
- Cũng không có gì, cứ tu luyện là được.
Nghệ Phong nói liều, nhãn thần vẫn nhìn chằm chằm vào bộ ngực tròn trịa, mặc dù rất ngây ngô nhưng lại đầy gợi cảm ở phía trước.
Tình Nhi cau mày bước đi, nàng luôn cảm giác phía sau có một ánh mắt nóng cháy đang thiêu đốt khắp người mình. Nàng có thể khẳng định chính là Nghệ Phong. Thế nhưng, mỗi lần nàng quay đầu lại, đều thấy Nghệ Phong kề vai sát cánh nói chuyện với Áo Hỏa, khí thế ngất trời, hoàn toàn không nhìn về phía nàng.
Nàng đương nhiên không cho rằng bản thân mình sản sinh ảo giác. Mà là cảm thấy tiểu tử này che giấu rất giỏi, lòng thù ghét Nghệ Phong càng tăng thêm. Nàng ghét nhất là bị nam nhân dùng ánh mắt hèn mọn quan sát mình.
Đi được không bao lâu, Cát đại thúc đột nhiên ngừng lai:
- Nhiệm vụ lần này của chúng ta là ma thú tứ giai Thúy Thanh Ma Xà. Lần trước ta và nó đà từng chạm mặt một lần, cho nên biết nó mạnh như thế nào. Nếu các ngươi không muốn đi tiếp, bây giờ còn có thể rời khỏi.
Mặc dù Cát đại thúc có vẻ nói với tất cả mọi người, nhưng nhãn thần lại nhìn thẳng về phía Nghệ Phong, hắn rất yên tâm về ba đội viên trong đội, duy độc có đội viên vừa mới gia nhập này, hắn có chút lo lắng, dù sao nếu khi lâm trận Nghệ Phong bỏ chạy, sẽ phá hủy đại sự của hắn.
Nghệ Phong sờ mũi mình, bất đẳc dĩ cười cười: Mình bị người ta xem thường như vậy sao? Lẻ nào nhìn ta yếu ớt và nhát gan thế sao?
Thấy mọi người tập trung nhìn mình, Nghệ Phong ngượng ngùng nói :
- Ta không quen bỏ dở giữa chừng.
Cát đại thúc hài lòng gật đầu, quay sang nói với hai huynh đệ Áo Hỏa :
- Các ngươi chỉếu cố Nghệ Phong một chút, hắn là y sư, không có nhiều sức chỉến đấu. Tình Nhi và ta cũng đối phó Thúy Thanh Ma Xà.
Nghệ Phong lơ đễnh cười cười, củng không phản bác, nhưng Trong lòng lại có chút thay đổi suy nghĩ với Tình Nhi, tiểu ny tử này có thể đối kháng với Thúy Thanh Ma Xà sao?
Trên đường đi, Cát đại thúc đã vượt qua rất nhiều ma thú hung tàn, đi thẳng vào trong hạp cốc, hiển nhiên hắn rất quen thuộc với hạp cốc Lam Linh này. Điều này làm cho Nghệ Phong vừa cảm thán tìm được đúng người vừa cảm thấy hiếu ký.
Nhìn dáng dấp Cát đại thúc, hiển nhiên là một lão dong binh dày dặn kinh nghiệm, tại sao lại mang theo mấy thanh niên thiếu nữ lăn lộn trong hạp cốc. Hơn nữa, nhìn thân thủ của hắn, nếu như hắn muốn chỉêu mộ mọi người, cũng không đến mức chỉ có mấy người như vậy.
Nghệ Phong nhìn thân hình có vẻ cứng cỏi của Cát đại thúc, cười cười, không suy nghĩ nữa. Dù sao, mình cũng không ở với bọn họ quá lâu, sau khi xuyên qua hạp cốc, mình sẽ rời đoàn đội này.
Nhờ Cát đại thúc quen thuộc địa thế, mấy người bọn họ rất nhanh vượt qua tầng tầng ma thú, đi tới một hồ nước. Trên đường đi, cũng chỉ có mấy con ma thú nhỏ, nhưng đều bị Cát đại thúc một kiếm giải quyết.
Trong lòng Nghệ Phong âm thầm bội phục thực lực của Cát đại thúc, Chỉ cần một kiếm có thể giải quyết ma thú nhị giai, có thể thấy được thực lực của hắn không tồi.
- Mặt trắng nhỏ, trốn ở đây đừng cử động, bằng không chết như thế nào cũng không biết.
Tình Nhi nhìn hồ nước nhỏ cách đó không xa, quay sang nhắc nhở Nghệ Phong. Mặc dù nàng rất ghét tên gia hỏa này, nhưng hắn cũng là một đội viên, vì vậy nàng vẫn phải nhắc nhở.
Trên khóe miệng Nghệ Phong xuất hiện nụ cười tà mị đặc trưng của hắn.
- Tình Nhi muội muội, nàng yên tâm. Ta sẽ ngoan ngoăn đứng ở đây, đợi nàng gặp nguy hiểm, ta sẽ đến bảo vệ nàng.
Tình Nhi ngạc nhiên, lập tức hừ nói:
- Ta không cần ngươi bảo hộ. Ngươi chỉ cần bảo vệ mình là được.
Nói xong, Tình Nhi tức giận đi theo Cát đại thúc, trên đường còn không nhịn được hung hăng trừng mắt liếc nhìn Nghệ Phong. Dáng vẻ đáng yêu của nàng khiến Nghệ Phong không kìm được xúc động trong lòng.
- Tình Nhi muội muội, sau này đi đường đừng lắc mông nhiều quá, lắc mông nhiều sẽ không tốt cho nữ nhân trẻ tuổi đâu.
Nghệ Phong nhìn Tình Nhi đã đi xa, không nhịn được mở miệng trêu chọc.
Tình Nhi thiếu chút nữa té ngã xuống đất, nàng đỏ mặt quay đầu lại, dáng vẻ thẹn thùng giống như hoa đào nở rộ, hung hăng trừng mắt nhìn Nghệ Phong, trong đáy lòng có chút lo lắng lẩm bẩm: lắc mông thực sự không tốt sao? Thế nhưng, ta không thể khống chế được.
Nhưng nàng lập tức cảm thấy chóng mặt với suy nghĩ của mình: Hừ, tại sao ta lại đi tin lời tên bại hoại kia nói chứ.
Mấy người Cát đại thúc nhìn thấy màn này ngược lại đều nở nụ cười.
- Nghệ Phong, ngươi trốn ở đây.
Cát đại thúc tiến về phía trước, quay đầu nói với Nghệ Phong.
Nghệ Phong không phản bác. Dù sao đi nữa hắn cũng quen được mọi người đối đài như vậy. Ha ha, nếu không cần mình động thủ, hắn cũng lười động thủ.
- Tình Nhi, mấy người các ngươi tùy thời đánh lén Thúy Thanh Ma Xà.
Cát đại thúc phân phó, nắm chặt kiếm trong tay, tiến về phía hồ nước. Cát đại thúc rỏ ràng nhớ kỹ, cách đây không lâu ở đây phát hiện một Thúy Thanh Ma Xà. Đây cũng là nguyên nhân hắn tiếp nhận nhiệm vụ lần này.
-Vù....
Cát đại thúc đi chưa được mấy bước, một âm hưởng mạnh mẻ đột nhiên vang lên, từ trong đầm nhỏ cách đó không xa, một ma thú bay ra.
Cát đại thúc sớm đã có phòng bị, dùng trọng kiếm hung hăng chém tới.
- Ầm...
Cát đại thúc lùi về phía sau hai bước, nhãn thần vô cùng cảnh giác nhìn ma thú trước mắt.
Toàn thân ma thú trước mặt hiện ra màu xanh, cái đầu rắn cực lớn há to miệng. Hàn quang từ răng nó lóe lên khiến trái tim người ta băng giá, không ngùng kêu rít, thân thể khổng lồ khiến Nghệ Phong âm thầm tắc lưỡi. Nếu đây là địa cầu, nhất định nó sẽ bị giải phẫu nghiên cứu.
Thúy Thanh Ma Xà vừa lao tới, mấy người Cát đại thúc đã vội vàng vây chặt. Bọn họ không dám coi thường quái vật khổng lồ này, nếu chủ quan sẽ phải trả giá bằng sinh mạng.
Đôi mắt hung tàn của Thúy Thanh Ma Xà hung hăng nhìn mấy con người trước mặt, cái đuôi không ngừng lắc lư, thổi tung đất đá trên mặt đất.
- Tình Nhi, cẩn thận đuôi và răng của nó.
Cát đại thúc nhắc nhở nếu bị răng của Thúy Thanh Ma Xà công kích, tuy rằng không đến mức lập tức trúng độc mà chết. Thế nhưng tuyệt đối không tốt. Hơn nữa, sức mạnh cường đại trên cái đuôi của nó, không phải thứ bọn người Tình Nhi có thể chống lại.
Nghệ Phong nhìn Thúy Thanh Ma Xà cường thế không gì sánh được trước mặt, trong lòng hắn hơi có chút chấn động, hắn cảm giác, uy lực của con rắn này không hề tầm thường!
- Cũng không có gì, cứ tu luyện là được.
Nghệ Phong nói liều, nhãn thần vẫn nhìn chằm chằm vào bộ ngực tròn trịa, mặc dù rất ngây ngô nhưng lại đầy gợi cảm ở phía trước.
Tình Nhi cau mày bước đi, nàng luôn cảm giác phía sau có một ánh mắt nóng cháy đang thiêu đốt khắp người mình. Nàng có thể khẳng định chính là Nghệ Phong. Thế nhưng, mỗi lần nàng quay đầu lại, đều thấy Nghệ Phong kề vai sát cánh nói chuyện với Áo Hỏa, khí thế ngất trời, hoàn toàn không nhìn về phía nàng.
Nàng đương nhiên không cho rằng bản thân mình sản sinh ảo giác. Mà là cảm thấy tiểu tử này che giấu rất giỏi, lòng thù ghét Nghệ Phong càng tăng thêm. Nàng ghét nhất là bị nam nhân dùng ánh mắt hèn mọn quan sát mình.
Đi được không bao lâu, Cát đại thúc đột nhiên ngừng lai:
- Nhiệm vụ lần này của chúng ta là ma thú tứ giai Thúy Thanh Ma Xà. Lần trước ta và nó đà từng chạm mặt một lần, cho nên biết nó mạnh như thế nào. Nếu các ngươi không muốn đi tiếp, bây giờ còn có thể rời khỏi.
Mặc dù Cát đại thúc có vẻ nói với tất cả mọi người, nhưng nhãn thần lại nhìn thẳng về phía Nghệ Phong, hắn rất yên tâm về ba đội viên trong đội, duy độc có đội viên vừa mới gia nhập này, hắn có chút lo lắng, dù sao nếu khi lâm trận Nghệ Phong bỏ chạy, sẽ phá hủy đại sự của hắn.
Nghệ Phong sờ mũi mình, bất đẳc dĩ cười cười: Mình bị người ta xem thường như vậy sao? Lẻ nào nhìn ta yếu ớt và nhát gan thế sao?
Thấy mọi người tập trung nhìn mình, Nghệ Phong ngượng ngùng nói :
- Ta không quen bỏ dở giữa chừng.
Cát đại thúc hài lòng gật đầu, quay sang nói với hai huynh đệ Áo Hỏa :
- Các ngươi chỉếu cố Nghệ Phong một chút, hắn là y sư, không có nhiều sức chỉến đấu. Tình Nhi và ta cũng đối phó Thúy Thanh Ma Xà.
Nghệ Phong lơ đễnh cười cười, củng không phản bác, nhưng Trong lòng lại có chút thay đổi suy nghĩ với Tình Nhi, tiểu ny tử này có thể đối kháng với Thúy Thanh Ma Xà sao?
Trên đường đi, Cát đại thúc đã vượt qua rất nhiều ma thú hung tàn, đi thẳng vào trong hạp cốc, hiển nhiên hắn rất quen thuộc với hạp cốc Lam Linh này. Điều này làm cho Nghệ Phong vừa cảm thán tìm được đúng người vừa cảm thấy hiếu ký.
Nhìn dáng dấp Cát đại thúc, hiển nhiên là một lão dong binh dày dặn kinh nghiệm, tại sao lại mang theo mấy thanh niên thiếu nữ lăn lộn trong hạp cốc. Hơn nữa, nhìn thân thủ của hắn, nếu như hắn muốn chỉêu mộ mọi người, cũng không đến mức chỉ có mấy người như vậy.
Nghệ Phong nhìn thân hình có vẻ cứng cỏi của Cát đại thúc, cười cười, không suy nghĩ nữa. Dù sao, mình cũng không ở với bọn họ quá lâu, sau khi xuyên qua hạp cốc, mình sẽ rời đoàn đội này.
Nhờ Cát đại thúc quen thuộc địa thế, mấy người bọn họ rất nhanh vượt qua tầng tầng ma thú, đi tới một hồ nước. Trên đường đi, cũng chỉ có mấy con ma thú nhỏ, nhưng đều bị Cát đại thúc một kiếm giải quyết.
Trong lòng Nghệ Phong âm thầm bội phục thực lực của Cát đại thúc, Chỉ cần một kiếm có thể giải quyết ma thú nhị giai, có thể thấy được thực lực của hắn không tồi.
- Mặt trắng nhỏ, trốn ở đây đừng cử động, bằng không chết như thế nào cũng không biết.
Tình Nhi nhìn hồ nước nhỏ cách đó không xa, quay sang nhắc nhở Nghệ Phong. Mặc dù nàng rất ghét tên gia hỏa này, nhưng hắn cũng là một đội viên, vì vậy nàng vẫn phải nhắc nhở.
Trên khóe miệng Nghệ Phong xuất hiện nụ cười tà mị đặc trưng của hắn.
- Tình Nhi muội muội, nàng yên tâm. Ta sẽ ngoan ngoăn đứng ở đây, đợi nàng gặp nguy hiểm, ta sẽ đến bảo vệ nàng.
Tình Nhi ngạc nhiên, lập tức hừ nói:
- Ta không cần ngươi bảo hộ. Ngươi chỉ cần bảo vệ mình là được.
Nói xong, Tình Nhi tức giận đi theo Cát đại thúc, trên đường còn không nhịn được hung hăng trừng mắt liếc nhìn Nghệ Phong. Dáng vẻ đáng yêu của nàng khiến Nghệ Phong không kìm được xúc động trong lòng.
- Tình Nhi muội muội, sau này đi đường đừng lắc mông nhiều quá, lắc mông nhiều sẽ không tốt cho nữ nhân trẻ tuổi đâu.
Nghệ Phong nhìn Tình Nhi đã đi xa, không nhịn được mở miệng trêu chọc.
Tình Nhi thiếu chút nữa té ngã xuống đất, nàng đỏ mặt quay đầu lại, dáng vẻ thẹn thùng giống như hoa đào nở rộ, hung hăng trừng mắt nhìn Nghệ Phong, trong đáy lòng có chút lo lắng lẩm bẩm: lắc mông thực sự không tốt sao? Thế nhưng, ta không thể khống chế được.
Nhưng nàng lập tức cảm thấy chóng mặt với suy nghĩ của mình: Hừ, tại sao ta lại đi tin lời tên bại hoại kia nói chứ.
Mấy người Cát đại thúc nhìn thấy màn này ngược lại đều nở nụ cười.
- Nghệ Phong, ngươi trốn ở đây.
Cát đại thúc tiến về phía trước, quay đầu nói với Nghệ Phong.
Nghệ Phong không phản bác. Dù sao đi nữa hắn cũng quen được mọi người đối đài như vậy. Ha ha, nếu không cần mình động thủ, hắn cũng lười động thủ.
- Tình Nhi, mấy người các ngươi tùy thời đánh lén Thúy Thanh Ma Xà.
Cát đại thúc phân phó, nắm chặt kiếm trong tay, tiến về phía hồ nước. Cát đại thúc rỏ ràng nhớ kỹ, cách đây không lâu ở đây phát hiện một Thúy Thanh Ma Xà. Đây cũng là nguyên nhân hắn tiếp nhận nhiệm vụ lần này.
-Vù....
Cát đại thúc đi chưa được mấy bước, một âm hưởng mạnh mẻ đột nhiên vang lên, từ trong đầm nhỏ cách đó không xa, một ma thú bay ra.
Cát đại thúc sớm đã có phòng bị, dùng trọng kiếm hung hăng chém tới.
- Ầm...
Cát đại thúc lùi về phía sau hai bước, nhãn thần vô cùng cảnh giác nhìn ma thú trước mắt.
Toàn thân ma thú trước mặt hiện ra màu xanh, cái đầu rắn cực lớn há to miệng. Hàn quang từ răng nó lóe lên khiến trái tim người ta băng giá, không ngùng kêu rít, thân thể khổng lồ khiến Nghệ Phong âm thầm tắc lưỡi. Nếu đây là địa cầu, nhất định nó sẽ bị giải phẫu nghiên cứu.
Thúy Thanh Ma Xà vừa lao tới, mấy người Cát đại thúc đã vội vàng vây chặt. Bọn họ không dám coi thường quái vật khổng lồ này, nếu chủ quan sẽ phải trả giá bằng sinh mạng.
Đôi mắt hung tàn của Thúy Thanh Ma Xà hung hăng nhìn mấy con người trước mặt, cái đuôi không ngừng lắc lư, thổi tung đất đá trên mặt đất.
- Tình Nhi, cẩn thận đuôi và răng của nó.
Cát đại thúc nhắc nhở nếu bị răng của Thúy Thanh Ma Xà công kích, tuy rằng không đến mức lập tức trúng độc mà chết. Thế nhưng tuyệt đối không tốt. Hơn nữa, sức mạnh cường đại trên cái đuôi của nó, không phải thứ bọn người Tình Nhi có thể chống lại.
Nghệ Phong nhìn Thúy Thanh Ma Xà cường thế không gì sánh được trước mặt, trong lòng hắn hơi có chút chấn động, hắn cảm giác, uy lực của con rắn này không hề tầm thường!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.