Chương 304: Tới nghe
Anh Giai Ngây Thơ
24/10/2017
Câu nói mang tính tự sướng của Nghệ Phong khiến Tử Âm cảm giác da mặt mình kịch liệt, nàng rất khó tưởng tượng được, Nghệ Phong sao có thể nói ra những lời trái lương tâm mình như vậy.
- Ha ha! Nếu Phong thiếu thuần khiết, chúng ta đây tính là gì? Thánh nhân?
Một thanh âm thô cuồng vang lên bên tai Nghệ Phong.
Thanh âm quen thuộc khiến trong lòng Nghệ Phong giận dữ:
- Kháo, ngươi ăn gan báo sao, dám nói bản thiếu không thuần khiết. Bản thiếu thanh khiết như vậy, ngây thơ như vậy...
- Bạo Cương vương gia, Viêm Phong thiếu gia!
Tử Âm thấy người đến là Bạo Cương, nàng cũng mỉm cười chào hỏi, nghĩ không ra trên đường có thể gặp được người quen.
Bạo Cương đáp lễ với Tử Âm, tùy tiện nói:
- Nếu như Tử phu nhân không chê, cứ gọi một tiếng Bạo đại ca là được, về phần nhóc tử này của ta, nàng cứ trực tiếp gọi tên hắn, hắn còn không xứng được phu nhân gọi thiếu gia!
Bạo Cương muốn chiểu cố tâm tình với Nghệ Phong, hắn không dám nhận thức Linh Nhi làm nghĩa nữ, nhưng nhận Tử Âm là muội muội cũng không sai, coi như chỉ là trên miệng cũng có thể kéo chặt qua hệ giữa hai người. Quan trọng nhất, làm như vậy sẽ không khiến Nghệ Phong nghĩ hắn chiếm tiện nghi.
Nghệ Phong nghe được Bạo Cương nói, không nhịn được trợn mắt nhìn, đối với thủ đoạn kết giao cấp thấp này hắn rất xem thường. Chính mình tùy tiện nghĩ ra một chiêu cũng cao cấp hơn so với hắn!
- Ha ha, Bạo Cương vương gia là một Vương cấp, đây là tiểu muội trèo cao rồi!
Tử Âm khẽ cười nói, nàng tự nhiên biết ý đồ của Bạo Cương, hẳn là muốn mượn mình làm cầu nối tới Nghệ Phong.
- Tử phu nhân sao nói vậy, chuyện này có gì mà trèo cao! Nói không chừng là ta trèo mới đúng!
Bạo Cương thật hào hiệp, thoải mái nói ra suy nghĩ của mình. Điều này khiển hảo cảm của Nghệ Phong với Bạo Cương được tăng thêm một tầng.
- Này...
Tử Âm vừa muốn nói gì, lại bị Nghệ Phong mỉm cười, ngắt lời nói:
- Khó được Bạo Cương vương gia có nhã hứng nhận thức muội muội, Tử Âm tỷ đáp ứng đi thôi!
Nghệ Phong cũng biết, có một Vương cấp giúp đỡ Tử Âm sẽ rất tốt cho nàng. Hắn nhìn Bạo Cương cũng thấy thuận mắt, thể nên không phản đối Bạo Cương nhờ Tử Âm dựng quan hệ với mình.
Tử Âm thấy Nghệ Phong nói như vậy, cũng biết Nghệ Phong đang suy nghĩ cho mình.
- Vậy tiểu muội xin nhờ Bạo đại ca rồi!
Tử Âm hơi thi lễ, rốt cuộc nhận thức Bạo Cương là đại ca.
- Ha ha...
Bạo Cương cười ha ha, hiển nhiên đang rất vui vẻ.
Nghệ Phong thấy thể, trắng mắt nhìn, bất mãn nói với Bạo Cương:
- Ta nói Bạo Cương vương gia, ngươi có phải mới nhận thứ một vị muội muội mà quên mất lễ gặp mặt a. Ngươi không đến mức nhỏ mọn như vậy chứ?
- Ách...
Một câu nói của Nghệ Phong, nhất thời khiển Bạo Cương ngạc nhiên dừng tiếng cười, hắn ngượng ngùng nói:
- Cái kia, trên người ta hiện không có lễ trọng gì. Chờ ta về đến nhà, nhất định sẽ tặng một phần cho Tử Âm muội tử.
Tử Âm liếc giận nhìn Nghệ Phong, quay qua cười nói với Bạo Cương:
- Bạo đại ca đừng nghe hắn nói vậy, hắn toàn thích chiếm tiểu tiện nghi!
Nghệ Phong rất bất đắc dĩ với Tử Âm: nữ nhân này vì sao ngu ngốc như vậy? Có tiện nghi không chiếm để thành vương bát đản a! Nàng vì sao có thể phạm sai lầm nghiêm trọng như vậy? Không được, về nhà nhất định phải giáo dục Linh Nhi cẩn thận, cũng đừng cho nàng theo học kiểu mơ hồ như mẫu thân được!
Nếu như Tử Âm biết được Nghệ Phong đang suy nghĩ gì, nàng nhất định trước mắt, cứ mỗi lần gã cuồng bạo lực kia tới, hầu như đều phải đánh một hồi.
Nghệ Phong nhìn hai người không nói một lời đã đánh loạn, hắn không khỏi nhíu mày, rất không muốn đứng đợi ở đây, cũng do hắn đang rất nóng vội muốn có tùng âm thảo.
- Lúc nào phụ thân ngươi đánh thấy đủ?
Nghệ Phong nhìn hai người trên hư không, mỗi người một quyền đang giao phong gay gắt, không chút hoa mỹ, chỉ đơn thuần là bạo lực. Hắn không nhịn được quay qua hỏi Viêm Phong.
Viêm Phong bất đắc dĩ nhún nhún vai nói:
- Bọn họ giống như đang tìm cách phát tiết, khi hết sức rồi tự nhiên sẽ dừng lại.
Tử Âm nhìn gia chủ Bạch gia trong hư không, nàng hơi sửng sốt, trong lòng than thở:
- Quả nhiên lời đồn đại là thật, gia chủ Bạch gia đã đạt tới Vương cấp rồi, thảo nào hoàng đế coi trọng hắn như vậy!
Tử Âm nhìn từng mảnh nhỏ không gian bị sụp đổ, nàng không nhịn được hít sâu vào một ngụm lương khí:
- Đây là lực lượng cường giả Vương cấp sao? Mới chỉ giao phong lực lượng đơn thuần, nếu như sử dụng tới kỹ năng, thật quá kinh khủng a!
- Tử Âm tỷ, để bọn họ đánh đi, chúng ta vào trong phòng khách ngồi!
Nghệ Phong không để ý tới hai gã hỗn đản, quay qua nói với Tử Âm.
Có điều, một câu nói của Nghệ Phong lại khiến Viêm Phong sững sờ: kháo, ngươi thật tốt, không có chủ nhân chiêu đãi, cư nhiên trực tiếp chạy tới phòng khách.
Tuy ràng Bạo Cương và gia chủ Bạch gia đang tranh đấu, thế nhưng ánh mắt vẫn thỉnh thoảng quét về phía Nghệ Phong, thấy Nghệ Phong dẫn theo Tử Âm chuẩn bị rời đi, trong lòng hắn cũng quýnh lên, hiển nhiên hắn đã nhìn ra Nghệ Phong đang bất mãn.
- Không đánh không đánh!
Bạo Cương tiếp được một quyền của gia chủ Bạch gia, lấc người bỏ cuộc nói.
Gia chủ Bạch gia sửng sốt, hắn thật không ngờ tên cuồng bạo lực này lại chủ động bỏ cuộc. Trước kia không phải hắn vẫn muốn đánh với mình tới kiệt lực mới thôi sao?
Thể nhưng, gia chủ Bạch gia lập tức chú ý tới ánh mắt cười khổ của Bạo Cương nhìn về phía bóng lưng Nghệ Phong, hắn rất nghi hoặc hỏi:
- Bởi vì thiếu niên này mà ngươi cải biến tính cách bạo lực của mình?
- Ngươi biết cái rắm! Không chỉ ta muốn nịnh bợ thiếu niên này, nếu ngươi biết thân phận của hắn, ngươi cũng muốn nịnh bợ!
Bạo Cương khinh thường nhìn gia chủ Bạch gia.
Gia chủ Bạch gia ngẩn người, tựa hồ bị câu nói của Bạo Cương làm cho chấn động, có điều hắn lập tức cười khẩy nói:
- Một tiểu hài tử xấu xa mà thôi, lại khiến một Vương cấp như ngươi thành như vậy? Cho dù thực lực sau lưng hắn cao tới đâu, thể nhưng ngươi chịu từ bỏ tôn nghiêm Vương cấp?
Bạo Cương không để ý tới gia chủ Bạch gia, lắc mình hạ xuống hư không, đuổi theo mấy người Nghệ Phong.
Gia chủ Bạch gia sửng sốt, hắn không nghĩ được lấy địa vị Vương cấp của Bạo Cương, cư nhiên có một loại ý vị lấy lòng với thiếu niên kia. Hắn không khỏi cảm giác có chút hoa mắt.
Gia chủ Bạch gia lấc mình chắn trước mặt Bạo Cương hỏi:
- Là ai vậy? Sẽ không phải là con riêng của ngươi chứ? Lấy lòng hắn chẳng khác nào như lấy lòng nhân tình!
- Kháo... Ngươi nói gì vậy, con mẹ nó nếu ngươi còn nói lung tung, ta và ngươi tuyệt giao!
Bạo Cương suýt chút nữa bị hù chết, những lời này nếu bị Nghệ Phong nghe được, chút hảo cảm hắn thật vất vả mới xây dựng được sẽ biến mất không còn một mảnh.
- Ha ha! Nếu Phong thiếu thuần khiết, chúng ta đây tính là gì? Thánh nhân?
Một thanh âm thô cuồng vang lên bên tai Nghệ Phong.
Thanh âm quen thuộc khiến trong lòng Nghệ Phong giận dữ:
- Kháo, ngươi ăn gan báo sao, dám nói bản thiếu không thuần khiết. Bản thiếu thanh khiết như vậy, ngây thơ như vậy...
- Bạo Cương vương gia, Viêm Phong thiếu gia!
Tử Âm thấy người đến là Bạo Cương, nàng cũng mỉm cười chào hỏi, nghĩ không ra trên đường có thể gặp được người quen.
Bạo Cương đáp lễ với Tử Âm, tùy tiện nói:
- Nếu như Tử phu nhân không chê, cứ gọi một tiếng Bạo đại ca là được, về phần nhóc tử này của ta, nàng cứ trực tiếp gọi tên hắn, hắn còn không xứng được phu nhân gọi thiếu gia!
Bạo Cương muốn chiểu cố tâm tình với Nghệ Phong, hắn không dám nhận thức Linh Nhi làm nghĩa nữ, nhưng nhận Tử Âm là muội muội cũng không sai, coi như chỉ là trên miệng cũng có thể kéo chặt qua hệ giữa hai người. Quan trọng nhất, làm như vậy sẽ không khiến Nghệ Phong nghĩ hắn chiếm tiện nghi.
Nghệ Phong nghe được Bạo Cương nói, không nhịn được trợn mắt nhìn, đối với thủ đoạn kết giao cấp thấp này hắn rất xem thường. Chính mình tùy tiện nghĩ ra một chiêu cũng cao cấp hơn so với hắn!
- Ha ha, Bạo Cương vương gia là một Vương cấp, đây là tiểu muội trèo cao rồi!
Tử Âm khẽ cười nói, nàng tự nhiên biết ý đồ của Bạo Cương, hẳn là muốn mượn mình làm cầu nối tới Nghệ Phong.
- Tử phu nhân sao nói vậy, chuyện này có gì mà trèo cao! Nói không chừng là ta trèo mới đúng!
Bạo Cương thật hào hiệp, thoải mái nói ra suy nghĩ của mình. Điều này khiển hảo cảm của Nghệ Phong với Bạo Cương được tăng thêm một tầng.
- Này...
Tử Âm vừa muốn nói gì, lại bị Nghệ Phong mỉm cười, ngắt lời nói:
- Khó được Bạo Cương vương gia có nhã hứng nhận thức muội muội, Tử Âm tỷ đáp ứng đi thôi!
Nghệ Phong cũng biết, có một Vương cấp giúp đỡ Tử Âm sẽ rất tốt cho nàng. Hắn nhìn Bạo Cương cũng thấy thuận mắt, thể nên không phản đối Bạo Cương nhờ Tử Âm dựng quan hệ với mình.
Tử Âm thấy Nghệ Phong nói như vậy, cũng biết Nghệ Phong đang suy nghĩ cho mình.
- Vậy tiểu muội xin nhờ Bạo đại ca rồi!
Tử Âm hơi thi lễ, rốt cuộc nhận thức Bạo Cương là đại ca.
- Ha ha...
Bạo Cương cười ha ha, hiển nhiên đang rất vui vẻ.
Nghệ Phong thấy thể, trắng mắt nhìn, bất mãn nói với Bạo Cương:
- Ta nói Bạo Cương vương gia, ngươi có phải mới nhận thứ một vị muội muội mà quên mất lễ gặp mặt a. Ngươi không đến mức nhỏ mọn như vậy chứ?
- Ách...
Một câu nói của Nghệ Phong, nhất thời khiển Bạo Cương ngạc nhiên dừng tiếng cười, hắn ngượng ngùng nói:
- Cái kia, trên người ta hiện không có lễ trọng gì. Chờ ta về đến nhà, nhất định sẽ tặng một phần cho Tử Âm muội tử.
Tử Âm liếc giận nhìn Nghệ Phong, quay qua cười nói với Bạo Cương:
- Bạo đại ca đừng nghe hắn nói vậy, hắn toàn thích chiếm tiểu tiện nghi!
Nghệ Phong rất bất đắc dĩ với Tử Âm: nữ nhân này vì sao ngu ngốc như vậy? Có tiện nghi không chiếm để thành vương bát đản a! Nàng vì sao có thể phạm sai lầm nghiêm trọng như vậy? Không được, về nhà nhất định phải giáo dục Linh Nhi cẩn thận, cũng đừng cho nàng theo học kiểu mơ hồ như mẫu thân được!
Nếu như Tử Âm biết được Nghệ Phong đang suy nghĩ gì, nàng nhất định trước mắt, cứ mỗi lần gã cuồng bạo lực kia tới, hầu như đều phải đánh một hồi.
Nghệ Phong nhìn hai người không nói một lời đã đánh loạn, hắn không khỏi nhíu mày, rất không muốn đứng đợi ở đây, cũng do hắn đang rất nóng vội muốn có tùng âm thảo.
- Lúc nào phụ thân ngươi đánh thấy đủ?
Nghệ Phong nhìn hai người trên hư không, mỗi người một quyền đang giao phong gay gắt, không chút hoa mỹ, chỉ đơn thuần là bạo lực. Hắn không nhịn được quay qua hỏi Viêm Phong.
Viêm Phong bất đắc dĩ nhún nhún vai nói:
- Bọn họ giống như đang tìm cách phát tiết, khi hết sức rồi tự nhiên sẽ dừng lại.
Tử Âm nhìn gia chủ Bạch gia trong hư không, nàng hơi sửng sốt, trong lòng than thở:
- Quả nhiên lời đồn đại là thật, gia chủ Bạch gia đã đạt tới Vương cấp rồi, thảo nào hoàng đế coi trọng hắn như vậy!
Tử Âm nhìn từng mảnh nhỏ không gian bị sụp đổ, nàng không nhịn được hít sâu vào một ngụm lương khí:
- Đây là lực lượng cường giả Vương cấp sao? Mới chỉ giao phong lực lượng đơn thuần, nếu như sử dụng tới kỹ năng, thật quá kinh khủng a!
- Tử Âm tỷ, để bọn họ đánh đi, chúng ta vào trong phòng khách ngồi!
Nghệ Phong không để ý tới hai gã hỗn đản, quay qua nói với Tử Âm.
Có điều, một câu nói của Nghệ Phong lại khiến Viêm Phong sững sờ: kháo, ngươi thật tốt, không có chủ nhân chiêu đãi, cư nhiên trực tiếp chạy tới phòng khách.
Tuy ràng Bạo Cương và gia chủ Bạch gia đang tranh đấu, thế nhưng ánh mắt vẫn thỉnh thoảng quét về phía Nghệ Phong, thấy Nghệ Phong dẫn theo Tử Âm chuẩn bị rời đi, trong lòng hắn cũng quýnh lên, hiển nhiên hắn đã nhìn ra Nghệ Phong đang bất mãn.
- Không đánh không đánh!
Bạo Cương tiếp được một quyền của gia chủ Bạch gia, lấc người bỏ cuộc nói.
Gia chủ Bạch gia sửng sốt, hắn thật không ngờ tên cuồng bạo lực này lại chủ động bỏ cuộc. Trước kia không phải hắn vẫn muốn đánh với mình tới kiệt lực mới thôi sao?
Thể nhưng, gia chủ Bạch gia lập tức chú ý tới ánh mắt cười khổ của Bạo Cương nhìn về phía bóng lưng Nghệ Phong, hắn rất nghi hoặc hỏi:
- Bởi vì thiếu niên này mà ngươi cải biến tính cách bạo lực của mình?
- Ngươi biết cái rắm! Không chỉ ta muốn nịnh bợ thiếu niên này, nếu ngươi biết thân phận của hắn, ngươi cũng muốn nịnh bợ!
Bạo Cương khinh thường nhìn gia chủ Bạch gia.
Gia chủ Bạch gia ngẩn người, tựa hồ bị câu nói của Bạo Cương làm cho chấn động, có điều hắn lập tức cười khẩy nói:
- Một tiểu hài tử xấu xa mà thôi, lại khiến một Vương cấp như ngươi thành như vậy? Cho dù thực lực sau lưng hắn cao tới đâu, thể nhưng ngươi chịu từ bỏ tôn nghiêm Vương cấp?
Bạo Cương không để ý tới gia chủ Bạch gia, lắc mình hạ xuống hư không, đuổi theo mấy người Nghệ Phong.
Gia chủ Bạch gia sửng sốt, hắn không nghĩ được lấy địa vị Vương cấp của Bạo Cương, cư nhiên có một loại ý vị lấy lòng với thiếu niên kia. Hắn không khỏi cảm giác có chút hoa mắt.
Gia chủ Bạch gia lấc mình chắn trước mặt Bạo Cương hỏi:
- Là ai vậy? Sẽ không phải là con riêng của ngươi chứ? Lấy lòng hắn chẳng khác nào như lấy lòng nhân tình!
- Kháo... Ngươi nói gì vậy, con mẹ nó nếu ngươi còn nói lung tung, ta và ngươi tuyệt giao!
Bạo Cương suýt chút nữa bị hù chết, những lời này nếu bị Nghệ Phong nghe được, chút hảo cảm hắn thật vất vả mới xây dựng được sẽ biến mất không còn một mảnh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.