Chương 1634: Tới tay bế quan
Anh Giai Ngây Thơ
23/06/2013
- Không biết Thiên Khôi Thánh cấp có thể cho ta mượn được không?
Nghệ Phong hỏi Thiên Khôi Thánh cấp:
- Nếu như Thiên Khôi Thánh cấp cần điều kiện gì thì xin cứ nói.
Thiên Khôi Thánh cấp nhìn Nghệ Phong một cái, sau khi suy nghĩ một chút rồi đáp:
- Đừng nói những lời khách khí này, nếu ngươi muốn mượn thì lấy đi.
Nghe thấy Thiên Khôi Thánh cấp nói, Nghệ Phong nhìn Khải Nam một chút rồi thi lễ với lão:
- Như vậy thì xin đa tạ Thiên Khôi Thánh cấp.
- Ha ha! Không có gì, nếu như có thời gian, hãy giới thiệu sư tôn của ngươi cho ta biết. Người có thể dạy được thiên tài như ngươi, chắc chắn phải là cao nhân thế ngoại.
Thiên Khôi Thánh cấp nhìn Nghệ Phong lơ đãng nói.
Nhưng Nghệ Phong lại biết, Thiên Khôi Thánh cấp đang muốn lôi kéo hắn cùng vị sư tôn thần bí vào trận doanh của lão. Đối với điểm này, Nghệ Phong cũng không muốn vạch trần.
Thiên Khôi Thánh cấp lấy một quyển trục từ trong giới chỉ ra, đưa cho Nghệ Phong:
- Bộ bí pháp luyện khí huyết tế này là do ta tình cờ có được, trên đời này, công pháp cùng loại có thể sánh được với nó không quá năm loại.
Nghe Thiên Khôi ngạo nghễ nói, tuy Nghệ Phong không biết có phải hắn đang thổi da trâu hay không. Cho dù đối phương có nói khoác, nhưng đã dám nói bản huyết tế này nằm trong top năm thì cũng phải có chút tiền vốn nhất định. Có lẽ công pháp này cũng không tệ lắm.
Nghệ Phong cũng không muốn chiếm tiện nghi của lão, hắn lấy mấy viên đan dược cửu giai ở cấm địa Tiên Cảnh, có hơi đau xót đưa cho Thiên Khôi:
- Mấy viên đan dược cửu giai này xem như đáp tạ. Hi vọng Thiên Khôi Thánh cấp nhận lấy.
Thiên Khôi Thánh cấp có chút rung động nhìn bình ngọc trong tay Nghệ Phong. Đan dược cửu giai không phải người bình thường có thể tùy tiện đưa ra. Cho dù hắn thân là Thánh cấp Ngũ giai cũng không dám xem nhẹ thứ này.
Không nghĩ tới Nghệ Phong lại lấy ra làm thù lao, nếu như Nghệ Phong chỉ mượn thì hắn đúng là kiếm được một món hời lớn. Nhưng Thiên Khôi hiểu được, đây là ý tứ không muốn nợ điều gì của Nghệ Phong, có lẽ hắn không có tâm tư gia nhập trận doanh của mình.
Nghĩ tới đây, Thiên Khôi thở dài một hơi. Nhưng ngay lập tức, trên mặt hiện lên nụ cười, cho dù không thể kéo vào trận doanh của mình, nhưng có thể tạo mối quan hệ với hắn cũng tốt.
Đan dược cửu giai cho dù là Nghệ Phong cũng không có nhiều lắm, chỉ là để có thể rời khỏi bí cảnh này, hắn cũng cảm thấy đương nhiên. Nghệ Phong nhìn quyển trục trong tay, trong lòng có chút cấp bách. Hiện tại hắn chỉ muốn xem thử, phương pháp huyết tế này có thể luyện hóa nhận chủ Tru Tiên kiếm hay không?
- Vãn bối còn phải trở về nơi ở của sư tôn luyện hóa linh khí, vì thế không đàm luận cùng hai vị nữa. Lần sau tất nhiên hẹn không say không về.
Nghệ Phong hướng về phía Khải Nam hai người nói, hiện tại hắn chỉ muốn đi thử bí pháp này có tác dụng hay không.
- Nghệ Phong Thánh cấp xin cứ tự nhiên.
Khải Nam vội vàng nói.
Khải Nam vừa dứt lời, thân ảnh của Nghệ Phong đã biến mất trong hư không.
Thiên Khôi nhìn Nghệ Phong biến mất, lão quay sáng nhìn Khải Nam hỏi:
- Tại sao ngươi quen hắn?
Khải Nam nói:
- Ta và hắn đánh một trận, sau đó mới biết là hảo hữu của Hi Lâm.
Thiên Khôi nhìn Khải Nam trả hỏi lại:
- Hảo hữu của Hi Lâm? Hi Lâm biết xuất thân của hắn sao.
Khải Nam lắc đầu nói:
- Chuyện này ta không hỏi, chỉ là hẳn Hi Lâm cũng không biết!
- Có lẽ! Nhân vật như hắn có thân phận bất đồng với người khác, nói không chừng chính là hậu bối của một vị chí tôn nào đó. Cho dù không phải thì chắc chắn chúng ta cũng không thể so được.
Thiên Khôi nói, trong lòng lại nghĩ tới niên kỷ của Nghệ Phong mới chỉ ba mươi. Ba mươi tuổi a, ba mươi tuổi đạt tới Thánh cấp nhị giai. Điều này quá mức kinh hãi thế tục, chưa bao giờ nghe qua, nhưng hiện giờ lại được chính mắt mình trông thấy.
- Bất kể hắn có thân phận gì, hiện tại vẫn nên quan hệ hữu hảo với hắn. Nhìn dáng vẻ của hắn dường như không có ý muốn gia nhập vào tranh đấu giữa các trận doanh. Chuyện này nên kết thúc ở đây.
Khải Nam nói.
- Ừ! Nếu là hắn thật có linh khí cao cấp thì thực lực chắc chắn sẽ tăng thêm một bậc.
Thiên Khôi cảm than:
- Hậu sinh khả úy a!
Khải Nam trầm mặc một hồi rồi đột nhiên hỏi Thiên Khôi:
- Thánh cấp! Hiện tại thời gian tỷ lệ thế nào?
- Đã thấp hơn ba lần so với trước kia, rất nhiều Thánh cấp đã đi tìm nguyên nhân nhưng không phát hiện được là do đâu. Chuyện này đã kinh động Chí Tôn. Không biết bọn họ nghĩ như thế nào, vẫn không có một ai xuất thủ.
Thiên Khôi thở dài nói.
Khải Nam cũng trầm mặc, cường giả cấp bậc Chí Tôn, không phải hai người có thể đánh giá. Bọn họ có tâm tư riêng của mình, họ mới chính là chúa tể của bí cảnh này.
- Được rồi. Không cần nghĩ tới chuyện đó nữa, chí tôn còn không lo lắng thì những tiểu nhân vật như chúng ta sợ cái gì. Bất quá, ngươi nói ngươi đoạt linh khí cấp năm của người ta và Công pháp Thiên giai sao? Vậy thì phải cẩn thận một chút.
Thiên Khôi nói.
- Ta hiểu!
Khải Nam nói:
- Trừ khi họ muốn khai chiến với chúng ta, bằng không chỉ cần ở địa bàn của mình, chúng ta không cần sợ bọn họ.
Thiên Khôi lắc đầu nói:
- Không đơn giản như ngươi nghĩ. Tranh đấu giữa cao tầng Thánh cấp lần này chính là những đại nhân vật cấp bậc đại lão. Hơn nữa, xung đột chính diện với đại lão của đối phương, hủy đi hội sở của người ta. Mặc dù hai phe hiện giờ rất bình tĩnh, nhưng trên thực tế lại hết sức căng thẳng.
Lúc này, sắc mặt của Khải Nam cũng trở nên ngưng trọng, hắn hỏi:
- Chuyện xảy ra như thế nào?
- Trước đó không lâu, các Thánh cấp tụ hội vì muốn tìm hiểu thiên địa xảy ra dị biến. Ha ha. Hai đại lão đấu một trận bị thương không nhẹ, sợ là bọn hắn không thể nuốt trôi cục tức này. Chí tôn không lộ diện thì quyền lực nắm trong tay các đại lão. Nếu những người này không nhịn nổi thì rất có thể sẽ khai chiến. Xung đột của các ngươi, nếu nói nhỏ thì không nhỏ, nhưng nói lớn cũng không lớn. Hiện tại phải xem tâm trạng của các vị lão đại ra sao.
Thiên Khôi lắc đầu, có chút lo lắng.
Khải Nam cũng trầm mặc, một lúc lâu, sau đột nhiên ngửa đầu hừ một tiếng nói:
- Muốn đấu thì đấu, chẳng lẽ chúng ta lại sợ bọn họ.
- Được rồi! Không nói vấn đề này nữa, các ngươi về chuẩn bị trước đi, tránh để lúc đó không kịp ứng phó.
Thiên Khôi nói.
- Uhm! Ta đã hiểu.
Khải Nam gật đầu. Trong lòng thầm nghĩ, e rằng muốn đánh cũng không dễ dàng. Nếu hai trận doanh khai chiến, những trận doanh khác cũng không chịu nhàn rỗi, chỉ sợ bí cảnh này lại xảy ra một trận đại chiến. Trận đại chiến lần trước mới hơn một trăm năm, các vị đại lão này thật là thiếu kiên nhẫn.
Nghệ Phong tự nhiên không biết Khải Nam cùng Thiên Khôi đang lo lắng điều gì. Hắn đang đi tìm được một nơi thích hợp ở bí cảnh chuẩn bị bế quan. Rất nhanh Nghệ Phong đã chọn được một thâm sơn rừng già, núi non trùng điệp, bế quan nơi này coi như rất thích hợp.
Nghệ Phong mở một động phủ ở trên một vách đá, sau đó thi triển ảo cảnh bảo vệ bên ngoài, đồng thời bày ra mấy trận pháp tụ linh. Cuối cùng mới bay vào bên trong.
Nghệ Phong hỏi Thiên Khôi Thánh cấp:
- Nếu như Thiên Khôi Thánh cấp cần điều kiện gì thì xin cứ nói.
Thiên Khôi Thánh cấp nhìn Nghệ Phong một cái, sau khi suy nghĩ một chút rồi đáp:
- Đừng nói những lời khách khí này, nếu ngươi muốn mượn thì lấy đi.
Nghe thấy Thiên Khôi Thánh cấp nói, Nghệ Phong nhìn Khải Nam một chút rồi thi lễ với lão:
- Như vậy thì xin đa tạ Thiên Khôi Thánh cấp.
- Ha ha! Không có gì, nếu như có thời gian, hãy giới thiệu sư tôn của ngươi cho ta biết. Người có thể dạy được thiên tài như ngươi, chắc chắn phải là cao nhân thế ngoại.
Thiên Khôi Thánh cấp nhìn Nghệ Phong lơ đãng nói.
Nhưng Nghệ Phong lại biết, Thiên Khôi Thánh cấp đang muốn lôi kéo hắn cùng vị sư tôn thần bí vào trận doanh của lão. Đối với điểm này, Nghệ Phong cũng không muốn vạch trần.
Thiên Khôi Thánh cấp lấy một quyển trục từ trong giới chỉ ra, đưa cho Nghệ Phong:
- Bộ bí pháp luyện khí huyết tế này là do ta tình cờ có được, trên đời này, công pháp cùng loại có thể sánh được với nó không quá năm loại.
Nghe Thiên Khôi ngạo nghễ nói, tuy Nghệ Phong không biết có phải hắn đang thổi da trâu hay không. Cho dù đối phương có nói khoác, nhưng đã dám nói bản huyết tế này nằm trong top năm thì cũng phải có chút tiền vốn nhất định. Có lẽ công pháp này cũng không tệ lắm.
Nghệ Phong cũng không muốn chiếm tiện nghi của lão, hắn lấy mấy viên đan dược cửu giai ở cấm địa Tiên Cảnh, có hơi đau xót đưa cho Thiên Khôi:
- Mấy viên đan dược cửu giai này xem như đáp tạ. Hi vọng Thiên Khôi Thánh cấp nhận lấy.
Thiên Khôi Thánh cấp có chút rung động nhìn bình ngọc trong tay Nghệ Phong. Đan dược cửu giai không phải người bình thường có thể tùy tiện đưa ra. Cho dù hắn thân là Thánh cấp Ngũ giai cũng không dám xem nhẹ thứ này.
Không nghĩ tới Nghệ Phong lại lấy ra làm thù lao, nếu như Nghệ Phong chỉ mượn thì hắn đúng là kiếm được một món hời lớn. Nhưng Thiên Khôi hiểu được, đây là ý tứ không muốn nợ điều gì của Nghệ Phong, có lẽ hắn không có tâm tư gia nhập trận doanh của mình.
Nghĩ tới đây, Thiên Khôi thở dài một hơi. Nhưng ngay lập tức, trên mặt hiện lên nụ cười, cho dù không thể kéo vào trận doanh của mình, nhưng có thể tạo mối quan hệ với hắn cũng tốt.
Đan dược cửu giai cho dù là Nghệ Phong cũng không có nhiều lắm, chỉ là để có thể rời khỏi bí cảnh này, hắn cũng cảm thấy đương nhiên. Nghệ Phong nhìn quyển trục trong tay, trong lòng có chút cấp bách. Hiện tại hắn chỉ muốn xem thử, phương pháp huyết tế này có thể luyện hóa nhận chủ Tru Tiên kiếm hay không?
- Vãn bối còn phải trở về nơi ở của sư tôn luyện hóa linh khí, vì thế không đàm luận cùng hai vị nữa. Lần sau tất nhiên hẹn không say không về.
Nghệ Phong hướng về phía Khải Nam hai người nói, hiện tại hắn chỉ muốn đi thử bí pháp này có tác dụng hay không.
- Nghệ Phong Thánh cấp xin cứ tự nhiên.
Khải Nam vội vàng nói.
Khải Nam vừa dứt lời, thân ảnh của Nghệ Phong đã biến mất trong hư không.
Thiên Khôi nhìn Nghệ Phong biến mất, lão quay sáng nhìn Khải Nam hỏi:
- Tại sao ngươi quen hắn?
Khải Nam nói:
- Ta và hắn đánh một trận, sau đó mới biết là hảo hữu của Hi Lâm.
Thiên Khôi nhìn Khải Nam trả hỏi lại:
- Hảo hữu của Hi Lâm? Hi Lâm biết xuất thân của hắn sao.
Khải Nam lắc đầu nói:
- Chuyện này ta không hỏi, chỉ là hẳn Hi Lâm cũng không biết!
- Có lẽ! Nhân vật như hắn có thân phận bất đồng với người khác, nói không chừng chính là hậu bối của một vị chí tôn nào đó. Cho dù không phải thì chắc chắn chúng ta cũng không thể so được.
Thiên Khôi nói, trong lòng lại nghĩ tới niên kỷ của Nghệ Phong mới chỉ ba mươi. Ba mươi tuổi a, ba mươi tuổi đạt tới Thánh cấp nhị giai. Điều này quá mức kinh hãi thế tục, chưa bao giờ nghe qua, nhưng hiện giờ lại được chính mắt mình trông thấy.
- Bất kể hắn có thân phận gì, hiện tại vẫn nên quan hệ hữu hảo với hắn. Nhìn dáng vẻ của hắn dường như không có ý muốn gia nhập vào tranh đấu giữa các trận doanh. Chuyện này nên kết thúc ở đây.
Khải Nam nói.
- Ừ! Nếu là hắn thật có linh khí cao cấp thì thực lực chắc chắn sẽ tăng thêm một bậc.
Thiên Khôi cảm than:
- Hậu sinh khả úy a!
Khải Nam trầm mặc một hồi rồi đột nhiên hỏi Thiên Khôi:
- Thánh cấp! Hiện tại thời gian tỷ lệ thế nào?
- Đã thấp hơn ba lần so với trước kia, rất nhiều Thánh cấp đã đi tìm nguyên nhân nhưng không phát hiện được là do đâu. Chuyện này đã kinh động Chí Tôn. Không biết bọn họ nghĩ như thế nào, vẫn không có một ai xuất thủ.
Thiên Khôi thở dài nói.
Khải Nam cũng trầm mặc, cường giả cấp bậc Chí Tôn, không phải hai người có thể đánh giá. Bọn họ có tâm tư riêng của mình, họ mới chính là chúa tể của bí cảnh này.
- Được rồi. Không cần nghĩ tới chuyện đó nữa, chí tôn còn không lo lắng thì những tiểu nhân vật như chúng ta sợ cái gì. Bất quá, ngươi nói ngươi đoạt linh khí cấp năm của người ta và Công pháp Thiên giai sao? Vậy thì phải cẩn thận một chút.
Thiên Khôi nói.
- Ta hiểu!
Khải Nam nói:
- Trừ khi họ muốn khai chiến với chúng ta, bằng không chỉ cần ở địa bàn của mình, chúng ta không cần sợ bọn họ.
Thiên Khôi lắc đầu nói:
- Không đơn giản như ngươi nghĩ. Tranh đấu giữa cao tầng Thánh cấp lần này chính là những đại nhân vật cấp bậc đại lão. Hơn nữa, xung đột chính diện với đại lão của đối phương, hủy đi hội sở của người ta. Mặc dù hai phe hiện giờ rất bình tĩnh, nhưng trên thực tế lại hết sức căng thẳng.
Lúc này, sắc mặt của Khải Nam cũng trở nên ngưng trọng, hắn hỏi:
- Chuyện xảy ra như thế nào?
- Trước đó không lâu, các Thánh cấp tụ hội vì muốn tìm hiểu thiên địa xảy ra dị biến. Ha ha. Hai đại lão đấu một trận bị thương không nhẹ, sợ là bọn hắn không thể nuốt trôi cục tức này. Chí tôn không lộ diện thì quyền lực nắm trong tay các đại lão. Nếu những người này không nhịn nổi thì rất có thể sẽ khai chiến. Xung đột của các ngươi, nếu nói nhỏ thì không nhỏ, nhưng nói lớn cũng không lớn. Hiện tại phải xem tâm trạng của các vị lão đại ra sao.
Thiên Khôi lắc đầu, có chút lo lắng.
Khải Nam cũng trầm mặc, một lúc lâu, sau đột nhiên ngửa đầu hừ một tiếng nói:
- Muốn đấu thì đấu, chẳng lẽ chúng ta lại sợ bọn họ.
- Được rồi! Không nói vấn đề này nữa, các ngươi về chuẩn bị trước đi, tránh để lúc đó không kịp ứng phó.
Thiên Khôi nói.
- Uhm! Ta đã hiểu.
Khải Nam gật đầu. Trong lòng thầm nghĩ, e rằng muốn đánh cũng không dễ dàng. Nếu hai trận doanh khai chiến, những trận doanh khác cũng không chịu nhàn rỗi, chỉ sợ bí cảnh này lại xảy ra một trận đại chiến. Trận đại chiến lần trước mới hơn một trăm năm, các vị đại lão này thật là thiếu kiên nhẫn.
Nghệ Phong tự nhiên không biết Khải Nam cùng Thiên Khôi đang lo lắng điều gì. Hắn đang đi tìm được một nơi thích hợp ở bí cảnh chuẩn bị bế quan. Rất nhanh Nghệ Phong đã chọn được một thâm sơn rừng già, núi non trùng điệp, bế quan nơi này coi như rất thích hợp.
Nghệ Phong mở một động phủ ở trên một vách đá, sau đó thi triển ảo cảnh bảo vệ bên ngoài, đồng thời bày ra mấy trận pháp tụ linh. Cuối cùng mới bay vào bên trong.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.