Chương 1427: Yêu Ngọc và Hỏa Long
Anh Giai Ngây Thơ
23/06/2013
Khi Nghệ Phong thoát khỏi dòng xoáy nhiệt, tràng cảnh trước mắt khiến Nghệ Phong trừng mắt. Trước mắt Nghệ Phong là biển lửa, hỏa diễm hồng rực bạo phát sóng nhiệt nóng gian. Sóng nhiệt kinh khủng khiến Nghệ Phong lưu chuyển toàn bộ đấu khí trong cơ thể chính mình chống đối, lúc này mới cảm giác dễ chịu hơn một chút.
Ánh mắt Nghệ Phong thoáng liếc nhìn hỏa diễm, tại vị trí trung tâm biển lửa, có một tế đàn khá lớn, tế đan cao khoảng trăm mét, toàn bộ tế đàn bị hỏa diễm bao phủ. Không thể nhìn thấy vật gì trên tế đàn.
Điều khiến Nghệ Phong kinh ngạc chính là, trên tế đàn. Hỏa Long lượn thành vòng tròn lớn hơn trăm mét. Trên thân thể Hỏa Long bốc lên quang mang u lục, giống như quỷ lửa.
Nghệ Phong lạnh lùng nhìn Hỏa Long này, Nghệ Phong cảm giác được trên thân thể Hỏa Long tỏa ra khí tức vô cùng cuồng bạo. Loại khí tức cuồng bạo này khiến Nghệ Phong cảm giác nếu như chiến đấu cùng Hỏa Long, tất nhiên thân thể sẽ bị thiêu đốt.
Trên thân thể Hỏa Long như trước không ngừng bùng cháy hỏa diễm u lục, quả thực hơn phân nửa sóng nhiệt trên không trung đều bạo phát từ thân thể Hỏa Long.
Nghệ Phong nhìn mảnh biển lửa trước mặt, nhìn chằm chằm Hỏa Long lượn vòng quanh tế đàn. Tuy rằng xem thường trên tế đàn không có gì, thế nhưng Nghệ Phong đã xác nhận một bộ phận của Tru Tiên Kiếm nhất định ở nơi nào đó.
Cảm giác ngứa ngáy trên cánh tay càng lúc càng tăng, Tru Tiên Kiếm léo lên quang mang hướng về một phía. Nghệ Phong rất muốn cắn răng chạy ào tới. Thế nhưng nhìn Hỏa Long kia lẳng lặng lượn vòng quanh, hẳn lại gạt bỏ ý niệm trong đầu.
Khí tức của Hỏa Long này thực sự quá mức kinh khủng, ngay cả một tia hi vọng thành công cũng không có. Nghệ Phong không thể tưởng tượng, tại cấm địa này tràn ngập năng lượng thuộc tính băng, tại sao Hỏa Long ngưng tụ thành cổ năng lượng kinh khủng như vậy?
Nhãn thần Nghệ Phong biến ảo mặc định, phải thừa nhận nơi này đối phương tu luyện công pháp thuộc tính hỏa rất tuyệt. Thế nhưng Nghệ Phong không thừa thời gian, tự nhiên không thể lãng phí thời gian tu luyên. Nghệ Phong hít sâu một hơi, chậm rãi bước từng bước hướng về phía trước. Mặc kệ thế nào, rốt cục phải thử một lần. Nếu như thực lực không đủ, vậy sẽ thi triển thân pháp Mị Ảnh đào tẩu. Dựa vào thân pháp Mị Ảnh, vẫn có thể hi vọng ba phần đào tẩu thành công.
Nghĩ vậy, Nghệ Phong cắn răng tiến về phía trước.
Trong khi Nghệ Phong tiến bước, trong biển lửa đột nhiên bắn ra cổ hỏa diễm. Những cổ hỏa diễm này bạo phát, lực lượng đều đạt tới Tôn Cấp. Điều này khiến Nghệ Phong âm thầm kích thích tinh thàn, xuất quyền đánh tới. Nhất thời, toàn bộ hỏa diễm từ biển lửa bạo phát, đều bị quyền của Nghệ Phong đánh bay khắp bốn phía.
Nghệ Phong càng tới gần Hỏa Long, Nghệ Phong càng cảm thấy sóng nhiệt kinh khủng, khiến Nghệ Phong càng dè chừng.
- Ngao...
Khi Nghệ Phong cách Hỏa Long mấy thước, Hỏa Long nguyên bản lẳng lặng lượn vòng quanh, lúc này cặp mặt bởi hỏa diễm ngưng tụ kia cư nhiên mở to, rống lớn một tiếng. Âm thanh thật lớn vang lên, khiến màng tai Nghệ Phong cảm giác đau nhức.
Ngay khi phía sau Nghệ Phong thoáng hiện hai cánh đấu khí, Yêu Ngọc trong lòng Nghệ Phong đột nhiên bay ra. Thân ảnh mạnh mẽ hóa thành Cự Long lớn hơn mười trượng, bay lên hư không rống lớn. Hai tiếng long rống đan xen vào nhau, Nghệ Phong bị chấn động suýt chút nửa rơi khỏi hư không.
Nghệ Phong thấy Yêu Ngọc một mực ngủ say trong lòng hắn, cho dù năng lượng thuộc tính băng cũng không thể khiến nó thức tỉnh, trong lòng Nghệ Phong nghi hoặc không thôi. Bất quá, tuy rằng nhìn Yêu Ngọc thật lớn, thế nhưng căn bản còn kém xa Hỏa Long. Nghệ Phong hô lớn:
- Yêu Ngọc, quay lại!
Nghệ Phong nghĩ tiểu gia hỏa này không phải đối thủ của Hỏa Long, tiểu gia hỏa này tuy kỳ lạ, thế nhưng dù sao cũng chưa tiến vào bát giai. Hiện tại so với Hỏa Long chênh lệch quá lớn, cơ hồ không đủ sức phản kháng.
Nhưng Yêu Ngọc không thể nghe được lời Nghệ Phong nói, thân ảnh hóa thành đạo hồng quang, bay nhanh về phía Hỏa Long. Yêu Ngọc nhanh chóng tới bên cạnh Hỏa Long, cư nhiên không chút mềm yếu công kích đánh về phía Hỏa Long.
- Ngao...
Hỏa Long thấy ma thú yếu ớt uy nghiêm khiếu chiến với chính mình, liền rống giận, cái đuôi to lớn kia quét ngang hướng về phía Yêu Ngọc. Dưới đợt công kích này, Yêu Ngọc đau đớn lập tức ‘ngao’ một tiếng, mùi thịt quay bay lên không trung. Lớp lông nguyên bản trong suốt đột nhiên xuất hiện từng đạo đen kịt.
Trông thấy tràng cảnh này, Nghệ Phong vô cùng hoảng hốt, thân ảnh chớp động bay nhanh về phía Hỏa Long. Lực lượng trong cơ thể tiêu hao tới mức tột cùng, một kiếm hung hăng đâm về phía Hỏa Long.
- Ngao...
Hỏa Long không hề nhìn Nghệ Phong, đuôi lớn trực tiếp quét về phía Nghệ Phong. Đuôi lớn mạnh mẽ đập vào Long Kiếm của Nghệ Phong, đạo lực lượng khổng lồ truyền tới Long Kiếm. Nghệ Phong bị cổ lực lượng này chấn động bay ngược lại phía sau. Long Kiếm rời khỏi tay, cắm trên khối cự thạch cứng như sắt thép phía xa xa.
Sau khi xẹt qua vài trăm thước, trong ngực Nghệ Phong cuồn cuộn huyết khí, khóe miệng phun máu tươi, lảo đảo vài bước trong biển lửa. Quần áo cũng bị thiêu đốt hơn phân nửa.
Nghệ Phong tất nhiên chuyển ánh mắt nhìn về phía Yêu Ngọc, chỉ thấy toàn bộ thân thể Yêu Ngọc lúc này cuốn lấy đuôi Hỏa Long. Hỏa Long bị Yêu Ngọc cuốn lấy đuôi, liên tục vẫy mạnh.
Đối phương vẫy đuôi, thân thể Yêu Ngọc đong đưa. Thế nhưng vẫn cuốn thật chặt, Hỏa Long căn bản không thể tiếp tục vùng vẫy.
Khi Hỏa Long bị Yêu Ngọc cuốn lấy đuôi, một cổ năng lượng bị thôn phệ tiến vào thân thể Yêu Ngọc. Sau khi Yêu Ngọc thôn phệ cổ năng lượng này, lớp lông nguyên bản bị đốt chạy lại khôi phục trơn bóng lần nữa.
Thế nhưng việc này hiển nhiên chọc giận Hỏa Long, Hỏa Long bạo phát từng đạo hỏa diễm đánh vào thân thể Yêu Ngọc. Lớp lông của Yêu Ngọc nguyên bản khôi phục hoàn hảo lại cháy đen một lần nữa. Toàn bộ thân thể trở nên vô cùng xấu xí.
Yêu Ngọc không buông tha, nó vẫn lợi dụng thiên phúc của chính mình, không ngừng thôn phệ năng lượng của Hỏa Long. Khi nó thôn phệ, lớp lông cháy đen cũng dần dần khôi phục bình thường.
Yêu Ngọc vừa mới khôi phục bình thường một chút, lại tiếp tục bị Hỏa Long oanh kích.
Lặp đi lặp lại nhiều lần như vậy, Yêu Ngọc vẫn không chút buông tha, như trước không ngừng thôn phệ năng lượng của Hỏa Long. Bất quá, Nghệ Phong thực sự cảm giác được, mỗi lần lớp lông của Yêu Ngọc khôi phục bình thường, so với trước sáng bóng hơn rất nhiều.
Nghệ Phong hơi sững sốt, trong lòng mơ hồ nhận ra ý tứ của Yêu Ngọc: Tiểu gia hỏa này cư nhiên dùng Hỏa Long này để rèn luyện chính mình? Bất quá, chuyện này quá lớn mật? Hỏa Long kinh khủng như vậy, nó có thể chịu đựng nổi đợt công kích của đối phương sao?
Nghệ Phong hít sâu một hơi, nhìn chằm chằm Yêu Ngọc, đã thấy tốc độ Yêu Ngọc thôn phệ năng lượng của Hỏa Long càng lúc càng nhanh. Loại tốc độ mau lẹ này, khiến Nghệ Phong âm thầm nắm chắc phần thắng, không tiếp tục công kích Hỏa Long.
Thân thể Yêu Ngọc biến ảo thất thường không ngừng cháy đen lại trở nên sáng bóng. Từng đạo công kích của Hỏa Long liên tục đánh vào thân thể Yêu Ngọc, còn Yêu Ngọc lại điên cuông thôn phệ năng lượng trong cơ thể Hỏa Long chữa thương và rèn luyện thân thể chính mình.
Hai bên chòng chéo lên nhau, Nghệ Phong đứng một bên thấy rất rõ ràng, ai trụ vững đến cuối cùng chính là thắng lợi. Đây là một hồi tranh đấu thực lực chênh lệch cực lớn, nếu như người khác công kích Hỏa Long như vậy, sớm đã ngã xuống. Thế nhưng Yêu Ngọc lại trụ vững được tới tận bây giờ.
Ánh mắt Nghệ Phong thoáng liếc nhìn hỏa diễm, tại vị trí trung tâm biển lửa, có một tế đàn khá lớn, tế đan cao khoảng trăm mét, toàn bộ tế đàn bị hỏa diễm bao phủ. Không thể nhìn thấy vật gì trên tế đàn.
Điều khiến Nghệ Phong kinh ngạc chính là, trên tế đàn. Hỏa Long lượn thành vòng tròn lớn hơn trăm mét. Trên thân thể Hỏa Long bốc lên quang mang u lục, giống như quỷ lửa.
Nghệ Phong lạnh lùng nhìn Hỏa Long này, Nghệ Phong cảm giác được trên thân thể Hỏa Long tỏa ra khí tức vô cùng cuồng bạo. Loại khí tức cuồng bạo này khiến Nghệ Phong cảm giác nếu như chiến đấu cùng Hỏa Long, tất nhiên thân thể sẽ bị thiêu đốt.
Trên thân thể Hỏa Long như trước không ngừng bùng cháy hỏa diễm u lục, quả thực hơn phân nửa sóng nhiệt trên không trung đều bạo phát từ thân thể Hỏa Long.
Nghệ Phong nhìn mảnh biển lửa trước mặt, nhìn chằm chằm Hỏa Long lượn vòng quanh tế đàn. Tuy rằng xem thường trên tế đàn không có gì, thế nhưng Nghệ Phong đã xác nhận một bộ phận của Tru Tiên Kiếm nhất định ở nơi nào đó.
Cảm giác ngứa ngáy trên cánh tay càng lúc càng tăng, Tru Tiên Kiếm léo lên quang mang hướng về một phía. Nghệ Phong rất muốn cắn răng chạy ào tới. Thế nhưng nhìn Hỏa Long kia lẳng lặng lượn vòng quanh, hẳn lại gạt bỏ ý niệm trong đầu.
Khí tức của Hỏa Long này thực sự quá mức kinh khủng, ngay cả một tia hi vọng thành công cũng không có. Nghệ Phong không thể tưởng tượng, tại cấm địa này tràn ngập năng lượng thuộc tính băng, tại sao Hỏa Long ngưng tụ thành cổ năng lượng kinh khủng như vậy?
Nhãn thần Nghệ Phong biến ảo mặc định, phải thừa nhận nơi này đối phương tu luyện công pháp thuộc tính hỏa rất tuyệt. Thế nhưng Nghệ Phong không thừa thời gian, tự nhiên không thể lãng phí thời gian tu luyên. Nghệ Phong hít sâu một hơi, chậm rãi bước từng bước hướng về phía trước. Mặc kệ thế nào, rốt cục phải thử một lần. Nếu như thực lực không đủ, vậy sẽ thi triển thân pháp Mị Ảnh đào tẩu. Dựa vào thân pháp Mị Ảnh, vẫn có thể hi vọng ba phần đào tẩu thành công.
Nghĩ vậy, Nghệ Phong cắn răng tiến về phía trước.
Trong khi Nghệ Phong tiến bước, trong biển lửa đột nhiên bắn ra cổ hỏa diễm. Những cổ hỏa diễm này bạo phát, lực lượng đều đạt tới Tôn Cấp. Điều này khiến Nghệ Phong âm thầm kích thích tinh thàn, xuất quyền đánh tới. Nhất thời, toàn bộ hỏa diễm từ biển lửa bạo phát, đều bị quyền của Nghệ Phong đánh bay khắp bốn phía.
Nghệ Phong càng tới gần Hỏa Long, Nghệ Phong càng cảm thấy sóng nhiệt kinh khủng, khiến Nghệ Phong càng dè chừng.
- Ngao...
Khi Nghệ Phong cách Hỏa Long mấy thước, Hỏa Long nguyên bản lẳng lặng lượn vòng quanh, lúc này cặp mặt bởi hỏa diễm ngưng tụ kia cư nhiên mở to, rống lớn một tiếng. Âm thanh thật lớn vang lên, khiến màng tai Nghệ Phong cảm giác đau nhức.
Ngay khi phía sau Nghệ Phong thoáng hiện hai cánh đấu khí, Yêu Ngọc trong lòng Nghệ Phong đột nhiên bay ra. Thân ảnh mạnh mẽ hóa thành Cự Long lớn hơn mười trượng, bay lên hư không rống lớn. Hai tiếng long rống đan xen vào nhau, Nghệ Phong bị chấn động suýt chút nửa rơi khỏi hư không.
Nghệ Phong thấy Yêu Ngọc một mực ngủ say trong lòng hắn, cho dù năng lượng thuộc tính băng cũng không thể khiến nó thức tỉnh, trong lòng Nghệ Phong nghi hoặc không thôi. Bất quá, tuy rằng nhìn Yêu Ngọc thật lớn, thế nhưng căn bản còn kém xa Hỏa Long. Nghệ Phong hô lớn:
- Yêu Ngọc, quay lại!
Nghệ Phong nghĩ tiểu gia hỏa này không phải đối thủ của Hỏa Long, tiểu gia hỏa này tuy kỳ lạ, thế nhưng dù sao cũng chưa tiến vào bát giai. Hiện tại so với Hỏa Long chênh lệch quá lớn, cơ hồ không đủ sức phản kháng.
Nhưng Yêu Ngọc không thể nghe được lời Nghệ Phong nói, thân ảnh hóa thành đạo hồng quang, bay nhanh về phía Hỏa Long. Yêu Ngọc nhanh chóng tới bên cạnh Hỏa Long, cư nhiên không chút mềm yếu công kích đánh về phía Hỏa Long.
- Ngao...
Hỏa Long thấy ma thú yếu ớt uy nghiêm khiếu chiến với chính mình, liền rống giận, cái đuôi to lớn kia quét ngang hướng về phía Yêu Ngọc. Dưới đợt công kích này, Yêu Ngọc đau đớn lập tức ‘ngao’ một tiếng, mùi thịt quay bay lên không trung. Lớp lông nguyên bản trong suốt đột nhiên xuất hiện từng đạo đen kịt.
Trông thấy tràng cảnh này, Nghệ Phong vô cùng hoảng hốt, thân ảnh chớp động bay nhanh về phía Hỏa Long. Lực lượng trong cơ thể tiêu hao tới mức tột cùng, một kiếm hung hăng đâm về phía Hỏa Long.
- Ngao...
Hỏa Long không hề nhìn Nghệ Phong, đuôi lớn trực tiếp quét về phía Nghệ Phong. Đuôi lớn mạnh mẽ đập vào Long Kiếm của Nghệ Phong, đạo lực lượng khổng lồ truyền tới Long Kiếm. Nghệ Phong bị cổ lực lượng này chấn động bay ngược lại phía sau. Long Kiếm rời khỏi tay, cắm trên khối cự thạch cứng như sắt thép phía xa xa.
Sau khi xẹt qua vài trăm thước, trong ngực Nghệ Phong cuồn cuộn huyết khí, khóe miệng phun máu tươi, lảo đảo vài bước trong biển lửa. Quần áo cũng bị thiêu đốt hơn phân nửa.
Nghệ Phong tất nhiên chuyển ánh mắt nhìn về phía Yêu Ngọc, chỉ thấy toàn bộ thân thể Yêu Ngọc lúc này cuốn lấy đuôi Hỏa Long. Hỏa Long bị Yêu Ngọc cuốn lấy đuôi, liên tục vẫy mạnh.
Đối phương vẫy đuôi, thân thể Yêu Ngọc đong đưa. Thế nhưng vẫn cuốn thật chặt, Hỏa Long căn bản không thể tiếp tục vùng vẫy.
Khi Hỏa Long bị Yêu Ngọc cuốn lấy đuôi, một cổ năng lượng bị thôn phệ tiến vào thân thể Yêu Ngọc. Sau khi Yêu Ngọc thôn phệ cổ năng lượng này, lớp lông nguyên bản bị đốt chạy lại khôi phục trơn bóng lần nữa.
Thế nhưng việc này hiển nhiên chọc giận Hỏa Long, Hỏa Long bạo phát từng đạo hỏa diễm đánh vào thân thể Yêu Ngọc. Lớp lông của Yêu Ngọc nguyên bản khôi phục hoàn hảo lại cháy đen một lần nữa. Toàn bộ thân thể trở nên vô cùng xấu xí.
Yêu Ngọc không buông tha, nó vẫn lợi dụng thiên phúc của chính mình, không ngừng thôn phệ năng lượng của Hỏa Long. Khi nó thôn phệ, lớp lông cháy đen cũng dần dần khôi phục bình thường.
Yêu Ngọc vừa mới khôi phục bình thường một chút, lại tiếp tục bị Hỏa Long oanh kích.
Lặp đi lặp lại nhiều lần như vậy, Yêu Ngọc vẫn không chút buông tha, như trước không ngừng thôn phệ năng lượng của Hỏa Long. Bất quá, Nghệ Phong thực sự cảm giác được, mỗi lần lớp lông của Yêu Ngọc khôi phục bình thường, so với trước sáng bóng hơn rất nhiều.
Nghệ Phong hơi sững sốt, trong lòng mơ hồ nhận ra ý tứ của Yêu Ngọc: Tiểu gia hỏa này cư nhiên dùng Hỏa Long này để rèn luyện chính mình? Bất quá, chuyện này quá lớn mật? Hỏa Long kinh khủng như vậy, nó có thể chịu đựng nổi đợt công kích của đối phương sao?
Nghệ Phong hít sâu một hơi, nhìn chằm chằm Yêu Ngọc, đã thấy tốc độ Yêu Ngọc thôn phệ năng lượng của Hỏa Long càng lúc càng nhanh. Loại tốc độ mau lẹ này, khiến Nghệ Phong âm thầm nắm chắc phần thắng, không tiếp tục công kích Hỏa Long.
Thân thể Yêu Ngọc biến ảo thất thường không ngừng cháy đen lại trở nên sáng bóng. Từng đạo công kích của Hỏa Long liên tục đánh vào thân thể Yêu Ngọc, còn Yêu Ngọc lại điên cuông thôn phệ năng lượng trong cơ thể Hỏa Long chữa thương và rèn luyện thân thể chính mình.
Hai bên chòng chéo lên nhau, Nghệ Phong đứng một bên thấy rất rõ ràng, ai trụ vững đến cuối cùng chính là thắng lợi. Đây là một hồi tranh đấu thực lực chênh lệch cực lớn, nếu như người khác công kích Hỏa Long như vậy, sớm đã ngã xuống. Thế nhưng Yêu Ngọc lại trụ vững được tới tận bây giờ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.