Chương 9: Hình Ảnh
Tg Phi Yến
04/01/2021
Phải thừa nhận rằng lời nói của Hướng Hoa Lạc đúng một lời nói đáng ngàn vàng..
Anh nói sẽ cho cô ngôi nhà nho nhỏ ..
Tịnh Thiên đứng giữa khu vườn nhìn bao quát căn nhà mà cô quy ước là nho nhỏ..
Nhìn mà xem người đàn ông này vung tiền cũng quá tay..
Ngôi nhà màu trắng hai tầng xinh xắn , xung quang là khu vườn xanh mướt , không gian tươi mát trong lành..
Nơi đây là ngoại ô thành phố , nằm ở vùng cao nên khí hậu rất tốt..
Mỗi ngày sẽ có người giúp việc đến làm theo giờ ,sau đó sẽ rời đi mà đây là do Tịnh Thiên muốn vậy bên nam chỉ thuận theo..
Đơn giản cô thích ở một mình , hoàn cảnh của cô quá nhiều rắc rối chung đụng nhiều người lại thêm phiền phức , thêm nhiều nguy hiểm ..
Không phải Hướng Hoa Lạc cố ý đem cô giấu nơi vắng vẻ này mà do chính cô yêu cầu , anh lại không hề thắc mắc, rất tuân thủ làm theo ..
Chỉ là người đàn ông này vô cùng kì quái , cô kiếm cớ để được tiếp cận dây dưa với anh..
Nhưng anh nửa phần cũng không quản còn hùa theo cô bày trò ..
Thế mà từ ngày chung đụng nhau ở khách sạn đến tận khi cô dọn đến đây cũng đã hơn hai tuần trôi qua, lại chưa một lần gặp lại Hướng Hoa Lạc..
Chẳng phải cô lại tiếp tục bị bỏ rơi..
Tịnh Thiên có chút buồn bực , Trần Khải lại sang nước ngoài , anh ta cũng không thể nắm bắt được hành tung của Hướng Hoa Lạc trong nước..
Vì thế mà hai tuần nay cô chỉ có thể ở đây tu thành chính quả , nói đúng hơn như bị thất sủng đẩy vào lãnh cung chẳng ai muốn nhòm đến..
Kế hoạch của cô bây giờ là làm bằng mọi cách phải tiếp cận thân thiết với Hướng Hoa Lạc ..Để khi mọi thứ chắc chắn cô mới có tính đến những kẻ khác...
Lại một tuần trôi qua , người đàn ông đáng ghét kia , quyết không liên hệ ,cũng chẳng lui tới thăm cô..
Tịnh Thiên ấm ức lấy khăn chùm lên đầu , đeo kín râm , khoác lấy áo giữ ấm rời nhà lúc sáng sớm...
\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_
Kể từ ngày dự tiệc tại khách sạn , lúc Hướng Hoa Lạc từ phòng thay áo xuống cử chỉ anh vốn lạnh nhạt còn hững hờ với Thẩm Nguyệt hơn ..
Thẩm Nguyệt không hiểu , tại sao bao năm qua dù cô ta cố gắng thế nào cũng không thể chạm đến trong lòng anh dù một ít ..
Ngồi trước bàn máy tính , lại nhìn phong thư nằm ngay ngắn trên bàn lúc sáng thư ký có đưa đến ..
Mở ra phong thư , hai mắt Thẩm Nguyệt co rút , bàn tay run lên không tự giác giựt mình làm những tấm hình rơi khắp nơi trên phòng..
Thẩm Nguyệt hốt hoảng đứng bật dậy , tay cầm điện thoại bấm gọi cho ai đó ..
\-" Ba..Ba...ba đến phòng con đi "
Ánh mắt chưa giây phút nào rời khỏi những tấm hình nằm dưới đất ..
Nghe tiếng con gái run rẩy , dĩ nhiên chưa đầy năm phút sau Thẩm Cát đã có mặt ..
Cầm nhưng tấm ảnh nhìn qua , điều là cảnh bi thương trong đám tang của Tịnh Lâm..
U ức , bi ai đến thương tâm nếu là người thân , mỗi tấm ảnh điều có sự xuất hiện của Tịnh Thiên..Cô yếu đuối mong manh bên thi hài của ba mình ..
Đây là tấm ảnh làm người ta vừa thương xót có chút rợn người , mọi thứ quá rõ ràng..
Thẩm Cát liếc mắt nhìn khuôn mặt xanh mét của con gái , ông nhét tất cả ảnh vào bìa thư cất váo túi áo ..
Bước gần đến Thẩm Nguyệt ..
\-" Con về nhà nghỉ ngơi đi , người chết thì đã chết .Có gì mà đáng lo .."
Thẩm Nguyệt ngẩng đầu ..
\-" Ba ..Ba tìm ra Tịnh Thiên hay chưa..?"
Lời nói của cô ta làm cho chân mày Thẩm Cát nhíu lại, lắc đầu nhẹ..
\-" Con bé đó chẳng biết đi nơi nào .Thời gian lâu như vậy mà vẫn tìm không ra.."
Lại suy nghĩ gì đó cười nhạt..
\-" Cho là nó đi chăng nữa , con nghĩ nó sẽ làm được gì .Huống gì trong mắt nó bây giờ cha con mình là người thân của nó không phải sao.."
Miệng cười nhưng ánh mắt Ông ta không hề cười còn lạnh đến thấu người ..
Tịnh thị bây giờ vẫn còn đứng tên của Tịnh Thiên , ông ta đã âm thầm sang tên nhưng phải có chữ kí của Tịnh Thiên ..
Chỉ là mấy năm qua cô như không còn tồn tại , ông ta chỉ có thể dùng thân phận là người tiếp quản hộ cho bạn quá cố của mình ..
Công sức tiền bạc bỏ ra cho Tịnh Thị thời gian qua điều đáng vì bây giờ Tịnh Thị rất phát triển và vững mạnh nói đúng hơn cũng nhờ vào thế lực của con rể quý Hướng Hoa Lạc của Ông..mọi thứ mới thuận lợi thế này. Mức tiêu thụ sản xuất của Tịnh Thị còn hơn cả Thẩm Thị ..
Ánh mắt Thẩm Cát xẹt qua tia hung ác ..đừng mong ai có thể trở về cướp mất những gì ông ta đã cực khổ gầy dựng..
Thẩm Nguyệt có một bóng ma tâm lí rất sâu , nên cô ta không thể bình tĩnh được ..
Lặng lẽ nghe lời Thẩm Cát ra về ..vừa ngồi vào xe đã nhận được cuộc gọi của luật sư Hướng Hoa Lạc ..
Cầm cự không được Thẩm Nguyệt hét lên ném điện thoại vào thành ghế ..
\-" Đưa tôi đến Hướng Thị..."
Anh làm sao có thể cho cô ta leo cao rồi nhẫn tâm cho cô ta ngã một cách đau đớn như vậy ..
Cô ta không thể từ bỏ như vậy ..Nhìn ánh chiều ta mà lòng Thẩm Nguyệt day dứt không yên..
Vote nhé..
Anh nói sẽ cho cô ngôi nhà nho nhỏ ..
Tịnh Thiên đứng giữa khu vườn nhìn bao quát căn nhà mà cô quy ước là nho nhỏ..
Nhìn mà xem người đàn ông này vung tiền cũng quá tay..
Ngôi nhà màu trắng hai tầng xinh xắn , xung quang là khu vườn xanh mướt , không gian tươi mát trong lành..
Nơi đây là ngoại ô thành phố , nằm ở vùng cao nên khí hậu rất tốt..
Mỗi ngày sẽ có người giúp việc đến làm theo giờ ,sau đó sẽ rời đi mà đây là do Tịnh Thiên muốn vậy bên nam chỉ thuận theo..
Đơn giản cô thích ở một mình , hoàn cảnh của cô quá nhiều rắc rối chung đụng nhiều người lại thêm phiền phức , thêm nhiều nguy hiểm ..
Không phải Hướng Hoa Lạc cố ý đem cô giấu nơi vắng vẻ này mà do chính cô yêu cầu , anh lại không hề thắc mắc, rất tuân thủ làm theo ..
Chỉ là người đàn ông này vô cùng kì quái , cô kiếm cớ để được tiếp cận dây dưa với anh..
Nhưng anh nửa phần cũng không quản còn hùa theo cô bày trò ..
Thế mà từ ngày chung đụng nhau ở khách sạn đến tận khi cô dọn đến đây cũng đã hơn hai tuần trôi qua, lại chưa một lần gặp lại Hướng Hoa Lạc..
Chẳng phải cô lại tiếp tục bị bỏ rơi..
Tịnh Thiên có chút buồn bực , Trần Khải lại sang nước ngoài , anh ta cũng không thể nắm bắt được hành tung của Hướng Hoa Lạc trong nước..
Vì thế mà hai tuần nay cô chỉ có thể ở đây tu thành chính quả , nói đúng hơn như bị thất sủng đẩy vào lãnh cung chẳng ai muốn nhòm đến..
Kế hoạch của cô bây giờ là làm bằng mọi cách phải tiếp cận thân thiết với Hướng Hoa Lạc ..Để khi mọi thứ chắc chắn cô mới có tính đến những kẻ khác...
Lại một tuần trôi qua , người đàn ông đáng ghét kia , quyết không liên hệ ,cũng chẳng lui tới thăm cô..
Tịnh Thiên ấm ức lấy khăn chùm lên đầu , đeo kín râm , khoác lấy áo giữ ấm rời nhà lúc sáng sớm...
\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_
Kể từ ngày dự tiệc tại khách sạn , lúc Hướng Hoa Lạc từ phòng thay áo xuống cử chỉ anh vốn lạnh nhạt còn hững hờ với Thẩm Nguyệt hơn ..
Thẩm Nguyệt không hiểu , tại sao bao năm qua dù cô ta cố gắng thế nào cũng không thể chạm đến trong lòng anh dù một ít ..
Ngồi trước bàn máy tính , lại nhìn phong thư nằm ngay ngắn trên bàn lúc sáng thư ký có đưa đến ..
Mở ra phong thư , hai mắt Thẩm Nguyệt co rút , bàn tay run lên không tự giác giựt mình làm những tấm hình rơi khắp nơi trên phòng..
Thẩm Nguyệt hốt hoảng đứng bật dậy , tay cầm điện thoại bấm gọi cho ai đó ..
\-" Ba..Ba...ba đến phòng con đi "
Ánh mắt chưa giây phút nào rời khỏi những tấm hình nằm dưới đất ..
Nghe tiếng con gái run rẩy , dĩ nhiên chưa đầy năm phút sau Thẩm Cát đã có mặt ..
Cầm nhưng tấm ảnh nhìn qua , điều là cảnh bi thương trong đám tang của Tịnh Lâm..
U ức , bi ai đến thương tâm nếu là người thân , mỗi tấm ảnh điều có sự xuất hiện của Tịnh Thiên..Cô yếu đuối mong manh bên thi hài của ba mình ..
Đây là tấm ảnh làm người ta vừa thương xót có chút rợn người , mọi thứ quá rõ ràng..
Thẩm Cát liếc mắt nhìn khuôn mặt xanh mét của con gái , ông nhét tất cả ảnh vào bìa thư cất váo túi áo ..
Bước gần đến Thẩm Nguyệt ..
\-" Con về nhà nghỉ ngơi đi , người chết thì đã chết .Có gì mà đáng lo .."
Thẩm Nguyệt ngẩng đầu ..
\-" Ba ..Ba tìm ra Tịnh Thiên hay chưa..?"
Lời nói của cô ta làm cho chân mày Thẩm Cát nhíu lại, lắc đầu nhẹ..
\-" Con bé đó chẳng biết đi nơi nào .Thời gian lâu như vậy mà vẫn tìm không ra.."
Lại suy nghĩ gì đó cười nhạt..
\-" Cho là nó đi chăng nữa , con nghĩ nó sẽ làm được gì .Huống gì trong mắt nó bây giờ cha con mình là người thân của nó không phải sao.."
Miệng cười nhưng ánh mắt Ông ta không hề cười còn lạnh đến thấu người ..
Tịnh thị bây giờ vẫn còn đứng tên của Tịnh Thiên , ông ta đã âm thầm sang tên nhưng phải có chữ kí của Tịnh Thiên ..
Chỉ là mấy năm qua cô như không còn tồn tại , ông ta chỉ có thể dùng thân phận là người tiếp quản hộ cho bạn quá cố của mình ..
Công sức tiền bạc bỏ ra cho Tịnh Thị thời gian qua điều đáng vì bây giờ Tịnh Thị rất phát triển và vững mạnh nói đúng hơn cũng nhờ vào thế lực của con rể quý Hướng Hoa Lạc của Ông..mọi thứ mới thuận lợi thế này. Mức tiêu thụ sản xuất của Tịnh Thị còn hơn cả Thẩm Thị ..
Ánh mắt Thẩm Cát xẹt qua tia hung ác ..đừng mong ai có thể trở về cướp mất những gì ông ta đã cực khổ gầy dựng..
Thẩm Nguyệt có một bóng ma tâm lí rất sâu , nên cô ta không thể bình tĩnh được ..
Lặng lẽ nghe lời Thẩm Cát ra về ..vừa ngồi vào xe đã nhận được cuộc gọi của luật sư Hướng Hoa Lạc ..
Cầm cự không được Thẩm Nguyệt hét lên ném điện thoại vào thành ghế ..
\-" Đưa tôi đến Hướng Thị..."
Anh làm sao có thể cho cô ta leo cao rồi nhẫn tâm cho cô ta ngã một cách đau đớn như vậy ..
Cô ta không thể từ bỏ như vậy ..Nhìn ánh chiều ta mà lòng Thẩm Nguyệt day dứt không yên..
Vote nhé..
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.