Chương 17: Nhận Việc
Tg Phi Yến
04/01/2021
Kết thúc cuộc gọi với Hướng Hoa Lạc tầm một tiếng sau ..trợ lý của anh đem theo hai cái vali đến ..
Tịnh Thiên rất nhanh sắp xếp từng thứ một vào tủ quần áo của mình..Tây trang treo một bên , quần áo ở nhà để một bên cùng đồ ngủ của cô ..Nhìn vô cùng hài hòa ..
Sau khi thu dọn mọi thứ Tịnh Thiên thụt lùi bước chân nhìn qua một lượt ,khóe môi cong lên tâm trạng trở nên vô cùng vui vẻ..
Có điều cả buổi tối nay Hướng Hoa Lạc không trở về , lúc chiều nói chuyện với anh cô không nghe anh nhắc đến sẽ về trễ .
Chẳng lẽ anh không đến..
Tịnh Thịnh tự cười giễu mình, người ta mới cho chút nắng lại cứ ngỡ cả bầu trời..
Nghĩ mãi Tịnh Thiên nằm trên sopha ngủ một lúc nào không hay..
Đến khi mặt hơi nhột, một luồn khí nóng đang phả vào cổ trên trán còn lành lạnh..
Tịnh Thiên mở mắt ra , không biết Hướng Hoa Lạc về lúc nào ..Anh đang ngồi xổm dưới thảm , khuôn mặt gần cô trong gang tất..
Cả người anh nồng nặc mùi rượu..
\-" Anh về rồi à..?"
Ngón trỏ anh vuốt ve gò má trắng mịn của cô ..
\-" Em đợi Tôi sao..?"
Tịnh Thiên thành thật gật đầu ..
\-" Em tưởng anh không đến.."
Hướng Hoa Lạc dùng đôi mắt sâu thẳm nhìn cô chăm chú ..
Qua một lúc anh khom người , bế bổng Tịnh Thiên lên lầu..
Tịnh Thiên ngoan ngoãn dựa vào ngực anh ..
Đặt cô xuống giường kéo chăn đắp lên cho cô .
\-" Em ngủ đi.Tôi đi tắm.."
Nói rồi xoay người mở tủ lấy đồ.
Khi tầm mắt rơi vào quần áo treo trên tủ ngưng đọng vài giây mới rời đi..
Lúc Hướng Hoa Lạc ra khỏi phòng tắm, lau sơ mái tóc ngoài ý muốn đèn trong phòng vẫn sáng ,trên kệ tủ đặt một chén canh giải rượu ..
Quăng chiếc khăn sang một bên ,Hướng Hoa Lạc nhìn sang người trên giường quay mặt vào tường ,cuộn chăn lại đưa ra bờ lưng trắng ngần..
Nằm ngoan ngoãn trên giường cũng không biết ngủ chưa hay đang ngại ngùng ..
Hướng Hoa Lạc cầm chén canh uống hết ,đưa tay tắt đèn chừa lại ánh đèn vàng nhạt..
Anh vừa lên giường liền ôm Tịnh Thiên từ phía sau hôn lên cổ cô..
Làm người Tịnh Thiên run lên..
Men theo xương quai xanh ,ngậm lấy gáy tai xinh xắn..
Không chịu nổi Tịnh Thiên um nhẹ xoay người chóng tay lên ngực anh..
Giọng mang vài phần nũng nịu..
\-" Hoa Lạc..Trễ lắm rồi mai anh còn phải đi làm.."
Kéo cô sát lại ,ôm trọn cô vào lòng bàn tay xấu xa vén váy ngủ cô lên men theo quần lót bé xinh .
Vùi mặt vào ngực cô ừm ờ..
\-" Mai chủ nhật..."
Tịnh Thiên ngẩng ra ,cô quên mất mai là cuối tuần ...
Thế là một đêm mất ngủ ..
\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-000\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-
Đầu tuần sau Tịnh Thiên nhận được điện thoại từ Hướng Thị không cần qua phỏng vấn mà vào nhận việc ngay..
Khi Tịnh Thiên vào nhận việc ,trước đó mấy ngày Hướng Hoa Lạc đã lên đường đi công tác ở Anh.
Ngoài ước muốn ban đầu , công việc của cô được anh sắp xếp là vào phòng Thiết kế ..
Tịnh Thiên cũng khá bất ngờ cứ tưởng anh sẽ đưa cô ứng cử vào phòng thư kí hoặc phòng Kinh doanh như cô mong muốn , rất tiếc lại không phải...
Thiết kế vốn là ngành cô theo học ,và Tịnh Thị cũng chuyên về mãng thiết kế.
Vốn biết là thế , chỉ là Tịnh Thiên một lòng muốn học cách điều hành kinh doanh nên cô rất không thích khi bị sắp vào đây..
Có điều cô không ý kiến hay hỏi anh vì sao quyết định như vậy..
Hai tuần lễ trôi qua Tịnh Thiên bắt đầu bắt nhịp với công việc..
Hướng Thị kinh doanh nhiều lĩnh vực khác nhau ..Thay vì là nhân viên thiết kế ,Tịnh Thiên phải về We tức chi nhánh của Hướng Thị..
Nên khi mắt thấy cô lại được giữ tại Hướng Thị, mọi người cũng đặt nhiều nghi vấn..
Cũng không ít lời đồn đoán xung quanh , Tịnh Thiên lại không có thời gian mà quan tâm..
Mà thật ra cũng chẳng ai rõ cô được ai đưa vào , chỉ biết đồn đón lung tung..
Vừa vào làm ,do việc nhảy bậc của cô cũng khiến đồng nghiệp e dè , thích hay không cũng chỉ âm thầm soi mói sau lưng , nên Tịnh Thiên khá dễ thở..
Trưởng Phòng của Tịnh Thiên là một người nam , cũng đã ngoài bốn mươi ..
Phòng của Tịnh Thiên chuyên về thiết kế trang sức..
Chuẩn bị cho lễ tình nhân sắp tới ,Hướng Thị quyết định cho ra bộ trang sức kim cương cao cấp nói về tình yêu..
Đề tài tuy dễ lại khó , vì tình yêu thì quá gần gũi đa màu sắc nhưng chủ đề về nó lại quá bị lạm dụng quá nhiều ,rất dễ bị trùng lập ..
Nghe đâu tuần sau Chủ Tịch trở về ,các phòng ban phải báo cáo sản phẩm ra mắt thị trường dịp cuối năm..
Làm ai nấy cũng lo lắng ,mướt cả mồ hôi..
\-" Tịnh Thiên ! Cô vào đây một chút.."
Trưởng Phòng Ngô gọi cô..
Đang chăm chú vẽ , Tịnh Thiên vội vàng nói vâng , đi theo ông vào phòng ..
Có chút lo lắng , Tịnh Thiên ngồi xuống mắt thấy trưởng phòng Ngô nhìn cô chăm chú..
Đi làm để không gây sự chú ý , Tịnh Thiên dùng chiếc kính giả cận khá to che đi một phần khuôn mặt..
Còn đội mái tóc giả ngắn ngủn ,nhìn vô cùng ngây ngô ..
Cũng chẳng hề trang điểm gì , quần áo đơn giản chỉ quần tây kết hợp cùng áo sơ mi.
Nhìn sơ qua cô bị dìm hàng không ít , vẻ đẹp bị lu mờ .Khi nào ai quan sát kĩ mới nhìn ra được đường nét xinh đẹp từ cô..
Nhìn vào Tịnh Thiên vô cùng quê mùa..
Nên lúc này Trưởng Phòng Ngô nhìn chăm chú , Tịnh Thiên không được tự nhiên..
Cô hắn giọng..
\-" Trưởng Phòng Ngô , ông tìm tôi có viêtc gì à..?".
Khuôn mặt Trưởng Phòng Ngô có chút khó xử ..
Ông day day trán ..
\-" Thế này , Giám Đốc Lâm mới điều tin , bộ sưu tập lần này bắt buột giao cho Cô thực hiện "
\-" Sao chứ..?"
Miệng Tịnh Thiên há hốc , lại nói..
\-" Ông biết mà ,tôi mới vào chưa được một tháng..Làm sao có thể hoàn thành được , đây là một dự án lớn sao lại giao một người mới như Tôi được .."
Tuyệt nhiên không được..
Trưởng Phòng Ngô lại thở dài..
\-" Giám Đốc Lâm bảo để người mới thiết kế sẽ có nhiều thứ mới mẻ .Một làn gió mới , tươi mát.."
Rõ ràng là làn gió độc thì có ,Cô rất nghi ngờ , đầu óc của Giám đốc Lâm gì đó chắc chắn có vấn đề..
Nếu cô làm tốt thì cơ hội phát triển ở Hướng Thị càng vững mạnh ,mà cũng làm cho Hướng Hoa Lạc có cách nhìn khác về cô..
Ngược lại cô sẽ mất tất cả , lắm thì trong mắt Hướng Hoa Lạc cô cũng chỉ là một bông hoa có sắc không hương ..
Rõ ràng là cô lại không có sự lựa chọn..
Tịnh Thiên rất nhanh sắp xếp từng thứ một vào tủ quần áo của mình..Tây trang treo một bên , quần áo ở nhà để một bên cùng đồ ngủ của cô ..Nhìn vô cùng hài hòa ..
Sau khi thu dọn mọi thứ Tịnh Thiên thụt lùi bước chân nhìn qua một lượt ,khóe môi cong lên tâm trạng trở nên vô cùng vui vẻ..
Có điều cả buổi tối nay Hướng Hoa Lạc không trở về , lúc chiều nói chuyện với anh cô không nghe anh nhắc đến sẽ về trễ .
Chẳng lẽ anh không đến..
Tịnh Thịnh tự cười giễu mình, người ta mới cho chút nắng lại cứ ngỡ cả bầu trời..
Nghĩ mãi Tịnh Thiên nằm trên sopha ngủ một lúc nào không hay..
Đến khi mặt hơi nhột, một luồn khí nóng đang phả vào cổ trên trán còn lành lạnh..
Tịnh Thiên mở mắt ra , không biết Hướng Hoa Lạc về lúc nào ..Anh đang ngồi xổm dưới thảm , khuôn mặt gần cô trong gang tất..
Cả người anh nồng nặc mùi rượu..
\-" Anh về rồi à..?"
Ngón trỏ anh vuốt ve gò má trắng mịn của cô ..
\-" Em đợi Tôi sao..?"
Tịnh Thiên thành thật gật đầu ..
\-" Em tưởng anh không đến.."
Hướng Hoa Lạc dùng đôi mắt sâu thẳm nhìn cô chăm chú ..
Qua một lúc anh khom người , bế bổng Tịnh Thiên lên lầu..
Tịnh Thiên ngoan ngoãn dựa vào ngực anh ..
Đặt cô xuống giường kéo chăn đắp lên cho cô .
\-" Em ngủ đi.Tôi đi tắm.."
Nói rồi xoay người mở tủ lấy đồ.
Khi tầm mắt rơi vào quần áo treo trên tủ ngưng đọng vài giây mới rời đi..
Lúc Hướng Hoa Lạc ra khỏi phòng tắm, lau sơ mái tóc ngoài ý muốn đèn trong phòng vẫn sáng ,trên kệ tủ đặt một chén canh giải rượu ..
Quăng chiếc khăn sang một bên ,Hướng Hoa Lạc nhìn sang người trên giường quay mặt vào tường ,cuộn chăn lại đưa ra bờ lưng trắng ngần..
Nằm ngoan ngoãn trên giường cũng không biết ngủ chưa hay đang ngại ngùng ..
Hướng Hoa Lạc cầm chén canh uống hết ,đưa tay tắt đèn chừa lại ánh đèn vàng nhạt..
Anh vừa lên giường liền ôm Tịnh Thiên từ phía sau hôn lên cổ cô..
Làm người Tịnh Thiên run lên..
Men theo xương quai xanh ,ngậm lấy gáy tai xinh xắn..
Không chịu nổi Tịnh Thiên um nhẹ xoay người chóng tay lên ngực anh..
Giọng mang vài phần nũng nịu..
\-" Hoa Lạc..Trễ lắm rồi mai anh còn phải đi làm.."
Kéo cô sát lại ,ôm trọn cô vào lòng bàn tay xấu xa vén váy ngủ cô lên men theo quần lót bé xinh .
Vùi mặt vào ngực cô ừm ờ..
\-" Mai chủ nhật..."
Tịnh Thiên ngẩng ra ,cô quên mất mai là cuối tuần ...
Thế là một đêm mất ngủ ..
\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-000\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-
Đầu tuần sau Tịnh Thiên nhận được điện thoại từ Hướng Thị không cần qua phỏng vấn mà vào nhận việc ngay..
Khi Tịnh Thiên vào nhận việc ,trước đó mấy ngày Hướng Hoa Lạc đã lên đường đi công tác ở Anh.
Ngoài ước muốn ban đầu , công việc của cô được anh sắp xếp là vào phòng Thiết kế ..
Tịnh Thiên cũng khá bất ngờ cứ tưởng anh sẽ đưa cô ứng cử vào phòng thư kí hoặc phòng Kinh doanh như cô mong muốn , rất tiếc lại không phải...
Thiết kế vốn là ngành cô theo học ,và Tịnh Thị cũng chuyên về mãng thiết kế.
Vốn biết là thế , chỉ là Tịnh Thiên một lòng muốn học cách điều hành kinh doanh nên cô rất không thích khi bị sắp vào đây..
Có điều cô không ý kiến hay hỏi anh vì sao quyết định như vậy..
Hai tuần lễ trôi qua Tịnh Thiên bắt đầu bắt nhịp với công việc..
Hướng Thị kinh doanh nhiều lĩnh vực khác nhau ..Thay vì là nhân viên thiết kế ,Tịnh Thiên phải về We tức chi nhánh của Hướng Thị..
Nên khi mắt thấy cô lại được giữ tại Hướng Thị, mọi người cũng đặt nhiều nghi vấn..
Cũng không ít lời đồn đoán xung quanh , Tịnh Thiên lại không có thời gian mà quan tâm..
Mà thật ra cũng chẳng ai rõ cô được ai đưa vào , chỉ biết đồn đón lung tung..
Vừa vào làm ,do việc nhảy bậc của cô cũng khiến đồng nghiệp e dè , thích hay không cũng chỉ âm thầm soi mói sau lưng , nên Tịnh Thiên khá dễ thở..
Trưởng Phòng của Tịnh Thiên là một người nam , cũng đã ngoài bốn mươi ..
Phòng của Tịnh Thiên chuyên về thiết kế trang sức..
Chuẩn bị cho lễ tình nhân sắp tới ,Hướng Thị quyết định cho ra bộ trang sức kim cương cao cấp nói về tình yêu..
Đề tài tuy dễ lại khó , vì tình yêu thì quá gần gũi đa màu sắc nhưng chủ đề về nó lại quá bị lạm dụng quá nhiều ,rất dễ bị trùng lập ..
Nghe đâu tuần sau Chủ Tịch trở về ,các phòng ban phải báo cáo sản phẩm ra mắt thị trường dịp cuối năm..
Làm ai nấy cũng lo lắng ,mướt cả mồ hôi..
\-" Tịnh Thiên ! Cô vào đây một chút.."
Trưởng Phòng Ngô gọi cô..
Đang chăm chú vẽ , Tịnh Thiên vội vàng nói vâng , đi theo ông vào phòng ..
Có chút lo lắng , Tịnh Thiên ngồi xuống mắt thấy trưởng phòng Ngô nhìn cô chăm chú..
Đi làm để không gây sự chú ý , Tịnh Thiên dùng chiếc kính giả cận khá to che đi một phần khuôn mặt..
Còn đội mái tóc giả ngắn ngủn ,nhìn vô cùng ngây ngô ..
Cũng chẳng hề trang điểm gì , quần áo đơn giản chỉ quần tây kết hợp cùng áo sơ mi.
Nhìn sơ qua cô bị dìm hàng không ít , vẻ đẹp bị lu mờ .Khi nào ai quan sát kĩ mới nhìn ra được đường nét xinh đẹp từ cô..
Nhìn vào Tịnh Thiên vô cùng quê mùa..
Nên lúc này Trưởng Phòng Ngô nhìn chăm chú , Tịnh Thiên không được tự nhiên..
Cô hắn giọng..
\-" Trưởng Phòng Ngô , ông tìm tôi có viêtc gì à..?".
Khuôn mặt Trưởng Phòng Ngô có chút khó xử ..
Ông day day trán ..
\-" Thế này , Giám Đốc Lâm mới điều tin , bộ sưu tập lần này bắt buột giao cho Cô thực hiện "
\-" Sao chứ..?"
Miệng Tịnh Thiên há hốc , lại nói..
\-" Ông biết mà ,tôi mới vào chưa được một tháng..Làm sao có thể hoàn thành được , đây là một dự án lớn sao lại giao một người mới như Tôi được .."
Tuyệt nhiên không được..
Trưởng Phòng Ngô lại thở dài..
\-" Giám Đốc Lâm bảo để người mới thiết kế sẽ có nhiều thứ mới mẻ .Một làn gió mới , tươi mát.."
Rõ ràng là làn gió độc thì có ,Cô rất nghi ngờ , đầu óc của Giám đốc Lâm gì đó chắc chắn có vấn đề..
Nếu cô làm tốt thì cơ hội phát triển ở Hướng Thị càng vững mạnh ,mà cũng làm cho Hướng Hoa Lạc có cách nhìn khác về cô..
Ngược lại cô sẽ mất tất cả , lắm thì trong mắt Hướng Hoa Lạc cô cũng chỉ là một bông hoa có sắc không hương ..
Rõ ràng là cô lại không có sự lựa chọn..
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.