Chương 48: Sẵn Sàn Công Khai
Tg Phi Yến
04/01/2021
Tâm trạng Tịnh Thiên hôm nay khá tốt , như vứa đánh thắng trận trở về.
Sướng tê cả người ..
Chỉ cần nhìn khuôn mặt rạng ngời luyên thuyên kể anh nghe câu chuyện tại Tịnh Thị..
Hướng Hoa Lạc bắt đắc dĩ thở dài.
Mọi chuyện đâu dễ dàng như thế , còn nhiều thứ nguy hiểm mà cô không ngờ tới..
Nhưng mà không sao , anh sẽ bảo vệ cô với tâm thế tốt nhất có thể..
Chỉ cần bên cạnh anh , mọi khó khăn ngoài kia ,anh thay cô gánh lấy..
\-" Đắc ý đến thế ?"
Tà ác bóp má cô , anh lúc nào cũng thích nựng cô như thế..
Tịnh Thiên gật đầu..
Hướng Hoa Lạc yêu thương ..
\-" Đừng đắc ý quá sớm , Thẩm Cát không phải loại người đơn giản.Em phải cẩn thận "
Đúng vậy ,Hướng Hoa Lạc nói không sai .
Tịnh Thiên ngoan ngoãn gật đầu..
\-" Em biết rồi.."
Nghẫm nghĩ một chút lại nói..
\-" Hoa Lạc , em nghĩ Thẩm Nguyệt đã biết mối quan hệ của chúng ta .."
Người thông minh như Thẩm Nguyệt , sự kiện xảy ra ngày hôm nay , chỉ cần nối liền mạch các sự việc lại với nhau.
Muốn tìm ra đáp án không khó..
Hướng Hoa Lạc cúi đầu nhìn cô ..
\-" Thì sao ?"
Lại nói thêm ..
\-" Đây không phải điều em muốn hay sao .Lo lắng gì chứ ..?"
Anh lại nói đúng..
Rõ ràng cô làm càn , tốn mọi công sức để được ngày hôm nay .
Vậy cô đang trăn trở điều gì..
Tịnh Thiên chu môi..
\-" Lo chứ , cô ta là chính thất , còn em...em là gì đâu. ."
Hướng Hoa Lạc nhếch môi..
\-" Lúc em tìm mọi cách đề tiếp cạnh anh ở Nội Mông.Anh cứ tưởng em không quan trọng anh đã có vợ hay chưa.Hay là anh hiểu sai .Rằng em biết vợ anh là ai nên mới muốn tiếp cận anh.."
Tịnh Thiên trố mắt nhìn anh..
Người đàn ông này , bụng dạ hẹp hòi ..
Tịnh Thiên không biết là có phải ảo giác hay không bất giác rùng mình. Cô có cảm giác mình đang từng bước rơi vào bẫy, từng bước bị anh khống chế, từng bước bị anh "ăn" đến xương cũng chẳng còn.
Hy vọng đây chỉ là ảo giác của cô mà thôi.
Nghiêng người đến anh..
Tịnh Thiên hỏi..
\-" Hoa Lạc ,có phải ngay từ phút đầu ,anh đã biết em có ý đồ với anh.."
Hương Hoa Lạc nhìn cô ..
\-" Điếu đó không còm quan trọng .Anh chỉ cần biết hiện tại và tương lai , em thật lòng với anh là đủ.."
Cứ im im mà mỗi lần nói ra toàn những câu cảm động thế này ..
Nhìn mắt cô ửng hồng ,Hương Hoa Lạc lại nghĩ ..
Duyên nợ là một chuyện khó mà tránh né ..
Cuộc đời dài như vậy, có trăm ngàn ngã rẽ, ắt sẽ có người phải rẽ trước. Có người chung đoạn đường dài, có người chia đoạn đường ngắn. Có người trở thành xa lạ, có người sẽ gặp lại nhau. Chưa đi đến cuối con đường cũng khó mà biết người đó có cùng ta mãi mãi? Nhưng con người dường như có một linh cảm khi gặp ai đó, rằng đó chính là người sẽ mãi đi cùng ta trên con đường đời thăm thẳm này...
Có gài này không thể chối cãi được ,cô vốn là định mệnh kiếp này của anh.
Tịnh Thiên cứ nghĩ xe về ngôi nhà ở ngoại ô .Nhưng không phải xe chạy đến một nhà hàng đang khai trương , mấy ngày trước Tịnh Thiên có đọc qua tạp chí , được pr rất rầm rộ , một trong chuỗi nhà hàng nổi tiếng của Cảnh Thị..
Cô mở to mắt nhìn anh ..
\-" Hoa lạc.."
Lời phía sau không biết hỏi anh như thế nào..
Hoa Lạc cưng chiều vuốt đầu cô như một đứa trẻ..
\-" Em sẵn sàng chưa..?"
Tịnh Thiêm đỏ mắt cay xè , gật đầu..
\-" Dù cả thế giới này có mắng chửi em là người thứ ba , em vẫn không bao giờ buông tay anh.."
Anh cười , chỉ thế thôi nguyện vì nhau ,hạnh phúc này bằng mọi giá anh phải gìn giữ..
Thì ra bao nhiêu năm thấy thiếu thốn chẳng rõ là vì sao.Hiện tại mới hiểu lạc mất một nửa trái tim thì làm sao sống trọn vẹn được..
Nắm tay Tịnh Thiên bước xuống xe , ngay lập tức có nhân viên ra mở cửa chào đón nồng nhiệt..
Nhà hàng với sân vườn khá rộng ,không gian mở rất chuẩn châu âu ..Sắc trắng hài hòa vô cùng đẹp mắt .
Nhà báo điều có mặt đông đủ ,quan khách khá nhiều..
Rõ ràng là công khai ..
Ai cũng đưa mắt nhìn bọn họ ..
Một số người vừa gặp đã đến chào hỏi Hướng Hoa Lạc..
\-" Chủ Tịch Hướng ,lâu rồi không gặp.."
Anh chỉ khẽ gật đầu ,gọi là hài hòa mà xa cách..
Lập tức các tay nhà báo chuẩn xác chụp hình..
Những tiếng tách tách vang lên..
Hướng Hoa Lạc cũng không có ý ngăn cảng..
Nói thì thế như rất gan dạ. thế mà khi đối diện với cả thế giới Tịnh Thiên có chút lo lắng..Bàn tay nhỏ được nắm chặt động viên..
\-" Chủ Tịch Hướng , xin phép được phỏng vấn anh được không ..?"
\-" Chủ Tịch Hướng.."
\-" Cô gái này là ai "
\-" Hôn nhân của anh Và Thẩm Nguyệt như thế nào , có phải hôm nay anh muốn công khai người tình trong bóng tối hay không ?"
Hướng Hoa Lạc bộ dáng cao cao tại thượng ,chẳng ngó ngàng đến..
Tịnh Thiên cũng chẳng rõ từ đầu xuất hiện hai vệ sĩ rất nhanh xuất hiện ,cảng đám nhà báo kia lại..
Hướng Hoa Lạc ôm lấy Tịnh Thiên vào trong bỏ lại đám nhà báo ở bên ngoài.
Tịnh Thiên âm thầm thở phào .Đúng là nhà báo , trái tim bằng sắt chẳng sợ làm tổn thương ai , những câu nói sắc hơn dao sẵn sàng đâm chết con mồi
Sướng tê cả người ..
Chỉ cần nhìn khuôn mặt rạng ngời luyên thuyên kể anh nghe câu chuyện tại Tịnh Thị..
Hướng Hoa Lạc bắt đắc dĩ thở dài.
Mọi chuyện đâu dễ dàng như thế , còn nhiều thứ nguy hiểm mà cô không ngờ tới..
Nhưng mà không sao , anh sẽ bảo vệ cô với tâm thế tốt nhất có thể..
Chỉ cần bên cạnh anh , mọi khó khăn ngoài kia ,anh thay cô gánh lấy..
\-" Đắc ý đến thế ?"
Tà ác bóp má cô , anh lúc nào cũng thích nựng cô như thế..
Tịnh Thiên gật đầu..
Hướng Hoa Lạc yêu thương ..
\-" Đừng đắc ý quá sớm , Thẩm Cát không phải loại người đơn giản.Em phải cẩn thận "
Đúng vậy ,Hướng Hoa Lạc nói không sai .
Tịnh Thiên ngoan ngoãn gật đầu..
\-" Em biết rồi.."
Nghẫm nghĩ một chút lại nói..
\-" Hoa Lạc , em nghĩ Thẩm Nguyệt đã biết mối quan hệ của chúng ta .."
Người thông minh như Thẩm Nguyệt , sự kiện xảy ra ngày hôm nay , chỉ cần nối liền mạch các sự việc lại với nhau.
Muốn tìm ra đáp án không khó..
Hướng Hoa Lạc cúi đầu nhìn cô ..
\-" Thì sao ?"
Lại nói thêm ..
\-" Đây không phải điều em muốn hay sao .Lo lắng gì chứ ..?"
Anh lại nói đúng..
Rõ ràng cô làm càn , tốn mọi công sức để được ngày hôm nay .
Vậy cô đang trăn trở điều gì..
Tịnh Thiên chu môi..
\-" Lo chứ , cô ta là chính thất , còn em...em là gì đâu. ."
Hướng Hoa Lạc nhếch môi..
\-" Lúc em tìm mọi cách đề tiếp cạnh anh ở Nội Mông.Anh cứ tưởng em không quan trọng anh đã có vợ hay chưa.Hay là anh hiểu sai .Rằng em biết vợ anh là ai nên mới muốn tiếp cận anh.."
Tịnh Thiên trố mắt nhìn anh..
Người đàn ông này , bụng dạ hẹp hòi ..
Tịnh Thiên không biết là có phải ảo giác hay không bất giác rùng mình. Cô có cảm giác mình đang từng bước rơi vào bẫy, từng bước bị anh khống chế, từng bước bị anh "ăn" đến xương cũng chẳng còn.
Hy vọng đây chỉ là ảo giác của cô mà thôi.
Nghiêng người đến anh..
Tịnh Thiên hỏi..
\-" Hoa Lạc ,có phải ngay từ phút đầu ,anh đã biết em có ý đồ với anh.."
Hương Hoa Lạc nhìn cô ..
\-" Điếu đó không còm quan trọng .Anh chỉ cần biết hiện tại và tương lai , em thật lòng với anh là đủ.."
Cứ im im mà mỗi lần nói ra toàn những câu cảm động thế này ..
Nhìn mắt cô ửng hồng ,Hương Hoa Lạc lại nghĩ ..
Duyên nợ là một chuyện khó mà tránh né ..
Cuộc đời dài như vậy, có trăm ngàn ngã rẽ, ắt sẽ có người phải rẽ trước. Có người chung đoạn đường dài, có người chia đoạn đường ngắn. Có người trở thành xa lạ, có người sẽ gặp lại nhau. Chưa đi đến cuối con đường cũng khó mà biết người đó có cùng ta mãi mãi? Nhưng con người dường như có một linh cảm khi gặp ai đó, rằng đó chính là người sẽ mãi đi cùng ta trên con đường đời thăm thẳm này...
Có gài này không thể chối cãi được ,cô vốn là định mệnh kiếp này của anh.
Tịnh Thiên cứ nghĩ xe về ngôi nhà ở ngoại ô .Nhưng không phải xe chạy đến một nhà hàng đang khai trương , mấy ngày trước Tịnh Thiên có đọc qua tạp chí , được pr rất rầm rộ , một trong chuỗi nhà hàng nổi tiếng của Cảnh Thị..
Cô mở to mắt nhìn anh ..
\-" Hoa lạc.."
Lời phía sau không biết hỏi anh như thế nào..
Hoa Lạc cưng chiều vuốt đầu cô như một đứa trẻ..
\-" Em sẵn sàng chưa..?"
Tịnh Thiêm đỏ mắt cay xè , gật đầu..
\-" Dù cả thế giới này có mắng chửi em là người thứ ba , em vẫn không bao giờ buông tay anh.."
Anh cười , chỉ thế thôi nguyện vì nhau ,hạnh phúc này bằng mọi giá anh phải gìn giữ..
Thì ra bao nhiêu năm thấy thiếu thốn chẳng rõ là vì sao.Hiện tại mới hiểu lạc mất một nửa trái tim thì làm sao sống trọn vẹn được..
Nắm tay Tịnh Thiên bước xuống xe , ngay lập tức có nhân viên ra mở cửa chào đón nồng nhiệt..
Nhà hàng với sân vườn khá rộng ,không gian mở rất chuẩn châu âu ..Sắc trắng hài hòa vô cùng đẹp mắt .
Nhà báo điều có mặt đông đủ ,quan khách khá nhiều..
Rõ ràng là công khai ..
Ai cũng đưa mắt nhìn bọn họ ..
Một số người vừa gặp đã đến chào hỏi Hướng Hoa Lạc..
\-" Chủ Tịch Hướng ,lâu rồi không gặp.."
Anh chỉ khẽ gật đầu ,gọi là hài hòa mà xa cách..
Lập tức các tay nhà báo chuẩn xác chụp hình..
Những tiếng tách tách vang lên..
Hướng Hoa Lạc cũng không có ý ngăn cảng..
Nói thì thế như rất gan dạ. thế mà khi đối diện với cả thế giới Tịnh Thiên có chút lo lắng..Bàn tay nhỏ được nắm chặt động viên..
\-" Chủ Tịch Hướng , xin phép được phỏng vấn anh được không ..?"
\-" Chủ Tịch Hướng.."
\-" Cô gái này là ai "
\-" Hôn nhân của anh Và Thẩm Nguyệt như thế nào , có phải hôm nay anh muốn công khai người tình trong bóng tối hay không ?"
Hướng Hoa Lạc bộ dáng cao cao tại thượng ,chẳng ngó ngàng đến..
Tịnh Thiên cũng chẳng rõ từ đầu xuất hiện hai vệ sĩ rất nhanh xuất hiện ,cảng đám nhà báo kia lại..
Hướng Hoa Lạc ôm lấy Tịnh Thiên vào trong bỏ lại đám nhà báo ở bên ngoài.
Tịnh Thiên âm thầm thở phào .Đúng là nhà báo , trái tim bằng sắt chẳng sợ làm tổn thương ai , những câu nói sắc hơn dao sẵn sàng đâm chết con mồi
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.