Chương 54: (21+)"Hữu của tôi, chỉ có tôi mới có thể khiến em "sưng bụng" được thôi."
Trang Sơ
19/08/2022
"Yêu thương" đi qua để lại chiếc giường sặc mùi tϊиɦ ɖϊƈh͙ cùng thân thể rã rời, xụi lơ như vừa trải qua trận gangbang căng cực của chàng trai trẻ đáng thương.
_______________
Một năm sau.
"À, thằng Vinh nay đi phỏng vấn n--"
"Tôi rất nhớ em."
Ngay tại sân bay, thằng Toàn to như con tinh tinh vương ôm chầm lấy tôi.
Bất cứ thằng đàn ông trưởng thành nào rơi vào hoàn cảnh như tôi bấy giờ cũng ít nhiều cảm thấy thế giới này to lớn đến lạ. Sao mà mình nhỏ bé thế.
"Có gì về nói, bỏ ra đã." - Tôi vỗ lưng thằng Toàn bùm bụp như đánh bao cát.
Tên tuổi thằng Toàn giờ cũng có chút tiếng tăm nên giờ xuất hiện chỗ công cộng là cứ phải kín mít. Ngặt nỗi cái ngoại hình nổi bần bật khiến nó cố che giấu cũng bằng thừa, fan vẫn nhanh chóng đánh hơi ra idol sân cỏ nhà mình mà vây vào ùn ùn.
Tôi đành nấp đằng sau bóng lưng to lớn của thằng Toàn để chống bị lũ lụt cuốn trôi, ngón tay tôi nơm nớp nắm lấy góc áo của nó. Tinh tinh vương cũng nhận ra điều đó nên cũng gấp rút nhận hoa, kí tặng fan rồi cắp theo tôi vọt chạy lẹ.
Vì bắt cuốc xe ôm grab đến đây nên giờ tôi tính gọi taxi chở cả hai về cho tiện.
"Anh sắp đến chưa? Em đang ở cổng rồi, mặc đồ đen."
Tôi thấy thằng Toàn nói chuyện điện thoại với ai đó một lát, lát sau đã có có cái biệt thự di động dừng ngay trước mặt hai đứa rồi.
"Cái thằng này về mà không báo anh sớm hơn, bạn chú à? Lên xe đi." - Người trong xe hạ kính xuống nói ra.
Xịn nhờ, tôi ngồi cũng nhiều xe sang rồi nhưng đây là lần đầu được tận mắt cảm nhận nội thất xịn sò bậc nhất bên trong con Maybach trong truyền thuyết là gì.
Anh gì ơi, anh làm gì thế, chắc buôn mai thúy nên mới giàu vậy nhờ.
Xe dừng trước dãy trọ của tôi, tôi bước ra ngoài rồi mà vẫn lưu luyến không thôi chuyến xe bạc tỷ ngắn ngủi vừa rồi.
"Thích không?" - Thằng Toàn phì cười trước cái bản mặt trầm trồ của tôi mà hỏi.
"Thích thì cũng có phải xe của mình đâu..." - Tôi bĩu môi tiếc rẻ.
"Hâm lắm. Xe của tôi thì cũng là xe của em mà." - Rất "bố đường" thở một câu như thế mà kéo tôi lại hôn hôn lên cái môi mỏ vịt của tôi.
Hóa ra cái biệt thự di động đó của bé Tòn thiệt, tôi biết chuyện mới té ngửa.
Bụng định hỏi buôn mai thúy giàu nhanh thế cơ à, còn thiếu chân nào không để tôi nộp đơn nghỉ việc để gia nhập vội chứ cái ngành IT tổn thọ lắm rồi. Nhưng lại thôi, nó đá liền mấy giải cho đội gì gì bên Nhật bổn rồi còn được cúp vô địch thì lắm tiền thế là đúng rồi.
Chưa kể về nước còn nhận được đống lời mời quảng cáo cho nhãn hàng ABC rồi sàn điện tử X nào đó nữa.
Đang mân mê cái chìa khóa xe thì thằng Toàn đột nhiên hỏi tôi.
"Em có bằng lái ô tô chưa?"
"Mới thi đỗ òi."
"Giỏi quá." - Bố đường chính hiệu lại xoa đầu tôi. - "Thế em giữ luôn đi, bao giờ có bằng thì cứ mang ra mà dùng."
Thích thế nhờ.
Nhưng thôi nhé, thân tôi nuôi còn chưa xong sao nuôi nổi cái biệt thự di động này. Rồi lỡ ra đường lấn cấn gì thì đền ốm.
"À, tao bật trước bình nóng lạnh rồi đó, tắm đi rồi đi ăn."
Đáng lẽ ra tối nay thằng Toàn sẽ về ăn mừng với gia đình họ hàng nhưng nó lại xạo ke là chuyến bay bị delay nên để hôm sau, còn nó muốn dành thời gian với tôi trước.
"Hay thật..."
"Ngon mà, ăn đi, ăn đi."
"Ừ thì, bạn trai vừa từ Nhật Bản về nước mà em lại dắt đi ăn sushi thì cũng đáo để thật."
Nghe bé Tòn nói thì tôi mới nhận ra điều này, mấy năm bên đó chắc nó cũng ăn chán ăn chê rồi ấy chứ.
"Thế đi quán khác nhá."
"Không sao. Em thích là được."
Đúng là ra nước ngoài xong về thấy thành thục thêm mấy lần, thằng Toàn lấc ca lấc cấc ngày nào giờ cũng ra dáng đá đì lắm rồi. Không quen nhau chắc nó chỉ cần mặc âu phục, cầm trượng ngồi vắt chéo chân là tôi tự động quỳ rạp xuống xin bao nuôi ấy chứ.
"Em nghỉ việc đi."
Cái mồm tôi vẫn nhồm nhoàm nhai sashimi nhưng cái mắt lại trợn ngược lên.
"Tôi nuôi em. Cái nghề này không đáng. Em nghĩ kĩ đi." - Thằng Toàn nghiêm nghị đan hai tay lại mà nói với tôi.
"Khụ khụ, đậu má mắc gì tao phải bỏ."
"Tôi hiểu em gắn bó với nghề nhưng hủy hoại sức khỏe như thế..."
Chết tiệt, khi không nó lại khuyên tôi bỏ việc.
Quan trọng là tôi đang làm chuyên viên bảo mật của công ty an ninh mạng ạ!!! Là hacker mũ trắng hàng thật đấy!! Mà nghe cu cậu nói cứ như thể tôi làm đ* không bằng!! Một thằng đ* yêu nghề là đằng khác!!
Nực cười, muốn nuôi tôi sao? Nó nghĩ nó là ai? Tôi cần nó nuôi à?
Cần chứ. Nuôi lẹ coi. Mua được con xe mấy chục tỉ thế thì nuôi tôi dễ không ấy mà.
Ăn uống xong xuôi về trọ thì trúng luôn cái tuyến đường tắc kinh khủng, đã thế đèn đỏ còn 100 giây thì chịu.
"Em thử tra map đường từ đây ra Hồ Tây xem nào."
"Sao thế. Hồ Tây có cái vẹo gì đâu."
"Thì thử..." - Thằng Toàn ngoảnh mặt sang hướng khác rồi chậm chạp nói tiếp. - "Nhún nhẩy một chút."
Được lắm.
Ra đây là động cơ mua Mercedes-Maybach của cầu thủ Quang Toàn - Đệ tử chân truyền của cầu thủ cùng tên đệm nào đó.
Ơ mà nghe cũng kíƈɦ ŧɦíƈɦ thật đó, nhưng mà để đến lúc quả mặt ahegao của mình bị bế lên trang đầu hàng loạt mấy tờ báo thì đừng hỏi vì sao nước biển lại mặn. Chơi gay giấu diếm như mèo giấu cứt, đùng cái sẽ gầy trong xế hộp thì cả nước biết.
Để đến lúc tôi thực hiện xong hết quy trình dưỡng thể trước khi đi ngủ rồi mà thằng Toàn vẫn ngồi chình ình trên giường.
"Không về luôn à?"
"Có ai như em không, vừa gặp đã muốn đuổi rồi. Mất công tôi nhớ em chẳng ngủ được đêm nào."
Tôi cười nhạt hờ hờ mấy cái.
"Nhật nó có sản xuất dầu đâu mà sao ở bên đấy xong cái mồm nói phét nghe mượt thế."
Thằng Toàn đi tới bế bổng tôi lên, không động tác thừa đè ngửa tôi lên giường rồi lột trần bộ đồ ngủ tôi mới mua hôm qua ra. May nó không xé như trong truyện chứ nó dám xé áo tôi là tôi xé xác nó ra, bộ này bọn Muji bán đắt ói ỉa.
"Em gầy lắm đó." - Toàn papa giam tôi trong vòng tay lực lưỡng mà than thở. - "Ráng ăn uống vào chứ."
Trông cái bắp tay, bắp chân của cầu thủ chuyên nghiệp to gấp ba lần tôi, tôi cũng chỉ biết thở dài. Haiz, miệng lưỡi bọn thú ăn thịt, tôi mà không mảnh khảnh xinh trai thế này thì còn khướt chúng nó thèm xơi.
Hệt như âu yếm con mèo nhỏ không có sức phản kháng, tay thằng Toàn sờ loạn khắp thân thể tôi.
"Đáng yêu quá. Chỉ muốn nuốt sống em vào bụng."
"Kinh vãi. Mày bắt đầu bệnh giống hai thằng kia rồi đấy."
"Không cho em nhắc đến thằng khác."
Nói rồi Toàn papa áp tay lên má tôi, bàn tay to lớn tương phản rõ ràng với gương mặt nhỏ nhắn của tôi nhưng lại rất dè dặt, cẩn trọng. Tầm mắt hai đứa chạm nhau, ánh đèn ngủ mập mờ cũng không thể giấu hết được cái nhìn chất đầy [email protected] muốn của con thú dữ.
Tim tôi như vang lên cả tiếng đập thình thịch để cảnh báo bản thân rằng nguy hiểm đang cận kề.
"Hôn tôi."
Đôi mi khẽ nhắm, đôi môi khẽ hé để đón nhận cái hôn đã lâu tôi chưa được nếm. Cái lưỡi nóng rực ấy khéo léo đem theo ngọt ngào tan chảy khắp khoang miệng tôi, để tôi trầm mê hệt như con ong sẵn sàng chết chìm trong bể mật.
Hơi thở nam tính mạnh mẽ lan ra khắp cơ thể tôi, từng nơi đôi môi kia lướt qua đều in lên từng dấu hôn đỏ rượu. Thằng Toàn lúc này hệt như con thú hoang dã tham lam muốn chiếm đóng toàn bộ thân thể của tôi, muốn biến tôi trở thành lãnh thổ riêng mình.
"Tôi nhớ em muốn phát điên, muốn yêu em đến chết."
"Ê nghe giống ông nào đi du lịch nhắn tin nhớ vợ xong mua dâʍ bị bắt vãi."
"..."
Từng nhịp ra vào vẫn rất thô bạo, khó trách, vì du͙ƈ vọиɠ lẫn con quái thú size XXL kia quá mức khủng bố. Cảm giác như phía sau sẽ bị xé toạc ra mất thôi, đau đớn xen lẫn suиɠ sướиɠ, hai tay của tôi chỉ biết cào loạn lên bờ vai vạm vỡ kia cùng khuôn miệng không kiềm được tiếng rêи ɾỉ không thành tiếng.
"Hữu của tôi, chỉ có tôi mới có thể khiến em "sưng bụng" được thôi." - Thằng Toàn cười ngạo nghễ một tiếng rồi chậm lại sờ lên vùng bụng hơi gồ lên của tôi.
Khϊếp hồn, nói cái gì nghe nốn lừng thật sự.
Sau hiệp một căng thẳng, sang đến hiệp sau, thằng Toàn để tôi tự cưỡi ngựa tự chơi cho nó xem.
Ồ quao, không thể tin được là tôi nhét vừa cái thứ này vào trong được. Nãy nghe thằng Toàn nói thế nên lúc nhấp lên nhấp xuống tôi vẫn luôn để ý đến cái bụng như bị đút ăn no sắp trướng lên của mình.
"Mệt quá..."
Xong hiệp hai, đang định nằm chết ngắc thì thằng Toàn lại dựng tôi lên, vì phía sau đã bị hành hạ đến không khép nổi nên cây hàng nóng kia dễ dàng đâm sâu vào trong tôi lần nữa.
"Thôi mà...." - Tôi yếu ớt rơi nước mắt xin dừng cuộc chơi.
"Tôi chỉ muốn Hữu tin rằng tôi rất yêu em."
"Tin!! Tao tin mà!! Huhuhu!!!"
Chiếc giường lại rung chuyển dữ dội như chịu trận động đất mạnh 9,5 độ richter đi kèm sóng thần, sang lần này suиɠ sướиɠ đâu không thấy, tôi chỉ thấy tinh lực toàn thân như bị cái xe tải cán cho dẹp lép như con tép khô vậy.
"Yêu thương" đi qua để lại chiếc giường sặc mùi tϊиɦ ɖϊƈh͙ cùng thân thể rã rời, xụi lơ như vừa trải qua trận gangbang căng cực của chàng trai trẻ đáng thương.
Thằng Toàn vừa tắm cho tôi vừa nghe tôi chửi hay như hát mà thấy nó vui vẻ hưởng thụ gì đâu.
"Chắc mai bố mày đi ỉa không cần rặn."
"..."
"Cười nữa tao chặt què chân mày đem đi đấu giá đó!!!!"
__________________________
Sơ: Coi như chap này nghỉ giải lao giữa giờ ???? các tình iu ngụ ngon nhaa
_______________
Một năm sau.
"À, thằng Vinh nay đi phỏng vấn n--"
"Tôi rất nhớ em."
Ngay tại sân bay, thằng Toàn to như con tinh tinh vương ôm chầm lấy tôi.
Bất cứ thằng đàn ông trưởng thành nào rơi vào hoàn cảnh như tôi bấy giờ cũng ít nhiều cảm thấy thế giới này to lớn đến lạ. Sao mà mình nhỏ bé thế.
"Có gì về nói, bỏ ra đã." - Tôi vỗ lưng thằng Toàn bùm bụp như đánh bao cát.
Tên tuổi thằng Toàn giờ cũng có chút tiếng tăm nên giờ xuất hiện chỗ công cộng là cứ phải kín mít. Ngặt nỗi cái ngoại hình nổi bần bật khiến nó cố che giấu cũng bằng thừa, fan vẫn nhanh chóng đánh hơi ra idol sân cỏ nhà mình mà vây vào ùn ùn.
Tôi đành nấp đằng sau bóng lưng to lớn của thằng Toàn để chống bị lũ lụt cuốn trôi, ngón tay tôi nơm nớp nắm lấy góc áo của nó. Tinh tinh vương cũng nhận ra điều đó nên cũng gấp rút nhận hoa, kí tặng fan rồi cắp theo tôi vọt chạy lẹ.
Vì bắt cuốc xe ôm grab đến đây nên giờ tôi tính gọi taxi chở cả hai về cho tiện.
"Anh sắp đến chưa? Em đang ở cổng rồi, mặc đồ đen."
Tôi thấy thằng Toàn nói chuyện điện thoại với ai đó một lát, lát sau đã có có cái biệt thự di động dừng ngay trước mặt hai đứa rồi.
"Cái thằng này về mà không báo anh sớm hơn, bạn chú à? Lên xe đi." - Người trong xe hạ kính xuống nói ra.
Xịn nhờ, tôi ngồi cũng nhiều xe sang rồi nhưng đây là lần đầu được tận mắt cảm nhận nội thất xịn sò bậc nhất bên trong con Maybach trong truyền thuyết là gì.
Anh gì ơi, anh làm gì thế, chắc buôn mai thúy nên mới giàu vậy nhờ.
Xe dừng trước dãy trọ của tôi, tôi bước ra ngoài rồi mà vẫn lưu luyến không thôi chuyến xe bạc tỷ ngắn ngủi vừa rồi.
"Thích không?" - Thằng Toàn phì cười trước cái bản mặt trầm trồ của tôi mà hỏi.
"Thích thì cũng có phải xe của mình đâu..." - Tôi bĩu môi tiếc rẻ.
"Hâm lắm. Xe của tôi thì cũng là xe của em mà." - Rất "bố đường" thở một câu như thế mà kéo tôi lại hôn hôn lên cái môi mỏ vịt của tôi.
Hóa ra cái biệt thự di động đó của bé Tòn thiệt, tôi biết chuyện mới té ngửa.
Bụng định hỏi buôn mai thúy giàu nhanh thế cơ à, còn thiếu chân nào không để tôi nộp đơn nghỉ việc để gia nhập vội chứ cái ngành IT tổn thọ lắm rồi. Nhưng lại thôi, nó đá liền mấy giải cho đội gì gì bên Nhật bổn rồi còn được cúp vô địch thì lắm tiền thế là đúng rồi.
Chưa kể về nước còn nhận được đống lời mời quảng cáo cho nhãn hàng ABC rồi sàn điện tử X nào đó nữa.
Đang mân mê cái chìa khóa xe thì thằng Toàn đột nhiên hỏi tôi.
"Em có bằng lái ô tô chưa?"
"Mới thi đỗ òi."
"Giỏi quá." - Bố đường chính hiệu lại xoa đầu tôi. - "Thế em giữ luôn đi, bao giờ có bằng thì cứ mang ra mà dùng."
Thích thế nhờ.
Nhưng thôi nhé, thân tôi nuôi còn chưa xong sao nuôi nổi cái biệt thự di động này. Rồi lỡ ra đường lấn cấn gì thì đền ốm.
"À, tao bật trước bình nóng lạnh rồi đó, tắm đi rồi đi ăn."
Đáng lẽ ra tối nay thằng Toàn sẽ về ăn mừng với gia đình họ hàng nhưng nó lại xạo ke là chuyến bay bị delay nên để hôm sau, còn nó muốn dành thời gian với tôi trước.
"Hay thật..."
"Ngon mà, ăn đi, ăn đi."
"Ừ thì, bạn trai vừa từ Nhật Bản về nước mà em lại dắt đi ăn sushi thì cũng đáo để thật."
Nghe bé Tòn nói thì tôi mới nhận ra điều này, mấy năm bên đó chắc nó cũng ăn chán ăn chê rồi ấy chứ.
"Thế đi quán khác nhá."
"Không sao. Em thích là được."
Đúng là ra nước ngoài xong về thấy thành thục thêm mấy lần, thằng Toàn lấc ca lấc cấc ngày nào giờ cũng ra dáng đá đì lắm rồi. Không quen nhau chắc nó chỉ cần mặc âu phục, cầm trượng ngồi vắt chéo chân là tôi tự động quỳ rạp xuống xin bao nuôi ấy chứ.
"Em nghỉ việc đi."
Cái mồm tôi vẫn nhồm nhoàm nhai sashimi nhưng cái mắt lại trợn ngược lên.
"Tôi nuôi em. Cái nghề này không đáng. Em nghĩ kĩ đi." - Thằng Toàn nghiêm nghị đan hai tay lại mà nói với tôi.
"Khụ khụ, đậu má mắc gì tao phải bỏ."
"Tôi hiểu em gắn bó với nghề nhưng hủy hoại sức khỏe như thế..."
Chết tiệt, khi không nó lại khuyên tôi bỏ việc.
Quan trọng là tôi đang làm chuyên viên bảo mật của công ty an ninh mạng ạ!!! Là hacker mũ trắng hàng thật đấy!! Mà nghe cu cậu nói cứ như thể tôi làm đ* không bằng!! Một thằng đ* yêu nghề là đằng khác!!
Nực cười, muốn nuôi tôi sao? Nó nghĩ nó là ai? Tôi cần nó nuôi à?
Cần chứ. Nuôi lẹ coi. Mua được con xe mấy chục tỉ thế thì nuôi tôi dễ không ấy mà.
Ăn uống xong xuôi về trọ thì trúng luôn cái tuyến đường tắc kinh khủng, đã thế đèn đỏ còn 100 giây thì chịu.
"Em thử tra map đường từ đây ra Hồ Tây xem nào."
"Sao thế. Hồ Tây có cái vẹo gì đâu."
"Thì thử..." - Thằng Toàn ngoảnh mặt sang hướng khác rồi chậm chạp nói tiếp. - "Nhún nhẩy một chút."
Được lắm.
Ra đây là động cơ mua Mercedes-Maybach của cầu thủ Quang Toàn - Đệ tử chân truyền của cầu thủ cùng tên đệm nào đó.
Ơ mà nghe cũng kíƈɦ ŧɦíƈɦ thật đó, nhưng mà để đến lúc quả mặt ahegao của mình bị bế lên trang đầu hàng loạt mấy tờ báo thì đừng hỏi vì sao nước biển lại mặn. Chơi gay giấu diếm như mèo giấu cứt, đùng cái sẽ gầy trong xế hộp thì cả nước biết.
Để đến lúc tôi thực hiện xong hết quy trình dưỡng thể trước khi đi ngủ rồi mà thằng Toàn vẫn ngồi chình ình trên giường.
"Không về luôn à?"
"Có ai như em không, vừa gặp đã muốn đuổi rồi. Mất công tôi nhớ em chẳng ngủ được đêm nào."
Tôi cười nhạt hờ hờ mấy cái.
"Nhật nó có sản xuất dầu đâu mà sao ở bên đấy xong cái mồm nói phét nghe mượt thế."
Thằng Toàn đi tới bế bổng tôi lên, không động tác thừa đè ngửa tôi lên giường rồi lột trần bộ đồ ngủ tôi mới mua hôm qua ra. May nó không xé như trong truyện chứ nó dám xé áo tôi là tôi xé xác nó ra, bộ này bọn Muji bán đắt ói ỉa.
"Em gầy lắm đó." - Toàn papa giam tôi trong vòng tay lực lưỡng mà than thở. - "Ráng ăn uống vào chứ."
Trông cái bắp tay, bắp chân của cầu thủ chuyên nghiệp to gấp ba lần tôi, tôi cũng chỉ biết thở dài. Haiz, miệng lưỡi bọn thú ăn thịt, tôi mà không mảnh khảnh xinh trai thế này thì còn khướt chúng nó thèm xơi.
Hệt như âu yếm con mèo nhỏ không có sức phản kháng, tay thằng Toàn sờ loạn khắp thân thể tôi.
"Đáng yêu quá. Chỉ muốn nuốt sống em vào bụng."
"Kinh vãi. Mày bắt đầu bệnh giống hai thằng kia rồi đấy."
"Không cho em nhắc đến thằng khác."
Nói rồi Toàn papa áp tay lên má tôi, bàn tay to lớn tương phản rõ ràng với gương mặt nhỏ nhắn của tôi nhưng lại rất dè dặt, cẩn trọng. Tầm mắt hai đứa chạm nhau, ánh đèn ngủ mập mờ cũng không thể giấu hết được cái nhìn chất đầy [email protected] muốn của con thú dữ.
Tim tôi như vang lên cả tiếng đập thình thịch để cảnh báo bản thân rằng nguy hiểm đang cận kề.
"Hôn tôi."
Đôi mi khẽ nhắm, đôi môi khẽ hé để đón nhận cái hôn đã lâu tôi chưa được nếm. Cái lưỡi nóng rực ấy khéo léo đem theo ngọt ngào tan chảy khắp khoang miệng tôi, để tôi trầm mê hệt như con ong sẵn sàng chết chìm trong bể mật.
Hơi thở nam tính mạnh mẽ lan ra khắp cơ thể tôi, từng nơi đôi môi kia lướt qua đều in lên từng dấu hôn đỏ rượu. Thằng Toàn lúc này hệt như con thú hoang dã tham lam muốn chiếm đóng toàn bộ thân thể của tôi, muốn biến tôi trở thành lãnh thổ riêng mình.
"Tôi nhớ em muốn phát điên, muốn yêu em đến chết."
"Ê nghe giống ông nào đi du lịch nhắn tin nhớ vợ xong mua dâʍ bị bắt vãi."
"..."
Từng nhịp ra vào vẫn rất thô bạo, khó trách, vì du͙ƈ vọиɠ lẫn con quái thú size XXL kia quá mức khủng bố. Cảm giác như phía sau sẽ bị xé toạc ra mất thôi, đau đớn xen lẫn suиɠ sướиɠ, hai tay của tôi chỉ biết cào loạn lên bờ vai vạm vỡ kia cùng khuôn miệng không kiềm được tiếng rêи ɾỉ không thành tiếng.
"Hữu của tôi, chỉ có tôi mới có thể khiến em "sưng bụng" được thôi." - Thằng Toàn cười ngạo nghễ một tiếng rồi chậm lại sờ lên vùng bụng hơi gồ lên của tôi.
Khϊếp hồn, nói cái gì nghe nốn lừng thật sự.
Sau hiệp một căng thẳng, sang đến hiệp sau, thằng Toàn để tôi tự cưỡi ngựa tự chơi cho nó xem.
Ồ quao, không thể tin được là tôi nhét vừa cái thứ này vào trong được. Nãy nghe thằng Toàn nói thế nên lúc nhấp lên nhấp xuống tôi vẫn luôn để ý đến cái bụng như bị đút ăn no sắp trướng lên của mình.
"Mệt quá..."
Xong hiệp hai, đang định nằm chết ngắc thì thằng Toàn lại dựng tôi lên, vì phía sau đã bị hành hạ đến không khép nổi nên cây hàng nóng kia dễ dàng đâm sâu vào trong tôi lần nữa.
"Thôi mà...." - Tôi yếu ớt rơi nước mắt xin dừng cuộc chơi.
"Tôi chỉ muốn Hữu tin rằng tôi rất yêu em."
"Tin!! Tao tin mà!! Huhuhu!!!"
Chiếc giường lại rung chuyển dữ dội như chịu trận động đất mạnh 9,5 độ richter đi kèm sóng thần, sang lần này suиɠ sướиɠ đâu không thấy, tôi chỉ thấy tinh lực toàn thân như bị cái xe tải cán cho dẹp lép như con tép khô vậy.
"Yêu thương" đi qua để lại chiếc giường sặc mùi tϊиɦ ɖϊƈh͙ cùng thân thể rã rời, xụi lơ như vừa trải qua trận gangbang căng cực của chàng trai trẻ đáng thương.
Thằng Toàn vừa tắm cho tôi vừa nghe tôi chửi hay như hát mà thấy nó vui vẻ hưởng thụ gì đâu.
"Chắc mai bố mày đi ỉa không cần rặn."
"..."
"Cười nữa tao chặt què chân mày đem đi đấu giá đó!!!!"
__________________________
Sơ: Coi như chap này nghỉ giải lao giữa giờ ???? các tình iu ngụ ngon nhaa
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.