Chương 25
Trúc Diệc Tâm
30/08/2021
Lúc ban đầu Lâm Dịch khá mờ nhạt, diễn qua mấy vai không lớn không nhỏ, fans cũng có nhưng không nhiều lắm. Mới đầu nổi lên là bởi vì cậu ta nói chuyện thay Diệp Bạch, sau khi xoay chuyển lại hình tượng vô cùng có năng lượng tích cực. Khiến đông đảo fans chú ý đến cậu ta, đồng thời, cũng cảm thấy bộ dạng của ngôi sao trẻ này không tồi, kỹ năng diễn xuất tạm được.
Một phần này đều hướng đến nhân phẩm, nếu nói bị kỹ năng diễn xuất của Lâm Dịch thuyết phục, vậy thì hoàn toàn không có.
Bởi vậy…
Chỉ cần làm chút văn vẻ ở phương diện nhân phẩm, các fans rất nhanh sẽ bỏ đi. Mà lần này tuôn ra chính là việc cậu ta đổi người đại diện, có người chỉ trích cậu ta nổi rồi nên vứt bỏ người đại diện lúc đầu. Khắp nơi đều là cái gì mà nhân phẩm thấp kém, trước đó là bởi vì trong lòng biết sự tình sẽ xoay chuyển nên mới lên tiếng, căn bản không phải đứng ra nói vì bạn bè.
Diệp Bạch nhìn lướt qua là biết, đây là có người chủ đạo.
Sau đó hắn tùy tiện gọi một con quỷ du đãng ở trong bệnh viện, để đối phương tra xem địa chỉ IP của người đầu tiên phát tin. Đối phương có che lấp, nhưng ai có thể nghĩ đến có người sẽ dùng quỷ để phá giải, thế gian có hacker cao tới đâu quả nhiên cũng không ngăn cản được cước bộ của quỷ, bởi vậy dễ dàng tra ra thân phận của đối phương.
Diệp Bạch nghe báo cáo xong thì sững sờ một lúc.
Không ngờ là Khương Phi.
Gần đây sự tình tương đối nhiều, hắn lại quên mất ảnh đế này. Mà đối phương hiển nhiên sống cũng không tốt, bởi vì các fans không dễ quên giống Diệp Bạch, bọn họ công kích chửi mắng trào phúng. Thậm chí nếu không bởi vì ở chung cư tương đối xa hoa, cũng sẽ xuất hiện tình huống bị ngăn cửa không thể quay về nhà giống nguyên chủ lúc trước.
Nhưng cho dù như thế, sự nghiệp diễn của anh ta lại gặp phải xung kích rất lớn.
Khi đó Tinh Huy vì vãn hồi giá cổ phiếu đã huỷ bỏ hiệp ước với anh ta, đương nhiên dù không giải trừ thì trong thời gian ngắn anh ta cũng đừng mong tìm được phim để quay. Hơn nữa là do chính bản thân anh ta biến mình thành như vậy, đối phương không muốn anh ta bồi thường tiền thì quên đi, tự nhiên không có khả năng cho anh ta. Mà tiền kiếm được nhờ quay phim tuy không ít, nhưng anh ta lại luôn tiêu rất nhiều.
Tóm lại, quỷ du đãng bệnh viện tổng kết: “Hàng này tạm thời vẫn ăn được cơm tiệm.”
Nhưng hiển nhiên không có khả năng luôn được ăn, không có tiền thu, cho dù có gởi ngân hàng cũng không dùng được bao lâu. Mà bây giờ đương nhiên không có khả năng có người dùng anh ta để quay phim, những việc khác anh ta lại không làm, quan trọng nhất là anh ta còn đánh bạc. Trước kia còn có thể nói là đánh bạc nhỏ, tuy thua không ít, nhưng anh ta kiếm được cũng nhiều.
Còn hiện tại…
Bởi vì tâm tình không tốt Khương Phi dần dần nghiện đánh bạc, lại không còn nhiều tài chính để cung.
Ngày trước quỷ du đãng bệnh viện chỉ là tiểu thị dân[1], cơm tiệm trong miệng nó là cái loại một bữa cơm hai món rau một phần gạo mấy chục đồng, bởi vậy có thể thấy được Khương Phi đã sống nghèo túng đến mức nào. Mà vừa khéo lúc này, anh ta phát hiện trên mạng thậm chí có người kêu để Diệp Bạch đi quay phim, bọn họ nhất định sẽ xem, tự nhiên tức giận không thôi.
Lại xem Lâm Dịch lúc trước anh ta nhìn thôi cũng thấy chướng mắt, tên ngốc không biết ôm đùi đó lại cũng nổi lên.
Ở giới giải trí nhiều năm, Khương Phi tự nhiên có thể dễ dàng nhìn ra mấu chốt trong đó, bởi vậy vào một ngày nào đó gặp phải người đại diện trước kia của Lâm Dịch thì ánh mắt phát sáng nổi lên chủ ý. Vì thế hai người ăn nhịp với nhau, vừa bắt đầu đã vào đề, nói cái gì cũng muốn khiến Lâm Dịch ngã thảm hơn anh ta, vì thế mới thành bộ dáng ngày hôm nay.
Nhưng sự thật lại không hoàn toàn giống như Khương Phi nghĩ.
Người đại diện của Lâm Dịch vẫn muốn mang Lâm Dịch lần nữa, dù sao tên nhóc này luôn lanh lợi không gây chuyện, bình thường gọi anh dài anh ngắn, bưng trà rót nước cũng cố gắng chịu khó. Bởi vậy sau đó anh ta gọi một cuộc điện thoại cho Lâm Dịch, tỏ vẻ: “Chỉ cần cậu tiếp tục để cho tôi mang cậu, chúng ta ra mặt nói rõ đó chỉ là một hiểu lầm…”
Lâm Dịch không nói hai lời cúp điện thoại.
Người đại diện đương nhiệm đang tận chức tận trách quan hệ xã hội giúp cậu ta, Diệp Bạch bên này cũng không chút hoang mang, gọi điện thoại cho người đại diện kia, phát phần ghi âm.
Bản thân lại đăng lên weibo một lần.
Một câu ‘Người đang làm, trời đang nhìn, làm người đều chỉ cần chút mặt mũi?’ lúc trước hắn phát đã bị bạn mạng chuyển điên rồi, lần này lại vẫn chỉ có một câu đơn giản như vậy.
“Nếu anh đã vứt bỏ trước, vậy xin làm con ngựa tốt được không?”
Đám fans đều nghi hoặc đây là ý gì.
Sau đó phát hiện phía dưới có một file âm thanh, bấm vào mở ra chính là cuộc gọi ngày đó người đại diện gọi cho Diệp Bạch. Giọng điệu cực kỳ không tốt, cực kỳ ghét bỏ, còn trách hắn liên luỵ đến Lâm Dịch. Nhưng quan trọng nhất là lời nói oán giận như lẽ đương nhiên bảo muốn bỏ Lâm Dịch, cũng ám chỉ tất cả chuyện này đều do Diệp Bạch làm hại.
“Diệp đại đại thật sự có tài, cuối cùng tôi cũng xem hiểu câu nói kia rồi.”
“Lầu trên +1, ngựa tốt không ăn lại cỏ, cái người đại diện gì kia, xin chạy đi tìm nghệ sĩ nghe lời trong miệng anh đi, đừng gây hại cho bạn tốt nước X chúng tôi.”
“Lầu trên +10086”
“Thì ra vào lúc chúng ta không biết, Lâm Dịch phát biểu câu kia còn bị người đại diện ngăn cản, ngẫm lại khi đó có một bài weibo bị xóa, có phải do người đại diện đó làm không?”
Lập tức có một đống người tỏ vẻ đồng ý.
Bọn họ đều cho rằng có thể là Lâm Dịch cảm thấy một lần không đủ sâu sắc, không đủ sắc bén, hiện tại nghĩ lại có khả năng căn bản không phải do chính người ta xóa. Lập tức ôm lấy đồng tình rất lớn đối với Lâm Dịch, còn người đại diện nào đó lại bị phun cực thảm, tất cả mọi người cảm thấy anh ta bởi vì tư tâm của mình, suýt nữa cản trở bạn tốt nước X sinh ra.
Lâm Dịch biến thành người gánh vác áp lực giúp bạn bè, lúc trước cảm thấy nhân phẩm cậu ta không tốt làm màu đều biểu thị bản thân sai rồi.
“Anh có thể không làm, nhưng xin đừng ngăn cản người khác.”
Những lời này một khi phát ra, lập tức bị chia sẻ vô số lần, sau đó lại thêm đủ loại câu khác nhau xuất hiện.
Anh có thể cảm thấy những người mượn anh lộ phí về nhà là kẻ lừa đảo, nhưng xin đừng ngăn cản thiện tâm của những người khác, dù sao cũng rất có khả năng, bọn họ thực sự đánh mất ví.
Đương nhiên, nếu trước đó anh nhiều lần chứng kiến người này làm như vậy, xin đừng thương tiếc gì vạch trần anh ta, chúng tôi ủng hộ anh.
Anh có thể không đỡ ông cụ bị té ngã ở ven đường, nhưng xin đừng cảm thấy như vậy có khả năng bị lừa gạt mà ngăn cản người khác, nếu thiện lương, anh có thể dùng di động chụp lại toàn bộ lấy làm bằng chứng.
Dù sao, có thể ông cụ thật sự cần trợ giúp, thiện tâm nhất thời của anh sẽ cứu một sinh mệnh.
…
Đủ loại như thế, không bàn luận từng việc, nhưng weibo của Lâm Dịch cũng không hoàn toàn yên tĩnh trở lại. Có một số người cảm thấy Diệp Bạch có lòng quá tiểu nhân, việc này nói không chừng là ai tuôn ra, không nhất định là người đại diện kia. Lời này vẫn chiếm được một số người tán thành, nhưng còn chưa hoàn toàn truyền ra, đã bị một đoạn ghi âm đánh mặt.
Đó là một người đi đường phát.
Người đi đường này kể, lúc đầu khi ăn cơm nhìn thấy tiền ảnh đế Khương Phi, tương đối tò mò nên đặc biệt ngồi gần đó, sau đó thì nghe được những việc này, may mà ghi âm lại.
Bên trong là Khương Phi và người đại diện thương lượng hắc Lâm Dịch như thế nào.
Một phần này chính là Diệp Bạch ném cho người đại diện mới, đối phương dù sao cũng ở trong vòng luẩn quẩn này, hiểu được thứ này phát lúc nào, biên soạn nguồn gốc ra sao mới có thể tạo ra được hiệu quả tốt nhất. Mà hắn lấy được từ nơi nào, đương nhiên không phải sau này mới thu, mà là trực tiếp tạo hình ảnh trong đầu, tựa như lúc trước cho Mục Uyển xem tấm hình kia.
Kể từ đó… Mọi người tiếp tục không còn lời nào để nói.
Bọn họ sôi nổi tỏ vẻ Lâm Dịch rất đáng thương, có một người đại diện lòng dạ hiểm độc như vậy. Fans cậu ta tăng nhanh đồng thời cũng càng thêm chấp nhận cậu ta hơn trước. Mà Diệp Bạch bởi vì hai câu weibo kia cũng thường xuyên bị người chú ý, không ngừng có người nhắc đến hắn có thể đi làm diễn viên, giá trị nhan sắc cao lại có tài, bọn họ rất chờ mong đối phương đi diễn kịch.
Lâm Dịch cũng nhắc qua với hắn về chuyện này.
Diệp Bạch lắc đầu tỏ vẻ không có hứng thú, Diệp đại tiên luôn sống rất tùy ý, sao có thể chịu được phần khổ này, vạn nhất để cho hắn diễn một nhân vật ngày trước bị ức hiếp, hắn sẽ nhịn không được xé người.
Lâm Dịch khó hiểu, “Trước đó ông còn thấy rất hứng thú mà.”
“…” Diệp Bạch không nói gì nhìn cậu ta, “Lúc trước cảm thấy hứng thú là cảm thấy có rất nhiều tiền.”
Quả thật, nguyên chủ đối với giới giải trí cũng không có yêu thích gì, cậu sở dĩ do dự là bởi vì trong ấn tượng diễn viên kiếm được rất nhiều. Hiện tại thay đổi thành Diệp Bạch, hắn tự nhiên có biện pháp khác để kiếm tiền, đương nhiên không cần phải nhảy vào vòng luẩn quẩn đó nữa.
Người đại diện kia đã bị hủy.
Khương Phi cũng bị gánh chịu thịt người của quần chúng.
Cái này cũng chưa xong, rất nhanh đã có người phát hiện ra Khương Phi lại đánh bạc, còn nợ một khoản lớn. Gần như không cần Diệp Bạch động thủ, vị tiền ảnh đế này đã tự chơi mình xong rồi. Mượn vay nặng lãi? Là người ai cũng biết đó là một động tối, còn mượn của một dân cờ bạc, vậy càng không trong sạch.
Cứ gây sức ép như vậy lại qua thời gian vài ngày.
Cố Chiêu còn không tỉnh lại, Khâu Tử Húc lo lắng không thôi, nhưng mỗi lần chứng kiến vẻ mặt bình tĩnh của Diệp Bạch thì lại an tâm xuống. Đối phương vẫn luôn ở trong phòng bệnh không rời đi, nhưng cũng không nhàn rỗi, người đại diện dưới tay anh ta đã nói, ghi âm kia vẫn do Diệp Bạch phát. Trong nháy mắt Khâu Tử Húc còn cho rằng người này thật sự là thám tử tư, lắc đầu vội vàng vứt bỏ ý tưởng này.
Anh ta cũng không muốn lại bị đề cử thuốc bổ não.
Vốn là vấn đề mà một người xử lý thì rất khó khăn, vào chỗ Diệp Bạch lại giống như cái gì cũng không phải, Khâu Tử Húc thậm chí cảm thấy ngay cả đầu óc anh ta cũng không cần mang, cứ làm theo là được.
Nhìn xem…
Cố Chiêu hoàn toàn không có dấu hiệu muốn tỉnh, lại khiến một nhà Cố Như Hưng cho rằng đối phương đang âm mưu đưa bọn họ tiến vào ngục giam thế nào.
Ngay cả những người bên ngoài đó, cũng chỉ đoán là thương thế quá nặng mới không ra viện, thậm chí còn có người đoán là khuôn mặt bị hủy, cho nên mới không muốn gặp người, cả ngày phái bảo tiêu coi chừng.
Ngày hôm đó Khâu Tử Húc theo thường lệ lại đây lấy văn kiện, sau đó…
Trong phòng Cố Chiêu đang bị Diệp Bạch ‘bồi giường’ đè nặng, đối phương ngủ đến bất tỉnh nhân sự, thỉnh thoảng còn thỏa mãn cọ cọ. Tình cảnh này Khâu đại thiếu gia đã thấy rất nhiều lần, lúc phát hiện Diệp Bạch đang ngủ cũng có thể thần kỳ tránh đi vết thương mới không quản nữa, nhưng hiện tại… Cố Chiêu rõ ràng đã tỉnh, hơn nữa một bàn tay đang cầm một cái điện thoại di động lên xem.
Đây không phải là… di động của Diệp Bạch à?
Một phần này đều hướng đến nhân phẩm, nếu nói bị kỹ năng diễn xuất của Lâm Dịch thuyết phục, vậy thì hoàn toàn không có.
Bởi vậy…
Chỉ cần làm chút văn vẻ ở phương diện nhân phẩm, các fans rất nhanh sẽ bỏ đi. Mà lần này tuôn ra chính là việc cậu ta đổi người đại diện, có người chỉ trích cậu ta nổi rồi nên vứt bỏ người đại diện lúc đầu. Khắp nơi đều là cái gì mà nhân phẩm thấp kém, trước đó là bởi vì trong lòng biết sự tình sẽ xoay chuyển nên mới lên tiếng, căn bản không phải đứng ra nói vì bạn bè.
Diệp Bạch nhìn lướt qua là biết, đây là có người chủ đạo.
Sau đó hắn tùy tiện gọi một con quỷ du đãng ở trong bệnh viện, để đối phương tra xem địa chỉ IP của người đầu tiên phát tin. Đối phương có che lấp, nhưng ai có thể nghĩ đến có người sẽ dùng quỷ để phá giải, thế gian có hacker cao tới đâu quả nhiên cũng không ngăn cản được cước bộ của quỷ, bởi vậy dễ dàng tra ra thân phận của đối phương.
Diệp Bạch nghe báo cáo xong thì sững sờ một lúc.
Không ngờ là Khương Phi.
Gần đây sự tình tương đối nhiều, hắn lại quên mất ảnh đế này. Mà đối phương hiển nhiên sống cũng không tốt, bởi vì các fans không dễ quên giống Diệp Bạch, bọn họ công kích chửi mắng trào phúng. Thậm chí nếu không bởi vì ở chung cư tương đối xa hoa, cũng sẽ xuất hiện tình huống bị ngăn cửa không thể quay về nhà giống nguyên chủ lúc trước.
Nhưng cho dù như thế, sự nghiệp diễn của anh ta lại gặp phải xung kích rất lớn.
Khi đó Tinh Huy vì vãn hồi giá cổ phiếu đã huỷ bỏ hiệp ước với anh ta, đương nhiên dù không giải trừ thì trong thời gian ngắn anh ta cũng đừng mong tìm được phim để quay. Hơn nữa là do chính bản thân anh ta biến mình thành như vậy, đối phương không muốn anh ta bồi thường tiền thì quên đi, tự nhiên không có khả năng cho anh ta. Mà tiền kiếm được nhờ quay phim tuy không ít, nhưng anh ta lại luôn tiêu rất nhiều.
Tóm lại, quỷ du đãng bệnh viện tổng kết: “Hàng này tạm thời vẫn ăn được cơm tiệm.”
Nhưng hiển nhiên không có khả năng luôn được ăn, không có tiền thu, cho dù có gởi ngân hàng cũng không dùng được bao lâu. Mà bây giờ đương nhiên không có khả năng có người dùng anh ta để quay phim, những việc khác anh ta lại không làm, quan trọng nhất là anh ta còn đánh bạc. Trước kia còn có thể nói là đánh bạc nhỏ, tuy thua không ít, nhưng anh ta kiếm được cũng nhiều.
Còn hiện tại…
Bởi vì tâm tình không tốt Khương Phi dần dần nghiện đánh bạc, lại không còn nhiều tài chính để cung.
Ngày trước quỷ du đãng bệnh viện chỉ là tiểu thị dân[1], cơm tiệm trong miệng nó là cái loại một bữa cơm hai món rau một phần gạo mấy chục đồng, bởi vậy có thể thấy được Khương Phi đã sống nghèo túng đến mức nào. Mà vừa khéo lúc này, anh ta phát hiện trên mạng thậm chí có người kêu để Diệp Bạch đi quay phim, bọn họ nhất định sẽ xem, tự nhiên tức giận không thôi.
Lại xem Lâm Dịch lúc trước anh ta nhìn thôi cũng thấy chướng mắt, tên ngốc không biết ôm đùi đó lại cũng nổi lên.
Ở giới giải trí nhiều năm, Khương Phi tự nhiên có thể dễ dàng nhìn ra mấu chốt trong đó, bởi vậy vào một ngày nào đó gặp phải người đại diện trước kia của Lâm Dịch thì ánh mắt phát sáng nổi lên chủ ý. Vì thế hai người ăn nhịp với nhau, vừa bắt đầu đã vào đề, nói cái gì cũng muốn khiến Lâm Dịch ngã thảm hơn anh ta, vì thế mới thành bộ dáng ngày hôm nay.
Nhưng sự thật lại không hoàn toàn giống như Khương Phi nghĩ.
Người đại diện của Lâm Dịch vẫn muốn mang Lâm Dịch lần nữa, dù sao tên nhóc này luôn lanh lợi không gây chuyện, bình thường gọi anh dài anh ngắn, bưng trà rót nước cũng cố gắng chịu khó. Bởi vậy sau đó anh ta gọi một cuộc điện thoại cho Lâm Dịch, tỏ vẻ: “Chỉ cần cậu tiếp tục để cho tôi mang cậu, chúng ta ra mặt nói rõ đó chỉ là một hiểu lầm…”
Lâm Dịch không nói hai lời cúp điện thoại.
Người đại diện đương nhiệm đang tận chức tận trách quan hệ xã hội giúp cậu ta, Diệp Bạch bên này cũng không chút hoang mang, gọi điện thoại cho người đại diện kia, phát phần ghi âm.
Bản thân lại đăng lên weibo một lần.
Một câu ‘Người đang làm, trời đang nhìn, làm người đều chỉ cần chút mặt mũi?’ lúc trước hắn phát đã bị bạn mạng chuyển điên rồi, lần này lại vẫn chỉ có một câu đơn giản như vậy.
“Nếu anh đã vứt bỏ trước, vậy xin làm con ngựa tốt được không?”
Đám fans đều nghi hoặc đây là ý gì.
Sau đó phát hiện phía dưới có một file âm thanh, bấm vào mở ra chính là cuộc gọi ngày đó người đại diện gọi cho Diệp Bạch. Giọng điệu cực kỳ không tốt, cực kỳ ghét bỏ, còn trách hắn liên luỵ đến Lâm Dịch. Nhưng quan trọng nhất là lời nói oán giận như lẽ đương nhiên bảo muốn bỏ Lâm Dịch, cũng ám chỉ tất cả chuyện này đều do Diệp Bạch làm hại.
“Diệp đại đại thật sự có tài, cuối cùng tôi cũng xem hiểu câu nói kia rồi.”
“Lầu trên +1, ngựa tốt không ăn lại cỏ, cái người đại diện gì kia, xin chạy đi tìm nghệ sĩ nghe lời trong miệng anh đi, đừng gây hại cho bạn tốt nước X chúng tôi.”
“Lầu trên +10086”
“Thì ra vào lúc chúng ta không biết, Lâm Dịch phát biểu câu kia còn bị người đại diện ngăn cản, ngẫm lại khi đó có một bài weibo bị xóa, có phải do người đại diện đó làm không?”
Lập tức có một đống người tỏ vẻ đồng ý.
Bọn họ đều cho rằng có thể là Lâm Dịch cảm thấy một lần không đủ sâu sắc, không đủ sắc bén, hiện tại nghĩ lại có khả năng căn bản không phải do chính người ta xóa. Lập tức ôm lấy đồng tình rất lớn đối với Lâm Dịch, còn người đại diện nào đó lại bị phun cực thảm, tất cả mọi người cảm thấy anh ta bởi vì tư tâm của mình, suýt nữa cản trở bạn tốt nước X sinh ra.
Lâm Dịch biến thành người gánh vác áp lực giúp bạn bè, lúc trước cảm thấy nhân phẩm cậu ta không tốt làm màu đều biểu thị bản thân sai rồi.
“Anh có thể không làm, nhưng xin đừng ngăn cản người khác.”
Những lời này một khi phát ra, lập tức bị chia sẻ vô số lần, sau đó lại thêm đủ loại câu khác nhau xuất hiện.
Anh có thể cảm thấy những người mượn anh lộ phí về nhà là kẻ lừa đảo, nhưng xin đừng ngăn cản thiện tâm của những người khác, dù sao cũng rất có khả năng, bọn họ thực sự đánh mất ví.
Đương nhiên, nếu trước đó anh nhiều lần chứng kiến người này làm như vậy, xin đừng thương tiếc gì vạch trần anh ta, chúng tôi ủng hộ anh.
Anh có thể không đỡ ông cụ bị té ngã ở ven đường, nhưng xin đừng cảm thấy như vậy có khả năng bị lừa gạt mà ngăn cản người khác, nếu thiện lương, anh có thể dùng di động chụp lại toàn bộ lấy làm bằng chứng.
Dù sao, có thể ông cụ thật sự cần trợ giúp, thiện tâm nhất thời của anh sẽ cứu một sinh mệnh.
…
Đủ loại như thế, không bàn luận từng việc, nhưng weibo của Lâm Dịch cũng không hoàn toàn yên tĩnh trở lại. Có một số người cảm thấy Diệp Bạch có lòng quá tiểu nhân, việc này nói không chừng là ai tuôn ra, không nhất định là người đại diện kia. Lời này vẫn chiếm được một số người tán thành, nhưng còn chưa hoàn toàn truyền ra, đã bị một đoạn ghi âm đánh mặt.
Đó là một người đi đường phát.
Người đi đường này kể, lúc đầu khi ăn cơm nhìn thấy tiền ảnh đế Khương Phi, tương đối tò mò nên đặc biệt ngồi gần đó, sau đó thì nghe được những việc này, may mà ghi âm lại.
Bên trong là Khương Phi và người đại diện thương lượng hắc Lâm Dịch như thế nào.
Một phần này chính là Diệp Bạch ném cho người đại diện mới, đối phương dù sao cũng ở trong vòng luẩn quẩn này, hiểu được thứ này phát lúc nào, biên soạn nguồn gốc ra sao mới có thể tạo ra được hiệu quả tốt nhất. Mà hắn lấy được từ nơi nào, đương nhiên không phải sau này mới thu, mà là trực tiếp tạo hình ảnh trong đầu, tựa như lúc trước cho Mục Uyển xem tấm hình kia.
Kể từ đó… Mọi người tiếp tục không còn lời nào để nói.
Bọn họ sôi nổi tỏ vẻ Lâm Dịch rất đáng thương, có một người đại diện lòng dạ hiểm độc như vậy. Fans cậu ta tăng nhanh đồng thời cũng càng thêm chấp nhận cậu ta hơn trước. Mà Diệp Bạch bởi vì hai câu weibo kia cũng thường xuyên bị người chú ý, không ngừng có người nhắc đến hắn có thể đi làm diễn viên, giá trị nhan sắc cao lại có tài, bọn họ rất chờ mong đối phương đi diễn kịch.
Lâm Dịch cũng nhắc qua với hắn về chuyện này.
Diệp Bạch lắc đầu tỏ vẻ không có hứng thú, Diệp đại tiên luôn sống rất tùy ý, sao có thể chịu được phần khổ này, vạn nhất để cho hắn diễn một nhân vật ngày trước bị ức hiếp, hắn sẽ nhịn không được xé người.
Lâm Dịch khó hiểu, “Trước đó ông còn thấy rất hứng thú mà.”
“…” Diệp Bạch không nói gì nhìn cậu ta, “Lúc trước cảm thấy hứng thú là cảm thấy có rất nhiều tiền.”
Quả thật, nguyên chủ đối với giới giải trí cũng không có yêu thích gì, cậu sở dĩ do dự là bởi vì trong ấn tượng diễn viên kiếm được rất nhiều. Hiện tại thay đổi thành Diệp Bạch, hắn tự nhiên có biện pháp khác để kiếm tiền, đương nhiên không cần phải nhảy vào vòng luẩn quẩn đó nữa.
Người đại diện kia đã bị hủy.
Khương Phi cũng bị gánh chịu thịt người của quần chúng.
Cái này cũng chưa xong, rất nhanh đã có người phát hiện ra Khương Phi lại đánh bạc, còn nợ một khoản lớn. Gần như không cần Diệp Bạch động thủ, vị tiền ảnh đế này đã tự chơi mình xong rồi. Mượn vay nặng lãi? Là người ai cũng biết đó là một động tối, còn mượn của một dân cờ bạc, vậy càng không trong sạch.
Cứ gây sức ép như vậy lại qua thời gian vài ngày.
Cố Chiêu còn không tỉnh lại, Khâu Tử Húc lo lắng không thôi, nhưng mỗi lần chứng kiến vẻ mặt bình tĩnh của Diệp Bạch thì lại an tâm xuống. Đối phương vẫn luôn ở trong phòng bệnh không rời đi, nhưng cũng không nhàn rỗi, người đại diện dưới tay anh ta đã nói, ghi âm kia vẫn do Diệp Bạch phát. Trong nháy mắt Khâu Tử Húc còn cho rằng người này thật sự là thám tử tư, lắc đầu vội vàng vứt bỏ ý tưởng này.
Anh ta cũng không muốn lại bị đề cử thuốc bổ não.
Vốn là vấn đề mà một người xử lý thì rất khó khăn, vào chỗ Diệp Bạch lại giống như cái gì cũng không phải, Khâu Tử Húc thậm chí cảm thấy ngay cả đầu óc anh ta cũng không cần mang, cứ làm theo là được.
Nhìn xem…
Cố Chiêu hoàn toàn không có dấu hiệu muốn tỉnh, lại khiến một nhà Cố Như Hưng cho rằng đối phương đang âm mưu đưa bọn họ tiến vào ngục giam thế nào.
Ngay cả những người bên ngoài đó, cũng chỉ đoán là thương thế quá nặng mới không ra viện, thậm chí còn có người đoán là khuôn mặt bị hủy, cho nên mới không muốn gặp người, cả ngày phái bảo tiêu coi chừng.
Ngày hôm đó Khâu Tử Húc theo thường lệ lại đây lấy văn kiện, sau đó…
Trong phòng Cố Chiêu đang bị Diệp Bạch ‘bồi giường’ đè nặng, đối phương ngủ đến bất tỉnh nhân sự, thỉnh thoảng còn thỏa mãn cọ cọ. Tình cảnh này Khâu đại thiếu gia đã thấy rất nhiều lần, lúc phát hiện Diệp Bạch đang ngủ cũng có thể thần kỳ tránh đi vết thương mới không quản nữa, nhưng hiện tại… Cố Chiêu rõ ràng đã tỉnh, hơn nữa một bàn tay đang cầm một cái điện thoại di động lên xem.
Đây không phải là… di động của Diệp Bạch à?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.