Chương 1
Trung Vu Kính Văn
08/08/2022
[1]
Trong ấn tượng của Bạch Vân Thụy, từ trước đến giờ Triển Chiêu đều chỉ mặc áo gấm nguyệt sắc. Màu sắc vốn chói lóa như vậy, ở trên người y lại luôn toát lên vẻ ôn hòa và thanh lịch. Nhưng có đôi khi lại toát lên vẻ sầu đau.
Bạch Vân Thụy từng cho rằng Triển Chiêu trời sinh tính tình vui vẻ hòa nhã. Trừ quan bào võ tướng màu đen mỗi khi vào triều, y phục của Triển Chiêu luôn là nguyệt sắc, tuyết trắng, ngọc bạch, bên hông đeo một túi hương gấm màu đỏ cùng một miếng ngọc bội bạch ngọc hình vuông, trên miếng ngọc bội là hoa văn hoa đào cùng hoa mai vòng quanh một chữ ‘Diễm’ được khắc theo thể Triện (một kiểu chữ thư pháp Hán cổ, thuộc kiểu chữ tượng hình có nguồn gốc từ chữ giáp cốt thời nhà Chu).
Một hôm nọ, Bạch Vân Thụy nghe thấy Nguyệt Hoa thẩm trước giờ luôn yêu thương mình nói với Đinh Nhị thúc: “Vân Thụy càng trổ mã càng anh tuấn. Nếu không phải Chiêu ca không còn mặc y phục thuần sắc lam đỏ nữa, muội sẽ ảo giác rằng Tiểu Ngũ ca vẫn ở Hãm Không…”
Lúc đó, cậu chỉ mơ hồ hiểu được ý tứ sâu xa trong đó.
Trong ấn tượng của Bạch Vân Thụy, từ trước đến giờ Triển Chiêu đều chỉ mặc áo gấm nguyệt sắc. Màu sắc vốn chói lóa như vậy, ở trên người y lại luôn toát lên vẻ ôn hòa và thanh lịch. Nhưng có đôi khi lại toát lên vẻ sầu đau.
Bạch Vân Thụy từng cho rằng Triển Chiêu trời sinh tính tình vui vẻ hòa nhã. Trừ quan bào võ tướng màu đen mỗi khi vào triều, y phục của Triển Chiêu luôn là nguyệt sắc, tuyết trắng, ngọc bạch, bên hông đeo một túi hương gấm màu đỏ cùng một miếng ngọc bội bạch ngọc hình vuông, trên miếng ngọc bội là hoa văn hoa đào cùng hoa mai vòng quanh một chữ ‘Diễm’ được khắc theo thể Triện (một kiểu chữ thư pháp Hán cổ, thuộc kiểu chữ tượng hình có nguồn gốc từ chữ giáp cốt thời nhà Chu).
Một hôm nọ, Bạch Vân Thụy nghe thấy Nguyệt Hoa thẩm trước giờ luôn yêu thương mình nói với Đinh Nhị thúc: “Vân Thụy càng trổ mã càng anh tuấn. Nếu không phải Chiêu ca không còn mặc y phục thuần sắc lam đỏ nữa, muội sẽ ảo giác rằng Tiểu Ngũ ca vẫn ở Hãm Không…”
Lúc đó, cậu chỉ mơ hồ hiểu được ý tứ sâu xa trong đó.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.