Chương 40
Huyền Tôn Nữ Trà My
02/07/2024
Cánh cửa vừa khép lại, Love liền trượt người dọc theo nó mà ngồi xuống đất, em lấy tay che lại miệng mình để tránh tiếng khóc phát ra quá lớn nhưng nó cũng không cách nào cản được việc nước mắt em rơi
Em chầm chậm di chuyển từ cửa phòng đến giường, nước mắt vẫn không ngừng rơi, không ngừng rơi đến khi mệt quá mà thiếp đi lúc nào không hay
Sáng hôm sau mắt em có chút xưng và đỏ do đêm qua khóc quá nhiều, lúc này em mới nhớ đến việc điện thoại đã hết pin từ hôm qua mà cắm sạc
Điện thoại vừa lên nguồn đã liên tục rất nhiều thông báo đến là những cuộc gọi nhỡ và tin nhắn của Milk, Pa và Ink
Giọng Love hiện tại có chút khàn khàn nên không gọi điện thoại mà nhắn tin cho Pa “Xin lỗi đã làm mày lo lắng. Tao không sao, không có chuyện gì đâu nè”
Em đặt điện thoại lên tủ đầu giường rồi lấy vali trong tủ quần áo ra, em nhìn một lượt đồ đạc của mình cũng không nhiều gì mà tự cười thầm trong lòng “Thì ra mình đúng chỉ là tạm bợ”
Em đẩy gọn vali vào một góc rồi mở cửa bước ra, một mùi hương thơm nức xông vào mũi em nhưng lần này người đang nấu ở nhà bếp không phải em mà là Milk
Milk nở nụ cười tươi khi thấy em bước ra khỏi phòng “Love, em nhanh đi đánh răng rửa mặt rồi ra ăn sáng”
Love nghĩ trong đầu “Dù sao hôm nay cũng là bữa ăn cuối cùng nhau” nên gật nhẹ đầu đồng ý “Được” rồi bước vào phòng tắm
Milk có chút nhíu mày dù chỉ là thoáng qua nhưng cô cảm nhận được Love đang không vui, cô nhanh chóng bày biện món ăn lên bàn rồi ngồi đợi sẵn
Love chầm chậm bước ra nhìn Milk vẫn đang vui cười, em im lặng ngồi đối diện cô.
Em gắp thức ăn cho vào miệng mình, Milk ánh mắt đầy mong đợi nhìn em “Ngon không?”
Love gật gật nhẹ đầu “Ngon lắm”
Điều này cũng khiến Milk rất vui, cô đang muốn giải thích chuyện hôm qua thì Love liền cắt ngang “P’Milk, ăn xong đi đã”
Milk ngoan ngoãn nghe lời đợi ăn xong bữa sáng thì sẽ giải thích cũng như tặng quà sinh nhật cho em, hộp quà vẫn được cô giữ kỹ trong túi áo khoác của mình
Love đặt đũa xuống kết thúc bữa ăn của mình, em ngước nhìn Milk, người mà em rất yêu nhưng cũng rất khiến em tổn thương “P’Milk này, chúng ta ly hôn đi”
Một câu nói khiến Milk cả người chấn động, cô ngơ ngác nhìn em, đợi đến khi Love kéo vali từ trong phòng ngủ ra thì cô mới vội vàng giữ lấy “Love, em nói gì vậy?”
Love đưa tay gỡ lấy tay cô ra khỏi tay mình “Từ đầu cuộc hôn nhân này đã là giả, chúng ta cũng đã ký đơn ly hôn từ trước rồi nó chỉ là sớm hơn một chút mà thôi”
Em lạnh lùng bước đi, Milk liền lao tới ôm lấy dm vào lòng “Không, chị không đồng ý, không phải chúng ta đang rất vui vẻ và hạnh phúc sao?”
Love nhíu mày nhìn cô, em không muốn nói thêm gì với cô nữa cả “Em mệt rồi, em quá chán vì lúc nào cũng phải làm người dự bị phải đợi chờ chị nhớ tới em rồi”
Nói xong em thẳng đường bước đi ra bên ngoài, ở bên ngoài đang có sẵn xe taxi đang đợi sẵn. Milk chân trần đuổi theo em, mặc cho cô chạy kế bên Love dù rất đau lòng nhưng vẫn quyết tâm rời đi
Love cũng không biết bản thân phải đi đâu lúc này, đến nhà Pa hay nhà ba mẹ cũng điều khiến họ lo lắng mà lúc này em không muốn giải thích bất cứ điều gì cả
Suy nghĩ một lúc em quyết định ra bến xe bắt xe đi Pattaya, em muốn yên tĩnh ở vùng đất yên bình đó chỉ có như vậy mới khiến cho em thật sự thoải mái lúc này mà thôi
Milk như điên lên khi Love rời đi, lúc này cô không còn sợ việc ba mẹ hay bất cứ ai trách mắng mình nữa chỉ cần là những người có quen biết Love, cô đều gọi điện thoại hỏi thăm về tin tức của em
Ông bà Limpatiyakorn vô cùng ngạc nhiên và lo lắng khi con gái mình bỏ nhà đi mà không quay về nhà mình cũng như không liên hệ được với em
Milk bây giờ không nghĩ ra cách nào khác nữa tìm không thấy Love thật sự khiến cô bị điên rồi. Cô cho tổ chức họp báo lớn ở công ty, Hen phải tức tốc theo lời dặn của Giám Đốc trong vòng một tiếng tập hợp tất cả báo chí lớn nhỏ trên toàn Băng Cốc
June nhíu chặt mày khi nghe tin tức này từ Ton “Chị ấy định làm gì vậy chứ?” sau đó cũng rất nhanh chóng mà chạy đến công ty của Milk
Vừa bước vào đã nhìn thấy Milk đang đứng ngay bên sân khấu chỉ chờ set up xong xuôi thì sẽ bước lên mà thôi.
Cô vội vàng chạy đến chắn trước mặt Milk “Chị định làm gì?”
Milk lúc này thật sự đã không còn đủ kiên nhẫn với June nữa rồi, cô dùng ánh mắt đầy tức giận nhìn cô “Tránh ra”
Milk bước ngang qua June, cô vội nắm lấy tay Milk
“Rốt cuộc chị định làm gì?”
Milk hất tay June ra khỏi tay mình “Tôi làm gì không liên quan đến cô”
Milk bước nhanh lên chỗ họp báo mặc kệ không quan tâm đến June, cô hơi cúi người chào ký giả bên dưới
“Chào mọi người, tôi là Milk Pansa Vosbein, hôm nay tôi tổ chức họp báo này vì muốn tuyên bố một việc và nhờ mọi người một việc”
Bên dưới ai cũng nháo nhác nhìn nhau, những tiếng ồn ào vang lên bên dưới vì gần đây không có bất cứ tin tức gì truyền ra của vị giám đốc đang đứng ở trên kia
Milk khẽ hằn giọng, quả nhiên có hiệu quả bên dưới lập tức im lặng và tập trung nhìn lên phía trên, tay đang cầm bút sẵn sàng viết tin báo nóng hổi nhất
Milk nhìn thẳng vào camera ở trước mặt mình mà nói “Tôi đã kết hôn”
Một câu nói liền khiến cả hội trường dậy sóng, June ở bên dưới liền muốn lao lên ngăn cô lại nhưng cô đã bị Hen cho người chặn ở bên dưới đành phải hét lớn “Milk, chị điên rồi sao. Chị có biết như vậy thì chị sẽ phải đánh đổi gì không hả?”
Milk nhìn cô cười đầy thách thức rồi tiếp tục nhìn về phía ống kính mà nói tiếp “Người tôi kết hôn là nhân viên trong công ty, cô ấy cũng chỉ vừa mới trở thành nhân viên chính thức cách đây không lâu”
Cả hội trường hồi hộp chờ đợi cái tên may mắn trở thành con dâu của Vosbein được xướng lên. Milk nói rất to và rõ ràng “Người đó tên là Love Pattranite Limpatiyakorn”
Chị đồng nghiệp của Love cũng ở trong đám đông, cô trố mắt ngạc nhiên không thể tin vào tai mình, lập tức xoay qua nhìn Ton đang ở bên cạnh mà hỏi “Nè Ton, có phải là N’Love không?”
Ton nắm chặt nắm đấm lại, gương mặt đều gân xanh nổi lên trông vô cùng tức giận, chị đồng nghiệp hoảng hốt im lặng mà thầm tặc lưỡi “Đáng sợ quá đi”
Milk lại nói tiếp “Hiện tại, vợ tôi đang mất tích tôi muốn mọi người tìm cô ấy giúp tôi có thông tin gì cứ báo vào số điện thoại cá nhân của tôi mọi lúc. Tôi sẽ trả thưởng hậu hĩnh, cảm ơn”
Câu nói của Milk vừa kết thúc thì phía sau màn hình là hình của Love và số điện thoại riêng của Milk hiện lên màn hình
Milk cúi người chào thêm một lần nữa trước khi rời khỏi cuộc họp báo
Lúc này không còn ai ngăn cản June nữa, cô lập tức lao đến trước mặt Milk, cô tức giận cảnh cáo “Chị sẽ hối hận, chị sẽ mất tất cả”
Mắt Milk ánh lên ngọn lửa đầy quyết tâm, lúc này đối với cô chỉ có mất Love mới là mất tất cả mà thôi “Love”
Em chầm chậm di chuyển từ cửa phòng đến giường, nước mắt vẫn không ngừng rơi, không ngừng rơi đến khi mệt quá mà thiếp đi lúc nào không hay
Sáng hôm sau mắt em có chút xưng và đỏ do đêm qua khóc quá nhiều, lúc này em mới nhớ đến việc điện thoại đã hết pin từ hôm qua mà cắm sạc
Điện thoại vừa lên nguồn đã liên tục rất nhiều thông báo đến là những cuộc gọi nhỡ và tin nhắn của Milk, Pa và Ink
Giọng Love hiện tại có chút khàn khàn nên không gọi điện thoại mà nhắn tin cho Pa “Xin lỗi đã làm mày lo lắng. Tao không sao, không có chuyện gì đâu nè”
Em đặt điện thoại lên tủ đầu giường rồi lấy vali trong tủ quần áo ra, em nhìn một lượt đồ đạc của mình cũng không nhiều gì mà tự cười thầm trong lòng “Thì ra mình đúng chỉ là tạm bợ”
Em đẩy gọn vali vào một góc rồi mở cửa bước ra, một mùi hương thơm nức xông vào mũi em nhưng lần này người đang nấu ở nhà bếp không phải em mà là Milk
Milk nở nụ cười tươi khi thấy em bước ra khỏi phòng “Love, em nhanh đi đánh răng rửa mặt rồi ra ăn sáng”
Love nghĩ trong đầu “Dù sao hôm nay cũng là bữa ăn cuối cùng nhau” nên gật nhẹ đầu đồng ý “Được” rồi bước vào phòng tắm
Milk có chút nhíu mày dù chỉ là thoáng qua nhưng cô cảm nhận được Love đang không vui, cô nhanh chóng bày biện món ăn lên bàn rồi ngồi đợi sẵn
Love chầm chậm bước ra nhìn Milk vẫn đang vui cười, em im lặng ngồi đối diện cô.
Em gắp thức ăn cho vào miệng mình, Milk ánh mắt đầy mong đợi nhìn em “Ngon không?”
Love gật gật nhẹ đầu “Ngon lắm”
Điều này cũng khiến Milk rất vui, cô đang muốn giải thích chuyện hôm qua thì Love liền cắt ngang “P’Milk, ăn xong đi đã”
Milk ngoan ngoãn nghe lời đợi ăn xong bữa sáng thì sẽ giải thích cũng như tặng quà sinh nhật cho em, hộp quà vẫn được cô giữ kỹ trong túi áo khoác của mình
Love đặt đũa xuống kết thúc bữa ăn của mình, em ngước nhìn Milk, người mà em rất yêu nhưng cũng rất khiến em tổn thương “P’Milk này, chúng ta ly hôn đi”
Một câu nói khiến Milk cả người chấn động, cô ngơ ngác nhìn em, đợi đến khi Love kéo vali từ trong phòng ngủ ra thì cô mới vội vàng giữ lấy “Love, em nói gì vậy?”
Love đưa tay gỡ lấy tay cô ra khỏi tay mình “Từ đầu cuộc hôn nhân này đã là giả, chúng ta cũng đã ký đơn ly hôn từ trước rồi nó chỉ là sớm hơn một chút mà thôi”
Em lạnh lùng bước đi, Milk liền lao tới ôm lấy dm vào lòng “Không, chị không đồng ý, không phải chúng ta đang rất vui vẻ và hạnh phúc sao?”
Love nhíu mày nhìn cô, em không muốn nói thêm gì với cô nữa cả “Em mệt rồi, em quá chán vì lúc nào cũng phải làm người dự bị phải đợi chờ chị nhớ tới em rồi”
Nói xong em thẳng đường bước đi ra bên ngoài, ở bên ngoài đang có sẵn xe taxi đang đợi sẵn. Milk chân trần đuổi theo em, mặc cho cô chạy kế bên Love dù rất đau lòng nhưng vẫn quyết tâm rời đi
Love cũng không biết bản thân phải đi đâu lúc này, đến nhà Pa hay nhà ba mẹ cũng điều khiến họ lo lắng mà lúc này em không muốn giải thích bất cứ điều gì cả
Suy nghĩ một lúc em quyết định ra bến xe bắt xe đi Pattaya, em muốn yên tĩnh ở vùng đất yên bình đó chỉ có như vậy mới khiến cho em thật sự thoải mái lúc này mà thôi
Milk như điên lên khi Love rời đi, lúc này cô không còn sợ việc ba mẹ hay bất cứ ai trách mắng mình nữa chỉ cần là những người có quen biết Love, cô đều gọi điện thoại hỏi thăm về tin tức của em
Ông bà Limpatiyakorn vô cùng ngạc nhiên và lo lắng khi con gái mình bỏ nhà đi mà không quay về nhà mình cũng như không liên hệ được với em
Milk bây giờ không nghĩ ra cách nào khác nữa tìm không thấy Love thật sự khiến cô bị điên rồi. Cô cho tổ chức họp báo lớn ở công ty, Hen phải tức tốc theo lời dặn của Giám Đốc trong vòng một tiếng tập hợp tất cả báo chí lớn nhỏ trên toàn Băng Cốc
June nhíu chặt mày khi nghe tin tức này từ Ton “Chị ấy định làm gì vậy chứ?” sau đó cũng rất nhanh chóng mà chạy đến công ty của Milk
Vừa bước vào đã nhìn thấy Milk đang đứng ngay bên sân khấu chỉ chờ set up xong xuôi thì sẽ bước lên mà thôi.
Cô vội vàng chạy đến chắn trước mặt Milk “Chị định làm gì?”
Milk lúc này thật sự đã không còn đủ kiên nhẫn với June nữa rồi, cô dùng ánh mắt đầy tức giận nhìn cô “Tránh ra”
Milk bước ngang qua June, cô vội nắm lấy tay Milk
“Rốt cuộc chị định làm gì?”
Milk hất tay June ra khỏi tay mình “Tôi làm gì không liên quan đến cô”
Milk bước nhanh lên chỗ họp báo mặc kệ không quan tâm đến June, cô hơi cúi người chào ký giả bên dưới
“Chào mọi người, tôi là Milk Pansa Vosbein, hôm nay tôi tổ chức họp báo này vì muốn tuyên bố một việc và nhờ mọi người một việc”
Bên dưới ai cũng nháo nhác nhìn nhau, những tiếng ồn ào vang lên bên dưới vì gần đây không có bất cứ tin tức gì truyền ra của vị giám đốc đang đứng ở trên kia
Milk khẽ hằn giọng, quả nhiên có hiệu quả bên dưới lập tức im lặng và tập trung nhìn lên phía trên, tay đang cầm bút sẵn sàng viết tin báo nóng hổi nhất
Milk nhìn thẳng vào camera ở trước mặt mình mà nói “Tôi đã kết hôn”
Một câu nói liền khiến cả hội trường dậy sóng, June ở bên dưới liền muốn lao lên ngăn cô lại nhưng cô đã bị Hen cho người chặn ở bên dưới đành phải hét lớn “Milk, chị điên rồi sao. Chị có biết như vậy thì chị sẽ phải đánh đổi gì không hả?”
Milk nhìn cô cười đầy thách thức rồi tiếp tục nhìn về phía ống kính mà nói tiếp “Người tôi kết hôn là nhân viên trong công ty, cô ấy cũng chỉ vừa mới trở thành nhân viên chính thức cách đây không lâu”
Cả hội trường hồi hộp chờ đợi cái tên may mắn trở thành con dâu của Vosbein được xướng lên. Milk nói rất to và rõ ràng “Người đó tên là Love Pattranite Limpatiyakorn”
Chị đồng nghiệp của Love cũng ở trong đám đông, cô trố mắt ngạc nhiên không thể tin vào tai mình, lập tức xoay qua nhìn Ton đang ở bên cạnh mà hỏi “Nè Ton, có phải là N’Love không?”
Ton nắm chặt nắm đấm lại, gương mặt đều gân xanh nổi lên trông vô cùng tức giận, chị đồng nghiệp hoảng hốt im lặng mà thầm tặc lưỡi “Đáng sợ quá đi”
Milk lại nói tiếp “Hiện tại, vợ tôi đang mất tích tôi muốn mọi người tìm cô ấy giúp tôi có thông tin gì cứ báo vào số điện thoại cá nhân của tôi mọi lúc. Tôi sẽ trả thưởng hậu hĩnh, cảm ơn”
Câu nói của Milk vừa kết thúc thì phía sau màn hình là hình của Love và số điện thoại riêng của Milk hiện lên màn hình
Milk cúi người chào thêm một lần nữa trước khi rời khỏi cuộc họp báo
Lúc này không còn ai ngăn cản June nữa, cô lập tức lao đến trước mặt Milk, cô tức giận cảnh cáo “Chị sẽ hối hận, chị sẽ mất tất cả”
Mắt Milk ánh lên ngọn lửa đầy quyết tâm, lúc này đối với cô chỉ có mất Love mới là mất tất cả mà thôi “Love”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.