Chương 27
An
14/11/2019
Sau đó là hành loạt tiếng thông báo từ hệ
thống, cảm nhận được luồn sức mạnh trong cơ thể hắn vui thầm, Baby
Dragon cũng biến mất khi giết lang yêu vương.
Hắn quay lại thì thấy 5 người nhìn mình há hóc mồn, 2 mỹ nữ thì ánh mắc sợ hải nhìn về phía hắn.
-Sao mọi người nhìn ta dữ vậy?
Hắn thắc mắc hỏi.
-Cái...cái kia là gì vậy.
Tiểu Ninh bất chợt hỏi sau khi hỏi xong cô mới thấy hối hận vì sao người ta nói cho mình chưa.
-Hihi 1 chút bí thuật gia chuyền thôi.
Mọi người gật đầu nhưng cũng không tin cho lắm.
-Trời cũng sấp tối rồi, chúng ta tìm chỗ nghĩ ngơi thôi.
Phong thấy không khí có vẻ ngột ngạt, nên hắn nói.
-Đúng đúng, tim chỗ nghĩ chân ta đi với Ta nghiêm đi tim chúc thức ăn.
Tiêu Dao sực tỉnh rồi gật đầu lia lịa rồi định khéo Ta Nghiêm đi kím thức ăn.
-Không cần đâu ở đây có lang yêu ta sẽ nướng nó cho mọi người ăn.
Hắn nói làm cho mọi người nhìn về phía hắn với ánh mắc sáng rực.
-Thiệt sao Phong ca ca.
Trúc Lam giống như quên việc vừa rồi chạy lại phía Phong hỏi.
-Um giờ ta đi rửa chúng rồi nướng lên, mấy huynh giúp tui tim về củi với 1 it lá thơm nhưng đừng thơm quá.
-Được.
-Còn 2 mỹ nữ ngồi chờ ăn thôi sao?
Phong chợt nhìn về phía 2 nàng, làm 2 nàng xấu hổ cúi đầu.
-À vậy ta với Trúc Lam đi tim nước.
Tiểu Ninh nói rồi không cho ai nói gì nắm tay Trúc Lam chạy 1 mạch.
Hắn ngơ ngất rồi lắc đầu cười cười.
Sau khi lấy củi về sông thì Phong cũng nướng.
-Qua Phong ca ca, nhìn ngon qua.
Trúc Lam nhìn mà chảy nói miếng rồng rồng.
-Nhìn mà ra như vậy rồi sau khi ăn không biết thế nào.
Mặc Thanh cũng không khác gì Trúc Lam mấy người khác cũng không kém hơn gì.
-Rồi xông.
Phong nướng xông rồi dùng kiếm cắt ra từng khúc, lang yêu kích thức rất lớn nên đủ cho mọi người dùng.
Mọi người ai náy đều ăn như chưa bao giờ được ăn Phong thì cười khổ.Hắn cũng bắt đầu ăn.
Khi mọi người ăn xông thì lăn ra nằm thở phì phò.
-Công nhận Phong huynh có tài ghê không những tu vi thâm bất khả chắc mà tài nấu ăn cũng thuộc hàng số 1.
Mặc Thanh ngồi dậy nói mấy người còn lại gật đầu cũng đồng tình với Mặc Thanh.
-Cũng tạm thôi à
-Phong huynh khiêm tốn rồi.
-Vậy là ngày mai ta phải về rồi các ngươi định làm gì.
Sau 1 hồi im lặng, Phong nói.
-Chắc là trở về cóc.
-Vậy giờ nghỉ ngơi sớm đi ngày mai lên đường sớm.
Hắn quay lại thì thấy 5 người nhìn mình há hóc mồn, 2 mỹ nữ thì ánh mắc sợ hải nhìn về phía hắn.
-Sao mọi người nhìn ta dữ vậy?
Hắn thắc mắc hỏi.
-Cái...cái kia là gì vậy.
Tiểu Ninh bất chợt hỏi sau khi hỏi xong cô mới thấy hối hận vì sao người ta nói cho mình chưa.
-Hihi 1 chút bí thuật gia chuyền thôi.
Mọi người gật đầu nhưng cũng không tin cho lắm.
-Trời cũng sấp tối rồi, chúng ta tìm chỗ nghĩ ngơi thôi.
Phong thấy không khí có vẻ ngột ngạt, nên hắn nói.
-Đúng đúng, tim chỗ nghĩ chân ta đi với Ta nghiêm đi tim chúc thức ăn.
Tiêu Dao sực tỉnh rồi gật đầu lia lịa rồi định khéo Ta Nghiêm đi kím thức ăn.
-Không cần đâu ở đây có lang yêu ta sẽ nướng nó cho mọi người ăn.
Hắn nói làm cho mọi người nhìn về phía hắn với ánh mắc sáng rực.
-Thiệt sao Phong ca ca.
Trúc Lam giống như quên việc vừa rồi chạy lại phía Phong hỏi.
-Um giờ ta đi rửa chúng rồi nướng lên, mấy huynh giúp tui tim về củi với 1 it lá thơm nhưng đừng thơm quá.
-Được.
-Còn 2 mỹ nữ ngồi chờ ăn thôi sao?
Phong chợt nhìn về phía 2 nàng, làm 2 nàng xấu hổ cúi đầu.
-À vậy ta với Trúc Lam đi tim nước.
Tiểu Ninh nói rồi không cho ai nói gì nắm tay Trúc Lam chạy 1 mạch.
Hắn ngơ ngất rồi lắc đầu cười cười.
Sau khi lấy củi về sông thì Phong cũng nướng.
-Qua Phong ca ca, nhìn ngon qua.
Trúc Lam nhìn mà chảy nói miếng rồng rồng.
-Nhìn mà ra như vậy rồi sau khi ăn không biết thế nào.
Mặc Thanh cũng không khác gì Trúc Lam mấy người khác cũng không kém hơn gì.
-Rồi xông.
Phong nướng xông rồi dùng kiếm cắt ra từng khúc, lang yêu kích thức rất lớn nên đủ cho mọi người dùng.
Mọi người ai náy đều ăn như chưa bao giờ được ăn Phong thì cười khổ.Hắn cũng bắt đầu ăn.
Khi mọi người ăn xông thì lăn ra nằm thở phì phò.
-Công nhận Phong huynh có tài ghê không những tu vi thâm bất khả chắc mà tài nấu ăn cũng thuộc hàng số 1.
Mặc Thanh ngồi dậy nói mấy người còn lại gật đầu cũng đồng tình với Mặc Thanh.
-Cũng tạm thôi à
-Phong huynh khiêm tốn rồi.
-Vậy là ngày mai ta phải về rồi các ngươi định làm gì.
Sau 1 hồi im lặng, Phong nói.
-Chắc là trở về cóc.
-Vậy giờ nghỉ ngơi sớm đi ngày mai lên đường sớm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.