Chương 25: Sơn Mạch Liên Thanh 1
An
14/11/2019
-Ngươi cái dân đen này cũng dám làm cho ta té, muốn chết.
Hứa Mặc Kinh chặt vật dậy sao đó vung quyền về phía Phong, lúc này mặc Phong trầm xuông đưa tay chụp lấy cú đấm sấp đụng vào mặc mình, thấy mình bị chụp tay Hứa Mặc Kinh thẹn quá muốn rút tay ra rồi đâm thêm 1 đám nữa nhưng khổ nổi hắn rút thế nào cũng không thể rút ra.
-Tha tay ta ra, nếu không ta cho ngươi phề ngươi.
Thật tình thì Phong cũng không có ý định đánh Hứa phế vật trước mắc này nhưng hết lần này tới lần khác bị Hứa phế vật này kím chuyện hắn, lúc này mặc hắn âm trầm đến đáng sợ, Hứa Mặc Kinh vô tình nhìn vào mắc Phong, Hứa Mặc Kinh bổng dưng bị rơi vào hầm băng mắc mặc tái nhợt không 1 chúc máu, chân thì run run.Hắn sợ rồi thất sự sợ.
-Buôn ta ra nếu không cha ta sẽ không tha cho ngươi đâu.
Hắn nói với giộng run run.
-Cha ngươi là ai?
Phong tò mò hỏi.
-Ta nói cho ngươi biết cha ta là đại trưởng lảo của Hứa gia Hứa Mặc Khôi, khôn hồn thì bỏ ra nếu khôn...
Chữ không còn chưa nói hết thì "rắc" âm thanh của xưỡng vỡ.
Aaaaaaa
Tiếng hét thảm của Hứa Mặc Kinh nghe trói tay khách nhân sung quanh thì trợn mắc há hóc mồn.
-Trời hắn, hắn vậy mà bẻ tay Hứa thiếu gia.
-Hắn muốn chết à Hứa gia xưa nay phách lối không xem ai ra gì.
-Thôi sông thiếu niên này gập phiền phức lớn.
Tiếng nghị luận của khách nhân xung quanh.
-Hứa gia thì như thế nào đụng vào ta ...chết.
Phong nói xong rồi do chân đạp vào bụng của Hứa Mặc Kình.
Râm.
Hứa Mặc Kinh bị đá văn vào tường phun ra ngụm máu rồi ngất lịm.
-Thật sự quyết đoán, ra tay dức khoát, tốt 1 thân tu vi không tệ kém cháu gái mình 1 chúc.
Trên lầu 2 có 1 lão giả ngồi lẩm bẩm rồi tiếp tục uống trà.
Sao khi đánh Hứa Mặc Kinh thì Phong để 1 linh thạch , chưởng quay đi lại và cầm viên linh thật lên thì chấn kinh vì viên này là viên linh thạch trung phẩm tương đương 100 viên linh thạch hạ phẩm.
Sau đó xoay người đi ra ngoài cửa thanh lâu .
-Không biết thiếu niên đó là ai không ngờ mạnh tới như vậy.
-Ta là linh sư cấp 2 mà không nhìn thấu thiếu niên đó nói chi là ngươi.
-Chắc là thiên tài của gia tộc hay học viện nào đó.
....
Tiếng nghị luận ầm ỉ vang lên, cách đó không xa có 1 hắc y nhân vô thanh lâu rồi đi tới bên Hứa Mặc Kinh rồi cỗng lên lưng rồi đi ra thanh lâu.
-Thiếu gia thiếu gia tỉnh lại.
-Aa
Bị tiếng kêu của hắc y nhân làm Hứa Mặc Kinh tỉnh dậy rồi la lên.
-Cha ta đâu cha ta đâu ta phải cho hắn chết ta cho hắn chết.
-Rồi, ta sẽ đưa đi gập đại trưởng lão.
Hắn y nhân sao đó đưa Hứa Mặc Kinh về Hứa gia.Vừa vào cửa Hứa gia, Hứa Mặc Kinh vội vội vàng vàng chạy vào đại sảnh lớn của Hứa gia.
-Cha, cha người phải làm chủ cho hài nhi, hài nhi b...
Chưa nói hết câu liền bị Hứa Mặc Khôi tác 1 cái.
Hắn sững sờ bữa nay hắn vị người ta đánh đã thôi đằng này lại bị cha mình đánh mình, trong lòng hắn vô cùng ủi khuất.
-Hồ nháu, thấy ai ngồi đây không mà la lối ôn sồm thế hả.
Giờ này hắn mới để ý trên ghế gia chủ không phải là gia chủ ngôi, mà là 1 lão giả.
-Vị này là lão sư của Nữ thần học viện.
Hứa Mặc Khôi giới thiệu, nghe 4 chữ nữ thần học viện làm hắn giật mình vội vàng đi tới trước mặc lão sư.
-Tiểu bối Hứa Mặc Kinh gập qua tiền bối.
Hắn ôm quyền khôn lưng, cung cung kính kính hết mức có thể.
-Ùm, không cần đa lễ.
Lão sư gật đầu rồi nhìn qua gia chủ đang ngồi kế bên.
-Gia chủ chuyện hồi nảy ta sẽ nói với viện trưởng, nếu viện trưởng đồng ý thì ta sẽ nói với gia chủ.
Gia chủ là Hứa Tinh Lang, Hứa Tinh Lang đứng dậy hơi thi lệ với lão sư.
-Dạ, ta sẽ đợi tinh tốt của lão sư và đây là 1 chúc lễ vật xin lão sư nhận cho.
Hứa Tinh Lang đưa 1 cái hợp tới cho lão giả.
-Vậy ta cảm ơn, không cần tiển.
Lão sư đi ra cửa lớn Hứa gia thì mọi người Hứa gia đều thở phào 1 hơi.
Hứa Mặc Kinh mới nhớ ra gì đó hướng cha mình nói.
-Cha hài nhi bị người ta ức hiếp, cha phải làm chủ cho ta.
-Được rồi chuyện này tính sau, giờ ta đi nghi ngơ.
Nói rồi Hứa Mặc Khôi đi ra đại sảnh.
Phong sau khi ra thanh lâu liền đi 1 mạch tới 1 sơn mạch gần đó, sơn mạch liên thanh là sơn mạch rộng lớn nhiều yêu thú, là địa điêm nhiều dong binh đoàn thường xuyên lui tới.
Trời vẫn còn sớm Phong muốn lịch luyện 1 chúc.Vừa đi gần sơn mạch thì thấy có dong binh đoàn từ hướng bên mình đi tới.
-Này thiếu niên có muốn tham gia đi săn yêu thú không.
1 đại hán đi ra nói với Phong, chắc hắn là đội trưởng của nhóm dong binh đoàn này.
Vì có hệ thông chê giấu khí tức nên hắn không bị người khác trừ phi người có cảnh giới cao hơn mình 2 canh giới.
Hứa Mặc Kinh chặt vật dậy sao đó vung quyền về phía Phong, lúc này mặc Phong trầm xuông đưa tay chụp lấy cú đấm sấp đụng vào mặc mình, thấy mình bị chụp tay Hứa Mặc Kinh thẹn quá muốn rút tay ra rồi đâm thêm 1 đám nữa nhưng khổ nổi hắn rút thế nào cũng không thể rút ra.
-Tha tay ta ra, nếu không ta cho ngươi phề ngươi.
Thật tình thì Phong cũng không có ý định đánh Hứa phế vật trước mắc này nhưng hết lần này tới lần khác bị Hứa phế vật này kím chuyện hắn, lúc này mặc hắn âm trầm đến đáng sợ, Hứa Mặc Kinh vô tình nhìn vào mắc Phong, Hứa Mặc Kinh bổng dưng bị rơi vào hầm băng mắc mặc tái nhợt không 1 chúc máu, chân thì run run.Hắn sợ rồi thất sự sợ.
-Buôn ta ra nếu không cha ta sẽ không tha cho ngươi đâu.
Hắn nói với giộng run run.
-Cha ngươi là ai?
Phong tò mò hỏi.
-Ta nói cho ngươi biết cha ta là đại trưởng lảo của Hứa gia Hứa Mặc Khôi, khôn hồn thì bỏ ra nếu khôn...
Chữ không còn chưa nói hết thì "rắc" âm thanh của xưỡng vỡ.
Aaaaaaa
Tiếng hét thảm của Hứa Mặc Kinh nghe trói tay khách nhân sung quanh thì trợn mắc há hóc mồn.
-Trời hắn, hắn vậy mà bẻ tay Hứa thiếu gia.
-Hắn muốn chết à Hứa gia xưa nay phách lối không xem ai ra gì.
-Thôi sông thiếu niên này gập phiền phức lớn.
Tiếng nghị luận của khách nhân xung quanh.
-Hứa gia thì như thế nào đụng vào ta ...chết.
Phong nói xong rồi do chân đạp vào bụng của Hứa Mặc Kình.
Râm.
Hứa Mặc Kinh bị đá văn vào tường phun ra ngụm máu rồi ngất lịm.
-Thật sự quyết đoán, ra tay dức khoát, tốt 1 thân tu vi không tệ kém cháu gái mình 1 chúc.
Trên lầu 2 có 1 lão giả ngồi lẩm bẩm rồi tiếp tục uống trà.
Sao khi đánh Hứa Mặc Kinh thì Phong để 1 linh thạch , chưởng quay đi lại và cầm viên linh thật lên thì chấn kinh vì viên này là viên linh thạch trung phẩm tương đương 100 viên linh thạch hạ phẩm.
Sau đó xoay người đi ra ngoài cửa thanh lâu .
-Không biết thiếu niên đó là ai không ngờ mạnh tới như vậy.
-Ta là linh sư cấp 2 mà không nhìn thấu thiếu niên đó nói chi là ngươi.
-Chắc là thiên tài của gia tộc hay học viện nào đó.
....
Tiếng nghị luận ầm ỉ vang lên, cách đó không xa có 1 hắc y nhân vô thanh lâu rồi đi tới bên Hứa Mặc Kinh rồi cỗng lên lưng rồi đi ra thanh lâu.
-Thiếu gia thiếu gia tỉnh lại.
-Aa
Bị tiếng kêu của hắc y nhân làm Hứa Mặc Kinh tỉnh dậy rồi la lên.
-Cha ta đâu cha ta đâu ta phải cho hắn chết ta cho hắn chết.
-Rồi, ta sẽ đưa đi gập đại trưởng lão.
Hắn y nhân sao đó đưa Hứa Mặc Kinh về Hứa gia.Vừa vào cửa Hứa gia, Hứa Mặc Kinh vội vội vàng vàng chạy vào đại sảnh lớn của Hứa gia.
-Cha, cha người phải làm chủ cho hài nhi, hài nhi b...
Chưa nói hết câu liền bị Hứa Mặc Khôi tác 1 cái.
Hắn sững sờ bữa nay hắn vị người ta đánh đã thôi đằng này lại bị cha mình đánh mình, trong lòng hắn vô cùng ủi khuất.
-Hồ nháu, thấy ai ngồi đây không mà la lối ôn sồm thế hả.
Giờ này hắn mới để ý trên ghế gia chủ không phải là gia chủ ngôi, mà là 1 lão giả.
-Vị này là lão sư của Nữ thần học viện.
Hứa Mặc Khôi giới thiệu, nghe 4 chữ nữ thần học viện làm hắn giật mình vội vàng đi tới trước mặc lão sư.
-Tiểu bối Hứa Mặc Kinh gập qua tiền bối.
Hắn ôm quyền khôn lưng, cung cung kính kính hết mức có thể.
-Ùm, không cần đa lễ.
Lão sư gật đầu rồi nhìn qua gia chủ đang ngồi kế bên.
-Gia chủ chuyện hồi nảy ta sẽ nói với viện trưởng, nếu viện trưởng đồng ý thì ta sẽ nói với gia chủ.
Gia chủ là Hứa Tinh Lang, Hứa Tinh Lang đứng dậy hơi thi lệ với lão sư.
-Dạ, ta sẽ đợi tinh tốt của lão sư và đây là 1 chúc lễ vật xin lão sư nhận cho.
Hứa Tinh Lang đưa 1 cái hợp tới cho lão giả.
-Vậy ta cảm ơn, không cần tiển.
Lão sư đi ra cửa lớn Hứa gia thì mọi người Hứa gia đều thở phào 1 hơi.
Hứa Mặc Kinh mới nhớ ra gì đó hướng cha mình nói.
-Cha hài nhi bị người ta ức hiếp, cha phải làm chủ cho ta.
-Được rồi chuyện này tính sau, giờ ta đi nghi ngơ.
Nói rồi Hứa Mặc Khôi đi ra đại sảnh.
Phong sau khi ra thanh lâu liền đi 1 mạch tới 1 sơn mạch gần đó, sơn mạch liên thanh là sơn mạch rộng lớn nhiều yêu thú, là địa điêm nhiều dong binh đoàn thường xuyên lui tới.
Trời vẫn còn sớm Phong muốn lịch luyện 1 chúc.Vừa đi gần sơn mạch thì thấy có dong binh đoàn từ hướng bên mình đi tới.
-Này thiếu niên có muốn tham gia đi săn yêu thú không.
1 đại hán đi ra nói với Phong, chắc hắn là đội trưởng của nhóm dong binh đoàn này.
Vì có hệ thông chê giấu khí tức nên hắn không bị người khác trừ phi người có cảnh giới cao hơn mình 2 canh giới.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.