Chương 30: Tạ Như Ý
An
14/11/2019
Sau khi từ biệt nhóm Mặc Thanh, thì Phong cũng 1 đường đi về Minh Nguyệt thành.
Phong đi tới cửa học viện thì bông dưng dừng lại.
Vèo...
1 tiếng sé dó truyền tới theo bản năng lách người qua 1 bên, 1 tay chụp lại vật bay tới.
-Cành cây.
Vậy Phong cần là 1 cành cây, Phong nhìn qua nhìn lại nhưng không thấy ai nên quay đầu đi, vừa quay đầu phóng cành cây lên cái cây gần đó.
Phốc...
-Mai mốt đừng nến vật lung tung không thì hậu quả tự gánh lấy.
Phong nói rồi cất bước đi vô học viện, thật ra hắn đã phát hiên ra có người trên cây từ lâu rồi vì tinh thần lực hắn mạnh hơn so với ngươi khác nên thần thức phậm vi xa hơn, hắn cũng không cần biết người đó là ai, không không phải hắn sợ mà là tránh phiền phức thì tốt hơn.
Tạ Như Ý trên cây cũng hết hồn, nhìn vào canh cây cấm trên thân cây, làm cô nổi da gà.Nếu cành cây cấm lên người mình thì...
Cô run người 1 cái rồi leo xuống dưới.
-Há, thú vị ghê có người chơi rồi khà khà.
Cô cười 1 cách tà dị rồi cũng đi vô học viện.
Đi tới kí túc xá nam thì Phong thấy có người quen.
-Phong huynh lâu rồi không gập.
Người đó đương nhiên là Ngô Quốc An rồi, đi cùng An là 1 người thanh niên cũng gọi là tuấn tú.
-Chào An huynh, huynh đứng đây làm gì.
Phong cũng đáp lại.
-Ta đứng đây đợi bạn cùng phòng, à còn đây là người ta mới quen tên là Lê Thanh Hữu.Phong huynh thật đúng lúc ta với mọi người đi ăn huynh đi cùng không.
-Được.
Phong nghĩ nghĩ 1 lúc rồi đồng ý.
-Mọi người đợi lâu xin lỗi he he. ủa còn vị này là.
Từ trên lầu đi xuống 1 thanh niên mập mạp, cái bụng thùng thình đi đung đưa làm Phong tý cười rồi.
-Ta là Trần Thiên Phong, 15 tuổi, ta ở phong số 4.
Phong giới thiệu về mình cho mọi người.
-Ta là Lăng Thanh Trì 15 tuổi phòng số 8 cùng phòng với An.
Mập mạp cũng giới thiệu về mình.
-Thôi ta đối rồi có gì ăn xong đi rồi nói tiếp.
An bổng dung chen ngang làm mọi người liết hắn làm hắn lạnh sống lưng.
-Ha ha nói đi nói đi ta không quáy gầy.
Mọi người cười lớn rồi đi về phía phòng ăn.
Phòng ăn chia làm 3 tầng, tần 1 là cho những người không có vị gì, tầng 2 là cho người có tiền thì do thôi, tâng 3 là cho các con cháu đại gia tộc địa vị cao.
-Chúng ta lên tầng 3 đi.
Đi tới phòng ăn mập mạp lên tiếng nói.
-Nhưng ta nhớ tầng 3 cho người có địa vị mà.
1 người trong nhóm nói.
-Ùm đúng rồi sao chúng ta lên đó ăn được.
-Tên của ta là gì.
Mập mạp hát càm nhìn mọi người hỏi.
-Lăng Thanh Trì ...khoan Lăng không lẽ..
Người đó đột nhìn ngạc nhiên nói.
-Đúng rồi ta là người của Lăng gia.
Lăng gia là gia tộc có tiếng trong thành Minh Nguyệt, tuy không lớn bằng các đại gia tộc trong thành nhưng trong Nữ Thần học viện có người của Lăng gia nên không ai xem nhẹ họ.
Phong đi tới cửa học viện thì bông dưng dừng lại.
Vèo...
1 tiếng sé dó truyền tới theo bản năng lách người qua 1 bên, 1 tay chụp lại vật bay tới.
-Cành cây.
Vậy Phong cần là 1 cành cây, Phong nhìn qua nhìn lại nhưng không thấy ai nên quay đầu đi, vừa quay đầu phóng cành cây lên cái cây gần đó.
Phốc...
-Mai mốt đừng nến vật lung tung không thì hậu quả tự gánh lấy.
Phong nói rồi cất bước đi vô học viện, thật ra hắn đã phát hiên ra có người trên cây từ lâu rồi vì tinh thần lực hắn mạnh hơn so với ngươi khác nên thần thức phậm vi xa hơn, hắn cũng không cần biết người đó là ai, không không phải hắn sợ mà là tránh phiền phức thì tốt hơn.
Tạ Như Ý trên cây cũng hết hồn, nhìn vào canh cây cấm trên thân cây, làm cô nổi da gà.Nếu cành cây cấm lên người mình thì...
Cô run người 1 cái rồi leo xuống dưới.
-Há, thú vị ghê có người chơi rồi khà khà.
Cô cười 1 cách tà dị rồi cũng đi vô học viện.
Đi tới kí túc xá nam thì Phong thấy có người quen.
-Phong huynh lâu rồi không gập.
Người đó đương nhiên là Ngô Quốc An rồi, đi cùng An là 1 người thanh niên cũng gọi là tuấn tú.
-Chào An huynh, huynh đứng đây làm gì.
Phong cũng đáp lại.
-Ta đứng đây đợi bạn cùng phòng, à còn đây là người ta mới quen tên là Lê Thanh Hữu.Phong huynh thật đúng lúc ta với mọi người đi ăn huynh đi cùng không.
-Được.
Phong nghĩ nghĩ 1 lúc rồi đồng ý.
-Mọi người đợi lâu xin lỗi he he. ủa còn vị này là.
Từ trên lầu đi xuống 1 thanh niên mập mạp, cái bụng thùng thình đi đung đưa làm Phong tý cười rồi.
-Ta là Trần Thiên Phong, 15 tuổi, ta ở phong số 4.
Phong giới thiệu về mình cho mọi người.
-Ta là Lăng Thanh Trì 15 tuổi phòng số 8 cùng phòng với An.
Mập mạp cũng giới thiệu về mình.
-Thôi ta đối rồi có gì ăn xong đi rồi nói tiếp.
An bổng dung chen ngang làm mọi người liết hắn làm hắn lạnh sống lưng.
-Ha ha nói đi nói đi ta không quáy gầy.
Mọi người cười lớn rồi đi về phía phòng ăn.
Phòng ăn chia làm 3 tầng, tần 1 là cho những người không có vị gì, tầng 2 là cho người có tiền thì do thôi, tâng 3 là cho các con cháu đại gia tộc địa vị cao.
-Chúng ta lên tầng 3 đi.
Đi tới phòng ăn mập mạp lên tiếng nói.
-Nhưng ta nhớ tầng 3 cho người có địa vị mà.
1 người trong nhóm nói.
-Ùm đúng rồi sao chúng ta lên đó ăn được.
-Tên của ta là gì.
Mập mạp hát càm nhìn mọi người hỏi.
-Lăng Thanh Trì ...khoan Lăng không lẽ..
Người đó đột nhìn ngạc nhiên nói.
-Đúng rồi ta là người của Lăng gia.
Lăng gia là gia tộc có tiếng trong thành Minh Nguyệt, tuy không lớn bằng các đại gia tộc trong thành nhưng trong Nữ Thần học viện có người của Lăng gia nên không ai xem nhẹ họ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.