Chương 22: Tai Họa Sấp Đến
An
14/11/2019
Song Long đế quốc tổng cộng có 5 thành trì
lớn, mỗi thành trì đều có Hoàng thất nhưng không có nghĩ là Hoàng thất
trong thành trì đó là mạnh, 5 thành trì lần lược là Minh nguyệt thành,
Thanh thạch thành, Dạ nguyên thành, Thất hải thành và Phí khinh thành.
5 thành trì đều phụ thuộc vào Phí kinh thành, Phí kinh thành là thành trì lớn nhất Song Long đế quốc, 4 thành trì còn lại đều là người có huyết mạch hoàng thất.Năm xưa, tổ tông của hoàng thất tổng cộng có 5 người con lần lược là:Hoàng Bá Đạo, Hoàng Bá Thanh, Hoành Bá Khải, Hoàng Bá Tôn, Hoàng Bá Kinh.
Hoành Bá Đạo vì có khuôn mặc và tính cách khá giống với ông cố nên được ông yêu thích và chính tay ông đã dậy dỗ Bá Đạo từ nhỏ tới lớn, vì Bá Đạo được ông nội mình yêu thích như thế nên cha của Bá Đạo Hoàng Càn Khôn cũng sủng ai Bá Đạo vì sợ ông nội mình tức giận.
Đến khi Bá Đạo 50 tuổi thì được cha mình Hoàng Càn Khôn nhừng vị và Bá Đạo lên làm Hoàng đế .Còn về 4 anh em mình thì Bá Đạo cũng rất yêu thương nên đã tặng cho em anh em mỗi người 1 thành trì.
Trong quán trọ thiên các, từ trên lầu đi xuống 5 người thiếu niên cỡ trường 15 16 tuổi.
-Đại ca vậy kế tiếp mình nên làm gì?
Thanh niên áo xanh vừa xuống tới lầu liền hướng lên trên hỏi người thanh niên áo đỏ đang đi xuống lầu.
-Tiếp theo chúng ta sẽ đi Nữ Thần học viện.
Thanh niên áo đỏ trầm ngâm 1 hồi rồi nói.
-Ui sao đi sốm thế đại ca, thời gian nhập học còn cở nữa tháng mà sao không đi đâu chơi
Thanh niên áo vàng kim bổng nhiên lên tiếng âm thanh hết sức ngọt ngào ý như giộng của nữ nhân vậy.
-Đúng thế đại ca sau không đi rừng Ma Ám đi.
Lần này thì thanh niên ao đen lên tiếng.Khi nghe hắn nói vậy 4 thanh niên nhìn hắn như 1 thằng ngốc, Ma Ám là nơi nào đứa trẻ lên ba còn biết.
-Này sao mỗi người nhìn em ghê vậy bộ em nói gì sai à.
-Biết Ma Ám là nơi nào không?
Thanh niên áo trắng hỏi:
-Không phải chỉ là 1 khu rừng sao.
Rồi não thằng này có vấn đề 4 thanh niên mặc kệ thanh niên áo đen, biết mình chắc sai gì đó hắn cũng gải đầu đi theo phía sao.
-Vậy rốt cuộc chúng ta đi đâu.
-Nữ thần học viện, nhưng trước hết....tiểu nhị cho ta 1 tô mì thật lớn á.
-Có ngay.
4 thanh niên khóe miệng co giật, cũng lần lược gọi món rồi bất đầu ăn.
Xa xa phía bắc của Song Long đại lục có 1 hòn đảo rất lớn diện tích còn hơn Phí kinh thành, ở giữa đảo có 1 tòa cung điện hết sức hùng vỉ còn có 1 chân long tượng rất uy nghiêm, nhìn thấy chỉ là tương nhưng khi đối diện với nó kiến cho người khác có tâm muốn quỳ bái.Đảo này có tên là Long đảo, đúng Long đảo là nơi ở của Long tộc, đừng thấy Long tộc sông trên đảo này mà coi thường, Long tộc là huyết mạch cao quý nhất, nên họ kinh thường nhân tộc.Long tộc có thể sánh ngang thế lực Ngũ Môn Thánh Tông.
Sâu trong cung điện dưới tần hầm nơi giam giữ các phạm nhân vi phậm điều luật của Long tộc đều bị nhốt ở đây.Ở phong giam ở cuối có 1 nữ nhân đang ngồi dựa lưng vào tường khuôn mặc tiều tùy nữ nhân này là Huynh Hân. từ cầu thanh phát ra tiếng bức chân, bức chân đi tới phòng giam cuối rồi nhìn vào không khổi thở dài, nhìn xuông thấy cơm nước vẫn còn nguyên, lắc đầu rồi đi ra phòng giam.
Phí kinh thành, trong Hoàng cung Hoàng Bá Đạo đứng chấp tay sau lưng mắc nhìn về hướng chân trời khuôn mặc có trúc lo âu. Hoàng thượng đị dời bước chân thì từ phương xa ông cảm giác được có khí tức vô cùng mạnh đang bây về hướng mình, ông nhét miệng cười rồi nói
-Quar nhiên là hắn.
Rồi ông dạm chân bây về hướng người đó.
-Trân huynh lâu rồi không gập.
Khi ông tới gần người đó cách con 1m thì lên tiêng.
-Hoàng huynh khỏe không?
Người được gọi là Trần huynh lên tiếng.
-Khỏe, úy sao nay rảnh rổi tới nơi này vậy nhớ vợ sau.
Người tới tên là Trần Thiên Nam,ông nhìn Thiên Nam mà trêu đùa.
-Haha cũng nhớ nhưng chưa tới lúc phải gập nàng và con, à mà xém tí quên Hoang huynh ta tới đây thông báo cho huynh tin tức liên quang tới đế quốc.
Thiên Nam đang nói bổng dưng nhớ tới chuyện mình nên thông báo thì vẽ mặc nghiêm túc hẳn.
-Chuyện gì?
Thấy người huynh đệ mình đề cập tới đất nước thì ông cũng không còn điệu bộ cười ha hả nữa mà nghiêm túc theo.
-Theo như tông chủ nói thì cấm chế của Ma Thần có dấu hiệu bị phá.
-Cái gì? ai dám phá cấm chế đó?
Nghe cấm chế của Ma Thân có nguy cơ bị phá thì ông nhảy cẳng lên.
-Gất có khả năng do bọn người đến từ thứ nguyên.
Người của thứ nguyên..
Người của thứ nguyên tức là người từ thế giới khác , họ rất thần bí chưa có ai nhìn thấy họ những người thấy thì chết hết.
-Vậy cấm chế còn cầm cự được bao lâu?
-Cở 4-5 gì đó ta cũng không biết thời gian cụ thể, thôi ta đi đây ta còn phải thông báo cho các huynh đệ nữa.
Nói rồi Thiên Nam biến mất tại chỗ, Hoàng đế chỉ thở dài rồi bay về hướng hoàng cung.
5 thành trì đều phụ thuộc vào Phí kinh thành, Phí kinh thành là thành trì lớn nhất Song Long đế quốc, 4 thành trì còn lại đều là người có huyết mạch hoàng thất.Năm xưa, tổ tông của hoàng thất tổng cộng có 5 người con lần lược là:Hoàng Bá Đạo, Hoàng Bá Thanh, Hoành Bá Khải, Hoàng Bá Tôn, Hoàng Bá Kinh.
Hoành Bá Đạo vì có khuôn mặc và tính cách khá giống với ông cố nên được ông yêu thích và chính tay ông đã dậy dỗ Bá Đạo từ nhỏ tới lớn, vì Bá Đạo được ông nội mình yêu thích như thế nên cha của Bá Đạo Hoàng Càn Khôn cũng sủng ai Bá Đạo vì sợ ông nội mình tức giận.
Đến khi Bá Đạo 50 tuổi thì được cha mình Hoàng Càn Khôn nhừng vị và Bá Đạo lên làm Hoàng đế .Còn về 4 anh em mình thì Bá Đạo cũng rất yêu thương nên đã tặng cho em anh em mỗi người 1 thành trì.
Trong quán trọ thiên các, từ trên lầu đi xuống 5 người thiếu niên cỡ trường 15 16 tuổi.
-Đại ca vậy kế tiếp mình nên làm gì?
Thanh niên áo xanh vừa xuống tới lầu liền hướng lên trên hỏi người thanh niên áo đỏ đang đi xuống lầu.
-Tiếp theo chúng ta sẽ đi Nữ Thần học viện.
Thanh niên áo đỏ trầm ngâm 1 hồi rồi nói.
-Ui sao đi sốm thế đại ca, thời gian nhập học còn cở nữa tháng mà sao không đi đâu chơi
Thanh niên áo vàng kim bổng nhiên lên tiếng âm thanh hết sức ngọt ngào ý như giộng của nữ nhân vậy.
-Đúng thế đại ca sau không đi rừng Ma Ám đi.
Lần này thì thanh niên ao đen lên tiếng.Khi nghe hắn nói vậy 4 thanh niên nhìn hắn như 1 thằng ngốc, Ma Ám là nơi nào đứa trẻ lên ba còn biết.
-Này sao mỗi người nhìn em ghê vậy bộ em nói gì sai à.
-Biết Ma Ám là nơi nào không?
Thanh niên áo trắng hỏi:
-Không phải chỉ là 1 khu rừng sao.
Rồi não thằng này có vấn đề 4 thanh niên mặc kệ thanh niên áo đen, biết mình chắc sai gì đó hắn cũng gải đầu đi theo phía sao.
-Vậy rốt cuộc chúng ta đi đâu.
-Nữ thần học viện, nhưng trước hết....tiểu nhị cho ta 1 tô mì thật lớn á.
-Có ngay.
4 thanh niên khóe miệng co giật, cũng lần lược gọi món rồi bất đầu ăn.
Xa xa phía bắc của Song Long đại lục có 1 hòn đảo rất lớn diện tích còn hơn Phí kinh thành, ở giữa đảo có 1 tòa cung điện hết sức hùng vỉ còn có 1 chân long tượng rất uy nghiêm, nhìn thấy chỉ là tương nhưng khi đối diện với nó kiến cho người khác có tâm muốn quỳ bái.Đảo này có tên là Long đảo, đúng Long đảo là nơi ở của Long tộc, đừng thấy Long tộc sông trên đảo này mà coi thường, Long tộc là huyết mạch cao quý nhất, nên họ kinh thường nhân tộc.Long tộc có thể sánh ngang thế lực Ngũ Môn Thánh Tông.
Sâu trong cung điện dưới tần hầm nơi giam giữ các phạm nhân vi phậm điều luật của Long tộc đều bị nhốt ở đây.Ở phong giam ở cuối có 1 nữ nhân đang ngồi dựa lưng vào tường khuôn mặc tiều tùy nữ nhân này là Huynh Hân. từ cầu thanh phát ra tiếng bức chân, bức chân đi tới phòng giam cuối rồi nhìn vào không khổi thở dài, nhìn xuông thấy cơm nước vẫn còn nguyên, lắc đầu rồi đi ra phòng giam.
Phí kinh thành, trong Hoàng cung Hoàng Bá Đạo đứng chấp tay sau lưng mắc nhìn về hướng chân trời khuôn mặc có trúc lo âu. Hoàng thượng đị dời bước chân thì từ phương xa ông cảm giác được có khí tức vô cùng mạnh đang bây về hướng mình, ông nhét miệng cười rồi nói
-Quar nhiên là hắn.
Rồi ông dạm chân bây về hướng người đó.
-Trân huynh lâu rồi không gập.
Khi ông tới gần người đó cách con 1m thì lên tiêng.
-Hoàng huynh khỏe không?
Người được gọi là Trần huynh lên tiếng.
-Khỏe, úy sao nay rảnh rổi tới nơi này vậy nhớ vợ sau.
Người tới tên là Trần Thiên Nam,ông nhìn Thiên Nam mà trêu đùa.
-Haha cũng nhớ nhưng chưa tới lúc phải gập nàng và con, à mà xém tí quên Hoang huynh ta tới đây thông báo cho huynh tin tức liên quang tới đế quốc.
Thiên Nam đang nói bổng dưng nhớ tới chuyện mình nên thông báo thì vẽ mặc nghiêm túc hẳn.
-Chuyện gì?
Thấy người huynh đệ mình đề cập tới đất nước thì ông cũng không còn điệu bộ cười ha hả nữa mà nghiêm túc theo.
-Theo như tông chủ nói thì cấm chế của Ma Thần có dấu hiệu bị phá.
-Cái gì? ai dám phá cấm chế đó?
Nghe cấm chế của Ma Thân có nguy cơ bị phá thì ông nhảy cẳng lên.
-Gất có khả năng do bọn người đến từ thứ nguyên.
Người của thứ nguyên..
Người của thứ nguyên tức là người từ thế giới khác , họ rất thần bí chưa có ai nhìn thấy họ những người thấy thì chết hết.
-Vậy cấm chế còn cầm cự được bao lâu?
-Cở 4-5 gì đó ta cũng không biết thời gian cụ thể, thôi ta đi đây ta còn phải thông báo cho các huynh đệ nữa.
Nói rồi Thiên Nam biến mất tại chỗ, Hoàng đế chỉ thở dài rồi bay về hướng hoàng cung.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.