Chương 73: Cầm Thú
空空
20/02/2022
Dịch: MeiiGwatan
Beta: Punnxinhhtraii
Tôi cũng không nghĩ nhiều nữa, cứ thế niệm chú Vãng Sinh, liên tục độ hoá hết linh hồn này đến linh hồn khác.
Những linh hồn này chỉ là bị tổ chức Xiềng Xích kia bắt về để cho Sát Quỷ hấp thụ. Vì vậy họ chỉ là những hồn ma đáng thương chứ không có một tí sát khí nào cả.
Mọi thứ diễn ra rất suôn sẻ, khi nhìn đến con ma nữ cuối cùng thì tôi hơi giật mình. Con ma nữ này trông vô cùng thảm khốc. Da của cô ta đã bị thối rữa hết cả chứ không 'bình thường' như chín con trước.
Mặc dù đôi mắt của cô ta cũng trống rỗng. Nhưng tôi lại cảm thấy có chút khác biệt với những con khác thì phải. Trong đáy mắt dường như lại còn có thêm một chút oán hận.
Tuy nhiên, tôi không cũng chẳng quan tâm nữa, trực tiếp niệm xong chú Vãng Sinh. Sau khi ánh sáng vàng chiếu vào cơ thể của hồn ma nữ, cô ta thế mà lại không giống như những linh hồn trước đó, đáng nhẽ phải hoá thành sương rồi biến mất.
Thay vào đó, cô ta lại từ từ ngẩng đầu lên, rồi nhìn tôi và nói cách đau khổ: "Đại sư... Tôi chưa muốn đi... Đừng bắt tôi đi... Tôi vẫn còn tâm nguyện chưa thực hiện được...".
Tiếng khóc thút thít thê lương của hồn ma nữ lập tức làm tôi nổi hết da gà. Chưa kịp đợi tôi trả lời, Xa Dục đã hoàn thành xong phần của mình và bước qua chỗ tôi.
"Có tâm nguyện gì chưa hoàn thành cô có thể nói với chúng tôi. Bởi vì chúng tôi đang thực hiện chú Vãng Sinh, nếu như cô không chịu đi theo, thì cô chỉ còn nước hồn phi cách tán mà thôi."
Sau khi nghe lời của Xa Dục, ma nữ kia gật đầu và nói: "Tôi... Tôi biết. Nhưng... nhưng tôi muốn gặp con gái mình."
"Quá muộn rồi, từ lúc niệm chú Vãng Sinh xong, cô chỉ còn nửa giờ để lưu lại trần thế. Nếu cứ cố chấp ở lại, cô thực sự sẽ tan biến vào hư không đấy! Cô nói tên và địa chỉ của con gái cô cho chúng tôi. Chúng tôi sẽ giúp cô chuyển lời. Bây giờ cô cứ yên tâm mà đi, đây là cách tốt nhất cho cả cô và con gái." Tôi nói với ma nữ.
Sau khi nghe xong, hồn ma nữ lâp tức lắc đầu và nói: "Hồn phi phách tán tôi cũng không sợ. Tôi chỉ cần gặp lại con tôi thôi. Một lần cuối thôi. Từ sau khi tôi bị kẻ xấu hãm hại chết. Tôi không biết liệu có chuyện gì xảy ra với nó không. Tôi không sợ hồn phi phách tán! Tôi không sợ hồn phi phách tán!".
"Cô không sợ linh hồn của mình tan biến, vậy thì cô có sợ chuyện này sẽ ảnh hưởng đến phúc khí con gái cô không?" Xa Dục đứng phắt dậy và nói với cô ta .
Nghe thấy Xa Dục nói vậy, ma nữ khẽ cau mày: "Cái gì?"
"Tại sao người ta phải kính trọng quỷ thần? Tại sao năm nào cũng phải cúng bái người đã khuất chứ? Còn không phải vì muốn ký thác sự thương nhớ đau buồn của mình sao, hơn nữa, cúng bái còn có thể giúp con cháu cô tích lũy phúc trạch. Nhưng giờ nếu cô đã chết mà không đến địa phủ để báo cáo, tội lỗi này sẽ bị áp lên đầu con cháu, chính người thân của cô sẽ phải gánh tai ương." Xa Dục múa mép khuyên bảo hồn ma nữ.
Xa Dục vừa dứt lời, tôi suýt chút nữa phụt ra cười. Ngay cả trong Thợ săn ma cũng không có bản ghi nào như vậy. Chuyện mọi thứ đều có nhân quả là thật, nhưng người ta không nói rằng việc thờ cúng người quá cố có thể tích lũy phước lành nha.
Nhưng mấy lời nói của Xa Dục thế mà lại thực sự lừa gạt được hồn ma nữ. Cô ta lập tức rơi vào trầm ngâm.
Xa Dục lại tiếp tục ba hoa chích chòe: "Cô cứ đến địa phủ để báo cáo trước đi đã. Sau đó nếu thực sự muốn gặp con gái mình, hàng năm chỉ cần đợi đến tháng cô hồn là có thể quay lại rồi. Tại sao cứ phải vội vàng chứ? Có gì không yên tâm về con gái, cô có thể nói với chúng tôi. Chứ giờ có đi tìm con gái của cô, rồi đem người ta đến đây cũng không kịp gặp nữa đâu. Mà chúng tôi vốn dĩ là phải giúp cô độ hoá, giờ mà không cứu được, ai chịu trách nhiệm cho chúng tôi chứ."
Nhìn bộ dạng đầy chính nghĩa của Xa Dục, suýt chút nữa tôi cũng tin là thật rồi. Lúc này ma nữ kia rõ ràng đã bị thuyết phục, sự phẫn nộ trong mắt cô ta dần dần bị thay thế bằng một sự kích động.
Cô ta nắm lấy tay Xa Dục và nói "Sư phụ, anh nói thật sao?"
"Tất nhiên thật rồi. Tôi ăn no rửng mỡ quá hay sao mà phải nói dối cô. Cho tôi biết con gái của cô đang ở đâu? Cô muốn chúng tôi làm gì?" Xa Dục tích cực nói.
Con ma nữ trả lời: "Tên của con gái tôi là Hồ Đình Đình. Đang ở....".
Cô ta nói với chúng tôi địa chỉ của trường con gái cô ấy. Tôi hỏi không có địa chỉ chỗ ở sao? Cô lại nói trước đây từng thuê một căn phòng, nhưng giờ cô chết rồi, người chủ cho thuê chắc chắn sẽ lấy lại nó.
Hồn ma nữ nhờ vả chúng tôi đến xem xét tình hình con gái mình. Nhờ chúng tôi giúp đỡ con gái cô. Bởi vì chồng cô mất sớm, nên trước giờ chỉ có hai mẹ con nương tựa vào nhau mà sống.
Xa Dục không hề do dự mà lập tức đồng ý: "Cô cứ yên tâm đi. Chuyện của con gái cô cứ giao lại cho chúng tôi. Nếu cô ấy không có đủ học phí, chúng tôi sẽ tài trợ cho cô ấy đến tận lúc tốt nghiệp đại học."
Tôi choáng váng nhìn Xa Dục. Đây có phải là Xa Dục hà tiện mót từng đồng mà tôi biết không? Hôm nay cậu ta uống nhầm thuốc à??
Sau khi nghe những lời của Xa Dục, hồn ma nữ lập tức quỳ dập xuống, sau đó cúi đầu lạy một cái rồi nói: "Sau này... Cậu hứa chứ? Cậu có thể thề không? Thề sẽ chăm sóc con gái tôi? Cho đến khi nó tốt nghiệp đại học...".
Xa Dục lập tức giơ tay và nói: "Thề có trời chứng giám, tôi lấy mạng sống của mình ra bảo đảm, tôi sẽ tìm Hồ Đình Đình và giúp cô ấy giải quyết những khó khăn trong cuộc sống cho đến tận khi cô ấy tốt nghiệp đại học.
Vãiiiiiii? Khi Xa Dục thề, tôi thậm chí có thể lờ mờ thấy toàn thân anh ta đang phát sáng luôn. Cậu ta đổi tính đổi nết rồi à? Thằng cha này chắc chắn là đổi tính rồi.
Thấy Che Yu thề thốt. Con ma nữ cảm động nói: "Đại sư, lòng tốt của anh, tôi xin ghi lòng tạc dạ. Kiếp sau, tôi nguyện làm trâu làm ngựa báo ơn cậu."
"Được rồi, mau tranh thủ bắt thời gian, mau nhanh đi. Lỡ mà quá giờ, cô có muốn đi cũng không thể đi được nữa đâu." Xa Dục giục hồn ma nữ.
Sau khi nghe lời của Xa Dục, cô ta lại nhìn và nói một cách biết ơn: "Cảm ơn sư phụ."
Nói đoạn, luồng khí đen đọng ở trên tim cô ấy liền biến mất. Cơ thể cô bắt đầu hoá sương, cuối cùng thì đi theo những người trước đó, trực tiếp bay lên trời. Lúc này, Xa Dục mới thở phào. Anh ta nói với tôi: "Bà nội nó chứ. Làm tôi sợ muốn chết."
Nhìn bộ dạng của Xa Dục, tôi sững sờ hỏi: "Ý anh là gì?"
"Con mẹ nó, anh không biết hậu quả của chuyện niệm chú Vãng Sinh xong không độ hoá được linh hồn đâu." Xa Dục nhìn tôi và nói.
"Hậu quả gì?" Tôi khó hiểu hỏi lại.
Xa Dục nhìn tôi trả lời: "Cậu sẽ bị phản phệ đấy. Mỗi lần độ hoá anh có thấy một điểm sáng bay tới chạm đến chân mày của anh không?"
Tôi gật đầu, Xa Dục tiếp tục nói: "Điểm sáng này là dấu hiệu. Nếu hồn ma đến địa phủ báo cáo, địa phủ sẽ xem xét mức độ hồn ma cậu độ hoá mà tăng dương thọ cho cậu. Còn nếu con ma đó không chịu đi thì cậu chết chắc, cậu sẽ bị xoá sạch dương thọ luôn.
Sau khi nghe Xa Dục nói một tràng, tôi nhíu mày hỏi: "Thật á? Trên đời này có ma tôi còn có thể tin, nhưng về cõi âm, thực sự cứ mơ mơ hồ hồ ấy??"
"Tất nhiên nó sự thật rồi. Âm Dương sư chúng ta cả đời phải chịu ngũ tệ tam khuyết*. Dương thọ vốn dĩ đã ngắn ngủi, cho nên chỉ có thể dựa vào việc độ hoá để kéo dài tuổi thọ thôi. Cái chuyện này trong sách của cậu không ghi sao? Sư phụ tôi đã nói với tôi điều đó đó." Xa Dục nói với tôi.
__________________
Ngũ tệ là năm điều tệ hại: Góa bụa, cô đơn, độc thân, điếc, tàn tật.
Tam khuyết là ba điều khuyết thiếu: Tiền bạc, tuổi thọ, quyền lực.
Cái này có nhắc ở chap 10 rồi nhưng sợ mn không nhớ nên mình nhắc lại nha các cậu. Hihi.
_______________
Tôi cứ tưởng Xa Dục lúc nào cũng chỉ có bộ dạng cà lơ phất phơ, không ngờ cậu ta cũng có lúc nghiêm chỉnh như vậy. Nhìn không có tí gì như đang đùa cả.
Tôi cảm động trong lòng, và nói với Xa Dục: "Tôi không ngờ rằng anh lại chính trực như vậy. Còn đồng ý tài trợ cho con gái của hồn ma kia. Anh sẽ không lừa cô ấy đấy chứ??"
Xa Dục nghe xong liền nghiêm mặt nói với tôi: "Tôi đã thề với ông trời rồi, làm sao có thể dại dột bội ước chứ? Giúp đỡ một cô gái không có cha mẹ hoàn thành việc học, đây là một chuyện cao cả đáng tự hào bao nhiêu."
Tôi nhìn Xa Dục và hỏi: "Anh chưa uống thuốc đúng không?"
Xa Dục nói với tôi: "Cậu vẫn còn non và xanh lắm."
Nói đoạn, anh ta phủi tay và đi về phía cửa hàng. Dưới ánh đèn đường, dóng dáng của Xa Dục thật sự có vẻ đứng đắn hơn vài phần. Thấy tôi ngây người, Trương Siêu liền đi tới.
"Anh Chung, có phải anh cảm thấy rất khó hiểu không?".
Tôi bối rối nhìn Trương Siêu: "Cái gì?"
Cậu ấy nhìn tôi và nói: "Anh đang tự hỏi, tại sao anh Dục lại dễ dàng đồng ý giúp đỡ con gái của hồn ma kia".
Tôi kinh ngạc nhìn Trương Siêu. Đứa nhỏ này thực sự không ngu ngốc chút nào. Cậu ta còn đọc được suy nghĩ của người khác hay gì? Sau đó tôi cũng gật đầu.
Trương Siêu nói với tôi: "Theo quan sát và hiểu biết của em về Xa Dục, nếu em đoán không lầm, anh Dục muốn nhân cơ hội này để tiếp cận Hồ Đình Đình."
"Ý cậu là sao?" Tôi ngu người hỏi lại.
Trương Siêu trả lời tôi một cách nghiêm túc: "Theo quan sát của em, anh Dục luôn dí mắt vào điện thoại, dùng chức năng 'tìm người lân cận' trên Wechat để bắt chuyện, nhưng những cô gái trên đó luôn làm lơ anh ấy. Thậm chí còn có người 'phản kích' cơ. Từ đó có thể thấy rằng, gần đây hormone của anh Dục đang bạo phát. Cho nên chuyện anh ấy đồng ý với hồn ma nữ vừa nãy có 2 lý do."
"Đầu tiên, hồn ma nữ đó nói rằng cô ấy có một cô con gái đi học đại học và ở một mình. Theo góc độ logic mà nói, con gái của ma nữ chắc chắn không tệ. Lại thêm hormone 'làm loạn'. Nên anh ấy đồng ý. "
"Lại nói chị gái này hiện tại đã học xong năm hai. Cho dù có thiếu học phí hay chi phí sinh hoạt, cô ấy cũng sẽ không cần nhiều. Nếu anh Dục nhân lúc người ta đang đau buồn, khó khăn nhất mà xuất hiện, anh có nghĩ rằng cô gái đó sẽ rất cảm động và nhớ đến điểm tốt của Xa Dục không. Dựa vào cơ sở đó, anh Dục sẽ nắm lấy cơ hội này để xông tới theo đuổi người ta. Dù sao thì hormone của anh ấy đang trong giai đoạn bùng phát, cho nên Xa Dục bây giờ chả khác gì một con bò đực động dục cả."
Trương Siêu nghiêm túc giải thích với tôi. Tôi nghe mà phải cảm thán. Không hổ là thiên tài, phân tích mọi chuyện đâu ra đấy. Nói như Trương Siêu thì nó mới phù hợp với tính cách của Xa Dục chứ.
Nhưng sau khi nghe những lời của Trương Siêu. Nếu mọi chuyện thực sự như cậu ta suy đoán, trong đầu tôi chỉ có thể bật ra hai chữ để mô tả Xa Dục: "Cầm thú!"
__________________________________________
Các bạn đọc truyện hãy ấn cho mình 1 sao để ủng hộ công sức dịch truyện cho mình nha ❤❤❤
Vui lòng không mang bản dịch đi đâu nếu chưa được sự cho phép, hoặc copy phần nào đó của bản dịch này.
Nếu các bạn thấy bản dịch của chúng mình hay thì hãy giúp chúng mình giới thiệu cho các bạn cũng đang hóng series này nhaa ❤❤❤
Hiện tại mình đã bắt đầu đi học, nhưng mình sẽ cố dịch 1 ngày khoảng 1-2 chap cho mọi người. Lịch đăng chap sẽ là từ thứ 2 đến thứ 7 nha. Mong các bạn ủng hộ ạ.
Beta: Punnxinhhtraii
Tôi cũng không nghĩ nhiều nữa, cứ thế niệm chú Vãng Sinh, liên tục độ hoá hết linh hồn này đến linh hồn khác.
Những linh hồn này chỉ là bị tổ chức Xiềng Xích kia bắt về để cho Sát Quỷ hấp thụ. Vì vậy họ chỉ là những hồn ma đáng thương chứ không có một tí sát khí nào cả.
Mọi thứ diễn ra rất suôn sẻ, khi nhìn đến con ma nữ cuối cùng thì tôi hơi giật mình. Con ma nữ này trông vô cùng thảm khốc. Da của cô ta đã bị thối rữa hết cả chứ không 'bình thường' như chín con trước.
Mặc dù đôi mắt của cô ta cũng trống rỗng. Nhưng tôi lại cảm thấy có chút khác biệt với những con khác thì phải. Trong đáy mắt dường như lại còn có thêm một chút oán hận.
Tuy nhiên, tôi không cũng chẳng quan tâm nữa, trực tiếp niệm xong chú Vãng Sinh. Sau khi ánh sáng vàng chiếu vào cơ thể của hồn ma nữ, cô ta thế mà lại không giống như những linh hồn trước đó, đáng nhẽ phải hoá thành sương rồi biến mất.
Thay vào đó, cô ta lại từ từ ngẩng đầu lên, rồi nhìn tôi và nói cách đau khổ: "Đại sư... Tôi chưa muốn đi... Đừng bắt tôi đi... Tôi vẫn còn tâm nguyện chưa thực hiện được...".
Tiếng khóc thút thít thê lương của hồn ma nữ lập tức làm tôi nổi hết da gà. Chưa kịp đợi tôi trả lời, Xa Dục đã hoàn thành xong phần của mình và bước qua chỗ tôi.
"Có tâm nguyện gì chưa hoàn thành cô có thể nói với chúng tôi. Bởi vì chúng tôi đang thực hiện chú Vãng Sinh, nếu như cô không chịu đi theo, thì cô chỉ còn nước hồn phi cách tán mà thôi."
Sau khi nghe lời của Xa Dục, ma nữ kia gật đầu và nói: "Tôi... Tôi biết. Nhưng... nhưng tôi muốn gặp con gái mình."
"Quá muộn rồi, từ lúc niệm chú Vãng Sinh xong, cô chỉ còn nửa giờ để lưu lại trần thế. Nếu cứ cố chấp ở lại, cô thực sự sẽ tan biến vào hư không đấy! Cô nói tên và địa chỉ của con gái cô cho chúng tôi. Chúng tôi sẽ giúp cô chuyển lời. Bây giờ cô cứ yên tâm mà đi, đây là cách tốt nhất cho cả cô và con gái." Tôi nói với ma nữ.
Sau khi nghe xong, hồn ma nữ lâp tức lắc đầu và nói: "Hồn phi phách tán tôi cũng không sợ. Tôi chỉ cần gặp lại con tôi thôi. Một lần cuối thôi. Từ sau khi tôi bị kẻ xấu hãm hại chết. Tôi không biết liệu có chuyện gì xảy ra với nó không. Tôi không sợ hồn phi phách tán! Tôi không sợ hồn phi phách tán!".
"Cô không sợ linh hồn của mình tan biến, vậy thì cô có sợ chuyện này sẽ ảnh hưởng đến phúc khí con gái cô không?" Xa Dục đứng phắt dậy và nói với cô ta .
Nghe thấy Xa Dục nói vậy, ma nữ khẽ cau mày: "Cái gì?"
"Tại sao người ta phải kính trọng quỷ thần? Tại sao năm nào cũng phải cúng bái người đã khuất chứ? Còn không phải vì muốn ký thác sự thương nhớ đau buồn của mình sao, hơn nữa, cúng bái còn có thể giúp con cháu cô tích lũy phúc trạch. Nhưng giờ nếu cô đã chết mà không đến địa phủ để báo cáo, tội lỗi này sẽ bị áp lên đầu con cháu, chính người thân của cô sẽ phải gánh tai ương." Xa Dục múa mép khuyên bảo hồn ma nữ.
Xa Dục vừa dứt lời, tôi suýt chút nữa phụt ra cười. Ngay cả trong Thợ săn ma cũng không có bản ghi nào như vậy. Chuyện mọi thứ đều có nhân quả là thật, nhưng người ta không nói rằng việc thờ cúng người quá cố có thể tích lũy phước lành nha.
Nhưng mấy lời nói của Xa Dục thế mà lại thực sự lừa gạt được hồn ma nữ. Cô ta lập tức rơi vào trầm ngâm.
Xa Dục lại tiếp tục ba hoa chích chòe: "Cô cứ đến địa phủ để báo cáo trước đi đã. Sau đó nếu thực sự muốn gặp con gái mình, hàng năm chỉ cần đợi đến tháng cô hồn là có thể quay lại rồi. Tại sao cứ phải vội vàng chứ? Có gì không yên tâm về con gái, cô có thể nói với chúng tôi. Chứ giờ có đi tìm con gái của cô, rồi đem người ta đến đây cũng không kịp gặp nữa đâu. Mà chúng tôi vốn dĩ là phải giúp cô độ hoá, giờ mà không cứu được, ai chịu trách nhiệm cho chúng tôi chứ."
Nhìn bộ dạng đầy chính nghĩa của Xa Dục, suýt chút nữa tôi cũng tin là thật rồi. Lúc này ma nữ kia rõ ràng đã bị thuyết phục, sự phẫn nộ trong mắt cô ta dần dần bị thay thế bằng một sự kích động.
Cô ta nắm lấy tay Xa Dục và nói "Sư phụ, anh nói thật sao?"
"Tất nhiên thật rồi. Tôi ăn no rửng mỡ quá hay sao mà phải nói dối cô. Cho tôi biết con gái của cô đang ở đâu? Cô muốn chúng tôi làm gì?" Xa Dục tích cực nói.
Con ma nữ trả lời: "Tên của con gái tôi là Hồ Đình Đình. Đang ở....".
Cô ta nói với chúng tôi địa chỉ của trường con gái cô ấy. Tôi hỏi không có địa chỉ chỗ ở sao? Cô lại nói trước đây từng thuê một căn phòng, nhưng giờ cô chết rồi, người chủ cho thuê chắc chắn sẽ lấy lại nó.
Hồn ma nữ nhờ vả chúng tôi đến xem xét tình hình con gái mình. Nhờ chúng tôi giúp đỡ con gái cô. Bởi vì chồng cô mất sớm, nên trước giờ chỉ có hai mẹ con nương tựa vào nhau mà sống.
Xa Dục không hề do dự mà lập tức đồng ý: "Cô cứ yên tâm đi. Chuyện của con gái cô cứ giao lại cho chúng tôi. Nếu cô ấy không có đủ học phí, chúng tôi sẽ tài trợ cho cô ấy đến tận lúc tốt nghiệp đại học."
Tôi choáng váng nhìn Xa Dục. Đây có phải là Xa Dục hà tiện mót từng đồng mà tôi biết không? Hôm nay cậu ta uống nhầm thuốc à??
Sau khi nghe những lời của Xa Dục, hồn ma nữ lập tức quỳ dập xuống, sau đó cúi đầu lạy một cái rồi nói: "Sau này... Cậu hứa chứ? Cậu có thể thề không? Thề sẽ chăm sóc con gái tôi? Cho đến khi nó tốt nghiệp đại học...".
Xa Dục lập tức giơ tay và nói: "Thề có trời chứng giám, tôi lấy mạng sống của mình ra bảo đảm, tôi sẽ tìm Hồ Đình Đình và giúp cô ấy giải quyết những khó khăn trong cuộc sống cho đến tận khi cô ấy tốt nghiệp đại học.
Vãiiiiiii? Khi Xa Dục thề, tôi thậm chí có thể lờ mờ thấy toàn thân anh ta đang phát sáng luôn. Cậu ta đổi tính đổi nết rồi à? Thằng cha này chắc chắn là đổi tính rồi.
Thấy Che Yu thề thốt. Con ma nữ cảm động nói: "Đại sư, lòng tốt của anh, tôi xin ghi lòng tạc dạ. Kiếp sau, tôi nguyện làm trâu làm ngựa báo ơn cậu."
"Được rồi, mau tranh thủ bắt thời gian, mau nhanh đi. Lỡ mà quá giờ, cô có muốn đi cũng không thể đi được nữa đâu." Xa Dục giục hồn ma nữ.
Sau khi nghe lời của Xa Dục, cô ta lại nhìn và nói một cách biết ơn: "Cảm ơn sư phụ."
Nói đoạn, luồng khí đen đọng ở trên tim cô ấy liền biến mất. Cơ thể cô bắt đầu hoá sương, cuối cùng thì đi theo những người trước đó, trực tiếp bay lên trời. Lúc này, Xa Dục mới thở phào. Anh ta nói với tôi: "Bà nội nó chứ. Làm tôi sợ muốn chết."
Nhìn bộ dạng của Xa Dục, tôi sững sờ hỏi: "Ý anh là gì?"
"Con mẹ nó, anh không biết hậu quả của chuyện niệm chú Vãng Sinh xong không độ hoá được linh hồn đâu." Xa Dục nhìn tôi và nói.
"Hậu quả gì?" Tôi khó hiểu hỏi lại.
Xa Dục nhìn tôi trả lời: "Cậu sẽ bị phản phệ đấy. Mỗi lần độ hoá anh có thấy một điểm sáng bay tới chạm đến chân mày của anh không?"
Tôi gật đầu, Xa Dục tiếp tục nói: "Điểm sáng này là dấu hiệu. Nếu hồn ma đến địa phủ báo cáo, địa phủ sẽ xem xét mức độ hồn ma cậu độ hoá mà tăng dương thọ cho cậu. Còn nếu con ma đó không chịu đi thì cậu chết chắc, cậu sẽ bị xoá sạch dương thọ luôn.
Sau khi nghe Xa Dục nói một tràng, tôi nhíu mày hỏi: "Thật á? Trên đời này có ma tôi còn có thể tin, nhưng về cõi âm, thực sự cứ mơ mơ hồ hồ ấy??"
"Tất nhiên nó sự thật rồi. Âm Dương sư chúng ta cả đời phải chịu ngũ tệ tam khuyết*. Dương thọ vốn dĩ đã ngắn ngủi, cho nên chỉ có thể dựa vào việc độ hoá để kéo dài tuổi thọ thôi. Cái chuyện này trong sách của cậu không ghi sao? Sư phụ tôi đã nói với tôi điều đó đó." Xa Dục nói với tôi.
__________________
Ngũ tệ là năm điều tệ hại: Góa bụa, cô đơn, độc thân, điếc, tàn tật.
Tam khuyết là ba điều khuyết thiếu: Tiền bạc, tuổi thọ, quyền lực.
Cái này có nhắc ở chap 10 rồi nhưng sợ mn không nhớ nên mình nhắc lại nha các cậu. Hihi.
_______________
Tôi cứ tưởng Xa Dục lúc nào cũng chỉ có bộ dạng cà lơ phất phơ, không ngờ cậu ta cũng có lúc nghiêm chỉnh như vậy. Nhìn không có tí gì như đang đùa cả.
Tôi cảm động trong lòng, và nói với Xa Dục: "Tôi không ngờ rằng anh lại chính trực như vậy. Còn đồng ý tài trợ cho con gái của hồn ma kia. Anh sẽ không lừa cô ấy đấy chứ??"
Xa Dục nghe xong liền nghiêm mặt nói với tôi: "Tôi đã thề với ông trời rồi, làm sao có thể dại dột bội ước chứ? Giúp đỡ một cô gái không có cha mẹ hoàn thành việc học, đây là một chuyện cao cả đáng tự hào bao nhiêu."
Tôi nhìn Xa Dục và hỏi: "Anh chưa uống thuốc đúng không?"
Xa Dục nói với tôi: "Cậu vẫn còn non và xanh lắm."
Nói đoạn, anh ta phủi tay và đi về phía cửa hàng. Dưới ánh đèn đường, dóng dáng của Xa Dục thật sự có vẻ đứng đắn hơn vài phần. Thấy tôi ngây người, Trương Siêu liền đi tới.
"Anh Chung, có phải anh cảm thấy rất khó hiểu không?".
Tôi bối rối nhìn Trương Siêu: "Cái gì?"
Cậu ấy nhìn tôi và nói: "Anh đang tự hỏi, tại sao anh Dục lại dễ dàng đồng ý giúp đỡ con gái của hồn ma kia".
Tôi kinh ngạc nhìn Trương Siêu. Đứa nhỏ này thực sự không ngu ngốc chút nào. Cậu ta còn đọc được suy nghĩ của người khác hay gì? Sau đó tôi cũng gật đầu.
Trương Siêu nói với tôi: "Theo quan sát và hiểu biết của em về Xa Dục, nếu em đoán không lầm, anh Dục muốn nhân cơ hội này để tiếp cận Hồ Đình Đình."
"Ý cậu là sao?" Tôi ngu người hỏi lại.
Trương Siêu trả lời tôi một cách nghiêm túc: "Theo quan sát của em, anh Dục luôn dí mắt vào điện thoại, dùng chức năng 'tìm người lân cận' trên Wechat để bắt chuyện, nhưng những cô gái trên đó luôn làm lơ anh ấy. Thậm chí còn có người 'phản kích' cơ. Từ đó có thể thấy rằng, gần đây hormone của anh Dục đang bạo phát. Cho nên chuyện anh ấy đồng ý với hồn ma nữ vừa nãy có 2 lý do."
"Đầu tiên, hồn ma nữ đó nói rằng cô ấy có một cô con gái đi học đại học và ở một mình. Theo góc độ logic mà nói, con gái của ma nữ chắc chắn không tệ. Lại thêm hormone 'làm loạn'. Nên anh ấy đồng ý. "
"Lại nói chị gái này hiện tại đã học xong năm hai. Cho dù có thiếu học phí hay chi phí sinh hoạt, cô ấy cũng sẽ không cần nhiều. Nếu anh Dục nhân lúc người ta đang đau buồn, khó khăn nhất mà xuất hiện, anh có nghĩ rằng cô gái đó sẽ rất cảm động và nhớ đến điểm tốt của Xa Dục không. Dựa vào cơ sở đó, anh Dục sẽ nắm lấy cơ hội này để xông tới theo đuổi người ta. Dù sao thì hormone của anh ấy đang trong giai đoạn bùng phát, cho nên Xa Dục bây giờ chả khác gì một con bò đực động dục cả."
Trương Siêu nghiêm túc giải thích với tôi. Tôi nghe mà phải cảm thán. Không hổ là thiên tài, phân tích mọi chuyện đâu ra đấy. Nói như Trương Siêu thì nó mới phù hợp với tính cách của Xa Dục chứ.
Nhưng sau khi nghe những lời của Trương Siêu. Nếu mọi chuyện thực sự như cậu ta suy đoán, trong đầu tôi chỉ có thể bật ra hai chữ để mô tả Xa Dục: "Cầm thú!"
__________________________________________
Các bạn đọc truyện hãy ấn cho mình 1 sao để ủng hộ công sức dịch truyện cho mình nha ❤❤❤
Vui lòng không mang bản dịch đi đâu nếu chưa được sự cho phép, hoặc copy phần nào đó của bản dịch này.
Nếu các bạn thấy bản dịch của chúng mình hay thì hãy giúp chúng mình giới thiệu cho các bạn cũng đang hóng series này nhaa ❤❤❤
Hiện tại mình đã bắt đầu đi học, nhưng mình sẽ cố dịch 1 ngày khoảng 1-2 chap cho mọi người. Lịch đăng chap sẽ là từ thứ 2 đến thứ 7 nha. Mong các bạn ủng hộ ạ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.