Minh Hôn Chính Thú

Chương 109: Chuột trong quan tài

空空

20/02/2022

Sau khi mọi thứ đã tập hợp đủ,chúng tôi bắt đầu,Xa Dục phụ trách vẽ bùa,còn tôi ngâm dây thừng vào máu,bắt đầu quấn quanh vào quan tài

Nói thật,cầm cái dây này cũng có chút buồn nôn

Sau khi vòng một vòng xung quanh quan tài,lúc này Xa Dục cũng cầm một cái bút,hoà ba loại máu vào với nhau

Sau đó,bắt đầu vẽ tỉ mỉ lên cỗ quan tài,cái này đơn giản hơn vẽ bùa một chút,không bao lâu trên cỗ quan tài xuất hiện những hình vẽ phức tạp,vẽ những thứ này,vô cùng tốn công

Sau khi Xa Dục vẽ xong,sắc mặt vô cùng khó coi,cả người hiện ra rất yếu đuối

Lúc này người dân trong thôn bao vây ở cửa tò mò xem,vừa nãy bị doạ ngất Cao Hữu Cường lại tỉnh lại một lần nữa,cũng nhìn về phía bên này

Chú Long thấy Cao Hữu Cường tỉnh dậy,sau đó đi đến bên cạnh tôi,sau đó nói với chúng tôi,tiếp theo có thể cho ông ta làm không

Thực ra,tiếp theo chỉ cần dán một lá bùa lên quan tài,là xong

Xa Dục lấy lá bùa đã vẽ xong trực tiếp đưa cho chú Long,chú Long lại bắt đầu ra vẻ,bắt đầu múa máy thanh kiếm đồng

Đúng lúc này,trong quan tài truyền đến âm thanh vô cùng sắc bén,sau đó là âm thanh và chạm vào quan tài

Sợi dây thừng đỏ trên quan tài toả ra khói trắng, luồng khói trắng này không chỉ chúng tôi có thể nhìn thấy,ngay cả những người bên cạnh cũng có thể nhìn thấy

Âm thanh kì lạ này,trực tiếp duy trì hơn mười phút mới dừng lại,sau khi xác nhận bên trong không có bất kì dị thường nào,chúng tôi liền quyết định mở nắp quan tài

Vừa mở nắp quan tài ra,trong quan tài lập tức xộc lên một mùi hôi thối,sau khi ngửi thấy mùi này, tức lấy tay bịt lấy miệng mũi

Chỉ thấy lúc này trong quan tài đã có mấy chục con chuột máu be bét,còn bụng của Cát Trung Thiên lúc này đã xẹp xuống rồi

Hiển hiên luyện quan vô cùng có tác dụng,chúng tôi lấy vải đen ra,bịt lấy miệng mũi,sau đó dùng dây thừng lật người Cát Trung Thiên lại,bên trên bất ngờ xuất hiện 3 chữ khắc bằng dao " Lý Thúy Phân"

Lý Thúy Phân?sau khi nhớ đến cái tên này,tôi liền nghĩ ngay đến người phụ nữ trung niên xinh đẹp lúc đầu gặp trên xe

Vội vàng hỏi mọi người,Lý Thúy Phân có ở đây không? Nhưng mà sau khi mọi người nhìn nhau một hồi,có người nói,từ sau khi Lý Thúy Phân quay về,chỉ nhìn thấy bà ta mấy kând

Nghe đến đây,tôi hỏi sao không gọi tất cả mọi người trong thôn đến đây

Lúc này một thanh niên nói với tôi,Thúy Phân bị ốm rồi,nói là đầu choáng váng nên không đến

Quả nhiên là gay go rồi,tôi bảo thanh niên đó đưa tôi đến nhà của Thúy Phân,tôi bảo Xa Dục ở lại canh chừng mấy người dân trong thôn,đồng thời dặn dò Cao Hữu Cường,bảo ông ta thống kê số dân ở đây,sau đó ở đây đợi,không ai được chạy lung tung

Tôi chạy điên cuồng,thanh niên kia đưa tôi đến cổng nhà của Lý Thúy Phân

Lúc chạy đến sân nhà bà ra,cửa mở ra,chó không ngừng hét về phía trong phòng



Còn chó này giống như bị điên vậy,sau khi nhìn thấy chúng tôi,thì nhìn chúbg tôi một cái,cũng không để ta đến chúng tôi nữa,không ngừng sủa vào trong nhà

Tôi vội vàng bảo thanh niên dẫn đường đi theo tôi,tiếng chó sủa này làm tinh thần tôi không yên

Hít thở sâu một cái,sau đó trực tiếp đẩy cửa đi vào,cánh cửa vừa mở,khung cảnh trước mặt,doạ tôi hết hồn

Bởi vì cửa vừa mở,một người mặc áo dài hoa đỏ,trên mặt trắng bệch giống như rắc bột mì lên vậy,hai gò má rất đỏ,trên môi tô son đỏ chót ,hơn nữa người này giống như đang nhếch mép cười

" aiyo mẹ ơi" tôi bị khung cảnh trước mắt doạ hết hồn, vội vàng lùi về sau mấy bước

Lúc này thanh niên đi đến với tôi,bị doạ lùi mấy bước,vấp ngã một cái

" kakaka,doạ được các cậu rồi,hahaha" Lý Thúy Phân này làm gì có bệnh chus,đây là phát điên rồi

Lúc này nhìn cử động của Lý Thuý Phân vô cùng không tự tiên

Lúc này tôi vội vàng hội tụ âm khí của mình vào hai mắt,nhìn lên người Lý Thúy Phân,ba ngọn dương hoả trên người Lý Thúy Phân vô cùng thịnh vượng,hơn nữa tướng số không giống với những người trong thôn,ấn đường bà ta tràn đầy rạng rỡ,không hề giống tướng người sắp chết

Cái này làm tôi vô cùng bồn chồn,có điều lúc này trong thôn này,dường như tướng số không đại diện gì nữa cả

Lúc này Lý Thúy Phân cúi đầu xuống,khoé mắt thỉnh thoảng lại liếc chúng tôi thần thần bí bí nói " xụyt,có người"

Sau khi nghe bà ta tôi lập tức chỉ cảm thấy cả người ớn lạnh,nói xong,ánh mắt bà ta vô cùng sợ hãi chỉ chỉ vào trong phòng,ánh mắt của tôi nhìn theo phương hướng bà ta chỉ,phát hiện bên trong quả thực có một bóng người đang lay động

Tôi nói nhỏ với tên thanh niên kia "canh chừng Lý Thúy Phân nhé"

Hắn ta gương mặt sợ hại nhìn tôi nói " đại...đại sư..ngài đi đâu vậy?

" Bắt ma" tôi bình thản nói một tiếng,lúc này cũng không biết là dũng khí từ đâu đến,cả người như một viên đạn được bắn ra,trong bóng tối lờ mờ giới thấp thoáng nhìn thấy bóng người đó động đậy,sau khi hắn thấy tôi cử động,sau đó nhảy qua cửa sổ chuồn ra ngoài

Thân hình này vô cùng cường tráng,từ hình dáng này có thể nhìn ra,đây hoàn toàn không phải là ma,mà là một người

Trong lòng tôi bình tĩnh đi mấy phần,chí ít đối diện với một người chứ không phải là với một con ma

Tôi vội vàng đuổi theo,để đỡ sợ,tôi lấy giọng hét về phía bóng người kia " đừng chạy,muốn chạy đi đâu?

Nhưng bóng đen này làm gì nghe lời tôi chứ,chạy càng nhanh hơn,tốc độ của bóng đen này vô cùng nhanh,sau khi rẽ ngược lượn xuôi,thì cắt đuôi tôi

Tôi thở hồng hộc,nhìn chỗ mà bóng đen mất đi,nghĩ bụng người này nhất định là người trong thôn,hoặc là người vô cùng quen thuộc thôn Dương Câu

Tôi lo lắng Lý Thúy Phân lại xảy ra chuyện gì,vội vàng chạy về

Lúc này cửa nhà Lý Thúy Phân truyền đến âm thanh hỗn loạn " aiyo, thím Lý,thím làm gì vậy? Bình tĩnh? Bình tĩnh? Cháu là Hổ Tử đây

Chỉ thấy thanh niên vừa nãy đi cùng tôi đã lùi ra ngoài sân,tôi nhìn vào trong sân nhà Lý Thúy Phân



Trong tay Lý Thúy Phân cầm một con dao cắt rau củ,phẫn nộ nhìn thành niên đứng ở sân

Tôi nhìn thanh niên này nói "sao cậu lại trêu bà ta"

Thanh niên khuôn mặt uất ức nói với tôi " tôi...tôi có biết đâu" thành niên nói với tôi,cùa nãy sau khi tôi đuổi theo bóng đen đó,trong miệng Lý Thúy Phân cứ lẩm bẩm cái gì đó,cậu ta chỉ hỏi một câu,người trong phòng vừa nãy là ai

Bà ta liền giống như ăn phải thuốc súng,lập tức phát điên xông vào nhà bếp

Thanh niên này sợ xảy ra chuyện gì,nên chạy theo lên,nhưng ai biết được,bà ta cầm một con dao đuổi ngược lại cậu ta

Doạ cho thanh niên này co chân lên chạy,nhưng mà Lý Thúy Phân chạy đến cửa,cả người giống như là trúng thuật định thân,cứ duy trì động tác này, không hề động đậy

Đúng lúc này,anh ta hỏi tôi phải làm thế nào,tôi nghĩ ,bây giờ xông bừa lên,không chừng sẽ bị bà điên này chặt cho mấy nhát,hơn nữa lúc này tay của tôi vẫn chưa hoàn toàn hồi phụ

Tuy có luyện qua một chút công phụ, nhưng mà,công phu có cao thì cũng sợ dao

Tôi bảo thanh niên kia nhanh chóng đi gọi người đến đây,tôi thật sự đối phó không lại Lý Thúy Phân

Thành niên kia đương nhiên liên tục gật đầu,chạy trở về,nhưng mà anh ta vừa chạy đi,Lý Thúy Phân liền thả con dao ra,sau đó khuôn mặt mang một nụ cười quái dị,vẫy tay với tôi

Nhưng mà nhìn thấy dáng vẻ bà ra,tôi thật sự rất sợ " Có phải Lý Thúy Phân không? Bà...bà...tìm tôi à?"

" Vị tiểu sư phụ này,cậu qua đây,tôi có chuyện muốn nói " Lý Thúy Phân lúc này giống như đã hồi phục lại bình thường,dùng âm thanh vô cùng bình tĩnh nói với tôi

Lý Thúy Phân xoay 360 độ làm cho tôi hoang mang

" bà...bà không điên nữa à? Có gì...có gì...bà trực tiếp nói đi" tôi luôn cảm thấy Lý Thúy Phân này đang dụ dỗ tôi,sau đó chuẩn bị dơ tay chém tôi,tôi không ngốc,đứng nguyên vị trí không hề có ý đi qua

Thấy tôi có chút kiêng dè với bà ta,bà ta nói với tôi " tôi đó là giả vờ điên,cậu qua đây,bọn họ đang nghe trộm đó,sẽ bị bọn chúng nghe thấy cả đó"

Nhìn Lý Thúy Phân nhỏ tiếng nói,dáng vẻ mờ mờ ám ám của bà ta,tôi thật sư không dám tin tưởng bà ta,thỉnh thoảng bà ta lại nhìn về phía sau lưng tôi

Tôi bất chợt quay đầu,sau đó nhìn về bên kia,đúng lúc này,trên đường đột nhiên xuất hiện mấy con chuột,lập tức chạy mất hút

Nhìn thấy những con chuột này,tôi lập tức nhớ đến mấy con chuột trong quan tài,nổi hết da gà

" bà nói mấy con chuột kia?" tôi bất chợt nhỏ tiếng hỏi Lý Thúy Phân

Lý Thúy Phân gật đầu với tôi,nở một nụ cười quái dị,vẫy tay biểu thị bảo tôi qua đó

Xem ra Lý Thúy Phân này hình như biết được gì đó,nhưng mà bà ta cầm lấy một cái dao,tôi thật sự không dám lại gần

Vì vậy,tôi nuốt nước bọt nói với bà ta " vậy bà thả con dao trong tay ra trước đã , được không?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Minh Hôn Chính Thú

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook